Truyện tình đồng tính nam Thằng Điên! Tao Thích Mày Đấy! Chap 3
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Chap 3: Khó hiểu.
“ Hôm nay quả là một ngày tuyệt vời đối với mình, có thể làm quen được với anh ấy, hạnh phúc quá, mình cũng trả hiểu cảm xúc bây giờ của mình ntn nữa 😛 😛 Nhưng tóm lại là rất hạnh phúc.”
Ngày hôm nay quả là một ngày dài, bên cạnh việc chia sẻ những suy nghĩ của mình lên facebook giờ tôi cũng bất đầu viết nhật kí. Từ trước đến giờ tôi cứ nghĩ viết nhật kí là một chuyện linh tinh, tốn thời gian nhưng tôi đã nhầm càng viết nhật kí tôi càng cảm thấy cảm xúc của mình được hòa quyện vào những trang giấy trắng. Một cảm giác khó tả.
Buzz…!
Có người ib trên fb làm quen
– Chào bạn! cho mình làm quen nhé?
– Ok. – Tôi vào timeline thì là một cậu con trai tầm tuổi tôi, trông cũng dễ thương nhất là có cái má núm. Tôi rất muốn có một cái má núm nhưng không có nên tôi vẫn thầm ghen tị với những ai có má núm. Tên nick của cậu khá đặc biệt “ Anh Hùng Luffy”. Chắc cậu choai này thích xem One Piece, giống tôi.
– Tớ học cùng lớp với cậu.
Thật hay đùa đây? Sao tôi không thấy cậu ấy trong lớp nhỉ? Tôi đã đến từng bàn để ghi danh sách tên của các bạn trong lớp để thuận tiện cho công việc bí thư của tôi mà sao không có cậu ta nhỉ?
Ngồi luyên thuyên trên trời dưới biển cùng cậu ta một lúc thì tôi lăn quay ra ngủ. Sáng dậy thấy 18 tin nhắn mới, toàn của cậu ta như : Ngủ chưa? Rủ chơi LOL? … Có đúng duy nhất tin của thằng chó Huy rủ mai đi ăn nem chua rán. Tôi nhẩy cẫng lên vì lâu lắm rồi tôi chưa ăn nem chua rán và hơn hết là được ăn miễn phí. Nhưng chưa vui mừng được bao lâu khi mà kéo xuống thì đập ngay vào mắt là dòng chữ: “KHÔNG TRẢ LỜI TAO MAI KHỎI ĂN NHA”. Trời ơi! Bỏ mất một chầu miễn phí rồi. Tôi đau khổ, lăn lộn, đạp chăn, ném gối… bla bla… Chết! ý quên, phải dậy chuẩn bị đi học nữa.
Thời gian trôi nhanh thật mới đấy mà tôi đã học được 2 tuần rồi, tôi cũng đã quen và thích nghi được với môi trường học tập, ngoại trừ suốt ngày phải nhìn cái bản mặt khó ưa của hắn là tôi chỉ muốn đấm cho vài cái bõ tức.
– Mày k ăn sáng mà đi học luôn hả thằng ôn kia? – Mẹ tôi gọi với theo khi tôi dắt chiếc xe đạp điện ra.
– Con không ăn đâu. Mẹ cứ ăn đi. Con đi học đây. – Tôi nhấn ga phóng luôn mặc kệ tiếng mẹ cằn nhằn.
* Lớp học *
– Chào con trai.
– Tiếng thằng Huy vang lên khi tôi vừa bước chân vào lớp.
– Mày có tin tao đập vỡ cái mặt chó của mày ra không? – Tôi nói theo.
– Đấm tao không khỏi ăn nem chua rán miễn phí nha con. – Thằng này lại mua chuộc tôi bằng đồ ăn đây mà.
– Tao không thèm. – Tôi cố làm vẻ mặt lạnh lùng mặc dù tôi thèm sắp chết.
– Chai! Chán quá đăng định rủ mày sau khi đi ăn nem chua rán còn đi ăn trứng cút xào me, phô mai que, nộm bò khô… Mày không đi thì tao đi với người yêu tao vậy. Thằng Huy nói với vẻ mặt tiếc nuối.
– Ấy! Tớ đùa thôi mà bạn Huy đẹp troai, sâu ciu, cú tè.
– Há Há. Tao biết tính mày mà. – giọng cười của thằng Huy Làm tôi nổi cả da gà.
– Đúng là đồ tham ăn. – Bỗng dưng ở đâu có tiếng nói xen vào làm cắt tiếng cười của thằng Huy ra làm mấy mảnh.
Quay lại thì không ai khác mà chính là hắn. Kẻ mà tôi ghét cay ghét đắng. Mặc dù, bây giờ hắn đã cho tôi ra, vào chỗ mỗi khi tôi muốn nhưng không hiểu sao mà tôi không thể nào mà quý hắn lên nổi.
– Kệ tôi. Hứ – Tôi cố kiễng chân lên để nói vào mặt hắn nhưng không được tại hắn cao quá ( Tầm 1m85 gì đấy).
Hắn không nói gì mà đi ngay về chỗ, tất nhiên tôi cũng phải lẽo đẽo theo sau nếu không muốn đứng ngoài.
5 tiết học trôi qua nhanh chóng, hôm nay toàn những môn nhẹ nên không làm tôi mệt lắm. Trống về là tôi lôi ngay thằng Huy đi vì sợ nó xù chầu ăn miễn phí mặc dù tôi biết là nó nói là lám nhưng tôi vẫn phải làm thế để cho chắc chắn.
Đi ăn cùng chúng tôi còn có Hương người yêu mới của nó. Thằng nào nó thay người yêu như thay áo. Cô nàng khá dễ thương mỗi tội hơn đậm người nhưng cũng thuộc dạng xinh. Nhìn chúng nó đút cho nhau ăn mà tôi không thể nào mà yêu thương nổi… à nhầm… ăn nổi. Nên tôi xin cáo từ vào nhà vệ sinh để tránh nhìn thấy cảnh này. Nếu mà cứ ngồi đấy nhìn thì thôi ói hết đống thức ăn vừa ăn ra mất.
Đang rửa tay thì hắn từ trong phòng vệ sinh đi ra. Tóc hắn hơi ướt, tay áo xắn cao, cởi vài cái cúc áo bên trên làm lấp nó cơ ngực nở nang do tập gym thường xuyên của hắn. Sao tôi thấy hắn lúc nào quyến rũ lạ thường, có một chút gì đó lãng tử. Ê! Mày đang nghĩ cái quái gì thế hả Hoàng Anh? Hắn là kẻ thù của mày cơ mà. Tỉnh táo lại nào. 1!2!3! Hey. tỉnh táo, tỉnh táo.
Mai suy nghĩ mà tôi không biết hắn đứng trước mặt tôi từ lúc nào.
– Tôi biết tôi đẹp nên không cần phải nhìn tôi chằm chằm mồm chảy nước miếng ra thế kia đâu. – Hắn nói với vẻ mặt đầy tự tin.
Truyện tình đồng tính nam Thằng Điên! Tao Thích Mày Đấy! Tôi đưa tay sờ lên cằm thì đúng là chay nước miếng thật. Đúng là xẫu hổ quá đi mà. Bây giờ mà có cái lỗ nào thì chắc tôi chui xuống luôn không cần phải suy nghĩ ( Hố Toa-Lét đây mày). Èo! Tởm. Bỗng dưng hắn đưa tay lên lau mồm cho tôi. Điều mà tôi không thể ngờ đến. Làm mặt tôi đỏ ửng như trái gấc đang đến mùa thu hoạch.
– Tự lau đi không người ta nghi tôi đang nói chuyện với kẻ điên.
Đấy. Mọi người thấy không? Hắn như vậy thì bảo sao tôi quý hắn được cơ chứ?
– Cảm ơn! – Tôi giật chiếc khăn trên tay hắn rồi đi thẳng ra ngoài.
Ra ngoài tôi gặp anh đang đứng mua đồ.
– Chào anh Vỹ! Anh cũng mua đồ ở đây à? – Tôi hý hửng lại bắt chuyện.
– Ở! Chào Hoàng Anh. um. anh mua chút đồ ăn. Mà em cũng ăn ở đây nữa hả?- Anh tươi cười chào lại tôi.
– Vâng. Đây là quán quen của em nên em hay ra đây ăn cùng bạn lúc rảnh. Hỳ hỳ.
– Mà em cho anh số đi để có gì mình còn tiện liên lạc.
– Ok anh. số của em là 0 9…
Chưa kịp nói xong thì đằng sau có một lực đẩy làm tôi ngã vào lòng anh.
Quay ra nhìn thì không phải ai khác mà là chính hắn. Hắn huých vào vai tôi làm tôi đau điếng người.
– Em không sao chứ? – Anh lo lắng hỏi tôi.
– Dạ. em không sao anh đừng lo. Tôi đau sắp chết nhưng ngoài mặt thì nói không sao để cho anh đỡ lo cho tôi.
– Cậu đi đứng kiểu gì thế? – Anh nhăn mặt nói với hắn.
– Tại hai người đứng chắn đường nên tôi không còn lối đi nên phải làm thế. Thành thật xin lỗi BẠN HOÀNG ANH.
– Mấy chữ cuối hắn cố tình nhấn mạnh để tôi nghe rõ.
Lúc này tất cả hành khách trong quán quay ra nhìn nên tôi cũng không muốn làm lớn chuyện nhưng mà không ngờ anh…
Truyện tình đồng tính nam Thằng Điên! Tao Thích Mày Đấy! Chap 4
Chap 4: Rung cảm.
Anh lao vào hắn như một con thú, giơ cao nắm đấm và chắc chắn điểm rơi sẽ là mặt hắn. Không suy nghĩ tôi chạy đến đỡ chọn cú đấm của anh thay cho hắn, mặc cho hắn, anh và mỗi người ngỡ ngàng trước hành động của tôi. Cú đấm của rơi đúng vào mắt phải của tôi. Tôi choáng váng ôm mặt ngồi bệt xuống đất.
– Cậu không sao chứ?
– Em có làm sao không?
Cả anh và hắn đều đến bên tôi hỏi han xem tôi có làm sao không. Tôi đau chứ. Nhưng không phải đau về tâm hồn mà tôi đang lo ngại ngày mai nó mà sưng lên thì chắc tôi chết mất. Tôi quý khuôn mặt tôi hơn bất cứ thứ gì. Nó mà tím hoặc sưng thì hỏi làm sao tôi dám ra đường cơ chứ. Hic hic. Số tôi đúng là số khổ mà.
– Em không sao.
– Tôi đứng dậy đi ra chỗ thằng Huy với con nhỏ bạn cầm cặp sách đi thẳng một mạch ra chỗ để xe. Phóng như điên về nhà. Tại sao hắn lúc nào cũng gây rắc rối cho tôi vậy? Tôi có thù oán vì với hắn đâu?
Vào nhà chào mẹ tôi lên phòng luôn không thèm ăn cơm tối mặc cho mẹ có hỏi han đủ thứ. Bây giờ tôi làm gì còn tâm trạng mà ăn cơ chứ. Ngồi onl face nghe mấy bản nhạc trong album của 2ne1 mới ra mà tôi thấy hồn tôi để ở đâu đâu ý.
Bỗng Buzz…
– Chào! Hôm nay không sao chứ?
– Nhân vật bí ẩn học cùng lớp tôi mà tôi tìm hoài không thấy. Thực ra tôi cũng chẳng quan tâm lắm đến cậu ta. Giờ tôi chỉ cần ai đó để tôi tâm sự là được rồi.
– Sao là sao? – Tôi pm lại.
– Tôi chứng kiến chuyện trong quán ăn nhanh rồi.
– Cậu đứng ở đâu vậy? Sao tôi không nhìn thấy? – Tôi thắc mắc.
– Tôi đứng ở rất gần cậu. Tại cậu không để ý thôi.
– Vậy à?
– Mai chủ nhật có đi đâu không? – Cậu ta hỏi tôi.
– Chưa biết. Chắc lại ở nhà xem phim onl fb cho qua ngày thôi. – Thực sự là tôi rất mệt mỏi chuyện hôm nay nên không có tâm trí đâu mà chơi bời vớ vẩn.
– Vậy mai đi trung tâm mua sắm không? Nghe nói có nhiều hàng mới về lắm, – Cậu ta rủ tôi.
– Ok. Đi luôn. – Như đã nói từ trước đồ ăn và quần áo luôn làm hoa mắt tôi mà. Hỳ hỳ.
– Mà tôi liên lạc với cậu kiểu gì?
– 0969xxx… Sđt của tôi đấy có gì liên lạc cho tôi nha.
– Được rồi. Chào cậu hẹn mai 9h. Bye.
– Ok.
Haizz… Đúng là tâm sự vời người không quen biết thoải mái hơn nhiều. Mang quần áo vào nhà tắm, ngâm mình trong làn nước ấm làm tôi cảm thấy dễ chịu, mọi mệt nhọc dường như tan biết hết vào dòng nước. Sau khi tắm xong nằm trên giường chơi flappy bird mà tôi chỉ muốn vặt lông con chim này cho vào nhúng lẩu. Bực mình dễ sợ luôn á. Khi chuẩn bị ngủ thì tôi nhận được tin nhắn chúc ngủ ngon từ số máy lạ, số đuôi khá đẹp 3 con tám.
Một ngày mới lại đến. Những tia nắng chói chang luôn làm con người ta rất dễ nổi cáu. Mặc cho mình chiếc áo sơ mi kẻ ca rô đỏ, mặc quần bó xắn gấu đeo đôi sandal màu tím than. Điểm nhấn cho bộ trang phục của tôi đó là tôi lấy chiếu băng đô buộc tóc của mấy bạn nữ đeo vào chân. Trông tôi chẳng khác gì một fashionista thực thụ.
Tôi đến sớm 5′ vì tôi ghét những ai trễ giờ. 9h10′ vẫn không thấy cậu ta đâu tôi bắt đầu cảm thấy bực mình, tôi lại quên không bảo cậu ta nháy máy để lấy số liên lạc. Đầu với trả óc. Bỗng có một cuộc gọi đến từ số máy đuôi 888.
– Xin lỗi! Hôm nay tự dưng nhà tôi có việc bận hẹn cậu khi khác vậy. – Giọng một người con trai ồm ồm, không như hình dung của tôi. Tôi cứ nghĩ cậu ta phải có một giọng nói trong trẻo, dễ thương chứ ai ngờ. Mà dẹp chuyện đấy sang một bên đi. Tóm lại là cậu ta cho tôi leo cây. Bực thật. Lần sau chắc tôi không dám hẹn đi chơi với người lạ quá.
Truyện tình đồng tính nam Thằng Điên! Tao Thích Mày Đấy! Mà đã đến tận đây rồi thì tại sao mình không vào xem nhỉ. Đặc biệt là ở đấy có máy lạnh tôi không phải đứng phơi da cháy thịt như này ngoài nắng nữa. Dạo quanh khu trung tâm tôi mua cho mình được một chiếc kính rayban màu xanh lá và chiếc snapback màu trắng đen. Đang chuẩn bị đi về thì có giọng nói gọi tôi.
– Hoàng Anh.
Tôi quay thì thấy hắn, tôi khá bất ngờ vì gặp hắn ở đây lại còn lần đầu gọi tên tôi đúng là lạ mà.
– Vâng. Chào anh. – Tôi trả lời với vẻ miễn cưỡng.
– Tôi xin lỗi vì chuyện hôm qua. Thật sự là tôi không cố ý. – Hắn nói là mặt cúi xuống đất không dám nhìn thẳng vào mắt tôi.
– Không sao. Chuyện cũng chẳng đáng gì.
– Vậy tôi mời cậu ăn kem có được không? Coi như để chuộc lỗi.
Sao mấy người xung quanh tôi toàn thích mua chuộc tôi bằng đồ ăn vậy?
– Được thôi. Thấy anh có lòng tôi cũng không nỡ từ chối ( Chém đấy. Kem ở đâu nổi tiếng ngon nhất thành phố mà, lại đắt nữa, một cái cũng tầm 50-60k tội gì mà không ăn cho hắn sạt nghiệp *:*).
– Vậy mình đi thôi. – Hắn nói.
Yên vị trên chiếc ghế salong gần cửa sổ, trên tay cầm chiếc kem Stracciatella – một loại kem đặc biệt của Italy được làm từ kem tươi, trứng, sữa và chocolate bào mỏng. Đây là loại kem tôi thích ăn nhất. Còn hắn, hắn không ăn kem mà mua chỗ mình một cốc cà phê nóng. Đúng là điên mà trời đã nóng như này mà còn uống đồ nóng. Đúng là thằng… đồ điên.
Mà giờ để ý kỹ thì hắn ăn mặc còn đẹp hơn cả tôi nữa. Hắn mặc chiếc áo nỉ in số 61 của hãng valentino, mặc chiếc quần jean lửng, đeo đôi giày lười bằng da. Trông hắn thật nổi bật với khuôn mặt chẳng kém gì tài tử hàn quốc. Với body chuẩn cùng với nét nam tình thôi tin rằng chẳng có nàng nào thậm chí cả mấy bạn bot cũng phải ao ước, thèm thuồng hắn. Đấy là con chưa kể số tài sản khổng lồ mà hắn kế thừa. Minh chứng là từ nãy đến giờ bao nhiêu là chị, em, cô, bác, thím… Nhìn hắn thì thầm bàn tán. Đúng là hotboy có khác luôn được mọi người quan tâm.
– Như trẻ con. Cậu ăn còn dính kem trên môi này. – Vừa nói hắn vừa đưa tay lên lau kem ở môi cho tôi. Tôi ngượng ngùng quay mặt đỏ như mặt trời của mình ra chỗ khác.
– C…cảm..ơn!
– Cậu ăn xong chưa. Nhà cậu ở đâu để tôi đưa cậu về? – Hắn đề nghị.
– Thôi! Không cần tôi có thể tự về được. – Tôi cố từ chối hắn.
– Không nói nhiều đi thôi.
– Nói xong hắn đứng dậy đi trước.
Hắn nói với giọng vừa ra lệnh vừa đề nghị làm cho người ta khó có thể từ chối được lời mời của hắn.
Tôi lẽo đẽo theo sau hắn xuống nhà gửi xe. Do không để ý nên có mấy đứa nhỏ nô nhau chạy nhảy nên va vào tôi, làm tôi ngã xuống sàn với cái chân đau nhức.
– Cậu không sao chứ? – Hắn chạy đến bên tôi đỡ tôi dậy và cõng tôi trên lưng.
– Ơ! Anh cho tôi xuống được không? Tôi có thể tự đi được. – Tôi khá bất ngờ trước hành động của hắn.
– Ngồi im. – Giọng hắn cương định.
Thật ngại chết đi được. Bao nhiêu là con mắt đổ dồn về phía tôi: ghen tỵ có, ghen ghét có…
Sau khi hắn đặt tôi ngồi ngay ngắn trên con xe SSC Ultimate Aero màu đỏ cam. Thì tôi mới thở thào nhẹ nhõm. Nhìn quanh chiếc xe thì đúng là chiếc xe xa xỉ mà. Đây chắc là thú vui của bọn nhà giàu.
Như đoán được suy nghĩ của tôi nên hắn không có nói gì nhiều chỉ hỏi nhà tôi ở đâu để hắn đưa về. Vì vào nhà tôi còn có đoạn ngõ mà xe ô tô không vào được nên hắn cõng tôi vào đến tận nhà. Ở trên tấm lưng rộng rãi, vững chắc của hắn làm tôi có cảm giác an toàn, muốn con đường dài thêm chút nữa để tôi có thể ở trên tấm lưng của hắn lâu hơn mặc cái mùi Play Boy vẫn xộc thẳng vào mũi tôi. Sau khi đến nhà hắn chào tôi rồi về luôn mặc cho tôi cố mời hắn ở lại uống cốc trà coi như cảm ơn hắn.
Hắn cũng không xấu đến mức như tôi nghĩ. Chỉ là hắn thường giấu cảm xúc của mình vào trong nên cho người ta có cảm giác lạnh lùng.
Hôm nay đúng là có những cảm xúc khó tả mà trong đó có cả những rung động trong tôi nữa…
nkox says
That hay va cam dog luc chuong 10 cu mun la se ko doc nua nhug cuoc cug mot ket thuc co hau
hien says
cam dong qua di mat ! dug la mot tinh cam dep ma
Nhật Huy says
hay đấy nhưng mà tôi nghỉ có sự tưởng tượng hơi quá, Đạo Công Giáo không bao giờ chấp nhận hôn nhân đồng tính thì làm sao có việc đính hôn trong nhà thờ, mai mốt viết truyện tưởng tượng chỗ khác nha pạn…… truyện rất hay
Ngân says
Rất hay, cảm động, và thật ý nghĩa
Huỳnh ngọc bảo says
Coi mà muốn khóc luôn
Nhất là mấy khúc cuối của truyện