Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
“Thôi ko nói nhiều nữa, tao yêu mày nhiều lắm Linh ạ, nên đừng nghĩ quẩn lung tung gì nha mày. :
(( Hic… Chuyện này thật là làm mày đau đầu, đúng là như ác mộng nhỉ. Nhưng tao tin mày sẽ vượt qua nhanh thôi.”
Nếu lúc này ko phải ở ngoài đường, thì chắc tôi khóc thật ấy chứ…
Tiếp theo là tin nhắn của Vương:
“Anh sao rồi. Ổn ko?”
“Anh gặp thằng nào trước?”
“Này nói gì đi chứ?”
“Hay nó làm gì anh nên ko trả lời được?”
“Nếu em thấy trên cơ thể anh có thêm vết thương nào thì em giết cả 2 thằng chúng nó. Ko phân biệt ai đâu.”
“Shit… em ko gọi được. Hic… ko dám gọi, sợ anh điên lên thì toi. (“
“Xong thì gọi cho em ngay, nha.”
Tôi mỉm cười nhẹ nhõm, thật may là Vương ko gọi điện ầm lên, mọi chuyện chỉ tổ rắc rối nếu như cậu nhóc lên cơn. Đáng yêu mà cũng đáng ghét. Thật là…
“Đồ ngốc, tôi ko sao đâu. Hâm à? Thích tôi mà ko tin tôi gì hết.”
Ngẫm 5s trước khi gửi tin nhắn…
Xoá đi vậy. Làm thế chỉ khiến thằng bé sướng phát khùng!!!
Được rồi… mọi việc giải quyết sau. Giờ phải mạnh mẽ, quyết tâm, dũng cảm, để xử lý nốt một người… Hey… FIGHTING!!!
Tôi biết, tôi rất mạnh mẽ, mạnh mẽ hơn con Chi nghĩ, vì tôi đủ mạnh mẽ để đối mắt và giải quyết chuyện này, hoàn thành đến 70% rồi. Chỉ còn lại một người nữa thôi, mọi việc sẽ vào đúng quỹ đạo của nó, như tôi đã quyết tâm, cố lên. Bùi Tùng Linh.
Tôi phóng nhanh về phía nhà của Hoàng.
Ngôi nhà quen thuộc, 3 lần đến liên hoan ăn mặn, 5 lần đến đàn đúm tụ tập, 2 lần đến sinh nhật, 8 lần trốn học đến đây chơi, gần 50 lần đến để học nhóm ôn thi.
Tôi ko bao giờ quên mấy con số này, kiểu như nó ăn sâu vào đầu rồi ấy.
Và hôm nay là lần đầu tiên đến với lý do: Tình yêu.
*Nôn*
Tôi biết giờ này bố mẹ cậu ta chưa về, họ 5h30 mới về đến nhà, chắc chắn luôn. Vì thế, tôi điên cuồng ấn chuông cổng nhà Hoàng, lia lịa, liên tiếp, đúng 17 lần. Bằng số tuổi của tôi!!!
-Loại chuông cổng Commax CDV-35H/DRC-40CK có giá là 3 triệu 1, tương đương với 3/4 tiền lương làm part-time mỗi tháng của cậu, muốn mất số tiền ấy chỉ vì ấn số chuông cửa bằng đúng tuổi của mình sao?
Tôi vỡ tim chết ngay lập tức vì giọng nói trong như thác, êm đềm như tiếng rống, dịu dàng như ác quỷ sau lưng.
-Đến đây làm gì? Có gì để giải thích nữa hả? – ngữ điệu vẫn nhẹ nhàng truyền cảm, dịu dàng cực kì, khiến tôi ko khỏi muốn ộc máu mồm ra chết tươi cho rồi.
Thà cứ quát ầm ầm vào mặt tôi cho xong.
-Vào nhà đi. – Hoàng nói trong lúc mở rộng cổng ra. Lúc này tôi mới để ý cậu ta, chân tay đầy vết thương, vết máu khô, vết tím bầm, băng gạc trắng toát.
Giờ tôi đã biết điểm chung giữa 3 cái người tên Vương-Mạnh-Hoàng là gì. Đó là trong mọi trường hợp, mọi thời điểm, mọi tình huống, mặc mọi bộ quần áo, khoác trên mình mọi trang phục, trang trí trên cơ thể mọi hoạ tiết.
Đều vẫn cứ quyến rũ và đẹp trai chết người!!!
Lại có thể đi thích một thằng gầy nhẳng, cao 1m7 nặng 55kg như tôi? Trên mặt ngoài 2 cái má lúm, cặp lông mày rậm và lông mi dài ra, chả còn cái nước gì đẹp đẽ. Thật trò hề! Duyên ở đâu ra trên cái mặt này???
Đệt…
-Cậu… đi mua gì thế? – tôi hỏi nhỏ.
-Đi mua mì về nấu bữa tối. Hôm nay nhà ko có ai.
Bóng đèn toả sáng!!!
-ĐỂ TÔI NẤU BỮA TỐI CHO CẬU, TÔI SẼ ĂN TỐI LUÔN VỚI CẬU RỒI VỀ. OK OK OK?
Không chờ Hoàng gật đầu, tôi giật vội túi đồ ăn trên tay Hoàng, để luôn xe ở sân cho Hoàng tự xử lý, rồi phi nhanh vào bếp, trước khi vào nhà ko quên vuốt đầu con Husky nâu vàng to đùng 2 nhát.
Ớ… lại Husky.
-Trong tủ lạnh còn đồ đấy. Rau mồng tơi nấu gạch cua, cá thu rán, đậu nhồi thịt, và trứng hấp thập cẩm. – Mạnh nói to.
Tôi trợn ngược mắt, thế quái nào… cậu ta lại biết trong tủ còn đủ nguyên liệu để làm mấy món đó???
Kệ. Giờ ko phải lúc suy luận linh tinh. Nấu cho ngon đã.
Lạch cạch lấy đồ, tôi hối hả làm cho nhanh mọi thứ.
-Vợ yêu nhỏ bé.
Tôi giật mình quay lại, chẳng có ai, căn nhà chỉ có tiếng loa đang phát bài “Love” của CNBlue.
À… còn có tiếng Mạnh đang xả nước ầm ầm trong toilet nữa…
Chết tiệt. Toilet sao lại có thể gần bếp như thế???
————————
Truyện gay hay Phi Công Trẻ – Chap 29
5h45.
Trong căn bếp to đùng đẹp kinh khiếp của nhà họ Vũ, có một thằng nhóc con cao 1m73 ăn gian 1 tẹo, đang loay hoay chạy ngược chạy xuôi tìm gia vị, xắt thịt, nếm món ăn… Làm cả tấn việc, chỉ để cố gắng hoàn thành 1 bữa tối ngon lành và tuyệt với nhất dành cho một thằng con trai cao to trắng thơm vừa tắm xong, mặc mỗi bộ áo khoác ngoài màu trắng dài đườn, đang ngồi gác chân lên bàn ăn, tay cầm lon Heineken tu ừng ực, vừa uống vừa nhìn cái lưng nhỏ của thằng nhóc kia.
Thật là căng thẳng. Dù chẳng có gì phải căng thẳng cả!!!
Nhưng sao lưng tôi lại thấy rờn rợn thế này ko biết…
Hoàng tắm xong, hương bạc hà thoang thoảng khắp căn bếp, dù mùi thơm của đậu nhồi thịt rán cũng “nồng nàn” ko kém. Ôi làm ơn biến ra phòng khách đi, cứ ngồi ám thế này ai mà nấu được.
-Súp… súp… – tôi loay hoay ngó xung quanh tìm lọ súp mình vừa để ở đâu đó. Ai da…
-Trên lò vi sóng. – Hoàng lên tiếng. Tôi lật đật chạy ra, lấy lọ súp, nêm một ít vào nồi canh, đậy vung lại.
Lại băm, lại thái, lại xắt nhỏ, lại cắt.
-Hôm nay tính nghỉ học thêm để nấu ăn cho tôi à?
Tôi giật mình. Hoàng nói tôi mới nhớ. Hôm nay tôi có 2 ca học thêm sau khi học xong ở trường, 1 ca Toán, 1 ca tiếng Anh. Đến 9h mới về. Ôi thôi thì bỏ cả 2 vậy. Hic…
-Hôm nay… được nghỉ. – tôi nói dối.
-Thật à?
-Ừ.
-Ừm… vậy thì nấu đi.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, gì chứ, ông Hoàng này mà phát hiện ra ai trốn học ở lớp đi chơi, lý do ko chính đáng, ổng cho áp chảo luôn, nhưng ổng trốn thì được, còn những đứa khác, thì quên cái mùa xuân tươi đẹp ấy đi. Dù thế, cũng chẳng ai ghét Hoàng, chẳng ai ý kiến gì, đơn giản, Hoàng mà nghỉ là có lý do chính đáng cả, kể cả trốn học, thì cũng là đi làm từ thiện, đi tham gia tình nguyện, hoặc làm gì đó có ích, chứ ko phải trốn học đi chơi, đàn đúm, blah blah.
Haha…
11 năm liền tôi là học sinh giỏi, hạnh kiểm tốt, cháu ngoan Bác Hồ. Blah blah. Ngoan ngoãn học giỏi chăm chỉ!!!
OK. Ít ra thì trong mắt thầy cô và bố mẹ là vậy, điểm này tôi khá giống Mạnh, chứ kì thực, tôi trốn học gần như hơn 20 buổi hồi kì 1 lớp 9, chỉ vì game. Thề luôn. Hồi đó tôi chơi võ lâm 2, chơi điên cuồng, xếp top 10 hẳn hỏi, đầu tư hết gần 10 triệu tiền game, đồ đạc, vũ khí, quần áo, kĩ năng, blah blah, đều khủng, nghĩ lại thấy thật đần độn và ngu dốt. Sang kì 2 chăm chỉ học để thi vào Ams, rồi lên lớp 10, tôi trốn học được duy nhất 1 buổi vào tuần học thứ 5 ở trường, vì đi chơi với lũ chiến hữu cấp 2, kết quả bị Hoàng phát hiện, cậu ta lên án, chửi bới, mắng mỏ, và blah blah tôi suốt 1 tiếng đồng hồ. Từ đó tôi tạch, ko bao giờ dám trốn nửa tiết chứ đừng nói 1 tiết hay trốn cả buổi học, kể cả học thêm. Có lẽ nhờ 1 ông bí thư lớp nhiệt tình và tuyệt vời như vậy, nên lớp tôi mới luôn xếp top 3 ở trường, và thường là hạng 1.
Đây là lần thứ 2 tôi trốn học thêm, và nếu Hoàng phát hiện ra, thì tôi sẽ bị xẻo thịt vất cho cầm thú ăn!!!
Mải suy nghĩ, tôi ko để ý đến nồi canh đang sôi sùng sục, chết cha, trào bố nó ra ngoài rồi. Tôi vội vàng chạy đến chỗ nồi canh, luống cuống mở vung nồi.
-A… A… – tôi xuýt xoa, rụt tay lại, đánh rơi cái vung xuống đất, nóng kinh khủng, hic…
Tiếng loảng xoảng làm Hoàng từ phòng tắm chạy vội ra, cậu ta đang thay quần áo, Hoàng chạy ra khi trên người chỉ có độc một cái quần underwear. Tôi trợn trừng mắt nhìn Hoàng. Hoàng hoảng hốt hỏi dồn dập:
-Sao thế? Có bị làm sao ko? Bỏng rồi hả? Đưa tay đây xem nào. – Hoàng cầm lấy tay tôi, rồi thổi lên hai ngón tay bị bỏng, nhanh chóng lôi tôi ra lavabo, mở vòi nước, để 2 ngón tay dưới vòi nước đang chảy, làn nước mát lạnh làm tôi dịu đi nhiều, tôi bớt bỏng rát hơn. Tôi khẽ liếc nhìn Hoàng, khuôn mặt Hoàng lo
lắng nhìn tay tôi dưới làn nước, xoa nhẹ, để nước chảy đều, dù có 2 ngón tay bị bỏng thôi, nhưng Hoàng làm trầm trọng hoá lên, làm tôi ko khỏi cảm thấy buồn cười.
-Tôi… ko sao. – tôi nói khẽ.
Hoàng nhìn tôi chằm chằm, rồi dùng tay trái cốc vào đầu tôi, giọng trách mắng:
-Thật tình… làm ăn kiểu gì má đoảng như thế? Ko để ý gì cả. Cậu mà bị làm sao, tôi biết ăn nói thế nào với bố mẹ?
-Ờ thì… tại mải nghĩ linh tinh, nên ko để ý nồi canh. – tôi đỏ bừng mặt, cậu ta nói “bố mẹ” tỉnh bơ, tôi biết ý cậu ta là “biết ăn nói thế nào với bố mẹ của tôi”, nhưng bỏ dở câu nói thế kia, thành ra có thể hiểu nghĩa là, bố mẹ tôi cũng là bố mẹ Hoàng.
Thật siêu cấp điên!!!
-À mà… cậu… có thể mặc đồ tử tế vào đc ko? – tôi quay mặt đi chỗ khác, càng lúc càng nóng.
Lúc này Hoàng mới để ý đến trang phục của mình, cậu ta tần ngần 1 lúc, rồi im lặng bỏ vào nhà tắm.
TÔI BIẾT THỪA LÀ CẬU TA ĐANG NGƯỢNG CHÍN NGƯỜI ))))))))))))))) THỀ LUÔN. CÁI KIỂU IM THIN THÍT VÀ LẶN MẤT TĂM KIA, CHẮC CHẮN LÀ LÚC ĐANG XẤU HỔ, HÁ HÁ.
Tôi bật cười sằng sặc như thằng điên, rồi vặn vòi nước lại, tiếp tục rán nốt 2 miếng đậu nhồi thịt.
Hoàng bước ra khỏi phòng tắm, mặc thoảng đỏ, cầm trong tay tuýp kem đánh răng, lấy ra một ít, rồi cầm tay tôi lên, nhẹ nhàng thoa đều trên đầu ngón tay, tôi lại nhột…
-Còn đau ko? – Hoàng hỏi.
Tôi mỉm cười lắc đầu.
Hoàng nhìn tôi, mặt tỏ ý ko vui, rồi lại cốc đầu tôi 1 cái, tiện tay nhón 1 miếng đậu nhồi thịt, bỏ tọt vào mồm, phồng mang trợn mắt nhai, làm tôi bật cười.
-Giúp tôi dọn cơm đi. – tôi nói với Hoàng trong lúc lật mấy miếng đậu. Ờ… tương ớt đâu nhỉ, tôi muốn ăn thử với đậu xem thế nào.
-Tương ớt đâu? – tôi hỏi tiếp.
-Trên đầu cậu kìa.
Tôi ngước mắt lên, mở tủ ra, nhìn thấy cái lọ đỏ đỏ. Bực mình, sao mà để lọ tương tít trên ấy làm gì, đã thế còn nhét vào sâu bên trong nữa mới ức chế vãi. Tôi kiễng chân lên, rướn người, căng tay mò mẫm vào bên trong, đệt… sắp được rồi, cố lên.
Đột nhiên một cánh tay vòng qua eo tôi, ấn tôi đứng thẳng xuống, mùi hương bạc hà thơm mát từ cơ thể của Hoàng thoảng qua khi cậu ta rướn người lấy lọ tương ớt xuống 1 cách dễ dàng từ trên tủ bếp.
Nhiệt độ đột nhiên tăng vọt một cách chóng mặt. Tôi đỏ bừng mặt, đứng trân trân, đơ như tượng.
-Thấp lè, ko lấy được thì phải bảo với tôi một tiếng chứ. – Hoàng cốc đầu tôi.
Ai mà biết được, làm sao mà cái kệ nhà cậu ta lại cao vống lên như thế chứ. Thật tình… mà có cái quái gì mà mình lại đỏ mặt chứ. Thật điên rồ. Ăn cơm ăn cơm…
Tôi luống cuống loay hoay tìm bát đũa, đầu óc ko ngừng nghĩ lung tung linh tinh. Aizzzzzz.
Mùi bạc hà thơm thật…
-Ngon…
-Siêu ngon…
-Waaaaaa. Cái này học ở đâu thế???
-Bát nữa.
-Xin bát nữa nào.
-Đưa cả cái nồi đây vét xem còn tí đồ ăn nào ko.
zubom123 says
hay
Ten-gj-cung-dc says
Pan de la dag viet, ma sau mk doi ca tuan roi ma ko thay pots len z?
Yêu bằng trái tim says
Đang hóng truyện,sao lâu up tiếp z,truyện đang hay và lôi cuốn mak dừng
Ten-gj-cung-dc says
Truyen dag hay ma ngung nua chung tiet wa dj haizz
Quản Lí says
Viết tiếp đi chủ thớt, hóng quài mệt
Ten-gj-cung-dc says
Em lay anh! Viet tiep dum em
Yêu bằng trái tim says
E lạy thớt,viết tiếp ik mak,đang hay tự nhiên ngừn T.T
Ten-gi-cung-dc says
Anh ma ko viet truyen nua em tu tu em chet ak
Yêu bằng trái tim says
Thím phía dưới cuồng truyện kinh khủng,nhưng mìh cũng z :v ,truyện hay dã man
Jinbi says
Hay quá viết nữa đi
Ten-gj-cung-dc says
01665928115 co aj lm wen hok. Viet truyen tiep dj troi
Yêu bằng trái tim says
Viết tiếp đi thớtttttttt………….
Thiên Khánh says
viết đi trời, đang gay cấn quá mà, anh hông viêt nữa em đạp anh bay sông ák, viết đi, Huhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhu…
T.T có ai hiểu được nỗi khổ của một thằng mê truyện
Ten-gj-cung-dc says
Viet tieo di ma tac gia
Yêu bằng trái tim says
Viết tiếp đi
Ten-gj-cung-dc says
Ngay nao cung dag het ma tg thj chet o dau roi ko thay tam hoj dau het
Thiên Khánh says
hóng quài hông có huhuhuhu, viết đi… thất vọng não nề
Yêu bằng trái tim says
Truyện đến đây là hết rồi đó, do tác giả Jeykill bị hack nick rồi sau đó ko viết truyện nữa nên chúng ta coi đến đây là hết T.T ,còn chủ thớt chỉ là người coppy thôi
Firing says
truyện ra lâu chắc tác giả bỏ rồi, mình tính viết giúp tác giả phần 2 có ai muốn không ta
Anonymous says
OK
Firing says
Hi…hi…. nói vậy chứ không biết có free time để viết không nữa, tại mình còn vướng “nợ mẹ hai nàng dâu” rồi “bắt con cá nào đây” nữa, nhưng mình sẽ cố gắng , sẽ tranh thủ thời gian viết tiếp cái fic này, vì mình cũng thích fic này lắm…
Thiên Khánh says
thì ráng viết đi mà, năn nỉ luôn ak
kennyhuy says
vjet tk dj a e doj lau lm roj do ko co ckuxen dc punk wa huuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu
Thiên Khánh says
Bới bà con làng xóm, ai có khả năng viết được thì làm ơn viết đi, hết chịu nổi rồi huhuhuhuhu TÔI MUỐN ĐỌC TRUYỆN T.T
TXKT says
seach google: 16+ Phi công trẻ part 2 nhé, bên táo xanh có rồi kìa, qua hóng đi, qua bên kenhtruyen cũng có nữa đó
ctltvoz says
Đọc ở đây bạn nhé – https://truyengay.mobi/phi-cong-tre-firing/
ctltvoz says
Vì một lý do nào đó mà Jeykill đã bỏ đứa con tinh thần này rồi. Tạm thời các bạn có thể đọc tiếp truyện này do bạn Firing viết tại : https://truyengay.mobi/phi-cong-tre-firing/