
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về truyengay2021@gmail.com. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Thằng điên thì giống hơn!
-Tại em… em xin lỗi.
-Không. Làm sao mà tại cậu được, tại chúng ta, hoặc là tại cả hai chúng ta, hoặc là ko ai cả!
Im lặng…
-Mà rõ buồn cười, tự dưng Mạnh và Hoàng xông vào đánh nhau, dở hơi. – tôi bật cười, thái độ hoàn toàn bình thường, cố gắng điều chỉnh trạng thái của mình một cách ổn nhất, nhưng… không thể. Quá khó.
Tôi xiết tay thành nắm đấm, cố gắng gượng cười một cách tự nhiên nhất. Một nụ cười dị dạng. Vương nhìn tôi có chút đau lòng.
-Hai người họ… rật ngớ ngẩn… – tôi nói nhỏ dần.
-Họ thích anh. – Vương bình thản nói.
Và sự bình thản ấy lại làm tôi đau hơn.
-Dù thế nào… cũng ko thay đổi được. Đó là điều chắc chắn, họ thích anh, Mạnh và Hoàng.
-Cả hai người họ… tại sao lại thích tôi chứ? Cả cậu… thật điên. Haha. – tôi cười, mà ko phải là cười.
-Mạnh thích anh, hẳn là phải có nguyên nhân nào đó, ko thể là vì bị anh ném chai nước vào mà đâm ra thích anh, có lẽ từ trước kia anh ta đã thích anh rồi, nhưng mãi mới làm quen một cách bình thường với anh. Còn Hoàng, anh ta đã chia tay bạn gái hơn 1 năm, suốt quãng thời gian đó có nhiều biến cố xảy ra, hoặc là Hoàng có tình cảm với anh, nhưng lại ko nhận ra đó là tình yêu, anh ta ngộ nhận đó là tình cảm anh em, cho đến khi em và Mạnh xuất hiện, anh ta mới phát hiện ra là yêu anh, suốt 1 năm qua, Hoàng là người có lợi thế hơn hẳn, nhưng anh ta ko giám làm gì… em đoán vậy… tình cảm của họ dành cho anh, rất chân
thật và mãnh liệt… Anh hiểu ko?
Tôi im lặng, rồi bật cười to hơn:
-Haha… cậu phân tích chi tiết ghê. Nghe có vẻ đúng đấy. Haha…
-…
-Haha… tôi… làm sao thế này hả Vương?
Tôi cười mà ko biết đó có là cười ko, tôi nhìn Vương…
Mắt tôi đột nhiên nóng, mọi thứ nhoè nhoẹt đi đột ngột, đến khi Vương đưa tay lên, gạt nước mắt đang chảy dài ở hai bên má, tôi mới phát hiện ra, mình đang khóc, đôi mắt nhoè nước…
Vương kéo tôi vào lòng, ghì chặt tôi, ấn đầu tôi vào bờ ngực rộng của cậu ta, nhẹ nhàng nói:
-Đừng khóc, Linh. Mạnh mẽ lên. Ko có gì đâu.
Tôi ôm chặt lấy lưng Vương, hai bàn tay xiết mạnh, các ngón tay như muốn xé áo cậu ta ra vậy, tôi run lên:
-Ừ… ko khóc… có gì đâu… mà khóc.
-Phải… ko có gì mà phải khóc.
-Ừ…
Tôi ko phải là một thằng con trai yếu đuối, càng ko phải là đứa mít ướt hay khóc lóc, cho dù có 3 cậu con trai tuyệt vời thích tôi đi chăng nữa.
Nhưng trong trường hợp này, tôi được khóc chứ?
Vùi mặt vào bờ ngực của Vương, và khóc…
————————
Truyện gay hay Phi Công Trẻ – Chap 24
1 2h30.
Ngồi ở quán ăn Tàu đợt trước, vẫn chỗ cũ, tôi im lặng nhìn qua cửa sổ xuống dưới ngã tư đông đúc, nhộn nhịp ngoài kia. Đầu không có suy nghĩ gì cả, hoặc là có quá nhiều suy nghĩ, khiến tôi chẳng biết mình đang suy nghĩ gì, cứ im lặng, chống cằm nhìn người đi đường, nhìn cuộc sống hói hả cứ đang tiếp diễn ngoài kia. Còn mình thì ngồi một chỗ, ngớ ngẩn và điên loại, đến kì dị…
Liếc nhìn sang ghế trống bên cạnh, và cả đống đồ ăn đặt lên bàn, tôi thở dài. Mệt mỏi… Vương đi mua vài thứ đồ sau khi đưa tôi vào quán ăn, gọi món, rồi bỏ đi. Tôi cũng chẳng còn tâm trí và sức lực đâu để nghĩ ngợi nữa, chỉ muốn ăn một bữa thật no, và ngủ một giấc thật sâu, thật dài, để khi tỉnh dậy sẽ nhận ra, à… mình vừa mới trải qua cơn ác mộng, thật may, có thể thở phào nhẹ nhõm được rồi.
Vậy mà khi đồ ăn dọn đến, tôi chẳng buồn động đũa, nhìn mấy món ăn nghi ngút khói, cảm thấy khó chịu, buồn nôn, vừa mới cầm miếng bánh bao lên, đã để lại chỗ cũ, cảm giác khô đắng ở miệng cũng chỉ làm tôi uống một hớp trà, rồi lại bỏ đấy, im lặng, nhìn, nghe, suy nghĩ, và cuối cùng là chẳng nhìn thấy cái gì,
chẳng nghe được âm thanh gì, và suy nghĩ thì hoàn toàn trống trơn.
-Anh định nhịn đói đi học chiều nay à?
Vương đột ngột lên tiếng sau lưng tôi, tôi giật mình, quay lại, thấy cậu ta đang xách một túi đồ. Ngồi xuống ngay cạnh tôi và đặt túi đồ lên bàn, Vương lấy một vài thứ từ trong đó ra.
Là bông băng, thuốc sát trùng, băng cá nhân, và vài thứ thuốc, dụng cụ y tế khác.
-Anh đưa tay đây, rửa tay rồi đúng ko?
Tôi chẳng buồn gật đầu, lúc này rửa tay đâu có quan trọng.
Vương lấy một ít bông, thấm vào lọ thuốc oxy già, rồi quệt nhẹ lên cánh tay xước xát của tôi, cảm giác xót, đau rát nhanh chóng xuất hiện khiến tôi xuýt xoa.
-Đau…
-Chờ chút… phải khử trùng đã… nhanh thôi. Cố chịu đi.
Tôi im lặng, mím chặt môi, vết xước tuy nhỏ, nhưng nhiều, trải dài trên cánh tay trái, tôi chẳng nhớ là vì sao mình lại bị thương như vậy nữa, từ lúc nào nhỉ?
Vương nhanh chóng, thoăn thoắt rất… chuyên nghiệp trong việc băng bó này, nhanh chóng lau đi dung dịch oxy già, bôi thuốc, xoa đều, một vài chỗ còn rỉ máu thì lau đi, rồi dán băng cá nhân vào, mấy chỗ tím thâm thì cũng được xoa dầu qua, rồi dán cao salonpas vào.
-Cậu… chuyên nghiệp nhỉ. – tôi nói.
-Hồi xưa đánh nhau suốt, làm nhiều rồi quen thôi.
Tôi tròn mắt:
-Cậu cũng đánh nhau?
Vương ngạc nhiên:
-Trông em hiền thế sao?
-Nhưng… cũng ko giống đứa hay đánh nhau.
-Từ hồi lớp 4, lớp 5 đã hay đánh nhau rồi… Lên cấp 2 thì còn tợn nữa, phải đánh nhau thì mới biết sức lực mình ngang ngửa với thằng Mạnh chứ…
Nhắc đến Mạnh, tôi lại buồn, thở dài.
-Ừ…
-…
Vương biết lỡ miệng, nên cậu ta ỉm đi luôn. Rồi ngồi tự loay hoay, sát trùng, rửa vết thương cho mình.
-Để tôi giúp cậu.
Tôi túm lấy tay Vương, kéo cậu ta lại, hoảng hồn khi thấy một vết rách dài trên tay.
-Làm sao mà thương kinh khủng thế này? Trời ơi… cái này… khéo phải đi khâu.
-Không cần khâu đâu, yên tâm, thể trạng em tốt mà, lúc bị Hoàng đấm ngã, tay cào vào cái móc treo ở bàn học nên bị thế.
Lại Hoàng nữa…
Mà công nhận nhà trường thiết kế thật là thông minh dã man, những cái móc ác độc, y chang mấy cái bẫy giết người.
Tôi xuýt xoa, thấm bớt máu chảy ra, rồi bắt đầu tra thuốc…
-Việc của Hoàng và Mạnh… – Vương im lặng một lúc rồi đột ngột lên tiếng.
-Tôi sẽ tìm cách giải quyết… – tôi chán nản nói.
-Anh định làm như thế nào?
-Nói chuyện với từng người một.
-Khó đấy… cái chính là họ có muốn nghe anh giải thích ko.
Tôi đâm ra khó chịu với kiểu nói chuyện của Vương, liền đổ thẳng nửa nọ oxy già vào vết thương, Vương hét lên đau.
-CHỈ TẠI CẬU MÀ RA CẢ THÔI.
-Oái… sao… ai da… lại tại em?
-Giời ạ… Điên đầu. Tại sao tối hôm ấy tôi lại…
-Lại hỏi em một câu kích dục như thế.
-CÂM MỒM.
-…
-LÚC ẤY AI MÀ BIẾT ĐƯỢC, TỰ DƯNG KO KHÍ NÓ QUÁI DỊ QUÁ… TÔI LẠI NẢY SINH
CÁI HAM MUỐN ĐÚNG LÚC ẤY.
-Ờ thì… tại anh.
Tôi đánh mạnh vào người Vương.
-CẬU CÒN NÓI À? MÀ…
-Sao?
-Hai người họ… thích tôi thật sao?
Vương nhún vai.
-Chẳng lẽ đến giờ anh còn ko hiểu. Người ngoài, đặc biệt là kẻ trong cuộc như em, còn hiểu sâu hơn anh. Anh là nhân vật chính như thật là siêu cấp ngố.
Tôi lầm bầm:
-Các người điên hết với nhau rồi.
-Chẳng có gì điên cả. Thích một ai đó, đều là do cảm xúc xuất phát từ con tim, có gì sai sao?
-Con tim đôi khi cũng cần phải nghe theo lí trí chút đi.
-Chẳng có lí trí nào mạnh mẽ bằng con tim đâu.
Tôi im lặng, dừng quấn băng cho Vương.
-Hơn nữa… em biết anh sẽ khó chấp nhận chuyện này, nên mới nói hết ra mọi thứ cho anh hiểu, căn bản cũng tại anh đần quá, mãi ko chịu hiểu, em buộc phải nói. Mặc dù khi nói ra khá khó chịu và bực mình.
-Việc này… tôi sẽ trực tiếp nói chuyện với họ.
-Vậy nếu họ nói thích anh, yêu anh, thì anh sẽ nói gì với họ?
Tôi im lặng.
-Anh phải dũng cảm đối mặt với sự thật, đó là cách tốt nhất để giải quyết. Anh về căn bản là ko hề nghĩ răng mình sẽ lại thích một người con trai nào đó, hoặc là anh sợ chữ Gay, hoặc là anh ko chấp nhận được tình cảm này, cũng có thể giải thích theo một nghĩa khác, đó là 2 người đang từ bạn, Hoàng là bạn thân, Mạnh là bạn cũng có quen biết, đùng một cái họ nói thích anh khiến anh bất ngờ, ko biết xử lý ra sao.
Ngoài những nguyên do đó ra, em ko biết phải giải thích như thế nào cho lý do anh ko chấp nhận được chuyện này.
Tôi ngạc nhiên nhìn Vương, cậu ta… nói quá đúng. Thực sự đầu tôi vừa loé ra cái gì đó thì phải.
-Anh nghĩ ra gì chưa?
-Có lẽ… một chút…
-Ừm… – Vương gật đầu rồi lại loay hoay quấn băng ở tay.
zubom123 says
hay
Ten-gj-cung-dc says
Pan de la dag viet, ma sau mk doi ca tuan roi ma ko thay pots len z?
Yêu bằng trái tim says
Đang hóng truyện,sao lâu up tiếp z,truyện đang hay và lôi cuốn mak dừng
Ten-gj-cung-dc says
Truyen dag hay ma ngung nua chung tiet wa dj haizz
Quản Lí says
Viết tiếp đi chủ thớt, hóng quài mệt
Ten-gj-cung-dc says
Em lay anh! Viet tiep dum em
Yêu bằng trái tim says
E lạy thớt,viết tiếp ik mak,đang hay tự nhiên ngừn T.T
Ten-gi-cung-dc says
Anh ma ko viet truyen nua em tu tu em chet ak
Yêu bằng trái tim says
Thím phía dưới cuồng truyện kinh khủng,nhưng mìh cũng z :v ,truyện hay dã man
Jinbi says
Hay quá viết nữa đi
Ten-gj-cung-dc says
01665928115 co aj lm wen hok. Viet truyen tiep dj troi
Yêu bằng trái tim says
Viết tiếp đi thớtttttttt………….
Thiên Khánh says
viết đi trời, đang gay cấn quá mà, anh hông viêt nữa em đạp anh bay sông ák, viết đi, Huhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhu…
T.T có ai hiểu được nỗi khổ của một thằng mê truyện
Ten-gj-cung-dc says
Viet tieo di ma tac gia
Yêu bằng trái tim says
Viết tiếp đi
Ten-gj-cung-dc says
Ngay nao cung dag het ma tg thj chet o dau roi ko thay tam hoj dau het
Thiên Khánh says
hóng quài hông có huhuhuhu, viết đi… thất vọng não nề
Yêu bằng trái tim says
Truyện đến đây là hết rồi đó, do tác giả Jeykill bị hack nick rồi sau đó ko viết truyện nữa nên chúng ta coi đến đây là hết T.T ,còn chủ thớt chỉ là người coppy thôi
Firing says
truyện ra lâu chắc tác giả bỏ rồi, mình tính viết giúp tác giả phần 2 có ai muốn không ta
Anonymous says
OK
Firing says
Hi…hi…. nói vậy chứ không biết có free time để viết không nữa, tại mình còn vướng “nợ mẹ hai nàng dâu” rồi “bắt con cá nào đây” nữa, nhưng mình sẽ cố gắng , sẽ tranh thủ thời gian viết tiếp cái fic này, vì mình cũng thích fic này lắm…
Thiên Khánh says
thì ráng viết đi mà, năn nỉ luôn ak
kennyhuy says
vjet tk dj a e doj lau lm roj do ko co ckuxen dc punk wa huuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu
Thiên Khánh says
Bới bà con làng xóm, ai có khả năng viết được thì làm ơn viết đi, hết chịu nổi rồi huhuhuhuhu TÔI MUỐN ĐỌC TRUYỆN T.T
TXKT says
seach google: 16+ Phi công trẻ part 2 nhé, bên táo xanh có rồi kìa, qua hóng đi, qua bên kenhtruyen cũng có nữa đó
ctltvoz says
Đọc ở đây bạn nhé – https://truyengay.mobi/phi-cong-tre-firing/
ctltvoz says
Vì một lý do nào đó mà Jeykill đã bỏ đứa con tinh thần này rồi. Tạm thời các bạn có thể đọc tiếp truyện này do bạn Firing viết tại : https://truyengay.mobi/phi-cong-tre-firing/