Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
– Ngồi xuống đây được rồi em! – Tùng nói.
Dũng vẫn chẳng hiểu gì, cậu ngơ ngác nhìn anh rồi cũng ngồi xuống. Dựa vào vai anh, Dũng từ từ nhắm mắt lại, miệng nói:
– Oáp! Cho em ngủ một lát nhé!
Tùng vội lay người cậu:
– Này! Này! Không được ngủ! Nếu em ngủ thì còn ra đây để làm gì chứ?
Thực sự thì Dũng đâu biết điều đó, ngủ hay không cũng như nhau thôi mà. Mắt nhắm mắt mở cậu nhìn anh.
Tùng ghé sát vào mặt cậu, đặt một nụ hôn lên mắt cậu:
– Đỡ buồn ngủ hơn chưa em yêu! – Tùng nói
Dũng nghĩ ngợi gì đó rồi nói:
– Một chút! Nhưng vẫn còn buồn ngủ lắm.
Anh tiếp tục đặt một nụ hôn lên mắt cậu.
Nhìn vẻ mặt nửa cười nửa không của cậu, anh oán thầm: “Em dám chọc anh hả?”
Thế rồi, từ hôn mắt, đôi môi anh nhanh chóng chuyển xuống đôi môi cậu và….
– AAA! – Dũng la lên.
Mặt Tùng cười gian trong khi Dũng xị mặt ra, cậu đưa tay sờ nhẹ lên môi mình:
– Sao anh cắn em?
Tùng cười tươi:
– Như vậy đã tỉnh ngủ chưa?
Dũng im lặng không nói gì, cúi mặt xuống.
Tùng ghé sát vào tai cậu, nói:
– Ai bảo em dám lừa anh?
Dũng ngẩng lên nhìn anh:
– Em lừa anh khi nào chứ? – Giọng cậu rất oan ức.
Mặt Tùng gần như chạm mặt cậu, anh nói:
– Có người nói buồn ngủ mà mặt thì cười gian hơn cả cáo. Em có biết người đó là ai không?
Dũng nhăn mặt lại:
– Chỉ tại em muốn….
Tùng hỏi:
– Muốn sao?
Dũng đỏ mặt:
– Muốn được… anh…. hôn thôi mà!
Tùng cười tươi, hôn một cái thật kêu lên má cậu rồi cả hai hướng mắt về phía biển.
Đường chân trời bắt đầu ửng sáng, màu đỏ cảm huy hoàng dần lấn át màu đen sâu thẳm. Mặt trời rực đỏ vén màn đêm từ từ nhô lên, chiếu những tia nắng hình dẻ quạt, thoạt đầu là màu cam sẫm rồi từ từ chuyển sang vàng tạo cảm giác như từng dòng mật của trời đang chảy xuống mặt biển. Mặt biển rực rỡ những gam màu với các góc độ khác nhau. Sương mù trắng dày đặc như sữa pha đôi chút màu hồng hồng do ánh dương chiếu vào, tản dần ra cho ngày mới lên. Truyện gay: Điều kỳ diệu của tình yêu (Yêu đâu cần lý do – Phần 2) Tác giả: Vũ Phong.
Gió thổi nhẹ đem theo hơi ẩm của biển, của sương sớm cùng sinh khí của ánh ban mai mơn man vuốt ve khuôn mặt của anh và cậu. Tùng nhìn sâu vào đôi mắt Dũng, anh đưa tay sửa lại những sợi tóc rối vương trên trán cậu, rồi thật chậm, anh đặt một nụ hôn sâu lên đôi môi cậu.
Trên nền biển xanh thẫm, bóng tối chưa vẫn chưa mất hẳn, từng đàn hải âu trắng mượt chao liệng sát mặt nước như đang gọi ngày mới lên. Mặt biển sáng dần ra như được dát vàng, dát bạc dưới vầng dương. Từng đợt sóng rì rào, xô đuổi nhau kéo dài đến đường chân trời. Sóng nhấp nhô dưới ánh nắng mặt trời, ánh lên một màu vàng loá trộn lẫn với màu xanh sẫm của nước biển tạo nên một hoà sắc tuyệt đẹp. Những con thuyền từ nơi nao cũng dần hiện lên giữa khung cảnh thần bí, lung linh, huyền ảo và phảng phất nét liêu trai như ở chốn bồng lai tiên cảnh.
Dũng cười, nụ cười đẹp tựa ánh ban mai buổi sớm:
– Em yêu anh!
Tùng hôn lên tóc cậu, thì thầm:
– Người ta nói nếu hôn được người mình yêu trong khoảnh khắc đầu tiên mặt trời nhô màu mới thì người đó sẽ mãi mãi thuộc về mình. Không biết điều đó có thật hay không nữa?
Dũng mỉm cười:
– Dù thật hay không thì em cũng mãi mãi là của anh!
Tùng gật đầu, ôm chặt cậu cùng nhau ngắm ngày mới lên.
Truyện gay: ĐIỀU KỲ DIỆU CỦA TÌNH YÊU – Chương 2
ĐỜI CÓ CHIỀU LÒNG NGƯỜI?
Kỳ nghỉ hè với nhiều niềm vui và hạnh phúc kết thúc, Tùng và Dũng phải quay trở lại cuộc sống thường nhật với công việc và học tập. Người ta thường nói niềm vui, hạnh phúc chóng qua để nỗi buồn, sự khổ đau được đong đầy và kéo dài vô tận. Liệu điều đó có đúng không thì cả Tùng và Dũng đều không có câu trả lời, hai người chỉ biết rằng chỉ cần bàn tay cả hai nắm chặt bên nhau, họ sẽ vượt qua tất cả.
Sáng nay, Tùng bắt đầu nhận lớp mới trong khi Dũng thì vẫn sung sướng như một con mèo lười nằm trong chăn thưởng thức giấc mộng đẹp bởi sinh viên năm thứ nhất chưa phải đi học.
Buổi sáng mùa thu mát mẻ và đẹp trời nhưng Tùng khá vất vả mới có thể đến được trường sau vài lần dừng chờ vì ùn tắc. Năm nay, anh sẽ quay trở lại dạy lớp 10 đồng nghĩa với việc anh phải đón nhận những học sinh mới, phải hướng dẫn chúng làm quen với nề nếp và cách thức học tập trong một ngôi trường trung học phổ thông. Tất nhiên, anh vui vẻ và sẵn lòng làm việc đó bởi dạy học là công việc yêu thích mà anh đã lựa chọn.
– Chào các em! Mời các em ngồi xuống! – Tùng bước vào lớp, mỉm cười và nói.
Không khác bao nhiêu khi anh bước vào lớp Dũng ngày trước, tiếng xì xào bàn tán bắt đầu nổi lên trước khuôn mặt đẹp trai và nụ cười làm xiêu lòng người của anh. Tuy nhiên, do mới là học sinh lớp 10 và hôm nay là ngày đầu tiên chúng ngồi học dưới mái trường này nên tạm thời chưa có “câu hỏi” nào dành cho anh.
– Các em trật tự nào! – Tùng lên tiếng để lớp ổn định trước khi cái chợ chuẩn bị nổ ra.
Những câu chuyện nhất thời lắng xuống dù ở một số chỗ, một vài đứa vẫn đang cố ngoái cổ nói nốt vài câu dang dở.
– Các em đều đang rất muốn biết người đang đứng trước mặt các em đây là ai đúng không nào? – Tùng bước xuống dưới lớp và cười nói.
Ngay lập tức không khí ồn ào trở lại:
– Vâng ạ!
– Thầy ơi! Thầy đẹp trai quá!
– Thầy dạy môn gì ạ?
– Thầy có bạn gái chưa?
– …..
Tùng mỉm cười, xua tay cho cả lớp im lặng, anh bắt đầu giới thiệu sơ qua về bản thân, cuối cùng anh nói:
– Nếu như không có gì thay đổi thì tôi sẽ là giáo viên chủ nhiệm đồng thời là giáo viên dạy toán của các em trong ba năm các em học dưới mái trường này. Hy vọng các em hợp tác để lớp chúng ta đạt kết quả như mong đợi!
Một tràng pháo tay vang lên kèm theo những tiếng cười vui vẻ. Có lẽ mười học sinh thì đến chín đứa thích giáo viên chủ nhiệm của mình là thầy giáo trẻ, hơn nữa lại là một thầy giáo đẹp trai như vậy. Và dĩ nhiên, lớp này cũng chẳng ngoại lệ, chúng lấy làm hào hứng trước thầy chủ nhiệm này. Truyện gay: Điều kỳ diệu của tình yêu (Yêu đâu cần lý do – Phần 2) Tác giả: Vũ Phong.
Tùng nói tiếp:
– Bây giờ tôi cần một bạn làm lớp trưởng! Ai có thể giúp tôi nào?
Cả lớp e dè nhìn nhau và rồi cũng có một vài cánh tay giơ lên.
– Mời em! – Tùng chỉ vào một học sinh nam ngồi gần anh nhất đang giơ tay – Em có thể giới thiệu về mình cho tôi và các bạn được biết không?
Cậu học sinh đó liền đứng dậy. Cậu ta thấp hơn Tùng một chút, nước da ngăm đen và khuôn mặt rất nam tính.
– Thưa thầy và các bạn, em là Lê Nhật Dương, từng là học sinh trường THCS…
Tùng gật đầu khi nghe Dương nói về một số thành tích cậu ta đã đạt được trước đây về học tập lẫn thể thao. Anh cười:
– Tốt lắm! Em đã làm lớp trưởng bao giờ chưa?
Dương đáp:
– Trong suốt 9 năm học trước, em đều làm lớp trưởng ạ!
Tùng mỉm cười, cho Dương ngồi xuống và chỉ một nữ sinh cách đó không xa:
– Đến lượt em nào!
Cô học sinh có mái tóc dài, sở hữu gương mặt đặc biệt dễ thương cất giọng nói trong trẻo bắt đầu giới thiệu từ cái tên Nguyễn Ngọc Khánh Linh của mình đến một vài thông tin và công tác Đoàn Đội mà cô bé từng đảm nhiệm.
Tùng rất hài lòng về những học sinh của mình, anh nói:
– Hôm nay là buổi đầu tiên tôi gặp các em và mọi thông tin về các em thì cũng như các bạn ở đây, tôi vừa mới biết. Thế nên, tạm thời tôi cử Dương làm lớp trưởng còn Linh sẽ làm bí thư. Quyết định chính thức thì sẽ do cả lớp bầu trong buổi họp lớp và Đại hội Đoàn vào tháng tới. Có bạn nào có ý kiến gì không?
Tất nhiên sẽ chẳng đứa nào phản đối, Tùng nói tiếp:
– Nếu không ai có ý kiến gì thì chúng ta cho lớp trưởng và bí thư một tràng pháo tay nào!
Tiếng cười vui vẻ rộn ràng vang lên từng đợt trong buổi sinh hoạt lớp đầu năm. Tùng để cho Dương toàn quyền quyết định trong việc lựa chọn cũng như phân công lớp phó và các tổ trưởng cho lớp bởi anh hiểu rằng, muốn một lớp đoàn kết thì trước hết đội ngũ cán bộ lớp phải phối hợp ăn ý với nhau. Vì vậy, để lớp trưởng lựa chọn những người dưới quyền của mình là điều tốt nhất. Và như thế, công việc chủ nhiệm của anh cũng trở nên nhẹ nhàng hơn khi chỉ cần thông qua lớp trưởng, anh đã có thể kiểm soát toàn bộ cán bộ lớp. Hiện tại thì anh đang ngồi nghe từng thành viên trong lớp tự thuật, thỉnh thoảng nụ cười lại hé lên nơi khoé miệng anh khiến cho không biết bao nhiêu nữ sinh trong lớp nao lòng.
Ngoài trời, những chú chim non vừa hót vừa nghển cổ nghe những cô cậu học sinh tinh nghịch pha trò cho bài giới thiệu của mình thật ấn tượng. Tùng nghe và lại nhớ đến lần đầu gặp Dũng, cho cậu làm lớp trưởng khiến anh vui lạ thường. Không biết anh đang cười với học sinh của mình hay cười bởi nghĩ đến người yêu “bé bỏng” và lắm trò của anh nữa.
Cuối cùng, Tùng nói qua một số nội quy của trường cũng như lớp trưởng chép thời khoá biểu trước khi cho cả lớp nghỉ.
Buổi đầu gặp mặt lớp nên diễn ra khá nhanh, Tùng ra về khi nắng bắt đầu lên. Ánh nắng vàng mùa thu xuyên qua những tán lá già nơi sân trường làm bừng sáng không khí của một ngày đẹp trời. Một vài nữ sinh mạnh dạn hơn đi cạnh anh, trò chuyện với thầy chủ nhiệm của mình. Tùng đáp bằng những câu nói vô thưởng vô phạt làm cả bọn cười thích thú.
Ra đến cổng trường, khi chiếc xe của anh chuẩn bị nổ máy thì một tiếng gọi quen thuộc vang lên khiến Tùng cười tươi hơn nắng xuân.
– Sao em lại đến đây? – Tùng lại gần Dũng, cười hỏi.
Có vẻ như cậu không được vui cho lắm nên đáp với vẻ mặt phụng phịu:
– Em đến đón anh không được sao?
Nhìn vẻ mặt của Dũng, Tùng chỉ muốn bẹo má và hôn ngay lên đôi môi của cậu. Thế nhưng, đây là cổng trường và anh lại là giáo viên nên không thể làm vậy được. Dù anh không quan tâm người khác nghĩ gì về mình song anh vẫn phải giữ hình ảnh của bản thân trước lũ học trò tinh quái cũng như hình ảnh của nhà trường. Thế nên, Tùng đành nén cơn ham muốn của mình xuống, cười nói:
– Đón anh mà đi bộ vậy thì chở anh bằng gì? – Tùng trêu cậu.
Dũng lè lưỡi không đáp, Tùng cười:
– Lên xe nào em! Bây giờ em muốn đi đâu?
Dũng trèo lên xe, song không nói gì làm Tùng thoáng ngạc nhiên. Anh cho xe chạy chầm chậm, hỏi:
– Từ sáng đến giờ em làm gì?
– …
– Sao em không trả lời?
– …
– Hôm nay em làm sao vậy?
– …
– Em yêu giận anh à?
– …
– Anh nhớ em lắm em biết không?
ari says
phim sex boy