Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Dũng ngạc nhiên:
– Vì sao?
Tùng cười:
– Anh không thích tắm biển!
Mặt Dũng xịu xuống:
– Không chịu đâu! Anh phải xuống cùng em cơ.
Ánh mắt đầy yêu thương, Tùng nói:
– Anh nhìn em tắm là thích rồi!
Dũng nghĩ ra một cách, nói:
– Anh không xuống là em hắt nước lên người anh đó!
Thế nhưng khi cậu nhìn lại thì Tùng ngồi quá xa, có té nước cũng chẳng tới nơi.
– Em xuống đi, Duy và Thảo Anh đang chờ kìa!
Dũng lưỡng lự một chút rồi ngồi xuống bên cạnh anh:
– Kệ họ! Anh không đi em cũng không đi. Ở đây với anh vui hơn nhiều.
Tùng gật đầu, kéo đầu Dũng ngả vào vai mình. Anh nhìn ra vầng dương đang hạ dần xuống biển khơi mà thấy nao nao trong dạ. Rất nhiều ánh mắt hướng về phía hai người nhưng Tùng thì lâu nay không quan tâm, còn Dũng thì chưa bao giờ để ý đến họ.
Ngồi một lát, thấy Dũng tuy ở bên mình song không được nhìn cậu cười, anh có cảm giác buồn buồn và tất nhiên anh hiểu vì sao lại như vậy. Anh cười tươi:
– Xuống nào em yêu!
Tùng đứng dậy. Dũng rất vui và chạy theo anh. Tiếng cười của cậu hoà cùng tiếng cười của anh, trong mắt họ chỉ có nhau mà thôi.
Hoàng hôn buông xuống. Ánh mặt trời dát vàng lên mặt biển rực rỡ nhất, huy hoàng nhất để tàn phai nhường chỗ cho bóng đêm.
Buổi tối, sau khi ăn cơm xong, Tùng và Dũng nắm tay nhau đi dạo trên bờ biển. Giữa mùa hè nóng nực, đi chân trần trên cát ngắm biển mới thú vị làm sao, đặc biệt là khi có người mình hết mực yêu thương bên cạnh. Hai người không nói gì, lặng lẽ đi bên nhau và cảm nhận hương vị của tình yêu của hạnh phúc. Có nhiều người nhìn họ nhưng đâu có hề gì. Họ yêu nhau và điều đó không có gì là sai trái cả. Có chăng là những người kia không gỡ nổi khúc mắc cũng như định kiến bấy lâu của họ mà thôi. Truyện gay: Điều kỳ diệu của tình yêu (Yêu đâu cần lý do – Phần 2) Tác giả: Vũ Phong.
– Nếu sau này có một người tốt hơn em rất nhiều yêu anh thì sao? – Dũng hỏi.
Tùng xoay mặt Dũng đối diện với mình, nhìn thẳng vào mắt Dũng nói:
– Anh sẽ vẫn yêu em!
Mặt Dũng vẫn buồn buồn:
– Vì sao? Mọi thứ người đó đều hơn em mà!
Tùng xoa đầu cậu, mỉm cười:
– Nhưng họ không yêu anh bằng em yêu anh!
Đôi môi màu anh đào của cậu hé nở nụ cười rạng rỡ nhưng cậu vẫn cố cãi:
– Làm sao biết được chứ? Có thể họ cũng yêu anh hơn em thì sao?
Tùng cau mày, nhìn xa xa, thở dài:
– Không lẽ tình yêu em dành cho anh nhỏ vậy sao?
Dũng cười tinh nghịch, hôn thật nhanh lên môi anh và chạy đi:
– Đúng vậy! Em không yêu anh đâu! – Vừa nói cậu vừa cười trong tiếng sóng biển vỗ rì rào.
Tùng liền rượt theo cậu:
– Em giỏi lắm! Để xem em có thoát nổi tay của anh không?
Dũng cười vang nhưng chân cậu không dừng bước, thỉnh thoảng cậu lại cúi xuống té nước về phía sau. Và trong những lúc đó, Tùng cũng không quên đáp trả cậu. Chẳng mấy chốc thì quần áo của hai người đã ướt sũng. Dũng đứng lại, mặt cậu xị ra:
– Không chơi nữa! Ướt hết rồi!
Tùng ngồi phệt xuống bãi cát, hai chân duỗi ra cho nước biển ngập bàn chân anh:
– Em yêu lại đây với anh nào?
Dũng như con cún con, ngoan ngoãn đến bên anh:
– Tại anh hết đó! Lát nữa về thể nào mẹ cũng mắng.
Tùng tỉnh bơ:
– Mẹ mắng em chứ đâu mắng anh.
Dũng làm mặt giận:
– Em bị mẹ mắng anh vui lắm ha!
Tùng cười:
– Tất nhiên rồi!
Thấy mặt cún con tội, nghiệp của cậu, Tùng nói tiếp:
– Đáng lẽ cũng muốn chịu tội cùng em nhưng mà có người vừa mới nói là không có yêu anh. Haiz! Thế nên ai làm người đó chịu thôi.
Dũng cúi mặt xuống, tựa cằm lên đầu gối rồi nhặt một viên sỏi ném ra phía xa:
– Không yêu anh thì yêu ai được chứ?
Tùng rất vui, vòng tay ôm cậu, nói nhỏ:
– Yêu chồng em chứ đừng yêu anh!
Dũng đỏ mặt, dụi đầu vào vai anh.
Gió biển thổi tới, vuốt ve khuôn mặt anh và cậu, chắp cánh cho tình yêu của họ bay xa.
– Chỉ được yêu em thôi anh nhé! – Dũng nói.
Anh nhìn sâu vào mắt cậu, gật đầu. Có lẽ im lặng là lời đáp tốt nhất anh dành cho cậu. Dũng cười:
– Em cũng sắp phải nhập học rồi! Không biết học đại học có khó không nữa?
Tùng cười trêu cậu:
– Từ khi nào em yêu nhụt chí thế?
Dũng lè lưỡi:
– Còn lâu nhé! Em học giỏi nhất lớp cho anh coi.
Tùng ừ nhẹ một tiếng, anh hiểu hơn ai hết khi cậu đã cố gắng thì với trí thông minh của cậu, giành vị trí nhất lớp không khó khăn.
Hai người nhìn ra phía xa. Biển gợn sóng, từng con sóng xô vào bờ mang theo tiếng vọng về của biển khơi.
– Mày ra đây từ khi nào mà không thèm nói với bạn bè một tiếng thế hả? – Thảo Anh đứng phía sau Dũng và nói.
Cậu quay lại thấy có cả Duy đang cười cười nhìn mình và Tùng. Dũng lè lưỡi:
– Ai thèm đi với mày chứ?
Thảo Anh mặt nóng bừng, đã định đập cho đầu Dũng sưng lên khoảng ba ngày nhưng thấy cả Duy và Tùng đang chăm chú nhìn mình nên đành thôi.
Dũng lắc đầu nói:
– Mày là bạn bè tốt quá ha! Tao cũng định rủ mày rồi nhưng thấy hai người nào đó đang ngồi trên tầng thượng của khách sạn ngắm biển, nhỏ to tâm sự; chàng nhìn nàng đắm đuối, nàng nhìn chàng một giây không rời nên tao đành thở dài quay đi.
Mặt Duy vốn trắng trẻo, nghe Dũng nói thì lập tức đỏ bừng. Thảo Anh thì lấy làm đắc ý.
Bốn người trò chuyện cho đến khuya thì về phòng. Tắm rửa thay đồ xong, Dũng đang định trèo lên giường nằm cùng Tùng thì nghe bố cậu nói:
– Dũng sang giường này nằm với bố nào, để Duy nằm đó.
Khuôn mặt đang hí hửng của Dũng héo ngay lập tức:
– Tại sao?
Bố cậu làm mặt lạnh:
– Không lý do gì hết! Có nghe lời bố không thì bảo?
Rồi ông bật cười ngay sau đó:
– Vợ chưa cưới đã đòi ngủ cùng chồng rồi hả?
Mặt Dũng đỏ như gấc chín. Cậu không dám ho he tiếng nào nữa, trèo lên giường nằm ra phía ngoài bố.
Đèn tắt, Dũng nhắm mắt lại. Nhưng không được bao lâu thì cậu không kiềm lòng được, mở mắt ra, nằm nghiêng người nhìn sang anh thì thấy anh cũng đang nhìn cậu. Truyện gay: Điều kỳ diệu của tình yêu (Yêu đâu cần lý do – Phần 2) Tác giả: Vũ Phong.
– Ngủ đi! – Anh nói nhỏ.
Dũng đáp:
– Không ngủ được!
Rồi Dũng nhìn qua phía bố, thấy hơi thở của ông đã đều đều, cậu nhẹ nhàng đưa tay ra để nắm lấy bàn tay anh. Hai chiếc giường kê gần nhau nên việc đó cũng khá dễ, với tay một chút là được.
Dũng đang mỉm cười sung sướng thì có tiếng hắng giọng của bố cậu vang lên. Cậu đành thu tay về, ngậm ngùi ôm gối.
– Ngủ ngon nhé! – Tùng cười và nói nhỏ.
Dũng tỉnh giấc sau cái lay người của Tùng:
– Dậy thôi em! – Tùng nói nhỏ vào tai Dũng.
Dũng dụi dụi mắt, nhìn ra thấy trời vẫn tối om, bố cậu và Duy cũng vẫn đang ngủ:
– Sao dậy sớm vậy anh? Em muốn ngủ! – Dũng đáp trong giọng ngái ngủ.
Tùng quay đi:
– Thế thì em cứ ngủ đi! Anh đi một mình vậy!
Lúc này thì Dũng đầu còn kịp suy nghĩ gì nữa:
– Ê! Ê! Chờ em với! Anh đi đâu mà nhanh vậy!
Dũng vội vàng tung chăn dậy và đi theo anh, miệng cậu vẫn phải ngáp thêm vài cái nhưng chân thì không thể không bước theo Tùng.
– Mình đi đâu hả anh? – Dũng nói khi hai người đã rời khỏi khách sạn.
Tùng mỉm cười, không đáp.
Bờ biển còn rất tối nhưng lác đác cũng có vài người ra đây tự khi nào. Mắt Dũng díp lại, cậu thầm nghĩ họ muốn chịu tội sống hay sao mà lại ra đây làm gì sớm vậy. Nếu không phải là Tùng kêu cậu dậy và bắt cậu ra đây thì chắc không bao giờ cậu nghĩ đến cái chuyện dậy sớm thế này.
Gió biển thổi đem theo hơi lạnh, bãi cát buổi sáng còn ướt sương đêm.
ari says
phim sex boy