Truyện gay: Nhóc à Em Phải Là Của Anh – Chương 4
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
-ủa thằng Tùng đâu em?
-dạ ổng ở trên phòng á
hắn trên cầu thang bước xuống
-em xuống rồi đây
ngồi vào bàn, nó xới cơm ra
-anh Kì
-cảm ơn em
nó đưa chén cơm về phía hắn
-của ông nè
-hừm…
hắn tằng hắng
-hình như em quên cái gì đó thì phải
-quên gì?
-nhớ đi.
nó suy nghĩ 1 hồi, chợt nhớ ra, nó cười khì
-hì hì… anh Tùng ăn cơm
hắn cười nhe hàm răng tỏ vẻ mãn nguyện
-phải vậy chớ
mãy giờ anh Kì ngồi theo dõi từng cử chỉ của 2 đứa
-2 đứa chiều nay làm gì mờ ám z. anh anh em em luôn, dữ ta
nó cười
-tại anh Tùng bắt em kêu z đó
hết bữa cơm, anh Kì thúc vào hông hắn
-ê ê, em làm trò gì mà nó chịu kêu em = anh z?
-hì. hồi chiều lúc anh chưa về em ngồi tâm sự vs nhóc, thấy tội nghiệp nhóc ghê. vậy mà lúc mới gặp em nói nặng nhóc quá, thật có lỗi, ăn 2 cái tát cũng xứng.
-thôi chuyện cũng qua rồi, nhóc ko nhớ đâu. hèn gì nhờ có công cụ xã stress là em nên chiều nay anh thấy nhóc tỉnh sau 2 tháng ủ rũ
-anh đừng vội kết luận nhóc, thấy nhóc là đứa vô tư hồn nhiên vậy thôi chứ thật ra nhóc là người nhớ rất lâu bởi vì nhóc có quá nhiều tâm sự, những sự việc từ năm 7 tuổi đến nay nhóc đều nhớ rất rõ, đó cũng chính là lí do nhóc có 1 trí nhớ rấy tốt và học giỏi và là nguồn động viên cho nhóc vượt qua khó khăn, bởi vì nhóc là con trai nên ko phải chuyện gì cũng có thể nói và tâm sự hết vs mẹ đc, nhóc luôn giữ trong lòng để rồi khi mệt mỏi thì sự tổn thương chỉ 1 mình nhóc chịu
anh Kì ngạc nhiên
-em hiểu nhóc nhiều vậy sao?
-uhm
hắn quay sang anh Kì
-nếu một ngày nào đó nhóc quay lưng về phía em thì chắc có lẽ em sẽ …
nói đến đây hắn gục mặt xuống tay, anh Kì vỗ vai hắn
-anh chỉ sợ em là người thay đổi trước
hắn ngước mặt lên ngạc nhiên
-sao anh nói vậy?
anh Kì khoanh tay trước ngực
-thứ nhất em ko phải là gay, em nhớ chứ, ko phải trước đây ko lâu em có bạn gái sao? và điều quan trọng là đến nay 2 người chưa rõ ràng có chắc chắn là chia tay hay ko?
-sao anh biết?
-nghe anh nói tiếp đây. thứ 2 em về nước chưa lâu và em gặp nhóc là người đầu tiên nên em thích nhóc và Việt Nam còn hàng nghìn cô gái đẹp, ở đây anh ko có ý đánh đồng nhóc vs những cô gái khác nhưng em hãy cẩn thận, có thể em và nhóc là 1 cơn say nắng hoặc em gặp người khác thì bỏ rơi nhóc, em đã từng nói nhóc dể tổn thương còn gì. tuy nhóc rất hoàn hảo nhưng định kiến xã hội em có chắc sẽ cùng nhóc vượt qua ko?
-em lo lắm anh 2 à
-đừng lo Tùng à, tất cả là do em thôi anh 2 luôn ở sát cánh bên em mà
hắn và anh cũng ngước lên, trời đêm nay nhiều sao…
sáng sớm…xèo xèo…
hắn ngáp dài vươn vai đi xuống cầu thang
-món gì vậy?
nó quay lại
-anh thức rồi à, ốp la thôi
đợi hắn ngồi vào bàn
-hình như là còn nửa tháng nữa là vào học rồi ha.
-uhm, nhanh thật, vậy là em đã vào đây đc 2 tháng 15 ngày rồi
-ừ, thời gian thì ko chờ ai hết
-sao hôm nay nói chuyện triết lí vậy?
-có sao nói vậy thôi mà
NỮA THÁNG SAU
-Tường ơi
nó bước ra mở cửa
-ủa Thục Anh hả? vô đi ngồi chờ tao chút
-uhm
Thục Anh bước vào nhà
-ủa, mà mua đồng phục hồi nào ko rủ tao đi chung vậy?
-gần nữa tháng rồi, ứng lương trước đó, đáng lẽ hôm wa mới là ngày nhận
-uhm, ngày học đầu tiên của lớp 11 đó
-ừ, mà tao nhớ mấy chị gái của tao quá
-ừa, mấy đứa nó thương mày ” dương vô cùng ” luôn, mà ngộ nha, sao cái lớp nữ sinh lại nhét mày vô vậy ta
-ai mà biết
-mày nhỏ nhất lớp nên mấy đứa nó đứa nào cũng kêu mày = em hết
-kệ, vậy cũng thích chớ sao
-ừa, mà mày đi vs anh Tùng hay vs tao?
-mày đã qua đây rồi ko lẽ tao đi vs ổng, thôi tao vs mày đi chung
-ừ, vậy thôi tao vs mày đi nhanh kẻo trể
vừa bước ra tới cửa
-nhóc ơi, khoan đã
hắn và anh Kì chạy hồng hộc xuống
-bây giờ nhóc đi vs anh đi, để T.Anh đi xe riêng nha, hôm nay anh đi xe đạp vs nhóc mà
-thôi, em đi vs T.Anh đc ùi
-kì vậy nhóc, hôm qua nhóc ko chịu xe hơi cũng ko chịu xe máy, bắt anh mua xe đạp rồi bây giờ ko đi vs anh là sao?
T.Anh thấy vậy lên tiếng
-ừ, anh Tùng nói đúng đó, như vậy ko đc đâu, để tao đạp xe 1 mình , 3 người mình đi chung cũng đc vậy.
-ừ…thôi, vậy đi
họ dắt xe ra cổng, đạp về phía trường, hắn huýt sáo rồi quay lại nó
-trời bữa nay đẹp quá nhóc ha
-uhm.hihi…gần cuối thu ùi
-uhm.
T.Anh nhìn thấy 2 người chỉ biết cười, tự nghĩ
… ” ngốc ơi là ngốc, nhìn vậy đủ hiểu, mình ở ko gần mà nhìn cử chỉ còn biết đc, anh Tùng đã thích nhóc Tường rồi, sao nó thông minh việc học còn chuyện tình cảm lại đần thế nhỉ, nhìn đôi mắt đối phương mà ko hiểu sao, ko hiểu hay là ko muốn hiểu đây hả nhóc?”
TRỜI CHỢT NỔI CƠN GIÓ LỚN, MÂY ĐEN ĐƯỢC GIÓ THỔI BAY VỀ, CÓ PHẢI BÁO TRƯỚC CƠN MƯA LỚN HAY CƠN GIÔNG BÃO CỦA ĐỜI NGƯỜI?
cổng trường…
-em ở dãy B hả? vậy wa bển đi, ra về nhớ đợi anh nha
nó gật đầu mỉm cười
-uhm
nó vs T.Anh đi wa dãy B
-ê T.Anh nè, tao thấy ông Tùng có cái gì đó là lạ
-sao?
-ổng quan tâm tao 1 cách kì lạ, tao nghĩ chắc ổng là em út trong nhà nên ko có em nên ổng coi tao như em trai vậy đó ha
-ngoài trường hợp đó mày còn nghĩ ra gì nữa hông?nó suy nghĩ 1 hồi
-hông mày ơi
-chứ tao thì nghĩ ra đc 1 chuyện cực hay ho đó
nó trố mắt ngạc nhiên
-chuyện gì?
-chuyện đơn giản thôi, tao người ngoài còn thấy đc, huống gì là người trong cuộc như mày
-thì mày hiểu cái gì mày nói đi, làm tao nôn nóng
-thì là ông Tùng ổng y …
vừa lúc đó….
-TRỜI ƠI! TỤI BÂY ƠI, ÚT TƯỜNG CỦA TỤI MÌNH KÌA
-ĐÂU? ĐÂU?
-NHANH LÊN
z là có 1 hoang cảnh hỗn độn xảy ra, ôm, hôn, hỏi thăm, kéo đi và rồi chuyện vừa nãy trôi vào quên lãng…
giọng Mai lớp trưởng
-út Tường nè, sao hè tụi chị qua nhà tìm cưng hông có?
-à thì tại út mắc làm công chuyện
-chuyện gì mà kiếm cả chục lần cũng ko có z
-hi…
nó gãi đầu
-út đi làm u xưng cho người ta á
-HẢ. tội nghiệp út hông trời
mấy đứa ở ngoài cũng nhốn nháo
-trời đất, tội nghiệp út hông,
đợi mấy đứa ngoài hết nhau nhau Mai ú mới hỏi típ
-mà làm ở đâu z kưng
-dạ, cho anh Tùng bên 12A1 á hai
-CÁI GÌ.
Mai ú đứng lên làm đỗ cả dãy bàn vì cái thân hình đồ sộ đó nhưng có vẻ ko làm nhỏ đau mà còn đang sốc về vụ trên
-T…Tùng.. nào, T…T…Tùng hó….hót boy bên khối 12 á hả. con ông bà ch….chủ tịch Nguyễn Thành Toàn phải ko?
-út cũng hông biết nữa, chỉ biết ổng là Nguyễn Thanh Tùng, anh 2 ổng là Nguyễn Thanh Kì thôi à
-z là đúng rồi
bây giờ T.Anh mới lên tiếng
-tui có thông tin muốn truyền đạt lại cho mấy đồng chí nghe đây
Mai ú quay lại
-quan trọng ko lớp phó
T.Anh khoanh tay
-rất quan trọng đấy, liên quan tới út Tường nhà mình
-ok. có út Tường là quan trọng
quay sang
-đồng chí Thảo Vy đứng ngăn út Tường lại, 1 chút sẽ triển khai vs đồng chí sau, nào bây giờ bắt đầu cuộc họp
không biết nhỏ nói gì vs mấy bà chị mà quay lại thấy bà nào mặt cũng gian kinh dị
-HÔ HÔ HÔ…. quả ko hổ danh em út của 11A2 này, rất xứng đáng, nào các đồng chí, cứ theo kế hoạch mà làm
-RÕ.
-tốt, bắt đầu
trong chốc lác đã biến mất hết chỉ còn nó vs T.Anh
-mày nói gì mà mấy bã bay chứ đi hông kịp z?
T.Anh đứng nhìn về dãy C khối 12, miện nở nụ cười tinh quái
-rồi mày sẽ biết.
chẳng mấy chốc các nàng đã đến dãy C, giọng lớp trưởng
-chia ra
-uhm
20′ sau…
-sao rồi?
-hông song rồi Mai ơi, anh Tùng ổng cặp kè vs kon nào nè
———————-
Thuộc truyện: Nhóc à Em Phải Là Của Anh
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 2
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 3
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 4
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 5
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 6
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 7
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 8
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 9
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 10
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 11
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 12
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 13
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 14
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 15
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 16
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 17
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 18
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 19
Leave a Reply