Truyện gay: Nhóc à Em Phải Là Của Anh – Chương 10
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
mẹ của Tường đơ từ nãy đến giờ
-2 đứa biết nhau hả?
hắn cười
-dạ cũng mới đây thôi cô. thật trùng hợp là Tùng con của cô và mua đất của ba con, con rất mến Tường, coi Tường như e trai con z đó cô
-ờ …ờ…ủa mà ba con đâu?
-dạ trong nhà á, vô đi cô
quay sang nó
-vô thôi e.
-a…dạ
HUHUHU …..VỪA BỤNG A CHƯA, NHÓC BỎ E THẬT RỒI, THẾ LÀ HẾT RỒI, HUHUHU….. THẰNG KIA THÌ CÓ GÌ HƠN EM CHỨ …SAO NHÓC BỎ EM…. TRỜI ƠI I I I I…..ANH 2….ANH ĐÂU RỒI…..ANH RA ĐÂY….EM GHÉT ANH…..ANH CHỈ EM CHỖ NHÓC SỚM THÌ ĐÂU CÓ RA CỚ SỰ. .
a Kì chạy ra bụm miệng lôi hắn vào
-Ư….Ư….Ỏ…M…A….Ỏ….E…..A ( BỎ EM RA )
RẦM…
-em có thấy là hàng xóm dị nghị ko? chưa thấy người đã nghe tiếng. ko sợ người ta cười vào mặt à? già đầu còn hư thân
hắn nằm dãy dụa
-TẠI A CHỨ AI, E THẤY NHÓC VS THẰNG NÀO ĐANG ÔM XÀ NẸO KÌA
-a tát bây giờ, cái gì mà xà nẹo hả, sử dụng từ ghê gớm vậy?
-Z CHỨ ÔM NGOÀI ĐƯỜNG THÌ KO XÀ NẸO LÀ GÌ? NHÓC CÒN ĐỨNG YÊN CHO THẰNG KIA ÔM MỚI GHÊ CHỨ…. HUHUHU…TƯỜNG ƠI SAO EM BỎ ANH? HUHUHU…
HAIZZZ…NÍN ĐI, MAI ANH WA NHÀ NHÓC COI SAO.
chiều nó và bà về
-má à, bữa nay vui quá hen
-ừa, con thích cậu trai đó hả
-ai má? anh Vũ á hả?
-uhm
nó lắc đầu lia lịa
-dạ đâu có đâu
2 người đi 1 đoạn sắp tới nhà, bà nhìn trước cửa
-Tường ơi đâu mắt kon rõ con nhìn coi sao giống như ai đang ngồi trước cửa nhà mình z con
-đâu má, để con coi
nó chạy lại gần để nhìn
-cô ơi, sao cô ngồi trước cửa nhà tôi vậy cô?
người con gái ngước mặt lên thì ra là T.Niệm. ả lao đến..:……….ôm chầm lấy nó rồi bật ra những tiếng nấc, tiếng khóc nghẹn ngào, nó chỉ biết đứng trân vì bất ngờ, hồi lâu mới lấy lại bình tĩnh lấy tay xoa xoa ả
-thôi nín đi, có chuyện gì vậy?
mẹ Tường đi đến
-ai đây con? bạn con hả?
-d…ạ…..dạ, bạn con
-vậy vô nhà đi 2 đứa
ả bước vào nhà, ấn tượng đầu tiên là…nhà nó nghèo, thiếu trước hụt sau nhưng….nó có thứ mà nhỏ ko hề có khi mà xã hội đã đưa đẩy chính những con người đáng lẽ gần nhau lại xa nhau hơn, chính là chữ gia đình và chữ tiền. 2 người vẫn có thể có thứ gọi là ấm cúng hay sao?…chợt
Ọ….T…..T…bụng nhỏ sôi sùng sục làm nhỏ xấu hổ nói lí nhí
-dạ, tại hôm qua tới giờ con chưa ăn gì hết
bà cười
-ko sao đâu con. nếu con ko chê cơm đạm bạc thì cứ ăn vs mẹ con bác, dù sao cũng là bn của thằng Tường mà.
nhỏ phân bua
-DẠ…DẠ….KO ĐÂU BÁC, CÓ CƠM ĂN LÀ ĐC RỒI
bà lại cười hiền
-vậy chờ bác chút nha con.
đợi bà đi nó hỏi
-nói tui nghe coi, vụ gì vậy, hôm nay tự dưng rồng đến nhà tôm đã vậy còn ăn luôn mới ghê chứ
nhỏ sụt sùi
-cậu đừng có nói vậy, hic…anh Tùng bỏ rơi tôi rồi….huhu… đây có phải hình phạt cho người đi dành tình yêu vs người khác ko. nhưng dù sao tôi cũng wen ảnh trước mà.
nó tựa vào vách khoanh tay
-có nói lí do ko?
-lúc đầu tôi ko hiểu nhưng tôi ngủ bụi ở khách sạn ngàn sao 1 đêm thì tôi nghĩ ra rồi, ảnh chỉ muốn lợi dụng tôi để chiếm khu đất bên TQ trước khi cha tôi rao bán thôi. và….ko loại trừ….anh ấy đã có tình cảm vs cậu
-TÔI CHẲNG CẦN BIẾT LÍ DO GÌ NHƯNG TÔI KO THÍCH KIỂU LỢI DỤNG
-thôi đi, đường nào cũng phải bán thì chi bằng bán cho ảnh trước, coi như chỗ wen biết thôi.
ngừng 1 hồi
-nè, cậu có tình cảm vs ảnh ko?
-tôi ko xác định đc, ban đầu tôi nhường ảnh cho cô bây giờ cô cũng chia tay ảnh, yêu cô sẽ đc xã hội chấp nhận còn người như tôi sẽ ko có tương lai gì đâu
-SAO CẬU NGU VẬY? YÊU LÀ PHẢI BIẾT ĐẤU TRANH CHỨ
chợt nhận ra mình lớn tiếng
-tôi xin lỗi tại cậu làm tôi bức xúc nên tôi….
-ko sao, trước đây cô chẳng đánh tôi là gì.
-nhưng cậu định từ bỏ sao? phải cố gắng chứ
-cái cô này lạ nhỉ, lúc tôi yêu thì cô tìm cách đuổi tôi đi, lúc tôi đi cô lại kéo tôi về là thế nào?
-ơ….ừ thì….lúc đó khác bây giờ khác chứ
-ừa thôi, cái nào khó wá cho wá đi, có cơm rồi đó
VÙ….
thoắt cái nhỏ đã mất dạng theo tiếng gọi của tiếng lòng, bụng nhỏ đã sôi từ hôm wa rồi, nó lắc đầu, chợt..
-ủa sao nó biết nhà mình ở đây mà tới ta? hỏi nó mới đc
-ăn từ từ thôi con, mắc nghẹn đó
-ạ ông ó âu ác, on ói à ( dạ hông có đâu bác, con đói mà )
-ừa. bác nói vậy thôi, ngon thì cứ ăn đi con
-dạ…hihi…
bây giờ nó mới hỏi
-sao cô biết nhà tôi vậy?
-xưng hô mày tao đi, bằng tuổi mà
-ừ thì….sao mày biết nhà tao mà tới z
-vô tình thôi, hôm đó tao chạy ra khỏi nhà a Tùng rồi đi bộ lang thang như 1 con điên, tiền gữi trong ngân hàng mà tao đâu có biết chỗ đến ATM đâu, nằm ngủ trên ghế đá công viên bị tụi du côn chọc tao sợ gần chết, may mà có mấy chú dân phòng tuần tra giải vây giùm, tưởng yên ai ngờ mấy ổng nói tao là …. đứng đường mới ghê chứ, đòi bắt tao, tao phải đưa giấy tờ mấy ổng mới tin rồi hỏi tao nhà đâu đưa về, tao nói tao đi dạo lát nữa tự về đc, xong cái tao ngủ rồi sáng lội bộ tơn tơn vậy đó rồi tới chiều tới đây đi hết nổi tính vô nghĩ mệt ai dè mệt wá ngủ lun. tới mày về kêu tao mới thức á, mừng wá ôm mày khóc ngon lành luôn…hì hì….
-mày còn cười nổi hả, bị bắt là đưa cải tạo đó con, tướng tiểu thư của mày vô đó mày chết chắc.
-tao biết nên tao mới sợ đó
-mày còn tiền ko?
-mày lo tao ở ko trả tiền hả? yên tâm yk. tao trả mà
-tao ko nói vụ tiền bạc, 1 2 bữa cơm nhằm gì nhưng tao lo cho mày, mày trở mặt vs ba mày rồi mày ở đâu? ko có tiền
-thì tiền tao bán đất cho ba a Tùng đó,mai tao đi rút, mày đi vs tao nha, mà…tao đâu có nói ở 1 2 bữa đâu, tao đi hỏi bác cho tao ở luôn
-c…cá… cái gì?mày giỡn hả?
-thật 100%, BÁC ƠI, BÁC ĐÂU RỒI?
nghe tiếng nó, bà lên tiếng
-bác đang nhóm lửa nấu nước nè
nhỏ chạy đi mất, nó chỉ lắc đầu ko biết nói gì hơn
-con này tu thật chưa ta? haizzz…
nó đang ngồi chợt nhỏ vỗ vai
-HÁ HÁ…cô cho tao ở lại rồi mày
-ờ, tao sợ mày ko ở lâu đc nhà nghèo như tao thôi
-khùng mày, tuy tao có chãnh chút thiệt nhưng đó là dĩ vãng rồi, quên đi
-ờ, mày hay à
-chuyện….tao mà
nhỏ hỏi nó
-mấy giờ òy mậy?
-6h tối
-mai tao tính rủ mày đi rút tiền vs tao, tại tao hông có biết chỗ đi
-mày đi ngủ sớm hông?
-cũng sớm, giờ này ngủ gì mà hỏi mậy
-hỏi z thôi, 8h mới ngủ, tối nay mày ngủ chung vs má tao nha
-ừa ừa, ở đâu cũng đc
Sáng…
-mày đi chậm chậm coi thằng quỷ, đi nhanh z sao tao đi kịp, đâu chân muốn chết à, bữa đó chạy có mang theo đôi nào
-ai kêu mày đi chậm, khỏi rút $ à
-ừ. tao mà rút $ việc đầu tiên là mua dẹp
-mày bán cho ba a Tùng nhiêu?
-ai biết à, con người tao đó giờ biết sài chứ ko biết đếm
-sống vs tao thì tập wen đi nha
-hì hì…
MÁ ÔNG GIÀ KHỐN NẠN, ỔNG RÚT HẾT TIỀN CỦA TAO RÙI…HUHUHU…
-mày nín y, khóc giải quyết đc gì
-nhưng…À
chợt nhớ ra điều gì
-tao còn cái nữa, bữa về VN má tao đưa tao shopping mà sài chưa hết
-đc nhiu?
-bữa đó mua còn mười mấy triệu à
-CÁI GÌ, TRỜI ĐẤT ƠI, MÀY ĐI MUA ĐỒ 1 LẦN NHIÊU TIỀN?
-mày làm gì rú lên z, ừ thì…50 triệu
-trời ơi,
nó chặc lưỡi tiếc rẻ
-mấy người nhà giàu chơi nổi ha. mày biết số tiền đó có thể nuôi nhiu người ko?
-1 mình tao ko đủ
-mày đúng là…chứng nào tật ấy ko chừa
-hai đứa về rồi hả?
-dạ mà cô ơi, ba con rút hết tiền trong tài khoản con rồi, chỉ còn mười mấy triệu thôi
-vậy là nhiều rồi đó kon.
chợt…
-Tường ơi, em có nhà ko?
nó chạy ra
-ủa sao a wa đây chi zị?
-có gì mới qua đc sao
mẹ Tường hỏi
-ai z con
-dạ là a Kì má
-ờ, rủ nó vô chơi con
a Kì đi vào thấy nhỏ ngồi đó thì bất ngờ tột độ
-trời đất, ở đâu mà ngồi thù lù đây
-ông nội vô duyên,hồi ở nhà ông tui nhịn ông đó nghen. nhà này là mẹ của Tường cho tui ở
bà thấy Kì vô thì lật đật
-thôi tụi bây ngồi chơi để bác đi qua đây cái, làm nước cho a nghe Tường, má đi à, thôi bác đi nha 2 con
đợi bà đi a Kì mỉa mai
-hồi đó chữi đánh người ta rồi bây giờ lại nhà người ta ở hông biết nhục hả gì?
-thôi ông bớt có khùng đi, quan trọng là tui biết phục thiện
-tôi nhìn mặt cô gian lắm
-hồ ly còn có ngày đi tu huống hồ con người là tôi
———————-
Thuộc truyện: Nhóc à Em Phải Là Của Anh
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 2
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 3
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 4
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 5
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 6
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 7
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 8
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 9
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 10
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 11
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 12
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 13
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 14
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 15
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 16
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 17
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 18
- Nhóc à Em Phải Là Của Anh - Chương 19
Leave a Reply