Truyện gay: Thằng Nhóc Đẹp Trai – Chương 8
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
-Ồ….. Thật không ngờ đó nha. Em hát cứ như ca sĩ ấy… Ôi chị yêu mất thôi…- Ngọc nói với giọng điệu chảy nước…
– Êh bà, lau miệng đi, ướt nhẹp hết rồi kìa. Lạng quạng tí thành lũ luôn đó…- một người tên Thịnh trong đám chọc ghẹo.
– Làm như có mình tui ạ… Coi kìa, mấy nhỏ này cũng đang nhìn say mê chứ có phải tui đâu?- vừa nói tay chị ấy vừa chỉ trỏ vào mấy nhỏ bạn.
– Tụi nó có mê cũng đâu trắng trợn như bà vậy? Có gì để trong lòng được rồi, gì đâu mà ruột để ngoài da… Sợ người ta không biết rằng bà đang khen hay gì á…
– Kệ tui, chẳng bằng ông không được như người ta nên ông đâm ra GATO chứ gì…
– Nghỉ sao zậy? Tui mà không bằng nó à, thì tính ra nó đẹp thiệt đấy… Nhưng tui cũng đâu thua gì- anh ta ưỡng ngực, gồng tay, khoe dáng cứ như người mẫu đang tạo kiểu chụp ảnh ấy.
Nghe xong cả đám con gái thi nhau cười chọc quê hắn…
– á..hahahahaha… Nhìn lại mình đi ông nội, người ta tướng chuẩn, cao, người săn chắc… Da trắng, mắt sâu, mũi cao, môi đỏ, nhìn là muốn yêu… Còn ông á hả? Người thì cao thiệt đó, tướng cũng chuẩn thiệt đó… Nhưng trông cứ như cây tăm xỉa răng… Mặt thì đẹp thiệt đó, có điều đẹp như Chí Phèo….kakaka, vậy mà không biết lượng sức mình…- Ngọc chê hắn thậm tệ.
– Thì sao? Tui dậy chứ có khối em theo kua tui đấy… Mà sao cô bjk người nó săn chắc, sờ thử chưa?- Thịnh đốp chát, chẳng chịu thua tí nào.
– Nhìn thôi đã thấy thế nào, cần gì sờ.
– Ôi, chẳng bằng cô không bao giờ được sờ vào trai đẹp…kakaka
– Thế đấy thì sao, còn kưg chả được sờ vào Thị nở nữa là, nói gì đến gái xấu…kakaka
Hai người họ cứ chí chóe cải nhau um xùm. Công nhận, giọng hai người nay mà hợp lai thông báo chắc nhà trường khỏi cần gắn loa luôn… Thường thường người ta nói mấy đứa cãi nhau thế này sau này thường trở thành một cặp lắm.
Ngồi nghe hai người họ cãi nhau mà nó muốn cười hết sức, người thì ra sức khen nó, người thì ra sức chê nó… Cứ thế người nói qua người nói lại… Lát sao thì trận hỗn chiến bắt đầu nổ ra… Chiến trường bây bây là phòng karaoke, vũ khí là sơ ri, ổi , xoài, cóc ghim, bánh snack, đậu phộng…v…v..v… Một chí tuyến là đám c.trai, một chí tuyến là tụi c.gái, chỉ có hai người ngoài cuộc là Anh và nó.
Hát hò xong cũng tới chiều( hát thì ít mà chọi lộn, cãi lộn thì nhìu) cũng gần 5 giờ, rồi mạnh ai về nhà nấy, anh cũng chở nó về ghé lấy xe gửi sửa lúc sáng… Trên đường đi anh hỏi.
– Vui không em?
– Vui lắm anh, mấy người bạn của anh vui tính thiệt, dễ gần nữa…- nó tươi cười đáp.
– Chắc tại tụi nó mến em đó, haizzz… Tủi thiệt. Dẫn em theo cái tụi nó bỏ anh ra rìa luôn.- anh làm ra điệu bộ tủi thân.
– Có đâu…!!! Zậy mai mốt em không theo nữa đâu, mắc công anh đổ thừa nữa.
– Ừa, mai mốt có bạn anh thì anh không rũ em đâu, khi nào anh đi riêng thì rũ vậy, em mà đi với bọn nó vài lần là tụi nó cãi nhau, đánh nhau sức đầu mẽ trán luôn- giọng anh cười khoái trá.
– Sao lại tại e? Em có làm gì đâu – mặt nó ngu ra như người bị tội oan.
– Ai kiu em đẹp trai, dễ thương quá chi… Phải em xấu xấu xuống một tí thì thiên hạ thái bình rồi.
– Ơ… Gì kì zậy??? Anh cũng có thua em tí nào, tại anh thì có- Nó cố chuyển mục tiêu để che đi cái mặt đang đỏ lên vì ngại…
– Em đừng biện hộ, chẳng ai tin em đâu… Em sẽ còn lãnh hậu quả vì đẹp quá dài dài…haha- anh nói nửa đùa nửa thật làm nó sợ sợ
Chạy một hồi cũng tới chổ sửa xe, nó nhanh chóng trả tiền rồi chạy về, trước khi về nó cũng không quên chào và cảm ơn anh… Nhưng……..
Về đến nhà, mặt nó đỏ như gấc chín. Thưa mẹ rồi Bước vội vào phòng để tránh mẹ nó phát hiện. Nằm oằn xuống giừơng, nó nhớ lại mọi chuyện vừa xảy cách đây vài phút…
– “Chóc”… Anh hôn vào má nó kêu lên một tiếng rõ to… Rồi anh cười tươi chào nó.
Ngẩn ngơ cả người, nó chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì anh giải thích ngắn gọn…
– Đây là cái hậu quả mà lúc nãy anh nói đấy… Hahaha..- nó chưa kịp nói gì thì anh đã phóng ga đi mất hút… Chỉ còn biết thẩn thờ vác cái mặt càng ngày càng đỏ lên chạy một hơi về nhà.
Hiện tại nó đang đập đầu vào gối rầm rầm, giống như mấy đứa trong trại tâm thần, đầu thì đập bộp bộp mà miệng thì cười, càng ngày nó càng không hiểu mình huống chi là người khác…
Chap mới nè mọi người ^^
– Mày nói sao? Ông Toàn hun mày hả? – tiếng nhỏ Mập la oai oải sau lưng nó. Chuyện là sáng nay nhỏ hư xe, bảo nó rước nhỏ đi học.
– Thì tao vừa nói đó, mà chắc ổng coi tao là em thôi, không sao đâu. À… mà cấm mày la um sùm nghen, miệng mày cũng thuộc hàng khủng à.
– Ôi trời phật ơi, sao thằng nào đẹp cũng gay hết vậy? Haiz… Đã trai đẹp thì ít mà nó lại thích yêu nhau cơ…- nhỏ tỏ vẻ chán đời.
– cái họng mày như cái bô vậy? Không biết đang chạy giữa đường à.-
Con nhỏ đó họng lớn ghê, có mấy người lúc nãy đi ngang nghe được quay qua nhìn hai đứa như thú lạ.,cũng may là nó có đeo khẩu trang… Hên …
– Hi, trùng hợp quá, gặp em nữa rồi. chào Diễm, nay nhìn em đẹp ra đó nha- Anh từ sau nói vọng lên làm nó muốn đứng tim, sao anh thích xuất hiện bất ngờ thế nhỉ?
– ý… Anh Toàn, chào anh!!! nay anh cũng đẹp trai quá luôn nè, em có người yêu rồi chứ không chắc em mê anh chết quá.- nhỏ đích thị là đứa mê trai.
– Em nói như đùa ấy…hihi, sao hôm nay em với Quân đi chung xe vậy?
– Dạ xe em bị hư, chẳng hiểu sao bật chìa khóa nó không lên gì hết à…
– Xui cho em quá… Mà sao nãy giờ em không nói gì vậy Quân, em bệnh hả?
Nó giật thót người, tưởng đâu anh cứ mê nói chuyện với nhỏ làm nó mừng mừng, chứ nó không biết nói gì với anh nữa, nghỉ tới chuyện hôm qua làm nó ngại vô cùg.
– Hi, chào anh… Em cũng thấy hơi mệt thôi à… Không sao hết á.
– Vậy hả?… À thôi…Em chạy trước đi, anh đi đây mua chút đồ- Nói rồi anh chạy xe vút đi luôn, nó mừng thầm, anh mà chạy chung tới zô trường chắc nó ngại chết.
5 phút sau, hai đứa nó đã vào tới , vừa ra khỏi bãi giữ xe thì…
– Cho em nè, nãy anh đi mua thuốc cho em mà quên không hỏi em bị gì mệt…nên anh mua một đống vậy á, có toa thuốc chỉ sử dụng trong đó, có gì em chịu cực coi nha- anh chìa ra nguyên một bọc thuốc
Nó cứng họng chẳng biết nên nhận hay không nửa? Do nó có bệnh gì đâu, chỉ tại lúc nãy tỏ vẻ để anh không nói chuyện với nó nhìu, ai dè…..
– Để em nhận giùm nó cho, chắc tại nó cảm động quá nên đứng phim á… Thấy nó đẹp trai zậy chứ tửng tửng lắm, anh thông cảm, hihi- Nói rồi nhỏ nhận thuốc từ tay anh, rồi kéo nó sồng sộc lên lớp… Cũng không quên quay lại chào anh một tiếng.
– Mày sướng thiệt nha, người ta quan tâm mày ghê luôn đó. Ăn đứt thằng bồ tao luôn rồi.- Nhỏ thụt vào hông nó ra vẻ ganh tị.
-…………………..
– Haizz….. Có phước mà không biết hưởng, gặp tao là tao chịu liền.
-……………………
– Êh mày? Không trả lời, khi dễ tao hả?
– Trả lời gì giờ???- Nó hỏi ngu
– Thì nãy giờ tao nói đó? Bộ mày không thích anh Toàn hả?
– Thì cũng có hơi hơi thích… Nhưng ảnh đâu có chắc là thích tao…. Mày chỉ tưởng tượng là giỏi.
– Ra mặt thế mà bảo không thích….. Đúng là có mắt như mù mà.
– Nhưng còn hắn?… Vậy rốt cuộc giờ tao thích ai? Tao cũng không biết nữa- giọng nó rên rỉ pha chút buồn buồn.
-……………………
Nhỏ im pặt không nói gì , tình hình bây giờ nhỏ cũng không biết phải khuyên nó thế nào nữa?… Cả hai đều đẹp, cả hai đều tốt… Nhưng theo nhỏ thấy thì anh Toàn dịu dàng, ân cần và lãng mạn hơn. Còn hắn…. Nhỏ không biết rõ lắm, nhưng nhìn vào mắt nó, nhỏ có thể cảm nhận đc hình ảnh hắn hiện lên… Cứ thế hai đứa tụi nó mạnh ai về lớp nấy…
Mấy tuần nay nó với hắn không nói gì với nhau… Để bớt chán nó đã làm quen hết với tụi bạn trong lớp… Mấy hôm đầu xa lạ, tụi nó còn kju tên – xưg bạn. Nhưng nay chúng nó cứ mày tao suốt, chẳng phải tại hỗn, do thân nên nói thế cảm giác sẽ gần gủi hơn.
– Này này, mọi người chú ý, hôm qua tui có nghe nhà trường thông báo, tuần sau trường chúng ta sẽ tổ chức cuộc thi diễn văn nghệ, giống như Audition vậy đó… Mọi người có thể tham gia diễn kịch, nhãy, múa, hát, tùy thích…. Đó là hoạt động chuẩn bị để vài tuần sau trường mình sẽ tổ chức buổi biểu diễn gây quỉ từ thiện cho học sinh nghèo hiếu học.- Nhỏ Trinh bí thư thông báo tình hình.
Vừa nghe thông bao, cả lớp la lên rần rần vui sướng, gì chứ văn nghệ thì đứa nào cũng thích, không ngoại trừ nó… Với lại nhà trường chỉ tổ chức mỗi năm một lần nên không tham gia sẽ tiếc đứt ruột cho xem.
– Bí thư, tui đề nghị lớp mình thi hát đi…- thằng Liêm từ dưới nói vọng lên.
– Nhưng biết cử ai?
– Thì cả lớp mình lên, hát bài Quốc Ca cho nó sốc…
Cả lớp nghe thấy cười rần rần… Thằng Liêm chắc là cây cười của lớp quá. Đầu năm zô tới giờ thấy thằng đó nói ra câu nào cũng kích động ng khác cười dữ dội…
– cũng được, nhưng sân khấu ở hội trường chứa 42 đứa tụi mình không đủ… Nên rất tiếc cái kế hoạch đó cần phải được removed.
– Vậy giờ tụi mình bỏ phiếu kín bầu ra một người đi dự thi đi, ai trúng tuyển sẽ được vinh hạnh đại diện cho lớp đy thi.- thằng Vinh lên tiếng.
– Ừa. Tụi tui thấy zậy được đó bí thư- cả đám bên dưới đồng thanh.
– Tui thấy bạn Vinh nói thế cũng có lý, vậy giờ ra chơi chúng ta sẽ bắt đầu bỏ phiếu kín nhá.
Sau hai tiết đầu giờ, rồi thì cũng ra chơi…. Nó được nhận một lá phiếu từ thằng lớp trưởng, thằng đó tên An, nhìn cứ như con gái, kể cả điệu bộ nửa. Chắc cũng gay giống nó rồi, nhưng qua mấy tuần… Theo cảm nhận của nó thì thằng này chơi rất được, rất bênh lớp… Chuyên gia bao che cho tụi thằng Liêm lúc tụi nó đi học trể, cả bí thư cũng vậy…
Nó quay qua nhìn, thấy hắn chẳng màn gì tới cái vụ này… Hắn gục đầu xuống bàn chẳng nói năng gì, hôm nay hắn không ra ngoài với tụi ” đàn em ” tiếp. Trông hắn tội quá, có nên xin lỗi hắn không ta? Nhưng….kì quá, tự nhiên giữa lớp thế này, thôi kệ… Chừng nào có dịp mình sẽ xin lỗi sau vậy.
– Nè bí thư- Nó đưa ra tờ giấy đã được gói gém cẩn thận.
5 phút sau, thằng An bắt đầu đọc kết quả…
– Thông báo mọi người, đây là cuộc bỏ phiếu kín, nên tính công bằng là rất cao, do đó khi nhận được kết quả thì đề nghị người được bầu cử sẽ phải thay mặt cho lớp đi thi…- thằng này đọc cứ như đọc diễn văn ấy
– Và đây là kết quả, đề nghị mọi người giữ bình tỉnh- mặt thằng An lộ vẻ nguy hiểm.
– tổng số phiếu : 42
– tổng số phiếu trắng : 2
– tổng số phiếu bình chọn: 40
– Theo thống kê thì người được bình chọn nhiều nhất là bạn : Trần Anh Quân. Với số phiếu tuyệt đối 40/40.
Nó há hốc mồm ngơ ngác… Nó bỏ phiếu trắng và hình như hắn cũng thế, vậy có nghĩa cả lớp đều hùa nhau chọn nó… Vậy là bọn kia đã thông đồng với nhau từ đầu. Nhưng… Từ khi nào, tại sao nó không biết?
– Aaaaa , không được . Tụi bây chơi ăn gian, tụi bây hùa nhau chọn tao hả- Nó cố gắng chống cự rồi đảo mắt nhìn khắp lớp tỏ vẻ hơi tức giận.
– Không cải mày, hehe, có chơi có chịu… Thiểu số phải phục tùng đa số- thằng Liêm đáp lại nó.
– Nhưng…………….nhưng……………nhưng. ……………
Nó tỏ vẻ không cam tâm, dù sao nó cũng khó chấp nhận khi cả lớp âm mưu cho nó vào tròng trong khi nó chẳng hề có sự đề phòng.
– Nhưng nhị gì mày ơi, đi hát đi… Lớp này mày đẹp nhất rồi, nên tụi tao chọn mày đi để mong lấy “sắc” mà giành giải thôi, chứ tụi tao có biết ai hát hay ai hát dỡ đâu- thằng Bảo nói như an ủi nó…
Nó đành cúi đầu phục tùng đa số mà lòng tức anh ách, bị cả đám qua mặt làm nó vừa quê vừa tức.
____________________
– Công nhận. Tụi lớp mày biết nhìn người thiệt, kju m đi thì chắc ăn đậu rùi..không biết được giải nhất không chứ giật giải là điều đương nhiên- Nhỏ nói như chắc chắn kết quả khi nó đang đèo nhỏ về
– Thôi đi cô nương, nâng con lên cho zữ té xuống bể đầu gảy cổ chứ chẳng chơi.
– Chị nói thì cưng cứ yên tâm… Kakakakakakaka…
Con quỉ này, mình đang rầu thúi ruột mà nó lại cười như bị nhập vậy… Hát một mình hay hát karaoke nó hát được chứ thi mấy cái này thì hổng mê tí nào.
– Êh mày, nhìn kìa…- nhỏ khều nó, chỉ về hướng bên kia đường…
Đập vào mắt nó là hắn. Hắn đang đi bên cạnh một cô gái vô cùng xinh đẹp, từ khuôn mặt đến dáng người, tất cả chỉ có thể dùng hai từ ” hoàn hảo” để miêu tả, hai người họ đang nắm tay nhau…
Nó nghe tim mình bóp thắt lại, cổ họng nghèn nghẹn… Môi khô khốc, chẳng thể nói lên lời nào được nữa… sao thế nhỉ?… Chẳng phải nó bảo hắn hãy quay về như xưa sao? Chẳng phải nó bảo hắn quen con gái sao. Vậy bây giờ hắn đang làm điều nó yêu cầu thì tim nó lại đau.
– Ê nhìn kìa, thằng Minh hình như đang hôn nhỏ đó, còn ôm eo nửa- nhỏ tưởg như nó không thấy nên cứ nói như tườg thuật trực tiếp ấy…
Đau quá…… Nó chẳng thể làm gì được vào lúc này, nó chẳng là gì của hắn mà… Đành đứng chết trân một cách bất lực…
– Diễm, chở tao đi, chở tao về. NHANH LÊN…- nó quát, giọng run bần bật.
Nhỏ cũng hiểu nên chẳng nói gì thêm, nhanh chóng đổi chổ với nó rồi phóng xe đi khỏi. Suốt quảng đường về, hai đứa không nói với nhau tiếng nào, đầu óc nó bây giờ cứ như máy chiếu phim, cái máy ấy cứ tua đi tua lại đoạn phim vừa quay được lúc nãy….. Hắn, chính hắn, đang ôm hôn người con gái khác……. Vậy thì đúng như nó mong muốn rồi … Hắn đã trở lại bình thường như xưa, nó cũng đã chắc chắn được một điều là hắn không phải gay… Vậy thì lẻ ra nó phải vui mới đúng, vui vì may mắn nó chưa quen hắn để gánh lấy đau khổ… Nhưng… Đau quá, tim nó càng ngày càng thắt lại dữ dội hơn, từng cơn đau quặng lên tận sâu trong tâm hồn, cơn đau càng lúc càng rõ ràng…mặn, nó cảm giác vị mặn đầu môi… À… Thì ra là nước mắt, rơi từ lúc nào sao mình không hay nhỉ?… Cứ thế, nó để cho nước mắt chảy ra từng hồi…từng hồi để cuốn trôi đi cơn đau trong tim, chắc chỉ có như thế mới giúp cho tim nó bớt hành hạ thể xác…
—————-
Thuộc truyện: Thằng Nhóc Đẹp Trai
- Thằng Nhóc Đẹp Trai - Chương 2
- Thằng Nhóc Đẹp Trai - Chương 3
- Thằng Nhóc Đẹp Trai - Chương 4
- Thằng Nhóc Đẹp Trai - Chương 5
- Thằng Nhóc Đẹp Trai - Chương 6
- Thằng Nhóc Đẹp Trai - Chương 7
- Thằng Nhóc Đẹp Trai - Chương 8
- Thằng Nhóc Đẹp Trai - Chương 9
- Thằng Nhóc Đẹp Trai - Chương 10
- Thằng Nhóc Đẹp Trai - Chương 11
- Thằng Nhóc Đẹp Trai - Chương 12
- Thằng Nhóc Đẹp Trai - Chương 13
- Thằng Nhóc Đẹp Trai - Chương 14
- Thằng Nhóc Đẹp Trai - Chương 15
- Thằng Nhóc Đẹp Trai - Chương 16
- Thằng Nhóc Đẹp Trai - Chương 17
- Thằng Nhóc Đẹp Trai - Chương 18
- Thằng Nhóc Đẹp Trai - Chương 19
- Thằng Nhóc Đẹp Trai - Chương 20
- Thằng Nhóc Đẹp Trai - Chương 21
- Thằng Nhóc Đẹp Trai - Chương 22
- Thằng Nhóc Đẹp Trai - Chương 23
- Thằng Nhóc Đẹp Trai - Chương 24
- Thằng Nhóc Đẹp Trai - Chương 25
- Thằng Nhóc Đẹp Trai - Chương 26
- Thằng Nhóc Đẹp Trai - Chương 27
- Thằng Nhóc Đẹp Trai - Chương 28
Leave a Reply