Truyện gay: Lỡ nghiện anh rồi – Đoạn 11
Tác giả: Jintawee
Truyện gay: Lỡ nghiện anh rồi – Chương 4

Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về truyengay2021@gmail.com. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Chiều nay 9h là bữa tiệc sinh nhật sẽ bắt đầu, có lẽ tôi nên đi từ sớm, sợ lắm hai tiếng ‘kẹt xe’.
– Mày đi đâu hả?
Thấy Jannina từ trên lầu đi xuống với cái cặp lớn.
– Ba mẹ gọi về bảo là đi du lịch, tuần sau nghĩ lễ Hoàng gia rồi.
– Ừ tao quên mất.
– Có đi ko? Ba mẹ tao cũng có hỏi.
– Nói với hai bác là tao ko đi được.
– Bận với p’Bank và p’Oab à? Nghe đâu cả Kaii Prakasit!
– Xàm.
– Này nhé. Tên Kaii đó, tốt nhất đừng liên quan gì đến tên đó, rắc rối lắm con ạ!
-… ừ ừ.. Tao biết rồi, đi nhanh đi, nhớ nhắn với hai bác giùm nhe.
Ý nó nói là sao ta, tại sao ko được gần Kaii? Ôi mâu thuẫn quá, đi ăn trưa cái đã.
– Kao ơi, xuống ăn cơm.
…
Bài vở như đống núi ấy, bài nhạc hôm trước ổn rồi, đưa lại cho Jannie cho nó check lại xíu là được, còn bài tập của trường nữa, ôi sáng học lớp năng khiếu, trưa thì học trường công lập, tối thì phải chạy qua lớp tiếng Anh. Bây giờ các thứ ấy chỉ chờ cho tôi ko có thời gian là bài tập tăng lên hàng tấn. Mệt quá, phải chuẩn vị đi học nữa rồi, ko được ngủ trưa nữa, ôi……
Phải nói là cái trường này tôi ghét phải đến lắm, mọi thứ căng cứ như dây đàn, lớp học thì cũng được gần nữa năm rồi vậy mà chúng nó xem nhau như bạn mới chưa quen biết, đã vậy còn gặp các cô suốt ngày chủ biết chúi mặt vào điện thoại chỉ để chat với ‘ấy’, các anh thì làm điệu bộ cứ như là mình sắp trở thành minh tinh tới nơi ấy, vênh vang hóng hách. Nhìn kiểu con trai như vậy tôi thấy tởm sao sao ấy.
…
Phải chăng hôm nay chính là đại hạng của Jintawee này? Chòm sao nào đang chiếu vào bản mặt này vậy? Có cần xui rũi đến thế ko?
Hôm nay học tương đối nhiều, tận 4 môn, thế làm sao? Ấy thế nào? Thế đéo nào? Cả 4 môn điều gọi Sopheaborin nộp bài tập thế nhỉ? Dạo gần đây, mọi thứ cứ rối tung, ko có thời gian mà lo học nữa, bây giờ bài tập cũng ko nắm mà cứ gọi tên nộp bài tập chấm điểm kiểm tra chứ. Tôi hiền quá mà, đâu có đánh đập ghét bỉ giết gại ai đâu, ông trời ơi sao bất công với con vậy!
– Vâng ạ! Em cảm ơn thầy!
‘Thầy ơi, em bị sốt tồi thầy ạ, tối nay em phải vắng một tiết thầy nhé’- Đó là những lời biện hộ để được nghĩ học đi sinh nhật.
– Bây giờ là 6h tý nữa xe sẽ đến đón em ngay, để em một mình mà đi..anh ko yên tâm!
Mặt tôi đỏ như tôm luộc ấy, tim đập nhanh như chết tới nơi ấy, nóng rang cả người hết.
– P… Cảm ơn p nhé.
Phải lấy quà xuống cái đã, ăn mặc sang chảnh vào, bao nhiêu đồ hàng hiệu mà tôi có đều diện hết lên người, tự dưng hồi hộp quá, thường thì sinh nhật tụi bạn thì hay ở Pizza, hay tại nhà chúng nó, lần này là tại nhà hàng Breeze, tôi sợ lắm, nhà hàng sang chảnh thì tất nhiên toàn những con người ‘ko phải bình thường’, tôi lo là lúc đến nơi, tôi sẽ làm gì đầu tiên, p’Oab thì đi tiếp khách còn lúc đó thì tôi làm gì giữa đám người ấy, gì chứ tôi ghét đám đông lắm, mà còn lạ mặt nữa.
….
Cuối cùng thì cũng đến nơi, phải vào khách sạn Lebua, tại lầu 52 chính là nhà hàng ấy, từ dưới là đã thấy xe đậu kín bãi rồi.
– Em ơi, em là Sopheaborin Vathana phải ko ạ?
– À…. Đúng rồi chị.
– Vậy em đi theo chị.
– Nhưng… Có việc gì ko ạ?
– Là Oab Nithi, anh ấy nói là tiếp tân đợi em vào rồi, đưa em lên phòng trên.
– À… Vậy đi thôi ạ.
Tôi được chị ấy đưa lên một căn phòng ở lầu 52, tôi hơi ngạc nhiên khi thấy chữ vip trên cửa, mơi tôi vào đây làm gì?
– Tới rồi sao.
Tôi thấy p’Oab đang cùng với những người chuẩn bị ngoại hình cho anh ấy.
– Em lại đây này, đợi anh tý thôi.
Tôi tiến lại gần salon kế bên anh, mấy người này nhìn tôi cứ như vật lạ, bộ tôi sao hả?
– Xong rồi, mình đi thôi.
Anh đã chuẩn bị xong, anh vòng tay qua eo tôi rồi dắt đi tới sảnh tiệc, nếu như trong hoàn cảnh của tôi lúc này thì sẽ biết, nào là vòng tay qua eo, cả người nói, ý đã rõ rồi còn gì.
– Em đứng đây đợi tý thôi, chắc là chỉ một tý thôi là anh trở lại ngay, nhé.
Anh để tôi đứng cạnh bàn thức ăn rồi đi tiếp khách, ôi dào, gì chứ ăn là được ngay ấy mà, tôi lúc này chỉ biết vừa nghịch điện thoại vừa ăn thôi, nói chuyện với ai giữa biển người lạ như thế này.
Khoảng 20′ sau đó là anh quay lại ngay, ko giống như ai kia….để tôi thành dàu cổ.
– Chờ lâu rồi nhỉ, anh xin lỗi nhé
– Đây là tiệc của anh mà, đáng lẽ anh phải tiếp khách cả buổi mới đúng chứ!
– Tiếp khách thì có ba mẹ anh rồi, khách quý ngay đây rồi, còn đi đâu nữa.
– P này…
Tôi hơi thoáng ngượng, ngộ há, bây giờ con người ta tấn công là phải tấn công trực diện như vậy luôn.
– Anh hai này..
Có một cô bé, tầm chừng… Hình như bằng tuôi tôi ấy, chạy lại chỗ chúng tôi.
– Ba mẹ nói là bác Aim tới, anh ra chào đi.
– Bác Aim sao?
– Lại là con bánh bèo vô dụng ấy!
Cô gái ấy tức giận nhìn về phía bác Aim mà hai người họ nói.
– Thôi nào…
Anh ngăn cô bé ấy lại, rồi tạm biệt tôi để đi.
– Chào… Bạn hay anh hay em?
Cô ấy trong có vẻ thân thiện lắm, mở lời rất hài hước.
– 99er
– Hi anh! Em 2k ạ.
Cô bé ấy giống như p’Oab ậy, hễ cười là người ta ngất, cô bé có má lún, mắt hí rất dễ thương, mái tóc nâu gợn sóng cả làn da trắng ko tỳ vết, là tiêu chuẩn của biết bao straight đây mà.
– Thế anh là sao với Oabpa vậy?
– À.. Quen biết nhau khi casting ấy mà.
– À, nếu bình thường, Oabpa ko tuỳ tiện thân thiết với ai đâu.
– Là thế nào?
– Đồ thiểu năng, vậy cũng ko hiểu!
– Ơ này…..
Tôi thật sự hơi sock với cô bé này.
– Sau này mà trời xui khiến lỡ anh có làm ‘anh dâu’ tui thì coi chừng!
– Tui… Tui
Tôi cứng cả họng, con bé này sổ sàng quá.
– Này, đang ăn hiếp đây hả?
P’Oab đến, lúc này anh ấy cứ như cứu tinh của tôi vậy
– Đang check thôi.
Cô bé nhìn tôi bằng nữa con mắt.
– Thế kết quả thế nào rồi?
– Hàng ngon, chưa bóc tem.
– Omg
Sặc, anh em nhà này là gì vậy, tôi bắt đầu có linh cảm ko hay với học rồi.
– Thôi nào.. Anh xin lỗi, bé Frung nó lanh quá.
– Lại bênh… Này nhé, tôi chấm tồi đấy! Ráng mà liệu cho tốt vào.
Frung nói rồi chào p’Oab rồi đi, nãy giờ tôi cứ như dại, chả biết chuyện gì vừa xảy ra nữa.
– Hê lô p’Oab, bé Frung !
Cô gái mà Frung nói là con bác Aim
Frung lúc này mặt mũi nhăn nhó môi thì chề ra cứ như là ếch ấy.
– À… Đây là bạn p’Oab à
Nói xong cô ấy khít lại gần rồi choàng tay p’Oab, khẽ nháy mắt với tôi.
– Thôi nào thôi nào, tôi nổi da gà rồi, cùng là con gái với nhau, tôi khuyên cô… Bớt xổ xàng tý đi, người ta nhìn vào đánh giá ko tốt đâu!
Tôi cũng hơi bất ngờ trước sự thẳng thừng và bạo gan của Frung, dù gì cô ấy cũng là đàn chị, như vậy có hơi hỗn.
– Frung à..
– Được rồi được rồi, tôi xin nhé, bây giờ tôi phải ra ngoài kia tiếp khách… anh đi nhé Wee.
Khi cô ấy và Frung chuẩn bị màn đấu khẩu thì p’Oab giải vay ngay, tôi thấy có vẻ cô gái kia tức tối lắm, p’Oab có lẽ ko muốn can thiệp nên lui trước.
– Này anh à, hay là mình sang bên kia chuẩn bị xem p’Oab cắt bánh nhé.
– Ừm đi thôi.
– Nè Frung…
Khi chúng tôi vừa bước đi thì cô ấy nắm tay Frung lại vẻ bực tức lắm, Frung có vẻ muốn chửi cô ta lắm rồi nhưng lại thôi thì tôi lắc đầu, dù gì cũng nhỏ hơn, làm vậy ko nên.
– Mình đi nhanh p nhé, người đẹp như em mà đứng gần một con cóc như vậy… Người ta nhìn vào cười em chết…nhanh đi.
Tôi bật cười, ko ngờ con bé này lém lĩnh thật.
Và sau đó chương trình bắt đầu, p’Oab cung ba mẹ anh ấy cắt bánh, và mọi người cunhf nhau nâng ly chúc mừng ngày sinh nhật. Trong cái ko khí đông người này, sao người đó lại có thể lọt vào mắt tôi nhỉ? Là Kaii ấy, mọi chuyện đâu có thể nào trùng hợp lố tới vậy, sao Kaii lại ở đây.
Tôi cố gắng khép nép chen qua đám người ấy để đến chỗ Kaii.
– Kaii cũng tới nữa hã?
– Wee..
——————-
Thuộc truyện: Lỡ nghiện anh rồi – by Jintawee
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 2
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 3
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 4
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 5
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 6
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 7
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 8
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 9
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 10
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 11
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 12
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 13
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 14
Leave a Reply