Truyện gay: Lỡ nghiện anh rồi – Đoạn 7
Tác giả: Jintawee

Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về truyengay2021@gmail.com. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
– Bác sĩ Bew có trong phòng ko ạ?
– Có hẹn trước ko?
– Có ạ.
– Hiện giờ bác sĩ đang bận họp chuyên khoa.. À khoảng 5′ nữa là xong rồi đấy.
– Em cảm ơn chị ạ, bây giờ em lên thẳng phòng bác sĩ Bew luôn nhé.
– Vâng chào em.
– Krab
Bộ dạng tên Kaii nãy giờ mắc cười lắm, cái mặt ngu ngu cứ như lần đầu được mẹ dắt vào mẫu giáo ấy.
– Kaii ngồi đợi tý nhé.
– Nhưng mà tui g..
– Ngồi chờ tui đi mà.
Tôi làm bộ mặt ngố nhất có thể, bằng một cái giọng có thể biến nước mắm thành đường này thì ai cũng sẽ phải đồng ý, trừ mẹ!
– Nong Wee, đến khi nào?
– Mới đến bác ạ.
– Bác sẽ kiểm tra cho con ngay rồi gửi kết qua qua mail nhé, con nằm trên giường đó đi…….
Chụp hình, khám tai mắt mũi họng, khám chân, khám tay, khám.. Đủ thứ hết, nếu là người khác thì sẽ phải ‘nude’ rồi, nhưng vì có quen biết nên xin bác ko cần kiểm tra, phần đó bình thường, chỉ cần chụp x-quang và chụp cái gì đấy thôi.
– Vậy nhé, tối nay sẽ gửi kết quả qua mail.
– Krab, chào chú ạ.
– Chào Nong ‘Wee
– Sao lâu quá vậy?
Vừa mới ra khỏi phòng khám là tên này đã có mặt ngay trước phòng rồi.
– Chứ bạn nghĩ vô tiêm thuốc rồi ra như con nít vậy hả?
Tôi bước đi, mắt nhìn vào giấy kiểm tra hồng cầu, ôi may thật, mọi thứ đang tiến triển rất tốt, lượng hồng cầu sản sinh ra đã có phần khá hơn, thầm vui đến kì lạ.
– Mà Wee khám tổng quát phải ko?
– Ừm.
– Nếu như khám tổng quát thì phải… Cởi sạch đúng ko?
– Ừm.
– Gì chứ? Bạn cởi sach ra luôn đấy hả?
– Ko vậy sao kiểm tra tổng quát được.
Bỗng dưng tôi nghe có một luồn sét đánh sau đánh, kinh thật, tên này điên à? Làm quá lên vậy, mấy người y tá cả bệnh nhân đều ngoái người nhìn sau tiếng hét của hắn. Đúng là sai lầm khi cho hắn vào cùng.
– Đến nhà Kaii luôn hả?
Vát bộ mặt tối thui từ trong bệnh viện bước ra, thật tình ko hiểu tên điên này sao nữa, lúc acười thì gương mặt ấy dễ thương ko chịu được, đến lúc giận thì nhìn chỉ muốn đấm.
Ngồi xe khoảng 20′ sau là đến nhà Kaii, nhà Kaii thú vị lắm, mỗi lần đến là thấy lạ lạ. Hôm nay Kaii nói là ba mẹ ko có nhà, trong njaf thì chắc ko dưới 10 người giúp việc, olteen này làm quái gì mà giàu khủng khiếp thế.
– Ba mẹ Kaii, hai bác ấy làm kinh doanh hả?
– Ừm, ba mẹ tui là chủ tịch trong công ty riêng.
Ôi trời đất hỡi, có cả công ty riêng cơ đấy, sau này hắn sẽ kế thừa công ty ấy, ôi ganh tỵ quá.
– Lên phòng tui cho mát nha.
Hắn dắt tôi lên căn phòng cuối cùng trên tầng 2, phòng hắn sao lại đặt tận trong đây nhỉ, nhà thì dài, phòng lại ở cuối cùng, rảnh dễ sợ.
– Đây là…
Khi ngồi vào sô pha bức ảnh trên bàn đó đặp ngay vào mắt của tôi, hình của Kaii cùng với Zanook( cô bạn cùng trường).
– Ko có gì.
Hắn nhíu mày lại, lấy tấm hình trong khung ra rồi quăng vào sọt rác.
– Ơ.. Tui xin lỗi, tui ko cố ý, nếu biết bạn giận tui sẽ ko..
– Đã nói là ko có gì.
– ….
Tôi im lặng, chẳng lẽ ý Kaii ko cho tôi chạm vào tấm ảnh ấy hả?
– Tui… Tui xin lỗi, đừng làm mặt buồn mà.
Kaii vuốt vuốt vai tôi, sao vậy? Tên này khùng hả? Lúc nãy giận tôi rồi bây giờ kêu tôi đừng giận.
Ôi, tên này hào phóng thật, thức ăn dọn trên bàn cứ như là đãi tiệc ấy, thích rồi đấy.
– Wee ăn đi nhé, đừng ngại gì hết.
– Ừm.
Nói thật bạn ko nói mình cũng chả ngại đâu, ăn uống thì mình tự nhiên lắm. Rồi mình sẽ ăn sạch, tội hồi nãy chưa quên đâu.
..
Khoảng 30’ sau thì ăn xong (^^), Kaii ko ăn nhiều mà chỉ cười rồi nhìn tôi thôi, ngại dễ sợ, đang ăn mà cũng nhìn, nhìn rồi cười, lúc nãy cầm muỗng ko nổi luôn ấy chứ, thứ gì đâu! Mai mốt cười nhiều vào nhe.
– Quên mất, bạn lên phòng tôi nha, có cái này cho bạn.
– Có tiện ko, lỡ như lúc nãy…
– Ko sao đâu, lúc nãy cho tôi xin lỗi, nhanh đi.
– Ờ… ừm,
– Bên trái hay bên phải?
Thì ra Kaii đưa cho tôi cái bông tai, nó làm từ, hình như là đá quý ấy. Ôi trời ơi
– Thôi đi, cái này làm từ đá quý đúng hk? Nó đắt lắm! Sao tôi nhận được.
– Wee nhận đi nhé, đây là mẹ tôi cho đấy..ko phải ai tôi cũng cho đâu.
– Sao cơ?
– Thôi thôi đừng nhiều lời nữa, tôi đeo cho bạn nhé, thấy bên trái đẹp này.
– Nhưng tôi thích đeo bên phải cơ.
– Bên phải ư…
– Tôi muốn đeo bên phải.
-Thôi được rồi.
– Mà đây làm từ loại đá nào vậy?
– Là đá nham thạch.
– Gì cơ? Nó đắt đỏ thế mà Kaii tặng tôi được? Tôi nghĩ.. Kaii nên tặng… Người yêu thì hơn.
– Nhưng tôi thích tặng Wee đấy, cấm, trừ tôi ra ko ai được tháo ra nhé, kể cả Wee.
– Sao Kaii thích áp đặt quá vậy? Tôi ko thích đâu.
– Sao cơ? à, thôi cô như tôi xin, hãy để chính tay tôi gỡ ra nhé, trừ tôi ra ko ai được tháo nó xuống.
– Tạm chấp nhận.
– Vậy là tôi vui rồi, Wee có muốn đi đâu ko?
– Bây giờ là mấy giờ rồi?
– Cũng gần 10h rồi, vẫn còn sớm chán.
– Tui xuống bếp lấy tý nước nhé.
– Ơ… Xuống làm chi, để tui gọi cho.
– Ôi trời, chuyện nhỏ vậy mà cũng phải gọi người đem lên á, tui có chân, rất khoẻ, tự đi được, ko sao đâu.!
– Ừm, vậy Wee tự đi nếu muốn, tui chờ ở đây, xong rồi lên đây nhé.
– Dạ vâng ạ
– Ngoan lắm.
– Đá chết bây giờ.
– Hí hí
..
– Cô ơi ly ở đâu ạ?
– Ôi, cậu muốn lấy nước phải ko? Cứ trên phòng gọi là tôi kêu người đem lên cho cậu ngay, cần gì xuống đây ạ.
– Thôi cô ơi, trước giờ sống một mình quen rồi, để người khác đưa tới tay cho mình, con ngại lắm.
– Hì, vậy thôi cậu cứ ngồi đằng kia, tôi đem tới cho cậu.
– Nhưng..
– Đi đi..
– Vậy phiền cô nhé.
…
– Đây là thuốc bệnh gì vậy cậu?
– À… Là thuốc…
– Sao lâu quá vậy? Chỉ có lấy ly nước mà gần cả tiếng.
– Thôi tôi chào cậu, tôi đi làm việc tiếp đây.
– Cháu chào cô ạ.
——————-
Thuộc truyện: Lỡ nghiện anh rồi – by Jintawee
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 2
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 3
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 4
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 5
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 6
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 7
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 8
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 9
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 10
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 11
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 12
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 13
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 14
Leave a Reply