Truyện gay: Lỡ nghiện anh rồi – Đoạn 13
Tác giả: Jintawee

Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về truyengay2021@gmail.com. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
– Cảm ơn bèo nhìu.
– Nè.
– Gì?
Tự dưng mặt nó căng kì lạ.
– Tao có biết Bank Thiti.
– Ừm, thế nào?
– Tên đó là người giống như tự kỉ từ khi bước vào trường Nadao Bangkok, là người kiệm lời.
– Exactly, nói đúng quá bấy bề.
– Mày là người đầu tiên có thể khiến hắn ta nói nhiều, có thể khiến hắn trong giống con người hơn… Và làm sao mày có thể khiến cho hắn tới nhà được?
Quái, nhỏ này hôm nay trông cứ như Cô Văn Nan ấy, nói chuyện lưu loát, ko vấp, nhấn mạnh ngay động từ mạnh nữa.
– Gì ghê vậy má? Biết đâu người ta bị ‘trầm cảm dậy thì’ thì sao? Bây giờ thì hết rồi!
– Đã 20 tuổi rồi! Dậy cái đầu mày chứ thì!
– Ờ thì…. Thôi tao mệt mày quá, đó là chuyện của ổng, mắc gì tao?
– Não màu làm bằng Chao hả? Hay Tài hủ Trung Quốc, móc meo hết rồi?
– Lu bu quá nhe, có gì nói đại, hồ ly trăm năm với nhau mà!
– Ý tao…..
– Là cái q gì?
– Bank Thiti Mahayotaruk… Đang thích Jintawee Sopheaborin Vathana.
– Giề?!????
Nó im lặng rồi uống ngụm nước, cứ như đang phá án ấy.
– Sao được mày ơi! Lúc trước tao còn thấy ổng đi chung với con gái mà?
– Sure?
– Hai lần luôn rồi!
– Người thứ nhất mày gặp tên là Dhai tại Siam, người thứ hai là Pichi, tại căn tin của trường.
– Sao… Sao mày rành gọt vậy?
– Bí mật
Nó nháy mắt đểu với tôi nữa chứ, con này lợi hại thật, nó cứ như trong phim Hàn mà hay điều tra lẫn nhau ấy.
– Ừm, cho là mày biết đi, thế rồi sao?
– Người thứ nhất là chị hắn, cô ấy có một cửa hàng trong Siam, Bank hay vào đó là vào đấy với chị, còn người thứ 2 là người học chung lớp với tao, là người đang cua ông Bank đấy… Nhưng, tao chỉ thấy ông Bank cười vui với mày thôi. Xác định đi con.
– Tao mệt mày quá, ai thích tao thì kệ đi.
….
– Các em ăn ngon miệng.
– Cảm ơn chị.
– Mà chị ơi, người chủ mới của tiệm ăn này là ai vậy?
– Tự dưng chị quên tên rồi, nghe nói còn trẻ, hiện đang đang là giám đốc của công ty nào đấy! À mà Kao nè… Đẹp troai lắm nhe!
– Hí hí.. Thiệt ko chị?
– Nhưng mà uổng lắm em à! Nghe đây là đang thích cậu nào đấy!
– Trời ơi!
…..
V.
– Hôm trước em casting được ko?
– Tốt lắm anh ạ, lọt vào rồi, chờ kịch bản với ngày mở máy quay thôi.
– Tốt rồi tốt rồi, em thích ko?
– Rất rất thích luôn ấy!…. Nhưng, có gì ko p? Sao p biết em đang cast vậy ạ?
Nghĩ cũng lạ, sao p’Oab lại có thể biết tôi đang cast phim nhỉ?
– À.. À.. Anh.. Anh… Nghe người ta nói ấy mà!
– Ai ạ?
– Thì.. Là… Ờ…
– Là Kao phải ko ạ? Ơi con nào mau dễ sợ!
Chỉ Kao thôi, lần trước p’Oab xin Line của Kao mà, chắc hai người họ có liên lạc với nhau.
– Đúng…đúng rồi…là Kao đấy!
– À
– Chúc em may mắn nhé.
– Cảm ơn p.
Khi về đến nhà thì tôi nhận ngay cuộc gọi của p’Oab, chắc Kao và p’Oab họ chat với nhau rồi Kao nó bâng hươ nói về việc tôi cast thành công, chắc vậy.
– Mày đâu rồi, bác sĩ Bew đang có mặt ở bệnh viện kìa, đi thôi.
Phải vào bệnh viện kiểm tra tình hình cái đã, tự dưng sau tôi cảm thấy bất an quá, nguoeif trong người khoẻ mạnh, tự dưng ngất bất ngờ như vậy.
…
– Sao rồi, bác sĩ nói thế nào?
Đã phải để Kai đợi lâu rồi, tận 2 tiếng, tôi vào kiểm tra tổng quát toàn bộ cơ thể, chụp choẹ các thứ, rồi sau đó tôi tự nghe rồi chờ lấy kết quả luôn, lúc đầu tôi cũng định để Kao lấy kết quả trước, nhưng tự mình nghe, tự đối diện, chắc sẽ tốt hơn.
Nhưng, mọi thứ ko tồi như tôi nghĩ, nó vẫn bình thường, ý là bình thường như lúc tôi của mấy tháng trước, ko có gì đang phát triển tiêu cực cả, tôi mừng thầm trong bụng.
– Này, xem đi.
…
Tôi chụp hình với Kao tại sân bênh viện, do cảnh đẹp quá. *Cảm ơn trời* đó là những gì tôi ghi vào phần status.
* Sao rồi? Tốt lắm hả?*
Jannina nó bình luận ngay, kèm theo đó là những lời chúc mừng từ một số người, lạ thật, chuyện tôi bệnh đâu đâu ai biết ngoài Kao với Jannina và ba mẹ tôi cũng như ba mẹ chúng nó đâu? Thế chúc mừng việc gì nhỉ?…
…
Hôm nay mọi thứ lạ lắm, tên Kaii đi ngang qua tôi mà chả thêm nhìn vào mặt tý xíu, vào lớp thì p’Bank thì y như ngày đầu, chả nói chả rằng với ai cả? Sao ghê vậy?
– Hai đứa bây chết với tao?
– Vụ gì má?
Tôi và Kao đồng thanh khi Jannie nó hét vào tai cả hai.
– Mày nhìn đi, nhìn cho rõ vào, nhìn cho sâu vào nhé!
Lạ thật, chỉ đơn giản là bức ảnh selfie thôi mà.
– Cảnh đẹp, người cũng đẹp, bộ có gì sai hả?
– Đẹp cái đầu mày,
Tôi tá hoả nhận ngay cú cốc đầu trời gián của nó, lạ thật có gì sao mà con này điên vậy?
– Bây giờ có gì thì nói đi, tao hơi khó chịu!
Kao nó lên tiếng, vậy đi, nó cứ vòng vo.
– Nghe cho rõ nhé, tụi bây có thấy chữ “Phụ sản” to đùng ngay bên vai trái con Kao ko? Oimeoi, thế éo nào tui bây còn ghi status là “Cảm ơn trời” … @@
– Ô mai gót
Con Kao hét lên như khi đóng phim kinh dị vậy, tôi cũng xuýt chết đứng khi nhìn vào tấm ảnh lần nữa.
– Xoá liên xoá liền
Tôi hối hả vào status ấy mà xoá ngay, tôi cũng ko ngờ, dù nhìn vào tấm ảnh nhiều lần cũng ko để ý thấy được, đúng là chết thật mà.
– Lúc đầu tao cũng thấy bình thường, cũng bình luận hỏi thăm mày, nhưng tao hơi ‘vỡ oà’ khi thấy ‘phụ sản’ nằm một ề ở đấy.
– Thôi thôi tao chừa, đây có lẽ là lần cuối tao selfie nơi sân bệnh viện.
– Xui thật.
…
Đúng là hay cho câu chơi ngu lấy tiếng, bây giờ Kaii hắn ko màn đến tôi nữa rồi, làm sao bây giờ, sao giận dai quá vậy, tiếp tục theo tôi giùm đi, tiếp tục cho tôi đày đoạ nữa đi, hắn im lặng vậy hoài…cũng có chút nhớ! Uầy, ghét tên này quáaaaaa.
Ôi lại phải lết vào lớp tiếng anh nữa, tuy vui lắm như học ngày 3 buổi thì có hơi đuối sức, trong lớp này thú vị lắm nhé, thầy cô thì cứ như con bit, luôn làm trò để cả lớp vui, làm bớt sự mệt mỏi, bạn bè thì ok lắm, toàn những người tốt với cả thân thiện, hôm trước có một bạn nam khéo léo tỏ tình với một bạn nữ nào đây qua lời ví dụ với bài tập của thầy đưa ra, thế là bị thầy hiểu được và nắm thóp, cả lớp hôm đó có một trận cười vui quá xá. Tôi cũng thầm vui, ích nhất chuyện tình của ngừoi ta được thừa nhận và ủng hộ một cách ko do dự, dù cho Thái Lan có chấp nhận người đồng tính đi chăng nữa thì đó cũng là số nhiều, vẫn còn số ích còn lại họ ko thích, thôi thì sao thì vậy, tới đâu hay tới đó.
….
Đã hai ngày nay, Kaii vẫn im lặng, hắn giận tôi đến mức thế luôn á hà? Nhưng, nếu xét lại, thích tôi mà chỉ vù chút việc như vậy mà tach luôn sao? Nhưng, xét lại cũng thấy đúng, đúng là mấy chuyện xảy ra có hơi quá. Haizz, rối quá đi mất. Cả Bank nữa chứ, chắc tôi khóc quá….
– Mày làm gì mà thẫn thờ ở đây vậy?
Kao và Jannina đến chỗ tôi, tôi đang ngồi tại cửa sổ ở phòng khách, lúc đầu định ngồi trên ghế, nhưng mà thôi, mình tâm trạng xíu nên ngồi dưới sàn cho nó lãng mạn.
– Chả có gì?
Chúng nó ngồi xuống cạnh tôi.
– Để tao đoán nhé!…. Là mày đang thích một ai đó, nhưng một ai đó thích mày nên mày hơi khó xử, cụ thể là Oab Nithi.
Phải công nhân sợ con Kao thật, chuyện gì nó cũng có thể nói lên được.
– Tao thích ai, ai thích tao chẳng lẽ tụi bây ko biết tao giấu tụi mày à.
– Ừ thì.. Nhưng mà mày ko vui là chuyện gì?
Jannina ấp úng
——————-
Thuộc truyện: Lỡ nghiện anh rồi – by Jintawee
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 2
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 3
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 4
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 5
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 6
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 7
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 8
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 9
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 10
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 11
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 12
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 13
- Lỡ nghiện anh rồi - Đoạn 14
Leave a Reply