Truyện gay: Chuyện tình hoàng tử – Chap 4
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Hôm nay là ngày mà bà phu nhân kia nói là tiến hành mọi chuyện, tôi không bik là tiến hành chuyện gì, nên cũng hơi tò mò, nhưng chỉ nghe cô quản gia kia nói là tối hôm nay trong nhà sẽ mỡ đại tiệc để chào đón ngưòi mới vào nhà, ông chủ đã đi xa nên trong bữa tiệc đó chỉ có hai cậu chủ và bà phu nhân cùng cậu thôi, tôi nghe và nhớ từng chữ .
mới sáng ra mà nghe bà quản gia căn dặn này nọ làm tôi mún nhức đầu, tôi quyết định đi dạo quanh cái nhà rộng lớn này , để xem mọi thứ ra sao???tôi vừa bước ra khỏi của, thì lại bắt gặp cái dáng ngưòi con trai cao cao ấy, hắn lại ngồi trên của sổ dãy lầu mà đọc sách , một việc làm hết sức nguy hiểm , có ngày té chứ chẳng chơi.nhưng ngày dưới ô cửa sổ mà hắn ngồi lại là một khốm hoa hồng phấn, ôi lỡ hắn mà té xuống thì bao nhiêu cành hồng này sẽ hư hết sao??(thiệt là tính mạng ngưòi ta đi hok lo, lại đi lo cho hoa, hi….hi, tôi là zâ đó).
Tôi đi dạo cùng với anh phong, đi đuợc một lúc , anh ta nói:
-cậu chủ thấy người trong gia đình này như thế nào??
Tôi vừa đi vừa trả lời:
-họ thật là lạ, nói thẳng ra là quái khở!!!
Anh phong thở dài:
-cậu chủ vô gia đình này hok bik sẽ ra sao nữa đây, tôi lo cho cậu chủ quá!!
Tôi quay lại nhìn anh phong một cách trìu mến , làm anh ta hơi ngưọng nên quay đi chổ khác, tôi nói giọng nhỏ nhẹ:
-cám ơn anh!!!anh thật tốt quá,anh đừng lo, em sẽ hok sao đâu??
Tôi cứ nghĩ là thế, nhưng trong long thì đầy lo lắng và hồi hộp.sự lo lắng và hồi hộp này đã bớt đi phần nào qua buổi gặp mặt tối hôm nay.
tối đến, tôi thật sự hok bik mình nên mặc bộ đò nào đây, đây là lần gặp đầu tiên , nên phải đẻ lại cho họ ấn tượng tốt về mình, bộ đồ không nên giản dị quá , cũng hok nên cầu kì quá, cuối cũng tôi đành hỏi anh phong, sau một hồi suy nghĩ, anh ta nói:
-hay là cậu chủ mặc bộ hoàng gia, quà của lào gia vào ngày sinh nhật lần thứ 18 của cậu chủ
Tôi sực nhớ ra, đúng rồi vào ngày sinh nhật lần thứ 18 của tôi, ông tôi có tặng cho tôi một bộ quần áo theo kiểu hoàng gia bên phương tây, phải nói khi tôi mặc bộ đó vào , như một chàng hoàng tử trong chuyện cổ tích bước ra vậy.
Khi đi đến phòng ăn của gia đình này, có mấy người mà căn phòng rộng như gì, tôi cũng đã quen với cái cảnh này khi ăn ở nhà ông tôi rồi, tôi đến thì,chỉ gặp phu nhân đang ngồi đó, bà ta nói:
-chào con, con như là chàng hoàng tử xứ khác đó nhỉ, phải nói là nhà này ai cũng đẹp cả, hok bik hôm nay hai đứa con của cô sẽ mặc gì đây, vì cứ tới mấy bữa như thế này , thì ôi thôi khỏi cần nói, bọn nó toàn gây sốc hok mà, cô bị sốc mấy lần rồi , nên hok còn lạ nữa, xí con đừng có sốc nha!!!
Tôi chăng bik nói gì chỉ bik cưòi trừ, tôi ngồi xuống đối diện với bà ta, rôi tám một tí, thì nghe tiếng cô quản gia ở ngoài nói :
-chào!!!hôm nay hai cậu chủ vẫn như mọi ngày nhỉ, toàn gây ngạc nhiên không à!!
rồi cách cửa mở ra, ôi tôi thật sự bị choáng , hok hiểu sao , hôm nay lại ba đứa con trai lại cùng mặc theo kiểu hoàng tộc nhưng khác nhau thôi, thằng nhóc tên phương thì nó mặc bộ đờ hoàng tử theo kiểu trung quốc ,bộ đò phải nói hết sức công phu, lại kết hợp màu cực kì chuẩn với dáng ngưòi và màu da của nó, nó hiện lên như một chàng hoàng tử vượt thời gian tới đây vậy.tôi chỉ cưòi mỉm, rồi quay sang tên con trai đi cùng với hắn, trời ơi!!!tên tuấn học lớp tôi, tôi hok thể tin vào mắt mình nữa, tôi dần nhớ lại mọi chuyện hắn nói với tôi , từ lúc tôi gặp hắn, tôi cũng bắt đầu hiểu.trời ơi , sao mà tôi khờ thế, khi nghe ông tôi nói, tôi phải nghĩ đến hắn là ngườì đó chứ, thiệt là, đang còn bỡ ngở, thì giọng phu nhân đã vang lên:
-hai con ngồi xuống đi!!!lmà làm gì mà tới trể 5p luôn vậy
Thằng nhóc tên phương nhanh nhảu:
-tại anh hai cả đây, đã bảo là mặc bộ đồ thái đi, cuối cùng lại thay sang kiểu ba tư làm con đợi gần chết.
Lúc này tôi mới để ý, đúng là hắn đang mang bộ đồ theo kiểu ba tư , bộ đồ có phần tối , nhưng với nước da cuả hắn như toả ánh hào quang trong căn phong lộng lẫy này.
Bà phu nhân quay qua nói:
-các con làm quen đi, đây là cậu dương tủ gia anh là ngưòi sẽ kết hôn với con đây tuấn à
Bà ta đang dò xét nét mặt của cậu con trai mình,tên tuấn nhìn tôi một hồi lâu, hắn mỉm cưòi:
-vậy à!!sao mẹ nói sẽ lây cho con một cô gái thật xinh mà, sao giờ lại hoá thành thằng con trai này!!
Phu nhân ập ờ:
– à!! chuyện đó , thì mẹ cũng đâu có ngờ , bên nhà ngưòi ta cũng toàn con trai hok à, nhà ta lại hok có nữ, nên mẹ quyết định hôn lễ của con và gia anh chỉ là trên danh nghĩa, còn sau này các con lớn lên các con sẽ tự đi lấy ngưòi mà các con yêu thương!! Đc không tuấn??
Phu nhân đang nhìn chằm chằm tên tuấn thì tên phương lên tiếng:
-anh tuấn ơi!!gia anh dễ thương wa à, anh nhường cho em nha, em lỡ kết gia anh rồi!!
trời ơi, tên này sao mà trắng trợn quá, tôi đâu phải món hàng đâu mà nhường qua nhường lại, tôi tức quá, liền nói:
-này cậu kia, tôi đâu phải món hàng mà cậu nói nhường qua nhường lại là sao hả??
Tên phương quay lại nhìn tôi , rồi tủm tỉm cười:
– đó anh tuấn thấy chưa, gia anh dữ như vậy , anh lấy về, gia anh có nagỳ đáng anh chết mất, anh hãy đưa vào tay em!!
Tôi như cảm tháy có cục nghẹn ngay chổ cổ mình, trời ơi một cục tức thiệt là to, tôi giận tím mặt hok nói đc nữa chỉ ấp úng:
-cậu……cậu….thì tên tuấn kia lên tiếng:
-thôi!!người ta tức đến cỡ đó mà em còn chọc cho đc à, thiệt là……..
Nói rồi cậu ta quay sang mẹ của hắn:
-con không thể chấp nhận một chuyện hoang đường như vậy đc, mẹ đừng có làm những điều hoang tưởng nữa.
Tôi có phần hơi sốc vì thái độ của hắn , vì lúc mới xuất hiện hắn tỏ vẽ là thật sự chấp nhận chuyện này mà, vậy mà giờ đây hắn lại tỏ thái độ từ chối thẳng thừng , quả thật tôi bị sốc, tôi trơ mắt ếch ra nhìn hắn , bỗng phu nhân mĩm cười nham hiểm:
-không đồng ý hả con trai đáng yêu của ta, vậy thì ta nói cho con bik, luật là luật ,con như cá nằm trên thớt rồi, bây giờ không còn cho con chọn lựa nữa đâu, từ trứơc tới giờ con mún gì đc nấy, giờ con bắt buộc phaỉ nghe theo ý ta, nếu ko ta quyết định, tước bỏ quyền thừa kế của con, phương sẽ đảm nhận chuyện này và tất nhiên nó sẽ lãnh phần thừa kế của con.thế nào hả…….?
Qua những lời nói đanh thép của phu nhân, cậu ta tức giận , quay lưng đi chỉ bỏ lại một câu:
-hừ ……..tuỳ mẹ, con mặc kệ
Bà ta quay sang tôi mỉm cuời, tôi cũng cười lại, bà ta nói:- đúng là khó mà khuất phục đc nó.
Tên phương chem vô:
-giờ tính sao đây mẹ , gia anh của ai?/
Phu nhân quay qua liếc mắt:
-mày đã có hàng tá cô bồ, còn định chiếm người yêu của anh mày nữa hả!!
Tên phương nghe vậy hắn liền tủm tỉm cưòi , và bước ra khỏi ghế , tiến đến chỗ ngồi của tôi rồi hắn cúi xuống , cầm tay tôi hôn nhẹ và nói:-kính chào chị dâu yêu quý của em.
Tôi đỏ mặt , ko bik nói gì, dù bik là nó đang chọc mình , nhưng ko có lí gì để nói, may sao phu nhân vừa cứu kịp lúc:
-thôi.dù sao gia anh cũng là con trai đó con, kết hôn chỉ trên danh nghĩa thui, từ nay con hãy gọi gia anh là anh đc rùi, nhớ chưa
hắn nhăn mặt , nhõng nhẽo:
-không chịu đâu, gia anh là ngưòi yêu của anh, thì con sẽ gọi là chị dâu.- rồi hắn quay sang tôi hỏi bất ngờ – phải ko chị dâu
tôi ko thể nói đc gì, chỉ ấp úng:
-tôi…….tôi…….tôi.
cũng may lúc đó, cô quản gia vừa dọn thức ăn lên, chứ ko thì tôi chẳng bik làm sao nữa, thiệt là, mém chút nữa là chết với thằng phương quỷ quái đó rùi, hên quá.buổi tối hôm đó, dù ko có tuấn nhưng thật sự rất vui, phương hình như rất giống phu nhân, nói chuyện lại rất có duyên, nó với phu nhân nói chuyện mà cười suốt, làm tôi cũng vui hẳn lên, trong đầu dường như mọi u ám đã tan biến đi.
—————–
Truyện gay: Chuyện tình hoàng tử – Chap 5
Chúng tôi đc thuê gia sư,học tại nhà, tên tuấn và tôi cùng bằng tuổi nhau, nên chúng tôi học với nhau, còn tên phương đang học lớp 10,hồi bữa nó học ở trường, nhưng từ khi tôi đến ở nhà này, thì nghe nói hắn cũng thuê gia sư học, ko đến trường nữa, tôi nghe cũng mặc kệ.
Hôm nay đã là ngày học thứ 3 rồi, mà tên tuấn kia vẫn chẳng nói lời nào, tôi cũng chẳng bắt chuyện , chỉ bik chép và làm bài thui.tan học , chịu ko nổi, tôi định lại bắt chuyện, thì bỗng đâu một bàn tay nắm lấy tay tôi kéo đi thật nhanh, làm tôi xém té,quay qua nhìn thì , trời ưói thằng phương, nó học xong rồi thì về phòng đi, còn chạy tới đây kéo tay tôi đi đâu, tôi dựt tay ra nói như trách nó:
-cậu làm gì vậy, học xong thì về phòng đi, qua đây , lôi kéo tôi đi đâu!!
hắn trả lời , đầy vẻ bí ẩn:
-tôi qua đây định cho chị dâu xem cái này!!
Tôi như chạm tự ái, liền quay mặt nói lớn:
-cậu mà còn gọi tôi là chị dâu, tôi sẽ ko bao giờ nói chuyện và nhìn mặt cậu nữa!!
thấy tôi giận, hình như hắn cũng mềm lòng:
– ờ thì không gọi chị dâu, làm gì mà dữ vậy, con trai gì mà hở tí là giận……hứ…..
tôi thấy vậy , cũng ngui ngui:
-vậy chứ cậu định cho tôi xem cái gì, cậu nói đi??
hắn mỉm cười, nắm lấy tay tôi, và dẫn tôi đi ra cổng, tới đó , tôi gặp một ngưòi , hình như là quản gia của hắn, nhưng khi nghe ngưòi đó xưng hô , thì tôi mớ bik đó , hok phaỉ quản gia mà là ngưòi quản lí của tên phương, trên xe còn cả khoảng 6 tên nhóc như tên phương nữa, bọn chúng đang nhao nhao :
-pen ơi, nhanh lên , chúng ta gần trể rồi.
chị quản lí cũng nói:
-em làm gì mà tự nhiên sắp khởi hành lại chạy vô nhà, làm mọi ngưòi đợi gần chết, thôi lẹ lên, sắp trễ rồi!!
tôi ngạc nhiên, sao mấy người này gọi phương là pen , và tại sao lại có máy người này ở đây, và họ chuẩn bị đi đâu, tên phương dịnh cho tôi xem cái gì đây, nhiều câu hỏi đang như bùng nổ trong đầu tôi, tôi quay sang phương thì thấy hắn đang cười, rùi dắt tôi lên xe, trước con mắt ngạc nhiên của mọi ngưòi, rùi hắn nói:
-chị mary còn không đi à, mau lái xe đi!!
giờ tôi mới bik ngừời con gái là quản lí đó tên mary, chị ta ậm ừ rùi nói:
-ta đi thôi!!
Khi xe bắt đầu chạy,tôi mới dể ý, trời mấy nhóc này nhìn dễ thương hết nói, nhưng trong đó tên phương vẫn nổi hơn cả, lúc này một nhóc gì đó, tóc đinh nhìn rất ngầu, chỉ về hướng tôi rồi hỏi tên phương:
-ê pen, lúc nãy mày vô nhà là dể dẫn thằng nhóc này đi theo đó hả?nó là ai zâ mày?
Tôi nghe , mà trong bụng tức sôi máu lên, trời ơi , tính ra tôi cũng đã 18t rùi, cỡ gì mấy thằng này 17t là cùng ,vậy mà dám gọi tôi là nhóc này nhóc nọ.trời ơi tức quá, tất cả chỉ tại cái ngoại hình của mình,hu.hu ,tên phương nhìn tôi, rùi tủm tỉm cười:
-à quên giới thiệu với mấy cậu đây là chị.. à là em họ của mình, tên là dương tử gia anh
Tôi nghe như choáng váng,không ngờ tên phuơng lại dám nói như thế, tôi định lên tiếng, thì tên phương lấy tay bịt miệng tôi lại, nói tiếp:
-thấy vậy là nó xấu hổ, mấy cậu đừng có chọc nó nha!!!
Rùi hắn quay sang thì thầm vào tai tôi, để người khác không nghe thấy:
-gia anh giúp tôi lần này đi, tôi chưa có em, cho bạn của tôi bik tôi cũng có em mà, tôi cũng mún bik cái cảm giác có em như thế nào mà , giúp đi nghen , rùi về tôi cho xem cái này hay lém.
Tôi mở to cặp mắt của mình, chân mày của tôi từ từ giãn ra, tôi hơi xiêu long vì vẻ mặt tội nghiệp của nó, đẹp trai là thế, mà không hiểu sao tên này lại có tài nhõng nhẽo, hắn nhõng nhẽo thì tưởng chừng như không ai bị khống chế trước khuôn mặt đầy ma lực đó, vả lại tôi cũng có phần bị mua chuộc khi nghe tới cái gì đó hay hay, mà xí về hắn sẽ cho tui xem, chẳng nói gì, tôi nói:
-anh phương bỏ tay ra đi, em gần ngộp thở gần chết rùi nà.
hắn cười thật tươi, cứ như vừa có một niềm vui rất lớn vừa đến với hắn, mấy đứa nhóc trên xe đang định hỏi thì bỗng chị quản lí hỏi:
-ê jus!!mấy giờ rùi?
một thằng nhóc đang ngồi đọc bào thì bật đồng hồ lên nói:
-chúng ta bị trễ , chỉ còn 5 phút nữa là đến giờ rùi!!
người con gái tên mary đó liền nói với giọng rất gấp:
-tất cả bám chặt vào, chỉ chuẩn bị đi siêu tốc đây.
mấy đứa nhóc đó lập tức quay về chổ ngồi, và thắt dây an toàn , nhanh đến nỗi tôi chưa kịp định thần thì tháy bọn nó đã vào vị trí hết rồi, chỉ còn tôi vẫn còn ngỡ ngàng, đang định thắt dây, thì cái xe nó lao đi như tên lữa, lang qua trái, lách qua phải,.trời ơi ngừoi tôi ngã ngiêng, tôi ko ngờ một ngưòi con gái thấy có vẽ yếu đuối như thế, àm lái xe thì như tay đua chính gốc.
tôi đang cố gắng thắt lấy dây an toàn, nhưng khi gặp đèn đỏ thì chị ta đạp hết ga, chạy thẳng lên miếng bêtông để xây nhà , cho xe lao băng qua đường , tôi gần như bị ngã xuống sàn xe, thì ngay lập tức, một vòng tay nào đó , giữ chặt lấy người tôi, và ôm vào long hắn thật chặt, tôi đang run sợ như thế, thì theo như phản xạ tự nhiên, tôi ôm chặt lấy người đó, ôm như không thể bỏ ra, vì nếu bỏ ra thì chắc mình chết mất.khuôn mặt tôi áp sáp vào lồng ngực hắn, thì nghe tim hắn đập rất nhanh, tim đạp àm nó như mún vỡ ra ngoài, tôi hồi hộp , hok bik là ai, ngẫng mặt lên xem,thì ôi thôi, tôi đang ôm cứng ngắt cái tên phương đáng ghét đó, chưa bik phản ứng gì, thì chị mary đó thắng gấp cái két…………rồi quay xuống:
-tới nơi rồi, xuống xe và chuẩn bị nhanh lên.
Ngay lập tức tôi buông tay, và di chuyển ngay xuống xe, mà mặt vẫn còn đỏ bừng bừng, chảng dám quay mặt lại nhìn nữa.chỉ dám liếc liếc xem tên phương như thế nào thì thấy hắn đang thì thầm to nhỏ gì đó với chị mary.rùi tất cả bọn nhóc đó mang dụng cụ avf đi vào thì tôi mới bik , té ra chúng nó là một ban nhạc, bọn nó đi nhanh vào cái toà nàh lớn đó, tôi đang bỡ ngõ thì chị mary đó, đến và nói:
-em đi theo chị, pen nó giao em cho chị rồi, chúng ta đi nào.
Tôi đi vào cái sân khấu đó,phải nói là sân khấu đẹp cònkhán giả thì đứng , y như sân kháu ngàoi trời,chị mary đó dắt tôi đến gần chổ sân khấu và nói:
-xí nữa mấy đứa nó diễn, em có bao giờ xem bọn nó diễn chưa.
Tôi lắc đầu, mà mắt vẫn cứ nhìn chăm chăm vào người ca sĩ đang hát, khan giả ở dưới reo hò, đc tí xíu, thì người ca sĩ đó hát xong và đi vô, lúc này thì từ dưới , đám nhóc đó đi lên.tôi quan sát và bik đc, tên phương chính là người hát chính.nhìn hắn vẫn như thường ngày, tôi đang chăm chú thì nghe hắn nói vào micro:
-xin chào các bạn , hôm nay nhóm the angel xin gởi đến các bạn một bài hát do chính thành viên trong nhóm sang tác, mời các bạn thưởng thức.
Nói rồi phần dạo nhạc, phải nói đây là một bài hát đầy những giai điệu vui tươi, mới vô đã cho người ta một cảm giác đang có một niềm vui tràn ngập vậy, giọng phương cất lên,trời ơi , thường ngày thì hắn đã có một sự hút hồn bởi vẻ đẹp của mình, vậy mà giờ đây, khi đứng trên sân khấu, vẫn là hắn, vẫn dáng người đó,với một giọng hát mà có thể khiến cho trái tim của ngừoi ta phải dừng lại mọi hoạt động để lắng nghe, hắn có một sự cuốn hút mảnh liệt, nó khiến cho anh mắt tôi không thể rời khỏi đc hắn, tôi nhìn hắn mà mắt không hề chớp mắt, hắn hát rùi, hắn nhìn xuống dưói chổ khán giả, hình như hắn đang tìm gì đó, ánh mắt của hắn vẫn cứ đưa đi, rùi hắn dừng lại trước ánh mắt của tôi đang nhìn hắn.
hắn nhìn tôi không chớp mắt, bốn mắt nhìn nhau như nhìn xuyên qua tất cả, tôi lắng nghe và nhận thấy rằng lời bài hát này sao àm giống như mình quá.”từ khi em bước vào căn nhà của tôi, nó như tràn ngập sức sống , nào em có bik, khi có em bên đời tôi cảm thấy cuộc sống như là hạnh phúc,, rùi sẽ có một ngày em sẽ bik vẫn có một người lấy em làm niềm vui để sống…….”.
Tôi nhìn hắn rùi mỉm cười, hắn cũng mĩm cừơi lại, tôi cảm thấy có cái gì đó vui vui từ trong trái tim mình xuất phát ra, nó vừa ấm áp, lại vừa cho ngừoi ta cảm giác an toàn, bất giác tôi nhớ lại chuyện ở trên xe.tôi tự nghĩ, nhiều chuyện vừa xảy ra quá, rùi tôi cưòi một nụ cưòi như cho chính mình, quay lên sân khấu thấy hắn vẫn đang toả ánh hào quang .
—————–
Truyện gay: Chuyện tình hoàng tử – Chap 6
Diễn xong, hắn và bọn nhóc đó đi ra .lúc đó tôi và chị mary đã đứng đợi trước cổng, vừa thấy bọn nó, mary đã nói:
-giờ làm gì hả mấy cưng!!
một nhóc nhanh nhảu, nhóc này hình như lúc nãy chơi keyboard:
-chị còn hỏi nữa à, tất nhiên là đi ăn một bữa cho ra trò, để xã hơi chứ còn gì nữa, bọn em tập cả tuần nay mệt gần chết rồi!!
Mary ngoắc tay về hướng xe và hô:
-go!!!!lets go……….
bọn nhóc đứa nào cũng cười vui vẽ.tôi thật sự bất ngờ khi thấy tên phương, một công tử nhà giàu nổi tiếng vậy mà lại cùng với bọn nhóc này ăn một quán ăn bên lề đường, một quán ăn mà tôi chưa từng đến bao giờ, vì dù sao tôi cũng là công tử của một nhà gia giáo mà, tôi hơi bỡ ngỡ thì một nhóc đẫy vai và lên tiếng:
-em ơi!!lại đây ngồi này, làm gì mà đứng như trời chồng vậy , bộ lạ lắm hả??
Tôi quay lại, và ngồi xuống hướng tên nhóc đó chỉ.trong khi chờ bà chủ dọn thì chị mary liền nói:
-nào bây giờ các em giới thiệu tên cho ngừoi bạn mới của! chúng ta bik đi
đầu tiên , thì tên nhóc mà hỏi tên tôi ở trên xe liền nói trứoc:
-xin chào cậu em nhỏ đáng yêu, anh tên là kai ngưòi chơi gita
tiếp thì nhóc mà đẩy tôi vô chổ ngồi:
-còn anh tên là chain, người chơi trống
từng người , từng người giơi thiệu tên cho tôi bik, cuối cùng thì.
-còn chị hả, chị tên là mary là ngừoi quản lí của ban nhạc này, bây giờ tới lượt em, em hãy giới thiệu rõ họ tên và tuổi đi nào.
Tôi hơi hoảng, vì mình bik nói gì bây giờ, tôi nhìn hắn thì thấy hắn mỉm cừoi và nói:
-nói đi gia anh, cho mấy bạn của anh bik về em đi!!
Tôi tự nhủ, đc rồi, về nhà ta sẽ cho nhà ngươi bik tay mà xem , hãy đợi đấy, lấy lại sự bình tĩnh.quên nói cho các bạn bik, sỡ trường của tôi chính là diễn xuất, và ước mơ của tôi là trở thành một diễn viên nổi tiếng.tôi tự nhủ lần này phaỉ nhờ đến tài năng của mình mà thôi,tôi quay qua nhìn mọi người rùi mỉm cưòi nói:
-em tên là dương tử gia anh, năm nay em 15t,còn các anh, các anh bao nhiêu tuổi rồi, các anh bằng tuổi anh phương luôn hả, mà các anh cho em hỏi nghen, tại sao các anh lại gọi anh phương là pen vậy, chẳng lẽ đó là nghệ danh của anh ấy sao!!
Mary thay mặt mọi ngưòi nói:
– ùh!!phương lấy nghệ danh là pen, còn tất cả thành viên trong nhóm đều 16t cả, còn chị năm nay 19t.
Nói chuyện 1 lúc thì bà chủ bưng thức ăn ra, đang định ăn thì điện thoại của tôi reo lên, tôi nhìn và nhận ra số của anh phong, tô mới giật mình, chết !!mình đi mà hok nói với ảnh một tiếng chắc giờ anh phong lo lắm, tôi liền bốc máy:
-alo!!anh phong hả , em xin lỗi nghen!!em đi mà hok nói với anh một tiếng
đầu bên kia, anh phong thở dài và nói :
-trời !!cậu chủ làm tôi sợ quá, nãy giờ tìm cậu chủ trong nhà mệt gần chết lun, mọi ngừơi trong nhà đang đi tìm cậu chủ , cậu mau về nhà ngay đi!!
Tôi ập ờ:
– ừ!!anh khỏi lo!!em sắp về rồi, và anh nói với mọi ngưòi đừng lo cho em, em đang đi với phương!!
giọng anh phong đột nhiên hốt hoảng:
-các gì!!! cậu di chung với tên nguy hiểm đó ư, cậu đã quên những gì phu nhân đã nói rồi sao, hăn là một tên nguy hiểm lắm đấy….
đang nói bỗng nhiên tôi nghe một giọng con tra khác, mà tôi nhận ra ngay , giọng đó chính là giọng của tên tuấn:
-ê!! Đi với thằng em của tui hok sợ bị nó làm thịt hả??
Tôi tức quá liền nói:
-này !!tôi có tên có họ đàng hoàng nghen, đừng có gọi là ê này ê nọ nghen,còn việc tôi đi đâu và ở vói ai không cần ai đó lo đâu, hứ………….
Nói rồi , tôi cúp máy cái rụp, quay qua thấy mọi ngừoi nhìn tôi chằm chằm, tôi liền nói:
-mọi ngưòi ko ăn sao.
Tên phương quay qua nói:
-ai gọi thế??
Tôi nói:
-không có gì, nhưng chúng ta phải về nhanh thôi , mọi người ở nhà đang đi tìm kìa!!
Lúc về thì tôi và tên phương xuống xe ở cách nhà khoảng 100m, , không hiểu sao tên phương lại ko mún mary đưa tới nhà cho nhanh, mà lại viện lý do , đi bộ cho nó mau tiêu , vì vừa ăn nhiều quá, thế là tôi và hắn lại phaỉ đi bộ vào,vừa đi thì hắn hỏi:
-lúc nãy anh tôi gọi phaỉ không?
Tôi ngạc nhiên:
– ủa @!làm sao mà cậu bik thế!
Linh cảm của tôi lúc này lại phát huy, nó đang mach bảo cho tôi thấy là phương đang hơi bùn, tôi không bik có phải hay không, mà chỉ thấy hắn trả lời mà giọng hơi bùn bùn:
-chỉ có anh tôi mới làm cho gia anh nổi giận một cách như thế, tôi dù có làm cho gia anh giận thì cũng không đc như anh của tôi
Tôi thật chẳng hiểu hắn đang nói gì nữa , tôi liền hỏi lại:
-là sao, tôi không hiểu, cậu nói khó hiểu quá!!!
hắn không nói gì, chỉ buông thõng một câu:
-rồi ngày nào đó gia anh sẽ hiểu cả thôi
tôi không nói gì nữa , mà đi chậm rãi.về đêm cảnh ở đây thật đẹp,hai bên đường là hai hàng cây xanh rờn, về đêm giớ thổi vi vu , có đèn vàng chiếu sang, đi dạo thật là lãng mạn.
tôi liền sực nhớ lại lúc nãy hắn có nói là sẽ cho tôi cái gì đó khi mà tôi đóng giả làm em họ hắn,tôi liền quay qua nói mà mắt cứ nheo nheo:
-ê tuấn, lúc nãy cậu nói sẽ cho tôi xem cái gì mà!!!
phương cười ra vẽ thần bí:
-à cái đó đó hả?phải chờ thêm một thời gian nữa, vì nó vẫn chưa chuẩn bị xong.
tôi tức quá , liền lấy tay đánh vai phương một cái bốp, rồi nói:
-quỷ,chỉ bik lừa người ta hok à, hứ……..
nói rồi tôi đi thẳng
vừa đến trước cổng , tôi đã thấy anh phong đứng đợi trưỡc cổng, thấy tôi, anh phong đã mừng như vừa gặp đc vàng:
-cuối cùng cậu chủ cũng về , cậu chủ làm tôi lo quá.
Tôi nheo nheo mắt:
-xin lỗi anh nha,lần sau đi đâu em sẽ thong báo cho anh, vì anh là quản gia của em mà hi.hi
Tên tuấn đâu ra , đi tới rồi nói như có ý mỉa mai:
-chịu về rồi đó hả, tôi tưởng cậu định đi luôn không về nữa chớ!!cậu gặp tôi một lát đi, tôi có chuyện mún nói với cậu.
Tôi vẫn còn hơi tức liền nói:
– thôi!!tôi mệt rồi, chuyện gì ngày mai nói đc không
Tên tuấn nghe vậy, chẳng nói chẳng rằng, tự nhiên nắm lấy tay tôi , rồi kéo đi vậy đó, tôi chẳng bik làm gì, tôi quay đầu lại nhìn, thì thấy ánh mắt tên phương đầy vẽ buồn bã, tự nhiên tôi cũng cảm thấy buồn buồn ở trong trái tim.
Tên tuấn dẫn tôi đi qua hoa viên, hắn dẫn tôi lên dãy lầu hai mà hắn thường ngồi bên cửa sổ để đọc sách, lên tớ lầu hai, hắn lại đưa tôi lên lầu 3 , qua lầu 3 , hắn đưa tôi lên sân thượng. tôi như bị hút hồn bởi khung cảnh nơi đây.bầu trời đầy sao tuyệt đẹp, thoang thoảng hương hoa hồng đâu đó, gió thổi nghe thật vui tai,. Đên đây, hắn ngồi xuống không nói gì, chỉ nhìn lên ra khoảng không gian đầy sao kia, thấy vậy, tôi lại gần , đẩy nhẹ vai hăn rùi nói:
-ê!!cậu nói có chuyện nói với tôi mà, sao lại dẫn lên đây rùi không nói gì vậy, nói nghe coi , làm gì mà ngồi im như khúc gỗ vậy,.
Hăn không nói gì, đc một lúc , hắn lên tiếng:
-cậu nhớ lúc tôi ngồi cạnh cậu thì chuyện gì xảy ra hok?
Tôi nói liền :
-nhớ chứ!!lúc đó 3 ngaỳ liền cậu không nói 1 tiếng, phải đợi tôi lên tiếng, thì cậu mới nói là cậu chơi trò chơi gì đó, mà ai lên tiếng trước là ngừoi thua đó!!
Hăn mỉm cười rồi nói:
– đúng vậy, hôm đó chúng ta đã chơi trò đó. đến lúc học chung ở nhà mình cũng chơi trò này, mình cứ nghĩ hôm nay là ngaỳ thứ 3 , chắc cậu sẽ lên tiếng , như lúc trươc, vậy mà, cậu đã không lên tiếng, mà chính mình lại là ngừoi lên tiếng trước, mình thua rồi!!
Tôi nghe hăn nói mà trong lòng lại muốn thanh minh cho hăn bik, là lúc đó, tôi đang định nói thì tên phương kéo tôi đi chứ bộ, nhưng ko hiểu sao tôi lại không nói ra, tôi không bik nói gì, chỉ im lặng, chợt tôi định nói:
-à đứng rồi, cậu có bik hôm nay tôi đã đi đâu vơi phương không?
Hăn nói:
-thôi , mình không cần bik đâu, vì cậu có quyền tự do riêng của cậu mà, mình không mún gò ép cậu!!
Tôi tự nhiên mất hứng nên chẳng bik nói gì nữa,im lăng hồi lâu hắn nói:
-sao đẹp quá, ứoc gì mình cũng như ngôi sao kia, đầy những bè bạn bên cạnh.sẽ không cô đơn,sẽ lun vui vẽ , và thắp sang một vùng trời nho nhỏ cuả mình.
Tôi nghe thế, thì mỉm cưòi rồi nói:
-sao cậu lại nói thế, cậu đâu có cô đơn, cậu là công tử nhà giàu, có rất nhiều bạn kia mà- tôi nói cố ý mỉa mai, để chọc tức hắn.
Nhưng khi nhìn qua hắn, tôi thấy hắn buồn hẳn đi, rồi hắn nói với giọng yếu ớt, đầy nỗi buồn bã:
-cậu đâu có bik rằng, mình lớn lên trong sự cô đơn đó, mẹ mình thì bận kinh doanh và chơi game còn ba mình thì quản lý công ty ở nước ngoài , rất ít khi về nước, anh em mình, thì lúc nhỏ mỗi đứa một nơi,em mình thì sống với mẹ, còn mình thì sống với ba, mình chỉ mới về ở với mẹ mà thôi, đó mình lớn lên trông nỗi cố đơn, ba bận việc không ai quan tâm , suốt ngày chỉ học , rồi về nhà một mình, mình sống như vậy suốt 10 năm qua đó, cậu có bik không??
Tôi mới dần nhận ra rằng đằng sau những lời nói chọc tức tôi thường ngày, những hành động ngớ ngẫn, ánh mắt quỷ quái, thì một ánh mắt cô đơn lẻ loi, cần đc một tình yêu, cần đc chia sẽ,linh cảm cuả tôi lại cho thấy, trái tim cuả tuấn đang hiu quạnh giữa dòng đời này.không bik vì lý do gì, tự nhiên nước mắt tôi nhỏ giọt ra, tôi không bik làm gì, liền dựa vào vai cậu ta và nói:
-đó là cuộc đời của cậu lúc trước, lúc mà chưa có em cậu, chưa có mẹ cậu, và cũng chưa có mình, gìơ thì khác rồi, đã có tất cả mọi người bên cậu rôi, cậu hãy mở rộng trái tim ra, hãy cho và nhận,tuấn cậu sẽ không còn cô đơn nữa đâu, nhớ chưa nà…….
hắn tự nhiên quay lại, mỉm cưòi rồi nói:
-vậy sao!!!gia anh cậu nhớ lấy lời cậu nói hôm nay đó!!!
Tôi và tuấn ngồi như vậy bên nhau cả buổi tối để ngắm sao, tôi cảm thấy mình vừa nhận đc một cái gì đó rất lớn, mà nó khiến cho trái tim của tôi vui lên một niềm vui khó tả, niềm vui khác hẳn tất cả niềm vui mà suốt 17 năm qua tôi nhận đc.gió thổi, đêm lạnh, vậy mà tôi chẳng thấy lạnh, có thể do tôi khoẻ, hay áo tôi mặc ấm hay là trong long tôi đang cso một sự ấm áp tràn ngập mà từ tuấn truyền sang, sự ấm áp của sự đồng cảm và chia sẽ sao??
—————–
Thuộc truyện: Chuyện tình hoàng tử
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 4 - 5 - 6
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 7 - 8 - 9
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 10 - 11 - 12
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 13 - 14 - 15
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 16 - 17 - 18
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 19 - 20 - 21
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 22 - 23 - 24
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 25 - 26 - 27
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 28 - 29 - 30
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 31 - 32 - 33
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 34 - 35 - 36
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 37 - 38 - 39
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 40 - 41 - 42
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 43 - 44 - 45
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 46 - 47 - 48
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 49 - 50 - 51
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 52 - 53 - 54
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 55 - 56 - 57
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 58 - 59 - 60
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 61 - 62 - 63
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 64 - 65 - 66
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 67 - 68 - 69
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 70 - 71 - 72
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 73 - 74 - 75
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 76 - 77 - 78
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 79 - 80
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 81 - 82 - Hết
Leave a Reply