Truyện gay: Cay đắng và ngọt ngào – Tập 5 – Chương 10
Tác giả: PhanAn

Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về truyengay2021@gmail.com. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
– Được rồi, anh sẽ nhờ Tâm sẹo điều tra chuyện Minh mèo
Thấy Kim Tùng mặt cứ luôn đăm chiêu, có vẻ không được vui, Vũ liền hỏi:
– Lần này anh đi, công việc có ổn thỏa không? Sao em thấy anh có vẻ ủ rủ?
– Lần này gặp ông Hai Dần, mọi việc bàn bạc đều ổn cả
– Vậy sao em thấy anh có vẻ không được vui?
– Vì lúc anh và ông Hai Dần đang bàn chuyện thì công an ập tới
– Rồi có sao không anh? – Vũ lo lắng hỏi
– Anh cùng với ông Hai Dần và Tâm sẹo đều chạy thoát. Nhiều thủ hạ của ông Hai thì một số bị bắt, một số đã bị công an bắn chết
– Chuyện anh và ông Hai gặp nhau, làm sao công an biết mà ập vào?
– Anh cũng đang nghĩ trong nội bộ ông Hai đã có nội gián. Vì vậy, công an mới biết chỗ anh và ông Hai gặp mặt mà ập vào
– Vậy ông Hai đã điều tra ra ai làm nội gián chưa?
– Chưa. Nhưng anh tin là sớm muộn gì ông Hai sẽ điều tra ra. Thôi, em đi nghỉ đi. Để anh gọi điện bàn chuyện với ông Hai Dần
Hai ngày sau, Tâm sẹo đã điều tra ra được Minh mèo đã từng ở Vũng Tàu, ở chỗ Quý chột. Năm lửa liền kêu Tâm sẹo ra Vũng Tàu xử lý Quý chột. Và vài ngày sau, Quý chột đã bị người của Tâm sẹo chém chết, xác quăng xuống biển. Minh mèo đã kịp lủi trốn về Bắc.
Ông Hai Dần nhờ Kim Tùng bày kế mà đã phát hiện ra Nguyên trọc chính là kẻ nội gián. Nguyên trọc đã bị xử tử, xác quăng xuống vực sâu. Hay được tin này, Phi Hùng đau đớn khốn cùng. Chính Nguyên trọc đã được Phi Hùng cài vào làm nội gián. Nguyên trọc vốn là một tay anh chị đã hoàn lương. Vì cám ơn cứu mạng của Phi Hùng nên Nguyên trọc chấp nhận làm nội gián. Không ngờ lại có kết cuộc như thế, Phi Hùng đau lòng lắm!
Để cám ơn việc Kim Tùng bày mưu tính kế tìm ra nội gián, ông Hai Dần quyết tâm trả ơn Kim Tùng bằng cách cho người cố gắng truy lùng Minh mèo và Ngọc Thái. Người của ông phát hiện Minh mèo đang trốn ở vùng ngoại thành Hà nội. Còn Ngọc Thái thì người của ông tìm chưa ra.
Đã biết được chỗ trú ẩn của Minh mèo, Kim Tùng bắt đầu nghĩ cách để trừ khử. Khu vực Hà Nội không phải là vùng đất của Kim Tùng nên Kim Tùng không dám manh động làm liều, không thể cho Tâm sẹo mang quân đi truy lung Minh mèo được. Nhưng bằng mọi giá phải tiêu diệt cho được Minh mèo. Nhưng bằng cách nào? Kim Tùng bắt đầu suy nghĩ
Sau một thời gian ngẫm nghĩ, Kim Tùng cũng đã nghĩ ra cách. Kim Tùng liền bí mật đi gặp Minh Đạt và Tuyết Nhung để bàn chuyện. Mọi việc bàn bạc đâu đó xong xuôi,Kim Tùng mới đi tìm Vũ. Còn Vũ khi nghe Kim Tùng trình bày kế hoạch, Vũ liền gật đầu đồng ý.
Năm ngày sau, Kim Tùng cùng Vũ đáp máy bay ra Hà Nội. Trước đó ba ngày, Nhật Tân và Tâm sẹo cùng vài tên thuộc hạ cũng đã ra ngoài dó. Mọi người gặp nhau ngoài Hà Nội. Kim Tùng cùng Vũ đi du lịch đó đây. Nhật Tân và Tâm sẹo cùng mấy tên thủ hạ tháp tùng đi theo. Đến tối, mọi người không vào khách sạn mà ghé vào nhà nghỉ ở nơi hẻo lánh. Sau khi vào phòng, Kim Tùng với Vũ ân ái cùng nhau. Xong, Kim Tùng nói với Vũ:
– Tối nay, mình hãy nằm dưới gầm giường đề phòng có biến
Vũ gật đầu. Kim Tùng liền lấy mền trùm lên mấy cái gối. Người ngoài nhìn vào cứ tưởng Kim Tùng và Vũ đang ôm nhau trùm mền nằm ngủ. Sau đó, Kim Tùng và Vũ chui xuống gầm giường. Kim Tùng nói:
– Em hãy ngủ trước đi! Để anh trông chừng cho. Có thể Minh mèo đêm nay đột nhập vào đây, mình phải cẩn thận đề phòng.
Vũ nghe lời nhắm mắt ngủ. Nửa đêm, Vũ thức dậy canh chừng cho Kim Tùng ngủ.
Mấy ngày sau, Kim Tùng vẫn cùng Vũ đi chơi khắp nơi, tối ngủ dưới gầm giường. Đến ngày thứ tư, Vũ đang ngủ, Kim Tùng bất chợt lay Vũ dậy.
– Dậy! Dậy đi Vũ! Hãy lên giường mà nằm!
Vũ đang ngủ liền mở mắt, ngơ ngác hỏi:
– Sao lại lên giường nằm? Không sợ Minh mèo đột nhập vào đây sao?
– Minh mè vừa mới đột nhập vào đây nhưng đã bị Minh Đạt hạ sát rồi. Vì thế, mình cứ lên giường mà ngủ. Ngày mai, chúng ta sẽ chuẩn bị về Saigon
– Mình mèo vào đây rồi hả? Xác nó đâu anh?
Vũ vừa bò ra vừa hỏi. Kim Tùng mỉm cười trả lời:
– Nó chưa kịp đột nhập tới đây đã bị Minh Đạt phóng dao giết rồi. Mọi việc đã thành công tốt đẹp rồi. Em cứ yên tâm mà lên giường nghỉ ngơi.
Vài ngày sau, Kim Tùng và Vũ cùng với mọi người về Sài gòn.
Hay tin Minh mèo bị Kim Tùng hạ sát, Quân gấu nổi giận đùng đùng. Quân gấu vốn từng là bạn từng vào sinh ra tử với Minh mèo. Đúng lúc này, Dương còi ra ngoài này gặp Quân gấu. Chính Ngọc Thái đã xúi Dương còi làm thế. Và chỉ sau một chầu nhầu bí tỉ, Dương còi đã dùng kế khích tướng để khích Quân gấu. Bị trúng kế, Quấn gấu mặt hầm hầm, lên tiếng thề quyết tâm bằng mọi giá lấy máu Năm lửa và Kim Tùng.
Mấy ngày sau đó, Quân gấu đi gặp các đại ca ngoài Hải Phòng để kêu gọi sự giúp đỡ. Được sự giúp đỡ của vài đại ca trong chốn giang hồ đất Bắc, Quân gấu bắt đầu tập trung lực lượng, chuẩnn bị kéo vào Saigon để thanh toán ân oán với Năm lửa và Kim Tùng.
Nhận được tin báo sắp có cuộc đụng độ lớn giữa hai băng đảng giang hồ, công an quyết tâm ngăn chặn. Một số tên đàn em của Quân báo và Tâm sẹo đã bị bắt giam. Mấy đại ca sừng sỏ ngoài Hải Phòng đã bị công an mời lên cảnh cảo, cấm không được vào Saigon làm bậy. Bị công an lằm căng, Quân gấu không thể kéo toàn bộ thuộc hạ vào Saigon. Nhưng cái chết của Minh mèo không thể bỏ qua, Quân gấu bèn ngấm ngầm phái nhiều sát thủ vào Saigon để hạ sát Năm Lửa và Kim Tùng.
Năm lửa bị ám sát, bị bắn trọng thương phải vào bệnh viện cấp cứu. Kim Tùng mặt đỏ ngầu, lửa giận phừng phừng, kêu Tâm sẹo bằng mọi giá phải điều tra ra coi băng nhóm nào làm chuyện này.
Trước tình thế này, ông Tư Kiên, cấp trên của Phi Hùng và Hà Lê đã triệu tập Phi Hùng và Hà Lê đến họp gấp ở một nơi bí mật.
Khi Phi Hùng và Hà Lê tới, ông Tư Kiên mới thuật lại vắn tắt diễn tiến mọi việc đã xảy ra. Thuật xong, ông kết luận:
– Chúng ta cần phải mau chóng tìm đầy đủ bằng chứng để tóm cổ Năm lửa và Kim Tùng. Chúng ta không thể để băng nhóm này lộng hành mãi được
– Nhưng hiện nay, chúng ta chỉ mới suy đoán những hành vi phạm tội của Năm lửa và Kim Tùng – Phi Hùng băn khoăn – Chưa có bắng chứng, làm sao tóm cổ chúng được? Nếu không có đầy đủ bằng chứng, bọn chúng sẽ thưa ngược lại mình. Lúc đó thì phiền phức lắm
– Đúng vậy, muốn bắt bọn này, chúng ta cần phải có đầy đủ bằng chứng – Ông Kiên nói – Bởi vậy, hôm nay, chú kêu hai cháu đến đây để bàn cách tìm bằng chứng để tóm cổ Năm lửa với Kim Tùng
– Kim Tùng quá khôn ngoan quỷ quyệt nên đến giờ, cháu vẫn chưa nắm được bằng chứng phạm tội của Kim Tủng – Phi Hùng thở dài
– Bên cháu cũng vậy, Tâm sẹo quá kín miệng nên cháu chưa thể lấy được bằng chứng từ Tâm sẹo – Hà Lê lên tiếng
– Chưa có đủ bằng chứng thì chúng ta cần phải cố gắng tìm – Ông Tư Kiên nói – Hiện giờ, chúng ta đã có thể khẳng định băng nhóm Kim Tùng và Năm lửa là băng nhóm tội phạm,có làm ăn mua bán ma túy với ông Hai Dần. Vấn đề quan trọng là làm sao tóm được bọn chúng khi đang giao dịch. Có vậy, bọn chúng mới có đường chối cãi
– Nhưng làm cách nào để chúng ta nắm được thời gian, địa điểm giao dịch của bọn chúng mà bố trí mai phục? – Hà Lê băn khoăn
– Bởi vậy, chúng ta cần phải bàn bạc để làm sao có thể nắm được thời gian và địa điểm giao dịch làm ăn mua bán của bọn chúng
Ông Tư Kiên nói xong câu đó rồi cùng Phi Hùng và Hà Lê bàn bạc. Lúc này, cả Phi Hùng lẫn Hà Lê đều khẳng định, mọi chuyện giao dịch mua bán ma túy chỉ có ba người nắm rõ là Năm lửa, Kim Tùng và Tâm sẹo. Còn Vũ và Quang Huy thì không hề dính líu đến chuyện quan hệ làm ăn mua bán giữa ông Hai Dần với nhóm Năm lửa, Kim Tùng.
Bàn bạc một hồi, cả ba vẫn chưa thể tìm ra được cách nào tốt nhất để có thể nắm được thời gian và địa điểm giao dịch giữa Kim Tùng và ông Hai Dần. Hà Lê suy nghĩ một hồi rồi mới buột miệng:
– Hiện nay, có nhiều xác chết trôi sông không rõ nguyên nhân. Có khi nào những xác chết đó do Kim Tùng giết hại?Nếu chúng ta tìm được chứng cứ chứng tỏ Kim Tùng là kẻ chủ mưu thì chúng ta có thể bắt Kim Tùng rồi
– Vô ích thôi – Phi Hùng lắc đầu – Phi Hùng xưa nay giết người đâu để lại dấu vết thì làm sao chúng ta có chứng cứ bắt nó được?
– Đúng vậy – Ông Tư Kiên lên tiếng – Kim Tùng ra tay đúng là không thể lại dấu vết. Như vụ Minh mèo bị hạ sát vừa rồi, rõ ràng mọi người đều biết chính Kim Tùng là kẻ chủ mưu nhưng không thể tìm được chút bằng chứng nào để chứng tỏ sự phạm tội của Kim Tùng.
– Vậy vụ Minh mèo có điều tra ra được gì không chú? – Hà Lê hỏi
– Vụ MInh mèo, công an ngoài đó chỉ điều tra ra được Minh mèo bị phóng dao giết chết. Và mọi người đang phán đoán, dưới trướng của Kim Tùng có một thuộc hạ rất giỏi nghề phóng dao. Nhưng đó là tên nào, mọi người chưa điều tra ra
– Tâm sẹo không chuyên nghề phóng dao – Hà Lê lên tiếng
Ông Tư Kiên cũng gật đầu xác nhận điều đó. Lúc này, Phi Hùng mới nghĩ đến người đã dạy cho Vũ nghề phóng dao. Phi Hùng nghĩ thầm trong đầu:“ Chắc chắn là hắn rồi. NHưng không biết dưới tay Kim Tùng có mấy tên thủ hạ tài giỏi như thế?” Thấy Phi Hùng đăm chiêu nghĩ ngợi, ông Tư liền hỏi:
– Cháu nghĩ ngợi gì vậy Hùng?
– Cháu đang suy nghĩ liệu có nên tiếp cận với Kim Tùng không?
– Anh nói thế là sao? – Hà Lê vội lên tiếng hỏi
– Kim Tùng vốn có biệt danh là Tùng lãng tử, rất mê trai. Bởi vậy, anh muốn dựa vào điểm yếu đó để tiếp cận Kim Tùng. Có vậy, mình mới có hy vọng tìm ra được bằng chứng phạm tội của nó
– Anh định dùng mỹ nam kế? – Hà Lê mỉm cười hỏi
– Ừ, đúng vậy – Phi Hùng gật đầu trả lời
– Không được, chú không đồng ý – ông Tư lên tiếng – Kim Tùng rất khôn ngoan giảo quyệt. Cháu làm thế rất nguy hiểm. Chú không đồng ý
– Ngày trước, cháu đã từng dùng cách đó để tiếp cận Hiền bóng – Phi Hùng nói – Cách đó cũng có hiệu quả. Vì vậy, giờ cháu cũng muốn dùng lại cách ấy để tiếp cận với Kim Tùng. Cháu nghĩ Kim Tùng và Hiền bóng đều có chung một điểm yếu là rất mê trai. Bởi vậy, cháu mới tính dùng cách đó mới có hy vọng tìm ra bằng chứng phạm tội của Kim Tùng
– Không được dùng cách đó – Ông Tư Kiên nghiêm giọng – Cách đó rất nguy hiểm. Cháu có thể mất mạng bất cứ lúc nào. Lần trước, với Hiền bóng, cháu đã suýt bỏ mạng. Cháu không còn nhớ chuyện đó sao? Bởi vậy lần này, chú nhất quyết không đồng ý với cách dùng mỹ nam kế của cháu.
Ông Tư Kiên nhắc làm Phi Hùng nhớ lại. Lần đó, chính Phi Hùng đã bị Hiền bóng chĩa súng vào đầu. Nếu không nhờ Vũ kịp thời phóng dao, giờ này Phi Hùng chắc đã chu du chốn địa phủ rồi, đâu còn có thể ngồi đây.
– Ờ mà người đã cứu anh thoát chết, anh đã tìm lại được chưa? – Hà Lê hỏi
– Chưa….vẫn chưa tìm lại được
Nghe Hà Lê lên tiếng hỏi, Phi Hùng vội ấp úng trả lời. Không hiểu sao đến giờ này, Phi Hùng vẫn còn giấu chuyện Vũ phóng dao giết Hiền bóng. Phi Hùng trong lòng cứ còn một nỗi lo vu vơ. Phi Hùng cứ sợ một ngày nào đó, Vũ vướng phải tội. Vũ lại phải bị giam chốn ngục tù. Hà Lê lại băn khoăn:
– Nếu không dùng mỹ nam kế, mình phải làm sao để có thể tiếp cận Năm lửa và Kim Tùng để thu thập chứng cứ? Mình phải làm sao bây giờ?
– Cháu nghĩ Kim Tùng rất giảo hoạt, không dễ gì để ta nắm được chứng cứ. Vì vậy, cháu xin chú cho phép cháu tiếp cận Kim Tùng. Cháu nghĩ chỉ có cách đó mới có thể tìm được sơ hở của Kim Tùng. Cháu xin hứa với chú, cháu sẽ tuyệt đối cẩn thận, sẽ tóm được Năm lửa với Kim Tùng
– Không được, cháu làm thế rất nguy hiểm – Ông Tư vẫn lắc đầu – Kim Tùng rất khôn ngoan. Cháu làm thế, rủi lộ ra sơ hở gì, Kim Tùng sẽ lấy mạng cháu như chơi. Vụ ông Hai Dần, chúng ta đã phải đổ máu khá nhiều. Vì vậy, chú không muốn có sự đổ máu nữa hết
_Nhưng mà……
– Không nhưng gì nữa hết – Ông Từ Kiên cắt ngang lời nói của Phi Hùng – Chú đã nói dứt khoát không được là không được. Cháu đừng nói nữa! Chú đã có cách rồi. Chú sẽ cho người tiếp cận Năm lửa
– Ai vậy chú? – Hà Lê vội hỏi – Người đó như thế nào? Liệu có thể tiếp cận Năm lửa không?
– Người đó chính là một đại ca giang hồ đã hoàn lương – Ông Tư ôn tồn trả lời – Người đó vốn từng quen biết với Năm lửa. Vì đã chịu ơn cứu mạng của Phi Hoàng nên người ta sẵn sang chịu làm nội gián, tiếp cận Năm lửa
– Nhưng liệu Năm lửa và Kim Tùng có phát giác không? – Hà Lê dè dặt hỏi
– Không đâu – Ông Tư trả lời – Mọi việc chú đã bàn kỹ với Phi Hoàng rồi. Bảo đảm mọi việc sẽ tốt đẹp. Hai đứa cứ yên tâm mà lo việc của mình.
Sau đó, ông Tư Kiên dặn dò Phi Hùng và Hà Lê những việc làm sắp tới. Xong xuôi, mọi người giải tán.
Hay tin Năm lửa bị bắn trọng thương, Ngọc Thái vội vã chuẩn bị lên Saigon. Bấy lâu, để tránh sự truy sát của Kim Tùng, Ngọc Thái phải giả gái, dùng tên giả trốn biệt ở dưới Cần Thơ. Giờ hay tin như thế, biết được Quân gấu đã ra tay, Ngọc Thái sắp xếp lên Saigon. Dương còi thấy thế liền hỏi:
– Kim Tùng đang cho người truy sát, em lên đó nguy hiểm lắm.
– Không sao đâu anh! – Ngọc Thái mỉm cười – Kim Tùng bây giờ đang điên đầu với đám sát thủ của Quân gấu, làm gì còn hơi sức để đi truy tìm em? Vả lại, anh nhìn thử xem, nhìn em giống gì nào? Có giống một con bóng quái dị không? Em hóa trang thế này, đám thủ hạ của Kim Tùng không nhận ra đâu
– Anh nghe nói Năm lửa mới bị bắn trọng thương. Em còn lên đó để làm gì?
– Tình hình thế này, em mới phải cần lên đó. Em lên đó xem thử coi có cơ hội góp vui không? Nếu có, em sẽ làm cho Kim Tùng điên đảo luôn
– Thế có cần anh giúp gì không? – Dương còi hỏi
– Có chứ anh, nhiều nữa là khác – Nói đến đây, Ngọc Thái đưa cho Dương còi ba phong bì đã dán rồi nói tiếp – Trước tiên, anh hãy ra Vũng Tàu tìm kiếm đám thủ hạ của Quý chột. Anh cố gắng tìm cách nói khích như thế nào đó để đám đó vì trả thù cho Quý chột mà nhào vô đây ăn thua đủ với Kim Tùng. Và sẵn đó, anh vào bưu điện gửi dùm em một bức thư
– Em muốn mượn tay đám đó hạ sát Kim Tùng?
– Đúng vậy – Ngọc Thái mỉm cười – Nhưng em chắc chắn rằng đám đó sẽ không hạ sát được Kim Tùng đâu
– Vậy em còn muốn anh gặp đám đó để làm gì? – Dương còi ngạc nhiên
– Thì để quậy cho Kim Tùng thất điên bát đảo. Có vậy, em mới dễ bề lên Saigon tìm cơ hội trả thù. Em muốn lúc nào Kim Tùng cũng phải điên đầu, không còn thời gian rảnh rỗi để truy tìm em
– Em tính lên Saigon và ở luôn trên đó?
– Phải. Có vậy, em mới có thể tìm cách ra tay, tìm cơ hội hạ sát Kim Tùng. Vả lại, trước khi tính sổ với Kim Tùng, em cần phải giải quyết thằng Vũ
– Thế rồi sau khi lên Vũng Tàu, anh còn phải làm gì nữa không?
– Còn chứ anh! Sau đó, anh hãy ra Hải Phòng gặp Quân gấu dùm em. Khi ra đến Hải Phòng, anh hãy vào bưu điện gửi dùm em bức thư này. Ở Hải Phòng, khi mọi việc đã xong xuôi, anh hãy vào Đà Nẵng dùm em
– Để làm gì? – Dương còi ngạc nhiên hỏi
– Đểvào bưu điện gửi dùm em bức thư cuối cùng – Ngọc Thái mỉm cười đáp
– Mấy bức thư đó viết gì vậy? Tại sao phải gửi ở ba nơi khác nhau?
– Đó là mấy lá đơn thưa nặc danh gửi công an tố cáo Kim Tùng. Em nhờ anh làm thế để công an và Kim Tùng cứ đi tìm em ở Đà Nẵng, Vũng Tàu và Hải Phòng. Như thế sẽ không ai biết được em hiện đang ở đâu
– Em đúng là quá quỷ quyệt. Phen này, Kim Tùng sẽ điên đầu vì em
– Thì cũng nhờ sống chung với Kim Tùng một thời gian dài nên em mới học được các thủ đoạn của Kim Tùng. Thôi, em đi đây. Anh ráng lo tốt mọi việc giúp em. Còn đây là tiền để anh làm lộ phí. Anh xem thử có đủ không?
Nhận xấp tiền từ tay Ngọc Thái, Dương còi hớn hở cười ra mặt:
– Đủ, đủ rồi em. Nhiêu đây là qúa đủ rồi. Em cứ yên tâm lên Saigon. Mọi việc em nhờ, anh bảo đảm sẽ đâu vào đó
————–
Thuộc truyện: Cay đắng và ngọt ngào – Tập 5 – Chương 1 – by PhanAn
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 5 - Chương 2
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 5 - Chương 3
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 5 - Chương 4
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 5 - Chương 5
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 5 - Chương 6
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 5 - Chương 7
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 5 - Chương 8
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 5 - Chương 9
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 5 - Chương 10
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 5 - Chương 11
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 5 - Chương 12
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 5 - Chương 13
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 5 - Chương 14
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 5 - Chương 15
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 5 - Chương 16
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 5 - Chương 17
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 5 - Chương 18
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 5 - Chương 19
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 5 - Chương 20
Leave a Reply