Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Truyện gay Đối thủ. Tác giả: luongvilac. Được được lấy ý tưởng từ những ngày cuối hoàn thành Lắng nghe con tim. Khi mà sắp phải chia tay với những nhân vật gắn bó với mình hơn 1 năm qua. Ở truyện này các bạn sẽ được trở về những tháng ngày là học sinh, sống dưới mái trường mến yêu. Nơi đây có tình bạn bè, tình thầy trò và có cả những ganh ghét, những đố kỵ, những giận hờn những mâu thuẫn với nhau. Và hơn hết là những tình cảm trong sáng của tuổi học trò.
Sẽ không khó nhận ra những nhân vật trong fic này sẽ có nét giống hoặc hoàn toàn giống với những nhân vật ở Cậu bạn cùng tên, bởi mục đích của mình là muốn giữ lại một thứ gì đó đã xa mang tên “Kỷ niệm”.
Tớ là một người rất chung thủy bởi vậy cách viết trong truyện này cũng sẽ như 2 truyện trước. Hy vọng sẽ không làm cho mọi người nhàm chán.
Đối thủ – dành cho tất cả mọi người, đặc biệt là những ai yêu thích thể loại học đường. Mỗi người có một cuộc sống khác nhau, nhưng lại gặp nhau trở thành bạn, thành thù, thành người yêu của nhau… (Trong quá trình viết tớ sẽ giới thiệu nhân vật sau). Họ không thuộc về tớ nhưng là của tớ.
Truyen gay Đối thủ
Tác giả: luongvilac
Phần MỞ ĐẦU:
– Sau này lớn lên anh sẽ làm gì?
– Anh muốn mình trở thành một phát thanh viên nổi tiếng.
– Phát thanh viên á? Tại sao?
– Vì anh muốn tìm lại cha mẹ chúng ta, hy vọng họ sẽ thấy anh trên truyền hình.
– …………………..
– Sao em không nói gì? Vậy em muốn làm gì?
– Em cũng sẽ trở thành phát thanh viên như anh.
Cậu anh xoa đầu cậu em sinh sau vài giờ của mình. Hai đứa trẻ hồn nhiên nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Đang ngủ nghe tiếng la hét bên ngoài, cả hai thức giấc. Bảo Minh đưa tay dụi dụi mắt hỏi anh mình:
– Chuyện gì thế anh?
– Hình như cô nhi viện bị cháy rồi. Em nắm chắc tay anh nhé.
– Dạ.
Hai đứa trẻ vội vàng chạy khỏi đám cháy. Như nhớ ra điều gì đó, cậu anh cúi xuống căn dặn em mình:
– Em đứng ở đây đợi anh. Đừng đi đâu hết nha. Anh vào lấy tấm hình của mẹ.
– Cho em theo với.
– Không được. Ở yên đấy.
Nói rồi cậu anh chạy vào nơi đám cháy mặc cho mọi người can ngăn. Cậu em đứng đứng đó khóc:
– Gia Minh, anh đừng bỏ em.
Đám cháy ngày một lớn, cứu hỏa đến di chuyển hết mọi người rời khỏi cô nhi viện. Bảo Minh khóc lóc cầu xin chú nhân viên cứu hộ:
– Làm ơn cứu anh cháu. Anh cháu còn ở trong đó.
– Sao? Trong đó còn người ư?
– Dạ, anh cháu, anh cháu ở trong đó.
– Được rồi, nghe chú này, giờ cháu đi với mọi người đi. Chú vào cứu anh cháu rồi sẽ đưa đến chỗ cháu sau nha.
Cậu bé bị bỏ lên xe, dù cho khóc lóc chẳng ai để tâm, ai cũng hoảng sợ vì đám cháy. Anh nhân viên cứu hỏa lao vào đám cháy tìm anh của cậu bé. Khi tìm được thì cậu bé đã ngất xỉu vì thiếu dưỡng khí. Cố gắng bế cậu bé ra ngoài, lửa cháy mỗi lúc một lớn, chiếc thanh trên trần nhà rơi xuống, anh nhân viên cứu hỏa chỉ kịp dùng lưng mình che lấy người cậu bé. Chiếc thanh gỗ cháy đập vào lưng anh, anh cố gắng đưa cậu bé ra ngoài, trong lúc cúi người bò qua chiếc trụ bị cháy có một thanh gỗ nhỏ đã rơi trúng vào chân anh. Đồng đội thấy thế vội vàng chạy đến kéo anh và đứa bé ra khỏi đám cháy. Đêm đó có hai người được đưa vào phòng cấp cứu trong tình trạng nguy kịch. Truyện gay Đối thủ. Tác giả: luongvilac.
– Cháu cố gắng ăn gì đi. Cứ như vậy sẽ không chịu được đâu.
Cậu bé vẫn cứ ngồi im không nói năng gì từ lúc ở bệnh viện về. Trên tay ôm chặt bức ảnh một người phụ nữ đã nhạt màu có lẽ đã chụp rất lâu.
– Bảo Minh em ấy không sao đúng không?
– Chú rất tiếc. Cảnh sát bảo rằng không có một ai sống sót trong vụ tai nạn đó.
Nghe đến đây, Bảo Minh gào khóc thảm thiết. Người đàn ông không cầm được lòng chạy đến ôm lấy cậu vào lòng. Cậu vẫn cứ gào thét.
– Em cháu chết rồi, không một ai sống sót cả.
– Chú nói dối. em cháu hứa sẽ đợi cháu mà.
– Cháu vẫn còn chú mà. Hãy ở đây với chú. Đây là gia đình của cháu.
Đêm xảy ra vụ cháy, chiếc xe chở những đứa trẻ trong cô nhi viện qua cô nhi viện khác ở tạm trên đường đi tài xế đã bất cẩn đâm vào một chiếc xe khác ở đèo nên cả hai chiếc xe đều rơi xuống vực. Theo thông tin thì không có một ai được sống sót trong vụ tai nạn thảm khốc này.
Vậy là chỉ sau một đêm kinh hoàng đứa trẻ 5 tuổi mất đi người em sinh đôi của mình mãi mãi…
10 năm sau…
Chuyện gì sẽ ra?
Mọi người hãy đón đợi nhé. Tất cả sẽ được BẬT MÍ.
Truyen gay Đối thủ – Chap 1
Chập 1: trường mới, lớp mới, bạn mới… mọi thứ đều mới…
Trường THPT chuyên Lê Quý Đôn.
Hôm nay là ngày đầu tiên của năm học mới, chính vì thế cổng trường lúc này đây tấp nập học sinh ra vào. Có một cậu bé đứng nhìn toàn cảnh ngôi trường, nhắm mắt tận hưởng cái cảm giác ngày đầu bước chân vào trường chuyên của tỉnh.
– Mới sáng đã gặp kẻ điên cứ đứng đó nhắm mắt. Giọng một cậu con trai khác vang lên.
Cậu bé lúc này mới mở mắt, nhoẻn miệng cười với cậu con trai kia rồi chạy nhanh vào trong. Cậu con trai kia suýt ngất vì nụ cười tỏa nắng ấy. Tim cậu đập nhanh hơn, hình như cậu mới là người bị điên thì phải. Đưa tay vỗ cái bốp vào trán rồi cậu ta cũng nhanh chóng chạy vô trường tìm lớp của mình.
Nhân vật đầu tiên:
Tên: Lâm Bảo Lương.
Tuổi: 15
Lớp học: 10X1. Điểm thi tuyển : 28/30
Từng là lớp trưởng 4 năm liền ở trung học. 9 năm đi học luôn giữ thành tích đứng đầu lớp. Được rất nhiều nữ sinh theo đuổi với nét điển trai của mình. Nhưng anh chàng chỉ biết có học và học để khi bước chân vào lớp 10 rồi cậu vẫn là “con ngoan trò giỏi” bởi luôn nghe theo lời dặn của mẹ “Con phải lo học không được yêu đương nhăng nhít, mẹ mà phát hiện là con yêu đương là đừng-trách-mẹ”.
Bảo Lương đang lơ ngơ tìm xem cái lớp 10X1 nó nằm ở chỗ nào thì gặp phải cậu con trai mà cậu cho là điên lúc sáng cũng đang lơ ngơ đi hướng ngược lại. Chẳng hiểu sao cậu vội vàng chạy lại hỏi: Truyện gay Đối thủ. Tác giả: luongvilac.
– Cậu học trường này hả?
– Không học trường này vào đây làm gì chứ?
– Hì hì? Bảo Lương gãi đầu bối rối.
– Cậu có phải là khỉ đâu mà đứng gãi đầu vậy chứ? Hay là hôm giờ chưa gội đầu?
– Này, tui mới gội hôm qua đấy nhé. Bảo Lương tức tối.
– Ai biết được. Cậu kia nhún vai bỏ đi, mắt vẫn không quên nhìn vào các tấm bảng ghi trên cửa lớp.
Bảo Lương cũng vội vàng chạy theo phía sau, cậu hỏi:
– Cậu học lớp nào thế?
– Có ảnh hưởng gì đến cậu sao?
– Không. Hì hì. Lại cười hì hì.
– Vậy hỏi làm gì?
– Thích. Hì hì. Cậu lại cười.
– 10X1. Rồi cậu thoáng nghĩ *Nhìn cũng không đến nỗi nào mà bị bệnh cứ cười 1 mình. Tội ghê* Cậu tiếc rẻ.
– 10X1 á? Bảo Lương ngạc nhiên.
– Sao ngạc nhiên vậy?
– Tớ cũng 10X1 này.
– Chẳng liên quan đến tui. Rồi lại bỏ đi một hơi.
– Cậu biết lớp nằm ở đâu không? Lương theo hỏi.
– Có.
– Sao cậu biết?
Cậu học sinh kia quay lại nhìn Bảo Lương bằng ánh mắt dò xét. Rồi đi xung quanh Lương như tìm kiếm gì đó.
Nhân vật thứ 2 xuất hiện:
Tên: Tôn Hạo Tường
Tuổi: 15
Lớp học: 10X1. Điểm thi tuyển: 28,5/30
Là người cực kì thông minh, rất nhạy bén với tình huống bất ngờ. Không những học giỏi xã hội mà tự nhiên cũng cực-kì-giỏi. Bị đám bạn cấp 2 cho là kẻ máu lạnh và bị điên khi thi chuyên Văn trong khi đang là thần đồng Hóa học. Nhưng lí do thì chỉ có một mình Tường nhà ta biết được. Không điển trai bằng tên Long “con ngoan trò giỏi” nhưng lại đáng yêu như cậu bé lớp 7, lớp 8.
Thấy Hạo Tường cứ nhìn quanh mình, Lương hỏi:
– Nè, nhìn gì thế?
– Cậu là học sinh lớp 10X1 thật hả? Tường nghi ngờ.
– Ờ. Nhưng sao?
– Chắc sẽ bất hạnh cho 10X1 khi có cậu rồi. Bảng tin trường có dán sơ đồ phòng học. Cậu không xem à?
Lúc này đây Lương mới nhớ ra. Đúng là vì vui mừng quá cậu trở nên ngu hơn bình thường một tí.
Hai người bước vào lớp của mình. Còn sớm nên lớp chỉ có vài người. Hạo Tường chọn cho mình chỗ ngồi ở bàn thứ 3, còn Bảo Lương ngồi ngay ở sau cậu, bàn thứ 4.
Bảo Lương lấy bút khều Hạo Tường. Thấy vậy nó quay xuống nhìn kẻ đang quấy rối mình, tên Lương lại trưng ra nụ cười đáng ghét đó.
– Mình là Bảo Lương, cậu tên gì vậy?
– Hạo Tường.
– Tên hay quá ha.
Kẻ máu lạnh Hạo Tường quay lên tiếp tục cuốn tiểu thuyết của mình. Được vài phút, kẻ ở dưới lại tiếp tục khều như lần trước, nó quay xuống nhìn với ánh mắt hình viên đạn:
– Chúng ta làm bạn nhé. Lương đề nghị.
– Ờ.
Lạnh nhạt trả lời rồi quay lên trên trong đầu suy nghĩ *Cậu ta phiền chết đi được*. Còn kẻ ở dưới lại tự cười và tự nghĩ trong đầu mình *Vậy là ta đã có bạn mới rồi*. Truyện gay Đối thủ. Tác giả: luongvilac.
Một lúc sau mọi người bắt đầu vào lớp đầy đủ. Đúng 7 giờ thầy giáo chủ nhiệm bước vào lớp. Cả lớp đứng dậy chào. Mỉm cười với lớp thầy rồi cho ngồi. Từ từ bước xuống bục giảng thầy lên tiếng:
– Chào 10X1. Thầy rất vui vì sẽ trở thành giáo viên chủ nhiệm và phụ trách môn Văn của lớp ta.
Nhân vật mới:
Tên: Hà Quốc Quang.
Bộ môn giảng dạy: Ngữ Văn.
Lớp chủ nhiệm: 10X1.
Tuổi 24.
Là một giáo viên giỏi của trường chuyên. Năm nay là năm đầu tiên được chủ nhiệm. Là người vui vẻ hòa đồng với mọi người xung quanh nên được các đồng nghiệp lẫn học sinh yêu mến.
Cả lớp cũng có vẻ vui vì có một giáo viên chủ nhiệm trẻ và đẹp trai như thế. Thầy lại nói:
– Có lẽ các em chưa biết thầy là ai đâu nhỉ? Thầy tự giới thiệu thầy là Hà Quốc Quang.
– Thầy bao nhiêu tuổi rồi thầy? Một giọng nữ lên tiếng.
– À, thầy 24 tuổi.
– Ôi. Trẻ quá. Giọng bạn nữ khác.
– Đẹp trai nữa chứ. Lại một giọng nữ nữa. Cứ vậy cả lớp cứ xì xầm bàn tán.
– Các em trật tự nào. Bây giờ thầy cần lớp chúng ta bầu ra một ban cán sự để thay thầy quản lí lớp. Các em có ai ứng cử không? Thầy đỏ mặt hỏi.
Cả lớp im lặng không một cánh tay nào giơ lên cả. Thấy tình hình vậy thầy lên tiếng :
– Sao thế ? Các em là những học sinh ưu tú mà ? Sao lại rụt rè thế chứ ? Tự tin lên nào.
Vẫn không có cánh tay nào đưa lên cả. Đột nhiên có một cánh tay giơ lên. Thầy giáo mỉm cười tiến đến gần bạn nam ấy rồi lên tiếng :
– Em muốn ứng cử phải không ? Tốt lắm. Em tên gì ?
– Dạ… Cậu học sinh ấp úng.
– Mạnh dạn lên chàng trai.
– Em chỉ muốn thưa thầy cho em ra ngoài thôi ạ.
Rồi cậu chạy vèo ra ngoài. Bỏ lại trong lớp là một trận cười nghiêng ngả. Thầy Quang biết mình bị quê nên vội vàng bảo lớp im lặng tiến lại bàn giáo viên mở cặp ra lấy danh sách lớp ra xem.
– Lớp này rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt đây mà. Vậy thầy sẽ quyết định và sẽ không có ý kiến gì cả nhé.
Lướt nhanh qua danh sách thầy mỉm cười rồi gọi tên 5 người :
– Năm em sau đứng dậy cho thầy. 1 Tôn Hạo Tường, 2 Hồ Viên Thiên Trạch, 3 Lâm Bảo Lương, 4 Trịnh Thiên Di, 5 Phó Lạc Lâm.
Cả 5 người lần lượt đứng dậy. Cả lớp một phen ồ lên kinh ngạc bởi 5 người đều là mỹ nam mỹ nữ cả. Thầy bước xuống lớp nhìn 5 người rồi nghĩ *Đúng là hoàn hảo mà. Không những đẹp mà còn học giỏi nữa.*
– Năm bạn này có điểm số cao nhất lớp ta trong kì thi tuyển vừa rồi. Ngay cả học sinh 10T1 lớp chuyên Toán điểm đầu vào cũng không cao bằng 5 người này của lớp ta. Bây giờ thầy quyết định vị trí ban cán sự như sau. Lớp trưởng do Thiên Trạch đảm nhiệm, lớp phó đời sống do Phó Lạc Lâm phụ trách, bí thư lớp sẽ là Trịnh Thiên Di, phó học tập sẽ là Tôn Hạo Tường đảm nhận, còn Bảo Lương sẽ là lớp phó phong trào. Các em không có quyền từ chối.
Thầy chủ nhiệm chốt lại vấn đề. Nghỉ vài giây thầy lại tiếp:
– Giờ thì từng em giới thiệu trước lớp về bản thân để lớp biết mặt đi nào. Bắt đầu từ lớp trưởng.
Có một chàng trai bước lên phía trên lớp, tự tin lên tiếng :
– Chào cả lớp, mình là Thiên Trạch. Rất mong cả lớp giúp đỡ.
Dưới lớp mọi người suýt xoa bàn tán vì vẻ đẹp trai của lớp trưởng 10X1.
Nhân vật thứ 4:
Tên: Hồ Viên Thiên Trạch.
Tuổi 15.
Lớp: 10X1. Điểm thi tuyển: 28,5/30
Là một người cực điển trai, thành tích học tập đáng nể, 9 năm liền đều là học sinh giỏi của trường, liên đội trưởng của trường, lớp trưởng. Là một người tự tin rất giỏi trong giao tiếp chính vì thế được rất nhiều nữ sinh hâm mộ và thần tượng trong 9 năm qua. Và chắc chắn hiện tại và tương lại hắn vẫn như thế.
Nói xong hắn bước xuống lớp. Lớp phó học tập bước lên trên:
– Mình là Hạo Tường. Nó cười làm cho đôi mắt hí của mình nhắm lại.
Hạo Tường bước xuống lớp. Cả lớp lại suýt xoa vì vẻ đáng yêu của lớp phó cứ như cậu nhóc tiểu học ấy.
Cô gái có mái tóc dài thắc bím bước lên trên:
– Chào cả lớp. Mình là Lạc Lâm. Rất vui vì được học cùng mọi người.
Nếu như nãy giờ các cô gái suýt xoa trầm trồ thì giờ đến lượt các chàng trai lãng tử của 10X1 suýt xoa vì vẻ đẹp và dễ thương của bạn lớp phó đời sống này.
Nhân vật thứ 5 :
Tên đầy đủ : Phó Lạc Lâm.
Tuổi 15
Lớp 10X1. Điểm thi tuyển: 28/30
Là một cô gái nhút nhát. Chỉ biết cười mỗi khi bị bắt nạt hay khi gặp người lạ. Đam mê văn chương nên quyết tâm thi vào chuyên Văn. Cô bé có một niềm ấp ủ đó là một ngày nào đó trong tương lai gần cô sẽ cho ra đời cuốn tiểu thuyết do mình sáng tác. Dù cho chưa biết cụ thể đó là ngày nào. Truyện gay Đối thủ. Tác giả: luongvilac.
Lại một lần nữa các chàng trai 10X1 ồ lên khi thấy trước mặt mình là một cô gái vô cùng xinh đẹp nhưng nếu so với Lớp phó đời sống Lạc Lâm thì cô gái này vẫn phải xếp sau.
– Chào mọi người. Mình là Thiên Di. Mong mọi người giúp đỡ mình trong thời gian tới. Cô bé nở một nụ cười đầy quyến rũ. Nụ cười ấy đã khiến cho một vài chàng trai phải thơ thẩn. Có chàng còn lấy bút giấy ra làm vội một bài thơ chuyển đến cho nàng ngay lập tức.
Nhân vật tiếp theo:
Tên: Trịnh Thiên Di.
Tuổi: 15.
Lớp: 10X1. Điểm thi tuyển: 28/30
Là cô gái xinh đẹp, thông minh. Luôn luôn mang trong mình một sự tự tin. Là người có thể bất chấp mọi thứ để đạt được mục đích của mình. Thứ nguy hiểm nhất của cô nàng là nụ cười. Trước giờ chưa 1 ai có thể thoát khỏi nụ cười đầy mê hoặc ấy. Khả năng nói Tiếng Anh cực siêu cứ như người nước ngoài thực thụ.
Lớp phó phong trào bước lên trên, tự dưng cậu chẳng biết nói gì cả nên gải đầu, cười hì hì với mọi người. Rồi lên tiếng:
– Mình là Bảo Lương. Mình rất rất vui vì được ở đây cùng với mọi người. Hy vọng chúng ta sẽ đoàn kết và cho nhau nhiều kỉ niệm trong 3 năm học phổ thông này.
– Ôi, cậu ấy dễ thương quá. Dưới lớp xì xầm.
Thầy giáo nãy giờ đứng một bên nhường sân khấu lại cho ban cán sự để giới thiệu. Giờ thầy lại tiếp quản sân khấu của mình.
– Xong màn chào hỏi của ban cán sự. Bây giờ đến lượt tất cả các em giới thiệu về mình trước lớp. Bắt đầu từ bàn đầu tiên nào.
Cứ như thế, từng người, từng người giới thiệu về mình. Thầy chủ nhiệm dặn dò một vài điều nữa rồi cho lớp ra về để chuẩn bị cho buổi học ngày mai.
Leave a Reply