Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
-Tối cho anh ngủ chung hok zậy…… -anh nói với theo tôi.
Nghe anh la làng um sùm vậy nên tôi quay lại mà bịt miệng anh lại…
-Điên à…! ở nhà đó…… la um sùm bộ muốn em sớm bị tử hình hả..?
-Hihi….. tại anh quên…… mà có cho không thì bảo…… không cho là anh la lên nữa á….
-Không….! Muốn la thì la đi…….. bất quá thì mọi người tưởng anh bị tâm thần thôi chứ có gì đâu….. –tôi bực mình lấy cái áo đập lên đầu anh một cái “Binh” làm anh ngơ ngác nhìn tôi với vẻ khó hiểu.
-Hôm nay gan nhĩ…… đánh anh luôn……….. –anh cũng đứng lên chạy theo tôi vào phòng nhưng tôi đã nhanh tay mà đóng cửa lại kịp.
– Mở cửa cho anh vào đi….
-Phòng anh anh ngủ đi vào đây làm chi…!
-Thì anh có cái này muốn tặng em nữa nè…
-Thôi khỏi…… có gì sáng tặng giờ em buồn ngủ ùi….
-Ờ vậy thôi……. Em ngủ đi…… chúc em ngủ ngon nhá…!
Nghe thấy tiếng anh mở cửa bên phòng kia rồi bước vào và đóng cửa lại nên tôi từ từ mở hé cửa phòng tôi ra mà đứng dựa vào một bên cửa cười hí ha hí hửng vì lần này không mắc lừa anh nữa…… Nói chung thì anh cũng không phải thứ vừa nhưng cũng không tài ba gì, có mấy chiêu chơi hoài nên riếc rồi cũng nhàm….. nếu cứ thế mà bị anh lừa chẳng khác nào tôi là dồ ngốc sao…… Thôi kệ lâu lâu làm ra vẻ như vầy cũng vui…… chứ tối ngày “ngọt” hoài cũng phát ngán…….
-Há há…!!! Lần này khỏi chạy nghe……… -Anh từ sau bức tường nhảy vọt ra ôm chặt tôi.
-Ủa…!!! rỏ ràng là em ngh tiếng của anh vào phòng rồi mà..!
-Uhm thì anh vào phòng rồi…… nhưng anh biết thế nào em cũng chờ anh qua nên anh không đành lòng để em chờ anh………hehe……
-Buông ra……. Chị Phương lên mà thấy là không xong đâu đó…!
-Vậy thì vào trong là khỏi thấy chứ gì…!!!!
Anh nhấc bổng tôi lên rồi từ từ bước vào phòng và đóng cửa lại mặc kệ tôi cựa quậy trên tay anh như thế nào…..
-Nằm yên…….. không thôi là anh ……….
Anh chưa nói hết câu thì tôi ôm lấy cổ anh mà nhào lên hôn một cái rỏ kêu vào môi anh rồi thừa lúc anh không đề phòng tôi cố thoát nhanh ra khỏi vòng tay của anh. ……. Đến lúc này anh mới chợt nhận ra là anh đã bị tôi lừa nên anh dí sát tôi vào một góc phòng, nhưng lần này tôi nhanh hơn đã thoát khỏi vòng vây của anh mà chạy nhanh lại giường chụp nhanh lấy cái gối ôm và thừa lúc anh đang nhào lại mà đập vào đầu anh một cái binh……… anh cũng không chịu thua mà cũng chụp cái gối rồi đánh lại tôi…. Và thế là chiến tranh chính thức bắt đầu…! tôi và anh đánh nhau túi bụi hết cả lên, nhưng hình như là tôi bị anh đánh trúng nhiều hơn là anh bị tôi đánh trúng…….. trong phòng tôi lúc này tràn ngập tiếng cười đùa và tiếng hét của tôi,…… nhưng đôi lúc tôi chợt nhớ ra ở trong căn nhà không phải chỉ có mình tôi và anh nên cuộc vui cũng mau chống qua đi để trả lại cái không gian yên ngắn “như mọi ngày” cho ngôi nhà này……..
Đùa một hồi trên người tôi toàn là mồ hôi nên tôi quyết định không nghịch gối nữa mà sẽ là nghịch nước…… tôi bỏ đi vào phòng tắm trước rồi ngoắc ngoắc anh lại, trong lúc anh đang bước lại thì tôi đã chuẩn bị sẳn một ca nước rồi….. vậy là anh vừa chui đầu vào nhà tắm là tôi tạc ngay cả ca nước vào người anh…… và vậy là chiến tranh lại bắt đầu một lần nữa…….. anh chụp lấy cái vòi sen mà mở lên bắn nước tung tóe vào mặt tôi làm tôi phải ngồi xuống che mặt lại…. anh liên tục tấn công nào là đổ cả xô nước lên người tôi rồi lấy vòi sen “bắn” hết chổ này đến chổ khác trên người tôi……. Bị ăn hiếp quá mà hết cách chống cự nên tôi đành giở thủ đoạn ra vậy……..
-Thôi….. nghĩ giởn ….!!! nước vào mắt em rồi…. rát quá……. –tôi giả vờ hạ giọng như bị đau thật vậy….
Đúng như kế hoạch của tôi, anh bỏ tất cả xuống ngay và ngội xuống bên cạnh tôi..
-Anh xin lỗi…… anh không cố ý…… tại….
Tôi nhanh chóng quơ tay chụp ngay cái xô nước mà tròng vào đầu anh rồi đẩy anh một cái làm anh nằm lê liệt trên sàn,….. tôi khoái chí mà đứng nhìn anh quơ quào vì mất phương hướng…….. lúc anh định ngồi dậy lấy cái xô ra thì tôi đã không để anh làm được điều đó mà tắt ngay cái đèn rồi mò lại chổ anh mà tiếp tục cái hành hạ anh…….. nhưng tối quá tôi không thấy đường nên đã bị vấp cái vòi sen lúc nãy anh để trên sàn rồi nhào đầu xuống sàn một cái rầm……….
-Ơ….hên quá té như vầy cũng không sao….. may thiệt…….
-Chứ em đè lên anh rồi thì làm sao mà em bị gì được……
-Hihi….. không sao chứ…..?
-Gãy rồi chứ trăng sao gì nữa…?
-Gãy…? Gãy cái gì…?
-Gãy cái tay chứ gãy cái gì…. Đồ đầu óc đen tối…..!
-Ê….. em chỉ hỏi anh bị gãy cái gì thôi chứ có nói gì nữa đâu mà anh nói đầu óc em đen tối hả…? lở anh bị gãy cái chân rồi sao….? (Hok…. Mà anh nói vậy cũng đúng…… tại đè lên cái “thằng nhỏ” của ảnh nên cứ nghĩ là gãy cái “…” thôi)
-Rồi cho anh ngồi dậy hok hay muốn đè anh cho đến chết đây…?
-Hihi….. quên……
-Haizz….. coi như lần này anh thua em đi…
-Phải chịu thua em ngay từ đầu đi thì có phải đở bị hành hạ thân xác hơn hok…? Đúng là đồ khờ mà….
-Khờ thì…….
Và đột nhiên căn phòng lại thêm một lần nữa mà im phăng phắc giửa cái màn đêm đầy “Nước” đó……… (ai muốn hiểu sao hiểu nha…….)
————————–
Phần 28 – Truyện gay Chàng quản gia của tôi
Thời gian thấm thoát lại nhanh chóng trôi qua mất, những cơn mưa đầu mùa cũng đã báo hiệu cho kì nghĩ của tôi đã kết thúc, cuộc sống thường nhật như trước kia cũng đã sớm quay lại với chính tôi nào là sáng sớm phải đến giảng đường, chiều cũng cũng phải đến giảng đường và tối thì ở nhà với một đóng bài tập, một đóng bài luận văn….. và năm nay chắc có lẻ tôi sẽ vất vả hơn những năm trước vì là năm cuối nên có rất nhiều chuyện để lo …… Nhưng ông trời cũng không đến mức “ngược đãi” tôi vì dù sao tôi cũng có một quản gia riêng, chăm sóc tôi, đưa đón tôi và còn làm chổ dựa tinh thần cho tôi nữa chứ…….
Vào một ngày giữa tháng 8, vừa sáng thì trời đã mưa tầm tả rồi làm tất cả các cửa kính trong nhà đều bị ố mờ do hơi nước động lại bên ngoài , tất cả những thứ gì trong suốt trong nhà đều trở nên trắng xóa cả lên trong có cái gì đó lạ lạ mà tôi nhìn thì cũng thấy thích thích……. (nhìn cứ như là những nước hàn đới khi mùa đông đến,….. “đã đã” sao á…) Tôi thì lại có sở thích là nhìn mưa nhưng có điều là rất ghét tiếp xúc với nước mưa vì có lẽ sức khỏe tôi không được tốt nên cứ mỏi lần mắc mưa thì lại bệnh ngay……..….! Nhưng mà cũng may tôi chỉ toàn ngồi trên xe rồi đến nơi lại có người cầm hộ ô đưa vào đến tận lớp nên cũng rất ít bị ướt….!!!
Nhưng ông trời lại trớ trêu thay!! Mưa cứ rơi liên tục không ngừng mà anh thì gọi lại cho tôi bảo là trưa phải đi công tác đột xuất không thể đến rước tôi! Và anh bảo tôi gọi cho bố, nhưng càng tệ hại hơn khi chú An đã đưa bố đi tiếp khách hàng cũng không thể nào đến rước tôi ngay được, Bố bảo tôi là phải đứng ở trường chờ cho chú An đến rước tôi về nhưng tôi không đồng ý vì chú An với bố đang ở một nơi cách trường tôi gần 50km nếu mà bảo tôi chờ thì chắc có nước tôi bị mục xương luôn quá…! Thôi bắt đại taxi về cho nhanh…. Gọi ngươi này người kia hoài phiền phức chết được…… !
Đang đứng trước mái hiên của một nhà sách cạnh trường để gọi cho taxi thì đột nhiên có một chiếc xe rất quen thuộc bật nhan mà đỗ vào nơi tôi đang đứng……
-Phong đang chờ người đến rước hả……. –cái cửa kính của xe được kéo xuống, gương mặt của Hoàng cũng từ đó mà dần xuất hiện trước mắt tôi.
-Không..! Hôm nay bố có việc bận nên không đến rước Phong được, Phong đang định gọi taxi về…!
-Thôi…! Lên xe đi Hoàng đưa về cho..!
Hihi… đúng là trời không ngược đãi tôi…! Đang gặp khó khăn thì có người đến giúp ngay….
-Ờz… vậy cám ơn Hoàng nhiều nhar….
-Có cần khách sáo vậy hok ta….? Thôi Phong cứ đứng đó đi Hoàng quay đầu xe lại cho Phong dễ lên để khỏi bị ướt…!
-Uhm…. Hihi….. Hoàng chu đáo thiệt…
Cũng lâu lắm rồi tôi không gặp được Hoàng từ cái ngày cóthể gọi là ngày mà Hoàng “tỏ tình” với tôi. tôi nghĩ Hoàng vẫn còn ngại về cái vụ hôm ấy nên lúc trên xe tôi thấy Hoàng cũng định mở miệng nói vài câu nhưng cuối cùng thì Hoàng lại Im lặng. Đối vơi tôi thì tôi vẫn xem Hoàng là một người bạn tốt của mình thôi nên cũng không cần phải ngại….. huống chi còn là “đồng loại” thì ngượng làm gì cho mệt do đó tôi quyết định là mở lời trước để phá tan cái bầu không khí im lặng này..:
-Sao lâu quá Phong không gặp Hoàng vậy….?
-Hi…. Tại Hoàng đã đi Sing mấy tháng nay mà… Phong không gặp cũng là đúng thôi….. mà dạo này Phong sống ở đây có tốt không..?
-Cũng tốt……. còn Hoàng……. Sao tự nhiên qua Sing chi vậy…? không phải là Hoàng đang học ở sài gòn hả..?
-Tại Hoàng nhận được một suất học bổng du học 6 Tháng nên cũng nhân cơ hội đó Hoàng muốn qua bên đó để đổi không khí chút luôn……. Nhưng không ngờ học 6 tháng bên đó thì Hoàng được tốt nghiệp sớm và bây giờ thì Hoàng chỉ còn chờ nhận bằng gửi về là có thể đi làm được rồi…..!
-Wao!!! ……. Hoàng được vậy là quá sướng rồi…! chẳng bù lại với Phong…… còn phải vất vả gần cả năm nữa mới được tôt nghiệp…
-Ủa…? không phải lúc trước Hoàng cũng nghe là Phong cũng nằm trong danh sách sinh viên được đi du học mà…!
-Haizz…… Hoàng cũng biết tính của Bố Phong mà đúng không…? Đời nào mà bố của Phong cho Phong đi chứ..!
-Hi… thôi vậy gáng vất vả đi…. Cũng sắp rồi mà..!
Lo trò chuyện với Hoàng mà tôi đã về đến nhà lúc nào cũng không hay..…. tôi định mở cửa bước xuống thì đột nhiên Hoàng lại muốn mời tôi đi ăn vì cũng lâu rồi không gặp nên Hoàng cũng muốn trò chuyện thêm chút nữa..! Thôi thì anh Tuấn cũng đâu có nhà, về nhà ăn cơm một mình cũng chán…. Từ chối thì coi cũng kì thôi chấp nhận luôn……
Hoàng không mời tôi ra quán hoặc nhà hàng mà Hoàng lại mời tôi về nhà riêng của Hoàng- ngôi nhà mà Hoàng vừa được thưởng do vừa tốt nghiệp được hạng A. Tôi cũng khá ngạc nhiên vì ngôi nhà nằm cũng hơi bị xa với trung tâm thành phố……… (cho dù muốn ở ngoại ô cũng đâu có cần đi xa vậy….. không có kẹt xe mà đi gần cả tiếng đồng hồ nhỡ hôm nào không may bị ùng tắt giao thông chắc có nước pahir phi máy bay quá!!!……. mua chi cho xa ko biết,… mai mốt đi làm chẳng phải lại đam ra bất tiện sao…?)
Nhà của Hoàng nhìn rất bắt mắt, mơi vừa nhìn thôi mà tôi đã cảm thấy thích rồi, chắc có lẽ vì ở ngoại ô nên không khí ở đây có vẻ trong lành hơn, đở cảm thấy ngột ngạt hơn so với trong thành phố đông đúc..! Tôi thích nhất là cái vườn cây trong nhà Hoàng, vừa cao vừa mát tạo nên cái cảm giác thoải mái dễ chịu cho bất cứ ai đặt chân vào đây.
-Bây giờ Phong muốn ăn trưa ở trong nhà hay là mình vừa nướng thịt vừa ăn ở ngoài này..?
-Được nướng thịt ở ngoài này …..?
-Uhm….. thích không…?
-Được đó…… như vậy có vẻ vui hơn à…!
-Trời vừa mưa xong nên chắc cũng không có nắng nhiều đâu vạy nên bây giờ Hoàng sẽ đi chuẩn bị…! Phong cứ đi vòng vòng tham quan đi…! Một chút là xong ngay thôi…!
-Uhm…. Vậy Phong ở ngoài đây chờ…. Hoàng đi chuẩn bị đi nhar…!
Tranh thủ lúc rảnh rỏi tôi liền lấy phone ra gọi cho bố để báo cho bố biết mà an tâm…… Xong rồi tôi cũng gọi cho anh để xem chừng nào anh về thì sang đây rước tôi luôn để khỏi mắc công làm phiền Hoàng đưa tôi về nữa… nhưng đáng buồn thay vì anh nói chắc có thể đến tối anh mới về được…….. haizz…… không muốn làm phiền Hoàng cũng không được rồi…..
Dùng bữa trưa xong thì Hoàng rủ tôi vào phòng khách để xem phim rồi chiều chiều hãy về……. không còn cách nào nên tôi đành phải đồng ý và vậy là Hoàng đã chọn một bộ phim hài làm tôi ngồi cười đến nỗi quên mất cả thời gian. Bộ phim vừa kết thúc đột nhiên bên ngoài lại bắt đầu mưa,….. tôi nhìn lại đồng hồ thì thấy vẫn còn sớm nên đành ngồi chờ cho trời tạnh mưa rồi mới kêu Hoàng đưa tôi về được chứ đang mưa mà đòi về thì có lẽ hơi bị mất lịch sự…..
Đang ngồi thẩn thờ thì tiếng của Hoàng chợt vang lên làm tôi giật mình..
-Phong nè…!
-Hở…? Phong đây…!!
-Bây giờ Phong cho Hoàng hỏi cái này được không…?
-Uhm…. Thì Hoàng cứ hỏi đi…
-Nhưng Phong hứa là không giận Hoàng nha…
-Uhm….hi…… Phong hứa…… Hoàng có gì cứ hỏi đi Phong biết thì Phong sẽ trả lời mà…..
-Nếu bây giờ Hoàng vẫn theo đuổi Phong thì Phong có chấp nhận không…?
Câu hỏi của Hoàng gần như làm tôi chết đứng trong sự bất ngờ …. Và cũng chính lúc đó lý trí và trái tim của tôi chính thức bắt đầu “tuyên chiến” với nhau… một nữa trái tim tôi thì tôi muốn nói với Hoàng tôi cũng giống Hoàng nhưng tôi không thể yêu Hoàng vì trong thâm tâm tôi chỉ có duy nhât một người được bước chân vào thôi và đó là anh Tuấn…. còn một nữa lý trí kia trong tôi lại không muốn nói ra vì tôi sợ nếu tôi nói như vậy thì sẽ làm tổn thương Hoàng vì tôi sợ cái bí mật tôi với anh Tuấn yêu nhau sẽ lọt đến tai của bố tôi…….. tôi bối rối cả lên mà không biết chọn cách nào…….. chợt tiếng nói của Hoàng bổng dưng trầm ấm lại hẳn:
-Hoàng biết Phong sẽ không bao giờ chấp nhận mà…. Chỉ tại Hoàng tự suy diễn là một ngày nào Phong sẽ giống như Hoàng rồi chấp nhận thôi…!
-Không…… không phải vậy đâu…… Hoàng đừng nghĩ vậy mà..!
-Nói vậy là Phong sẽ không bao giờ chấp nhận Hoàng …..? –giọng của Hoàng nghe có vẽ đầy sầu não,…
-Không phải…… ý của Phong là………
-Là sao….?
-Thật sự thì Phong cũng giống như Hoàng vậy………. Phong cũng là Gay….!
-Vậy sao…….
-Hoàng nghe Phong nói cái đã….. Phong không thể chấp nhận Hoàng chỉ tại trái tim của phong không còn là của Phong nữa mà nó cũng đã là của một người khác rồi…..nên……. Hoàng cho Phong xin lỗi nha…. –tôi không biết tại sao tôi lại có thể nói ra những lời đó dù trong lòng tôi vẫn đang do dự …
-Hoàng hiểu rồi……… Thôi không sao đâu…. Tụi mình vẫn làm bạn nha….! – Hoàng cười nhẹ sau lời nói của tôi, nhưng ẩn sâu trong nụ cười đó tôi thấy được một cái gì đó có vẽ hụt hẩn lắm, có vẽ như vô vọng lắm….
-Phong thật lòng xin lỗi lắm…..
-Phong không có lỗi…..tất cả chỉ tại lỗi của Hoàng….…!
-vẫn còn nhiều người tốt hơn Phong mà nên Hoàng đừng nản lòng…. Phong tin có một ngày Hoàng sẽ tìm được một người hợp với Hoàng hơn mà….
-Nhưng bây giờ Phong cho Hoàng xin Phong một điều nhỏ nhoi thôi….. Phong đồng ý giúp Hoàng được không….?
-Uhm…… Hoàng nói di…..
-Phong hãy cho Hoàng một vị trí nhỏ trong trái tim của Phong một ngày thôi được không……? Chỉ một ngày thôi…! Rồi mình vẫn sẽ là bạn mà…….. Hoàng xin Phong đấy….! Phong chấp nhận nha….?
————————–
Phần 29 – Truyện gay Chàng quản gia của tôi
“Ôi không….? Hoàng đang nói cái gì thế này….? Thật sự thì mình không thể mà… nếu mình chấp nhận lời đề nghị của Hoàng thì chẳng khác nào mình phản bội lại anh Tuấn sao….? Không …..không thể nào……!!!! Cho dù là 1 phút thì mình cũng không thể nào phản bội anh được huống chi là một ngày……!
Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại… Hoàng tốt với mình như thế này nếu mà mình không chấp nhận thì có lẽ sẽ làm cho Hoàng tổn thương…… và điều đó là điều mà mình không muốn …..! 1 ngày….. chắc là không sao đâu nhỡ…! dù sao thì mình vẫn mãi là của anh Tuấn thôi…… qua ngày mai thì mọi chuyện vẫn sẽ trở lại bình thường mà…… mình và Hoàng vẫn là bạn mà…. !”
-Thôi được rồi… Phong đồng ý…… ! nhưng sau ngày hôm nay mình vẫn là bạn và cũng chỉ là bạn thôi đó…..!
-Uhm hi…….. Hoàng cảm ơn Phong nhiều lắm……Hoàng chỉ cần một ngày thôi là Hoàng đã mãn nguyện lắm rồi…. – Lời nói của tôi làm cho Hoàng sung sướng đến nỗi Hoàng cười tít cả mắt luôn.
-Vậy Phong sẽ là Bot của Hoàng nhá…..!
Leave a Reply