Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Vậy là tôi với mẹ thì về nhà trước còn anh với Bố thì về thẳng công ty bàn giao công việc xong mới về sau. Hôm nay lại được ăn lẩu mẹ nấu đúng là hạnh phúc không gì bằng mấy hôm ở ngoài ĐN ăn chẵn đc gì,… khẩu vị ngoài đó khác xa trong này nên nấu ăn nhạt miệng muốn chết vậy đó…..T_T… Đến giữa trưa thì bố với anh đã về nhưng có điều là phải nhịn đói vì lúc tôi với mẹ ăn trước tôi đã lỡ tay làm rơi cái nồi nên chỉ còn “khi khống” trong cái nồi thôi (đổ úp ngược cái nồi mới ghê chứ) ……. ở nhà mẹ nghĩ trưa xong thì tôi mới nhớ đến việc chia quà cho cả nhà, tôi thì không rành lắm mấy cái dụ chọn quà cáp (vì ít khi tặng nên ít mua suy ra dở hơi trong chuyện này!!! Hihi!) nên đành chọn cho mẹ một tượng phật quan âm bằng cẩm thạch trắng. còn bố thì là một bộ ấm trà bằng đá.(cái này chọn vì biết bố thích sưu tầm ấm trà chứ không phải mua đại đâu á). Vậy là xong nhiệm vụ nên tôi cũng xin phép bố với mẹ về nhà riêng nghĩ ngơi cho nó khỏe, đi cả ngày mệt đuối đuối hết ùi.
-Haizz…….. cảm giác được về nhà thoải mái thật..! đúng là không chổ nào mà tuyệt như nhà mình hết! –tôi hét to khi vừa đặt chân về tới cửa.
-Trời…! cậu Về rồi hả ? sao không báo trước cho chị để chị biết mà đi chợ mua đồ nấu mấy món cậu thích..! –Chị Phương nghe tiếng tôi thì chạy nhanh ra từ nhà sau.
-Hihi…… mẹ ra đón em về nhà bên kia rồi nấu em ăn rồi…… tới giờ còn no nè ăn gì nỗi nữa……
-Ơz…! E không ăn thì anh ăn…! Từ sáng đến giờ nhờ phúc của em mà anh đói muốn rả ruột ra luôn rồi nè..! –anh Tuấn lẻo đẻo theo sau mà “Nhai” muốn đứt cái lổ tai của tôi luôn vậy đó.
-Mà nè…! Em có mua quà lưu niệm về tặng chị nè!
-Chèng ơi…!! Đi chơi vui là được rồi còn mua quà chi nữa…! mắc công em hok..!
-Có gì đâu… làn nào chị về quê cũng mua quà lên cho em đó… bây giờ em đi chơi về ít nhất phải có quà cho chị thì coi mới được chứ..!
Vậy là tôi lấy trong cặp ra một cái hộp gương bằng gổ để dành đựng trang sức, quà lặt vặt gì đó để tặng chị mà đặt biệt trên hộp có khắc tên chị nha (van xin nài nĩ lắm ông chủ tiệm mới chịu ra tay làm dùm đó)
-Cho chị cám ơn nha….!
-Hihi… có gì đâu mà…..
-Thôi cậu lên tắm rửa nghỉ ngơi gì đi chị đi chợ để náu cơm chiều cho cậu với cậu Tuấn hen….
-Không cần đâu chị….
-Vậy là chiều cậu về nhà bên kia ăn hả ..?
-Không…! Không phải…! ý em là chị nấu cho em ăn được rồi không cần nấu cho cái tên đáng ghét kia đâu…..
-Hơ..! định bỏ đói anh hả…..
-Uhm….. lở rồi bở đói nguyên bửa nay luôn coi sao…!
-Vậy chị đi chợ nghe…. Cậu đi nghỉ đi cho khỏe…!
-Đưa balo đây anh mang lên phòng luôn cho…!
-Bỏ xuống ngay cho em….!
-Sao ? không cần à…?
-Không phải..! anh bỏ của anh xuống luôn……
-Chi…? Cái này của anh mà..!
-Bây giờ em qui ước..! bất cứ thứ gì của em thì vẫn sẽ là của em, còn bất cứ thứ gì của anh cũng là của em! Nghe rõ chưa ..? bởi zậy bây giờ anh bỏ hai cái balo đó xuống…!
-Her…! Có vụ đó nữa hả….
-Chứ sao….? Bộ anh có ý kiến gì nữa à..?
-Dạ Hok dám!!!! thưa cậu chủ của tui….
-Uhm…. Ngoan vậy thì tốt….. –tôi nói rồi thì xách 3 cái balo mà đi lên phòng bỏ lại anh đứng đó với bộ mặt ngơ ngác như con nai vàng.
Đến trước cửa phòng của anh thì tôi quăn hai cái balo của anh xuống rồi mở cửa phòng của tôi để vào đó soạn đồ ra. Đến lúc này thì anh mới lẻo đẻo lên tới, anh không về phòng liền mà chạy qua phòng tôi ngồi một đóng trên giường của tôi nhìn theo những hành động của tôi.
-Bộ mặt em có dính gì mà anh nhìn dữ vậy..?
-Hok phải…. thấy ngạc nhiên thôi, tự nhiên bửa nay đổi tính làm người tốt nữa ta ơi..! chắc chiều nay mặt trời lặn hướng đông quá.!
-Thôi nghe…. Người ta sợ vết thương của tay anh đau nên mới làm vậy thôi…… hok thích thì thôi đừng có ngồi nói móc à..! –tôi lườm anh với ánh mắt hình viên đạn.
-Anh nói vậy thôi mà….. làm gì mà khó tính quá vậy…?
-Ừk…thì tui khó vậy đó, mấy người đừng lại gần tui….. –tôi nổi cáu lên (mà nghĩ lại cũng lạ! tự nhiên cái nổi khùng vô cớ vậy à)
-Cũng là cái mặt giận này nữa rồi…! đáng iu chết được..!
-Anh….!…..
-Sao…… bây giờ khen cũng không cho hả…?
-Thôi hok rảnh ngồi nói xàm với anh nữa…. đi về phòng của anh đi…. Trả không gian cho tui tắm rửa gì nữa…!
-Nhớ đuổi đi nghe…… tối đừng có gọi anh qua ngủ chung à…!
-Biến thái…… cút….!
-Nhớ đó…!
-Cút chút chút…!!! –tôi vừa nói vừa đẩy anh ra mà đóng cửa phòng lại….
Nhìn mặt anh thấy hình như cũng hơi bị “quê quê” tôi thấy cũng mắc cười, lâu lâu chơi anh được một vố coi như cũng hả dạ rồi… hihi. Tôi soạn đồ nào sạch ra rồi cất lại vào tủ, còn đồ bẩn thì quăn vào sọt để chị Phương giặt sau, tôi cầm ngay cái khăn mà bước vào trong phòng tắm tắm được một lúc thì lại nhớ là quên mang đồ vào định lau khô cơ thể rồi đi ra ngoài thay luôn nhưng tôi chợt nhớ lại cái lần mà anh thấy tôi “Nude toàn tập” cũng trong hoàn cảnh như vậy làm tôi nhớ lại mà còn cảm thấy ngượng ngượng ….. ơ không phải nói là bực mình chứ! Tại lúc đó không biết sao ghét anh thấy ghê luôn vậy đó….còn bây giờ thì “…” . Tôi nghĩ nếu bây giờ mà anh cũng ở ngoài đó chắc tôi cũng không còn ngượng như vậy đâu ta ơi….. nhưng làm gì có chuyện đó được chứ…! Tôi khóa trái cửa rồi mà… bới vậy anh đừng có mơ mà vào được đây ….
Cứ theo cái ý nghĩ đó mà tôi từ từ mà bước ra ngoài, tay thì dùng khăn lau tóc, còn mắt thì nhắm nghiền lại mà ngước lên trời…. cho đến khi tôi nghe được tiếng:
-Chà chà…! Vẫn hấp dẫn như ngày nào…! .
-Oh my god…… sao anh vào được ? …- tôi bị đứng hình khi thấy anh đang ngồi trên giường mà nhìn tôi.
-Chứ em có khóa cửa đâu mà không vào được…!
-Làm gì nhìn chầm chầm hoài vậy cái đồ biến thái…..
-Thì zk tui tui nhìn ko cho hả..?
-Khùng quá đi….. nghe zk zk ck ck thấy ớn quá à……
-Thôi…. ớn vậy mà có người thích nghe mới ghê chứ …
-Ai thích….?
-Không biết…..
Lần này tôi không ngượng như lần trước nữa mà tôi nghĩ ra một trò hơi bị “ặc” . Tôi nằm ngay lên giường và chỉ tay về phía tủ đồ rồi bảo anh:
-Quản gia…! Lại tủ quần áo tìm một bộ nào thật thoải mái rồi mặc vào cho đại thiếu gia coi.
-Ơz…! Có kiểu phục vụ đó nữa hả?
-Có sao không..! mau lên đi, đại thiếu gia cảm thấy hơi bị lạnh rồi đó……..
-Tuân lệnh đại thiếu gia, nhưng có gì thì đừng ân hận nghe….
-Hứ…! nhanh lên đi…..
Anh bước lại tủ đồ rồi tìm một hồi cuối cùng cũng lấy được một bộ
-Thưa đại thiếu gia có cần lấy chips không ạ!
-Ơz! Sao lại không chứ….
-Vậy chọn mickey hay Doraemon ạ…?
-Điên quá…. Làm gì có mấy cái đó…!
-Vậy thôi khỏi luôn đi cho mát he..
-Muốn mát thì khi nào ngủ đi sẽ mát,….. còn bây giờ mát quá có nước độn thổ khồn kịp à….
-Vậy mời đại thiếu gia ngồi dậy để thuộc hạ mặc đồ vào cho ạ.!
-Không thích ngồi dậy thích nằm à..!
-Thích thì chiều luôn….!
“ Anh từ từ bước lại bên cạnh tôi rồi dùng hai tay từ từ mặc chiếc quần đầu tiên vào (cái đầu tiên là cái nào chắc mọi người hiểu mà he). Cảm giác hơi lạ lạ nhưng cũng vui vui vì chưa từng thử cái kiểu này bao giờ rồi đến lúc anh chuẩn bị mặc tiếp cái áo cho tôi thì tôi kéo cổ anh xuống làm mặt anh áp sát vào mặt tôi, tôi từ từ nhắm mắt lại như ý muốn là anh hôn tôi và rồi cũng như hiểu ý tôi anh nhẹ nhàng chạm bờ môi của anh lên bờ môi của tôi mà cắn nhẹ cắn nhẹ làm tôi có chút cảm giác tê tê,……..
Và đang đến lúc gây cấn nhất, hấp dẫn nhất thì lại có tiếng gỏ cửa bên ngoài làm toàn bộ hành dộng của tôi và anh lúc này bị giáng đoạn lại…….
————————–
Phần 27 – Truyện gay Chàng quản gia của tôi
-Chị Phương hả? –Tôi hỏi vọng ra ngoài xem có phải chị Phương không
-Là bố đây…….. – (chết chà….. bố làm gì mà đến giờ này ta )…
Không xong rồi mặc đồ vào mau…! Không thôi có nhãy xuống sông hoàn hà cũng không hết nhục nữa…. tôi ngồi dậy thật mau rồi sọt cái quần short vào trước rồi trồng nhanh cái áo vào mà quên mất đã mặc ngược cái áo. Tôi bảo anh ra mở cửa ứng phó trước đi còn tôi sẽ lấy mấy cuốn tập ra giả vờ như anh đang dạy tôi học.
Cũng may là kế hoạch thành công mỹ mãn, suýt nữa là tim gan gì rớt ra ngoài hết rồi…….. haizz……. Mừng thật……. mà cũng lạ, bố chỉ dặn dò công việc với anh Tuấn thì người ta gọi điện đi không chịu đâu, tự dưng đến ngay giờ này làm người ta sợ muốn chết luôn vậy đó…..
Vậy là bửa tối cũng đả đến, hôm nay chị Phương nấu nhiều món thật, nào là cánh gà chiên nước nắm, súp nấm còn có cơm chiên dương châu nữa chứ……. Mà chị Phương này cũng kì thiệt chứ..! nấu chi ngon quá làm ăn nó muốn bể cả cái bụng luôn vậy đó…! Ăn xong đi muốn không nổi mà phải lếch từ từ mới lên được hết mấy cái bậc thang mừng muốn hết lớn vậy đó…! Tối nay trăng thanh gió mát nên tôi quyết định lấy Ipad ra ban công ngồi lướt web để giải trí cho thoải mái đầu óc, nhưng mới bò vô phòng lấy ra thì tôi thấy anh Tuấn lấy xe đi đâu không biết tôi thấy lạ nên lấy điện thoại ra gọi thử xem là ảnh đi đâu nhưng ảnh lại không bắt máy thấy vậy nên tôi bực mình quá nghỉ gọi luôn.
Tính đi tính lại ngày nghĩ giữa kì của tôi cũng sắp hết rồi, vậy là mai mốt ngày nào cũng phải vát xác đến trường ……haizzz….. chán vãi….nhưng chán thì chán cũng phải gáng thôi, vì năm nay cũng là năm cuối rồi mau mau tốt nhiệp để vào làm chung với anh nữa chứ…….. nghĩ đến đó thôi là tự nhiên cũng thấy ham ham học để sớm có thể được ở gần anh nữa (cái này là mê học hay mê trai đây hok biết… haizz…)
Ngồi lẩn quẩn một mình gần hai tiếng đồng hồ thì cuối cùng anh cũng về, tôi giả vờ không chú ý gì đến anh lúc anh đi đến gần ban công tôi đang ngồi, anh nhẹ nhàng ôm ngang người tôi làm tôi nhột nhột nhưng vì sỉ diện nên đành làm mặt giận vậy…..
-Đi đâu mà em gọi ko bắt máy hả..?
-Anh để điện thoại ở nhà mà……
-Vậy chứ anh đi đâu nói mau..!
-Anh đem mấy sắp tài liệu qua cho bố em thôi chứ có đi đâu đâu….!
-Đi qua đó đưa tài liệu có cần mất hết 2 tiếng hok hả…?
-Thì…….
-Thì…… nói hok được chứ gì…!
-Thì……… anh thấy cái áo này hợp với ai kia nên ghé lại mua thôi……. –anh vừa nói vừa lấy cái áo thun màu trắng ra đưa tới đưa lui trước mặt tôi.
-Ý….!!! Dể thương quá à……
-Vậy là anh có lý do chính đáng rồi đó nha….
-Ờz thì coi như chấp nhận được…..!
-Anh mua tới một cặp lận đó…..
-Bộ anh tính cho mọi người biết hả mà mua một cặp…. –tôi lườm anh.
-Thì để dành có đi du lịch ở đâu thì mặc….
-Thôi buông em ra đi, ở đây là ở nhà đó không phải như lúc ngoài Đà Nẵng đâu….
-Thôi xuống hồ bơi bơi đi cho đở chán,….. tự dưng anh muốn đi bơi quá à…!
-Khùng hả….? lạnh muốn chết mà bơi cái nổi gì..!
-Anh nói nhỏ cho nghe….. tại mới mua 1 cặp quần bơi cute lắm nên mới rủ em bơi á..!
-Đúng là biến thái mà….
-Thì biến thái vậy mới có người mê chứ…
-Xàm quá…….!!!! thôi em đi ngủ à…. muốn bơi thì bơi một mình đi… -tôi đứng lên mà bỏ đi một mạch một vào phòng.
Leave a Reply