Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Truyện gay: Chuyện tình hoàng tử. Tác giả: Manara_izumi. Một câu chuyện tình đầy cảm động có nước mắt có niềm vui..có những đoạn rất buồn như lấy đi nước mắt của người đọc. Nhận xét chung – Truyện khá hay và lôi cuốn rất đáng để đọc.
Truyện gay: Chuyện tình hoàng tử – Chap 1
Tác giả: Manara_izumi
-Cả lớp im!!!- tôi cất giọng lên.
Tôi là dương tử gia anh, năm nay tôi 18t, đang là lớp trưởng.tôi sỡ hữu một cặp mắt chết người, với hàng lông mi cong vuốt, cộng thêm lông mày dài mượt mà, đôi mắt như một vùng trời đầy sao. nói chung tôi là một cậu con trai cực dễ thương.
Chán ghê, là lớp truởng mệt lắm. nào là phải quản lý lớp, phải xem coi đứa nào quậy để ghi vô sổ, đưa lại cho cô, mà mỗi lần tôi ghi rồi nói lại với cô, là bọn nó thù tôi lắm, đứa nào cũng mún bum cho tôi một trận thui, nhưng hok sợ , vì trách nhiệm tôi chẳng sợ cái gì cả. (hức ….hức…….nói vậy thôi chứ tôi cũng sợ lắm ^_^)
Cô chủ nhiệm bước vô, dáng cô vẫn như ngày nào, quãng đường của cô đi gấp 4 lần quảng đường của chúng ta , vì mọi người thì đi đường thẳng, còn cô tôi thì lạng sang bên trái, rồi ẻo sang bên phải, tiến lên phía trước, rồi thụt lùi lấy tay che mặt, ra vẽ tiểu thư, đó cô tôi đi như vậy đó, vậy mà hok đụng cột điện, đúng là thứ dữ lun.
vừa vô đến lớp , cô đã dáo dác nhìn xung quanh xem có vắng đứa nào hok? rồi cất giọng vàng oanh của cô lên:
-Chào các em , chúc các em một buổi sáng tốt đẹp, hôm nay lớp chúng ta sẽ chào đón một bạn mới, bạn này ở xa mới chuyển về.
vừa nói cô liền nhìn ra ngoài cữa và ngoắc ngoăc cái tên này giờ đứng ở đó. khi hắn vừa vô lớp thì cả lớp như carzy lên. vì nhìn hắn rất dễ thương.
-Đây là tuấn. Các em làm quen nha!!- nói rồi cô quay sang tuấn- tuấn em giới thiệu cho các bạn bik đi???
Mấy đứa con gái lớp tôi, như mèo gặp mỡ, đứa nào cũng nhìn chăm chú cái tên đó, nhìn bọn nó mà mình cũng cảm thấy xấu hổ, con gái gì mà thèm trai đến cỡ đó à…
hắn nhìn cô rùi nói:
– Chào các bạn , mình tên là chương minh tuấn., rất hân hạnh đc làm quen với tất cả các bạn.
trời , phaỉ nói là cái giọng nói của tên này, hì miễn chê, vì nhìn mấy đứa con gái thì bik, đứa nào cũng nước miếng chảy đầy áo rùi kìa, xem ra bọn nó đã mê tên này đến chết rùi !!!
cô nói tiếp:
– Tuấn em ngồi chỗ nào?em có cần cô chỉ định hok???
hắn nhìn khắp lớp, rùi hắn ngước lên trời, rùi nhìn xuống đất , cuối cùng hắn mĩm cười một cái rất ư là chết người, hăn nói:
-Có một lần , một thiên sứ nọ, đi dạo quanh quãng trời bao là, rùi anh ta dừng lại trước viên đá ngọc thạch bên hồ tình yêu của trần gian….
trời ơi, tôi thật sự hok thể tưởng tượng đc, sao hắn lại bik câu chuyện này, câu chuyên đã được khép kín trong suốt 100 năm nay, mà nội tôi đã nói với tôi từ lúc tôi chỉ mới 10t, nội tôi bảo tôi phải nhớ thật kĩ câu chuyện này, vì nó nắm giữ định mệnh của tôi, lúc đó tôi thật sự hok thể hiểu,nhưng giờ chính hắn lại kể câu chuyện mà đã ăn sâu vào tâm trí tôi, nhưng hắn đã kể sai một chi tiết ,theo phản xạ,câu chuyện đã ăn sâu vào tâm trí , tôi đứng dậy và nói lớn:
-Cậu sai rồi, hồ đó hok phaỉ là hồ tình yêu , mà hồ đó chính là hồ của sự đau khổ, mà người trần đã tự tạo ra cho chính mình.
Nói xong tôi sực nhớ là mình bị hố, liền dỏ mặt, ngồi phịch xuống bàn, hai tai ù đi , hok dám ngẩng mặt lên nữa. còn hắn thì cười một nụ cười nham hiểm, hình như là cố tình gài tôi, rùi hắn tiến lại bên cạnh tôi và quay sang cô chủ nhiệm:
-Thưa cô!!em xin ngồi cạnh bạn dương tử gia anh này ạ- nói xong hắn cúi xuống ghé vào tai tôi nói nhỏ- hok ngờ , cậu lại lộ diện rùi, câu chuyện đó cậu đã nghe kết thúc của nó chưa.hi…..hi….tôi và bạn có duyên lắm đó.
Nói xong hắn vô bàn của tôi ngồi liền. tôi chẳng bik làm gì , chỉ bik ngồi im, mặt đỏ như gấc , tự nghĩ , hok bik năm học của mình năm này sẽ ra sao khi mà ngồi cạnh tên này đây.
—————–
Truyện gay: Chuyện tình hoàng tử – Chap 2
Từ ngày hắn ngồi cạnh tôi, tôi hok có nói chuyện, đã hai ngày trôi qua rùi, tôi chẳng thấy hắn nói gì hết, thui kệ , hắn hok nói thì thui, tôi cũng chẳng nói lun , nhưng tôi vẫn cứ thắc mắc rất nhìu, nào là sao hắn lại bik câu chuyện đó, câu chuyện mà chỉ có dòng tộc họ dương tử nhà tôi bik thui, mà chỉ truyền cho ngưòi kế thừa của họ tộc, rùi làm sao mà ngày hôm đầu tiên vào lớp hắn lại bik tên tôi, mọi câu hỏi ấy cứ vẫn vơ trong đầu tôi , nó làm tôi hok thể nào tập chung đễ học đc, cuối cùng, hok thể chiệu đc, tôi đành quay sang khều hắn:
-hey!!!sao hôm đầu bạn chuyển vào lớp bạn lại bik tên tôi
hắn quay sang cười một cái , phải nói là nó hấp dẫn và quyến rũ làm sao,bất giác mặt tôi tự nhiên đỏ lên, tôi chẳng bik làm sao nữa ,bèn ngó lơ chổ khác và nghe hắn nói:
– cuối cùng cũng nói chuyện với mình rồi hả !!!mấy ngày cố tình im để xem ai bắt chuyện trước, hok ngờ mình thắng , ha….ha
tự nhiên chạm tự ái, tôi quay sang biện minh với lời lẽ yếu ớt:
-nhảm quá đí,!! -rùi nói tiếp- trả lời câu hỏi của tôi đi chứ!!!sao cậu lại bik tên tôi , khi vừa mới chuyển vào??
-à!!cái ấy đó hả??bộ hok thể bik về vị hôn thê của mình sao???
Tôi như sét đánh ngang tai, mặt đơ ra, quay sang nói ấp úng, mà mặt thì đỏ như là trái ớt chin zâ đó:
-cậu…..cậu nói gì zâ, tôi hok bik gì hết , tôi hỏi thật, cậu đừng ….đừng có giỡn nữa…hãy trả lời đi!!!!
Hăn vẫn vẽ mặt đáng ghét ấy:
-mình hok nói dối đâu, hok tin gia anh cứ chờ đi, rồi sẽ bik,nêu mình đoán hok lầm thì ngay chiều nay gia anh sẽ hiểu tất cả mọi chuyện….cứ chờ đi, sự thật rất thú vị đó.
Tôi nghe xong định nói tiếp nhưng hắn đã cuối xuống học bài, tôi hok nói nữa, mà đăm chiêu suy nghĩ, chuyện gì đang xảy ra đây, sao mà mình hok hiểu gì hết vậy, thôi!!dẹp chuyện đó qua một bên đi.
Ra về, trường tôi phải nói là một truờng quý tộc, nên hầu hết đa số là các học sinh đều có xe con đưa rước, tôi thì khác, gia đình tôi cũng có , nhưng tôi hok thik đi xe con, chán lắm, tôi thik lội bộ khoảng 200m là có trạm xe buýt rùi, đi xe buýt vui hơn, nhưng đột nhiên hôm nay tôi vừa ra tới cổng trường thì anh phong tiến lại. quên chưa giới thiệu , anh phong chính là quản gia riêng của tôi, ngưòi ta chọn ngưòi làm thì sao mặc họ, nhưng tiêu chí của tôi đặt ra, truớc hết là phải đẹp, chính vì thế mà anh quản gia của tôi đẹp như tài tử hồng công đó nha.hok bik hôm nay lý do vì sao mà anh phong lại đến đây, vì thưòng ngày anh ấy đều bik là tôi đi xe buýt về nhà kia mà, đang suy nghĩ thì giọng nói của anh phong cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi:
-chào câu chủ!!!hôm nay lão gia cần gặp cậu chủ, nên lệnh chop tôi đến đây lập tức đưa cậu chủ đến.
Tôi hok bik nói gì, chỉ ậm ừ một tiếng rùi leo lên xe, chiếc xe lăn bánh , chạy nhanh , rùi nhanh dần, lướt qua một chiếc xe màu đen tuyền bong gần giống như xe của tôi, hok bik làm sao, nhưng tôi có cảm giác là hăn đang ở chiếc xe bên đó, nên quay sang nhìn , hok ngờ , đúng là hắn, hắn nhìn tôi rùi cười và nói:
-chúc may mắn nghen!!
Tôi chẳng để ý , vẫn ra vẽ dỗi hơn, vì cứ nhớ tới chuyện hồi sáng!!
Anh phong bên cạnh thấy vậy liên nói:-bạn cậu chủ sao??
Tôi nói:
-hắn đáng ghét lắm anh phong, hắn cứ chọc em hoài à!!!
Hok bik có phải do tôi cảm nhận hok, nhưng tôi cảm thấy trên nét mặt của anh phong hình như thoáng lộ vẽ hok vui, nhưng anh cố tình mĩm cưòi:-vậy à!!!
Tôi là vậy đó , linh cảm thì cực nhạy lun. đến nhà ông tôi rùi, nhà ông tôi phải nói là một ngôi nhà cổ kính, cái đó hình như hok phaỉ là một ngôi nhà, mà phải nói là nó rộng y như công viên vui chơi vậy, nhiều dãy hành lang mà đến nỗi lúc tôi còn nhỏ sống ở đây, cứ chạy đi chơi xung quanh mà lạc hok bik về phòng lun đó, trong dó có đến gần trăm ngưòi gúp việc,
ba tôi thì đang quản lí tập đoàn trung sơn, một tập toàn chuyên nghiên cứu và ứng dụng công nghệ , mà hok hiểu sao ông lại sống trong ngôi nhà cổ kính mà đầy vẻ truyền thống nhật này, ông tôi là ngưòi nhật 100%,bà tôi cũng vậy, nhưng mẹ tôi lại là ngưòi việt nam, lúc đầu nột tôi rất phản đối, nhưng hok bik vì lý do gì mà nội tôi lại đồng ý đến giờ đó là điều bí mật , nhưng theo tôi quan sát thì ai cũng bik điều đó, ngoạii trừ tôi, tôi cố tìm hiểu nhưng vẫn hok đc, cả gia tộc tôi có khoảng 100 ngưòi ,
bọn họ đều là ngưòi nhật 100%, chỉ có riêng tôi là con lai. , thường thì tất cả các cố bác chú dì, đều sống với ông cả , còn các anh chị họ thì đều ở riêng giống như tôi, đặc biệt một điều trùng hợp đên đáng ngờ là tôi chỉ có các anh họ, mà hok hề có chị , hok hiêểuvì sao, sau này mới bik, khi mà có thai , đa số các bác đều đi siêu âm, con trai giữ,
còn con gái thì bỏ, vì gia tộc tôi quy định mỗi gia đình chỉ đc có một con mà thui, nhưng ông nội lại có tới 10 ngưòi con, đáy chính laàđiều mà ông tôi đã phạm vào gia tộc, vì vậy ông mới phải sang việt nam, ông tôi rất bùn vì chuyện này, nên ông mới cực kì khó , ông đã nói từ đầu như vậy rùi.vô đến cửa ngoài tôi đã nghe hương hoa dã lan thoang thoảng, đây là hương quen thộc khi hàng ngày lúc nhỏ tôi đều ngửi, nó mang cho tôi một cảm giác dễ chịu.
lúc nào cũng vậy trứoc khi gặp ông tôi , tôi đều phải mang hàn phục, chính vì thế mà tôi quay về căn phòng mà lúc nhỏ tôi ở, bây giờ chỉ khi có tiệc hay việc gì mà tôi vê thăm ông tôi cũng dều ở căn phòng này, mọi anh họ của tôi đều vậy , mỗi người một phòng.khi đến , tôi đã thấy ông tôi đang ngồi cạnh bình trà, vẽ mặt ông vẫn nghiêm khắc như mọi ngày, ông nói giọng đầy uy quyền:
– đến rồi hả, ngồi xuống đi, ta có chuyện cần nói với con!!
Tôi vâng lệnh ,khẽ đáp một tiếng vâng,trong đầu suy nghĩ hok bik ông gặp mình có chuyện gì.không để tôi đợi lâu , ông chậm rãi nói:
-con có bik năm xưa ta làm sao mà đồng y chuyện cho ba mẹ con lấy nhau không?
Tôi lắc đầu , ông nói tiếp:
-lúc ấy , gia tộc ta có giao ước với một gia tộc khác, để thuận lợi trong một viịec làm ăn, mà số lơi nhuận nó có thể lên tới hang tỉ đôla, lúc đó thì chỉ có ba con là chưa lấy vợ , mà tất cả các bác đều có con, nên ta mới đồng ý cho ba con lấy mẹ con,nhưng với một điều kiện là đứa con duy nhất của họ sẽ phải gả sang gia đình kia, dù là gái hay trai, nếu là trai thì sang bên đó ở rể, còn là gái thì phaỉ làm dâu,
và câu chuyện mà ta kể cho con chính là bằng chứng mối giao ước, câu chuỵen chia làm hai phần , bên ta sỡ hữu phần đầu của câu chuyện , còn bên đó sỡ hữu đoạn kết của câu chuyện, nay con đã 18t nên họ đã quyết định rước con về nhà, nhưng con đừng lo, giờ con về đó chỉ là thử thôi, phải đợi con học xong và thi đại học rồi họ mới quyết định kết hôn.giờ con hãy qua bên chỗ cha mẹ con mà gặp đi, họ đợi lâu lắm rồi .
Tôi nghe nãy giờ mà long hoàn toàn bổi rối,trời ơi , mình có phải năm mơ hok zâ trời , mình phaỉ làm sao đây , ba mẹ mình , trời thế là chấm hết , số phận của mình giờ phải làm sao đây , trời chắc mình chết quá hu..hu…ông trời ới!!
tôi đành phải lết những bước chân buồn bã, sang phòng ba mẹ tôi.không khí bên phòng ba mẹ tôi chẳng có gì là vui vẻ cả, mẹ tôi thì nứoc mắt đầm đìa, bà nói trong thổn thức:
-mẹ xin lỗi chỉ vì chuyện của người lớn mà bắt con phaỉ chịu khổ thế này, xin lỗi con, trời ơi , con của tôi sao mà khổ thế này, ông trời thật hok có mắt mà hu.hu….
Tôi nghe mà lòng như nặng xuống, ba tôi thì cứng rắng hơn, ông chẳng nói gì, vẫn bộ hàn phục , ông lặng im nhìn ra bên ngoài lan can của phòng, hai tay để ra sau lưng, tôi chẳng nói gì , một lâu sau, tôi ôm mẹ và nói như nước mắt sắp trào ra:
-hok sao đâu mẹ, mẹ đừng lo, con ổn mà!!
Nói rồi, tôi chẳng mún nấn ná lại lâu kẻo lại khóc ra thì thật không bik dấu vào đâu, từ nhỏ tôi đã được dạy , nam nhi đổ máu chứ không đổ lệ, chính vì thế mà con trai có chết cũng không được khóc. sinh ra và lớn lên trong môt gia tộc khắc nghiệt như thế này , thì tôi còn bik làm gì ngoài cách cam chịu nữa chớ, tôi cắn răng và chạy nhanh ra khỏi phòng, khi vừa đóng cánh cửa phòng ba mẹ tôi lại cái rầm, thì lúc này, nước mắt của tôi đã lăn dài bên hai má,tôi chẳng bik làm gì, bèn chạy lại dưới tán hoa dã lan mà ngồi khóc thút thít, chẳng dám khóc to. Đc 1 lúc , tôi liền cố gắng kiềm chế lại,và nghĩ , thôi mình phải về phòng thối, chứ ở đây mà cứ khóc hoài, lỡ có ai bắt gặp chắc chết mất,tôi quay lại và chạy nhanh về hướng phòng mình.trời ơi, một điều àm tôi không thể ngờ đc , tôi nói trong tiếng ấp úng…kèm theo nhiều tiếng nấc:
-anh phong……..anh ….anh ….làm gì ở đây??anh….anh ở đây lâu chưa??
Anh phong điềm nhiên trả lời:
-lâu rồi, từ lúc cậu chủ đi từ phòng ông bà chủ, tôi đã đi theo cậu chủ, tôi thật sự xin lỗi.
Tôi chẳng bik nói đc gì, bèn chạy nhanh về phòng và đóng sập cửa lại, mặc cho anh ấy còn đứng ở đó.
Truyện gay: Chuyện tình hoàng tử – Chap 3
Cái ngày đó cuối cùng đã đến, tôi buộc phải sang nhà họ để ở thử và xem ý họ, tôi cũng buộc không được đến trường trong vòng 3 tháng này, nhưng tôi không nghĩ học, ở đó tôi được thuê gia sư và nghe nói là học chung với người mà sau này tôi sẽ lấy, và sau đó bọn tôi vẫn thi bình thường tại trường học, nhà có quyền thế thì cái gì mà chẳng làm đc, đó cũng là chuyện thường.tôi đi chỉ với quản gia của mình và vài cái vali, chứ chẳng còn gì nữa.nhớ lại đêm hôm qua , lúc mà gặp anh phong để nói chuyện sang hôm nay sẽ đi, khi gặp anh ấy , tôi hết sức ngại ngùng , một thằng con trai đã 18t rùi, vậy mà vẫn còn khóc sướt mướt như một đứa con gái,tôi nói:
-chắc anh đã bik chuyện rồi phải hok??
Anh ấy trả lời mà mắt anh ấy như cứ nhìn xuyên vào trái tim tôi, tôi phaỉ ngó đi chổ khác:
-dạ!!tôi đã nghe bà chủ nói chuyện rồi ạ!!
-vậy anh hãy chuẩn bị đi, ngày mai là chúng ta đi rùi!!
Nói xong, tôi định quay lưng đi, thì nghe anh ấy nói , giọng có vẽ yếu hẳn hơn thường ngày:
-cậu chủ cho tôi mạn phép hỏi một câu , xin cậu chủ đừng giận?
Tôi khó hiểu, nhưng linh cảm mách bảo cho tôi bik, có cái gì đó đang tiến thêm 1 bước rùi:
-được !!anh cứ nói đi!!
-cậu chủ có buồn không!!khi bị ép hôn như vậy!
-ừ !!tôi rất buồn,nhưng tôi bik làm gì đây, tôi đâu còn sự chọn lựa nào khác chẳng lẽ tôi lại chạy đến chổ ông tôi và nói là con hok đồng ý , đó là chuyện của ngưòi lớn không có liên quan gì đến con.vậy sao???
Anh ta nhìn tôi , một cái nhìn mà tôi cảm thấy có một cái gì đó rất đau lòng, hay tại tôi quá đa cảm, ngập ngừng một lúc anh ta chỉ nói:
-cậu chủ………
Tôi ngắt lời:
– chỉ còn cách phải chấp nhận nó mà thôi, tôi thật sự không bik làm gì ngoài cách này cả- mắt tôi đã bắt đầu hoe hoe đỏ, tôi liền quay sang chỗ khác, nào là nhìn sao trên trời rồi dưới đất.
Anh phong liền mạnh dạn nói:
-cậu chủ đừng sợ!!tôi đã đi theo cậu chủ, thì tôi sẽ bảo vệ cậu chủ, cậu chủ đừng có buồn nữa!!
Nói rồi anh ấy đi thẳng, tôi cảm nhận được một sự ấm áp nào đó đang xen lẫn trong nỗi buồn miên man của tôi, đến sáng hôm nay, tôi vẫn vui khi nhận ra có sự có mặt của anh phong khi cùng tôi sang nhà bên ấy.tôi bước ra đến cổng, quay lại nhìn thì vẫn thấy mẹ tôi đứng đó, tay cầm khăn lau hai hàng nước mắt, còn ba tôi thì không ra tiễn tôi, tôi không buồn , vì tôi bik tính ông mà, cực kì cố chấp và cứng rắn.
tôi đi xe tới nhà đó, chiếc xe cứ chạy , chạy, nhà của ông lùi dần về phía sau,chiếc xe, chạy trên đường xa lộ mà thường nagỳ tôi vẫn hay đi qua, mà giờ đây sao nhìn nó khác thế,vẫn mọi ngưòi, vẫn mọi hoạt động quen thuộc đó, mà giờ đây sao tôi nhìn nó như lần đầu , hay là do chính bản thân tôi đang dâng trào một cảm xúc khó tả, hồi hộp và lo lắng.chiếc xe dừng lại trước một ngôi nhà ,phải nói là nó còn rộng hơn cả nhà ông tôi, nó như la một cung điện vậy, hai bên hàng trồng rất nhiều cây, và hoa, hoa nào cũng có, đang bỡ ngỡ vì cảnh vật xung quanh thì một giọng như tiếng chim hót , trong veo đầy vẻ ngạc nhiên:
-ủa !!!là con trai hả!!!sao kì vậy, nhà ta đâu có con gái đâu còn lấy con trai về làm chi , trời ui là trùi
Tôi ngước mắt lên nhìn thì là một cậu con trai, có thể là 17t hay 16t gì đó,tóc dài che mắt, da trắng hồng, đôi mắt đen, phải nói là cực dễ thương,tôi chẳng nói gì, chỉ đứng im , thì người mà của nhà đó đến rước tôi hình như là quản gia nhà đó, cô ta nói:
-dạ!!thưa hok bik nữa cậu chủ, điều này tôi chỉ nghe phu nhân dặn đến đón người chứ cũng hok bik là nam hay nữ , hay là để gặp phu nhân đã ạ!!
cậu ta hok nói gì, mà nhìn chăm chăm vào tôi, lmà tôi ngượng quá đàng quay ặmt đi chổ khác, cậu ta cười và nói:
-con trai gì mà ăn đứt con gái lun, kiểu này con gái chắcc xấu hổ mà chết mất!!
đúng là phaỉ nói tôi tuy 18t rùi mà y chang thằng nhóc 16t,ngưòi cao khoảng 1m6,da trắng , tóc dài phủ mắt, chiếc mũi thanh tú, còn về mắt thì tôi đã nói rùi mà hi…….hi, tôi như đc kết tinh từ cả hai vẻ đẹp nam-nhật.
tôi chẳng nói gì chỉ thấy ngưòi quản gia của nhà họ nói với tên nhóc kia:
-dạ!!thưa cậu chủ chúng tôi đi!!
Nói rồi cô ta dẫn tôi cùng anh phong tiên bước trên con đường dẫn vào toà nhà như cung điện kia. Đi ngang qua dãy hành lang tràn ngập hoa hồng, tôi bỗng nhìn lên chiéc lầu đối diện , thì thấy một tên con trai đang ngồi đọc sách, xa quá tôi nhìn hok rõ , nhưng thấy dáng người đó quen quen, thuôi, phải lo chuyện mình trước đã , còn việc khác để sau,tôi đang cố gắng tưởng tượng con người phu nhân như thế nào, chác là râấ nghiêm khăc như ông tôi, hoặc la fmột người phụ nữ đầy quý phaí và quyến rũ, chắc là như vậy rùi, nhưng hok bik tính cách bà ra sao đây ,???
Đi được khoảng 10p thì tới một căn phòng , không căn phòng này rộng như một ngôi nhà luôn vậy , chiếc cửa thì lớn mà tôi pahỉ ngước cổ lên để nhìn lun đó.một người phụ nữ hiện ra, trời ơi , phải nói là hoàn toàn khác xa mọi dự đoán của tôi, căn phòng này đầy đủ thứ trò chơi, và bà ta đang ngôi trên chiếc ghế trải một tấm da hổ ,chơi game trên một dàn vi tính hiện đại ,nhìn thấy có vẻ bà ta căng thảng lắm, tôi nhìn lướt xung quanh thì , ối trời, nào là bàn cờ vây , cờ tướng, cờ vua….
Cô quản gia cúi đầu nói:
-thưa bà chủ!!ngưòi đã rước về rồi ạ!!
Bà ta không nói gì, vẫn mải miết tay phím tay đưa chuột như chưa nge cô ta nói gì, cô ta thở dài một cái , rùi tiến lại gần bà ta, và nói thầm vào tai.lúc này bà ta mới quay lại nhìn .và câu đ ầu tiên bà ta thốt ra , thật là giống đứa con trai của bà ta khi tôi mới gặp(do nghe cô quản gia gọi thằng nhóc đó là cậu chủ nên suy ra hắn là con của bà này).:
-trời ơi , là con trai sao??nhà ta làm gì có nữ , kiểu này thì chết rồi!!
Nói xong b à ta quay sô điện thoại , không bik bà ta gọi cho ai, nhưng sau khi nói chuyện một hồi bà ta cưòi và nói giọng đầy bí hiểm:
-ha………ha kiểu này thì mày chết rồi con ạ………………ha…………..ha xem mày còn chảnh được nữa hok???ha,.,,,,,,,,,ha
Tôi thật sự không thể nói đc gì nữa, một ngưòi phụ nữ quyền quý đó ư, sao mà nhìn giống như những bà bán cá ngòai chợ thế kia, tôi chẳng bik nói gì thì bà ta hỏi:
-con tên gì và năm nay bao nhiêu tuổi rùi??
Tôi trả lời lí nhí:
-dạ!!!con tên dương tử gia anh, năm nay 18t ạ
Bà ta suy nghĩ một hồi, rồi nói :
– con hãy kể câu chuyện giao ước đi nào
tôi mạnh dạn kể:
-ngày xưa có một vị thiên sứ nọ anh ta di dạo quanh quảng trời bao la, nhưung khi đi đc một lúc anh ta lại dừng trứoc viên đá ngọc thạch nằm cạnh hồ của sự đau khổ, anh ta hỏi:
– đá ơi mày có buồn không,khi mà quanh năm suốt tháng maỳ chỉ ở đây mà lại chứng kiến mọi sự đau khổ cuả con ngưòi nữa chứ, hãy nói đi đá, viên đá ngọc thạch chẳng nói gì, nhưng ở trong tận tâm của viên đá loé sang lên một điểm sang , rồi vang ra một giọng nói:- vàng thì phải thử lữa, hạnh phuc sẽ bền lâu hơn khi trải qua đau khổ, hay tin tưởng vaòi một nagỳ ami nào đo , ta sẽ cảm thấy ý nghĩa hơn, mọi loài đều có trái tim của nó, chỉ có điều ta có bik lắng nghe hay không mà thôi
tới đây tôi ngừng kể, vì ông tôi chỉ kể tới đây, ông nói phần sau chính gia đình kia giữ rùi, nên hok bik.quay sang bà ta, tôi thấy bà ta có vẻ hài lòng , bà gật đầu:
– ừ!!tốt , đúng là người ta cần rước rùi!!
bà ta đang định nói tiếp thì giọng nói lúc nãy vang lên, đó là giọng của thằng nhóc lúc nãy:
-mẹ à!!!nhưng cậu ta là con trai, mà nhà ta đâu có nữ ,sao mà rước về đc chứ, mẹ suy nghĩ gì nữa đây??
Ba ta cuời :-nhưng đã hứa hôn thì bik làm sao, kệ trai gái gì tao cũng rước hết ,!!
cậu ta không chịu thua:
-nhưng anh hai có chịu hok, ảnh mà bik mẹ rước cho ảnh một ngưòi con trai , chắc anh phá cái nhà này lun wa??
Bà ta nói như đinh đóng cột:
-nó không chịu thì tao không ép , tao cũng bik tánh nó, nó mà hok mún thì có giết nó cũng chẳng đổi ý đâu
cậu ta dai như đĩa:
-nhưng lỡ anh hai hok đồng ý , thì mẹ làm sao ,gởi ngưòi ta về chắc, mẹ dừng nói là như vậy nha??
tới lúc này, bà ta lại cưòi một nụ cưòi nham hiểm , và trong lời nói ẩn chứa điều gì đó:
-không đc! ai lại làm thế, ngưòi ta thường nói cơ nghiệp của anh dỡ dang , thì phận là em phải làm thay, chính vì thế mà ……..phương!!!con sẽ kế tục anh con nghen ha….ha
tới giờ tôi mới bik, thì ra thằng nhóc dó tên là phương, và tôi cảm thấy hình như là bà ta đang chọc con trai của bả.thằng nhcó đó chẳng do dự nó vừa nói vừa cưòi :
-vậy thì lúc đó!!anh chàng xinh đẹp này sẽ là của con phải hok nà…………..
giọng nói hắn kéo dài nghe mà rợn người , tôi thật sự bất ngờ vì câu trả lời của hăn, tôi cứ tuởng hắn sẽ phản đối chứ , ai dè hắn đồng ý cái rụp,nói rồi hắn đi thẳng, chỉ dể lại tiếng cười khoái chí,tôi quay sang nhìn, thì bà ta thở dài , nói với tôi:
-cầu trời cho thăng tuấn nó đồng ý, chứ con mà rơi vào tay thằng phương chắc ta chết mất , nó là đứa cực kì quái gỡ đó con à, nó mới có 16t mà đã làm cho 12 đứa con gái phải mang thai, may mà ta đã sắp xếp mọi chuyện ổn thoả, chưa hết còn nghe nói nó đi chơi với tụi trai bao, ta nghe mà như thót cả tim, không bik phạm tội gì mà tôi lại sinh ra cái đứa như thế chứ,…..
mắt bà ta nhìn trong cơn xa xăm, tôi thạt sự không ngờ đc, một thằng nhóc chỉ mới có 16t thôi, mà sao nó có thể lại làm những chuyện mà chưa chắc gì tôi dám làm, đang suy nghĩ thì nghe bà phu nhân đó nói với cô quản gia:
-cô mau chuẩn bị phòng cho cậu gia anh, ngày hôm nay chắc đi dường đã mệt rồi, ngày mai rồi ta hãy tiến hành mọi chuyện!!
Nói rồi , bà ta lại nhảy lên chiêc ghế vi tính, tiếp tục công việc chinh phục của thế giớ game.
Tôi cũng không bik họ nói tiến hành mọi chuyện là gì, tôi cũng chẳng dể ý nữa, chỉ bik đi theo cô quản gia, phòng của tôi đc sắp đặt cạnh hoa viên, đối diện với dãy lầu mà buổi sang có một tên đọc sách mà tôi đi ngang qua. Đang chuẩn bị hành lý , tôi nghe cô ta nói:
-phòng của anh quản gia bên kia.
Căn phòng của anh phong gần như là sát phòng tôi.trứơc căn phòng lộng lẫy đó, thì bên cạnh cửa sổ là khóm hoa hồng bạch, nhìn thật đẹp.
—————–
Danh sách các chương:
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 4 - 5 - 6
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 7 - 8 - 9
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 10 - 11 - 12
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 13 - 14 - 15
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 16 - 17 - 18
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 19 - 20 - 21
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 22 - 23 - 24
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 25 - 26 - 27
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 28 - 29 - 30
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 31 - 32 - 33
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 34 - 35 - 36
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 37 - 38 - 39
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 40 - 41 - 42
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 43 - 44 - 45
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 46 - 47 - 48
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 49 - 50 - 51
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 52 - 53 - 54
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 55 - 56 - 57
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 58 - 59 - 60
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 61 - 62 - 63
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 64 - 65 - 66
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 67 - 68 - 69
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 70 - 71 - 72
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 73 - 74 - 75
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 76 - 77 - 78
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 79 - 80
- Chuyện tình hoàng tử - Chap 81 - 82 - Hết
Anonymous says
Nhok bj 21t minh o q7 co aj muon tam su ko nao
Ốc nhỏ says
Omg 82chap chắk xỉu wuá
Việt Hà says
Truyên hay lắm tác giả.