Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Hắn ôm cậu té xuống giường , khiến Lộc Hàn cảm nhận được thân thể khỏe mạnh của hắn . Vóc dáng vạm vỡ , một mùi hương của xà phòng x-men thoáng qua . Lộc Hàn cảm nhận được “cậu nhỏ” của hắn chào cờ . Lộc Hàn mở to mắt nhìn hắn ….
“Thơm thật …. Anh thật sự là con sói chuyên dụ dỗ em mà …”
Hắn vòng tay ôm cậu vào lòng , hắn hôn lên môi cậu . Lộc Hàn nhắm mắt hở nhẹ đôi môi , để hắn đưa lưỡi ướt mèm vào trong khoang miệng của cậu . Cả hai hòa quyện vào nhau tạo nên tiếng lách cách , hắn mút môi dưới của cậu khiến nó đỏ chót sưng tấy . Hắn mạnh tay lột khăn tăm của cậu ra , hắn di chuyển đôi môi xuống cổ trắng ngần của cậu . Mút , cắn lên cổ để lại vết thâm tím . Lộc Hàn rên rĩ khi hắn mang lại cho cậu cảm giác khó tả , vừa sung sướng vừa đau . Hắn lần lần di chuyển xuống bụng , hôn nhẹ lên “cậu nhỏ” của Lộc Hàn . Làm nó cương cứng lên (má ơi , hại não quá @@) , Lộc Hắn nắm đầu tóc của hắn vò nó rối tung , cậu quằng quại trong cơn khoái lạc …
-A…rrrrr…..aaaaaaaaaa … anh … Phong … tắt đèn đi …. – Mắt cậu lờ mờ chìm trong đê mê …
-Kệ nó đi – Hắn cười gian manh như con sói tiếp tục chén sạch .
Hắn bắt đầu di chuyển lên xuống làm ướt hết phần “cậu nhỏ” của Lộc Hàn . Lộc Hàn cảm thấy nó quá nóng , quá sức đối với cậu . Lộc Hàn quơ tay tìm chăn siết chặt nó , búng nổ phóng thứ nóng hổi vào miệng của hắn .
-A …….rrrr …. Anh… em xin …lỗi … tại … – Lộc Hàn ngóc đầu nhìn hắn .
“Giờ là phần của anh …” – Hắn nhìn cậu cười thầm trong lòng , hắn chờ ngày này lâu lắm rồi . Hắn thấy trong clip làm sao thì hắn làm vậy , hắn tìm lổ nhỏ của cậu . Nhả thứ chắt tinh dịch của cậu mới ra lên huyệt môn của Lộc Hàn . Hắn bắt đưa một ngón tay vào , rồi hai ngón đến ba ngón . Lộc Hàn cảm thấy đau đớn , nơi ấy co dãn ra . Lộc Hàn nắm tay hắn ứa nước mắt , giọng đứt quãng rên rỉ vừa đau mà lại sung sướng ….
-A..nh…Phong…em đau…quá …. –Lộc Hàn siết chặt tay hắn ..
-Không sao đâu , em thả lỏng người đi …
Hắn thấy cậu khóc muốn dừng lại , nhưng vì quá yêu nên hắn bất chấp làm liều . Muốn Lộc Hàn mãi là của hắn . Hắn thấy nó co dãn rồi đưa “cậu nhỏ” của hắn vào trong cậu từ từ . Hắn bắt đầu di chuyển nhẹ nhàng đến mạnh dần …
-Aaaaaa …. Rrrrrr ….aaaaaa
Lộc Hàn rên rỉ trong khoái lạc , nó mang cho cậu đau đớn như xé toạt ra tầm hai vậy . Lộc Hàn cảm nhận điểm nhạy cảm mà hắn mang cho cậu , cảm nhận được “cậu nhỏ” của hắn đi trong cậu , nó to lớn một ngày lớn dần trong người cậu . Hắn mạnh bào di chuyện nhanh dần , rút ra rồi lại thúc mạnh vào … Cơ thể hắn rần rần , máu nóng dảy dọc theo cảm nhận của “cậu nhỏ” , nó làm hắn mạnh mẽ trong cơn khoái lạc , đê mê . Hắn nhắm mắt , tận hưởng sức nóng co thắt chặt của cậu ….
-Lộc Hàn … anh yêu em …. Sướng quá … – Hắn nói giọng mạnh liệt …
-AAAA… rrrrr…. Em cũng … yêu anh ….
Lộc Hàn bây giờ chẳng biết trời mây gì nữa , chỉ biết thấy sức mình yếu dần đi trong vòng tay hắn . Lộc Hàn đưa tay ôm vai hắn , tay báu chặt lên lưng hắn . Cào xé vì hắn quá mạnh , quá bạo lực đối với cậu . Hắn tăng tốc , đưa “cậu nhỏ” tới tấp làm cậu không kịp nhận thức sự di chuyển của hắn .
-A… anh sắp …ra ….
Hắn ngước mắt lên trần nhà , sức nóng ma sát của cậu đã đem lại cho hắn bùng nổ phóng thứ tinh dịch nóng rức lửa vào trong con người cậu . Hắn ỉu xìu mệt mỏi , ngã ập lên người cậu . cố gắng hôn lên đôi môi cậu . Nhưng hắn đâu biết rằng , vì làn lần phá trinh ăn sạch con người cậu , nên máu trong tiểu huyệt của Lộc Hàn chảy một ít lên ga trắng tinh . Hắn rút “cậu nhỏ” teo ỉu xìu ra (ha ha ha m.n nghĩ sao tùy :V) , hắn ôm cậu ngủ đến sáng mai . Lộc Hàn khẽ cựa mình đắp chăn cho hắn và mình , cậu cảm thấy giờ này nó vẫn còn thốn . Nhưng nhìn hắn đáng yêu như vậy , Lộc Hàn cảm thấy hạnh phúc không hề quan tâm gì đến điều gì nữa …..
Truyen gay: Thiếu Gia Sát Gái gặp Cậu Nhóc Lạnh Lùng – Chap 26
Vũ Minh lại say khướt , thân hình mềm nhũng đi loạng choạng trên vỉa hè . Vũ Minh đắng họng , chất nhừa nhựa ghê tởm làm Vũ Minh rất khó chịu . Không biết bao nhiêu lần ợ lên ợ xuống , Vũ Minh tìm một gốc cây ói mửa ra .
-Ọe … ợ ….
Vũ Minh chùi mép , giận lòng hận anh Vĩnh Thiên bỏ rơi cậu . Nó làm cay đắng gấp trăm lần con người Vũ Minh .
– Vĩnh Thiên anh quá đáng lắm …
Vũ Minh lèm bèm đi tiếp , không hiểu thế nào mà đôi chân dừng lại trước cửa nhà anh Vĩnh Thiên . Đây là ngôi nhà mà anh Vĩnh Thiên sẽ sống khi kết hôn cùng Ngọc Lệ . Vũ Minh tức giận đạp vào cánh cổng , la hét giữa vung trời màn đêm đen tối ……
– Vĩnh Thiên … đồ khốn kiếp … tôi hận anh …..
Vũ Minh chưởi rủa , khiến nhà hàng xóm bên cạnh khó chịu . Liền chạy ra khiên ngăn lại ….
-Nè cậu kia , ồn ào quá đi về nhà đi ….
Vũ Minh liếc mắt rồi cũng bỏ đi , từ đâu nước mắt chực trào ra . Vũ Minh nấc cục khóc trên đường về nhà . Đã bao nhiêu lần Vũ Minh đều nhớ anh da diết , không thể nào quên được .
– Đồ khốn , tôi ghét anh … vì anh dám làm tôi nhớ ….
Vũ Minh dùng chân sút bay hòn đá , trong lòng hả hê vì nghĩ được kế sách .
Để xem lần này anh có trốn thoát khỏi em được không đã …
Sáng hôm sau tinh mơ , nắng len lỏi qua khung cửa sổ khách sạn . Chói rọi vào hai người đang ôm nhau ngủ say sưa . Ánh nắng vàng chiếu vào khuôn mặt của Tần Phong , hắn khẽ cựa mình mở mí mắt . Lần đầu tiên hắn thấy cậu mỏng manh , ủ rũ như một con mèo tìm hơi ấm . Hắn ôm cậu vào lòng , khẽ hôn nhẹ lên mái tóc Lộc Hàn . Hắn cảm thấy hạnh phúc sung sướng , hắn đưa ngón tay rờ vào khuôn mặt cậu . Rồi di chuyển dần lên cánh mũi , đôi môi đỏ mọng nhợt nhạt . Đôi môi của Lộc Hàn khẽ mỉm cười , ngậm lấy ngón tay của hắn .
-Em dậy rồi à – Hắn áp sát người mình trần truồng lại gần cậu hơn .
– Xê ra … em đang đau đó … – Lộc Hàn vẫn nhắm nghiền mắt giận hắn .
– A … cho anh xin lỗi …. – Vẻ mặt hắn hối lỗi thật đáng yêu làm sao .
Lộc Hàn từ từ mở mắt nhìn hắn , cố lấy chắn che lại hết . Nhìn hắn ở khoảng cách gần , đôi gò má ửng lên trông thấy . Hắn thấy vậy cười khì , quay người đi ….
– Đó vậy được chưa ??
-Uhm …
Lộc Hàn luồn tay ôm sau lưng hắn , vùi đầu vào lưng hắn . Hơi thở nồng nàn của Lộc Hàn phả vào lưng hắn . Tần Phong như cảm nhận được nguy hiểm chết người , thật là cậu đang dụ dỗ “cậu nhỏ” của hắn làm thêm trận nữa . Hắn vội ngồi bật dậy vò đầu rối tung , làm Lộc Hàn hụt hẫng mất hơi ấm . Lộc Hàn nhìn hắn vẫn còn trần như nhộng , lộ ra cặp mông săn chắc làm cậu xấu hổ trùm chăn lại . Hắn xỏ dép lê vào nhà vệ sinh, tắm rửa sạch sẽ rồi mặc lại bộ đồ hôm qua . Hắn bước ra nhìn cậu giọng ngọt sớt ….
-Vk ơi , dậy đi tắm đi còn ngủ bao giờ ?
Hắn giật chăn lại khiến Lộc Hàn chưa kịp nhận thức . Đập vào mắt hắn là tấm ga trắng tinh , dính một ít máu với tinh dịch của hắn ngày hôm qua . Thân thể Lộc Hàn mỏng manh , yêu ớt cậu cố gắng che của quý lại . Mặt giận dữ đỏ gay quát hắn (Gato vỡi …. hic … :”> 😡 )
– Anh làm cái trò gì thế ? Từ từ đã chứ … hix …
Hắn như nhận thức được giờ cậu đang rất yếu . Hắn khẽ đi lại gần cậu , bế cậu vào nhà tắm . Hôn lên gò má của Lộc Hàn khẽ nói ….
-Anh xin lỗi … tại vì anh mà em phải chịu đau như vậy ….
– Xin lỗi thì được gì ? Vô duyên …
Lộc Hàn quay mặt đi , không dám nhìn vào mắt hắn . Thật sự thì cậu phơi bày thân thể trước mặt hắn rồi , đâu còn gì để mà giữ mình trong sạch nữa . Giờ cậu là của hắn mất rồi , lại mất sự trong trắng của mình dành cho hắn nữa ….
– Em bị anh phá mất rồi nha , em là của anh . Anh yêu em Lộc Hàn …
Lộc Hàn chép miệng , thật tình tự nhiên hắn lại buông câu nói sến queo ấy . Không biết hắn học đâu ra mấy dòng chữ này , mà cậu lại nổi da gà . Đằng nào cậu cũng yêu hắn , trao mình cho hắn rồi . Đâu cần phải nói như vậy nữa ….
– Nếu vậy sau này anh đừng bỏ rơi em đó nha ….
Hắn cứng họng , không biết nói làm sao ? Hắn bối rối , vì trước đó có hứa sẽ thuộc về Huyền Trang , để được mong giữ yên lặng chuyện clip . Hắn đành gật đầu giả dối với cậu . Tắm xong hắn xuống trả phòng , còn cậu phải cố gắng bước đi thật nhẹ . Vì nó vẫn còn đau , lại khó chịu nữa ….
– Lên xe taxi đi , anh trả tiền xong rồi . Em về nhà nhớ nhắn tin cho anh nha …
– Còn anh thì sao ? – Lộc Hàn nhìn hắn thở dài .
– Không sao đâu , em yên tâm đi . Anh về được mà .
Chiếc xe đưa Lộc Hàn đi trên con đường về nhà . Hắn vẫn đứng đó vẫy tay , cậu nhìn qua gương chiếu thấy hắn cầm điện thoại vẻ mặt buồn bã ….
Ting .. ting ….
Lộc Hàn cố gắng lấy điện thoại ra xem , cậu mỉm cười nhẹ . Trong lòng bất giác dáy lên sự hạnh phúc vô bờ mà hắn dành riêng cho cậu ….
Bé yêu ơi , đêm qua thật tuyệt vời sung sướng lắm . Anh yêu em mất rồi , em trả tim lại cho anh đi
Lộc Hàn trả lời lại , tay chạm lách cách , môi vẫn nở nụ cười .
Em không trả .. :3
Lúc nhắn gửi đi , Lộc Hàn lỡ tay đánh rơi điện thoại . Chiếc xe taxi bỗng dừng phanh đột ngột , khiến điện thoại phăng ra xa . Màn hình tắt hẳn , tin nhắn vừa rồi của cậu không gửi được . Lộc Hàn tự nhiên cảm thấy lo sợ mông lung , mồ hôi ướt đẫm cả trán . Cậu cố gắng tìm lại điện thoại , màn hình nhấp nháy hiện thị dòng chữ “không gửi được tin nhắn – Thử lại ?” . Lộc Hàn run tay lo nghĩ ….
Đây có phải là điềm báo tan vỡ không ? Không … không phải đâu mà …
– Xin lỗi cậu , do kẹt xe nên tôi thắng không kịp … – Bác tài xế lên tiếng.
– Không sao ạ – Lộc Hàn mệt mỏi ôm trán …
Hắn mang cặp đến trường như bình thường , buỗi lễ chào cờ dường như kết thúc sớm . Hắn gặp cô trên sân thượng , khuôn mặt lạnh tanh không cảm xúc …
– Từ bây giờ cô muốn làm gì tôi cũng được ….
– Chà chà … vẫn còn một ngày nữa mà thiếu gia – Cô nở nụ cười tiến lại gần hắn rờ vào người hắn .
– Tôi không quan tâm lắm , ngày mai được nghỉ học cô có rãnh không ? – Hắn tỏ ra mạnh mẽ hỏi cô .
– À rảnh nhưng có chi không ? – Cô bắt đầu nghi ngờ hắn.
– Tôi mời cô đi chơi với tôi được chứ ?
– Được mà
Cô cười tươi rạng rỡ , khi biết hắn thua cuộc . Giờ đây hắn là của cô mãi mãi , cô cười đắc thắng biết hắn hết cách gỡ rối trong lòng bàn tay cô . Khi mà clip này vẫn giữ chặt trong tay cô .
Để rồi xem , nhóc chống mắt lên coi nhé . Giờ tao cho mày thấy tao và ảnh yêu nhau nhé con … ha ha …
Cô cười thầm trong bụng , chờ đợi ngày này lâu quá rồi . Cô muốn là hôn thê – vợ của hắn . Lòng tham của cô vô đáy , mắt cô sáng rực khi được sống trong nhung lụa . Nhưng có lẽ Huyền Trang phải từ từ bước lên từng kế một . Giờ cô chỉ muốn trừ khử thằng nhóc , tránh để liên lụy phiền phức .
Giờ mới là chuyện bắt đầu , mày hãy cảm nhận đau khổ đi con . Nhãi ranh Kèn … tao sẽ cho mày biết tay ….
Huyền Trang nghiến siết chặt tay , hận kẻ đã làm cô ra nông nỗi này . Không được yêu hắn lúc trước , để giờ này bị thằng nhóc cướp . Lại còn bị sỉ nhục ….
Lộc Hàn về đến nhà , người mẹ của Lộc Hàn lo lắng cho cậu . Đến nỗi Lộc Minh không đi học được , vì quá lo cho anh hai của mình. Lộc Hàn chợt mới sực nhớ ra , hôm nay còn phải đi học . Nhưng giờ này đã trễ rồi còn đâu ? Cũng chỉ vì hôm qua đi chơi quá nên cậu quên mất ….
– Lộc Hàn hôm qua con đi đâu mà giờ mới về – Mẹ Lộc Hàn vuốt tóc cậu .
– Con xin lỗi mẹ , tại con chơi với bạn quá nên quên mất – Lộc Hàn cố tìm kiếm Ngọc Hân – Mà Ngọc Hân đâu hả mẹ ?
– À nó đi bán hoa rồi con , nó nói là thích bán hoa của con lắm .
– À dạ vâng .
Lộc Hàn vuốt mồ hôi chảy xuống khuôn mặt . Cậu cảm thấy lo lắng tăng lên gấp bội , cậu chợt nghĩ mẹ có biết chuyện cậu qua đêm với hắn không ? Nghĩ đến chuyện Ngọc Hân sẽ nói cho mẹ biết , là cậu lo sợ lắm rồi . Sợ mẹ sock mà ngã bệnh bỏ rơi , hất hủi cậu vì nó quá ghê sợ với nhiều người . Nhưng vẫn không thấy chuyện này xảy ra , mẹ của Lộc Hàn vẫn nhìn cậu cười tươi như không có chuyện gì xảy ra . Lộc Hàn lẩm bẩm ….
Lạ thật … lẽ ra giờ này mẹ mắng mình , em Kèn nói chuyện của mình rồi chứ ….
-Anh hai , anh ra giúp chị ấy đi . – Lộc Minh nắm tay cậu khẽ lên tiếng .
– Ừ …… ừ ….
Lộc Hàn vội dắt xe đạp điện phóng đi , cậu đi nhẹ nhàng trên con đường ra cửa hàng .
– Ui da … đau quá à … đúng là thốn quá mà~ – Lộc Hàn rên nhăn mặt :”>
Đến cửa hàng hoa , cậu vẫn thấy Ngọc Hân bán đều đều số hoa đã bó sẵn . Nhưng Lộc Hàn chợt khựng lại , nước mắt nhạt nhòa rơi nhẹ khi thấy ai kia , tay trong tay cô gái ấy vào trong quán hoa của cậu .
Khốn kiếp anh dám bỏ rơi tôi sao ? …
– Này bé Kèn ơi , bán hoa cho tôi đi nào… – Giọng Huyền Trang kéo dài nhếch mép cười đểu …
Truyen gay: Thiếu Gia Sát Gái gặp Cậu Nhóc Lạnh Lùng – Chap 27
Huyền Trang nắm cánh tay hắn vào quán hoa , nhìn Ngọc Hân cười hí hửng . Ngọc Hân ngước mắt lên nhìn , cô ghét cay ghét đắng Huyền Trang . Ngọc Hân liếc mắt nhìn Tần Phong , cô hiểu được phần nào là hắn đã bỏ rơi anh Lộc Hàn . Ngọc Hân chợt giật mình , khi nhìn thấy bóng dáng Lộc Hàn trước cửa .
-Mua gì ? mua lẹ rồi biến dùm … – Ngọc Hân nói giọng xua đuổi .
Lộc Hàn lừng thững bước vào , nước mắt cậu rơi trên má . Tay siết chặt nắm đấm , Lộc Hàn cố kiềm nén để nước mắt không được rơi nữa . Cậu nghĩ rằng , mình là con trai không được phép khóc trước mặt người mình yêu . Lộc Hàn cố đưa tay chạm vào lưng hắn mà sao không thể được . Cậu mấp máy môi thầm gọi tên anh , nhưng sao đôi môi không chịu lên tiếng ? Ngọc Hân thấy cậu quá sức chịu đựng nên lên tiếng thay cậu ….
-Anh Phong , đằng sau anh kìa …
Hắn giật mình quay lưng lại , thấy đôi mắt cậu đỏ hoe bàn tay run rẩy . Dường như Lộc Hàn giận hắn lắm , trái tim cậu đau đớn giống như có ai đó dùng kim làm nó đau vậy . Huyền Trang nhếch mép cười hả hê trong lòng , khi thấy Lộc Hàn cố gắng chịu đựng vì hắn .
-Chà … chà … khóc đi chứ ….
Lộc Hàn quay sang nhìn cô , lòng căm hận cô đã giết chết cậu ngay lúc này . Lộc Hàn không dám khóc , để chứng tỏ cậu có mạnh mẽ giống như ngày đầu gặp hắn . Bao nhiêu yêu thương cậu dành cho hắn là vô điều kiện , cậu không tin hắn dễ dàng mau đổi thay đến vậy . Cậu không tin hắn bỏ rơi một cách dễ dàng , khi ngày hôm qua vẫn còn bên nhau thật nồng nàn . Lộc Hàn nghĩ có chuyện gì đó rất mờ ám giữa hắn và Huyền Trang ? Nên hắn mới bỏ rơi cậu , rời xa cậu ngay lúc này . Phải , đúng rồi hắn có chuyện gì đó nên không thể nào như vậy được . Lộc Hàn cố nhìn thẳng vào mắt hắn , để xem hắn còn quan tâm cậu nữa không ? Nhưng hắn không quan tâm cậu nữa , mà lạnh lùng quay sang hướng khác …
“Không … không … thể nào … Tần Phong .. anh yêu em lắm mà …”
-Anh … có còn yêu em không ? – Lộc Hàn cố gắng hỏi hắn .
-Tôi …. – Hắn quay sang Huyền Trang – Yêu cô ấy …
hiếu phan says
Ra nhanh chut di tg dag hay ma