Truyện gay: Thật Sự Chú Rất Yêu Ba – Phần 2 – Chap 9

Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về truyengay2021@gmail.com. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Thật ra là nhờ vào chú ý đến cái ĐT, tui mới phát hiện ra thêm 1 cuộc gọi nhỡ nữa mà có người đó là 1 người quen, có lẽ cuộc sống và những khó khăn của tui em ấy cũng dành 1 sự quan tâm, nhưng có điều ko thể hiện ra nhiều lắm thôi, sẵn mang trong mình 1 niềm vui ko hề nhỏ, tui điện cho em ấy để khoe luôn 1 thể. Sú ko biết nói đâu, Sú chỉ ú ú ớ ớ thôi,
nhưng Sú biết nghe nhiều lắm, Thật là cưng con biết bao nhiêu. Sú biết cầm ĐT áp vào lỗ tai bắt chước người lớn đó, con Lụa đã làm như thế ko biết bao nhiêu lần rồi, tui rất biết ơn Lụa vì đã cho con nghe đc giọng tui, Lụa thừa nhận tui là ba của bé, chỉ duy nhất Lụa thôi, những khi có thể nghe đc ĐT của tui, Lụa đều nói rằng “ba đó..bá nói chuyện đó…”
Mặc dù chỉ là 1 sợ im lặng, hoặc có khi những tiếng ớ ớ ú ú ở bên kia đầu dây, nhưng niềm hạnh phúc của tui là vô cùng to lớn, hạnh phúc là bởi vì Lụa ko ruồng bỏ người cha bất đắc dĩ này, hạnh phúc là bởi vì những lời nói này có thể lọt vào lỗ tai con. mặc dù ít có cơ hội đc thăm con nhưng Sú cảm nhận đc tui là 1 thâm tình, Có khi Sú cười vui ra vẻ mừng rỡ khi gặp đc tui nữa đó, có lần tui chớp cơ hội nhà ko có ai, lén sang thăm con ngay lúc con ngủ, nhìn cái miệng nó múp múp như thể là đang bú trong mơ cũng vui ko thể tả.
Lụa nói có khi con còn cười nữa, chẳng biết vì sao. Tui đâu có dám đường đường chính chính đi vào trong nhà Lụa, chỉ là băng từ những cánh đồng rồi đi tắt vào cửa sau thôi, cánh đồng có biết bao nhiêu kỷ niệm, giờ ghi thêm vào đó là những lần ghé thăm con. Tía má Lụa rất kịch liệt, ông ấy có thể xua đuổi và quát tháo tui như 1 “tội đồ” ko thương tiếc, ông ấy cạn tàu ráo máng ko những với tui mà còn với ba má tui, để tránh bị thoái mạ đau lòng, ba má tui cũng ko bao giờ dám thăm cháu, đó là nổi đau của gia đình mà có lẽ đã làm tui khổ não nhất
khổ nhất là lúc ba đi trực cơ quan, muốn tới chơi với ba nhưng vướng mắc con cái lắm. Tụi nhỏ ngủ thì đành là ngủ, nhưng trong phòng ko có người lớn thì cũng ko thể nào yên tâm đc. Nhất là khi thằng Đạt nó còn quá thơ dại và ko lo đc cho bản thân. Tối đến ko có ba ở nhà mà nghe đc bài hát “Tiếng Thạch Sùng” của Cẩm Ly cũng buồn dữ lắm. Mặc dù hoàn cảnh của mình ko hề là lời bài hát. Chỉ là cảm thấy nhớ ông xã da diết thôi. Nếu như tụi nhỏ ngủ với ông bà nội thì có lẽ giờ này tui đã đến cơ quan với ông xã rồi.
Tiếc 1 điều là tui đã ko xử lý khôn khéo lắm, nên giờ đâu có thể làm phiền ba má đc nữa. Giá mà lúc con chưa ngủ, tui khéo léo đùn đẩy tụi nhỏ cho xống ngủ với ông bà nội thì giờ này tui có thể đi đc. Thật là tiếc khi thấy tối nay ba chỉ ngủ ở giường ngoài. Tui lại xuống dưới nghe ngóng. chỉ là giả sử thấy ba còn thức thì tui có thể gọi ba lên phòng mình ngủ cũng đc, có ba túc trực trong phòng cũng yên tâm hơn mà đi. Nhưng ba đang ngủ thì thôi chứ sao mà vô lễ đánh thức ba dậy đc. Tui còn ko dám mở đèn nữa là, thế rồi tui lại thui thủi lên phòng mình, nhắn lên zalo cho ông xã
ba ngủ rồi anh ạ
Thật ra là ông xã tui kêu tui xuống coi ba còn thức hay ngủ, nếu thấy ba còn thức thì để ảnh điện thoại nhờ ba lên phòng ngủ dùm, để cho tui đi đến cơ quan với ông xã, vì chính ổng cũng nói là nhớ tui. Ba ngủ rồi thì cũng chẳng làm gì khác đc, còn phòng má thì im lặng như tờ, 1 tiếng nói của tivi cũng ko hề có, lấy gì mà tui dám gõ cửa
Từ bao lâu nay, tuy nói là “trâu về hiệp phố, vợ chồng như hình với bóng” chứ nổi nhớ nhung là ko bao giờ thay đổi, tuy nó ko da diết như cái thời tui còn ở riêng hoặc sống ở SG chứ nó vẫn còn to lớn lắm, thà là cái giường trống trơ kia có ổng luôn nằm ngủ say xưa thì tui ko nhớ, chứ ngồi lặng thầm mình nên như thế này nhìn về cái giường thiếu đi ông xã là nhớ lắm.
Từ nhỏ đến lớn, tui chỉ cảm nhận đc nổi nhớ da diết nhất là nổi nhớ ông xã của mình mà thôi. Trong đêm 2 vợ chồng nói chuyện với nhau trên zalo miết, mạng bị lag là ổng liền gọi ĐT ngay, tui mới biết mạng lag, những tin nhắn trên giao diện zalo nẩy giờ ko thấy ổng phản hồi là vậy, rồi 2 vợ chồng lại rù rì nói chuyện trong đêm, ổng kêu tui qua facebook của ổng. Thật ra đó là những cách mà 2 vợ chồng nói chuyện với nhau mà ko tốn tiền, chỉ đóng tiền mạng 1 tháng 1 trăm 60 ngàn thôi, ổng nói ổng rất nhớ tui, nhớ con
Thiết nghĩ, nếu cuộc sống của tui và của con ko có ba chắc bơ vơ kinh khủng, chỉ 1 đêm thiếu vắng ba thôi mà tâm trạng buồn cỡ này nè trời, nói sao mà mỗi lần gặp chuyện sốc thì các bạn khuyên bỏ ‘ba”, nói sao mà có 1 anh trên facebook nói là tui thiệt thòi ko đáng, him nói là sao tui chấp nhận nuôi con của anh P, ko phải tui chấp nhận mà là con cái chấp nhận tui, ko phải tui chọn hoàn cảnh mà là hoàn cảnh chọn tui,
có bao giờ tui cảm thấy mình thiệt thòi đâu, tui còn biết ơn ông xã ko hết nữa đó, có 2 đứa con để tui có cơ hội đc chứng minh là tui yêu ông xã tui vô bờ bến, và có cơ hội đc chăm sóc cho thế hệ sau nữa, đó cũng là cái mà ba má rất thương tui hơn nữa, nếu ko có 2 đứa nhỏ, liệu tình cảm gia đình có chang hòa và đầy ắp yêu thương như thế này ko?
ngay cả việc anh P la cà nhậu nhẹt với bạn về trể má cũng thay tui rầy ảnh, thậm chí anh P còn ko dám nói nặng tui lấy 1 lời nào trc mặt ba má, hầu như má toàn chỉnh ảnh. Nhưng chuyện đó cũng ít xảy ra, chỉ là hồi trc ảnh nhậu về trễ với nhân viên pháp y tỉnh xuống hỗ trợ khám nghiệm tử thi của 1 vụ án nghi vấn bị sát hại, đêm ấy ảnh về trễ và giải thích là lâu lâu anh em trong ngành mới có dịp gặp nhau, người ta lặn lội từ Tân An xuống giúp đỡ cho mình mà mình từ chối lời mời cũng kỳ,
tui ko thông cảm cho ảnh là bởi vì trc đó 2 ngày ảnh cũng nhậu, tui cho rằng là ảnh chống chế kiếm cớ, khi tui la mắng ảnh thì ảnh có trả treo lại là ” em đừng có khó khăn như vậy có đc ko? anh đã mệt mõi mà em cứ lèm bèm miết”, má binh tui liền nên làm ảnh tắt đài luôn, lẳng lẳng đi lên chứ ko dám nói gì nữa. Thật ra ko phải tui khó, nếu tui ko lèm bèm thì ông xã sẽ ỷ lại là vợ hiền lần sau cứ mặc sức mà la cà thôi. Đi trực thì đối đế quá mới chịu cảnh chồng nơi vợ nẻo thôi,
chứ đi nhậu ai thông cảm đc hả? tui la là tui la vậy thôi chứ tui yêu ổng lắm chứ bộ, nhậu thì ai cấm ổng nhậu, nhưng nhậu sao cho về sớm cho vợ con ko mong thì hãy nhậu, nhậu hết biết trời trăng mây nước, khuya khoắc mới về ko la cũng uổng, chưa kể tui còn lo lắng ổng bị lôi kéo đi tăng 2 tăng 3 nữa kìa, mà tăng 2 tăng 3 giờ khuya chỉ nó nước đến mấy quán karaoke có “em út” quấn quít bên cạnh rót bia trót rượu thôi, rồi cái xỉ diện ảo đi luôn nè hen, mấy con quỷ đó tui quá rành,
chỉ giỏi ve vuốt vả lả đặng người ta nhét dô vú dô quần mấy tờ tiền bẩn mà thôi. Công an thì công an chứ, cởi cảnh phục ra thì cũng là con người thôi. Thà ổng ở nhà ổng ngủ cho tui nhìn thấy, chứ vắng ổng ôi thôi tui suy nghĩ lung tung. Để tui điện cần cứu Dì 6 xem sao, có khi Dì 6 giúp tui coi con, gọi cho Dì 6 trong lúc này có phần ko phải, nhưng mà ko gọi cho Dì thì tui quả thật ko biết gọi cho ai, sau 1 lúc chuông đổ thì Dì mới bắt máy, tui biết Dì còn thức là vì có tiếng tivi in như là phim nào đó lọt vào trong chiếc ĐT, Dì 6 nói là gì đang coi phim gì đó, cũng ngại lắm, biết Dì đang coi phim mà, nhưng mà tui cũng đành lấp lửng nói ra
– con định nhờ Dì giúp đỡ , dô phòng con coi dùm mấy đứa nhỏ
Dì 6 chia sẽ là Dì chờ phim VN, Xóm Gà xóm Vịt gì đó, tui hỏi Dì mấy giờ chiếu, rồi tui bày cho Dì qua đây coi phim và coi con dùm tui chút đi, mặc dù chưa biết trên youtube có ai post phim Xóm Gà Xóm Vịt gì hông nhưng mà tui cũng nói là ” Dì qua đây con serach du tu bi con kiếm phim Xóm Gà cho Dì coi, Dì coi liên tục luôn cũng đc, khỏi đợi truyền hình phát sóng, khỏi sợ quảng cáo ngang xương”, nghe tui nói thế dì khoái dô cùng, Dì ừ ngay và hứa là sẽ qua, tui dặn Dì là,
” ba con đang ngủ ở dưới nhà đó nhen Dì, dô khẻ khẻ hen” , thế rồi tui seacrch youtube thử coi có phim Xóm gà xóm vịt gì đó hông cái đã..ùi..có mợi..hên quá, tối ngay cho bả ngồi bả ngâm cứu cho đã ghiền bả, hổng biết có hay hông mà tui thấy ông Hoài Linh là tui biết phim hổng hay gì ráo rồi, nói nào ngay tui cũng ghét phim Việt Nam, nhảm là 1, xàm là 2…quảng cáo liên tục là 3, có khi bữa nào tui vui vui ngồi coi ké má, ngồi chưa đc nóng đít, chưa biết phim gì ráo đã..a…sữa vinamilk…a pepsi…a…băng vệ sinh…a…chảo ko dính..a…..lá hồng quân quần xà lỏn từa lưa hột dưa..a ..đánh bật 100 % vết bẩn..aaa… quần xì rách đáy..mệt…để tui xuống canh cửa cho Dì 6 dô cái đã, làm làm khẻ khẻ, Dì 6 cũng im ru bà rù theo tui đi lên, tui chỉ dì cái máy qui tính
” nè….phim Xóm Gà 1 dọc đó, Dì muốn coi tập nào thì Dì lít dô hen…
Tui trùm cái tai phone dô đầu bả, tui sỏ cái áo khoát dô tui xoay đi, bả hỏi khe khẻ
chừng nào con về?”””
3 giờ khuya
hả
Tui mỉm cười, chuyện này ông xã tui chưa biết đâu, chờ dắt xe ra ngoài , tui mới đề máy tui chạy, đâu có dám đề sớm đâu, dắt ra đường mới đề đó, tui tới cơ quan tui mới điện cho ổng ra đón, trong chốt trực ngay cổng có 1 thằng công an đang chống tay ngủ gục, anh P đập cửa 1 cái rầm làm nó giật mình chới với, ông xã tui dắt tui ra ghế đá ngồi chơi, ban đêm cơ quan ổng cũng có vài công an le nghoe, mà họ thoải mái lắm, tui thấy có mặc quần xà lỏn ở trần đi tới đi lui nữa, ông xã tui dòm coi có ai để ý hông, ko thấy ai “rình” cái ổng nắm tay tui đặt qua đùi ổng, ổng nói chuyện tìh tứ cực kỳ, tui hỏi
– nảy giờ anh ở đâu?
ổnghất đầu về cái phòng bên hông tòa nhà
– ó..ngồi mình ên
– tụi nó đâu hết ồi?
– ghé nói nhảm 1 hồi đi linh tinh lang tang
– xạo…nẩy giờ anh ko có ở trong cơ quan đâu
tui chỉ tay dô mặt ổng
– mới đi chơi dìa đúng hông? nghe tin em tới cái lật đật chạy về nè
– nếu mà anh mới chạy về sao từ trong đi ra đón em?
– vậy chứ anh ở trong đó anh làm cái gì?
tui kéo cái đùi ổng mở ra, tui mò cái khối cu ngay đủng quần ổng
– đây…kiểm tra coi
tui bóp bóp khối độn giữa 2 đùi ổng, ổng nói phạc
– coi chừng ta thấy
tui co tay, thúc cù chỏ dô hông ổng, ổng hỏi tui
– khai đi…em nhớ anh mới tới hay là ghen tuông vu vơ
tui bĩu môi, ổng xô đầu tui 1 cái
– nghi ngờ anh nè
Tui bật cười , ổng chồm đầu qua nhìn sát mặt tui
– có hông?
– ủa? ví dụ có nghi ngờ thì cũng có sao
– vậy là ko có nhớ anh đâu, toàn nhắn tin chuyện ko có
ổng giận tui ổng ko nắm tay tui nữa, tự nhiên dục bàn tay tui ra khỏi đùi, nghoảnh mặt đi chỗ khác vu vơ, tui thấy cử chỉ của ổng mắc cười kinh khủng, cũng biết giận hờn vu vơ nữa ta, tui kéo vai ổng lại
– nhớ anh thiệt chứ bộ
ổng gạt tay tui ra
– lúc nào cũng nghi anh,
– hổng có thiệt mà
– vậy sao em tới 1 cách bất ngờ?
– ơ..tại người ta muốn dành cho ông xã 1 sự bất ngờ chứ bộ
– sao nói là ba má ngủ hết ko đi đc
tui ngoác miệng cười,
– ờ..quên kể anh nghe nữa…nhờ vả Dì 6 nà
ổng xoay qua
– vậy hả?
– ừ…phải năn nỉ bả qua, mở phim trên mạng cho bả coi bả mới chịu qua
– phim gì?
– phim Xóm Gà Xóm Heo gì đó có Hoài Linh đóng
– phim Hài hả?
– ko phải..mà chắc cũng hài
Tui dòm vu vơ khắp cơ quan rồi tui nói
– chỗ này buổi tối cũng lãng mạng ghê hen, ai có vợ mà đi trực hẹn bồ nhí dô tâm sự chắc cũng lãn mạng lắm
ổng quay sang nghinh tui
– giỏi nói xiên nói xõ quá hen
– nói chơi chứ em gẹo anh vậy thôi, em thấy trên zalo anh ở cách 2.5 km, tính đường chim bay thì chắc cũng đúng
– lỡ 3 km rồi sao?
– thì tới đây khoanh vùng 0.5 km kiếm anh chứ sao, bán kính 0.5 km là lật tung hết
– vậy là anh biết anh nên đi những chỗ nào rồi đó
– chổ nào?
– lấy cái compa ra vẽ vòng tròn , lấy tâm là ở nhà mình, đi mấy chổ trên đường tròn thôi, thế nào em cũng thấy 3km
– ừ..giỏi..hay..tui bắt điện tango cho tui coi xung quanh ớ…ko phải cơ quan tui cóc cái đầu ông
– sao sai lầm quá mời ơi, chắc mai cắt mạng toàn tập, dẹp luôn cái điện thoại định vị này đi…sao quản thúc quá hà..mấy thằng bạn đồn có vợ là ở tù mà ko tin..giờ tin tin rồi nè
– tui giữ ông cỡ đó mà tui còn sợ mất ông nữa nè
– vậy còn sờ cu kiểm tra gì nữa hả?
tui nói tỉnh bơ
– sờ là tại vì người ta nhớ
– đi toilet hông?
– đi
– đi trước đi..anh đi sau..qua chỗ nhà cầu dành cho nam ớ
– em thấy nhờ cầu dành cho nữ an toàn hơn chứ anh
– ờ..cũng có lý…mà đi dòm trc dòm sau nhen..coi chừng ta để ý ớ
– yes sir…dô trc đợi anh nhen
– ủa mà em có đem chai thuốc bôi trơn theo ko vậy
tui giật chột
– ớ…quên bà rồi
– có vậy cũng quên
– ai biết đâu…nảy đi có nghĩ đc rũ toilet đâu à
ổng ngoắc ngoắc tay ra hiệu
– thôi..đi đi
tui xoay lưng mà mỉm cười, đi đi bọc ra đằng sau, dòm coi có ai để ý tui hông, tui thấy 1 thằng công an lạ quắc lạ quơ trên đường, nó cũng từ toilet đi dô, mà nó mặc quần xà lỏn và ở trần, trên vai có vắt 1 cái khăn mặt, tui giữ thái độ bình thường chứ chẳng có gì mập mờ quá, thấy tui lạ nó cũng dò dẫm ngó ngó, tui tưởng tui đi qua rồi nó sẽ hết ngó mà ai ngờ tui bất thình lình quay lưng lại tui thấy nó cũng ngó tui,
mặc dù chỗ nó ngó xa hơn chỗ gặp nhau lúc nảy, lạ vậy ta, tui chả biết nó là ai luôn ớ, hình như mới về Huyện hay sao ớ, cơ quan ông xã cũng biến đổi lính thường xuyên, mấy thằng 9X thì tui ít quen, chứ 8X thì nhiều, tui thấy nó trẻ chắc nó 9X, nói chứ cả ngàn công an tới lui trụ sở làm gì mà biết hết nổi, mới về, rồi thực tập,
rồi Thị Trấn điều chuyển qua, tỉnh khác tới, ôi lu xu bu, quá chời công an biết ai là ai đâu, thấy nó dòm tui là chắc nó thấy nghi nghi, cơ quan của ổng có phòng tạm giam nữa, đừng có nói nghi tui từ phòng tạm giam trốn ra nhen, trốn hông có đi lơn tơn vậy đâu ớ, hên quá, bánh bèo thường ko đc phân công trực đêm, 2 cái toilet trốn trơ, ko biết cái cảnh tình cờ gặp 1 thằng đái ngồi xè xè rồi la làng sao ta? chui dô toilet đóng cửa cho lẹ, chỗ này có 2 cái phòng, 1 đái i ỉa hay sao ớ, tui thì đái là đái tình cờ thôi chứ ko có ý định đái mới dô, tui ngồi 1 lúc thì tui ông xã tui mới gõ cửa, ổng dô liền chứ ko có chần chừ, ổng nói thều thào vậy nè
– đi lòn lòn từ phòng tạm giam dô nè
ra là vậy, hèn gì hơi lâu, tui hịt hịt cái lỗ mũi
– tụi anh hổng có giữ vệ sinh chung gì hết à…toilet đen sì..đen gồm..rồi cái nắp dơ vậy sao ngồi
– ngồi chi..đứng y..phòng nam còn dơ ác nữa
—————-
Thuộc truyện: Thật Sự Chú Rất Yêu Ba – Phần 2
- Thật Sự Chú Rất Yêu Ba - Phần 2 - Chap 2
- Thật Sự Chú Rất Yêu Ba - Phần 2 - Chap 3
- Thật Sự Chú Rất Yêu Ba - Phần 2 - Chap 4
- Thật Sự Chú Rất Yêu Ba - Phần 2 - Chap 5
- Thật Sự Chú Rất Yêu Ba - Phần 2 - Chap 6
- Thật Sự Chú Rất Yêu Ba - Phần 2 - Chap 7
- Thật Sự Chú Rất Yêu Ba - Phần 2 - Chap 8
- Thật Sự Chú Rất Yêu Ba - Phần 2 - Chap 9
- Thật Sự Chú Rất Yêu Ba - Phần 2 - Chap 10
Leave a Reply