Truyện gay Sếp Thiệt Quá Đáng Mà …! – Chap 5
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
+ Cậu té hoá ra điên à.Cậu ngốc à,chỗ làm của cậu bây giờ tiền lương nhiều hơn tiền lương nơi cậu muốn làm đấy.
+ Tôi thích thế,tôi sẽ gửi đơn xin nghỉ việc sau.
Sau đó,tôi nộp đơn xin nghỉ việc.Xin làm ở chỗ Pocky.
+ Giới thiệu với mọi người đây là Thiên Bảo,anh trai Thiên Hoàng.Có gì mọi người giúp đỡ cậu ấy.+ Ông chủ giới thiệu tôi
+ Đi làm thôi Hai.
Giờ tôi mới biết công việc này cũng không nặng nhọc lắm,chỉ bưng nước,dọn nước,và làm một số chuyện vặt.
+ Xin chào quý kh…+ Tôi đang nói bỗng giật mình
+ Không tiếp tôi ư ?+ Là Jullian,thường thì giờ này là giờ ăn trưa.
+ Được rồi,mời anh.+ Tôi đi lại kéo ghế mời anh ngồi.
+ Cho tôi một capuchino.+ Jullian vừa ngồi liền kêu 1 ly.
+ Được rồi.+ Tôi ghi vào giấy rồi bước vào bếp,kêu anh làm nước 1 ly capuchino.
+ Cậu phục vụ.+ Có một ông khách gọi tôi.
+ Vâng tới ngay ạ.
Tôi bước lại,cuối đầu lấy cuốn sổ ghi món,đột nhiên ông khách gọi tôi nắm lấy tay tôi.
+ Tối nay em đi với anh có được không,nhìn em này,đẹp thật.+ Ông khách nắm tay tôi,khuôn mặt biến thái hiện lên.
+ Này có mau thả tôi ra không?+ Tôi giật mình,giằng co tay ra khỏi tay ông ta.
+ Thôi nào,chỉ đêm nay thôi.+ Ông ta cứng đầu,vẫn giữ tay tôi không buông.
+ ”Chát” Có mau buông ra không thì bảo?+ Có một người đàn ông mạnh như “Super Man” *cười* tát ổng bay xuống đất.
+ Jullian….+ Không ai khác mạnh như “Super Man” ngoài anh ta *cười to trong bụng*
+ Cậu không sao chứ?
+ Tôi…không sao…+ Tôi liền đi vào nhà vệ sinh,mọi việc ở ngoài tính sau =.=.
Truyện gay Sếp Thiệt Quá Đáng Mà …! by SelenaFer Lát sau tôi ra,mọi việc vẫn diễn ra bình thường,ông khách đi rồi,mọi người cũng không chú ý tới tôi.Khoan đã,nhân vật chính trong tâm trí tôi đâu rồi?Jullian đi rồi.Tôi nhìn đồng hồ mới biết tới giờ vô làm của anh ta.Liền đi làm việc của mình.
Tối về,tôi liền leo lên phòng,tắm thay bộ đồ thoải mái,giữ ấm được,đi xuống phòng Jullian.
+ ”Cốc!Cốc” Jullian…anh có trong phòng không?
+ Có,cậu vào đi.
Tôi bước vào,căn phòng ngập mùi thơm của anh ta….không phải…mùi của anh ta thôi,không phải thơm *lắc đầu*.Tôi thấy Jullian đang ngồi làm việc trên bàn.
+ Tôi có phiền anh làm việc không?+ Tôi đứng ngay cửa,bảo đảm không làm phiền mới bước vô.
+ Không sao,cậu có chuyện gì muốn nói?+ Jullian dừng việc,ngước đầu nhìn tôi.
+ Tôi muốn cảm ơn anh việc hồi sáng.Thiệt nếu không có anh,chắc tôi cũng không có ai cứu.+ Tôi ngồi lên ghê kế bên Jullian.Vừa nói vừa gãi đầu.
+ Không sao đâu,chuyện đâu có gì to tát chứ.+ Jullian cười với tôi,đứng lên xoa đầu tôi rồi đi lại kệ sách.
Cảm giác gì vậy nè,ấm áp quá.Tôi đang suy nghỉ gì vậy *vò đầu*
+ Cậu làm gì mà rối đầu vậy nè.+ Jullian đi lại,đưa tay chải chải mái tóc rối của tôi.
+ Anh….Haizzz+ Tôi lại vò mái tóc.
+ Tôi có cuốn sách muốn cho cậu đọc,mang về đọc đi.+ Jullian đưa cho tôi một cuốn nhỏ,hơi dày,nhưng dày đúng ý của tôi rồi.
+ Gì vậy?Tư vấn tình yêu ư?+ Tôi trợn tròn mắt,ngước lên nhìn Jullian/
+ À,chuyện là vầy.Bữa đó,có một cô gái làm trong công ty.Đưa cho tôi cuốn sách này,tôi đã nhìn qua rồi,nhìn kĩ thì tôi cứng nhắc như thế thì làm sao có bạn gái đây.+ Jullian lại cầm bút,vùi đầu vào đống sấp giấy.
+ Đâu phải như vậy chứ…anh là ngoài lạnh trong ấm thôi,người như anh vừa đẹp trai,vừa giàu sang như vậy.Có gì mà không có bạn gái.+ Tôi nói xong mới nhận ra,Jullian cứ nhìn tôi.+ Gì vậy,tôi nghỉ gì nói đó.+ Đột nhiên áp sát vào tôi.+ Này…gì đây…+ Tôi nhắm mắt lại.
+ Cậu….dính gì kìa.+ Jullian đưa tay phủi lên mặt tôi.Tôi liền mở to mắt.
+ Tôi về phòng đây.+ Tôi chạy vù về phòng,nằm vùi mặt vào gối.
+ Một con mèo thú vị,thật đáng yêu.+ Jullian vừa nghỉ vừa cười,rồi vùi đầu vào gối.
Thiên Hoàng đi làm về,liền đi tắm,thay bộ đồ,choàng thêm áo khoác nón con vịt.
Cậu đi xuống bếp,định lấy ít bánh ngọt lên ăn,bắt gặp Phong đang ngồi trên sô fa,vừa ngồi vừa ăn bánh.
+ Là loại bánh ngọt em thích.+ Cậu ngồi xuống sô fa,cầm ti vi bật lên.
+ Em có muốn ăn không?+ Anh chìa bánh ra trước mặt cậu.
+ Được thôi.+ Cậu liền cầm nĩa,xắn miếng bánh ăn.
Cậu và anh ngồi trên bàn một lúc,đột nhiên đèn bị cúp,khung cảnh tối thui,đột nhiên đèn bị tắt,cậu và anh trai từ nhỏ đều sợ bóng tối,không biết giờ anh Hai làm sao,cậu thì lo cứu thân đã.
Cậu liền chộp được cái gì âm ấm,ôm láy cái đó,đột nhiên nghe tiếng.
+ Cậu không sao chứ.+ Nghe vậy cậu buông ra,rớt xuống đất.
+ Á…không phải chứ,thứ gì mà biết nói vậy.+ Cậu rủa thầm.
“Bụp”,đèn liền có lại,cậu nhận ra đó không ai khác là Phong.Gì chứ,nói mà giọng nói ghê thế sao.
+ Ôm rồi sao lại buông?+ Phong cười
+ Lên tiếng làm em hết hồn.Tưởng con ma đấy.+ Cậu bỉu môi,lo cho cái lưng mình trước.
+ Này đứng lên đi.+ Anh cầm tay cậu lôi dậy.
+ Cảnh tượng gì vậy nè?+ Phát hiện ra giọng nói quen thuộc,quay lạ,ông anh Hai yêu quý và Jullian đang nhìn mình.
Đang nằm,đột nhiên đèn điện tắt bụp.Tôi hốt hoảng,từ nhỏ đã sợ bóng tối,mà giờ đèn cúp giữa chừng không ai bên cạnh,tôi chả biết bám vào ai.
Tôi nằm im trên giường,bỗng có một bàn tay chạm vào vai tôi.
+ Này ai vậy,buông tôi ra.+ Tôi sắp khóc rồi này,ma hay người lên tiếng mau.
+ Là tôi,Jullian đây.+ Phát hiện ra người quen,tôi liền ôm chầm lấy.
+ Này là tôi mà cậu sao vậy.+ Jullian lay người tôi.
+ Đừng đi,tôi sợ bóng tối.+ Tôi bám chặt lấy Jullian
+ Được rồi đừng sợ…Tôi ở đây.+ Jullian vỗ vai tôi,ôm chặt tôi.
Trong cảnh tượng bóng tối,2 người ôm nhau.Tôi nổi da gà.
Một lát sau,nhà lại có điện,tôi vội nhận thức mình đang làm gì,vội buông tay ra.
+ Thật ra….tôi xin lỗi.+ Tôi vội đi xuống lầu.
Xuống tới tầng trệt thì phát hiện ra Phong đang nắm tay em tôi.Từ lâu tôi đã nghi tình cảm của em tôi dành cho Phong rồi nhưng vì khái niệm : “Chúng ta cùng loại,yêu nhau là chuyện không thể” nhưng không hiểu sao dạo gần đây tôi lại có cảm giác với Jullian.Không phải tôi xem thường thế giới thứ 3 nhưng….mọi người cũng biết *tuôn mồ hôi*,tôi là một trai thẳng,không phải gay đâu.
+ Gì vậy nè?+ Tôi vội la lên.
+ Hai?Hai làm gì mà ngạc nhiên vậy?+ Em tôi ngây thơ ngước lên nhìn tôi trong khi tay vẫn còn nắm tay Phòng
¬+ Hề hề,không sao.+ Tôi cười trừ rồi đi lên lầu.
+ Này ngốc,làm gì mà ngạc nhiên quá vậy?Trước giờ chưa thấy ai nắm tay nhau sao?+ Jullian tự tiện ngồi trên ghế trong phòng tôi,tay vớ lấy quyển tiểu thuyết.
+ Gì đấy?Anh tự tiện vừa thôi nhé!!!Ai nói tôi chưa bao giờ thấy,chỉ là,trong lòng có cảm giác gì đó?+ Tôi từ nói tự nằm sãi lai trên giường.
+ Thế cậu ôm tôi thì đó là gì?+ Jullian ngây thơ hỏi tôi.
+ Cái đó…làm sao mà tôi biết có tình huống đó được chứ?+ Tôi vò đầu bứt tai,quay người vào gốc,quay lưng lại vào Jullian tránh xa tầm mắt của anh.
+ Này,có thể tôi nói ra không giống với tôi cho lắm nhưng…cậu bị dị ứng với tình cảm thế giới 3.Thiệt tình,họ cũng là người như cậu,cũng biết yêu chỉ là….yêu con trai thôi.+ Sao mà nói triết lý quá vậy nè?Tôi không hiểu. Truyện gay Sếp Thiệt Quá Đáng Mà …! by SelenaFer
+ Anh hiểu như vậy,anh cũng là người thế giới thứ 3.+ Tôi quay sang,dùng ánh mắt khinh thường.
+ Làm gì cậu khinh thường tôi chứ,nếu cậu có cảm giác với ai,thì cậu đang yêu.Còn nếu em cậu có cảm giác với Phong,thì….cậu tự hiểu.+ Jullian nói xong bước lên lầu.
+ Vậy nếu tôi có cảm giác với anh thì sao?+ Tôi tự chui đầu vào góc,tự nói thầm.
Thiên Hoàng mặc bộ đồ ngủ màu trắng,giữa đêm khuya đi xuống lầu uống nước.Nếu mọi người,vừa xuống gặp bạn ấy,bạn sẽ thế nào?Nhưng chắc chắn có 1 người khác đấy.
+ Á,ai vậy.+ Một anh chàng cao ráo,đẹp trai đang đi xuống uống nước.
+ Anh Phong?Em đây.+ Không ai khác ngoài cậu bạn của chủ nhà,Phong!!! *tèn ta ten*
+ Thiên Hoàng?Em muốn hù chết anh sao?+ Phong vội trấn tĩnh,liền nở một nụ cười.
+ Ơ…+ Cậu liền bị nụ cười mê hoặc.
+ Cậu sao vậy?+ Phong liền đặt tay lên trán cậu.
+ Em không sao.+ Cậu liền đỏ mặt,cầm chai nước chạy lên lầu..
+ Cậu bé này,hù tôi muốn chết rồi giờ lại chay lên lầu là sao?Tôi đợi câu xin lỗi nãy giờ.+ Phong cười rồi cầm chai nước lên lầu.
Hôm sau,sau khi đi làm về,đột nhiên thằng bé níu tay tôi,kéo lên lầu.
+ Hoàng Hoàng,hôm nay em sao vậy?+ Tôi vội kéo thắng bé xuống giường,trấn tĩnh tiếng thở.
+ Hai à,liệu em nói Hai có tin không?+ Thằng bé nghiêm trọng quá,tôi sợ rồi đây?
+ Em bệnh?Em bị ai doạ?Hay là…em thích cô nào rồi?
+ Em có thích…nhưng không phải thích…con gái….mà là…con trai?
+ Hể?….con…trai…chẵng lẽ…là cậu Phong.+ Tôi đứng phắt dậy,trợn hai con mắt màu nâu ra nhìn thẳng thằng bé.
+ Ting ting ting…đúng rồi.+ Thằng bé cười rồi lại xấu hổ chui vào giường.
+ Hai…chuyện này….thiệt tình….+ Tôi lúng túng không biết làm thế nào.
+ Trước đó,Hai không chấp nhận sự thật này nhưng….bây giờ thì…+ Tôi vội xoay xở tình huống trong những gì tôi có khải niệm về tình cảm thứ 3 bây giờ.
+ Hai…Hai nói vậy là ý gì…?+ Em tôi đưa khuôn mặt ngây thơ ngơ ngát đến phát tôi nhìn tôi.Ôi đứa em tôi,yêu sinh ra ngây thơ à.
+ Hai …không có!!!+ Tôi phủ định rồi chạy ra khỏi phòng.Tránh ánh mắt của mọi người,tôi lao ra khỏi nhà luôn.
Như vậy rồi,tôi đành tản bộ hóng gió.Không biết có phải tôi thích thầm người ta không nữa,cứ bị anh hành hạ hoài làm sao tôi sống đây Jullian.Phải chi bây giờ,có anh ở đây thì tốt biết mấy.*Cười một mình*
+ Mèo ngốc,sao cậu đi một mình vậy?+ Tôi giật mình,giọng nói này không phải ai khác ngoài người linh nhất tôi từng quen biết,Jullian.
Leave a Reply