Truyen gay Đối thủ – Chap 2
Chập 2 : Kết nghĩ bằng hữu…
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Hạo Tường bước vào lớp thấy các bạn đều đã đến gần như đầy đủ, chuông báo vào tiết cũng reo lên. Nó vội vàng chạy vô chỗ ngồi. May mà chưa đi trễ chứ không lớp phó học tập đi trễ sẽ mất mặt lắm. Vừa ngồi vào bàn thì Bảo Lương ngồi bên dưới khều khều vào lưng, thấy lưng mình có vật thể lạ tác động nên vội quay đầu xuống nhìn thằng bạn chuyên đi quấy rối người khác. Vừa quay xuống thì chàng Lương đã lên tiếng :
– Sao đi học muộn thế?
– Muộn đâu mà muộn. Còn chưa vào lớp mà. Nó nói rồi đảo mắt nhìn khắp lớp để tìm xem có kẻ nào đi muộn hơn mình nữa không nhưng hình như ai cũng đến rồi. Cả lớp chẳng ai để tâm đến ai cả mỗi người đều chăm chú vào quyển sách trước mặt mình, nó thầm nghĩ trong đầu *Đúng là mọt sách mà*, thở dài khe khẽ rồi lắc đầu. Kẻ nhiều chuyện nhìn nó khó hiểu.
– Sao lắc đầu ?
– À, không có gì. Tui quay lên được chưa ? Nó hỏi.
– À, ừ… Bảo Lương bối rối gãi đầu rồi cười hì hì.
Nó quay lên rồi tự tổng-sỉ-vả mình từ sáng đến giờ. Lý do mà hôm nay nó đi học hơi trễ so với hôm qua là đêm hôm qua cố vật vã đọc cho xong cuốn tiểu thuyết « Tình yêu pha lê », đã vậy đọc xong rồi nó lại chẳng thể nào ngủ được vì cái kết bi đát đau thương trong truyện nên trăn qua trở lại cuối cùng sáng nay dù cho đồng hồ báo thức reo inh ỏi nó vẫn cứ ôm chiếc gối ngủ ngon lành đến khi ba đến đánh thức nó mới vội vàng ba chân bốn cẳng chạy đến trường mà chưa kịp ăn sáng.
Thầy Quốc Quang bước vào lớp cắt đứt dòng suy nghĩ của nó mang nó trở lại với lớp 10X1. Cả lớp đứng dậy chào thầy, thầy mỉm cười ra hiệu cho lớp ngồi xuống. Đặt chiếc cặp lên bàn thầy từ từ bước xuống dưới lớp lên tiếng :
– Hôm nay là tiết đầu học đầu tiên. Chúng ta sẽ chưa vào bài học vội mà thầy sẽ kiểm tra xem trình độ của lớp chuyên Văn như thế nào nhé.
Thầy nói xong lại cười. Khiến cho vài nữ sinh phải ngơ ngác nhìn. Im lặng một chút thầy lại nói :
– Các em xếp 4 bàn lại với nhau để nhóm chia thành 4 người, tất thảy lớp ta có 6 nhóm.
Cả lớp làm theo lời thầy dặn, Hạo Tường vô tình chung nhóm với Lạc Lâm, Bảo Lương và Minh Di. 5 nhóm còn lại bắt đầu lên tiếng phản đối :
– Thầy ơi, nhóm của Hạo Tường toàn người giỏi thôi. Làm sao nhóm bọn em đấu lại.
– Phải đó thầy ơi. Tách ra đi thầy ơi.
Lúc này thầy cũng để ý đến nhóm Hạo Trường, 3 trong 4 nhóm người có điểm thi tuyển cao nhất nhìn lớp. Cô bé Minh Di cũng không hề thua kém. Truyện gay Đối thủ. Tác giả: luongvilac.
Nhân vật mới:
Tên: Trịnh Minh Di
Tuổi 15
Lớp 10X1. Điểm thi tuyển : 27/30
Là một cô bé đam mê viết lách. 4 năm trung học cô bé đảm nhiệm trọng trách truyền thông của trường. Cô thường viết những câu chuyện tình đẹp lãng mạn trên blog cá nhân của mình. Và được rất nhiều nữ sinh khác ủng hộ trong đó có cô bé ngồi dưới cô một bàn Lạc Lâm. Thế nhưng ít ai biết chủ nhân của những mẩu chuyện ướt át kia lại là một cô gái mạnh mẽ đầy cá tính. Ước mơ sau này của cô nàng sẽ trở thời một nữ phóng viên tài hoa.
Thầy Quang lên tiếng:
– Các em trật tự, chưa chắc điểm thi tuyển cao thì mọi thứ đều biết hết đâu đúng không? Vậy nên các em phải cố gắng để đánh bại 4 người này như vậy thắng mới vẻ vang. Thầy an ủi lớp.
Cả lớp cũng im lặng không phản đối nữa. Thấy tình hình ổn thỏa thầy lại lên tiếng:
– Luật thi như sau, sau khi thầy đọc câu hỏi các nhóm sẽ đứng lên mà trả lời. Càng nhanh càng tốt không cần phải giơ tay hay gì cả. Được chứ? Nhóm thắng cuộc là nhóm có nhiều câu trả lời đúng nhất. Sẵn sàng chưa?
– Dạ rồi. Cả lớp đồng thanh.
Thầy giáo tiến lên bục giảng để vừa đọc câu hỏi vừa ghi điểm.
– Câu đầu tiên là câu đố liên quan đến Truyện Kiều, nghe kĩ nha: “Mỗi câu có một loài hoa/ Truyện Kiều lần giở kể ra thi tài/ Năm loài kể đủ không sai/ Ai kể nhanh đúng tặng ai hoa này/ Đố ai, ai biết, ai hay/ Ai hay, ai tỏ, đáp ngay khen tài?”
Nghe xong câu hỏi, các nhóm tụm nhau lại cố suy nghĩ các câu liên quan hoa trong Truyện Kiều. Nhanh như cắt, Thiên Trạch đứng dậy trả lời:
– Thưa thầy, Hoa Mai trong “Mai cốt cách tuyết tinh thần”.
Thầy Quang gật gù:
– Còn 4 loại nữa.
– Thưa thầy hoa Lê trong câu “Cành lê trắng điểm một vài bông hoa” ạ. Thiên Di chung nhóm với Thiên Trạch trả lời.
– Chính xác. Còn 3 loại hoa nữa. Thầy Quang ghi thêm một điểm cho nhóm của lớp trưởng.
– Thưa thầy có câu « Đầu tường lửa lựu lập lòe đơm bông » Hoa lựu ạ. Hàn Huy lên tiếng.
– Đúng. Thầy Quang cười xác nhận.
– Thưa thầy hoa Trà Mi và hoa Hải Đường ở trong hai câu thơ « Tiếc thay một đóa trà mi » và câu « Hải Đường lả ngọn đông lân » Hạo Tường trả lời.
– Đáp án của Hạo Tường chính xác. Như vậy nhóm của Hạo Tường ghi được 2 điểm, nhóm Thiên Trạch 2 điểm, nhóm Hàn Huy 1 điểm. 3 nhóm còn lại cố lên. Câu thứ hai :
« Nhà văn nào bút danh gắn với tên núi và tên sông »
Thầy vừa đọc câu hỏi xong thì Minh Di và Thiên Di cùng đứng dậy nhưng Minh Di nhanh hơn cô bạn cùng tên trong một tích tắt :
– Là Tản Đà ạ.
– Chính xác. 1 điểm nữa cho nhóm Minh Di. Cả nhóm 4 người vui vẻ nhìn nhau cười không để ý ánh mắt của cô bạn vừa bị giành mất quyền trả lời.
Cứ như thế thầy đọc câu hỏi cả lớp trả lời ngay trong tích tắt. Thầy Quang cứ mỉm cười tự hào vì năm nay được dạy và chủ nhiệm một lớp học bản lĩnh như thế này.
– Câu hỏi cuối cùng nhé cả lớp. hãy nghe cho kĩ nha, câu này nhóm nào trả lời đúng dữ kiện đầu sẽ được 5 điểm cứ thế điểm giảm dần theo dữ kiện và trả lời sai sẽ bị trừ điểm theo dữ kiện: dữ kiện 1 : Là nhà thơ trào phúng tài hoa và bản lĩnh. Truyện gay Đối thủ. Tác giả: luongvilac.
– Thưa thầy là Tú Xương ạ. Một bạn nữ trả lời.
Thầy Quang lắc đầu. Một bạn khác lại trả lời :
– Nguyễn Khuyễn phải không thầy ?
Lại nhận được cái lắc đầu từ thầy.
– Dữ kiện 2 : viết rất nhiều và nhanh ở những thập niêm 50, 60 thế kỉ trước.
Cả lớp im lặng. Thầy cũng chờ đợi nhưng không có ai trả lời đành gợi ý dữ kiện 3 :
– Dữ kiện thứ 3 : sinh năm 1910, ở xã Dục Tú, huyện Đông Anh, Hà Nội.
Các nhóm xì xào bàn tán.
– Khó quá. 3 dữ kiện này không giúp ích được. Lạc Lâm lên tiếng.
– Có biết bao nhiêu nhà thơ trào phúng ở Đông Anh Hà Nội chứ ? Bảo Lương bối rối.
– Chờ dữ kiện nữa xem sao. Hạo Tường bình tĩnh trấn an.
Một nhóm khác cũng bàn luận sôi nổi :
– Chắc không ? Cô bé mang kính cận hỏi.
– Đợi dữ liệu nữa xem sao. Trả lời sai mất điểm đó. Thiên Trạch lên tiếng.
Vẫn chưa có câu trả lời, thầy Quang lại lên tiếng :
– Dữ kiện cuối cùng : từ năm 1932 ông đã có tiểu thuyết lãng mạn « Cô lái đò sông Thương ».
Cả lớp 24 con người đều vắt óc suy nghĩ. Đột nhiên có hai người đứng bật dậy. 22 cặp mắt còn lại nhìn vào hai người chờ đợi.
– Là Xích Điểu. Thiên Trạch trả lời.
– Là Nguyễn Văn Tước. Hạo Tường trả lời.
Thầy Quang rời khỏi bục giảng, nhìn lớp trưởng lớp phó rồi cho 2 người ngồi. Thầy từ từ lên tiếng. Cả lớp nín thở chờ đợi :
– Ông sinh năm 1910 mất 2003, và ông chính là Xích Điểu…
Nghe đến đây nhóm của Thiên Trạch vỗ tay chúc mừng nhau chiến thắng. Ánh mắt của Thiên Trạch nhìn sang Hạo Tường đầy ngạo nghễ của kẻ thắng cuộc. Hạo Tường chỉ mỉm cười gật đầu với lớp trưởng.
– Và tên thật của ông là Nguyễn Văn Tước.
Cả lớp ngạc nhiên, Hàn Huy lên tiếng :
– Vậy cả hai đều đúng hả thầy.
– Chính xác. Cả hai đáp án đều đúng. Vậy nên cả hai nhóm sẽ được thêm 2 điểm. Kết quả chung cuộc là nhóm của Hạo Tường, Bảo Lương, Minh Di, và Lạc Lâm chiến thắng. Chúc mừng các em. Và lớp chúng ta cũng rất tuyệt. Thầy chỉ có một câu để nói về lớp mình « Đỉnh của đỉnh »
Cả lớp vỗ tay vui mừng vì lời khen của thầy dành cho lớp.
– Đây là món quà thầy tặng cho đội thắng cuộc. Hy vọng các em vui khi nhận nó.
Thầy bước xuống lớp trao tận tay cho Hạo Tường cuốn sách này.
Flash…
Một ánh sáng nháy lên làm thầy phải nheo mắt. Hóa ra là Lập Huy cậu bạn đam mê nhiếp ảnh thích lưu lại những khoảnh khắc của cuộc sống.
Nhân vật mới :
Tên : Cao Hàn Huy.
Tuổi 15.
Lớp hoc : 10X1. Điểm thi tuyển : 25/30
Là chàng trai đam mê nhiếp ảnh. Vật bất ly thân của anh chàng là chiếc máy ảnh kĩ thuật số. Cậu thích ghi lại những khoảnh khắc của cuộc sống ở bất cứ nơi đâu bất cứ lúc nào. Học lớp chuyên Văn – Anh nhưng lại thích học Lý hơn rất nhiều. Truyện gay Đối thủ. Tác giả: luongvilac.
Tiết học kết thúc, Hạo Tường bị 3 người bạn là Minh Di, Lạc Lâm, Bảo Lương lôi đi căng tin dù cho cậu có từ chối thế nào cũng không được.
Đến căng tin Hạo Tường và Lạc Lâm ngồi đợi Minh Di và Bảo Lương đi mua bánh mì và nước ngọt. Một lúc sau hai người mang lại bàn 4 chai sting dâu với 4 cái bánh mì ngọt. Cả 4 vội vã tranh thủ ăn nhanh còn về lớp vì giải lao chỉ có 15 phút. Đang ăn đột nhiên Bảo Lương lên tiếng :
– Tớ khâm phục cậu thật á Hạo Tường. Không ngờ cậu giỏi đến vậy.
– Phải á. May mà cậu cuối cậu trả lời đúng nếu không nhóm ta thua rồi. Minh Di lên tiếng.
– Mình có ý này nè,… Lạc Lâm rụt rè lên tiếng.
– Ý gì thế ? Hai kẻ nhiều chuyện Lương và Di vội dừng ăn dừng uống hỏi.
– Chúng ta vô tình ở chung một nhóm, lại ngồi cùng một dãy hay là chúng ta làm thành một nhóm bạn thân 4 người luôn đi. Được không ?
– Hay. Tớ ủng hộ. Minh Di đập bàn cái rầm. Làm cho bao nhiêu ánh mắt ở căng tin ngoái đầu nhìn cô. Cô còn thản nhiên cười như không có chuyện gì xảy ra nữa chứ.
– Tớ cũng thấy ý kiến này tuyệt cú mèo. Bảo Lương hưởng ứng.
– Cậu thấy sao Hạo Tường? Di quay sang hỏi kẻ nãy giờ ngồi ăn chẳng ý kiến gì.
– Phải đó? Đừng ăn nữa mà. Bảo Lương đưa tay ngăn nó đưa miếng bánh mì vào miệng.
– Tớ nghĩ là chúng ta không thể nào… Tường cố ý bỏ lửng.
3 cặp mắt cận chăm chú nhìn vào nó, mỉm cười nó trả lời tiếp:
– Tớ nghĩ chúng ta không thể nào không là bạn được.
Rồi cả 4 cười với nhau khiến cho nhiều học sinh phải ngoái đầu nhìn 4 người ngồi đó đầy ngưỡng mộ và đắm say.
– Hôm nay tại đây chúng con xin cắt máu ăn thề kết nghĩa tình bằng hữu. Vì là nữ nhi yếu đuối, phận liễu yếu đào tơ nên con không thể cắt máu để uống được, xin lấy màu đỏ của sting dâu này thay thế. Chúng con 4 người xinh trai đẹp gái học giỏi sẽ trở thành nhóm bạn siêu siêu tốt có phúc cùng hưởng có nạn không chia mong trời cao chứng giám.
Minh Di văn vẻ nói một tràn dài, 3 người còn lại cứ thản nhiên ăn uống, rồi cả 3 trừng mắt nhìn cô hỏi:
– Cái gì mà có phúc cùng hưởng có nạn không chia cứ? Bảo Lương hỏi.
– Nhầm. Có phúc cùng hưởng có nạn cùng chia. Được chưa ba hung thần.
– Cậu mới hung thần ấy. Lạc Lâm lên tiếng.
– Theo như đồng hồ của tớ thì chỉ còn 1 phút nữa là chuông báo vào tiết. Nếu giờ mà không chạy về lớp chắc chắn sẽ có nạn để chia ngay đấy. Hạo Tường bình thản nói.
Cả 3 cùng nhìn vào đồng hồ, trợn mắt nhìn kẻ tỉnh bơ ngồi nói dong dài kìa rồi cả 4 hối hả lao về lớp với tốc độ của ánh sáng. Nhưng có ngờ đầu vừa lao ra khỏi cổng căng tin 1 trong 4 người đã đâm phải bức tường thịt của kẻ đang hiên ngang hùng dũng tiến vào mua nước. Cả hai ngã ầm xuống đất. Ba kẻ kia vội dừng lại. Tròn mắt nhìn đứa bạn mình. Rồi giục.
– Không sao chứ, nhanh lên đi.
Hạo Tường nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, đó chính là ưu điểm của nó, phản xạ rất nhanh nên vội bật dậy chạy đi không quên bỏ lại kẻ đang nằm dưới đất một câu xin lỗi:
– Xin lỗi. Có duyên sẽ chuộc lỗi.
Người đó ngồi dậy, chỉ còn nghe tiếng văng vẳng giục chạy nhanh của 4 người. Đột nhiên cậu ta nở một nụ cười mà chẳng biết vì sao.
4 người vừa vào chỗ ngồi, chưa kịp thở thì giáo viên môn Toán đã bước vào lớp. Cả 4 vừa thở vừa lấy sách vở ra cho bài học.
Lớp 10X1 sao toàn là giáo viên trẻ dạy thế kia? Thầy Quốc Quang mới 24 tuổi, thầy này cũng trẻ không kém. Thầy lấy cuốn sách để lấy bàn rồi tiến xuống lớp.
– Hôm nay lớp ta có 2 tiết toán của thầy. Thầy sẽ dành 1 tiết để chúng ta làm quen với nhau. Tiết sau chúng ta bắt đầu vào học. Được chứ?
– Vâng ạ. Cả lớp gật đầu.
– Thầy tên là Đức Vỹ. 24 tuổi.
– Thầy có người yêu vợ con gì chưa thầy? Một bạn nữ lên tiếng.
– Thầy giữ cúp FA lâu lắm rồi. Em nào có chị gái gần bằng tuổi thầy thì giới thiệu cho thầy đi nào. Thầy đùa.
Cả lớp cũng cười vì sự gần gũi thân thiện của thầy, nhưng 24 con người kia đâu biết rằng bản chất thật sự của người đứng trên kia thế nào đâu. Chắc là mới vào trường nên chưa quen với các anh chị khóa trên nên chưa biết lịch sử oai hùng của thầy Trần Đức Vỹ kia là thế nào.
Thông tin bổ sung:
Tên: Trần Đức Vỹ.
Tuổi: 24.
Môn dạy: Toán.
Lớp chủ nhiệm: 10T1
Là một giáo viên được học sinh đặt biệt danh là “ác ma”, dù cho rất hay cười. Dấu hiệu nhận biết lúc đối phương bị nguy hiểm là khi nụ cười kia xuất hiện. Rất ít học sinh có thể trụ vững trong hai tiết của thầy. Ít nhất ai cũng phải một lần bước ra khỏi lớp vì không giải được bài tập dù cho có giỏi đến đâu chăng nữa? Mỗi năm chỉ giảng dạy 6 lớp/ 3 khối nhưng toàn là lớp chuyên Văn và Toán.
– Trong giờ học của thầy không được làm bất cứ việc riêng gì cả. Đi học luôn có những thứ sau trên bàn: bút xanh và đỏ, bút chì, compa, máy tính, sách giáo khoa, bài tập, vở nháp, vở ghi, vở bài tập, thước. Ai không mang đủ những thứ đó không thì tự động ra ngoài trước khi thầy vào lớp. Nhưng yên tâm thầy sẽ không trừ điểm của các em đâu, chỉ ghi vào sổ đầu bài cho giáo viên chủ nhiệm xử lý thôi. Truyện gay Đối thủ. Tác giả: luongvilac.
Cả lớp ngồi nghe thầy nói mà mắt chữ Ô mồm chữ O. Nhiều học sinh cứ tưởng thầy hù dọa bởi dù gì đã chín năm đi học bị hù dọa miết rồi mà. Không đâu. Đừng bao giờ nói đến hai từ “hù dọa” với ác ma. Sẽ phải trả giá đó những thiên thần 10X1 à.
– Thầy muốn biết lớp trưởng lớp ta là ai?
Thiên Trạch nghe hỏi vội đứng dậy:
– Là em ạ.
– Em tên gì?
– Dạ Thiên Trạch.
– Điểm thi tuyển bao nhiêu?
– Dạ thưa thầy 28.5
Thầy gật đầu rồi ra hiệu cho hắn ngồi.
– Còn lớp phó học tập?
– Dạ, là em ạ. Nó từ từ đứng dậy.
– Em tên gì?
– Dạ em tên Hạo Tường ạ.
– Điểm thi tuyển của em bao nhiêu?
– Dạ 28,5 ạ.
– Ngồi xuống đi.
Thầy Vỹ đi dạo quanh lớp rồi trở lên phía trên.
– Lưu ý, trong giờ học khi tôi gọi đứng lên trả lời hay lên bảng làm bài tập thì phải lên ngay lập tức, hãy nhớ quy tắc “3 giây” trong giờ của tôi. Sau 3 giây tôi nghĩ các em nên ra ngoài thư giản ấy.
Nhiều học sinh nghe xong túa mồ hôi. Thấy như đã làm được cả lớp một phen hú vía thầy lên tiếng:
– Vì là lớp chuyên Văn nên đã nương tay lắm rồi đấy, qua hỏi lớp chuyên Toán mà xem, chỉ có 1 giây thôi. Khi làm bài tập quá 5 phút chưa làm xong thì cũng sẽ được ra ngoài nghỉ ngơi nhé.
– Và cũng đừng lo là còn quá ít người tôi không dạy bởi còn 1 người trong lớp tôi vẫn dạy.
45 phút trôi qua chậm chạp, thầy Vỹ cứ đi lòng vòng quanh lớp nhắc nhở bao nhiêu thứ cần chú ý trong giờ Toán, cũng may là lớp không chuyên nên một tuần chỉ có 3 tiết Toán, chỉ bị đau tim có 135 phút thôi. Không đâu những mọt sách 10X1 à, nỗi ám ảnh ấy sẽ không phải là 135 phút trên tuần đâu mà sẽ là mỗi ngày đấy. Rồi sẽ thấy khi ăn, khi ngủ, khi chơi, khi học,… nỗi ám ảnh về ác mà sẽ luôn đeo bám các học sinh thân yêu.
Chuông reo báo hiệu hết tiết. Cả lớp thở phào nhẹ nhõm khi thầy ra ngoài. Minh Di bàn nhất vội nhảy xuống bàn 2 của Lạc Lâm, còn Bảo Lương bàn 4 nhảy lên bàn 3 của Hạo Tường bàn tán.
– Thầy nói đùa hay thật thế? Lạc Lâm hỏi.
– Ai lại đùa như thế? Minh Di lên tiếng.
– Chúng ta chuyên Văn mà ? Bảo Lương rên rĩ.
– Không nghe thầy nói chuyên văn nên thầy đưa ra quy tắc « 3 giây » à ? Hạo Tường lên tiếng.
– Thôi bỏ đi. Tớ mới nghĩ ra tên cho nhóm ấy. Di hào hứng.
– Tên gì ? Lạc Lâm hỏi.
– BC&GK.
– Là gì thế ? Bảo Lương hỏi.
Ngay lập tức anh chàng nhận ngay cái cốc đầu của cô nàng cá tính.
– Cậu có phải là học sinh lớp chuyên Văn kèm theo Anh không thế ?
– Phải nhưng sao ? Lương vẫn chưa hiểu.
– Trời ơi. Tức quá. Tường em giải thích cho nó hiểu giúp chị đi.
– Nói lại xem nào ? Tường gầm gừ.
Nhận ra có không khí lạnh đột ngột đổ bộ vào mình Minh Di lên tiếng :
– Nhầm. Tường Tường đẹp trai.
– Gian xảo quá. Tường nói rồi giải đáp cho Bảo Lương.
Là boy cool and girl kute á.
– Trời. Nghĩ sao lấy tên cùi mía đó, lấy tên Tứ Quái đi. Bảo Lương đề nghị.
– Này, gì cùi mía chứ? Muốn chết hả? Mà tên Tứ Quái cũng được. Không ngờ em cũng thông minh á chứ ? Di xoa xoa đầu bảo Lương như em của mình.
– Về chỗ đi mấy quái à, thầy sắp vào rồi á. Hạo Tường nhắc.
Thế là cả bọn ai về chỗ nấy.
Tiết Toán ngay sau đó diễn ra với không khí cực kì căng thẳng. Chẳng 1 ai dám lơ là bài học trong một giây một khắc nào cả vậy mà cũng có 5 kẻ khổ sở rời khỏi lớp trong ngày đầu tiên đến trường. Truyện gay Đối thủ. Tác giả: luongvilac.
– Lớp phó học tập nhận lấy bài tập photo cho lớp làm. Thứ 5 có tiết tôi sẽ kiểm tra.
Hạo Tường lên nhận bài tập, liếc ngang qua cậu thấy bài tập chi chít nguyên hai mặt giấy A4.
Thầy Vỹ xách cặp ra khỏi lớp miệng nở môi cười vì ác ma đã vừa gây được tội ác. Cả lớp thở phào vì thoát khỏi tiết học địa ngục. Tự dưng 24 con người thấy lần đầu tiên trong đời chọn đúng lớp là chuyên Văn, yêu Văn chứ không yêu Toán.
Mọi người trong lớp lần lượt mang ba lô ra về, Hạo Tường chậm rãi xếp sách vở rồi từ từ ra về sau cùng, bởi nó không thích phải bon chen nhau mà ra về. Vừa đi vừa nghĩ lại buổi học đầu tiên, về hai người thầy, sao lại có sự đối lập đến như vậy nhỉ? Và nó biết rằng, thứ 3 hàng tuần là buổi học kinh hoàng của 10X1. Mải suy nghĩ lúc bước xuống cầu thang nó vô tình đụng phải một người đang leo cầu thang ngược lại với nó trên tay là cuốn sách và đôi mắt dán chặt vào đó.
– Ui… Nó vừa rên vừa xoa cái mũi. Mặt của nó đập vào ngực của chàng trai đi ngược lại. Lần đầu tiên nó thấy tủi vì chiều cao khiêm tốn của mình.
Chàng trai kia bị nó va phải, cuốn sách rơi xuống. Nhưng vì cả hai đều đang đi chậm nên cú va không làm anh chàng mất thăng bằng. Cúi xuống nhặt cuốn sách rồi ngước mặt nhìn để chiêm ngưỡng dung nhan của kẻ “hậu đậu” nào đâm phải mình. Đột nhiên cả hai cùng lên tiếng:
– Là cậu?
– Là cậu?
Nó nhận ra người nó vừa đâm phải là chàng trai lúc sáng ngã cùng nó ở căng tin.
– Tôi xin lỗi.
– Va phải người ta hai lần xin lỗi là xong à ?
– Cậu có bị sao đâu ? Thanh niên trai tráng bị va phải có xíu mà la lối rồi. Nó bực.
– Chứ ai bảo có duyên sẽ tạ tội ? Anh chàng nhìn nó cười cười.
Mà này, lúc nãy gọi ai là cậu đấy ? Tôi học 12 rồi nha nhóc.
***12 mà có gì là tự hào chứ ? Đợi đấy 2 năm nữa tôi cũng lên 12 cho anh xem*** nó nghĩ trong đầu.
– Học 12 á ? Sao lại qua khu giảng đường dành cho khối 10 ? Hạo Tường tò mò.
– Ai bảo học sinh 12 không được qua giảng đường khối 10 ?
– Xin lỗi. Nó cắn răng.
– Khóa mới năm nay thiệt là… nói chuyện khóa trên mà cứ trống không. Rồi anh chàng thở dài.
Khẽ nhìn đồng hồ, nó thoáng nghĩ là ba sắp đi làm về rồi nên không đôi co với tên nhiều chuyện trước mặt nữa mà nhẫn nhục lên tiếng :
– Dạ, em xin lỗi anh ạ. Lần sau em sẽ chú ý cẩn thận.
– Ngoan lắm. Anh phải về lớp đây. Gặp lại sau nhé.
Nó nhìn vẻ mặt đắc thắng của hắn mà thấy tức. Chưa bước đến bậc thứ 3 đã nghe kẻ khó ưa gọi:
– Này, học lớp nào thế?
– Nếu gặp lại lần thứ 3 tôi sẽ nói.
Không thèm nhìn lại kẻ kia, nó bỏ đi thẳng. Ra khỏi trường nó vui vẻ chạy nhanh về nhà để chuẩn bị bữa cơm trưa cho ba.
Kẻ kia đứng thêm 5 giây rồi vội vàng lên lớp 10T1 gặp thầy ác ma để lấy đề cương ôn tập cho lớp.
Nhân vật mới:
Tên: Vương Chí Dân.
Tuổi 17
Lớp 12T1.
Là lớp trưởng của 12 chuyên Toán, hội trưởng hội học sinh trường. Là một người vui vẻ hòa đồng thân thiện với mọi người xung quanh bởi vậy anh chàng rất được các nữ sinh chú ý, đặc biệt là các nữ sinh ở lớp Văn, Sử, Địa, bởi các nàng bảo “Quân tử hảo cầu” thì đi với “Yểu điệu thục nữ”. Nhưng chẳng hiểu sao đứng trước các cô gái anh chàng chỉ biết cười mà thôi. Chính vì lẽ đó mà được gọi với cái tên “mẫu bạn trai trường chuyên”. Truyện gay Đối thủ. Tác giả: luongvilac.
——————– Truyen gay Đối thủ – Chap 3
Leave a Reply