Truyen gay: Công ty dâm dục – Chương 9: RƯỢU VÀ BẢO VỆ – Phần 1
Tác giả: DunCan

Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về truyengay2021@gmail.com. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
5:51 pm, Thứ Ba
Công ty Thiên Ấn
Như thường lệ, Thế Sơn rảo bước 1 vòng khắp tất cả các tầng của công ty để kiểm tra cửa nẻo của mỗi phòng đã được khóa hay chưa. Trước đây thì không có chuyện kiểm tra này, nhưng kể từ khi có vụ việc thằng trộm đột nhập vào phòng Hoàng Minh do anh quên khóa cửa thì mỗi khi tới ca trực đêm của mình, Thế Sơn lại rảo quanh khắp công ty, cẩn thận kiểm tra cửa nẻo của từng phòng. Hơn nữa, do giám đốc đã đột ngột tăng lương cho anh từ mấy tháng nay nên Thế Sơn luôn cố gắng làm việc 1 cách có trách nhiệm nhất để xứng đáng với cương vị đội trưởng đội bảo vệ ở công ty Thiên Ấn này.
Tên trộm, phòng giám đốc, tăng lương,… tất cả đã khiến cho gã bảo vệ đô con nhớ đến Hoàng Minh – vị giám đốc đẹp trai, tuy vẻ ngoài lạnh lùng nhưng lại rất nóng bỏng trong chuyện ấy. Chính người ấy đã đem đến cho Thế Sơn những cảm giác mà trước đây anh chưa từng khám phá, đồng thời đóng 1 vai trò quan trọng trong sự chuyển biến xu hướng tình dục của anh, từ 1 gã top đô con, chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ làm bot thế mà dạo gần đây lại có thể vô tư chổng mông ra cho người ta đụ tơi bời.
Cũng đã mấy tháng rồi kể từ buổi sáng mà cái lỗ hậu trinh nguyên của Thế Sơn lần đầu tiên bị nong ra bởi khúc thịt to tướng ấy, anh vẫn chưa có dịp gặp gỡ riêng tư với vị chủ nhân đẹp trai của nó. Nguyên nhân cũng bởi vì 2 người có những công việc riêng hoàn toàn khác nhau, vả lại nếu 2 người mà thân mật quá mức thì khó tránh khỏi điều tiếng dị nghị từ những nhân viên khác trong công ty rằng sếp quá ưu ái cho người này người kia mà chẳng đoái hoài đến mình. Thế cho nên, cả 2 cũng hạn chế tiếp xúc với nhau. Đôi lúc, Thế Sơn thấy giám đốc từ xa nhưng cũng ngần ngại không dám đến gần vì phần thì anh luôn nể sợ Hoàng Minh, phần thì nhớ đến chuyện hôm ấy anh cũng thấy hơi ngại, nhỡ đâu anh đến gặp không đúng lúc, giám đốc lại không muốn nhớ đến chuyện ấy nữa, nổi khùng lên mà cắt lương anh thì có mà khốn…
Mãi suy nghĩ miên man, chân Thế Sơn đã bước lên đến tầng 4. Các nhân viên trên tầng này, cũng như những tầng bên dưới, đều đã về hết; cửa nẻo cũng đã khóa kĩ càng. Thế Sơn rảo bước đến căn phòng nằm ở cuối hành lang – chính là văn phòng mới của giám đốc. Hoàng Minh chỉ mới chuyển lên căn phòng này làm việc từ hôm qua, thế nên Thế Sơn cũng chưa có dịp đến đây để xem thử cái văn phòng Giám đốc mới này như thế nào. Từ xa nhìn đến, anh nhận thấy cửa phòng tuy khép nhưng vẫn chưa kín, điều đó chứng tỏ nó vẫn chưa được khóa.
Điều này khá là lạ vì thời gian này anh thấy giám đốc luôn về đúng giờ vì công việc không còn nhiều như hồi mấy tháng trước nữa. Chẳng lẽ ngày mai có việc gấp nên Hoàng Minh hay Xuân Tùng phải ở lại làm cho xong? Nhưng bây giờ đã gần tối rồi mà Thế Sơn nào thấy ánh sáng bên trong hắt ra. Anh tự hỏi không biết còn có người ở bên trong không, hay là lại quên khóa cửa như lần trước nữa.
Bước đến trước cửa phòng, Thế Sơn khẽ gọi:
– Sếp ơi!
Không có tiếng trả lời.
Thế Sơn gọi tiếp, tay gõ cộc cộc lên cửa để tạo tiếng động lớn hơn:
– Sếp ơi!
Vẫn chỉ nghe tiếng lá cây xào xạc.
Vẫn chưa dám bước vào, Thế Sơn gõ mạnh cửa hơn và gọi to hơn:
– Anh Minh ơi!
Vẫn không hề có hồi đáp. Thế Sơn đành mở he hé cửa nhìn vào. Bên trong là 1 căn phòng nhỏ không có ai, nhưng trên bức tường đối diện lại có 1 cánh cửa dẫn vào 1 căn phòng khác nữa. Đánh liều, anh mở toang cửa ngoài ra rồi bước chân vào.
Qua 2 lớp cửa thì văn phòng của giám đốc mới chính thức hiện ra trước mắt Thế Sơn. Căn phòng bên trong này rộng rãi và đẹp đẽ hơn căn phòng bên ngoài nhiều, có cả ghế sofa, bàn tiếp khách và nhiều đồ vật trang trí đẹp đẽ khác nữa. Bây giờ thì Thế Sơn mới biết thì ra căn phòng nhỏ ngoài kia chắc hẳn là của Xuân Tùng, còn căn phòng lớn trong này mới là của Hoàng Minh. Điều đó có nghĩa là, nếu muốn gặp giám đốc thì bắt buộc phải thông qua tay trợ lý, tránh trường hợp 1 số nhân viên trong giờ làm việc hay đến làm phiền Hoàng Minh vì những chuyện tầm phào không đâu như trước đây đã từng diễn ra ở văn phòng cũ.
Hóa ra trong phòng này không tối như Thế Sơn nghĩ. Bây giờ đang là mùa hè nên trời rất lâu tối. Những tia nắng cuối cùng trong ngày vẫn còn đang gắt lắm. Chúng hắt vào phòng qua những khung cửa sổ khiến cho căn phòng vẫn chưa tối dù bây giờ đã gần 6h.
Thế Sơn ngắm nghía khắp căn phòng 1 lượt rồi bước đến bên bàn giám đốc. Anh thấy trên lưng ghế phía sau bàn giám đốc đang vắt 1 chiếc áo vest choàng lên 1 chiếc áo sơ-mi trắng bên dưới, nhưng nằm trên cả 2 thứ đó lại là 1 chiếc cà vạt có màu vàng nhạt thật thanh lịch.
“Tại sao giám đốc lại vắt những thứ này ở đây?” Thế Sơn tự hỏi trong đầu. Tình cờ thay, chiếc cà vạt này cũng chính là chiếc cà vạt mà cách đây mấy tháng, Hoàng Minh đã đeo trong lúc chơi Thế Sơn nên gã bảo vệ nhanh chóng nhận ra và biết chắc những thứ trang phục này là của Hoàng Minh chứ không phải ai khác.
Thế Sơn đưa tay cầm chiếc cà vạt cùng với áo vest lên. Anh ngửi thấy mùi cà phê khô thoang thoảng bốc lên từ những món trang phục trên tay mình. Thế Sơn nhìn kĩ thì phát hiện ra những vết cà phê màu nâu đã khô lại từ bao giờ loang lỗ trên dọc theo vạt áo vest, trên chiếc cà vạt và cả chiếc áo sơ-mi trắng kia nữa.
Chắc có lẽ là sếp vô tình làm đổ cà phê lên người trong khi đang uống nên phải thay mấy món này ra” – Thế Sơn nghĩ thế khi anh nhìn thấy ly cà phê đã uống cạn của Hoàng Minh đặt trên bàn. Thế nhưng Thế Sơn không chỉ ngửi thấy mỗi mùi cà phê vì những món trang phục trên tay anh còn thoang thoảng mùi thơm, 1 mùi thơm làm Thế Sơn sống lại những ký ức đã trải qua. Mùi hương gợi cho anh nhớ đến buổi sáng ấy, ánh mắt sâu thẳm ấy, giọng nói trầm ấm ấy, và cả những nhịp chuyển động thân thể đầy đam mê ấy…
Những cái gì là “lần đầu tiên” đều khiến cho người ta khó quên. Thế Sơn cũng vậy, lần đầu tiên anh bị 1 người đàn ông khác xâm nhập thì mùi hương này cũng đã quyện vào mũi anh, 1 mùi hương rất nồng nàn và quyến rũ, y hệt như chủ nhân của nó. Đã mấy tháng rồi anh không ngửi thấy mùi hương này và giờ đây, cái hương thơm đầy mê hoặc ấy khiến cho những ký ức khó quên trong anh chợt ùa về.
Thế Sơn cầm lấy chiếc áo sơ-mi trắng đã bị vấy bẩn bởi những vệt cà phê của Hoàng Minh rồi đưa lên mũi ngửi. Mùi thơm nước hoa đặc trưng ấy lại sộc vào mũi anh mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Anh ngửa mặt trong của chiếc áo ra rồi ngửi khắp cổ áo xuống 2 bên nách áo và cả phần lưng áo của vị giám đốc. Mũi anh hít hà lấy cái mùi hương hỗn hợp của nước hoa pha lẫn chút mùi mồ hôi nồng nàn của Hoàng Minh, cộng thêm mùi cà phê khô thoang thoảng, tất cả đã tạo nên 1 mùi hương rất đặc trưng dễ dàng gây nghiện cho con người ta.
Anh nhắm mắt lại và hít hà lấy phần nách áo bên trong của Hoàng Minh vì nơi đây là nơi lưu lại mùi hương riêng trên cơ thể của người đàn ông nhiều nhất. Mùi nồng nàn của cơ thể vị giám đốc điển trai kết hợp với mùi nước hoa đầy nam tính đã khiến cho khướu giác của Thế Sơn như tê dại đi, trí óc anh như đắm chìm vào những vùng ký ức miên man… Đúng là sức mạnh của mùi hương có thể gợi nên những cảm xúc mãnh liệt của con người.
– Anh đang làm gì với mấy chiếc áo của tôi thế?
1 giọng nói trầm trầm đặc trưng pha lẫn chút lạnh lùng vang lên khiến cho Thế Sơn, lúc này đang miên man ngập chìm trong sự mê hoặc của mùi hương bỗng giật bắn cả mình, mở mắt ra choàng tỉnh và quay phắt lại.
Nơi cửa phòng ở chỗ tiếp giáp giữa phòng Hoàng Minh và Xuân Tùng là 1 người đàn ông trong bộ vest đen lịch lãm, đang khoanh tay đứng chống 1 chân, tựa người vào thành cửa, phong thái ung dung, phong trần; khuôn mặt đẹp trai đang ửng hồng lên do ráng chiều chiếu vào tạo nên 1 hình ảnh đẹp vô cùng, không ai khác chính là giám đốc công ty Thiên Ấn – Trần Hoàng Minh.
– Ơ… Sếp… sếp đã về rồi à? Em… em đi kiểm tra cửa các phòng… Đi qua đây thì thấy cửa phòng chưa đóng nên…
Lúc nào cũng vậy, Thế Sơn luôn bối rối mỗi khi đứng trước mặt sếp, và nhất là trong tình cảnh bị bắt quả tang đang hít hà đồ của người khác như lúc này thì anh lại càng lúng túng hơn, không nói năng liền mạch được.
– Tôi hỏi anh là anh đang làm gì với mấy chiếc áo của tôi ?
Hoàng Minh cắt lời Thế Sơn, lặp lại câu hỏi.
– Em… em…
Thế Sơn chỉ thốt ra được mấy tiếng rồi đứng chết trân, lưỡi anh như đã bị ai đó trói lại. Anh chỉ biết mở to mắt nhìn vị giám đốc đầy quyền uy, không biết điều gì sẽ đến với mình, chẳng lẽ bây giờ trả lời là « Em đang ngửi đồ sếp ư » ? Thế thì bệnh hoạn quá !
Hoàng Minh đặt bàn chân đang chống vào cạnh cửa xuống đất rồi bước đến chỗ Thế Sơn đứng, dáng đi hơi liêu xiêu.
Khi Hoàng Minh bước đến gần mình thì Thế Sơn mới nhận ra rằng mặt Hoàng Minh ửng đỏ không phải là do ráng chiều chiếu vào mà có lẽ là do giám đốc vừa mới làm vài ly ở đâu đó về vì anh ngửi thấy mùi hơi men bốc ra từ Hoàng Minh, cộng thêm cái dáng đi có vẻ không được vững vàng cho lắm nữa.
– Xuân Tùng đâu rồi sếp ?
Thế Sơn đánh trống lảng, mặc dù trên tay vẫn còn cầm áo của Hoàng Minh.
– Về rồi ! – Hoàng Minh trả lời.
Thì ra trưa nay, sau buổi talk show ở đài truyền hình, Hoàng Minh và Xuân Tùng đã được ê kíp ở phòng quay mời đi ăn, và dĩ nhiên là anh em không tránh khỏi làm vài ly cho vui. Vừa xong kèo ở đài truyền hình xong, vị giám đốc và viên thư ký của mình lại phải ghé sang nhà hàng Thiên Vương Tửu để ký kết hợp đồng làm ăn với đối tác, và thế là 1 chầu nhậu tưng bừng nữa lại diễn ra.
Cũng may là tửu lượng của Hoàng Minh lẫn Xuân Tùng cũng đều thuộc loại khá nên uống nhiều vậy mà vẫn không say. Đến khi tiệc tàn, Hoàng Minh và Xuân Tùng cùng đi taxi về công ty cho nhanh. Xuân Tùng có việc nhà đột xuất nên phải về trước, còn Hoàng Minh thì định lên phòng lấy mấy món đồ bẩn mà anh đã làm đổ cà phê lên lúc sáng rồi gọi điện cho tài xế đến đón về luôn. Nào ngờ, vừa lên đến phòng thì anh đã bắt gặp tay bảo vệ to con đang hít hà chiếc áo của mình 1 cách đầy say mê. Do lúc sáng Hoàng Minh và Xuân Tùng sau cuộc làm tình cấp tốc đã đi đến đài truyền hình gấp rút quá nên quên khuấy mất chuyện khóa cửa, thế cho nên bây giờ Thế Sơn mới có thể vào đây được.
– Thế Sơn này, tối nay anh trực đêm à? – Hoàng Minh hỏi.
– Dạ!
Thế Sơn vẫn thế, anh vẫn cứ dạ-thưa, em-sếp với Hoàng Minh, dù cho 2 người bằng tuổi nhau.
– Hình như lâu lắm rồi tôi chưa gặp anh nhỉ?
– Dạ, kể từ… – Thế Sơn ngưng câu nói nửa chừng.
– Vậy thì anh em mình làm vài ly cho vui đi!
Hoàng Minh bước sang phía chiếc kệ đặt sát vách tường, lôi từ trên đó xuống 1 chai Johnnie Walker Blue Label và tiến về phía bàn mình, nơi mà Thế Sơn đang đứng. Về phần Thế Sơn, tranh thủ lúc Hoàng Minh quay lưng đi về phía chiếc kệ, anh đã nhanh tay vắt mấy món đồ của sếp về lại vị trí cũ trên lưng ghế để trông mình có vẻ bớt giống 1 thằng đần hơn khi cầm trên tay đống đồ bẩn của người khác mà hít hà.
– Thứ này tôi chỉ dùng để tiếp khách vip thôi đấy! – Hoàng Minh khoe, tay anh đang vặn nắp chai rượu ra.
Thoạt nhìn Thế Sơn đã biết đây là 1 loại rượu ngoại nhập và có nồng độ mạnh, thứ mà trước đây anh chưa từng uống bao giờ vì 1 bảo vệ như anh làm sao dám bỏ ra vài triệu đồng chỉ để mua 1 chai rượu.
Hoàng Minh với lấy chiếc ly thủy tinh đặt trên bàn rồi bắt đầu rót rượu vào. Thứ chất lỏng màu hổ phách sóng sánh tuôn ra từ miệng chai trông thật đẹp.
– Thôi sếp, hình như sếp say rồi mà!
Thế Sơn 1 tay nắm ly, tay kia nắm lấy chai rượu bẻ hướng lên trên để ngăn không cho Hoàng Minh đổ vào ly nữa vì anh thấy sếp vừa đi nhậu về mà lại còn muốn uống rượu tiếp.
– Ai bảo tôi say? Tôi đâu phải hạng dễ say!
Hoàng Minh cãi cố, anh lại chúc chai rượu xuống để thứ chất lỏng vàng hổ phách kia được tuôn ra. Thông thường là vậy, thằng say thì có bao giờ nhận là mình say đâu. Mà thực ra thì Hoàng Minh cũng chưa phải đến mức say, anh chỉ mới “sương sương” thôi.
– Sếp say rồi mà, mặt sếp đỏ ửng lên rồi kìa!
– Ai bảo anh…đẹp trai để mặt tôi đỏ ửng?
– !!!
Cái gì vậy? Thế Sơn có nghe lầm không? Giám đốc nói anh đẹp trai? Thế Sơn vừa mắc cười vừa mắc cỡ, mà mắc cười nhiều hơn. Trước giờ anh ít được ai khen, mà người ta có khen thì cũng chỉ khen anh giỏi võ hay đô con, hoặc cùng lắm là menly thôi chứ chưa từng có ai khen anh đẹp trai, mà anh cũng tự nhận thấy là mình cao to, nam tính thì có nhưng về vấn đề đẹp trai thì cần phải xem lại, như giám đốc đây thì mới có thể gọi là đẹp trai được. Thế Sơn biết sếp đang say mới nói vậy nên anh chỉ cười thầm. Anh không dám nói Hoàng Minh say nữa vì biết rằng có nói cũng vô ích, thế nên anh mới lại cầm lấy chai rượu để ngăn Hoàng Minh đổ vào ly tiếp rồi nói:
– Thôi, uống nhiêu đó được rồi sếp ơi!
Lúc người ta “sương sương”, nhận thức vẫn không khác gì người bình thường, có điều sẽ trở nên hoạt ngôn hơn. Nhiều người bình thường rất ít nói nhưng có vài ly vào là lại “chém gió” trên trời dưới đất đủ thứ chuyện. Hoàng Minh cũng vậy, nếu là lúc bình thường thì anh sẽ không bao giờ khen gã bảo vệ này là đẹp trai, nhưng lúc nãy anh cũng chẳng biết tại sao mình lại nói vậy, có lẽ do thói quen cua trai chăng?
Nhưng, nói đấy rồi quên đấy, Hoàng Minh cũng chẳng để ý đến câu nói của mình vì lúc này anh đang trong trạng thái hơi lâng lâng, và anh chỉ muốn có tên chiến hữu nào đó để cùng mình làm thêm vài ly nữa mà thôi. Thông thường những người có tửu lượng cao là vậy, đã không uống thì thôi, uống vào lâng lâng là lại muốn uống tiếp cho xỉn, đến khi xỉn rồi vẫn muốn uống tiếp tới chừng nào “quắc cần câu” mới thôi. Đừng nói bây giờ có chiến hữu nào ở đây, mà giả dụ có ông già đưa thư hay thằng giao báo không quen biết nào tình cờ ghé qua thì Hoàng Minh cũng phải ép họ làm vài ly với mình cho bằng được.
Hoàng Minh đưa ly rượu ra trước mặt Thế Sơn, nói:
– Anh uống đi!
– Dạ không được đâu sếp, tối nay em còn trực mà! – Thế Sơn từ chối.
– Trực đêm 2 người lận, anh say thì còn thằng khác trực mà!
– Dạ thôi, như vậy kì lắm! – Thế Sơn cười trừ.
– Tôi đã bảo anh uống đi nghe không? Không uống tôi đuổi việc anh bây giờ! – Hoàng Minh hơi lè nhè khi cất cao giọng.
– Dạ, vậy em xin phép!
Biết là sếp đang xỉn xỉn nên mới nói vậy nhưng Thế Sơn cũng uống cho sếp vui lòng, dù sao có chuyện gì thì cũng đã có sếp “bảo kê” nên anh cũng chẳng e dè gì điều lệ của công ty là không được phép uống rượu, bia trong giờ làm việc, vả lại anh mà có xỉn thì vẫn còn thằng lính của anh trực công ty, lo gì!
Thế Sơn đón lấy ly rượu từ tay Hoàng Minh rồi hớp 1 ngụm. Ngay lập tức, 1 cảm giác nóng cuồn cuộn trào xuống cổ họng anh. Anh chàng bảo vệ há miệng ra, “à” 1 tiếng, đúng là rượu mạnh có khác, tuy hơi khó uống nhưng hương vị thì rất nồng nàn.
– Tốt lắm! Tới lượt tôi!
Hoàng Minh lấy ly rượu trên tay Thế Sơn rồi uống nốt chỗ còn lại, uống song cũng “à” 1 tiếng như Thế Sơn ban nãy rồi lại cầm chai rượu tiếp tục dốc vào ly.
– Thôi sếp, uống như thế được rồi…
– Anh im lặng cho tôi!
Thế Sơn thấy Hoàng Minh đổ rượu ra định uống tiếp thì ngăn lại nhưng Hoàng Minh lại trừng mắt nạt anh nên Thế Sơn đành thôi.
Rót ra được nửa ly, Hoàng Minh lại đưa cho Thế Sơn, nói:
– Đây, anh uống hết đi!
– Dạ thưa sếp, em không dám uống nữa, rượu này mạnh quá, nếu uống nhiều em sợ tối không trực được, lỡ có trộm vào như lần trước thì…
– Tôi đã bảo anh uống thì cứ uống!
Không đợi cho Thế Sơn cầm lấy ly rượu, Hoàng Minh đã đặt chai rượu lên bàn rồi đưa tay bóp miệng của Thế Sơn, trong khi tay kia thì cầm ly rượu đổ vào.
Thế Sơn nào dám phản kháng, anh chỉ hơi vùng vẫy 1 tí, trong khi rượu từ chiếc ly thủy tinh thì cứ đổ vào khuôn miệng đang bị bóp thành hình chữ 0 của anh. Vì Thế Sơn đang phải uống rượu 1 cách bị động nên không thể nào tránh được việc rượu bị đổ tràn ra ngoài. Phải có đến 1/3 lượng rượu trong ly không đổ vào miệng Thế Sơn mà lại tràn ra xung quanh, chảy dọc xuống làm ướt nhẹp bộ râu quai nón cưng cứng của anh, rồi từ đó lại tràn xuống cổ và làm ướt đôi chỗ trên áo.
Nhìn cảnh tay bảo vệ to con đang bị mình bóp miệng ra mà đổ rượu vào, bản năng chiếm đoạt của đàn ông bên trong Hoàng Minh bỗng nhiên được đánh thức, kết hợp với hơi men bên trong người anh càng khiến cho nó bắt đầu trỗi dậy 1 cách nhanh chóng. Hoàng Minh nhìn thấy những dòng rượu chảy tràn ra trên khắp bộ râu quai nón nam tính của gã bảo vệ, từng giọt vàng sóng sánh lăn xuống như đang mơn trớn “trái khế” to đầy mạnh mẽ trên cổ họng hắn, trong khi lớp rượu khác thì đã thấm đẫm đôi chỗ trên phần ngực áo của xanh đặc trưng của các nhân viên bảo vệ mà Hoàng Minh biết rằng, ẩn dưới hàng nút kia là 1 bộ ngực vạm vỡ, lún phún lông vì cách đây mấy tháng, anh cũng đã…
Tên trộm! Đúng rồi, là tên trộm! Ban nãy Thế Sơn có nhắc đến vụ trộm hồi mấy tháng trước. Chẳng phải lần trước anh làm tình với gã bảo vệ này là vì tên trộm đó sao? Giờ đây, thấy gã bảo vệ to con nhưng luôn e sợ mình đang bị chính anh khống chế mà đổ rượu vào miệng, Hoàng Minh chợt nhớ đến hôm ấy, chính gã cũng đã bị anh khống chế để làm tình. Vậy thì tại sao bây giờ anh lại không…
Rượu trong ly đã cạn sạch, còn mặt Thế Sơn thì đỏ lừ, không biết là do tác dụng của rượu hay là bị sặc do uống rượu không kịp thở, đang đứng lấy tay quẹt quanh miệng cho khô.
Hoàng Minh bỗng nghiêng đầu, nhoài người tới, đưa lưỡi liếm thứ chất lỏng đang ướt đẫm trên cục yết hầu to tròn của gã bảo vệ. Ồ, vị rượu mạnh kết hợp với chút mồ hôi mằn mặn trên cổ hắn lại có mùi vị quyến rũ đến như vậy sao?
– Ơ, sếp…
Thế Sơn bất ngờ, lui người về phía sau theo phản xạ nhưng 2 bên bắp tay đã bị Hoàng Minh giữ chặt lấy để cố định, trong khi nhịp chuyển động của chiếc lưỡi trên cổ anh lại càng nồng nhiệt hơn. Hoàng Minh mặc kệ Thế Sơn phản ứng như thế nào, anh lại càng dụi mặt vào cổ gã, lưỡi anh lại liếm láp vị rượu trên khắp chiếc cổ gã bảo vệ, lướt trên những sợi gân mạch rắn rỏi của người đàn ông.
Thế Sơn bỗng bị Hoàng Minh đẩy dựa vào bàn làm việc rồi áp sát vào và tiếp tục hôn hít, liếm láp trên vùng cổ đầy nhạy cảm của mình.
– Đừng… sếp… đừng…
Thế Sơn nhắm hờ mắt, phản kháng 1 cách yếu ớt khi những dây thần kinh cảm giác bên dưới lớp da bị chiếc lưỡi ướt át của sếp lướt qua, thế nhưng những gì mà anh thốt ra nghe giống tiếng rên hơn là tiếng nói. Điều đó càng làm cho Hoàng Minh thấy hứng hơn, anh chuyển địa điểm từ dưới cổ lên hôn hít phía vùng da dưới tai gã bảo vệ, rồi ngậm luôn dái tai của gã vào mà mút chùn chụt, thỉnh thoảng đánh lưỡi sục sạo khám phá vào khắp bên trong tai gã. Lúc này thì Thế Sơn đã thực sự đờ đẫn, vùng trong tai khi được kích thích rất dễ khiến cho người ta phải phát điên. Anh rên nhẹ:
– A… sếp… a…
Hoàng Minh chợt rời miệng khỏi tai Thế Sơn, đứng thẳng dậy, chăm chú ngắm nhìn gương mặt menly với bộ râu quai nón đầy quyến rũ của gã bảo vệ, trong khi mặt anh đã đỏ ửng vì rượu. Mặt Thế Sơn cũng đỏ, phần vì do rượu, phần vì thấy ngại khi bỗng dưng Hoàng Minh chăm chú nhìn mình mà không nói tiếng nào như thế. Anh cũng nhìn lại giám đốc với cặp mắt chờ đợi xen chút bất ngờ lẫn chút kính phục của 1 nhân viên đối với cấp trên, lòng tự hỏi không biết sếp sẽ làm gì mình tiếp theo.
Hoàng Minh bỗng đặt tay lên vai Thế Sơn rồi ấn xuống, trong khi tay kia thì anh xoa xoa bên ngoài khu vực “ngã 3” nhạy cảm của mình rồi nhẹ nhàng kéo chiếc phéc-mơ-tuya xuống. Hiều ý sếp, Thế Sơn từ từ khuỵu gối xuống, trong khi mắt thì vẫn tha thiết nhìn lên khuôn mặt đẹp trai của vị giám đốc. Rất nhanh sau đó, Hoàng Minh đã lôi được cái của quý to đùng, đầy gân guốc và đỏ ửng như khuôn mặt của chủ nhân nó ra khỏi quần. Anh còn thuận tay lôi nguyên cả chùm trứng dái của mình ra theo. Chùm trứng bị lớp lưng quần lót bên trong độn chặt lên khiến cho nó như phình to ra hơn bên dưới cây hàng đang cương cứng, chỉa thẳng vào mặt Thế Sơn lúc này.
Ôi, đã mấy tháng rồi Thế Sơn mới được gặp lại cái “thanh gươm báu” đầy quyến rũ này. Từ dạo ấy đến nay anh cũng đã làm tình với nhiều người rồi nhưng phải công nhận rằng chưa gặp ai mà sở hữu con cặc đẹp như con cặc của giám đốc. Thế Sơn nghĩ có lẽ do Hoàng Minh lai Tây nên cây hàng của anh cũng được kế thừa cái vẻ ngoài hoành tráng như của các anh chàng diễn viên trong những bộ phim sex nước ngoài mà anh vẫn hay xem.
Không thể nào chờ đợi được nữa, Thế Sơn há to miệng ngoạm lấy trọn phần đầu khấc đang ngạo nghễ giương ra trước mặt mình. Phần đầu khấc to tròn của Hoàng Minh như 1 chiếc kẹo mút màu hồng đầy ngọt ngào đã nằm gọn trong khoang miệng của Thế Sơn khiến cho anh cảm nhận được sự ấm áp từ chiếc kẹo mút đang lan tỏa giữa lưỡi và vòm miệng của mình.
Thế Sơn tiếp tục tiến sát đầu vào cơ thể Hoàng Minh thêm tí nữa để cho con cặc của sếp có thể thọc vào miệng mình sâu hơn. Liền sau đó, chiếc lưỡi của anh bắt đầu làm nhiệm vụ. Nó đánh thành từng vòng quanh con cặc của Hoàng Minh, cạ sát vào phần khấc trên thân dương vật của anh khiến cho anh phải tê tái, thi thoảng khi con cặc đã rút ra hết khỏi khoang miệng, nó còn lướt dọc theo những gân mạch đang bơm đầy máu bên dưới lớp da mỏng manh đầy nhạy cảm nơi cơ quan sinh dục của người đàn ông rồi lại ngoáy ngoáy vào cái khe hở bé tí ngự trị trên đỉnh khúc thịt đồ sộ ấy.
Hoàng Minh khá bất ngờ với trình thổi kèn của Thế Sơn, chỉ mới mấy tháng thôi mà tay nghề thổi kèn của gã bảo vệ này đã tiến bộ lên thấy rõ. Chiếc lưỡi ướt át của gã không bỏ quên bất kì 1 milimet nào trên khúc gân của anh, chăm chút 1 cách tận tình như thể nó là 1 thứ gì đó vừa quý giá, vừa ngon lành nhất trên thế gian nên chỉ có thể hôn hít, liếm mút chứ không nỡ nào cho vào bụng mà ăn được.
Hoàng Minh khoan khoái nhắm mắt, ngửa cổ lên trần nhà mà rên lên thành tiếng, khi mở mắt ra nhìn xuống dưới thì anh đã thấy Thế Sơn tay cầm lấy con cặc của mình kéo sát lên phía trên bụng, còn lưỡi thì đang thè ra liếm láp dọc theo cái sợi gân to đùng nằm ngay giữa phần sau thân cặc anh, kéo dài từ gốc cặc đầy lông lá lên đến tận phía dưới phần đầu khấc, ánh mắt nhìn anh trông dâm dật vô cùng. Thi thoảng tay bảo vệ còn cầm lấy trọn khúc gân của anh mà sục mạnh, trong khi lưỡi thì liếm láp khắp 2 hòn trứng dái to đùng bên dưới rồi ngậm trọn chúng vào miệng khiến cho anh phải rùng mình vì tê tái.
Thấy chai rượu còn đang để trên bàn, Hoàng Minh chợt nảy ra 1 ý. Anh với tay lấy chai rượu, hớp 1 ngụm rồi rút cặc ra khỏi miệng Thế Sơn. Liền sau đó, anh nâng cằm gã bảo vệ lên cho gã đứng dậy rồi đặt lên môi anh chàng to xác ấy 1 nụ hôn nồng cháy, nồng cháy theo cả nghĩ đan lẫn nghĩa bóng vì vị rượu mạnh trong miệng của Hoàng Minh đang tràn sang khắp cả khoang miệng của Thế Sơn, thì ra giám đốc đã mớm rượu cho anh. Thế là rượu và nước bọt của 2 người cứ thế mà trao đổi qua lại trong 2 khuôn miệng đang ép sát vào nhau, điên dại trong những nụ hôn nồng cháy.
Không còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là nụ hôn đáng nhớ nhất từ trước đến nay của cả Hoàng Minh lẫn Thế Sơn. Vị cay và nóng của rượu như 1 chất kích thích khiến cho 2 người đàn ông lao vào nhau cuồng nhiệt hơn nữa. Từng bàn tay mò mẫm, kiếm tìm 1 cách gấp gáp những hạt nút áo của đối phương để mở toang ra, để ve vuốt lấy da thịt của nhau bên dưới những món quần áo lúc này đã trở nên thật vướng víu. Đôi bàn tay của Hoàng Minh đã vòng ra sau lưng Thế Sơn và nỗ lực tìm cách chui lọt vào bên dưới lớp quần tây của gã bảo vệ mà nắn bóp cho thỏa thích cặp mông tròn chắc nịch ấy; còn đôi bàn tay của Thế Sơn thì đã phanh hết những cúc áo trên người Hoàng Minh ra, những ngón tay thô to của con nhà võ đang se se lấy 2 núm vú hồng hào đã săn cứng lại từ bao giờ của vị giám đốc.
Từng dòng rượu nóng ấm lần lượt từ trong khoang miệng trôi tuột xuống cổ họng của mỗi người. Rượu làm cho con người ta nóng, nóng bên trong cơ thể và còn nóng cả cái bản năng dục vọng của mỗi người đàn ông. Có rượu vào, người ta như mất đi lý trí, chỉ còn nghe theo tiếng gọi của bản năng; và giờ đây, trong văn phòng này, 2 người đàn ông như 2 con thú đang trong kì động dục, vồ vập, ngấu nghiến lấy nhau. Thế Sơn đang sờ mó khắp phần trên cơ thể giám đốc, 2 tay anh hết se se 2 núm vú rồi lại chuyển sang ve vuốt phần nách rậm lông đầy nam tính của Hoàng Minh; còn Hoàng Minh thì đã luồn tay hẳn vào trong quần lót của Thế Sơn mà nhào nặn cặp mông chắc nịch, lún phún lông ấy 1 cách mạnh bạo như đang nhào bột.
Khi những dòng rượu nóng ấm đã trôi tuột xuống cổ họng của 2 người thì cũng là lúc Hoàng Minh rời môi khỏi Thế Sơn. 2 tay anh lại đặt lên vai của anh chàng bảo vệ to con, lúc này mặt đã đỏ ửng vì hơi men, ép cho gã ngồi xuống. Vừa ngồi xổm xuống dưới, Thế Sơn lại ngoạm ngay lấy con cặc cứng đơ đang rỉ nước nhờn nơi lỗ sáo của giám đốc mà mút chùn chụt. Lâu lâu anh lại nhả cặc ra hết rồi chu miệng tiết ra thật nhiều nước bọt dọc theo chiều dài khúc gân ấy, xong lại cho vào miệng mút để tạo kích thích cho Hoàng Minh.
Quả thực như vậy, nước bọt trơn tuột cùng với miệng lưỡi điêu luyện của tay bảo vệ đã khiến cho Hoàng Minh như phát điên, con cặc anh đã cương cứng hết cỡ như chực bùng nổ. Chất cồn từ rượu phát tác ra khiến cho Hoàng Minh cảm thấy nóng ran bên trong cơ thể thật khó chịu. Anh cởi áo vest lẫn áo sơ-mi cùng với chiếc cà vạt màu vàng nhạt của mình vất sang 1 bên, để lộ ra 1 thân hình cân đối và khỏe khoắn đầy nam tính do thường tập gym.
Nhìn xuống phía dưới, Hoàng Minh thấy Thế Sơn cứ chuyển động đầu tới lui khiến cho con cặc gân guốc của anh ra vào đều đều trong khoang miệng trơn tuột và đầy ẩm ướt của gã. Không, Hoàng Minh muốn những kích thích mạnh mẽ hơn nữa kia. Với cương vị là người đứng đầu công ty, anh cũng phải là người làm chủ trong cuộc chơi này. Nghĩ thế, Hoàng Minh không đứng thẳng nữa mà hơi ngả người về phía trước, 2 tay chống vào mặt bàn khiến cho con cặc khủng của anh chui sâu hơn vào trong họng của Thế Sơn. Liền sau đó, Hoàng Minh đã chuyển sang thế chủ động. 2 tay anh chống vào mặt bàn làm điểm tựa, còn hông thì đẩy tới đẩy lui liên tục phía trước mặt Thế Sơn để con cặc của mình thụt ra thụt vô thật nhanh trong miệng gã.
Lúc này Thế Sơn đã hoàn toàn ở tư thế bị động. Đầu anh đang bị cố định ở phía trước lẫn cả phía sau. Phía sau đầu Thế Sơn đang ép sát vào cạnh bàn nên không còn đường lui, còn phía trước thì đang đối diện với vùng hạ bộ lông lá cùng con cặc khủng của giám đốc đang thụt ra thụt vô trong miệng mình liên hồi khiến cho anh chỉ có thể ngồi im há to miệng mà chịu đựng những cú nắc cặc không ngừng nghỉ ấy. Ở tư thế này, cặc giám đốc nắc sâu vào trong họng Thế Sơn hơn hẳn lúc ban nãy khi mà anh chủ động mút.
Nguyên con cặc 18 phân thọc vào đến quá nửa chiều dài, cạ sát vào cuống họng khiến cho đôi lúc Thế Sơn bị nghẹn, muốn nôn ọe nhưng không thể nào thoát ra được do đầu anh đã bị kềm chặt ở cả 2 phía trước sau, đã vậy đám lông mu loăn xoăn của Hoàng Minh cứ cọ cọ vào mũi anh theo mỗi nhịp dập khiến cho anh nhột gần chết. Trong khi đó, ở phía bên trên, Hoàng Minh vẫn không để tâm gì, cứ tha hồ nắc cặc tới lui, ra vào trong miệng gã bảo vệ.
Những tia nắng héo hắt cuối cùng trong ngày xuyên qua khung cửa sổ mà len vào trong phòng soi rọi 1 cảnh tượng cực kì dâm dục: 1 người đàn ông đẹp trai ở trần, đang ép sát hạ bộ của mình vào phía trước mặt 1 người đàn ông khác đang ngồi bên dưới và cứ thế chuyển động hông mình tới lui nhịp nhàng. Cái vật hình trụ tròn dài dài đang ló ra từ phía trước quần tây của người đàn ông ấy thì đang thập thò ra vào đều đều trong miệng của người đàn ông bên dưới theo mỗi nhịp chuyển động của hông.
Người đàn ông bên trên, khuôn mặt ửng đỏ, mắt nhắm hờ cho thấy đang cực kì hưng phấn, chống 2 cánh tay vạm vỡ lên mặt bàn làm điểm tựa cho những chuyển động ở phần hông bên dưới của mình. Chút ánh sáng yếu ớt cuối ngày cũng đủ để soi rọi rõ 1 lớp mồ hôi ươn ướt phủ khắp lên trên tấm lưng trần to bản của anh. Phía dưới tấm lưng ấy là 1 bờ mông tròn săn chắc đang chuyển động tới lui, tuy đã được che phủ bởi lớp vải quần tây bó sát nhưng vẫn không thể nào giấu đi được vẻ rắn rỏi thấy rõ của nó.
Cứ mỗi lần cặp mông ấy lùi về sau, chiếc quần tây lại ôm sát nó hơn khiến cho 2 lằn quần lót bắt chéo qua 2 bên bờ mông lại hằn rõ lên bên dưới lớp quần tây, khi cặp mông ấy tiến về phía trước để hẩy cặc vào trong miệng người đàn ông ngồi dưới thì lớp quần ngoài hơi dùng lại khiến cho 2 lằn quần lót bên trong tạm thời bị ẩn đi, để rồi lại hiện lên rõ rệt khi cặp mông ấy lùi lại lấy trớn, chuẩn bị cho cú nắc tiếp theo.
Nắc chán chê 1 hồi, Hoàng Minh cũng đứng thẳng dậy, rút con cặc đã ướt đẫm nước bọt nhầy nhụa ra khỏi miệng tay bảo vệ. Thế Sơn như được giải thoát, thở lấy thở để, nước bọt trong miệng anh trào ra thành dòng, nhễu xuống đất ngay khi giám đốc rút cặc ra.
– Bật điện lên đi Sơn! – Hoàng Minh ra lệnh cho Thế Sơn.
Anh chàng bảo vệ đứng dậy, đi về phía cửa phòng, đưa tay bật công tắc điện, sẵn tiện bấm chốt, khóa cửa lại luôn vì anh biết điều gì sẽ diễn ra tiếp theo. Căn phòng lúc này đã ngập tràn ánh sáng đèn huỳnh quang, không còn tù mù, tờ mờ như lúc nãy nữa. Trong khi đó, Hoàng Minh đã đi vòng ra phía sau bàn làm việc, mở ngăn kéo phía dưới bàn rút ra 1 vỉ bao cao su cùng với 1 chai thuốc bôi trơn để chuẩn bị cho cuộc hoan lạc thứ 3 trong ngày. Anh xé lấy 1 chiếc bao tách rời khỏi vỉ rồi cho số còn lại vào chỗ cũ. Nếu biết trước sáng nay đến đài truyền hình được chơi gã MC thì anh đã mang theo thứ công cụ bảo vệ này đi rồi.
Khi Thế Sơn quay lại, Hoàng Minh đã đứng trước bàn làm việc đợi sẵn, con cặc anh vẫn cứ ngạo nghễ cong lên, kiêu hãnh hệt như chính chủ nhân của nó.
Hoàng Minh lại cầm lấy chai rượu trên bàn, áp sát phía trước bộ ngực trần nở nang của mình, trong khi tay kia thì thọc vào túi quần, mắt nhìn Thế Sơn, miệng nở nụ cười bí hiểm. Bỗng anh từ từ trút ngược miệng chai xuống để rượu từ bên trong chầm chậm tuôn ra thành dòng, thẳng xuống phía dưới ngay khúc gân đang cương cứng của mình.
– Anh muốn uống rượu nữa không Thế Sơn?
Hoàng Minh hỏi, mắt vẫn nhìn Thế Sơn, rồi lại nhìn dòng rượu đang chảy xuống cái vật lúc này đang ướt đẫm, nhễu nước thành dòng phía dưới.
Thế Sơn khá bất ngờ trước cảnh này, nhưng lúc này men rượu mạnh đã ngấm vào cơ thể khiến cho anh cảm thấy hưng phấn, không gì là không dám làm. Uống rượu bằng cách này ư? Giám đốc muốn thì anh chiều tới bến thôi! Anh chàng bảo vệ chầm chậm bước đến trước mặt Hoàng Minh rồi quỳ gối xuống phía trước vùng thảm trải sàn nhà lúc này đã bị ướt đẫm. Hoàng Minh đã ngừng đổ rượu, khúc gân ướt át của anh đang chỉa ra ngay trước mặt gã bảo vệ như mời gọi.
Thế Sơn đưa lưỡi vớt lấy những giọt rượu còn đọng lại trên khắp thân cặc cho vào miệng. Lưỡi anh mơn man liếm khắp trên vùng đầu khấc bóng nhẫy và phần thân cặc đầy những gân mạch nổi lên thật mạnh mẽ. Anh lại chụp miệng vào cái công cụ đàn ông của sếp, mút chùn chụt lấy phần đầu khấc như đang thưởng thức 1 cây kẹo mút thật to có vị rượu. Vị đắng của rượu hòa lẫn với vị mặn của nhừng giọt nước nhờn đang rỉ ra từ lỗ tiểu của Hoàng Minh tạo thành 1 hợp chất thật dễ gây nghiện khiến cho Thế Sơn cứ muốn mút mãi không thôi; còn Hoàng Minh thì chỉ việc đứng im 1 chỗ và nhìn xuống phía dưới, nơi gã bảo vệ đang liếm mút cặc mình mà tận hưởng khoái lạc.
Thấy rượu trên cặc mình đã bị tay bảo vệ mút sạch, Hoàng Minh lại rút cặc ra, chỉ còn chừa lại phần đầu khấc trong miệng Thế Sơn, trong khi đó tay anh lại tiếp tục đổ rượu lên thân cặc, sau đó lại ấn đầu Thế Sơn vào khúc gân ấy lần nữa. Cứ thế lặp lại vài ba lần, Thế Sơn vừa bú cặc, Hoàng Minh lại vừa đổ rượu lên khiến cho tay bảo vệ tha hồ được ăn cây kẹo mút vị rượu độc đáo của ngài giám đốc.
Hoàng Minh hớp lấy 1 ngụm đầy rồi đặt lại chai rượu lên bàn, sau đó anh luồn 2 bàn tay của mình vào 2 bên nách Thế Sơn, nâng thân hình to lớn của gã đứng dậy. Khi Thế Sơn vừa đứng dậy cũng là lúc anh cảm nhận được vị nồng của rượu từ miệng Hoàng Minh đang tràn vào khoang miệng của mình. Nụ hôn gấp gáp và vội vã khiến cho những dòng rượu tràn ra khỏi 2 đôi môi, nhễu dọc xuống những vùng cằm tua tủa râu và tiếp tục chảy dọc xuống làm ướt chiếc áo bảo vệ của Thế Sơn cùng với khoảng ngực trần của Hoàng Minh.
Khi rượu đã trôi tuột xuống cổ họng của 2 người, Hoàng Minh mới bắt đầu đưa tay tháo nhanh từng chiếc cúc trên chiếc áo bảo vệ ra, từ trên xuống dưới; rồi, với 1 động tác nhanh và dứt khoát, anh lột ngược chiếc áo ấy ra sau và vất sang 1 bên khiến cho Thế Sơn giờ đây cũng mình trần như anh, lộ ra khuôn ngực nở nang cùng với phần bụng rắn chắc, tất cả đều lún phún lông.
Hoàng Minh đảo ngược vị trí của mình với Thế Sơn. Anh đặt Thế Sơn đứng ép sát mông vào cạnh bàn rồi tiếp tục đẩy cho gã nằm ngửa ra hẳn trên mặt bàn. Liền sau đó, anh lại cầm chai rượu lên, dốc xuống khắp vùng thân trên của gã bảo vệ đô con khiến cho lớp lông trên ngực trải dài xuống phía dưới bụng của gã đều ướt đẫm.
Đặt lại chai rượu sang 1 bên, Hoàng Minh cúi người xuống, ngậm lấy núm vú hồng hào loắn xoắn lông xung quanh của Thế Sơn mà mút chùn chụt, trong khi tay thì se se đầu vú bên kia. Anh cảm nhận được 2 đầu vú của gã bảo vệ đang dần săn cứng lại trước những kích thích của mình. Hoàng Minh phải công nhận là Thế Sơn sở hữu 1 bộ ngực đẹp, vừa lún phún lông ngắn trên khắp khuôn ngực nở nang, lại vừa loắn xắn lông dài xung quanh 2 đầu vú trông rất menly. Tuy vậy nhưng 2 núm vú của anh chàng bảo vệ lại có màu hồng tươi tắn như của trai trẻ chứ không hề bị thâm như của đàn ông lớn tuổi.
Sau khi đã ngấu nghiến 2 đầu vú của Thế Sơn chán chê, Hoàng Minh mới dần dần rê lưỡi xuống vùng da thịt bên dưới. Lưỡi anh kéo dài thành 1 đường dọc từ ngực xuống đến rốn của Thế Sơn thì ngừng lại. Chiếc rốn sâu hút của gã bảo vệ giờ đây đang ngập tràn rượu mà ban nãy Hoàng Minh rót xuống, trông như 1 chiếc giếng tí hon được bao phủ bởi đám lông bụng rậm rạp xung quanh.
Hoàng Minh thọc lưỡi mình sâu xuống tận đáy của chiếc giếng ấy, đồng thời đặt 2 bờ môi của anh bao quanh thành giếng rồi hút mạnh nghe “rột” 1 tiếng khiến cho Thế Sơn phải quíu người lại vì tê tái. Rượu đọng trong lỗ rốn của anh đã bị Hoàng Minh hút sạch vào miệng. Vừa hút rượu xong, Hoàng Minh ngay lập tức đứng thẳng dậy, đưa tay mở nhanh khóa nịt của Thế Sơn ra rồi kéo phéc-mơ-tuya xuống, sau đó anh nắm chặt lưng quần dài lẫn quần lót của Thế Sơn mà kéo mạnh ra, còn Thế Sơn cũng ưỡn mông lên để Hoàng Minh có thể tuột quần mình ra được dễ dàng hơn.
Loạt soạt mấy tiếng, cả quần trong lẫn quần ngoài của chàng bảo vệ đều đã bị Hoàng Minh kéo tuột ra khỏi 2 chân rồi vất sang 1 bên, để lại trên bàn là 1 cơ thể đàn ông lực lưỡng không mảnh vải che thân đang nằm tênh hênh, phô bày tất cả những bộ phận nhạy cảm ra trước mắt Hoàng Minh; con cặc to đùng đầy lông lá đang nằm duỗi ra trên bụng, 1 vài giọt nước nhờn đã rỉ rả ra nơi lỗ sáo làm ướt mấy sợi lông bụng phía dưới rốn của tay bảo vệ đô con.
————–
Thuộc truyện: Công ty dâm dục – by DunCan
- Công ty dâm dục - Chương 2: Thế Sơn bị đụ
- Công ty dâm dục - Chương 3: TRỢ LÝ GIÁM ĐỐC
- Công ty dâm dục - Chương 4: PHÒNG TRA TẤN
- Công ty dâm dục - Chương 5: SINH VIÊN THỰC TẬP - Phần 1
- Công ty dâm dục - Chương 5: SINH VIÊN THỰC TẬP - Phần 2
- Công ty dâm dục - Chương 5: SINH VIÊN THỰC TẬP - Phần 3
- Công ty dâm dục - Chương 5: SINH VIÊN THỰC TẬP - Phần 4
- Công ty dâm dục - Chương 6: Tiệc Tàn - Phần 1
- Công ty dâm dục - Chương 6: Tiệc Tàn - Phần 2
- Công ty dâm dục - Chương 7: VĂN PHÒNG MỚI
- Công ty dâm dục - Chương 8: TALK SHOW - Phần 1
- Công ty dâm dục - Chương 8: TALK SHOW - Phần 2
- Công ty dâm dục - Chương 8: TALK SHOW - Phần 3
- Công ty dâm dục - Chương 8: TALK SHOW - Phần 4
- Công ty dâm dục - Chương 9: RƯỢU VÀ BẢO VỆ - Phần 1
- Công ty dâm dục - Chương 9: RƯỢU VÀ BẢO VỆ - Phần 2
- Công ty dâm dục - Chương 10: NHÂN VIÊN MỚI - Phần 1
- Công ty dâm dục - Chương 10: NHÂN VIÊN MỚI - Phần 2
- Công ty dâm dục - Chương 10: NHÂN VIÊN MỚI - Phần 3
- Công ty dâm dục - Chương 11: THẨY GIÁO DÂM ĐÃNG - Phần 1
- Công ty dâm dục - Chương 11: THẨY GIÁO DÂM ĐÃNG - Phần 2
- Công ty dâm dục - Chương 12: BỘ ĐÔI TRỘM CƯỚP - Phần 1
- Công ty dâm dục - Chương 12: BỘ ĐÔI TRỘM CƯỚP - Phần 2
- Công ty dâm dục - Chương 13: BƯỚC NGOẶT
- Công ty dâm dục - Chương 13: BƯỚC NGOẶT - Phần 2
- Công ty dâm dục - Chương 13: BƯỚC NGOẶT - Phần 3
- Công ty dâm dục - Chương 14: ÁI TÌNH THĂNG HOA
Leave a Reply