Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Truyện gay: Cậu Nhóc Bướng Bỉnh Anh Yêu Em! Tác giả: S2kaiyuanS2. Nó: Vương Nguyên (gia đình chỉ thuộc hàng khá giả thôi) một cậu nhóc bướng bỉnh, thích chọc mọi người, nói chuyện rất nhiều và nó học phải nói là rất yếu. Tuy nhiên, nó lại được trời ban vẻ đẹp khó ai sánh bằng.
Truyện gay: Cậu Nhóc Bướng Bỉnh Anh Yêu Em! – Đoạn 1
Tác giả: S2kaiyuanS2
Nó có làn da trắng sứ, môi đỏ mộng, mắt 1 mí, to và long lanh với một màu đen huyền. Bất cứ ai nhìn vào cũng sẽ bị hút hồn. Mái tóc màu hạt dẻ ôm sát khuôn mặt gần như bún ra sữa của mình. Nói chung nó rất đẹp. Nó năm nay 17t sắp vào học 11 của trường quốc gia THPT TDC (không biết lấy tên gì nên đại khái đi)
Anh: Vương Tuấn Khải (con trai chủ tịch cty TF lớn nhất nước). Đẹp trai, menly, lạnh lùng, trong anh toả ra 1 sức hút khó ai cưỡng lại được. Đặc biệt anh học cực giỏi. Năm nào cũng nằm trong top 5 của trường. Anh năm nay 17t sắp vào lớp 11 trường quốc gia THPT TDC. Anh còn là hotboy trong trường nên có rất nhiều cô gái thích nhưng anh chẳng thích cô nào cả.
Còn một số nhân vật nữa mình sẽ kể sau.
Chap 1: Ngày tựu trường và cảm xúc đầu tiên
6:00am
Tích… Tích… Tích…
Đó là tiếng của chiếc đồng hồ báo thức kêu. Trong chăn một cậu bé đang cố vớ tay tắt chiếc đồng hồ phiền phức. Sau khi đã tắt xong thì nó lại chui vô chăn ngủ tiếp.
40 phút sau…
– Dậy đi thằng kia mày không định đi học nữa hả…
Giọng nói làm nó bừng tĩnh chẳng ai khác chính là của umma nó. Từ trong chăn mà nó cũng phải tung chăn mà thức dậy, vệ sinh cá nhân và thay đồng phục hết 10′. Nó chạy từ phòng xuống và chạy ra đường để đi học. Chỉ nghe được:
– Mẹ ơi con đi học đây.
Bà chỉ biết lắc đầu với đứa con quý báo của mình.
Từ nhà nó đến trường không xa lắm. Nên nó thường đi bộ khoảng 10 phút.
7:00am
Nó đến trường mai là đã kịp. Nhưng sân trường không có bóng ai cả. Nhìn đồng hồ nó mới hoảng hốt:
– Trời ơi! Giờ này chắc mọi người đi nhận lớp hết rồi quá.
Nó chạy thật nhanh đi tìm lớp 11A1. Không biết lí do gì mà năm nay nó lại được nhảy lớp lên đây nữa. Làm thành lớp đặc biệt của trường. Mãi suy nghĩ mà nó đã đến trước lớp 11A1 rồi. Nó mới bước vào và chào cô:
– Thưa cô em đến trể. Em xin lỗi.
Cô chủ nhiệm chỉ cười hiền và nói:
– Không sao đâu em. Lớp đã bầu bang cán sự xong và lớp chỉ còn đư 1 bàn trống nên em hãy ngồi kế lớp trưởng nhé.
Nó nghe theo lời cô và xuống bàn 4 tổ 3 ngồi cạnh lớp trưởng. Vừa ngồi xuống nó đã quay sang bên để chào hỏi. Nhưng vừa quay qua nó đã gần như đứng hình với người ngồi cạnh. Đó không ai khác chính là Vương Tuấn Khải. Nó thoáng nghe tim mình đập nhanh 1 nhịp. Nó nghĩ ” Mình bị sao vậy nè. Sao tim lại đập không bình thường vậy “. Lấy hết cam đảm nó quay qua hỏi Khải:
– Chào bạn. Mình là Vương Nguyên mình làm quen nhé.
– Chào. Tôi là Vương Tuấn Khải.
Lời nói lạnh lùng làm cho nó thấy lạnh. Nhưng nó rất vui vì anh đã nói chuyện với nó.
Ngồi nghe cô giáo nói về những quy định mà chán.
Tùng…tùng…tùng…
Tiếng trống ra về vang lên cả lớp nó cùng chạy ùa ra về. Nó chạy một mạch từ trường về đến nhà. Nó thưa mẹ xong thì chạy tót lên phòng và nhảy lên chiếc giường yêu dấu. Nó nằm suy nghĩ lại buổi tựu trường nhưng chỉ thấy toàn khuôn mặt của anh, thì mặt nó lại đỏ và tim đập nhanh hơn. Nó tự đánh vào mặt mình và nói:
– Mày bị gì thế Nguyên. Bỏ hình ảnh đó ra khỏi đầu đi.
Sau một lúc suy nghĩ thì nó chìm vào giấc ngủ đến chiều
5.pm
Sau khi đã ngủ 1 giấc thoải mái thì nó bắt đầu thức dậy. Đầu tóc bù xù mà nó còn vò cho rối lên nữa. Bước xuống giường và đi vệ sinh cá nhân rồi nó xuống dưới nhà khi ngửi được mùi thức ăn thơm nứt mũi. Rồi nó hỏi:
– Mẹ ơi! Hôm nay ăn gì mà thơm vậy?
Mẹ nó trả lời:
– Dậy rồi đó à! Hôm nay ăn cơm với canh chua và cá kho ( nghe mà thèm muốn chết).
30 phút sau
Ting… Ting… Ting…
Ngoài cửa có người nên nó ra mở chắc là anh trai nó về. Khi ra tới cửa thì đúng như vậy anh trai nó đã về:
– Anh về rồi đó sao. Vào nhà đi.
Anh của nó tên Thiên Tỷ năm nay 18t, đang làm trưởng phòng ở 1 cty nào đó, tuy chỉ 18 nhưng Thiên Tỷ lại là 1 thiên tài học cực giỏi nhưng vì nhà không đủ tiền nên phải nghỉ học đi xin việc làm, chỉ sau vài tháng ngắn ngủi đã lên đến chức trưởng phòng như bây giờ.
Cả nhà nó ngồi ăn cơm thì mẹ nó hỏi:
– Hôm nay tựu trường sao rồi con trai!
– Dạ. Mọi thứ đều ổn ạ.
Nói đến đây bỗng nó lại nhớ đến anh mà đỏ mặt. Mẹ nó thấy lạ nên hỏi:
– Con sao vậy! Sao bỗng nhiên mặt lại đỏ ửng thế kia. Có phải đã thích anh nào rồi phải không?
Vì nó và anh nó đã nói cho umma nó biết nó và anh nó đều là gay nên mẹ nó cũng không ngần ngại mà nói vậy. Lúc đầu bà không tin đây là sự thật nên bà rất đau lòng. Nhưng sau này bà đã suy xét lại. Gay đâu phải là tội, gay cũng là người chẳng qua là tâm sinh lí khác thường đi yêu người cùng giới thôi, chính vì thế bà không đau khổ nữa. Bà chỉ muốn con mình hạnh phúc thôi. Nhà chỉ có 3 mẹ con. Cha nó mất lúc nó vừa chào đời vài tháng do tai nạn giao thông. Từ đó bà dành hết tình yêu cho 2 đứa con của mính. Quay lại truyện chính thôi.
Nó trả lời câu hỏi của mẹ nó:
– Không có gì đâu mẹ ạ. Thôi con ăn xong rồi con lên phòng đây.
Nó bước lên phòng bỏ lại sau lưng 2 nụ cười mãn nguyện vì con mình, em mình đã lớn rồi tìm được nửa kia của nó rồi.
Sáng hôm sau.
Tùng… Tùng… Tùng…
Tiếng trống vào lớp vừa điểm. Ơn trời là nó vừa vào lớp không là bị phạt rồi. Khi bước đến chổ ngồi ngồi cạnh anh là nó lại đỏ mặt, tim đập nhanh hơn bình thường. Vừa ngồi được 1 lúc nó quay qua anh và hỏi nhà anh, gia đình anh…. Chỉ 1 lác là biết được nhà anh cách nhà nó vài con hẻm thôi. Nó thấy hôm qua anh rất lạnh lùng nhưng bây giờ anh không còn lạnh với nó nữa. Anh còn nói chuyện khá là vui với nó. Nó đã vui vì anh không lạnh với nó nữa. Bỗng nhiên ở bàn trên có một cậu bạn quay xuống chào hỏi nó và anh:
– Chào 2 cậu mình làm quen được không.
Nó trả lời:
– Được chứ. Tớ tên là Vương Nguyên. Đây là Vương Tuấn Khải. Cậu đưa tay về phía anh rồi nói. Người trên cũng giới thiệu về mình:
– Chào Vương Nguyên, chào Tuấn Khải mình là Chí Hoành còn đây là Nhất Lâm.
Giới thiệu:
Dich Dương Thiên Tỷ anh trai của Vương Nguyên ( Vì sao không cùng họ thì sao này sẽ nói). Đẹp trai (thua Tiểu Khải rồi) menly, trưởng phòng cty TF, 18t. Rất thương Tiểu Nguyên, luôn ủng hộ Nguyên hết mình. Rất tài giỏi. Nuôi cả gia đình 3 người.
Lưu Chí Hoành bạn của Tiểu Nguyên. Nhìn dễ thương, da trắng, tóc cắt ngắn hợp với khuôn mặt tròn tròn. Mắt long lanh. Gia đình giàu hết chổ nói ( sau Tiểu Khải) học hành khá. Tính tình hoạt bát
Lưu Nhất Lâm bạn thân Chí Hoành ngốc ngốc. Rất thật thà dể bị Chí Hoành và Tiểu Nguyên lừa cho quay cuồng.
Tùng… Tùng… Tùng…
Sau 2 tiết học dài lê thê qua thì đến giờ ra chơi. Anh cười tươi, quay qua hỏi nó:
– Tiểu Nguyên có đi cantin với anh không ( anh và nó thống nhất gọi tên chữ Tiểu trước tên bọn họ cho thân, và anh lớn hơn nó vài tháng nên anh bắt nó phải gọi anh bằng anh. Anh sinh tháng 9, nó tháng 11).
– Ukm. Mà Tiểu Khải này, chúng ta rủ Chí Hoành cùng Nhất Lâm đi chung đi.
Sau khi nghe xong thì nụ cười trên môi Tiểu Khải không còn tươi nữa mà thay vào đó la khuôn mặt đã đen phân nữa. Trả lời nó:
– Tuý em thôi.
Rồi sau đó hướng cantin bước đi. Lúc này Tiểu Nguyên quay lại nói Chí Hoành và Nhất Lâm ra cantin sau đó ba chân bốn cẳng chạy theo Tiểu Khải.
Khải-Nguyên cùng ra tới cantin thì đã đông nghẹt rồi. Kêu nó ngồi xuống bàn rồi anh đi lấy thức ăn cho cả hai. Chưa đầy 5 phút đã có 2 dĩa cơm ngon lành được anh đem đến cho cậu.
– Sau anh lấy cơm nhanh thế.
– Ukm…thì…thì… Thôi mệt quá không nói nửa ăn cơm đi.
Thật ra thì khi thấy anh mọi cô gái trong trường đều hét lên hết và khi biết anh mua cơm thì đã tranh nhau đi mua cho anh rồi. Bởi thế anh đâu cần mất nhiều công sức đã có cơm cho Tiểu Nguyên của anh ăn.
Sau khi nghe xong thì nó cắm đầu ngồi ăn dĩa cơm anh mang đến mà đâu biết mọi cô gái trong cái cantin này đều nhìn nó. Ganh tỵ có, ngưỡng mộ có và cả ghét cũng có.
Đang ăn thì 2 bạn Hoành và Lâm đi xuống tới. Khi ngồi xuống 2 người liền có cảm giác lạnh sống lưng. Nhìn qua thì thấy anh đang nhìn 2 người bằng ánh mắt lạnh băng. Rồi sau đó anh quay lại Tiểu Nguyên, nhìn nó ánh mắt dịu dàng thấy rõ. Còn về phần Tiểu Nguyên khi thấy Hoành và Lâm xuống thì rối rích. Nhìn 2 cậu bạn kêu 2 chai nước uống. Bỗng nó cũng có 1 chai thì ra là Tiểu Khải mua cho nó. Ăn xong nó cùng Chí Hoành nói chuyện soi nổi. Nó quên Tiểu Khải đang ngồi bên cạnh mà không nói với anh 1 câu. Hoành đang nói chuyện lại cảm thấy lạnh sống lưng. Lại nhìn về hướng Tiểu Khải thì thấy anh nhìn mình với ánh mắt lạnh hơn lúc nãy gấp trăm lần. Cứ thế Hoành cảm thấy tốt nhất đừng nên tiếp xúc quá thân với Tiểu Nguyên không thôi sẽ bị Tiểu Khải cho chết sớm vì bị đóng băng quá.
Sao không ai cmn hết vậy chẳng lẽ mình viết dở lắm hả. Huhuhu
Tùng… Tùng… Tùng…
Tiếng trống báo hiệu vào lớp. Trống vừa đánh là Hoành đã lôi Lâm chạy như bay về lớp bỏ lại sau lưng ánh mắt tò mò của Tiểu Nguyên và nụ cười tươi như hoa của Tiểu Khải. Thật ra thì Hoành sợ mình trên đường lên lớp đi cùng Nguyên mà nói cười thân mật với nó nữa thì chắc nguyên cả bắc cực sẽ về nơi cậu đứng quá nên phải lôi Lâm 3 chân 4 cẳng mà chạy.
Trên đoạn đường về lớp Tiểu Khải và Tiểu Nguyên nói chuyện trên trời dưới đất thật là rất vui nghe. Anh còn hứa ra về chờ nó ngoài sân và chở nó về làm nó ngượng chín cả mặt. Chạy nhanh về lớp bỏ lại Tiểu Khải với nụ cười quen thuộc trên môi.
– Đúng là Tiểu Nguyên của anh thật sự rất dễ thương.
Sau đó là một tràn cười mà ai đi qua cũng sẽ nghỉ kẻ điên nào vừa trốn viện ra ngoài thế.
Trong giờ học anh toàn ngồi ngắm nó làm cho nó không dám nhìn lại anh dù chỉ 1 lần. Còn anh bị giáo viên nhắc nhở vì không chú ý bài giảng. Khi giáo viên kêu anh lên bảng giải bài tập thì dưới đây nó mới cười vì anh lo nhìn nó mà bị lên bảng làm bài tập. Trong lòng nó thật sự rất vui vì anh đã để ý đến nó rất nhiều.
Sau khi giải xong bài tập trên bảng và bước xuống thì anh rất bực mình. Đang ngắm tiểu mỹ nam của anh mà lại bị kêu lên bảng làm bài tập thì ai không bực chứ. Nhưng khi vừa ngồi vào chổ thì nhìn thấy nó cười, mọi buồn bực trong lòng anh điều tan hết. Nụ cười của nó thật sự rất đẹp như 1 thiên thần nhỏ vậy. Làm cho tim anh đập loạn cả lên.
Tùng… Tùng… Tùng…
Hết 5 tiết học dài như thế kỉ thì đã đến giờ về. Trường học đông như bầy ong vỡ tổ bay đi, đông nghẹt người.
Anh và nó ung dung bước đi trên hành lang. Vì anh hứa chở nó về nên nó mới ung dung như thế, ngày thường nó cũng như mọi người dưới kia chen nhau ra ngoài để về nhà sớm. Đi đến nhà xe thì anh chạy một chiếc xe đạp đời mới nhất. Sau khi dẫn xe ra anh kêu nó lên xe anh chở về. Nó ngoan ngoãn nghe lời bước lên xe cho anh chở về. Trên đường về ngồi sau lưng anh nói chuyện và kể chuyện hài cho anh nghe còn ngửi được mùi hương trên người anh làm nó như lạc vào cỗi tiên. Chớp mắt đã đến nhà nó. Nó tiết nuối đi xuống .
Thấy thấy trên trán anh có vài giọt mồ hôi thì không biết tại sao lại đưa tay ra lau dùm anh. Khi đã lau xong thấy anh nhìn nó mới biết việc mình vừa làm và đỏ mặt chạy vào nhà chỉ còn lại câu nói:
– Cảm ơn anh đã chở em về. Anh về nhà vui vẻ nhé. Bye anh.
Rồi sau đó chảy thẳng lên phòng và nhảy lên giường nằm. Để tay đã lau mồ hôi của anh lên trên trái tim mình thì nghe nó đập loạn xạ.
Còn về anh thì trên đường chạy xe về trên môi luôn thường trực một nụ cười. Lấy tay sờ lên nơi vừa rồi nó đụng rồi tự nói với chính mình:
– Thì ra em ấy cũng quan tâm đến mình. Thật là vui quá đi thôi.
Anonymous says
Hay ! Nhug sao ma de y nhau wa z. Phai gap song gió nhjeu vo de cau chuyen them ý nghĩa
Anonymous says
viet nhanh len di bn
hoang says
viet nhanh len di bn
Anonymous says
Cang dọc cang thay tiêu khai giong xh den
Duy Mạnh says
truyen hay wua há, tjep ckap moj dj tg.
Ốc nhỏ says
Nghe tên nv sao jốg chjna wuá jợ (-.-!)
TDT says
Fai Dua Vao Wang Junkai Va Wang Yuan Vs Yi QianYangXi Cua Tfboys Dung K
hoàng says
típ yk ng tui iu
hjhj viết nekkk z hay r.
i love you writter
Thiên Vũ says
Tg viết lẹ lên em nhờ
Nhan says
Tên sao của TFBOY ko w
Lâm Lâm says
Tác giả có phải là fan cùa nhóm TFboys hok nếu phải là chúng ta cùng chung chí hướng.
chí trường says
ra chap ms lẹ đi tg