Truyện gay: Hai người cha – Đoạn 6
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Tôi giật mình thức giấc chỉ hơn 5h sáng, nhìn thấy nó vẫn còn đang nằm ngủ ngon lành cạnh bên tôi. Tôi kéo nhẹ cái chăn cho nó, nhìn nó mà mĩm cười, hôm nay là ngày đầu tiên đi làm của tôi, chính thức bước vào cuộc sống mới, tôi thầm nhủ với bản thân, sẽ cố gắng thật nhiều, yêu thương nó thật nhiều. bất chợt tôi nghe thấy tiếng chuông điện thoại của mình, thấy số lạ, tôi nhất máy nghe thử
– Alo – tôi
– Tôi Nhã Vy đây, sáng nay có buổi chụp hình ngoài trung tâm thành phố, chụp cho tạp chí Herworld, nên anh sắp xếp khoãn nữa tiếng nữa có mặt giúp Vy được không nè.
– Ah ok, tôi sẽ đến đúng giờ – nói xong tôi cúp máy và lao ngay vào nhà vệ sinh trong đầu thầm nghĩ “ok đã đến lúc chiến thôi”. Tôi vội vàng lấy máy rồi đi, không quên ghi lại tờ note ở trên bàn “nhóc con, tôi đi làm sớm ở nhà tự ăn sáng”.
Đúng là công việc của mình yêu thích có khác, chạy xồng xộc ngoài nắng nóng tìm góc hình đẹp, mồ hôi nhuễ nhải ước hết cả áo thế mà tôi lại thấy rất hưng phấn, cứ tách tách tách bấm máy liên tục, trong khi Nhã Vy lại đang liên tục gọi “đổi dáng”, cô ấy đang hướng dẫn cho các cô gái tạo dáng, trông vẻ chuyên nghiệp của Nhã Vy khiến tôi thấy cô gái này khá là thú vị
– Thôi được rồi make up, dặm lại cho người mẫu đi – tiếng của Nhã Vy hô to về phía ekip, cô ấy quay qua chổ tôi mĩm cười rồi nói với tôi
– Ok chúng ta nghỉ tí nhé – tôi gật gật đầu mĩm cười.
– Anh ăn sáng chưa, vết thương của anh đã đỡ chứ – Nhã Vy nhìn tôi cười
– Ah, ngoài da ấy mà, tôi còn không nhớ đến sự có mặt của nó nữa, thế Vy đã ăn sáng chưa ? – tôi hỏi cô ấy
– Vy chưa, thèm một ly café thôi hihi – Nhã Vy ngồi xổm xuống đất chống càm ngước lên nhìn tôi, tôi chẳng nói gì, vụt chạy đi trước cái nhìn theo của Vy
– Đây café của Vy – đôi mắt biết cười của cô ấy nhìn tôi
– Ôi, sao anh biết Vy thích uống café ít đường – cô ấy ngạc nhiên nhìn tôi
– Tôi đoán thôi mà, nhìn người cá tính, năng động như Vy chắc là ghét đồ ngọt – vừa nói tôi vừa ực chai nước suối. thế rồi chúng tôi lại bắt đầu buổi chụp hình.
– Ok, xong nhé, chúng ta kết thúc tại đây nhe, cám ơn mọi người đã hợp tác nhé – Nhã Vy nói với toàn bộ ekip trong khi tôi vẫn còn mãi mê xem lại thành quả của mình ngày hôm nay trên máy ảnh. Chợt tôi thấy Vy đưa tay lau mồ hôi trên trán tôi, chậm chậm xuống hai bên thái dương, vẫn chăm chú nên tôi chẳng để ý đến hồi sau tôi mới giật mình.
– Sao giật mình thế hả, thấy mồ hôi nên mới lau cho anh thôi, hình ok lắm, tôi ưng lắm, tí anh về gửi hình cho Vy nhé, nhà anh có lap thì cứ về nhà gửi không cần về cty đâu nhé
– Ah ok, chắc là tôi về nhà – tôi vừa nói mà vừa nghĩ đến nó không biết giờ này ở nhà nó đang làm gì, không có tôi chắc là nó chán chết.
– Uhm cũng được vậy Vy về cty trước, cố gắng bây giờ làm 10h, tầm 12h Vy nhận được hình nhé – nó xong cô ấy ngoắc taxi về.
Cứ thế công việc của tôi ở công ty Nhã Vy rất suôt sẻ chúng tôi làm việc cực kỳ ăn gơ, chỉ cần cái liếc nhìn đã hiểu làm thế nào để cho ra một sản phẩm chất lượng, chúng tôi bắt đầu hợp tác với các thương hiệu nổi tiếng và nhưng nhân vật đình đám của showbiz, tên tuổi của chúng tôi càng ngày càng được nhiều người biết đến.
“Anh Phong và sếp tổng nhà mình dạo này như hình với bóng mày nhỉ, có lẽ nào họ yêu nhau không” một cô gái nói.
“ôi họ mà yêu nhau thì đúng là trời sinh một cặp, xứng đôi quá còn gì” cô gái khác xen vào, cả văn phòng cứ nháo nhào cả lên bàn tán.
Cạch, tiếng mở cửa, tôi và Nhã Vy bước vào. Tất cả mọi người đều quay về phía chúng tôi
– Có chuyện gì thế – Nhã Vy hơi ngạc nhiên trước thái độ của mọi người hỏi
– Ờ, sếp tổng ơi mọi người không biết khi nào hai người chính thức công khai yêu nhau vậy hả hahaha – cả văn phòng cười phá lên
– Mọi người nói gì thế, tôi với Nhã Vy có gì đâu nè – tôi hơi bối rối, liếc sang nhìn Vy
– Phong à, có gì đâu, chúng ta yêu nhau thì cứ nhận đại cho họ đỡ thắc mắc ahahahahaha – Nhã Vy vừa nói vừa cười to, kiểu như cô ấy đang giỡn lại với mọi người, tui biết ý liền phối hợp lại với cô ấy
– ừ thì hai chúng tôi yêu nhau có gì sai đâu – tôi quay sang nhìn Vy cười
– ôi anh Phong ơi còn chờ gì nữa mà không hôn chị Vy một cái nào, hôn đi, hôn đi, hôn đi – mấy cô này giỡn quá trớn rồi, tôi thì không sao, còn Nhã Vy là con gái mà. Định trong đầu sẽ nói với mọi người thôi giỡn đến đây là đủ rồi, chưa kịp mở miệng thì Vy ghé môi cô ấy lên má tôi. Tôi thật sự bất ngờ, bọn trong văn phòng như được mùa la hét vỗ tay ầm ầm.
– thôi nào mọi người đùa vậy thôi, đến giờ tan sở rồi về thôi – tôi đang cố tình đánh trống lãng
Tôi đợi Bin trước cổng trường, dạo này nó đi học lại, học bổ túc văn hóa để lấy bằng tốt nghiệp phổ thông, nó rất quyết tâm và chăm chỉ. Cuộc sống với tôi thế này thôi có nó, Tuệ Tuệ, cả công việc mà mình đam mê và cô bạn thân Nhã Vy là đủ. Nhưng mà bật mí nhé dạo này chúng tôi không còn cậu tôi nữa rồi đã chuyển thành anh, em.
– Anh đợi em có lâu không – nó cười nheo mắt hỏi tôi, tôi bẹo má nó một cái.
– Suốt đời cũng đợi được mà – tôi cười. chợt điện thoại tôi reo lên âm ĩ
– Alo, Nhã Vy ah, ahah ok Phong qua ngay nhé – nó nhíu mày nhìn tôi
– Sao đấy, lại có công việc đột xuất hả – tôi chẳng nói gì, xoa xoa đầu nó rồi thẩy cái mũ bảo hiểm
– Lên xe đi, Vy nhờ anh thay giùm cô ấy cái bóng đèn, em cứ đi theo anh đến đó, tí về anh dẫn em đi ăn ok – nó chu mỏ rồi ngoan ngoãn leo lên xe.
Vy mở của thấy tôi và cả nó, Vy hơi ngạc nhiên trước sự xuất hiện của nó.
– Bóng đèn trong nhà vệ sinh của Vy hư rồi, Phong xem thay giúp Vy nhé – tôi chẳng nói gì lấy bóng đèn đi thẳng vào nhà vệ sinh, Vy cũng theo tôi đi vào, thằng nhóc thì ngồi đó đợi. tích tắc vài giây là xong thôi mà. Tôi và cô ấy đi ra lại phòng khách. Vy quay sang nhìn nó rồi nhìn tôi
– Đây là – biết Vy định hỏi gì, tôi nắm lấy tay nó, kéo lại chổ tôi rồi khoác một tay qua vai nó rồi nói
– Đây chính là vợ bé nhỏ của Phong – Vy ngạc nhiên thì tôi không thấy gì lạ trong khi, Bin nó cũng trợn mắt chu mỏ nhìn tôi, tôi nhìn nó rồi nói tiếp
– Ui trời Vy là bạn của anh có gì mà ngại – nó liếc sang nhìn Vy, lúc này sắc mặt và thái độ của Vy khác hẳn khi nhìn nó, nó cảm nhận được điều đó, ánh mắt của nó có vẻ e dè và yếu ớt hơn trước cái vẻ kiêu ngạo của Vy
– Chào em, không sao chị hiểu mà hahahaha, không ngờ ông Phong này giấu kín vậy, vậy mà chị còn định cưa ổng hahaha – nó nhìn Vy, cách nói của Vy cho nó biết rằng Vy không thật sự đơn giãn, lời nói ấy hoàn toàn cho nó biết được ẩn ý của Vy, nhưng với tôi lại khác tôi không nhạy cảm đến mức như thế tôi chỉ xem đó là một lời đùa xã giao. Chúng tôi chào cô ấy rồi ra về, Vy cứ đứng nhìn theo chúng tôi xa dần và xa dần, ánh mắt cô ấy lúc này đang nói lên điều gì đây.
Đã hơn 10 giờ đêm, nó đứng thẩn thờ nhìn ra cửa sổ nhìn xuống phố, tôi cầm một ly sữa nóng đến đưa cho nó, nó nhìn tôi, cầm ly sữa rồi lại quay qua nhìn phố, có vẻ nó đang lo lắng về một điều gì đó mà tôi không thể nào đoán được. Tôi nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy nó, cằm tôi đặt lên vai nó, hai không mặt áp sát vào nhau
– Có chuyện gì thế -tôi hỏi nó rồi hôn vào má nó một cái
– Uhm ..mm..mm không có gì.
– Nói anh nghe nào, có gì không vui – tôi cố gặng hỏi nó
– Chị Nhã Vy đó … – nó lại ấp úng
– Nhã Vy sao ? – tôi hơi bất ngờ khi nó nhắc đến Nhã Vy.
– Umh thì chị … ấy … xinh quá nhỉ.
– Hahahah tưởng gì, Nhã Vy không phải xinh thường đâu, là rất xinh, kiểu con gái lai tây nhìn rất thích – tự nhiên ánh mắt nó liếc nhìn tôi làm tôi mất tự nhiên
– ờ thì cô ấy xinh mà – tôi lại xiết chặc vòng tay ôm nó
– Thế chị ấy chưa có người yêu ah – ôi trời, tôi hiểu rồi chắc có lẻ nó đang sợ tôi có tình cảm gì với Nhã Vy hay sao, ngốc này, bao giờ mới hết ngốc để anh hết yêu em vậy.
– Ngốc ah, em nói gì thế, cô ấy có người yêu hay chưa làm sao anh biết mà cũng chẳng có liên quan gì đến anh – tôi lại hôn vào má nó
– Thì em chỉ hỏi thế thôi mà, anh làm chung với chị ấy lẽ nào anh không biết xì – tự nhiên điện thoại tôi reo lên
– Đợi anh một tí – tôi mở điện thoại, ah thì ra là Nhã Vy
– Alo, Phong nghe đây.
– Phong hả, Vy … Vy đang bị sốt, Phong có thể qua chổ Vy một chút được không, Vy không định phiền đến Phong đâu nhưng Vy không đi nổi nữa – tiếng Vy thều thào trong điện thoại
– Ờ Phong biết rồi, đợi Phong tí Phong đến ngay nhé – tôi nói xong tắt máy, quay sang nhìn thấy nó đang nhìn chằm chằm lấy tôi
– Sao vậy anh, có việc phải ra ngoài ah.
– Ah, Vy bảo anh cô ấy đang sốt mà ở nhà có một mình – tôi ngưng lại, lẻ nào nó lại nhạy cảm đến thế ư, nhìn ánh mắt nó nhìn tôi kìa.
– Em sao thế, Anh với Vy đâu có gì đâu, em chỉ mới gặp cô ấy một lần nên chưa hiểu cô ấy thôi, em không tin cô ấy cũng không tin anh ah – tôi hơi lớn tiếng với nó. Nó không nói gì chỉ quay lưng đi, không thèm đáp lấy lời tôi, làm tôi muốn nổi điên khác nào ép tôi vào tình thế có tình cảm với Nhã Vy. Tôi cũng chẳng thèm nói gì thêm mở của bước ra ngoài.
Tôi phóng xe đến nhà Vy, chạy mấy vòng chẳng thấy tiệm thuốc tây nào còn mở cửa, tôi đi luôn đến nhà Vy.
Ting tong, ting tong, tôi đã bấm hai lần chuông nhưng vẫn chưa thấy Vy ra mở cửa, tôi hơi lo lắng. “tách” tiếng cửa mở ra
– Phong đến rồi ah – cô ấy mặc bộ đồ ngủ bằng voan mỏng tanh xuất hiệt trước tôi, mặt Vy trong có vẻ nhợt nhạt rất nhiều.
– Vy có sao không – tôi chưa kịp hỏi thêm thì cô ấy như đứng chẳng vững nữa ngã vào người tôi.
Tôi đỡ Vy vào phòng, đặt cô ấy nằm trên giường.
– Nhà Vy có thuốc giảm sốt không, Phong lấy cho Vy – Vy nhìn lấy tôi bằng một ánh mắt rất khác, một đôi mắt gợi tình và tràn đây ham muốn, tôi hơi ngại trước ánh mắt ấy
– Nhã Vy ăn gì chưa có cần tôi đi ra ngoài mua gì về ăn không – chợt Vy đưa tay nắm lấy tay tôi, tôi giật mình đứng dậy
– Ờ Phong đi ra ngoài mua gì đó cho Vy ăn – Vy càng nắm chặt tay tôi hơn, kéo tôi ngồi xuống giường rồi chồm lên ôm chặt lấy tôi
– Anh đừng đi mà, xin anh đó, hãy ở lại đây, đừng đi đâu hết – thật là thằng nhóc Bin không có lý của nó
– Ờ Vy ah, Vy sao thế, Phong …Phong .. – bỗng cô ấy òa khóc nức nỡ.
– Phong ah, Vy… Vy không thể nào quên được anh ấy – tôi vẫn lơ ngơ chưa hiểu gì
– Vy nói gì Phong không hiểu gì hết – tôi đưa tay lên vỗ lấy vai cô ấy
– Phong đợi Vy một chút – Vy nói xong buông tôi ra đi đến bàn trang điểm kéo ngăn kéo, rồi đưa cho tôi xem một tấm ảnh. Tôi khá là bất ngờ khi người trong ảnh đó giống y đúc như tôi ngoại trừ dáng người hơi thấp bé hơn tôi, nhưng người đó là ai tôi đang thắc mắc trong đầu
– Đây chính là Pee, anh ấy mãi mãi không còn bên Vy nữa rồi – Vy vừa nói vừa rơi nước mắt
– Ý Vy là … – tôi chưa kịp nói thêm thì Vy tiếp lời
– Anh ấy bị tại nạn xe ở Sin, Vy sụp đổ nên quyết định về Việt Nam, một thời gian dài Vy phải sống với trầm cảm, nhưng rồi Vy bắt buộc mình phải sống tốt để có ở bên kia thế giới, Pee cũng sẽ an tâm hơn – cô ấy sa vào lòng tôi nức nỡ, tôi khẽ ôm cô ấy vào lòng như một người bạn, người anh
– Hôm đó Vy gặp Phong, Vy thật sự không tin vào mắt mình, Vy đã cố gắng cố gắng thật nhiều để giữ bình tĩnh vì biết chắc chắn người trước mặt Vy không phải là Pee, nhưng ngày qua ngày Vy lại càng thấy hai người càng có nét tương đồng, Vy đã nhớ về Pee rất nhiều, rồi đến hôm qua Vy gặp bác sĩ, bác sĩ nói Vy có dấu hiệu của sự trầm cảm. sao lại như thế chứ Vy đã quên rồi mà, cố quên rồi sao Phong lại còn xuất hiện, còn quan tâm, chăm sóc Vy.
– Không sao đâu nè, Vy an tâm đi, Phong vẫn sẽ ở bên cạnh Vy như một người bạn thân, một người anh trai, sẽ có mặt những lúc Vy cần và sẽ giúp Vy có thể vượt qua được cú sốc tâm lý mà Vy phải chịu.
Sau câu chuyện tình đầy nước mắt của Vy làm tôi hiểu hơn về cô ấy, tuy bên ngoài có vẻ cá tính lạnh lùng nhưng sau đó là một nỗi niềm vô cùng lớn, giống như tôi ngày trước, trước khi gặp nó tôi cũng đã như thế cứ lao đầu vào công việc và biệt lập với tất cả những gì xung quanh. Nhưng từ khi có nó con người tôi lại khác hoàn toàn, sống nhẹ nhàng và để ý đến những người xung quanh nhiều hơn. Tôi chào Vy về thì đã hơn 1h đêm, có lẽ có tôi lắng nghe cô ấy nên cô ấy có phần thoãi mái hơn, thấy tinh thần cô ấy cũng ổn định nên tôi cũng an tâm đi về.
Nhã Vy đóng cửa và đi về phòng
– Alo, mọi việc vẫn suôn sẻ ông à, cháu không tin, thông minh, sắc sảo như cháu mà không đấu lại thằng nhóc kia. Vâng, vâng cháu biết rồi, vâng, cháu chào ông ạ – Nhã Vy nói xong tắt máy rồi khẽ mĩm cười, cầm tấm ảnh mà cô ta cho là Pee, nhìn nó bằng một đôi mắt sắc lạnh “việc đầu tiên là bằng mọi cách tao sẽ tách mày ra khỏi anh Phong, kể cả cách giả khùng giả điên để được thương hại rồi chờ mày bị sụp bẫy tự đẩy anh Phong ra khỏi cuộc đời mày”.
Tôi về đến nhà, vào phòng ngủ thấy nó đang nằm ngủ ngon lành, tôi cười nhẹ nhìn gương mặt đáng yêu khi ngủ của nó, nhìn cứ như thiên thần ngủ quên vậy, cuộc sống không tốt đẹp trước đây của nó tạo cho nó một bản năng lì lợm nhưng với tôi nó lại vô cùng ngoan ngoãn và đáng yêu, mặc dù lúc nãy có hơi giận nó nhưng bây giờ lại thấy đó là một điều ngọt ngào trong tình yêu vì không ai muốn người yêu mình chia sẽ với ai.
Tôi tắm xong leo lên giường ôm nó vào lòng, nó giật mình tỉnh giấc, quay sang nhìn rồi, tôi mĩm cười với nó, kéo nó sát vào người tôi, tôi cuối xuống hôn lên tóc nó.
– Hết giận anh chưa – tôi thì thầm vào tai nó
– Ai giận anh chứ – nó trả lời tôi
– Ừ không giận thì tốt – tôi chồm lên hôn má nó một cái.
– Cười cái đi cho anh an tâm nào – tôi chống hai tay lên, mặt tôi đối diện mặt nó, hai cặp mắt chúng tôi nhìn thẳng vào nhau
– Thôi đi, ngủ đi, đừng chọc em – nó vẫn đang cố nũng nịu với tôi, thôi được rồi dùng chiêu cuối, lấy hai ngón tay trỏ, thọc lét nó, người tôi đang ngồi trên người nó, hai chân tôi kẹp lấy hai chân nó, nó cười sằn sặc, còn tôi thì luôn miệng “chịu cười chưa hả, chịu cười chưa hả”
– Thôi được rồi em thua, em thua – tôi nghe thế dừng lại, nó long lanh mắt nhìn tôi
– Thế mới đáng yêu chứ – tôi cuối người xuống hôn lên môi nó, nó hở môi đón nhận cái lưỡi ấm nóng của tôi, tay nó xoa xoa lấy tấm lưng của tôi, tôi bắt hôn dần xuống cổ rồi nhẹ nhàng mở cúc áo pajama doraemon của nó, nó vẫn cười khúc khích khi môi tôi bắt đầu rề rà xuống cổ, rồi đến ngực. Tôi lấy một bàn tay vuốt từ eo xuống đến đùi nó, làn da nó mát lạnh giữa trời hè nóng bức.
Tôi mở mắt ra vì bị giật mình bởi tiếng chuông tin nhắn, ah thì ra là Nhã Vy đã nt cho tôi “cám ơn Phong về buổi tối hôm qua”, tôi trả lời lại cô ấy “không có gì đó là điều Phong nên làm mà”, tôi bỏ điện thoại tiếp tục quay qua tiếp tục ôm nó thì lại nghe tiếng chuông tin nhắn lại ting “có một chuyện Vy muốn nhờ Phong được không”,
– “chuyện gì, giúp được, phong sẽ giúp”
– “Vy đang ở trong bệnh viện ***, Phong đến đây đi thì Vy nói” – cái quái gì thế, bệnh viện ứ, sao lại thế, tối hôm qua tôi vẫn thấy cô ấy bình thường mới ra về mà, tôi quay số gọi cho cô ấy, một hồi chuông lâu, cô ấy không nghe máy, tôi bèn nt lại
– “sao lại thế, sao lại ở bệnh viện, Vy không sao chứ” – 5 phút rồi 20 phút trôi qua, tôi hơi nóng ruột, nên quyết định đứng dậy thay đồ chạy sang chổ đó xem thế nào. Tiếng động của tôi làm nó giật mình
– Anh đi đâu sớm vậy ? – nó hỏi tôi bằng cái giọng ngáy ngủ, tôi mặt xong cái áo phong lên giường hôn nó một cái rồi nói
– Anh đi ra ngoài có chút việc, anh về sớm thôi, em ở nhà nấu ăn nhé, trưa anh về anh ăn – tôi lại hôn nó thêm cái nữa
– Ai thèm nấu cho anh ăn, em ngủ tiếp đây – tôi lấy tay đánh vào mông nó
– Về mà không có gì ăn thì đừng trách anh nhé – tôi nói với nó rồi mở cửa bước ra ngoài.
Tôi gửi xe đi đến quầy lể tân của bệnh viện hỏi “cho tôi hỏi có cô gái nào tên Nhã Vy đang ở đây không”, “dạ có, cô ấy vừa tự tử nhưng rất may được người dọn vệ sinh phát hiện đưa đến bệnh viện kịp thời nên không nguy hiểm đến tính mạng” tôi khá sốc khi nghe tin này, có lẽ nào như cô ấy đã nói bênh trầm cảm của cô ấy có dấu hiệu tái phát trở lại, lẽ nào tôi qua tôi không ở lại với cô ấy là sai.
Tôi đứng trước của phòng thấy Vy đang thẫn thờ nhìn ra ngoài, một tay băng lại vết thương, tay còn lại đang truyền nước. nghe tiếng bước chân của môt, Vy quay sang nhìn tôi, mắt cô ấy vẫn còn lưng tròng, một cái chớp nước mắt sẽ chảy ra.
– Vy không sao chứ, sao lại làm hành động ngốc nghếch như vậy chứ – tôi ngồi xuống bên cạnh cô ấy
– Vy không biết, sau khi Phong về, đầu Vy vẫn lẫn lộn giữa một mớ Phong và Pee, Vy không thể nào tách hình ảnh của Phong ra khỏi Pee được, Vy cứ nghĩ và biết mình không thể nào sống tiếp được như thế nữa, chỉ còn cách này Vy mới giải thoát được thôi – Vy ôm chằm lấy tôi khóc nức nỡ
– Chết là hết nhưng không có nghĩa là nó sẽ giải quyết được vấn đề, Vy nói đi, Phong có thể làm gì để giúp cho Vy – tôi ôm Vy vào lòng bằng một sự cảm thương sâu sắc nhất, hơn ai hết trong lúc này tôi biết mình không thể nào bỏ rơi cô ấy được, để cô ấy tìm đến cái chết như vậy được.
– Phong có thể giúp Vy cho Pee sống lại dù chỉ một ngày có được không – Vy buông tôi ra, nhìn thẳng vào mắt tôi bằng đôi mắt ướt đẫm của cô ấy, là một thằng đàn ông trước tình cảnh như thế này tôi không thể nào từ chối được. Tôi suy nghĩ một hồi lâu trả lời Vy
– Được, nhưng phải hứa với Phong, sẽ không bao giờ ngu ngốc như vậy một lần nào nữa – tôi nhìn Vy, cô ấy mĩm cười nhìn tôi gật đầu.
Một vài ngày sau đó, sức khỏe của Vy đã ổn định, cô ấy đã được ra viện, và đã đến lúc tôi thực hiện lời hứa với Vy, sẽ làm Pee và yêu cô ấy một ngày.
Hơn cả tuần nay, ngày nào tôi cũng về nhà trể, tôi với nó mỗi ngày gặp nhau chưa được 1 tiếng, sáng thì nó đã đi học sau khi tôi ngủ dậy còn tối thì nó ngủ rồi tôi mới về đến nhà, một là do công việc, còn lại là do tôi phải ở cạnh Vy để cô ấy bớt cô đơn hơn. Tôi nghỉ ít nhiều nó chắc chắn đang có sự hoài nghi về tôi và Vy. Nhưng tôi vẫn cố gắng dung hòa điều này, lúc nào rãnh tôi liền gủi tin nhắn hỏi thăm nó “nhóc em học thế nào”, “ em ăn sáng chưa” , “anh thèm canh chua, em nấu sẳn tối anh về ăn nhé”, nó cũng thế lâu lâu lại hát vu vơ rồi sent cho tôi, làm mấy lần tôi bật cười trong phòng chụp. Thế là gần một tháng chúng tôi yêu như kiểu yêu xa như thế, nhưng lúc nào sau khi tắm xong, leo lên giường tôi lại ôm nó vào lòng và hôn nó trước khi ngủ. Rồi đến một ngày tôi nhận tin nhắn của Vy.
Tôi đậu con moto trước cửa nhà Nhã Vy, đợi Vy hơn 10 phút cô ấy bước ra, hôm nay trong Vy diệu dàng nữ tính đến lạ thường, cô ấy mặc một chiếc váy voan dài đến gần gót chân, lần đầu tiên tôi thấy cô ấy xõa tóc, một mái tóc dài, đen óng. Mùi nước hoa Gucci thơm nức. nhìn có vẻ khá là tiểu thư và mong manh hơn bình thường, là một xếp tổng khó tính, khó chiều.
– Phong đợi Vy lâu chưa – Nhã Vy mĩm cười nói với tôi, đôi môi hồng xinh xắn của cô ấy làm tôi hơi bị cuống hút.
– Uhm, Phong mới đến được một lát thôi, Vy lên xe đi – tôi chở Vy đằng sau, hay tay Vy vòng ra trước ôm ngang bụng tôi, bấy giờ dù có không quen tôi vẫn cố gắng suy nghĩ và tưởng tượng mình là Pee, tôi còn nhớ hôm trước trong bênh viện tôi có gặp bác sĩ tâm lý của Vy, bác sĩ khuyên tôi nên chiều theo ý của cô ấy trách xảy ra tình trạng tiêu cực lần nữa trong suốt thời gian dùng thuốc điều trị.
– Vy muốn đi đâu – tôi hỏi cô ấy
– Ah Phong chở Vy đến chổ này nhé, nhưng mà đừng xưng tên nữa được không ? – bình thường tôi và cô ấy vẫn xưng hô với nhau bằng tên chẳng lẻ bây giờ lại đổi thành an hem, mặc dù có hơi ngại nhưng thôi lỡ rồi. tôi cứ thế mà phi xe theo địa chỉ của Vy nói.
Hôm nay nó không có đi học, nó ở nhà một mình đang nằm đọc mớ sách mà tôi mua cho nó khi đi nhà sách với Tuệ Tuệ, nhưng câu truyện tuổi mới lớn làm tâm hồn mơ mộng của nó được dịp bay cao. Đột nhiên nó nghe tiếng bấm chuông ting tong, nó thầm nghĩ trong đầu, đâu phải cuối tháng đâu mà thu tiền điện hay nước, nhưng cũng chẳng có ai đến nhà mình vào giờ này, hay là anh Phong việc sớm nên về sớm nhỉ, dù thắc mắc nhưng nó vẫn đi ra mở cửa. Nó mở cửa ra nhìn ra ngoài, ôi thì ra là Huệ Hương dẫn theo con bé Tuệ Tuệ, trên tay lỉnh khỉnh nhưng túi đồ ăn
– Chú Bin ơi, Hương nói là hôm nay chúng ta sẽ làm bánh sinh nhật cho daddy đó – nó mĩm cười nheo mắt nhìn tôi, tôi hơi bất ngờ, ngước lên nhìn Hương
– Uhm hôm nay là sinh nhật của Phong, chị muốn đến đây cùng em làm bánh tặng cho Phong – dù có bất ngờ nhưng tôi vẫn xách phụ Hương mấy cái túi rối mời chị và bé con vào nhà.
Đoạn Phong và Vy
Tôi đừng xe trước một studio khá lớn của thành phố, tôi hơi ngạc nhiên, chẳng phải hôm nay chúng tôi sẽ không làm việc nữa sao ?
– Sao chúng ta lại đên đây – tôi quay sang hỏi Vy, bỗng nụ cười ấy tắt dần, đôi mắt bắt đầu ngấn lệ
– Anh có biết điều cuối cùng em mong mõi là gì không ? chính là, chính là được chụp hình cưới với Pee, em đã mong chờ ngày đó rất nhiều, rất lâu rồi bỗng dưng nó rời xa mãi mãi, nên thật sự em chỉ muốn dùng một ngày của anh để em có thể thõa ước nguyện được cảm giác làm cô dâu, được hạnh phúc dù chỉ một ngày – nhìn Vy lúc này tôi không hiểu sao mình lại khá thông cảm với cô ấy, tôi đi đến và ôm lấy Vy vào lòng
– Ok, nếu nó làm Vy vui.
Tôi mặc một bộ lễ phục , màu trắng, viên đen, có cái nơ đen, nhìn mình trong gương cũng lịch lãm và thú hút đấy chứ nếu bây giờ đứng cạnh mình là thằng nhóc thì sao nhỉ, cũng mặc một bộ vest giống mình mà chụp ảnh cưới chắc là mắc cười lắm, đang suy nghĩ không biết nó đang ở nhà làm gì tôi móc điện thoại nt cho nó
“nhóc con đang làm gì đó”. Đợi Vy make up, sẳn tiện đợi luôn tin nhắn của nó, nhưng mãi chẳng thấy trả lời chắc là do mê ngủ rồi. Bỗng điện thoại tôi ting một cái có tin nhắn “tối nay không bận về sớm nhé a” nó trả lời tôi. “nhớ anh hả” rôi mĩm cười sent cho nó cái tin nhắn “, điện thoại tôi lại ting “ai thèm nhớ anh, nhưng về sớm đó em đợi (nghiêm túc nha)”. Thằng nhóc này có gì mà nghiêm với chả túc, đọc mes nó mà tôi cười thành tiếng. “cô dâu đến rồi đây” tôi nghe tiếng của nhân viên studio, quay sang nhìn tôi thật ngỡ ngàng trước mắt tôi Vy như một nàng công chúa bước ra từ câu chuyện cổ tích vậy. nhẹ nhàng thanh thoát đến lạ thường, tóc được tết đơn giản, đội vòng hoa, bộ đầm trắng xoe làm tôi có cảm giác như mình làm chú rễ thật sự vậy.
Cuối cùng buổi chụp ảnh cũng xong, có rất nhiều hình đẹp, như đã hứa với tôi Vy chỉ được giữ nó như một kỷ niệm với cô ấy, ngoài tôi và cô ấy sẽ không ai được biết về những tấm hình này, Vy cũng gật đầu đồng ý làm tôi rất an tâm khi nhìn thấy nụ cười mãn nguyện của Vy.
– Phong nè, đợi Vy thay đồ xong Phong chở Vy về nhé, hôm nay cũng mệt rồi Phong về sớm với Bin đi nhé – nghe được câu này của Vy tôi an tâm lắm
– Ok, Vy thay đồ đi Phong đợi – tôi mĩm cười nhìn cô ấy
Thuộc truyện: Hai người cha – by Bindy Lee
- Hai người cha - Đoạn 2
- Hai người cha - Đoạn 3
- Hai người cha - Đoạn 4
- Hai người cha - Đoạn 5
- Hai người cha - Đoạn 6
- Hai người cha - Đoạn 7
AOMG says
Tác giả là bindi lee cùng tg truyện trai thẳng đúng ko? Nếu đúng thì bạn viết tip truyện đi , truyện rất hay đừng bỏ bê nha. Mong cả add gr này nhắn cho tg hộ em nha. Thân!
o0o