Truyện gay: Cay đắng và ngọt ngào – Tập 1 – Chương 17
Tác giả: PhanAn

Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về truyengay2021@gmail.com. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Thế mà giờ đây,Trí lại chỉ biết thỏa mãn thú tính của mình, không cần biết đến sự sống chết của người khác.Nếu Trí muốn,Thanh Tú có thể cho Trí thỏa mãn mà.Đàng này,Trí lại làm thế,rủi Duy Bằng tỉnh lại thì sao?Càng nghĩ,Thanh Tú càng tức ứa gan.Muốn gào thét ngăn Trí lại nhưng miệng mồm bị nhét giẻ,Tú chẳng thể làm gì được,chỉ còn biết vùng vằng lăn lộn mà thôi.Mặc kệ cho Thanh Tú tức tối,Trí vừa nắc,vừa nhìn Khang cười cười:
– Công nhận mấy thằng callboy của Ngọc Thái,thằng nào thằng nấy đều hấp dẫn quá cỡ.Đúng là callboy dành cho đại gia có khác.Gặp dịp mà không tận hưởng, thật phí của trời
Nghe Trí nói,Thanh Tú tức muốn lộn gan.Đúng lúc này,Hải Đăng lù lù xuất hiện.Thì ra,sao khi trói Thanh Tú và Duy Bằng gọi,Khang gọi điện. Hải Đăng ngồi chờ sẵn ngoài quán cà phê đầu ngõ,nghe Khang gọi,liền thong thả bước vào.
Trí chơi xong rồi,liền ra sau rửa ráy rồi mặc quần áo vào,chuẩn bị vọt cùng Khang.Chỉ trong chớp mắt, Trí cùng Khang đã biến mất cùng với chiếc Dylan của Duy Bằng.Hải Đăng có nhiệm vụ ở lại dọn dẹp hiện trường rồi vọt.Nhìn Duy Bằng trần truồng bị trói nằm đó,Hải Đăng lại nổi hứng.Tuy không phải là gay nhưng do có thời gian làm boyfriend của Trường Giang nên dần dần Hải Đăng đã có sự ham thích làm tình với con trai.Lâu rồi không làm tình với ai nên khi gặp Duy Bằng khỏa thân nằm đó,Hải Đăng nổi hứng nhào đến .Duy Bằng lúc này đã tỉnh.Thấy mình bị trói,bị Trí hãm hiếp rồi đến Hải Đăng,Duy Bằng chỉ còn biết kêu trời.
Đang ôm Duy Bằng nắc,thấy Thanh Tú vùng vằng,Hải Đăng khoái chí cười sằng sặc:
– Sao hả? Thèm muốn lằm hả?Được rồi,để chơi tên này xong,tôi sẽ qua làm cho anh sướng .
Nghe Hải Đăng nói,Thanh Tú tức đến nỗi tóc tai dựng đứng.Còn Duy Bằng nghe qua,đã lờ mờ đoán ra mọi việc.Thì ra,Thanh Tú đã dụ mình đến đây. Nghĩ đên điều này,Duy Bằng trừng trừng nhìn Thanh Tú như muốn ăn tươi nuốt sống.
Do quá nghiện ngập nên mới chớp mắt,Hải Đăng đã xuất tinh rồi.Ra nhà sau lau chùi sạch sẽ,Hải Đăng bước lên mở trói cho Tú và hỏi :
– Sao hả?Thằng này anh tính giải quyết thế nào?
Nhìn Duy Bằng bị trói nằm đó đang trừng trừng nhìn mình,Tú không biết phải làm thế nào nữa.Nếu thả Duy Bằng ra thì Duy Bằng sẽ không tha cho Tú.Còn nếu hạ sát Duy Bằng thì làm sao xử lý cái xác đây?Bữa đó,sau khi hạ sát ,Tú phải bỏ xác Hải Âu vào bao bố rồi đợi đến khuya mang ném xuống sông.Lần đó,Trí mướn nhà bên Q2 sát bên bờ sông Saigon nên Tú dễ dàng hành sự.Còn lần này,Trí thuê nhà gần cầu Bình Triệu.Muốn đưa cái xác ra bờ sông,một mình Tú cũng không dễ dàng gì.Không biết tính cách nào,Tú đành quay sang hỏi ý kiến thì Hải Đăng trả lời ngọt xớt:
– Cứ xiết cổ cho nó về Tây Thiên,thế là xong chuyện chứ gì.
– Còn cái xác,làm sao xử lý?
– Thì cho vào rương ,khiêng ra bờ sông, cho thêm đá vào,quăng xuống,thế là xong. Anh Trí có để sẵn rương ở phía sau và mấy tảng đá ngay bên bờ sông.
Tú nghe nói mà giật mình.Thì ra mọi việc Trí đều chuẩn bị sẵn cả.Thế mà Tú lại chẳng biết gì.Có ăn năn hối hận thì đã muộn màng.Thôi thì,phóng lao phải đành theo lao .Suy nghĩ như thế,Tú đành phải cùng Hải Đăng dùng dây thắt cổ Duy Bằng cho đến khi hồn lìa khỏi xác.
Bỏ xác Duy Bằng vào rương,đậy lại,Tú và Hải Đăng đợi đến tối mới tính chuyện khiêng ra bờ sông.Tú về lấy xe rồi quay lại.Để cái rương đựng xác đằng trước,Hải Đăng cầm lái,Tú ngồi sau.Do đã chuẩn bị trước nên Hải Đăng biết men theo con đường nhỏ ra thẳng bờ sông.Cho thêm đá vào , đậy lại,Hải Đăng cùng Tú khiêng rương liệng xuống sông.
Thanh Tú lúc này không còn hồn vía gì nữa cả,như người mất hồn.Hải Đăng lấy xe chở Tú về.Đến khúc đường vắng,Hải Đăng làm rớt dép,kêu Tú xuống lượm.Khi Tú lượm dép quay lại thì Hải Đăng phóng xe vọt mất.
Quá đỗi bàng hoàng,Thanh Tú kêu không thành tiếng.Mấy phút sau,Tú mới định thần lại,móc điện thoại ra gọi cho Trí.Nghe điện thoại,Trí hứa sẽ đi tìm, đi kiếm cho được Hải Đăng mang xe về trả.Nghe Trí hứa vậy nhưng Tú chẳng yên tâm chút nào.Lúc này,Thanh Tú đã hiểu quá rõ con người Trí rồi.Thanh Tú chỉ còn biết thất thểu đón xe ôm về.
Nghe điện thoại của Tú xong,Trí liền hiểu ngay sự tình.Trí liền điện thoại cho Tuấn đen,nhờ Tuấn đen cho người đón chờ Hải Đăng ở các lò mua xe gian.Trí đoán không sai chút nào.Hai tiếng sau,Trí nhận được điện thoại,đã bắt được Hải Đăng ở lò thu mua xe.
Trí lập tức chở Tuấn đen tới liền.Hải Đăng đang ngồi thu lu góc nhà,có hai tên đàn em Tuấn đen canh giữ.Thấy Trí đến cùng Tuấn đen,Hải Đăng lúc này chưa biết Tuấn đen,miệng cứ lắp bắp sợ sệt :
– Anh Trí !
– Mày gan quá há!Dám xé lẻ ăn riêng một mình.Chán sống rồi hả mậy?
Nghe Trí gằn từng tiếng,Hải Đăng run lẩy bẩy,van xin năn nỉ hết lời.Cuối cùng,theo lệnh của Tuấn đen,Trí tha cho Hải Đăng.Chiếc xe của Tú bán chia làm đôi.Khang và Hải Đăng mỗi người lấy một nửa.Phần Trí và Tuấn đen là hai chiếc xe của Hải Âu và Duy Bằng.Còn điện thoại,nhẫn vàng,dây chuyền , thì Tuấn đen lấy đem chia cho đám đàn em.Tiền bạc để Khang và Trí cùng xài.Riêng lắc vàng của Hải Âu,Trí và Khang đã lén chia nhau từ trước.
Được chia phần là nửa chiếc xe,Hải Đăng chưa kịp mừng thì Trí liền bảo:
– Tao tha cho mày lần này nhưng mày phải làm cho tao một việc.
– Anh Trí muốn em làm việc gì? – Hải Đăng chưng hửng hỏi
– Tao muốn mày đến,làm sao làm quen với đám callboy của Ngọc Thái rồi dụ dỗ một đứa mang xe đến.Tao sẽ có cách cho nó vào bẫy.
Nghe Trí nói,Hải Đăng liền hiểu Trí muốn gì.Trí muốn Hải Đăng làm công việc như trước đây Tú đã làm.Nhưng dụ dỗ đứa nào đây?Trong đám đó,Hải Đăng chỉ có quen Trường Giang và Vũ. Trường Giang thấy Hải Đăng đâu liền tránh mặt tới đó,làm sao dụ được?Chỉ còn Vũ.Thế là Hải Đăng bắt đầu căng óc ra suy nghĩ,làm sao dẫn dắt Vũ vào bẫy do Trí bày ra?
Mấy ngày rồi,không thấy Hải Âu và Duy Bằng,Ngọc Thái ngạc nhiên.Gọi di động thì không bắt máy.Gọi điện về quê thì dưới nói không có về.Ngọc Thái linh cảm có chuyện gì đó xảy ra.Nhờ Năm lửa tung người điều tra nhưng chẳng ai phát hiện gì.Đang lúc dò hỏi tìm kiếm khắp nơi thì sang hôm sau,báo công an đăng tin phát hiện một xác chết nam trần truồng nằm trong bao bố trôi dưới gầm cầu Saigon.Mọi người đều nhận ra đó là xác của Hải Âu.Ngọc Thái nhận được tin mà bủn rủn chân tay.Và Ngọc Thái cũng lờ mờ đoán được rằng,Duy Bằng cũng gặp chuyện không may giống Hải Âu rồi.
Ngọc Thái lúc này đầu óc rối bời.Vũ lên gặp riêng Ngọc Thái trình bày một số việc.Vũ còn nhớ,hôm bữa,Vũ thấy Hải Âu lấy xe chở Thanh Tú đi đâu đó và sau đó,Vũ không còn thấy Hải Âu nữa. Ngọc Thái kêu Thanh Tú lên hỏi chuyện. Thấy Vũ đứng đó,Thanh Tú hơi lo lo.Ngọc Thái hỏi Thanh Tú về Hải Âu.Thanh Tú nói không biết gì,nói hôm bữa Hải Âu chở Tú đi mua đồ xong về liền.
Sau đó,Hải Âu một mình đi đâu đó,Tú không rõ.Vũ không tin . Vũ và Thanh Tú cãi nhau.Ngọc Thái đuổi cả hai ra ngoài,trầm ngâm ngồi suy nghĩ một mình.Những lời của Vũ,Ngọc Thái thấy có phần đúng.Nhưng bảo Thanh Tú giêt chết Hải Âu,điều đó Ngọc Thái không thể nào tin được. Nếu nói Thanh Tú giết chết Vũ thì Ngọc Thái sẽ tin ngay lập tức vì trước nay,Vũ và Thanh Tú vốn bất hòa.
Còn Hải Âu và Thanh Tú chơi thân với nhau.Làm sao Thanh Tú có thể sát hại Hải Âu được chứ? Quả thật,Ngọc Thái không thể tìm được một lý do nào đó để nói Thanh Tú có động cơ giết Hải Âu.Vả lại,Hải Âu trước nay,đâu có thù oán với ai,làm sao bị giết được chứ?Còn nói đi tiếp khách ,bị cướp của giết người thì càng không thể.Vì sao vụ Hiếu Nhân,đâu có đứa nào dám lén lút đi khách bên ngoài nữa chứ? Vậy Hải Âu làm sao bị giết?Chắc là phen này,Ngọc Thái phải nhờ Kim Tùng gặp mấy anh công an mà Kim Tùng quen biết hỏi thăm mới được.
Đang tổ chức cuộc thi ” Mr thanh lịch ” ở diễn đàn,Ngọc Thái cũng đành phải tạm hoãn lại để tìm hiểu mọi việc.Hết chuyện của Hiếu Nhân rồi đến chuyện Hải Âu bị giết,Duy Bằng mất tích,Thanh Tú mất xe.Nhiều chuyện dồn dập xảy ra làm Ngọc Thái điên cái đầu.Tâm sự với Kim Tùng thì Tùng gạt phắt:
– Mấy cái chuyện cỏn con đó đừng hỏi ,anh không biết gì đâu mà hỏi
Nghe Tùng nói mà Thái phát buồn.Ngọc Thái biết,xưa nay Kim Tùng đâu có yêu mình.Chuyện Thái làm,Kim Tùng không cần biết đến.Kim Tùng chỉ lo chuyện làm ăn kiếm tiền bạc tỉ của mình.Sau đó, Tùng chỉ lo tìm cách vui chơi hưởng thụ.Nếu có quan tâm,Tùng chỉ quan tâm đến Năm lửa .Nếu Năm lửa có gặp trục trặc gì về tiền bạc,Tùng sẽ lo sốt vó .Còn Thái, hiện đang gặp đủ thứ chuyện,Tùng cũng chẳng hề đếm xỉa tới để mặc Thái muốn làm gì thì làm.Khi nào Thái nhờ ,Tùng mới miễn cưỡng giúp mà thôi.
Đang lúc rối ren như thế này,Kim Tùng lại muốn tổ chức party.Không hiểu hôm bữa xem phim sex gay thế nào,Tùng lại nổi hứng tính tổ chức party sex như thế.Trong phim,có một diễn viên khỏa thân nằm dài trên bàn.Mọi người, tất cả đều khỏa thân,bày thức ăn lên đó rồi ăn uống vui chơi bùm bum.Tùng hỏi Thái nên chọn đứa nào nằm trên bàn.Ngọc Thái nghe Tùng nói mà muốn nổi khùng.Cố kềm chế sự bực tức,Ngọc Thái nhìn Tùng nói:
– Anh thấy đứa nào được mắt thì anh cứ chọn đứa đó đi.Em lúc này đầu óc rối rắm lắm,làm sao có thể chọn cho anh được?
Kim Tùng suy nghĩ một hồi rồi nói:
– Trong đám callboy của em,anh thấy có thằng Vũ nhìn cũng được đó.Mình chọn thằng Vũ nha
– Anh thích thằng Vũ thì cứ chọn nó đi – Ngọc Thái trả lời xuôi xị.
– Ok,vậy anh chọn thằng Vũ.Em gọi nó đến cho anh.
Thái móc điện thoại ra gọi.Lát sau,Vũ đến.Thái trình bày ý định của Kim Tùng cho Vũ nghe.Vũ trố mắt ngạc nhiên hỏi Thái:
– Nhiều chuyện xảy ra như vậy mà anh Tùng còn có thể tổ chức party sex được sao?
– Sao lại không thể? – Kim Tùng sừng sộ – Bữa đó,anh tổ chức party sex,em có thể giúp vui cho bọn anh không hả?Giúp được không thì nói
Lệnh của Kim Tùng đưa ra,làm sao ai dám cãi?Vũ đành phải gật đầu đồng ý.
Bữa tiệc được tổ chức trong căn biệt thự bên quận 2.Căn biệt thự này của Quang Huy,bạn thân Kim Tùng.Lúc trước,căn biệt thự cho người nưóc ngoài thuê nhưng đã trả lại.Hiện giờ,do chưa có ai thuê nên Quang Huy cho Kim Tùng mượn để tổ chức party sex.Vũ phải cởi hết quần áo ra nằm lên bàn. Kim Tùng,Quang Huy cùng đám bạn bắt đầu bày tiệc.Ngọc Thái quá chán nản nên không đến dự để Kim Tùng muốn làm gì thì làm.
Nằm yên cho cả đám liếm,Vũ thấy khó chịu vô cùng.Nhiều cái lưỡi đang liếm trên người Vũ.Lưỡi liếm ngang,lưỡi liếm dọc,lưỡi liếm trên,lưỡi liếm dưới,lưỡi liếm qua,lưỡi liếm lại,nhiều cái lưỡi đang đua nhau liếm trên người Vũ.Cả nhóm vừa ăn uống,vừa dùng lưỡi liếm vừa cười hí hố.Quang Huy vừa liếm ngay phần hạ bộ của Vũ,vừa cười ha hả:
– Công nhận Tùng nghĩ ra cái trò này hay thật! Đúng là Tùng lãng tử có khác
– Tao mà mậy- Tùng phấn khởi cười đáp-Thấy trò này hấp dẫn không? Mai mốt, đứa nào có nghĩ ra trò gì vui,nhớ phổ biến cho anh em cùng biết nhé
Cả nhóm cười hô hố.Vũ nghe mọi người cười giỡn ,lòng cảm thấy buồn u uất. Vũ thấy mình chẳng khác nào món đồ chơi ,mặc cho ai muốn làm gì thì làm.Nhưng đã sa chân vào rồi,làm sao rút ra được?Đứa nào đứa nấy cũng đều bị Ngọc Thái khống chế hết rồi.Ngoài mấy tấm ảnh,đoạn phim quay lén, Ngọc Thái còn dùng tiền để khống chế cả bọn.Mấy đứa callboy , đứa nào đứa nấy cũng đều mặc quần áo hàng hiệu,xài điện thoại đời mới,đi xe xịn ( Dylan hoặc SH ).Nhìn bề ngoài sang trọng nhưng cả đám callboy, đứa nào cũng đều nợ ngập đầu.
Chủ nợ không ai khác chính là Ngọc Đức. Đứa nào không muốn mua sắm,Ngọc Thái cũng biểu mua sắm cho bằng với mọi người. Không tiền thì Ngọc Đức cho vay,lãi suất 30% ,đi khách có tiền trả lại sau. Ngay như Hiếu Nhân cũng nợ tùm lum. Khi xảy ra chuyện, Hiếu Nhân không thể đi khách được nữa,không có tiền trả nợ,Ngọc Đức đòi về quê xiết nhà.Lúc đó,Vũ liều mình,đến gặp năn nỉ Kim Tùng. Nhờ có sự can thiệp của Kim Tùng nên Hiếu Nhân mới thoát nạn.
Tiệc tùng xong rồi đến màn khoái lạc.Một mình Vũ không thể đáp ứng hết được nên Kim Tùng gọi điện thoại kêu Thái cho thêm vài đứa đến giúp vui. Trong thời gian chờ đợi,Mọi người đưa Vũ vào nhà tắm.Vũ ngâm mình trong bồn, được cả nhóm người kỳ cọ,nắn bóp.Mọi người tha hồ đưa tay táy máy dọc theo thân thể của Vũ.
Mấy đứa được điều động đến.Vũ cũng đã tắm xong.Màn hoan lạc tập thể bắt đầu.Sau một hồi bú liếm cho nhau, Quang Huy bắt đầu banh hàng của Vũ ra và đâm vào. Kim Tùng lại đưa hàng của mình bắt Vũ ngậm.VŨ vốn thường làm top nhưng không hiểu sao,Quang Huy làm mạnh bạo quá,Vũ đau đớn mặt mày nhăn nhó muốn khóc.Một giọt nước ứa ra.Kim Tùng bắt gặp liền hỏi:
– Sao vậy? Đau lắm hả?
Vũ gật đầu.Kim Tùng thấy vậy,bèn nói với Huy:
– Mày qua làm với Trường Giang kìa.Thằng Vũ không quen làm bot.Mày làm nó ra nước mắt luôn kìa
– Vũ mà cũng ra nước mắt nữa hả?
Quang Huy vừa nói vừa cười rồi qua làm tình với Trường Giang.Bên này chỉ còn Vũ và Kim Tùng. Vũ liền ôm chầm lấy Kim Tùng nút thôi là nút.Bao nhiêu ngón nghề làm callboy,Vũ cố gắng trổ ra hết.Vũ cố gắng làm cho Kim Tùng được sung sướng thỏa mãn.Vũ hy vọng rằng,nếu một ngày nào đó được Kim Tùng kết,lúc đó Vũ sẽ được thay thế vị trí của Ngọc Thái.
Buổi tiệc nào rồi cũng tàn.Màn hoan lạc cũng đã đến hồi kết thúc.Mọi người chuẩn bị ra về.Vũ nhìn Kim Tùng với ánh mắt vẻ như cầu khẩn.Kim Tùng nhìn Vũ cười cười hỏi:
– Sao hả? Không muốn về hả?Không lẽ tối nay muốn ngủ với anh sao?
Vũ lặng lẽ gật đầu.Kim Tùng cười hô hố rồi lấy điện thoại ra gọi.Kim Tùng cho Thái hay đêm nay,Kim Tùng sẽ không về, Kim Tùng sẽ ngủ lại nhà Quang Huy.Thái nghe xong không nói tiếng nào.Tánh tình Kim Tùng,Thái biết quá rõ.Kim Tùng chẳng bao giờ yêu ai.Tuy sống chung với Ngọc Thái nhưng Kim Tùng vẫn có thể ngủ với bất cứ người nào mà Tùng thích.Có hôm hứng chí lên, Tùng kêu mấy đứa callboy lên ngủ với mình.Cũng có bữa, quen với diễn viên hay ca sĩ,Tùng lại ngủ với diễn viên ca sĩ,bỏ Ngọc Thái nằm chèo queo ở nhà một mình.
Ngủ với Kim Tùng một đêm,sáng hôm sau, trên đường về,Vũ bất chợt gặp Hải Đăng thập thò.Gặp Vũ,Hải Đăng đưa tay ngoắt ngoắt.Vũ tấp xe lại hỏi:
– Mày làm gì vậy Hải Đăng?
– Đâu có gì! Tại nhớ anh Trường Giang quá,đến kiếm ảnh mà không gặp.
– Ủa,tao nghe nói mày và anh Trường Giang chia tay rồi mà.
– Ừ,nhưng không hiểu sao tao vẫn còn thương ảnh lắm.Tao nhớ ảnh vô cùng.À,mày rảnh không?Mình đi ăn sáng được không?
– Hiện giờ tao mệt lắm,không thể đi ăn với mày được – Vũ lắc đầu từ chối -Tao phải về nghỉ đây.Bữa khác gặp nha.
– Vậy tối nay mày rảnh không? – Hải Đăng sốt sắng hỏi – Lâu ngày không gặp,tối may mình đi uống nước nha ?
– Tối mai đi.Tối nay không rảnh.Thôi,tao về đi.
– Ù,mày về.Tối mai 8h ,đồng ý không?
Vũ gật đầu đồng ý rồi phóng xe về.Hải Đăng nhìn theo ,nở nụ cười đầy gian trá. Hải Đăng tính từng bước,từng bước đưa Vũ vào bẫy mà Trí đã sắp đặt. Chợt thấy bóng dáng Tú từ xa,Hải Đăng hoảng hốt vọt lẹ.Trường Giang lúc nãy chở Thanh Tú chạy ngang,thấy Hải Đăng đang nói chuyện với Vũ nên Thanh Tú kêu Trường Giang quay đầu xe lại.Lúc Tú đến thì Vũ vừa bỏ đi.Hải Đăng thấy Tú cũng vọt luôn.Nhìn theo bóng dáng Hải Đăng,Thanh Tú trong bụng thấy lo lo.Không biết hồi nãy, Hải Đăng đã nói gì với Vũ?
Tâm trạng của Tú hiện giờ đối với Hải Đăng là vừa căm hận,vừa lo sợ.Tú căm hận việc Hải Đăng đã lấy xe của mình.Nhưng Tú lại sợ Hải Đăng phanh phui mọi việc.Nếu mọi việc bị phanh phui,Tú biết mình chỉ còn con đường chết.Nghĩ đến đây,Tú thấy lo vô cùng.Chợt nhớ đến việc Hải Đăng đến tìm Vũ, Thanh Tú nghĩ thầm trong đầu: ” Hải Đăng đến gặp Vũ để làm gì?Có khi nào thằng Trí kêu Hải Đăng đến gặp Vũ không?” Nói đến Trí, Thanh Tú liền hiểu.Trí đang bày trò.Thế nào lần này Vũ cũng gặp họa.Nghĩ đến việc Vũ sẽ gặp họa,Tú lại thấy vui trong lòng.
Về đến nhà,cầm tờ báo công an,đọc mấy dòng,Thanh Tú giật nảy mình đánh rơi tờ báo.Thì ra trên báo có đăng tin công an vừa phát hiện cái rương dưới sông trong đựng xác chết .Nhìn vào tấm ảnh,Tú nhận ra đó là Duy Bằng .
Thấy Thanh Tú hốt hoảng,Trường Giang ngạc nhiên hỏi:
– Gì vậy Tú?
Vũ đứng gần đó, bước đến cúi xuống nhặt tờ báo lên.Đọc xong,Vũ hớt hơ hớt hải:
– Báo đăng tin Duy Bằng chết rồi nè !
Trường Giang và mấy đứa nữa,nghe vậy,chạy lại xem.Lúc này,Vũ không còn bình tĩnh nữa,nắm áo Tú quát:
– Duy Bằng làm sao mà chết?Có phải mày đã giết chết Duy Bằng không?
Thanh Tú run cầm cập, mở miệng cãi một cách yếu ớt:
– Tao không biết.Tao không biết gì cả
– Mày không biết gì cả,thật không?Thế tại sao hồi nãy,vừa đọc báo xong, mày giật mình đánh rơi tờ báo?
– Ơ….Ơ…- Tú ấp úng- Ơ… thì hồi nãy,đọc báo,thấy ảnh Duy Bằng nên….nên tao hốt hoảng …hốt hoảng đánh rơi tờ báo vậy mà
– Mày đừng có láo!Chính mày hại chết Duy Bằng.Đúng không? – Vũ gằn giọng
– Không, không,tao không hại chết ai cả – Tú hốt hoảng – Tao…tao không biết gì cả…Tao không hại chết ai cả
Thấy Vũ hùng hùng hổ hổ,Trường Giang bước đến can:
– Bình tĩnh lại đi Vũ !Anh nghĩ chắc thằng Tú không có hại chết Duy Bằng đâu.Em đừng có nghi oan cho nó.
– Em không có đổ oan cho nó đâu – Vũ khẳng định – Em chắc chắn nó đã hại chết Duy Bằng.
– Tao không có – Thanh Tú chống chế
– Được rồi,mày nói không có phải không? – Vũ đưa tay chỉ mặt Thanh Tú nói – Tao sẽ cho anh Thái hay để anh Thái điều tra mọi việc
– Thì mày cứ việc cho anh Thái hay
Bề ngoài,Thanh Tú tỏ vẻ cứng rắn là thế nhưng trong lòng Thanh Tú như có lửa đốt. Tú thừa biết rằng trước sau gì Thái cũng sẽ điều tra rõ mọi việc.Bởi thế,trong đầu Tú lúc này đang suy tính bước chuồn.Phải chuồn nhanh thôi! Nếu không,để Thái điều tra rõ mọi việc rồi,lúc đó,đời Tú tàn trong ngõ hẻm.
Đúng lúc này,Ngọc Đức cùng Tâm sẹo phóng xe đến.Vừa thấy mặt Tú,Ngọc Đức liền nói một hơi:
– Tú.Mày mang bịch khô mực này sang cho Ngọc Thái.Nhớ nói là của chị Hương tặng cho Ngọc Thái với Kim Tùng.Xong,mang xe đến gặp tao ở quán phở Lệ.Tao và anh Tâm sẽ ăn phở ở đó.
Đức nói xong rồi giao xe cho Tú.Sau đó ,Đức vội vã leo lên xe Tâm sẹo. Trong chớp mắt,cả hai đã mất hút.
Nhận xe từ tay Đức,Thanh Tú bắt đầu lái xe đến chỗ ở của Ngọc Thái,nhà riêng của Kim Tùng.Trên đường đi,Tú suy nghĩ mông lung.Nhớ lại hành động ban nãy của Vũ,Tú thấy lo lắm.Tú biết trước sau gì Vũ cũng gặp Ngọc Thái mà nói.Lúc đó Ngọc Thái sẽ phản ứng thế nào?Thôi thì,sẵn dịp này, mình chuồn trước cho chắc ăn.Nếu không,sau này không có cơ hội mà chuồn nữa.
Nghĩ thế,Thanh Tú lấy xe của Đức phóng đi luôn.Sẵn có giấy tờ xe trong cốp,Tú mang xe phóng đến tiệm cầm đồ.Nhét xấp tiền vào túi,Thanh Tú đón xe ôm tìm đường trốn.
Đợi hoài không thấy Thanh Tú mang xe đến,Đức liền gọi điện nhưng Tú không bắt máy.Gọi diện cho Thái thì Thái trả lời không thấy Tú đến.Biết có chuyện chẳng lành,Ngọc Đức nghiến răng: ” Thằng khốn này tính giở trò gì vậy ta?” và nhờ Tâm sẹo chở đi tìm Tú.Trờ về nàh trọ,Đức gặp Vũ và Trường Giang liền hỏi:
– Tụi bay có thấy thằng Tú về đây chưa?
– Dạ, nãy giờ không thấy Tú về – Trường Giang đáp
Lúc này Vũ kể cho Ngọc Đức và Tâm sẹo chuyện hồi nãy và nói lên những nghi ngờ của mình.Nghe xong,Tâm sẹo liền phán:
————–
Thuộc truyện: Cay đắng và ngọt ngào – Tập 1 – by PhanAn
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 2
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 3
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 4
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 5
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 6
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 7
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 8
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 9
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 10
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 11
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 12
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 13
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 14
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 15
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 16
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 17
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 18
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 19
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 20
Leave a Reply