Truyện gay: Cay đắng và ngọt ngào – Tập 1 – Chương 8
Tác giả: PhanAn

Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về truyengay2021@gmail.com. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
– Tôi chịu hết nổi rồi.Anh buông tha tôi đi
– Ráng chịu thêm chút xíu đi.Tao sẽ không làm hại mày đâu
Miệng nói,mông Trí vẫn nắc đều đều.Rồi,Trí rút ra,di chuyển xuống.cầm hai chân của Vũ banh ra.Còn con dao găm lúc này đã chuyển sang nằm trong tay Khang và vẫn còn kề ngay cổ Vũ.Trí banh hậu môn của Vũ ra,nhét hàng của mình vào và bắt đầu nắc.Hàng của Trí vừa to vừa dài,Trí lại thích chơi bạo lực.Vũ lần đầu bị đâm lại bị Trí chơi bạo lực mạnh mẽ nên đau khốn cùng.Đau quá,Vũ thét lên đau đớn và co giò đạp Trí một cái.Nghe Trí thét ,Khang hoảng hốt lấy khăn nhét vào miệng.Còn Trí,bất ngờ bị đạp nên nổi khùng,nắm thằng nhỏ của Vũ bóp bóp:
– Mày có tin là tao bóp nát nó không?Muốn chết hay sao mà co giò đạp hả?
Bị bóp thằng nhỏ,Vũ đau điếng người nhắm mắt lại.Trong lúc đau đớn,Vũ nghe có tiếng thì thầm thoang thoảng bên tai:
– Hãy ngoan ngoãn để bảo toàn mạng sống! Nếu chống cự phản kháng,hậu quả sẽ khó lường!Ngoan đi nào,mọi việc rồi sẽ qua thôi .
Vũ mở mắt ra.Người thì thầm bên tai chính là Khang.Tay cầm dao kề vào cổ Vũ nhưng ánh mắt lại nhìn Vũ một cách trìu mến.Khang nhìn Vũ chớp chớp mắt rồi gật đầu ra hiệu.Vũ hiểu ý Khang muốn nói gì nên đành nằm im,mặc cho Trí muốn làm gì thì làm.Lúc này,Trí ra sức hành hạ Vũ cho thỏa mãn thú tính của mình.
Trí vốn là gay kín,là top và là em họ của Mạnh.Sở thích của Trí là thich chơi bạo lực,thích hành hạ các bot trên giường.Mỗi lần quan hệ,thấy bot nhăn mặt rên rỉ kêu la,Trí càng thấy khoan khoái sung sướng vô ngần.Sở hữu một cây hàng to vô địch,Trí đã từng làm cho nhiều bot phải thất điên bát đảo.Ngoại hình bắt mắt,vóc dáng thư sinh,lời nói nhỏ nhẹ,nhìn vẻ bề ngoài,ai cũng tưởng Trí là dân trí thức đàng hoàng.
Nhưng thực ra,Trí thuộc loại ” lưu manh giả danh trí thức”.Vốn từng là sinh viên trường đại học dân lập ngoại ngữ tin học,đang học năm hai giữa chừng,Trí đã bỏ học theo Mạnh làm ăn. Trí đã từng cùng với Mạnh thực hiện nhiều phi vụ trấn lột lừa đảo.
Do tức giận về cú đạp vừa rồi nên vừa làm tình,Trí vừa ra sức hành hạ.Mông dập ào ạt mãnh liệt,tay bấu chặt vào đùi,Vũ đau thấu trời xanh .Do đã bị nhét khăn nên Vũ không thể rên thành tiếng.Cây hàng to dài của Trí to dài,đâm thấu tuốt vào trong ,đâm vào đâm ra một cách mãnh liệt như một khẩu đại bác đang muốn phá toang vùng hậu môn của Vũ.Lúc này đây,Vũ có cảm giác vùng hậu môn của mình đang có một cây cọc nhọn đâm xuyên thủng.Đã thế,vừa nắc,Trí còn nắm chùm lông của Vũ giật giật làm Vũ oằn oại đau đớn khốn cùng.
Thấy Vũ nhăn mặt khổ sở,Mỹ Tâm và Phương Thanh lại hứng chí,dùng lưỡi liếm khắp thân người Vũ,vẻ mặt vui hớn hở.Còn Khang,nhìn thấy Vũ bị hành hạ,Khang thấy có một chút gì đó xót xa,tội nghiệp cho Vũ.Biết Vũ đớn đau,Khang không thể làm gì hơn,chỉ còn cách dùng tay xoa xoa nhẹ khuôn mặt của Vũ.Lúc này đây,Khang muốn làm một cái gì đó để giúp Vũ không còn bị hành hạ thể xác .Nhưng không biết làm gì hơn,Khang chỉ còn cách trìu mến, xót xa nhìn Vũ .
Khang vốn từng là sinh viên trường đại học dân lập Hùng Vương.quê ở An Giang .Vào năm thứ hai,do kẹt tiền,Khang lên mạng làm callboy nên quen biết Trí.Lần đầu quan hệ cùng Trí,Khang thiếu điều muốn ói ra mật xanh.Vốn là gay kín,là top nhưng lần đó,do quá cần tiền nên Khang đã phải làm bot.Và lần đó,Khang phải tuôn nước mắt dầm dề khi bị Trí hành hạ.
Sau khi quan hệ,Trí lại rủ Khang nhập bọn.Quá chán chê cảnh làm callboy trên mạng,lại đang rất cần tiền nên Kahng đã đồng ý nhận lời.Với khuôn mặt sáng sủa,ngoại hình khá hấp dẫn,Khang đã cùng Trí thực hiện nhiều phi vụ lừa đảo,trấn lột,tống tiền.
Đã từng nhiều lần quan hệ với đàn ông con trai nhưng không hiểu sao,hôm nay gặp Vũ,Khang lại rúng động.Thấy Vũ nhăn nhó đau đớn khi bị Trí vùi dập,Khang lại thấy lòng nao nao.Khang thừa sức hiểu quá rõ cách chơi vùi dập của Trí.Thấy Vũ đớn đau,Khang chỉ còn biết dùng tay xoa xoa,vuốt vuốt để giảm nhẹ sự đớn đau cho Vũ.
Nhấp nhô đã đời,Trí căng người ra.Hai tay bấu chặt vào đùi Vũ,Trí xuất tinh.Bị Trí bấu chặt,Vũ nhăn nhó đau đớn.
Trí xuất tinh rồi đến lượt Khang.Vốn là top,thích đâm nhưng hiện giờ thấy Vũ đau đớn nên Khang chỉ dùng lưỡi rê khắp người.Không hiểu sao,khi gặp Vũ ,Khang đã thấy thích thích rồi.Khang dùng tay,dùng lưỡi rê quanh vùng hạ bộ.Cầm thằng nhóc của Vũ lên,Khang nâng niu rồi rê lưỡi từng chút một.Khang rê rồi ngậm,rồi nút một cách nhẹ nhàng.
Vũ lúc nãy bị Trí làm cho nhừ tử, giờ lại thấy có chút gì đó khoái khoái.Và đến khi Khang nằm trên người Vũ trườn lên trườn xuống,hai bộ phận sinh dục cọ xát vào nhau,Vũ thấy có cảm giác như cảm giác trước đây Nam đã từng làm với Vũ.Không hiểu sao lúc này Vũ lại nhớ đến Nam.Lúc trước,Nam đã từng làm thế với Vũ.Giờ lại đến Khang.Vũ thầm hỏi: ” Không lẽ Khang cũng như Nam,đều thích như thế?”Trong lúc Vũ còn suy nghĩ đâu đâu thì Khang đã căng cứng người,ôm ghì lấy Vũ.Khang đã xuất tinh,xuất tinh trên người Vũ.
Lấy khăn ướt lau sạch sẽ cho Vũ,Khang nhìn Vũ nheo nheo mắt như có ý hỏi ” Đã Không?” làm Vũ thấy bối rối,khó chịu.Lúc này đây,tiếng Mạnh lại văng vẳng:
– Tụi bây chơi xong chưa để tao còn chơi cái thứ hai nữa chứ?Nhìn tụi bây chơi,tao hứng lắm rồi.
– Anh Ba ( mọi người trong nhóm đều gọi Mạnh là anh Ba),dạ chờ chút xíu,em sắp ra rồi.
Thằng Tài vừa ôm Mỹ nắc nắc,vừa trả lời Mạnh.Thằng Trí thấy vài người còn chờ đợi tới phiên nên lại gần,khều khều Mạnh,vừa nói vừa chỉ vào Vũ :
– Bên đó còn vài người chưa chơi.Đợi tới phiên chắc cũng còn lâu lắm.Hay là anh Ba qua chơi thằng này thử xem.Thằng này chơi cũng đã lắm đó anh Ba
– Đ.M.thằng này con trai chơi sao đã?
– Chơi nó cũng sướng lắm đó anh Ba.Anh hãy thử một lần xem.Đã lắm.
Nói xong,Trí kéo Mạnh qua.Một tay nắm đầu,tay kề dao vào cổ.Trí bắt buộc Vũ phải bú cho Mạnh.Sau đó,Mạnh banh hậu môn của Trí ra và bắt đầu nắc.
Cũng như Trí,Mạnh thuộc loại bạo dâm, thích chơi bạo lực.Đã thế,hàng của Mạnh lại có gắn bi nên khi Mạnh đâm vào,Vũ thấy hậu môn của mình như muốn tét ra.Đau quá,Vũ vùng vẫy ,co chân đạp Mạnh thì bị Mạnh tát mấy phát sưng cả mặt
– Đ.M. Mày muốn chết hay sao mà dám đạp tao?
Vũ trố mắt nhìn Mạnh.Vẻ mặt hài hước vui nhộn mấy ngày trước của Mạnh đâu còn nữa,thay vào đó là một bộ mặt của hung thần ác quỷ.Đã thế,lại thêm con dao cứ lia tới lia lui trước mặt làm Vũ phải nằm im cắn răng chịu trận,mặc cho Mạnh muốn làm gì thì làm.Mạnh ôm Vũ mà nắc như vũ bão,nắc cho đến khi xuất tinh.Mạnh ra rồi,nước mắt của Vũ cũng ra theo.
Mạnh xuất tinh rồi,ra nhà sau tắm rửa.Lúc này,Trí lại hứng lên,đè Vũ ra chơi tiếp.Trí bắt Vũ bú,bắt Vũ phải liếm hậu môn làm Vũ cứ nhờn nhợn muốn ói.Rồi sau đó,Trí banh hậu môn của Vũ ra mà nắc một cách ào ạt.Hàng to dài,Trí lại chơi mạnh bạo làm Vũ đau đớn tột cùng.Trí hạnh hạ Vũ đủ kiểu để thỏa mãn thú tính của mình.Và cũng chính vì vậy,sau này có cơ hội,Vũ đã báo thù một cách tàn khốc.
Trí nắc một hồi rồi cũng xuất tinh.Trí đã đã cho tinh bắn đầy mặt .Vũ thấy gớm ghiếc vô cùng.Khang phải lấy khăn ướt lau sạch sẽ cho Vũ.Trí nhăn mặt:
– Bộ mày mê nó rồi hả?
Khang làm thinh không trả lời.Lúc đó,Mỹ Tâm ngồi kề bên cười hí hí:
– Ông xã của em hôm nay thấy trai đẹp rồi mất hồn ,phải không vậy?
– Thôi đi mẹ,đừng có nói nhảm.
MIệng trả lời Mỹ Tâm là thế nhưng trong lòng Khang tự hỏi mình có bị mất hồn vì Vũ hay không.Không hiểu sao,Khang cảm thấy mình rất thích Vũ,thích được quan tâm,lo lắng chăm sóc cho Vũ.Lau sạch sẽ cho Vũ xong,Khang nằm xuống kề bên ôm ấp Vũ vào lòng.Nếu hiện giờ chỉ có Khang và Vũ,Khang sẽ mở trói cho Vũ và hai người sẽ..Nghĩ đến đây,Khang lại tự hỏi: ” Nếu mình cởi trói,Vũ sẽ thế nào?Liệu Vũ có chịu âu yếm cùng mình không?Hay là Vũ sẽ….”Và không cần suy nghĩ,Khang cũng biết được câu trả lời.
Khang biết hiện nay Vũ rất đau đớn,rất oán hận mọi người.Nếu được cởi trói,chắc chắn Vũ sẽ,,,Vả lại,ở đây rất đông người.Khang cũng không thể mở trói cho Vũ được.Khang thầm nhủ : ” Không biết sau này mình còn có dịp gặp lại Vũ không?” Khang nghĩ là sẽ không bao giờ có cơ hội gặp lại Vũ nữa.Nhưng Khang đâu ngờ,sau này Khang sẽ gặp lại Vũ trong một dịp rất là bất ngờ.
Nằm ôm ấp Vũ được một hồi,tiếng Mạnh oang oang:
– Mấy đứa chơi xong chưa?Mau thu dọn đi chứ! Tránh để phiền phức đó!
Khang nghe thế,hiểu là đã đến lúc khiêng Vũ và Mỹ đến chỗ vắng nào đó rồi quăng xuống.Việc này phải làm trong đêm.Nếu để trời sáng thì nguy hiểm vô cùng.Sau đó,căn nhà này trả lại cho chủ,cả nhóm sẽ đi thuê căn nhà khác để tránh sự điều tra phát hiện của công an.Đã đến lúc phải xa Vũ,Khang không muốn chút nào.Khang chỉ muốn được nằm kề bên ôm Vũ vào lòng,ôm hoài hoài.Khang xin phép được lên xe .Mạnh đồng ý và nói:
– Bộ mày thích nó rồi hả?Không có kết quả gì đâu?Mày mà loạng quạng sơ sẩy,nó sẽ cho mày ngủ trong trại giam đó.
– Dạ,em hiểu mà anh Ba.
Khang hiểu,Khang và Vũ sẽ không bao giờ có dịp gặp nhau nữa.Gặp nhau tình cờ,xa nhau mãi mãi.Tình thế đã vậy rồi,đành phải chấp nhận mà thôi.Khang xin Mạnh đi theo xe,chỉ muốn gần gũi Vũ thêm chút ít nữa.Đối với Khang,gần gũi với Vũ thêm chút nào,hay chút nấy.Thấy Khang cứ bịn rịn mãi bên Vũ,Mỹ Tâm õng ẹo bước tới,ôm cổ nũng nịu:
– Ông xã làm gì mà mê trai quá vậy?Có một bà xã dễ thương thế này lại đem bỏ xó,cứ lo ôm trai thế kia,không sợ người ta giận sao?
– Thôi đi má – Trí vọt miệng -Nhìn má gớm ghiếc thế kia,ai mà dám yêu?Nhìn phát ói!
Bị Trí huỵch tẹt sỗ sàng,Mỹ Tâm tức mình lại nhéo Trí một cái đau điếng rồi ngoe nguẩy bỏ đi.Khang mặc quần vào cho Vũ.Mỹ cũng đã mặc quần áo vào,chân tay bị trói chặt,miệng bị nhét khăn,mắt bị bịt không thấy gì.Trí đến cột hai chân Vũ lại,lấy khăn nhét miệng và bịt mắt Vũ lại.Vũ còn ở trần nên Khang đề nghị cởi trói,mặc áo vào cho Vũ.Trí phản đối:
– Thằng này mà cởi trói sẽ gặp phiền phức đó.Nó chống cự dữ lắm, không cởi trói được.
Nghe thế, Khang nói nhỏ nhẹ với Vũ:
– Mình sẽ cởi trói ,mặc áo vào cho Vũ.Nhưng Vũ không được chống cự, đồng ý không?
Vũ gật đầu.Khang quay sang năn nỉ Mạnh.Khang nói một hồi ,Mạnh đồng ý nhưng vẫn đề phòng,kêu Trí kề dao vào cổ Vũ.Khang nói như thì thầm vào tai Vũ:
– Con dao đang nằm bên cổ Vũ.Bởi thế,Vũ đừng chống cự gì cả.Mình sẽ cởi trói,mặc áo rồi thả cho Vũ về.Nhớ đừng chống cự gì hết nhé !
Nói xong,Khang cởi dấy trói.Còn Trí,tay nằm đầu,tay kề dao rít giọng:
– Mày mà chống cự,con dao này sẽ cứa cổ mày ngay lập tức !
Dây trói được mở ra,Vũ tính vung tay nhưng Khang ôm Vũ lại nói:
– Con dao đang nằm ngay cổ.Vũ hãy để yên cho mình mặc áo,được không vậy?
Thế là Vũ đành xuôi tay chịu trận.Khang mặc áo vào rồi lấy dây trói hai tay VŨ lại.Mạnh đến kiểm tra xem dây trói có chặt không rồi kêu mọi người khiêng Vũ và Mỹ lên xe.Phong cầm lái.Mạnh, Khang, Trí, Tài leo lên xe.Những người còn lại,ở nhà dọn dẹp,chuẩn bị trả nhà,di chuyển sang nhà mới để tránh sự điều tra phát hiện của công an.
Khang ngồi hàng ghế cuối.Vũ bị trói,bị bịt mắt,nằm trong lòng Khang.Trí ngồi gần đó,trông chừng Khang,sợ Khang quá mềm lòng cởi trói cho Vũ.Mỹ bị trói chặt nằm ở hàng ghế trên có Mạnh trông chừng.Mạnh ra lệnh cho xe chạy ra xa xa , chạy kiếm chỗ vắng khiêng Vũ và Mỹ xuống.Lúc này,Vũ nằm trong lòng Khang, được Khang ôm ấp vuốt ve trìu mến.Đã thế,Khang còn thì thầm bên tai Vũ mấy câu thơ:
Người ơi! Gặp gỡ làm chi?
Trăm năm biết có duyên gì hay không?
Trần gian bể khổ mênh mông
Gặp chi để phải cõi lòng nát tan?
Chữ tình chữ khổ vô vàn
Chữ yêu chua xót ngút ngàn đắng cay
Cuộc đời còn lắm đổi thay
Gặp chi để nhớ ,tháng ngày mỏi trông?
Nghe Khang ngâm nga mấy câu thơ,Trí nhăn mặt:
– Mày lãng mạn quá rồi đó Khang à!Lãng mạn quá coi chừng sau này sẽ khổ đó.
Nghe Trí nói,Khang vẫn làm thinh lặng lẽ không nói gì,chỉ đưa tay vuốt ve xoa xoa khắp người Vũ.Còn Vũ,khi nghe Khang ngâm mấy câu thơ trên,trong đầu thầm nghĩ:
– Không lẽ Khang thích mình à?Thích sao không mở trói cho mình?
Nghĩ vậy,Vũ định lên tiếng nhưng miệng bị nhét khăn nên chỉ ú ớ không nói được.Vũ cựa quậy tính vùng vẫy thì Khang ôm Vũ lại,nhỏ nhẹ nói:
– Vũ nằm yên đi ,đừng cựa quậy.Đợi đến chỗ thuận tiện,mình sẽ cho Vũ xuống.
Lúc này,xe quẹo vào chỗ hoang vắng,cây cối rậm rạp rồi dừng lại.Mạnh ra lệnh khiêng Vũ và Mỹ xuống.Trước khi lên xe trở lại,Khang còn nhủ thầm vào tai Vũ ” Tạm biệt ” rồi mới leo lên xe.
Lên xe rồi vẫn còn thấy Khang ngẩn ngơ, có vẻ tiếc nuối,Mạnh liền bảo:
– Còn luyến tiếc lắm hả?Mày với thằng nhóc đó thuộc hai thế giới khác nhau,đâu thể đến với nhau được.Sau này nếu có tình cờ gặp gỡ,nó cũng sẽ kêu công an còng đầu mày.
– Thế giới của mình – Trí lại chêm lời – không thể để chữ tình vướng vấn được đâu ,Khang à!
Nghe Mạnh và Trí nói,Khang lại thấy não nề.Nằm dựa vào Trí,Khang cảm thấy buồn xót xa.Khang chợt nhớ thuở trước,mình còn là sinh viên ,cũng vui vẻ hồn nhiên biết bao.Định mệnh khiến xui Khang trở thành callboy trên mạng và giờ trở thành tên lừa đảo,trấn lột.Sống lúc nào cũng khép kín,cũng giữ mình,lúc nào cũng hồi hộp âu lo,cũng đề phòng bất trắc,đề phòng công an.Trong lòng Khang thoáng nghĩ: ” Nếu sau này có dịp gặp lại Vũ,mọi việc sẽ ra sao?Vũ sẽ xử sự như thế nào?Kêu công an bắt mình chứ?” Nghĩ đến đó,Khang thoáng rùng mình.
Còn Vũ và Mỹ tay chân bị trói, nằm trong một góc bụi rậm.Mỹ qua một đêm nhừ tử giờ như người chết rồi,không còn biết trời trăng gì cả.Còn Vũ,còn một chút tỉnh táo,muốn kêu cứu cũng không sao kêu được.Miệng bị nhét khăn nên Vũ chỉ còn biết ú ớ.
TRời hừng sáng,những người dân sống gần đó phát hiện,cởi trói cho Vũ và Mỹ.Sau đó,mọi người đưa VŨ và Mỹ đến đồn công an.Khi công an lấy lời khai, vì qua một đêm hoảng loạn , Mỹ như người mất hồn,chẳng nói năng được gì cả.Chỉ còn Vũ tỉnh táo trình bày mọi việc.Côn an cử người đi điều tra.Nhưng vì toàn bộ đồng bọn của Mạnh toàn xài tên giả nên công an không điều tra được gì . Công an bèn gọi điện cho người nhà của Vũ và Mỹ lên đón hai người về.Còn băng nhóm của Mạnh sẽ từ từ điều tra sau.
Mấy ngày Vũ bỏ nhà đi bụi,mấy ngày đó ba mẹ Vũ đứng ngồi không yên.Ba Vũ cứ ngồi một chỗ trầm ngâm,suy nghĩ.Hình như ông đã hối hận vì mình đã quá nặng tay ,làm Vũ phải bỏ nhà đi.Còn mẹ Vũ cứ ra vô trông ngóng Vũ,ngồi đâu cũng sụt sùi lo lắng.Khi nhận điện của công an ,hai ông ba mau lẹ đón xe đi lập tức.
Đến đồn công an,hai ông bà đã thấy bà Xuân,chủ tiệm vàng Ngọc Xuân,mẹ của Ngọc Mỹ đang xỉa xói.Vũ cứ ngồi cúi gầm mặt xuống,còn NGọc Mỹ thì cứ ngơ ngác như một kẻ mất hồn.Hai ông bà đến bên Vũ hỏi thăm sự thể.Vừa thấy mặt hai ông bà,bà Xuân đã đốp chát ngay lập tức:
– Hai ông bà đúng là thứ đẻ con không biết dạy.Con trai ông bà dụ dỗ con gái nhà tôi đi bụi ,để giờ bị hãm hiếp như thế kia.Ông bà tính thế nào hả?Đúng là cái lũ chỉ biết đẻ chứ không biết dạy!
Chưa biết rõ đầu đuôi câu chuyện,bị chửi xối xả một hơi,hai ông bà trố mắt ra.Cũng nhờ công an nạt ngang,bà Xuân mới ngưng chửi, hai ông bà mới có thể hỏi rõ đầu đuôi sự việc.Công an trình bày đầu đuôi trước sau.Còn Vũ vẫn ngồi cúi gầm mặt.Vừa tiếc của,bị mất 10 lượng vàng,vừa xót xa con gái bị cưỡng hiếp,bà Xuân đã không ngớt lời nhục mạ.
Thấy ba mẹ bị nhục mạ đủ điều ,Vũ sừng sộ ,ngóc đầu dậy định ăn miếng trả miếng.Nhìn thấy cái trừng mắt của ba,Vũ đành câm nín.Còn mẹ Vũ ngơ ngác như người vừa từ cung trăng rơi xuống. Không ngờ mọi việc lại xảy ra như thế?Việc Vũ,con trai bà cũng bị hiếp dâm,bà không thể hình dung ra nổi. Ai đời con trai mà lại bị hiếp dâm bao giờ? Nghe công an nói,bà chưng hửng.
Chờ hai mẹ con bà Xuân về trước,hai ông bà mới dẫn Vũ về sau.Trên đường về,mẹ Vũ cứ sụt sùi,giọt ngắn giọt dài .Còn ba Vũ vẫn lặng lẽ,trầm ngâm không nói tiếng nào.Vũ vẫn cúi gầm mặt,chờ về đến nhà chấp nhận mọi sự trừng phạt của ba.
Trái với sự suy nghĩ của Vũ,về đến nhà,ba không nói một tiếng nào.Còn mẹ kêu Vũ vào trong nghỉ ngơi.Vừa nằm xuống ,chưa kịp chợp mắt, thì Nam đến. Mấy ngày nay,nghe Vũ bỏ nàh đi bụi, Nam rất lo lắng.Hay tin Vũ đã về,Nam vội chạy qua liền.
Cả đêm bị hành hạ nhừ tử ,lại thêm bực bội chuyện ba mẹ bị bà Xuân nhục mạ đủ điều,Vũ đang muốn phát cáu.Bởi thế,Vũ tiếp chuyện Nam khá hằn học.Vì trong người đang quá mỏi mệt và hai mắt đang muốn nhắm lại nên Vũ phải đuổi Nam về.Trong đầu Vũ giờ chỉ nghĩ suy làm sao đuổi Nam về liền để Vũ còn vào trong đánh một giấc.Cả đêm mất ngủ nên Vũ mệt mỏi lắm rồi.Còn Nam lại hiểu lầm,tưởng Vũ giận mình chuyện vì mình mà Vũ bị đòn.Bởi thế,Nam ra sức phân bua.Nhưng Vũ lúc này quá buồn ngủ mỏi mệt nên cáu gắt lên:
– Mày về đi! Cút khỏi đây mau!Tao không muốn thấy mặt mày nữa .Cút !
Quát xong,Vũ bỏ vào trong mặc Nam đứng ngạc nhiên há hốc mồm.Mẹ Vũ bước ra,lên tiếng:
– Vũ trong người không được khỏe nên mới như thế.Cháu về đi.Vài bữa nữa hãy ghé.
Nam lầm lũi ra về mà lòng buồn vô hạn.Nam cứ nghĩ Vũ còn giận mình chuyện Vũ bị đòn.Bởi thế,Nam tính gặp Vũ đề xin lỗi.Ai dè…
Mấy ngày nay Vũ đều nằm nhà,không bước chân ra đường,không gặp ai hết.Vũ cũng không gặp Ngọc Mỹ.Nghe mẹ nói,từ sau đêm đó,Mỹ lúc nào cũng ngơ ngơ ngác ngác.Bà Xuân đã đưa Mỹ về quê nội ở Nha Trang .Vũ nghe qua làm thinh,chẳng nói tiếng nào.Mấy ngày nay,Vũ suy nghĩ rất nhiều,nhớ lại khá nhiều chuyện.Và không hiểu sao,Vũ cứ hay nghĩ về Nam.
Vũ nhớ lại lúc trước,hai người cùng học bên nhau,cười đùa vui vẻ.Năm lớp 10,Vũ chỉ là học sinh khá.Năm lớp 11,nhờ Nam hết mình giúp đỡ,Vũ đạt được danh hiệu học sinh giỏi.Thế mà năm lớp 12,Vũ tuột dốc thê thảm.Vũ biết ba mẹ buồn nhiều lắm.Phải chi Vũ đừng chuyển trường ,có Nam kề bên thì việc học đâu có sa sút thế này.Nghĩ đến đây,Vũ thấy não lòng.Vũ nhớ lại lần đó,tuy khó chịu,nhưng nói thật lòng,VŨ cũng thấy thích thích , cũng thấy có chút cảm giác gì đó khoái khoái.Chỉ vì bị nhét quần lót vào miệng,bị trói quá lâu nên mới nổi quạu.Và cũng chỉ vì một lúc tức giận nhất thời,đòi chuyển trường cho nên…Giờ ngẫm lại,Vũ cảm thấy mình quá sai lầm khi chuyển trường.
Tối nay,Vũ lại thấy ba ngồi một mình buồn bã với xị rượu.Bữa đó ,VŨ cứ tưởng ba sẽ nổi trận lôi đình,ba sẽ dập một trận dữ dội.Nhưng không,ba cứ làm thinh,không nói tiếng nào.Tối nào ba cũng cũng lặng lẽ một mình làm bạn với rượu . Phải chi ba quát mắng,ba đánh đập thì Vũ thấy đỡ ray rứt.Đằng này,ba chẳng nói tiếng nào làm Vũ ray rứt khó chịu vô cùng.Vũ biết ba đang rất buồn về mình.Tối nay,không hiểu sao,ba uống rượu lại ra nước mắt.Nhìn dáng vẻ của ba ,Vũ ăn năn hối hận lắm.Cuối cùng kềm lòng không đặng,bước đến bên ba,Vũ lí nhí:
– Ba ơi! Con biết lỗi rồi.Ba tha lỗi cho con nhe ba !
Vừa nói,Vũ vừa quỳ xuống chờ sự trách mắng của ba.Không hiểu sao,hai mắt của Vũ bắt đầu đỏ hoe,ngân ngấn mấy giọt lệ.Bước tới đỡ Vũ dậy,ông nói:
– Đứng lên đi con!
– Ba ơi,con biết lỗi rồi – Vũ đứng lên,cúi đầu lí nhí – Ba đừng buồn nữa nhe ba
– Làm sao mà không buồn được hả Vũ – Thở dài một tiếng,ông nói tiếp – Năm lớp 11,con là học sinh giỏi.Thế mà năm nay,con lại sa sút quá.Đã thế,con lại xảy ra bao nhiêu chuyện.Con làm thế,làm sao ba yên tâm được hả Vũ ? Vả lại,con là anh cả,còn hai đứa em,con làm sao làm gương cho tụi nó được hả Vũ?
– Ba ơi! Con biết mình đã sai,đã sai phạm quá nhiều – Vũ nghẹn ngào – Ba cứ trừng phạt con,ba cứ đánh con đi.Con biết lỗi của con rồi
– Đánh con rồi ba được gì hả Vũ? Ba cần là cần con trưởng thành, cần con nên người kìa.
– Dạ ,con biết rồi ạ ! Con hứa với ba là từ nay con sẽ cố gắng sửa đổi,con sẽ không để ba buồn vì con nữa đâu ạ
————–
Thuộc truyện: Cay đắng và ngọt ngào – Tập 1 – by PhanAn
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 2
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 3
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 4
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 5
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 6
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 7
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 8
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 9
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 10
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 11
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 12
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 13
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 14
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 15
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 16
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 17
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 18
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 19
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 1 - Chương 20
Leave a Reply