Truyện gay Anh Có Đi Chung Đường Với Em Không – Chap 3.1
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Ba năm trôi qua chúng tôi đã cùng nhau đi chung con đường, một con đường không ít lần đã trải qua biết bao nhiêu sóng gió thử thách , điểu đó càng khiến cho tình cảm ngày càng sâu đậm thêm. Bên cạnh đó tình bạn kì lạ giữa tôi và người bí ẩn cũng thân hơn mặc dù chúng tôi chưa gặp mắt lần nào chỉ nói chuyện qua tin nhắn và chat trên mạng mà thôi nhưng điều đó không quan trọng đối với chúng tôi vì có lẽ không gặp sẽ tốt hơn để tôi có thể dễ dàng chia sẻ hơn, người bạn ấy thấu hiểu được những suy nghĩ trong tôi mỗi khi tôi và anh có mâu thuẫn hay giận hờn, bạn ấy đã bên cạnh an ủi động viên tôi , giúp tôi hiểu ra được cái gì nên làm và không làm. Bạn ấy luôn lắng nghe mỗi khi tôi buồn, luôn cười với tôi khi tôi vui và luôn cho tôi những lời khuyên đúng đắn khi tôi đã làm gì sai, tôi cảm thấy mình thật may mắn khi có cả 2 người luôn quan tâm , che chở cho tôi, nhiêu đó thôi là quá đủ với tôi
Năm nay là năm cuối chúng tôi còn ngồi chung trên giảng đường đại học, đều đó báo hiệu cho tôi biết là thời gian vui chơi đã gần hết , tôi phải đối mặt với thực tế là sẽ nối nghiệp cho gia tộc , kế thừa sự nghiệp của dòng họ đã và đang duy trì, mỗi lần suy nghĩ về chuyện đó đầu tôi như muốn nổ tung lên không biết rồi khi đó tôi và anh sẽ ra sao , còn gia đình 2 bên sẽ nghĩ gì đây khi họ biết 2 đứa con của họ đang đi sai đường nếu chúng tôi chống cự lại những nguyên tắc của dòng họ đã đặt ra, những khi đó chỉ cần thấy nụ cười của anh tôi đã quên hết mệt mỏi. Quay lại về thực tại thì tôi với anh và cả lũ yêu quái nữa đang chuẩn bị tinh thần đi thực tâp cọ sát thực tế để sẳn sàng trở thành những nhà doanh nghiệp giỏi trong tương lai.
Thằng Tuấn , Phi thì thực tập tại công ty của bố Phi, thằng Duy thực về thực tập cho ba nó, còn tôi, anh và Huy thì về thực tập cho gia đình tôi thật ra thì anh cũng bị bắt về công ty của ba anh để thực tập nhưng vì muốn gặp tôi nên anh đã xin phép ba anh cho qua chỗ tôi, Huy thì không muốn dựa vào gia đình muốn tự thân vận động nên tôi rủ Huy cho đông vui hơn.
Truyện gay Anh Có Đi Chung Đường Với Em Không. Ngày đầu tiên vào công ty, chúng tôi xếp vào bộ phận makerting để học hỏi kinh nghiệm, chúng tôi được một anh tên Thái dẫn dắt và quản lý chúng tôi trong suốt quá trình thực tập, anh Thái khá điển trai với chiều cao nổi bật 1m82, anh còn rất trưởng như đã làm phó phòng makerting, anh khá thoãi mái với chúng tôi, đặc biệt hình như anh có cảm tình với tôi vì lúc nào anh cũng cười khi gặp tôi, vì ngày đẩu tiên nên anh cho chúng tôi tự do chi cho tụi tôi nhập văn bản, và coi vài hồ sơ để ngày mai chúng tôi có thể bắt đầu công việc. Thế là xong 1 ngày, hơi mệt mỏi vì hôm nay nhìn màn hình vi tính nhiều tiếng liên tục, tôi tắm rữa thay đồ rồi nhanh leo lên giường ngã lưng, tôi vội lấy điện thoại nhắn tin cho anh
– Cục cưng đang làm gì đó?
– Đang tắm nè , muốn tắm chung không
– Xí , ai thèm thấy mà ghê
– Uhm tôi ghê vậy mà có người thích nhìn body tôi hoài
– Đừng có mơ à
– Đang mơ nè cưng
– Hihi anh tắm đi hen , em nằm nghỉ tí
– Ok em
Tôi nằm loay hoay hồi mà vẫn không ngủ được , tôi ngồi dậy online để kể cho im về ngày đầu tiên tôi thực tập. Chúng tôi chat với nhau rất vui vẻ, tôi kể mọi việc tôi làm trong ngày cho im , đang chat thì có một nick lạ nhảy vào chat với tôi
– Chào em
– Chào
– Em có phải là Thanh không
– Đúng rồi vậy anh là ai vậy?
– Đoán thừ đi
– Ơ em biết gì đâu mà đoán,
– Hồi sáng chúng ta gặp nhau rồi mà
– Hồi nào vậy , sáng h em đâu có gặp ai đâu
– Không nhớ thiệt hà
– Thiệt mà
– 1m82
– Không lẽ anh là anh Thái
– Yeah , good anh đây
– Sao anh biết nick em vậy
– Hồi trưa anh nhìn lén thấy
– Nhìn lén hahhahha
– Em đang làm gì đó
– Đang onl coi tin tức thôi anh à
– Uhm , hôm nay em thấy làm việc như thế nào , ổn chứ
– Dạ tạm ổn , may mà có anh hướng dẫn nên không có gì khó
– Thôi đừng nịn anh, anh không giỏi như vậy đâu
– Em nói thiệt mà
– Vậy hay cuối tuần này anh rủ mấy đứa đi chơi chịu không
– Chịu liền mà đi dâu vậy anh
– Đi công viên nước chơi thời tiết nóng như vậy đi là thích hợp nhất
– Đúng đó , vậy mấy h mình sẽ đi vậy anh
– Chắc 8h mình có mặt ở đó rồi chơi tới chiều tối về cho đã
– Ok anh , thôi em bùn ngủ rồi em out đây
Sáng hôm sau như mọi khi , anh vẫn thường qua chở tôi đi làm , chúng tôi cùng đi ăn sáng rồi mới tới công ty, hôm nay anh Thái có đưa cho chúng tôi 3 bộ hồ sơ của khách hàng và nói chúng tôi thử trải nghiệm coi khả năng mình ở mức nào nếu cần sự giúp đõ cứ tìm anh. Huy và anh thì đã liên hệ được với khách hàng hẹn đi ra bàn về hợp đồng trong hồ sơ còn mình tôi vẫn chưa được, đang ngồi chống cằm chờ kết quà thì anh Thái từ trong phòng bước ra hỏi thăm tôi
– Sao rồi em
– Vẫn chưa liên hệ được anh ơi
– Em đừng nản , ông bà ta thường nói “ vạn sự khởi đầu nan “ nhưng “ gian nan bắt đầu nản” hahaahha
– Anh cứ chọc em hoài
– Thôi đứng dậy đi ăn với anh nè, ra ngoài hít thở không khí biết đâu may mắn sẽ tới
– Dạ nhưng mà em ngại quá
– Có gì mà ngại , anh mời em mà đi nha
– Dạ anh
Tôi và Thái đi đến nhà hàng pháp trên dường Nguyễn Du, một nơi quá sang trọng với phong cách phụ vục thuộc hàng 5 sao , nhân viên niêm nỡ chào đón chúng tôi. Khi vào bản, Thái lịch sự nhất ghế mời tôi ngồi, anh đưa menu và hỏi tôi
– Em muốn ăn món gì nào
– Em cũng không biết đây là lần đầu em vào mấy chỗ sang trọng như thế này đấy
– Hì hì từ từ rồi em cũng sẽ quen thôi vì công việc của mình luôn tiếp xúc với giới thượng lưu.
– Dạ , em không biết ăn món nào hết hay anh chọn giúp em nha
– Uhm ok , làm ơn cho anh 2 phần bifteck, salad Nicoise, và 2 ly cam.
– Anh thật sành ăn, em ngưỡng mộ anh ghê
– Có gì đâu em , đi vài lần là quen. À hay là trong lúc chờ, anh em mình nói chiện ha
– Dạ
– Sau này khi học xong, em có muốn về công ty làm không dù sao nó cũng là của ba em
– Có chứ anh , em phải về để giúp ba phát triển công ty
– Uhm vậy thì từ h anh phải đào tạo em thật xuất sắc mới thôi
– Hihi em cám ơn sư phụ
– Thôi đừng gọi sư phụ, gọi bằng anh cho thân mật
– Dạ anh
Chúng tôi cười nói vui vẻ và khá thoãi mái chợt tin nhắn của Vinh gửi đến tôi
– Em đang ở đâu vậy sao không thấy ở công ty
– Em đang đi ăn với anh Thái
– Vậy à, em đi ăn vui vẻ
– Anh ăn gì chưa
Tôi đợi hoài mà không thấy tin nhắn trả lời của anh, thấy tôi có vẻ sốt ruột lo lắng Thái mới hỏi tôi
– Có chuyện gì vậy em
– Dạ không có gì anh ạ
– Thôi cũng trễ anh em mình về công ty
– Dạ
Về đến công ty , tôi vội chạy đi tìm anh nhưng không thấy anh , tôi nghe tiếng cười khúc khích trong phòng nghỉ ,tôi đi vào thì thấy anh, Huy đang ngồi chung với mấy đứa con gái cũng thực tập giống tôi, đáng ghét là anh cứ tỏ ra vui vẻ thân mật với Trâm làm tôi chướng cả mắt, tôi giả bộ vui vẻ tiếp chuyện
– Nói gì mà vui vẽ vậy
– Trâm : à nãy h anh Vinh anh kể chuyện cười cho mấy đứa mình nghe đó
– Vậy à
Kêu bằng anh nữa mới ghê chứ, thân thiết với nhau ghê, tôi không nói gì đi ra bàn ngồi, tôi nhìn hoài về phía phòng nghỉ mong muốn thấy anh từ trong bước ra hỏi thăm tôi nhưng không có, tôi gụt đầu xuống bàn thì nghe tiếng bước chân đang đi lại gần mình tôi ngước lên thì ra là Huy
– Sao vậy mệt à
– Uhm hơi mệt
– Hồi nãy đi đâu vậy , Huy định rủ Thanh đi ăn mà không thấy đâu
– À hồi nãy Thanh đi với anh Thái , tại anh mời đi ăn
– À thì ra là vậy
– À anh mời tụi mình cuối đi công viên chơi đó
– Uhm vui vậy ta , để Huy nói với tụi nó
– Uhm 8h tại công viên nước đó nha
– Ok
Huy đi vào thông báo cho mọi người biết, tôi nghe tiếng la hò trong đó biết là mọi người đang rất phấn khởi và trong đó có anh , anh đang vui vẻ cùng mọi người mà không thèm để ý đến tôi. Khi tan sở , anh chở tôi về . tôi không còn ôm anh , và cũng không có hứng thú nói chiện với anh nhưng trong lòng tôi lại rất rất muốn, khi đến nhà tôi định quay qua chào anh thì anh phóng như bay không thấy đâu cà, tôi lên phòng với tinh thần ủ rũ làm cho me lo lắng
– Hôm nay công việc không thuận lợi sao con
– Dạ không mẹ ơi , tại con hơi mệt thôi à
– Uhm vậy con lên phòng nghỉ đi chừng nào muốn ăn gì thì gọi mẹ
– Dạ
Tôi lên phòng không thèm thay đổ , tôi nằm ấp mặt vào gối mà nước mắt cứ chảy tại sao anh lại thờ ơ lạnh nhạt với tôi, cầm điện thoại trên tay tôi không hề thấy có cuộc gọi nào hay tin nhắn nào của anh, tôi đinh gửi 1 tin nhắn cho anh nhưng tôi không làm được vì cái tôi quá lớn đã làm tôi ko thể hạ mình trước anh. Tôi thấy xung quanh mình lạnh lẽo và ngột ngạt, mới hồi sáng còn cười nói vui vẻ sao anh lại thay đổi nhanh như vậy, tôi rất buồn , cứ như thế tôi ngủ luôn tới sáng
Khi thức dậy tôi , việc đầu tiên tôi làm là mở tin nhắn nhưng không có tin nào cả, tôi hụt hẫng theo bản năng tôi đứng lên thay đồ rữa mặt mà trong đầu lúc nào cũng hiện 1 dấu chấm hỏi thật lớn , tôi bước xuống nhà định lấy xe ra đi làm vì tôi cứ nghĩ anh sẽ không đón tôi nữa nhưng không phải, anh đứng đo từ lúc nào không biết, tôi mừng rỡ leo lên xe anh, tôi nghĩ có lẽ anh đã hết giận nên tôi vui vẻ hỏi thăm anh nhưng thay vì anh sẽ cười nói như mọi khi đằng này là 1 vài câu uhm ,à cho có lệ, tôi như đau thắt lòng vậy không nói nữa khi đến nơi , tôi lẳng lặng đi lên phòng, ngồi vào bàn tôi không tài đọc được hồ sơ khách hàng khi trước mắt tôi anh cứ vô từ cười đùa với người khác, nước mắt tôi cứ muốn tuôn ra nhưng tôi đang cố giữ lại, không biết ngẫu nhiên thế nào mà cà anh Thái và Huy đều đưa tôi khăn giấy và anh Thái nói: Truyện gay Anh Có Đi Chung Đường Với Em Không.
– Có chuyện gì buồn vậy em , muốn khóc thì cứ khóc đừng nén trong lòng nữa đau lắm
– Dạ em không sao cám ơn anh, chắc tại bụi bay vào mắt thôi
– Uhm khăn nè em lau đi
– Thanh nè, nói Huy nghe coi có chuyện gì vậy
– À không có gì đâu , Thanh đi tolet đây
Vào tolet , tôi trốn vào 1 góc trong cùng mà khóc. Điện thoại báo có tin nhắn
– Nín đi
– Kệ em
– Tùy
Trời dòng tin nhắn vô tình ấy càng khiến tôi đau hơn nữa, tôi không khóc nữa, rữa mặt thật sạch và tự nói với mình là “ bi giờ chỉ có mình mà thôi cố lên Thanh ơi “ mọi lời nói ấy dường như không còn tác dụng khi tôi biết anh đi ăn trưa cùng với Trâm, tôi không còn bụng dạ nào ăn nữa, tôi lấy túi rồi đi dạo cho vơi nhẹ nổi đau trong lòng, tôi đang đi lòng vòng thì thấy anh Thái gọi cho tôi
– Nè , em đang đi đâu đó
– Dạ em đang đi vòng vòng
– Vậy em đang đứng đâu
– Dạ em đang đứng ở đầu ngã tư gần công ty đó anh
– Vậy em quẹo bên phải rồi đi thêm khoàng 15m
– Dạ
– Ngó bên tay phải
– Dạ
– Thấy tiệm kem không
– Dạ thấy
– Vậy bi h muốn ăn kem không
– Dạ
– Vậy quay đầu lại đi nè
– Anh Thái , anh đi theo em hồi nào vậy
– Từ nãy h , nhok à hay 2 anh em mình ăn kem nha
– Dạ
Tôi và Thái bước vô tiệm kem vô tình lại thấy anh với Trâm đang ăn ở đó , tôi như đứng hình tại chỗ, thấy tôi anh làm ngơ như không thấy. còn Trâm thì quơ tay mời chúng tôi ngồi chung
– Anh Thái với Thanh vào đây ngồi nè cho vui
– Uhm
– Anh Thái và Thanh ăn gì nè
– Em cho anh kem chocolate còn nhok ăn kem dâu hay vani
– Dạ dâu
– À 2 đứa vô lâu chưa
– Dạ tụi em cũng mới vào à
– Vậy à, sẵn có mấy đứa anh nói luôn. Mai anh em đi công viên nước chơi nhé
– Thiệt hả anh , để em về nói cho tụi con Mai, Thảo biết nha
– Uhm rủ càng đông càng vui
Tôi và anh cứ nhìn nhau mà không nói câu gì không gian nơi đó càng lạnh thêm khi anh cứ tỏ ra thân mật với Trâm , tôi chịu không nổi nên tôi xin về trước
– Anh Thái ơi
– Sao em
– Em thấy hơi mệt , chiều nay anh cho em nghĩ nha
– Em có sao không , em cứ ngỉ đi không sao đâu nhớ uống thuốc nha để mai còn đi chơi
– Dạ
– Mà em có đi xe không vậy
– Dạ không nhưng em đi xe …
– Thôi để anh đưa về cho
– Nhưng thôi không cần đâu anh ,em ngại
– Không nhưng nhị gì cả , anh ra lấy xe em đứng dưới công ty đợi anh
– Hai đứa ở lại nha , anh đứa nhok này về trước
– Ok anh
Rồi tôi và Thái bước ra khỏi quán, nhưng tôi vẫn không quên nhìn anh, anh vẫn tỏ ra bình thường không có gì, tôi đi theo Thái về công ty rồi anh lấy xe chỡ tôi về nhà.
Trên đường về nhà biết tôi không vui anh Thái cố tình chạy vòng vòng cho tôi bớt ngột ngạt hơn, vừa đi vừa kể cho tôi nghe vài câu chuyện vui thật vui còn chọc tôi cười nữa nhờ vậy mà tôi đỡ nguôi ngoai phần nào
– Chịu cười rồi hả nhok
– Dạ cám ơn anh
Nhựt says
Tôi đã khóc khi đọc câu chuyện này của bạn tôi không biết là bạn lấy trong đời sống hay do ngẫu hứng mà viết ra câu chuyện này rất ý nghĩa giới tính thứ 3 trong mắt mọi người là điều rất khó chấp nhận có người miệt thị có người chê bai dòng thọ gia đình không chấp nhận phải trải qua những đắng cay đau khổ cùng cực cỡ nào phải chịu những nỗi đau về thể xác lẫn cả tình thần phải đấu tranh giành lấy hạnh phúc của mình được ở bên người mình yêu là điều mình hạnh phúc nhất tôi cũng là 1 người thuộc cộng đồng LGBT nên tôi cũng thấu hiểu nổi lòng của tác giả khi viết lên bài viết này qua đó tôi cũng mong mọi người sẽ có 1 cái nhìn tích cực mở lòng hơn để chào đón họ .
Nhựt says
Nếu được xin tác giả hãy viết tiếp câu chuyện xin chân thành cảm ơn .