Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
——————-
Truyện gay: Người hầu không bao giờ nghỉ – Chương 4
Tác giả: Phong Nguyễn
Hắn láy xe chở nó và cô bé đến một shop rất sang trọng khi hắn vào trong mọi người điều tỏa ra hết sức thân quen và tôn trọng nó nghĩ ” chắc có lẽ đây là nơi hắn thường đến mua đồ ”
– Dạ chào cậu Hoàng Nam
– Ờ, các chị đưa bé gái này đi thay đồ và rửa mặt sạch sẽ lại giúp tôi
– Dạ cậu yên tâm, cậu ngồi đợi chúng tôi một chút ạ
Các cô nhân viên kia dẫn đứa bé vào bên trong để chỉnh chu lại. Còn hắn và nó thì lại ngồi ở một cái bàn kế bên
– Dạ mời cậu Hoàng uống nước, mời em uống nước – một cô nhân viên khác đem nước ra mời hắn và nó
– Dạ em cảm ơn chị – nó vui vẻ trả lời
– Thôi chị đi làm việc đi để tôi ngồi đây cũng được – hắn quay ngang lạnh lùng nói với cô nhân viên kia
Đưa nước xong cô nhân viên kia tiếp tục đi làm việc của mình để hắn và nó ngồi đó đợi bé đào. Trong lúc đợi nó lén nhìn qua hắn nó nghĩ ” sao hắn ta lại lạnh lùng khi giao tiếp với người khác quá vậy, còn với mình thì hắn lại vui vẻ cười nói ” chợt hắn quay ngang nhìn nó làm nó giật cả mình
– Cậu làm gì nhìn tôi giữ vậy
– Ờ….thì….
– Mà sao cậu lại lạnh lùng với tôi vậy chứ, tôi có làm gì sai với cậu đâu. Sao khi tiếp xúc với tôi cậu lại lạnh lẽo như vậy hả
Chợt hắn chừng mắt nhìn nó làm nó lạnh cả ráy
– Ờ…thì…
Nó đang khó xử thì bỗng cô nhân viên dẫn đứa bé ra
– Dạ cậu thấy thế nào
Bé đào quay một vòng, cô bé hết sức là đáng yêu mà tại sao mẹ bé lại bỏ bé được chứ, nó liền đứng dậy bế đứa bé và nhanh chân bước ra xe để tránh mặt hắn biết nó tránh mặt mình nên hắn cũng liền tính tiền và nhanh chân theo nó. Cả một quảng đường từ nơi mua đồ đến nơi chuẩn bị ăn cách nhau mấy cây số mà hắn cứ một chút lại nhìn qua nó một chút lại nhìn qua nó nhưng ngược lại nó lại cố tình quay mặt ra cửa, để tránh khỏi ánh mắt sắt bén của hắn. Khi đến nơi bổng có hai nhân viên vui vẻ bước ra mời hắn vào. Trong đầu nó lại nghĩ “chắc đây cũng là nơi hắn hay đi ăn với bọn bạn”. Hắn chọn một bàn ở lầu 5. Một nơi có vẻ sang trọng nhất trong nhà hàng. Lầu này chỉ dành riêng cho những người giàu có, hay những người có địa vị lớn trong xã hội. Hắn bước lại bàn và kéo ghế cho nó và đứa bé trong hết sức ga lăng. Nhưng khi ngồi xuống thấy hắn vẫn đang nhìn mình nó lại kiếm cớ né tránh
– Dạ cậu Nam dùng gì ạ
– Như cũ
– Dạ, còn cậu này
– Ờ… như anh ta luôn đi
– Dạ còn bé này ạ
– Anh cứ cho bé phần nào ngon nhất và hợp với trẻ nhỏ đó – hắn
– Dạ.
Nói xong anh phục vụ liền nhanh chóng đi làm việc. Còn hắn lại nhìn nó hỏi
– Lúc nãy câu hỏi của tôi cậu vẫn chưa trả lời đó
– Ờ…thì…tôi…
Nó k biết phải trả lời sao với hắn nên liền đưa bé đào sang để đánh trống lảng với hắn
– Ờ… bé đào em thích đồ này k
– Dạ thích – cô bé vẫn ngây ngô trả lời
Bổng cô bé kéo nó xuống rồi nói nhỏ vào tai nó
– Anh hung dữ kia là ai vậy anh Kiệt
Nghe bé đào hỏi chợt làm nó phải phát cười lên
– Anh ta hả…haha…anh ấy tên Nam
Thấy nó nhìn mình cười làm hắn cũng hơi khó hiểu, châu mày nhìn nó, thấy hắn nhìn mình nó liền kiếm cớ bất qua chuyện khác. Một lúc sau thức ăn được bày ra. Hắn đưa phần ăn cho cho nó và bé đào
– Bé đào ăn ngon nha – nó
– Hihi dạ cảm ơn anh
Nó với đưa bé vừa ăn vừa cười đùa cùng nhau. Hắn ngồi đối diện nhìn nó cũng nhếch miệng cười theo. Chợt điện thoại hắn reo lên
– Alo…ok…ok…tôi đến liền
Vừa cúp máy hắn liền thúc giục mọi người ăn nhanh rồi tính tiền và lên xe thật nhanh nhanh…
– Anh đưa chúng tôi đi đâu vậy – nó khó hiểu hỏi
– Đi đến một nơi
– Làm gì chớ…
– Đi gặp mẹ đứa bé
Nó cứ khó hiểu hỏi mãi đến khi hắn nói đi gặp mẹ đứa bé thì nó mới chịu ngừng hỏi. Chạy được một lúc thì hắn ngừng xe tại đồn cảnh sát và bước xuống bế đứa bé vào trong. Nó thấy vậy cũng vội chạy theo phía sau hắn. Khi bước vào phòng của chú cảnh sát. Lúc đó trong phòng có một chú cảnh sát và một người phụ nữ đứng cạnh bên. Bổng bé đào nhảy xuống khỏi tay hắn và chạy lại ôm chầm lấy người phụ nữ kia
– Mẹ…huhu – bé đào khóc nhiều lắm dường như bé khóc ướt cả vai áo của mẹ mình
– Đào con mẹ nhớ con lắm…- người mẹ cũng vậy cũng khóc rất nhiều
Nhìn cảnh này làm mọi người xung quanh ai cũng phải rơi lệ. Để hai mẹ con bé đào bên đó hắn và nó cùng nhau lại khai vài lời với chú cảnh sát rồi cùng nhau ra về, khi hai đứa chuẩn bị lên xe thì bổng bé đào cùng người phụ nữ kia vừa gọi vừa chạy lại
– Dạ có chuyện gì vậy cô – nó
– Tôi thật sự cảm ơn hai cậu nhiều lắm, k có hai cậu k biết giờ con tôi ra sao nữa
– K có gì đâu cô hihi
Nó cười nhẹ với cô ấy một cái. Nụ cười nó thật sự rất đẹp và quyến rũ làm cô đó và bé đào cũng phải đứng hình để nhìn
– Nếu k có gì nữa thôi chúng tôi về – hắn lạnh lùng nói
Hắn nói xong vừa định lên xe đi thì bé đào chợt chạy lại ôm chầm lấy hắn và nó mà khóc nức nở
– Em sẽ nhớ hai anh lắm
– Thôi nè bé đào phải về với mẹ và phải nhớ là phải cố gắng học đó biết chưa
Nói xong nó nhanh chóng bước lên xe, để che đi những dòng nước mắt sắp chảy ra của mình. Hắn cũng vậy hắn cũng nhanh chóng lên xe và chạy đi. Khi xe chạy nó vừa khóc vừa quay lưng lại nhìn bé đào. Thấy xe chạy bé đào liền đuổi theo nhưng được một lúc thì bé té và ngã quỵ xuống đường. Ngày hôm đó nó, bé đào và cả hắn đã khóc rất nhiều và rất nhiều cho cuộc gặp gỡ vừa đó và lại chia tạy ngay đó của ba người.
…còn tiếp….
( Hi mọi người. Lâu rồi phong k có viết truyện nên có gì mong mọi người thông cảm bỏ qua cho. Phong có một câu hỏi nhỏ ” nếu yêu xa các bạn sẽ làm gì để duy trì tình yêu đó ” bạn nào trả lời thì cứ comment bên dưới và để lại sđt zalo phong sẽ kết bạn hết hi cảm ơn mọi người nhiều )
Thuộc truyện: Người hầu không bao giờ nghỉ – by Phong Nguyễn
- Người hầu không bao giờ nghỉ - Chương 2
- Người hầu không bao giờ nghỉ - Chương 3
- Người hầu không bao giờ nghỉ - Chương 4
- Người hầu không bao giờ nghỉ - Chương 5
- Người hầu không bao giờ nghỉ - Chương 6
- Người hầu không bao giờ nghỉ - Chương 7
- Người hầu không bao giờ nghỉ - Chương 8
- Người hầu không bao giờ nghỉ - Chương 9
- Người hầu không bao giờ nghỉ - Chương 10 - 11
- Người hầu không bao giờ nghỉ - Chương 11
- Người hầu không bao giờ nghỉ - Chương 12
- Người hầu không bao giờ nghỉ - Chương 13
- Người hầu không bao giờ nghỉ - Chương 14
libraS2cancer says
ib vs nhau mỗi ngày. lâu lâu tặg 1 món quà j đó cho nhau nhân dịp lễ hay ngày kỷ niệm của cả 2. nhữg khi có dịp thì có thể gặp mặt nhau, cùg nhau đi chơi, ôm ấp, hun hít r xxx j đó cho nk đã^^. tin tưởg vào ny và ty của mik, k suy nghĩ lug tug vì nếu ny mik thật sự yêu mik thì bạn ấy chỉ nghĩ đến mik thui. k ghen tuôg bậy bạ, giận hờn vô cớ gây trah cãi như v sẽ làm ty của 2 bị rạn nứt. p bit yêu thươg, nhườg nhịn, chiều chuộg, thôg cảm và p lun sẵn sàg tha thứ cho ny của mik cho dù là ny mik có lỗi lớn hay nhỏ. làm tất cả nhữg j mà mik có thể để cho ny của dc vui vì khi nhìn thấy ny vui thì mik cũg vui theo thui…j nữa ta? quên cmn mất r h chỉ nhớ dc nhiêu đó à^^
phong says
Hi cam on cac ban nhieu ☺☺??
Mã Thiên Vũ says
Tui tl vs vai trò là 1 hủ. Nếu yêu xa mà xác định là cả 2 cùg gắn kết thì cứ yêu hết mk đi nếu có bất hòa thì lựa lời lẽ để tránh bất đồng. Cn yêu xa mà ngi hoặc bên kia thì đừng bao h yêu bằg trái tim mà hãy yêu bằg lý trí vì nếu đặt trái tim sai chỗ sẽ hậu quá khó lường. Arigato gozaimasu
Sky nguyen says
Theo e trc hết fải tìm hỉu kĩ đối phươg,sau đó nêu lên quan điểm của mình,nếu 2 ng hợp nhau về mọi mặt thì có thể wen nhau.Nhưng trc hết là fải gặp nhau dù chỉ 1 lần.Nếu trog lúc wen nhau mà có xích mích hãy cố gắng giải quyết xích mích đó để tránh rạn nứt giữa 2 ng,ngoài ra bạn fải wan tâm đối phươg và để cho đối phươg có ấn tượg tốt về mình! Cho dù ra sao bạn fải cố gắng duy trì tình yêu tốt đẹp đó! Nhưg mà yêu xa khổ lm! Mặc dù e chưa iu ai nhưg e hỉu cảm giác iu xa là thế nào! Zalo:01693054745 kp vs e nka tg! Viết tiếp truyện ik đag hay lm tụt hứg!<3<3<3…
Tuong says
Iu xa là phải Cần lòng tin ở nhau là đc và mình củng đag iu xa đc 2 năm r
Kb zalo mình nha 01265629789
Nhõ Béo says
Em chưa từng yêu nên k pk 🙁
zalo : 01863687268
Xđt : 0924385061 ạ em thích truyện anh viết lắm có dì anh viết thêm truyện thì ib dô xđt kủa em nha :*