Truyện gay: Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng – Chương 33
Tác giả: Mai Anh
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Thấy nước trong ly muốn cạn Tử nhanh chống rời khỏi bộ ly quăng để lấy thêm nước:
– Hết nước rồi thôi để tui vào lấy thêm – khi vào trong nhưng không biết ở đâu miệng ý ới gọi ra, thì Như nhanh chóng nói:
– Để em vào trong xem sao – nhanh chóng rời khỏi mọi người.
Phía sau nhà Như xuất hiện làm Tử bối rối còn Như thì vui mừng và bị vấp té, một vòng tay ôm lấy Như, thoáng một chút ngỡ ngàng Tử lấy lại phong độ:
– Em có sao không.
– Dạ em không sao – Như đỏ bừng khuôn mặt.
– Anh tên Tử rất vui được gặp em – Tử cười xả giao.
Chính nụ cười này đã hớp hồn Như, vẻ bề ngoài ngây thơ, hơi e thẹn đã đánh lừa tất cả mọi người nhưng không thể qua mắt được kẻ đang điều khiển Toàn. Ngây người một chút Như mới bình tỉnh mà nói chuyện.
– Rất vui được gặp anh, để em giúp anh.
Như tỏ ra vô tình nhưng thật chất là cố tình để được đụng chạm Tử, còn anh thì nghĩ cũng bình thường nên cứ tiếp tục. Một lát sau cả hai quay lên nhà trước như không có chuyện gì xảy ra. Trời khuya mọi người bắt đầu ngủ cho một ngày mệt mỏi nhưng lại vui vẻ.
Ngài hôm sau Như tỏ ra thân thiện hơn nhiều nhưng đặc biệt là tiếp xúc nhiều với Tử, còn Tử thì thấy cô thân thiện vậy nên cũng đáp lại nhưng cũng không bỏ bê cậu quá nhiều. Với ánh mắt tinh tường Hân nhìn ra sự không bình thường trong cách cư xử của Như. Hân kéo cậu ra một chỗ vắng mà nói chuyện:
– Em nghĩ sau về Như – Hân hỏi.
– Như rất dễ thương, dễ hòa đồng, hôm qua còn rụt rè nhưng giờ đã khá hơn – cậu nhìn về phía Như rồi nói lại với Hân.
– Thì chị tán thành ý kiến của em, nhưng thấy có gì đó không được bình thường ở đây, đặc biệt là cách Như tiếp xúc nhiều với Tử – Hân nói khi mắt vẫn nhìn về chỗ Như đang đứng.
– Không sao đâu chị ơi, tại ảnh thân thiện nên Như mới tiếp xúc nhiều – cậu binh Như.
– Em gan quá vậy để Tử tiếp xúc nhiều với mấy cô gái không tốt đâu, em không sợ à – Hân lo lắng.
– Em tin tưởng ảnh mà – cậu cười.
– Đừng có ỷ y nha, em nên nhớ…. – Hân tính nói nhớ là một lần đã bị tổn thương và cũng chính điều đó làm cho quá trình biến đổi diễn ra nhanh hơn nhưng bị cắt lời.
– Em biết rồi mà chị, nhưng lần này em tin chắc rằng Tử rất thật lòng với em, ảnh rất yêu em – cậu lại cười.
– Đồng ý là nó yêu em nhưng em không sợ sao, nó vẫn là một thằng con trai nhưng…lại là thằng con trai dễ thu hút người khác đặc biệt với mấy đứa con gái.
– Em biết chứ lúc trước ảnh không để ý tới bất cứ một ai mà chỉ dành sự quan tâm chăm sóc cho mình em, em tin là sau này cũng như vậy – cậu tự tin.
– Lúc trước là vậy nhưng về sao thì không biết được, đặc biệt với cô gái tên Như, chị thấy có gì đó giả tạo và ác ác trong đôi mắt đó – Hân lo sợ.
– Chị đừng lo xa – cậu động viên Hân.
– Mà nè không lẽ em định không nói bí mật cho nó nghe sao, giấu suốt đời được sao?, rồi khi em đi nó phải làm sao lỡ như Tử làm điều dạy dột không phải em là người có lỗi sao.
– Vậy chị kêu em phải làm sao bây giờ, không lẽ nói: “anh ơi em rất yêu anh nhưng em là một sinh vật kì lạ không phải người và em sắp chết” – cậu hơi kích động.
– Em bình tĩnh, ý chị không phải vậy, nhưng chị và anh Tú đang lo lắng cho em nếu được chị sẽ cầu xin chúa tễ lên đỉnh Oly để sinh nữ thần nước của suối nguồn bắt tử cho em, chén thánh thì em yên tâm anh Tú sẽ lấy được nó – Hân an ủi.
– Em biết mọi người thương em nhưng từ từ hả chị lỡ như nữ thần không cho hay Ngài Lucian phát hiện thì sẽ liên lụy đến anh Tú mất. Rồi biết tìm đâu giọt nước mắt của tâm hồn trong sạch trong trong khi đó ta chưa biết một chút tin tức về con trai của nữ thần – giọng cậu buồn buồn.
– Chỉ cần tìm được sợi dây chuyền rồi kết hợp với chiếc nhẫn ngọc trai đen là sẽ tìm ra, em phải đặt nhiều hi vọng chứ – Hân khích lệ.
– Em biết nhưng nó quá mong manh.
– Đừng buồn nhất định sẽ có cách.
– Biết sao bây giờ, tới đâu tính tới đó, nếu mà Tử biết em là người cá không biết ảnh sẽ nghĩ sao về em nữa – cậu hỏi mong lung.
– Chị nghĩ nếu Tử yêu em thật lòng thì em là cái gì đi nữa thì vẫn yêu em thôi.
– Nếu ảnh biết em chết thì sao – lần này giọng cậu càng buồn.
– Chị từng hỏi Tử rằng nếu người yêu sắp chết thì sẽ làm gì, em biết Tử trả lời sao không: “Mình sẽ ở bên người ấy đến giây phút cuối cùng, sẽ làm người ấy hạnh phúc.” – Hân nhớ lại.
– Em hi vọng là vậy – cậu hơi vui.
– Giờ tĩnh táo lên nào, chị em mình váo ăn bánh xèo đi, chắc sắp xong rồi đó – Hân kéo cậu đi.
Cả hai bước vào thì gần như mọi việc từ khâu chuẩn bị tới làm bánh gần xong xuôi, chỉ việc dọn ra thế là xong.
Mọi người quay quần bên mâm bánh xèo thơm ngon, Tử thì tỏ ra vô cùng quan tâm cậu, tự tay lấy lá cuốn rồi đúc cho cậu ăn khiến cho ai nấy cũng phải ganh tị, dĩ nhiên Tú cũng ra lăng không kém khi đút cho Hân ăn, vẻ mặt hạnh phúc thì rạng ngời.
Một sự khó chịu len lõi trong lòng Như nhưng không thể hiện ra ngoài, tức mình vì khó lắm mới giành được vị trí ngồi kế Tử mà Tử lại chẳng ngó ngàng gì tới cả, cục tức ngày ngày lớn dần trong Như.
Ăn xong nghĩ ngơi cho tới chiều và thế là cả đám kéo nhau xuống sông tắm, ai cũng hào hứng cả. Rồi từng người từ trên cao nhảy xuống sông làm nước tung tóe khắp nơi, không chỉ vậy còn thi nhau bơi đua, chơi bắt rượt hay trốn tìm dưới sông nữa. Tử để ý thấy Như vẫn ngồi bắt động liền bơi đến hỏi:
– Sao em không ra chơi cùng mọi người.
– Em sợ…. – Như ấm úng rồi nói – tại em bơi không rành.
– Trời ai cũng biết bơi mà em lo gì, thôi ra bơi cùng với tụi anh, có gì anh lo – Tử hân hái.
– Em….
Chưa nói hết lời thì Như đã bị Tử kéo ra cùng chơi với mọi người nhưng chưa được bao lâu thì lại bị Tử bỏ rơi vì anh mãi chơi đùa cùng với cậu. Tức tối ghen tức đố kị lại có dịp bùng phát. “Thằng đó là gì mà anh lại quan tâm nó dữ vậy, lại là một kẽ biến thái tối ngày dụ trai, em là một cô gái đẹp sao anh không ngò ngàng gì tới hết vậy, em đâu có thua thằng đó tí nào, em không phục” Như nghĩ.
Độc ác không ai bằng lòng dạ đàn bà mà càng độc ác hơn khi sự độc ác có kẻ tiếp tai, và Như đã nghe theo lời của kẻ điều khiển Toàn nhưng dưới hình dạng của Toàn mà hành động không nghĩ đến hậu quả.
Còn cậu và Tử sao khi lên bờ thay đồ xong, đầu còn vài giọt nước lăng tăng nhiểu xuống khuôn mặt xinh đẹp, khiến Tử phải nuốt nước bọt ừng ực vì hai hôm rồi chưa được thưởng thức đôi môi khiêu gợi và ngọt ngào ấy. Tử kêu lại:
– Nhân lại đây anh lau đầu cho.
– Dạ – cậu cười.
Ngồi trong lòng để Tử lau nhưng thỉnh thoảng cậu lại cảm nhận được hơi thở ấm nóng phải vài cổ mình, rồi vài cái hôn ở sau cổ và sau gáy xuất hiện làm cậu đỏ mặt ngượng ngùng, điều đó làm cho Tử thêm phần gạo rực.
– Anh này, không lo lau dùm em mà còn ở đó dê xồm, em quýnh anh bây giờ – cậu trách yêu.
– Người yêu của anh thì anh dê bộ không được sao, ai cấm, ai ra luật, em nỡ lòng quýnh anh sao – vừa nói Tử cắn nhẹ vào vùng cổ gợi cảm của cậu.
– Nhột..nhột anh – cậu cười híp cả mắt – anh chỉ giỏi lí sự.
– Bộ anh nói không đúng sau, vậy em quay lại quýnh anh đi nếu em đành lòng – quay cậu lại Tử đưa mặt mà mắt nhắm.
Cậu cười vì hành động quá ư trẻ con của anh, không nỡ đánh cậu hôn nhẹ vào má anh một cái làm miệng anh nở một nụ cười mãn nguyện.
– “Chụt”.
– Anh kêu em quýnh chứ không có kêu em hôn – anh trách lẫy.
– Nhưng em lỡ hôn rồi – cậu ngây thơ trả lời.
– Vậy vui lòng trả phí – Tử nhìn cậu với ánh mắt xào quyệt.
– Phí gì?
– Phí để được hôn.
– Có dụ này nữa sao, thôi để em lau – cậu vội lấy tay mình đưa lên mặt anh để lau nụ hôn đó.
– Đã thực hiện rồi không được lấy lại, phải trả – Tử khóa tay cậu lại và ôm cứng lấy cậu.
– Đau…đau anh. Thôi được vậy nhiêu tiền em trả – cậu chịu thua.
– Phí này tiền không trả nổi – anh lại cười.
– Gì mà khó quá vậy, vậy trả bằng gì – cậu thắc mắc.
– Cả cuộc đời của em, em đồng ý không.
– Anh khôn quá rồi – cậu không đồng ý.
– Muộn rồi tình yêu ơi, phí bắt đầu tính từ giờ phút này – anh cười gian.
– Không – câu la lên.
Tiếng la chưa kết thúc là môi chạm môi, những nụ hôn khao khát cháy bổng bắt đầu bùng nổ, những chiếc lưỡi tinh nghịch cuốn lấy nhau mãnh liệt mãi cho đến khi cậu hết hơi mới đẩy mặt Tử ra.
Một luồn oxy tràn vào đầy phổi và chưa gì đã bị lắp bởi môi của Tử cứ thế mà cậu đáp trả lại mãnh liệt cũng không kém, làm cho Tử vô cùng hài lòng và thỏa mãn. Cảnh tượng đó lọt vào mắt Như khi tình cờ đi ngang qua phòng của cả hai, hai mắt nở to, khuôn mặt tức tối, tay cuộn lại thành cú đấm và tay kia thì bớp nát trái cà chua đang cầm.
————–
Truyện gay: Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng – Chương 34
Tác giả: Mai Anh
Có những thứ không phải là của mình nhưng cũng phải giành giựt cho bằng được bắt chấp hậu quả thế nào và bây giờ nó đúng với Như, lòng ganh ghét trong cô nổi lên. Làm cho mình có bề ngoài vô cùng ngây thơ trong sáng để tạo tình cảm thu hút người khác và nhiều chàng trai đã bị Như hạ ngục phải quỳ xuống cầu xin làm bạn trai.
Quần áo, giầy dép, son phấn,… Như không hề thua kém bất kì một cô gái nào và có một điều Phương không biết là Như đã chuyển lên thành phố sống và tình cờ lần này Phương về đúng dịp Như cũng về thăm quê. Như là con của một người quen ở xóm, lúc nhỏ thường qua nhà bà của Phương chơi.
Như không chấp nhận mình lại thua một thằng nhóc như vậy, một con quỷ mang hình thù một thiên thần. Lời nói ngọt ngào, cử chỉ e thẹn ánh mắt ngại ngùng làm cho tất cả ai cũng phải “lầm” với diện mạo ấy, cô không ngần ngại trừ khử những ai cảng đường. Chỉ có quỷ mới nhận ra quỷ.
Từ khi cô xuất hiện đã làm cho Toàn để ý và rồi cử chỉ hành động lại giúp cho kế hoạch của Toàn càng nhanh chống được thực thi. Quan sát và âm thầm theo dõi và Toàn đã phát hiện khi thấy cô bóp nát quả cà chua với ánh mắt như muốn giết chết người đối diện. Sau khi Như đi Toàn lại xem chuyện gì làm cho cô giận dữ và Toàn đã thấy, một nụ cười hân hoan chợt nỡ.
Như đang đứng ờ gần một bờ sông ít ai qua lại, tay cầm con dao chém lung tung vào không gian, tay thì vẫn đang bóp chặt trái cà chua và Toàn xuất hiện bất ngờ:
– Như, em đang làm gì đó – Toàn ôn hòa.
Bất chợt có người xuất hiện Như liền mang vào cho mình khuôn mặt ngay thơ:
– Dạ em đang chém gió cho đỡ buồn ấy mà – Như nói giọng hơi ngượng.
– Trái cà chua có tội gì đâu mà em bóp nó nát nó giữ vậy – Toàn quan sát.
– Tại em…. – Như ấp úng – tại em lỡ tay với trái cà chua nó chín quá rồi – Như cười lấp liếm cho hành động xấu xa của mình.
– Hay tại đang ghen tị với ai kia – Toàn cố tình.
– Anh nói gì…ganh tị với anh chứ – Như tỏ ra e thẹn.
– Chẳng phải em thích Tử lắm sao vì thế em ganh tị với Nhân – nhìn vào Như.
Như bị nói trúng tim đen, cô hơi hốt hoảng nhưng giả bộ thì giả cho chót, cô nói:
– Quả thật anh Tử rất thu hút, ai làm bạn gái anh ấy chắc hạnh phúc lắm nhưng tiếc là anh ấy chọn lại là anh Nhân, anh Nhân cũng dễ thương rất xứng đôi với anh Tử – nói ra mà lòng Như muốn ăn tươi nuốt sống lấy Nhân nhưng giọng vẩn đều đều.
– Thế à, coi bộ dối lòng cũng tài ấy nhỉ – Toàn cười khinh bỉ.
– Anh nói gì lạ vậy, có sao thì em nói vậy, gì mà dối lòng – Như phản bác.
– Chúng ta cùng một hạn người như nhau thôi cô bé ơi, đừng cố giấu diếm, cái đuôi của em nó lồi ra rồi kia – Toàn lại cười khinh bỉ.
– Anh nói gì lạ vậy, em không hiểu – Như giả vờ.
– Không hiểu hay giả vờ, cô có thể qua mặt được người khác nhưng không thể qua mắt được tôi, ác quỷ đội lớp thiên thần à, chỉ có đám người ngu ngốc đó mới không nhận ra thôi, lần đầu gặp là tôi biết con người thật sự của cô như thế nào rồi – Toàn đanh giọng lại.
– Anh đang nói cái gì vậy… – Như giải thích.
– Ác động nham hiểm, ghen tuông, đố kị….độc ác như lòng dạ đàn bà. Cái vẻ ngây thơ đó không phải giành cho cô, có một cô gái ngây thơ nào mà xâm hình trên mình không. “Fuck You”.
Lần này như thật sự bối rối, không biết nói gì hết, tâm trạng có vẻ hơi hoảng nhưng lập tức trấn an lại mình, giọng đanh đá mà nói chuyện với Toàn:
– Vậy thì sao, làm gì được nhau, tính vào nói cho mọi người biết à – cô đứng khoanh tay, vẻ mặt kênh kiệu sắc láo.
– Ấy đừng có vu oan chứ, tôi muốn chúng ta cùng hợp tác – Tử nhìn thẳng vào cô.
– Hợp tác, tôi có nghe lầm không, chúng ta mới tiếp xúc với nhau có 2 ngày mà đòi hợp tác, thật nực cười – vẫn khuôn mặt khinh bỉ.
– Chuyện này có lợi cho tôi và cô, sau khi thực hiện xong cô sẽ có được thứ mà cô muốn, tôi sẽ đạt được cái mà tôi cần – giọng không hề có cảm xúc.
– Sao anh không tự thực hiện một mình đi, mắc gì kéo tôi vào.
– Có cô mới thực hiện được. Thôi tôi nói thẳng vào vấn đề luôn, tôi muốn chia rẽ Tử và thằng biến thái Nhân.
– Vì sao phải chọn tôi.
– Cố xứng đáng với Tử hơn thằng biến thái đó, không lẽ cô lại chịu thua một thằng không ra gì như nó sau – Toàn đánh vào trọng tâm của vấn đề và khích tướng Như.
– Tôi sẽ không bao giờ chịu thua, tôi luôn dạt được những thứ mình muốn. Khi tôi có Tử anh sẽ được lợi ích gì trong việc này.
– Sự đau khổ của thằng biến thái đó. Nó làm tổn thương tình cảm tôi.
– Ồ, thật không ngờ… nhưng cách gì làm Tử mê tôi, anh cũng thấy đó Tử suốt ngày quấn quýt bên nó.
Biết con mồi đã vào lưới nên Toàn thừa sức muốn cô làm theo ý của mình. Toàn nhẹ nhàng đặt tay lên vai Như, giọng nói nhẹ nhàng:
– Tốt, chúng ta cùng hợp tác – lấy trong túi mình ra một cái lọ nhỏ bằng thủy tinh và một viên thuốc, rồi Toàn dặn dò – nhất định vào thực hiện vào tối ngày mai, viên thuốc này vào tối mai cô sẽ phải uống nó trước như thế mới có thể phát huy tác dụng, còn cái lọ này cô phải đổ vào ly nước dành cho Tử, khi uống vào lập tức Tử sẽ say mê cô thôi.
– Thời buổi này còn chơi thứ bùa ngãi này sao – Như không tin.
– Hãy tin tôi, tôi có thể giúp cô thực hiện được mong muốn của mình.
– Có chắc không đó, tôi hơi nghi ngờ về cái lọ này…
– Thử một lần coi xem sao, nếu thất bại cũng không mất mác gì – Toàn cười.
– Được…chúc chúng ta hợp tác thành công.
Nói xong Toàn quay đi để che giấu đôi mắt có sắc đỏ quét ngang và nụ cười ác quỷ của mình. Về cái lọ thủy tinh mà Toàn đưa cho Như đó chính là “Thủy lộ”, “Thủy lộ” là một thứ chất lỏng sóng sánh có màu đỏ, được tinh luyện thì máu của loài hồ ly chín đuôi, nó có tác dụng quyến rũ người khác làm cho kẻ đó phải say mê, còn viên thuốc kia thì có màu trắng được gọi là “hải băng” nó tạo ra từ 1000 loài hoa khác nhau.
Cả hai cả bổ sung quay lại cho nhau. Hải băng kích thích thủy lộ tác động mạnh hơn đối với người uống phải nó. Nói thẳng ra nó chính là “tình dược”. Còn về phần Như thì vui mừng vì có được sự trợ giúp như thế thì hổ sẽ mọc thêm cánh, phần thắng sẽ là 100%. Điều đó làm cho nụ cười của mình càng trở nên mãn nguyện. Nhưng Như không biết rằng mạng sống cô đang bị đe dọa vì hải băng – một chất cực độc khi tác dụng với thủy lộ.
————–
Thuộc truyện: Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng – FULL – by Mai Anh
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 2
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 3
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 4
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 5
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 6
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 7
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 8
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 9
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 10
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 11
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 12
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 13 - 14
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 15 - 16
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 17 - 18
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 19 - 20
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 21 - 22
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 23 - 24
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 25 - 26
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 27 - 28
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 29 - 30
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 31 - 32
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 33 - 34
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 35 - 36
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 37 - 38
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 39 - 40
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 41 - 42
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 43 - 44
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 45 - 46
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 47 - 48
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 49 - 50
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 51 - 52
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 53 - 54
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương 55 - 56
- Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng - Chương kết
Leave a Reply