Truyện gay: Hắn là con của chú tôi – Chương 41
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Giá như chúng tôi được công khai tình yêu của mình với mọi người …Thì khi đó thầy Kiên mới là người đáng trách…
Giống như trai gái kết hôn …Nếu anh có mối tình khác ,thì sẽ được coi là phản bội .là bạc nghĩa bạc tình .
Đằng này chúng tôi sống bên nhau như tình bạn đó thôi .Ai mà biết được cơ chứ .Tôi cay đắng trong lòng quá ….Nước mắt cứ thầm thì rơi vào khuôn ngực của người tình đang ngơ ngác .
Tuấn cứ nghĩ tôi hờn ghen với thầy Kiên .Anh nhẹ nhàng bóp vai và cánh tay tôi ,thỉnh thoảng lại hôn vào đôi mắt đẫm lệ của tôi .
Anh bảo :
-Vào giường với anh nhé Quang …Anh sẽ kểcho em nghe …Đừng trách anh mà tội nghiệp .
Anh bồng tôi vào giường ,bỏ mặc mâm cơm còn dang dở .
Khi nằm kề bên nhau .một cánh tay anh đỡ mái đầu của tôi .một cánh tay anh ve vuốt thân hình tôi .
Anh bắt đầu kể …
…………..
Thầy Kiên bảo anh tới để trao cho một số bài thơ và văn của các bạn cùng lớp ,Thầy muốn nhờ chúng mình lên chương trình cho một tờ báo tường thật đẹp .
Em biết đấy ,hơn một tháng nay ,ánh mắt của thầy nhìn như thiêu như đôt thân hình của anh ,làm gì mà anh chẳng biết chứ …?
Anh chỉ nghĩ đơn giản ,chắc thầy thấy anh ăn mặc nhiều kiểu quần áo đẹp thì thầy chiêm ngưỡng thế thôi …
Và những bài làm của anh khi thầy chấm Điểm .Cả anh và em đều biết bài làm của anh có cả điểm ưu ái cộng vào đó thôi .
Riêng anh …Anh cũng thoáng lơ mơ và tự hỏi …Thầy có phải là dân đồng tính không nhỉ ? Vì bao lần thầy nhìn anh khao khát lắm ?
Có lần thấy trán anh lấm tấm mồ hôi …Thầy đã đưa giấy thấm cho anh và bảo nhỏ :
– Tuấn hay ra mồ hội trộm phải không ? Hi…Như vậy là người không kiên trì lắm đâu …không thể làm nghề cơ khí được …?
Anh mỉm cười ,bởi thầy nói đúng quá ..? Những công việc lăn tăn ,anh đâu có chịu được …Ngay như viết nhật kư thôi …Anh cũng phải chào thua với đời .
Cả lớp mình ,ai không biết thầy Kiên còn trẻ mà xưng hô với học trò ,quá ư là kiểu cách ..Chả khác gì những giáo sư đáng kính cao tuổi …Lúc nào thầy cũng nói :
…Thưa các anh các chị ….Và xưng tôi ….đó thôi .
Mấy lần tiếp xúc riêng với anh, thầy cũng xưng hô như vậy ?Thầy đều kêu là anh và xưng tôi .
Có lần anh bảo :
-Thầy hơn tuổi em mà …Sao thầy xưng hô như thế ?Hay em già lắm phải không ?
-Ồ Không đâu ..Nhưng với Tuấn …Tôi rất muốn gọi là anh ..Và còn ước được làm em của Tuấn nữa đấy .
Nói xong thầy đỏ mặt lắm .Anh lơ mơ đoán rằng thầy đang yêu mình .
Anh bảo :
-Thầy nói như vậy em đâu có hiểu ?
Thầy Kiên đỏ lừ mặt và nói giọng hơi nhịu với anh ,như là tình nhân vậy đó ,thầy bảo :
-Người ta cố tình không hiểu hả ?Không lẽ anh chưa biết thế nào là yêu hả Tuấn ơi ?
Trời ơi …Đích thực mất rồi .nhưng anh vẫn phải giả bộ vô tư .
Anh nói :
-Em là con trai mà ,Thầy nói vậy em không hiểu đâu ?
-Thì anh cứ nghĩ đi …Dịp khác người ta nói cho mà nghe ….
………….
Buổi trưa nay khi anh đến phòng của thầy .Thầy đã chuẩn bị trước hay là sao ấy .Căn phòng thu nép sạch sẽ lắm ,lại có cả bình bông rất tươi .Anh hỏi :
-Chà ,thầy có bình bông tươi và đẹp quá ..
-Hi…Thầy cười héo hắt và nói tiếp :
-Bình bông đẹp vì hôm qua là sinh nhật của tôi đó Tuấn à…
-Ủa …vậy mà chúng em không biết ,Sao thầy không mời chúng em vậy ?
Nét mặt thầy rất buồn thầy bảo :
-Ngại quá Tuấn à .Tôi rất muốn mời Tuấn ,nhưng sợ người ta không đến ,có phải thêm buồn không ?
Anh đỏ hồng khuôn mặt .Hình như nắng hạ ở đâu đang soi vào nóng rát khuôn mặt của anh ,Ồ …thì ra là ánh mắt khát khao của thầy đang nhìn anh đấy .
Anh giả bộ đánh lảng :
-Thầy đưa bài viết của các bạn cho em nào ?
Thầy dẫn anh ra bàn viết .khi thầy mở ngăn kéo lấy bài .Anh ngắm nhìn trên tường ,nơi có mấy khung ảnh treo trên đó …
Trời ơi …Anh có nhìn lầm không vậy ? Anh căng mắt và nhìn vào những tấm ảnh …Có mấy tấm ảnh của anh Khang đó em à …
Anh hỏi nhỏ :
-ảnh của ai vậy hả thầy ?
-À..đó là ảnh của các bạn học cùng khóa với tôi đó Tuấn à …Đẹp không ?
Anh nhìn thầy nở nụ cười ham muốn .
Anh vờ hỏi tiếp :
-Người kia là ai mà đẹp trai thế hả thầy ? Có phải trai Sài gòn không vậy ?
-Ừa đó là anh Khang ,bạn thân của tôi đó Tuấn à …
Nói xong thầy đứng lên rồi ôm vào người anh thầy nói nhỏ :
-Anh ấy không thể đẹp trai như Tuấn được ,Vì ở Tuấn tôi thấy có nhiều nét lãng mạn và thể thao lắm đấy ?
Rồi thầy nói nhỏ giọng van vỉ :
-Tôi yêu Tuấn lắm đấy …Tuấn ơi…
Anh chết lặng người …Thầy làm anh sợ quá…Em biết không …? Trong tình yêu thương thì không hề có khoảng cách và vai vế ngăn trở tình cảm .
Nếu không bình đẳng tình thương yêu ,thì làm sao mà hưng phấn kia chứ ?
Anh gỡ tay thầy đâu có được ? Giọng thầy năn nỉ quá :
-Anh Tuấn ơi …cho Tôi hôn một chút nhé ,Tôi van Tuấn đó …
Trời ơi …Anh phải làm sao ? Không lẽ anh lại dang tay mà đẩy thầy ra như một tên khốn kiếp ….
Anh nhớ cái lần anh bạo dạn hôn em và tỏ tình …Anh đâu có cần biết là được hay không ?
Thấy anh không phản ứng gì .Thầy ôm mái đầu của anh và gắn chặt môi thầy vào khuôn miệng của anh .
Anh không đón nhận .Thì thầy tự làm, tự hưởng .
Thầy thích thú mút môi anh rồi nhẹ nhàng hôn mắt hôn mũi anh …
Anh hiểu và thương thầy ở một nỗi niềm đời gay đau khổ .Lúc đó anh chỉ nghĩ tới sự ban ơn chứ anh không hề nghĩ tới hậu quả …
Bức xúc dâng cao …Bàn tay thầy đã muốn vẫy vùng tới bầu trời tình cảm .Thầy đang muốn thả tâm hồn vào nơi ngã ba yêu thương của tình trai …
Thầy lại muốn mây muốn mưa…Như các mối tình khát khao hiến dâng và chờ đợi…
Quang ơi …Em biết đấy …Cái cảm giác …Sợ hãi thì làm sao mà có hưng phấn chứ ?Thằng nhỏ của anh đâu có phản ứng gì nó vẫn ngủ rất ngoan .Hình như chỉ có em mới là người đánh thức nó dậy được thôi .
Tay anh gạt tay thầy mấy lượt …Cuối cùng thầy quì xuống và van xin tình anh cho thầy được vào bến mộng .
Anh chợt nhớ em và anh bảo thầy :
-Không được đâu …Em phải về thôi …?
Mặt thầy buồn rầu ,nhưng anh đâu thể phản bội em được …
Thầy quì đấy ..mặt buồn bã lắm ,nhưng anh đâu thể san sẻ tình anh bừa bài được .Khi chúng ta đã là của nhau rồi…Quang ơi…Có phải anh phụ em không …?
Người yêu tôi nói và đôi mắt anh nhìn lên trần nhà .Tôi ngước lên ngắm nhìn khuôn mặt xinh trai thiên thần của anh.
Ánh mắt buồn cùng với cái miệng như nửa cười nửa khóc ,Cái sống mũi thẳng kiêu hãnh ,nhưng thủy chung …Tôi vùng dậy và vít mái đầu lãng tử kề sát khuôn mặt của tôi .
Tôi thầm thì nói cho anh yên lòng :
-Em đâu có ghen gì đâu ?Tại thái độ của anh làm em mủi lòng đấy thôi ?Tuấn ơi ,còn về thầy Kiên .em thấy anh sử sự như vậy cũng đúng ?Anh dừng lại ở những cái ve vuốt thì nó cũng như gió thoảng mây bay thôi anh à …
-Haaa…Vậy mà anh cứ lo em biết chuyện thì lại làm khó anh đó …
Anh thầm reo và nỗi buồn như lắng dịu …
Tôi bảo :
-Anh nghĩ em nhỏ nhen như vậy thế hả ? Mình cùng chung cảnh ngộ với họ mà anh …Nếu chúng ta không biết thương yêu và đùm bọc nhau …thì tự chúng ta sẽ hủy diệt tình trai của mình trước đó…
Tôi thấy anh đã tươi tỉnh trở lại anh cúi xuống hôn tôi ….Một chốc anh kêu lên :
-Tôi lại thấy đói quá rồi …
-Hi…Anh chưa ăn cơm cả ngày nay rồi đó …Để em hâm lại đồ ăn nhé ..Chúng ta ăn tối nhé Tuấn ơi …
Khi chúng tôi ngồi vào bàn ăn vui vẻ ,Anh cười ,nhưng vẫn còn chút lo âu .anh hỏi tôi :
-Bắt đầu từ ngày mai …Thầy có trả đũa anh không Quang nhỉ ?
-Anh nói vậy là sao ?
-Là thầy sẽ ghét anh đó Quang à…
Tôi nhìn anh đỏ mặt .tôi đùa :
-Thì cho thầy một chút cũng được mà …
-Haaaa…vậy ra người ta không yêu tôi phải không ….? Liệu đó nha ? Có của mà không giữ …? Chưa biết chừng…?
Tôi không muốn đùa quá nữa .Tôi chợt hỏi Tuấn :
-Anh à…Anh nói là có thấy ảnh của Khang treo ở phòng của thầy hả ?
-Ừa đúng đó em à …Thầy cũng bảo là anh đẹp trai hơn Khang đó mà …
-Ngốc ạ …Ai mà không khen thịt của người mình yêu là thơm ngon kia chứ ?
Rồi tôi nói tiếp với thiên thần của mình :
– Vậy em không lo nữa rồi .Ngày mai anh mang thêm mấy tấm hình của Khang tặng thầy ….Chắc chắn ….Bầu trời thương yêu của chúng ta lại vẹn nguyên như cũ …
-Oh…hay quá ..
Tuấn nói như reo ,anh chạy tới bên tôi ..Anh quì xuống ….Bắt trước thầy Kiên …Anh nói thầm thì :
-Thầy van em …Hãy bố thí cho thầy một chút tình trai đi…Tuấn ơi …
Tôi bật cười và nâng khuôn mặt người tình của mình lên ,rồi hôn vào đôi mắt đa tình của Tuấn tôi thầm thì :
-Tuấn ơi …Em thương anh nhất trên đời này đấy.Anh à .
Tuấn đã làm đúng như lời dặn của tôi .Khi anh tặng thầy kiên mấy tấm ảnh của Khang ,Quả nhiên mọi sự ghẻ lạnh xa xôi đều ta biến .
Khi biết Khang là người thân của chúng tôi anh Kiên tỏ vẻ ân hận lắm.Bây giờ ngoài giờ trong lớp ,anh đều bảo chúng tôi gọi anh em cho thân mật .
Trong quan hệ giữa mọi người .Đúng là có đi có lại ,tình cảm trao đổi chả khác gì ánh mắt hay nụ cười vậy .
Rồi vào một chiều thứ bảy …Kiên đã tới nhà chúng tôi chơi .
Tôi tuyệt nhiên như không biết chuyện anh đã một lần ôm hôn Tuấn của tôi .Chúng ôi tiếp anh cũng chân thành lắm .
Sau khi được Tuấn cho anh biết chúng tôi là những người đồng tính may mắn nhất trong đời .
Anh bảo :
-Hai người hạnh phúc thật ,và cũng vô cùng may mắn thuận lợi ,đúng là tình trai đấy ,nhưng để đến được với nhau đã khó ,nhưng sống bên nhau lâu bền sẽ là khó hơn ? phải không nhỉ ?
-Anh à…
Tuấn của tôi nói với Kiên :
-Thật ra quan trọng nhất là vấn đề xác định giới tính của mình .Nhiều người biết mình là Gay ,nhưng vẫn không dám nhận ,họ còn nhảy vào tham gia cuộc sống bình thường .Tham gia vào trong quan hệ tình cảm gia đình .Cuối cùng để cho tâm hồn của mình bị trầm cảm ….Đâu có hạnh phúc anh nhỉ ?Bây giờ các nứớc tiên tiến họ đã công nhận và cho người đồng tính kết hôn đấy thôi .Anh thấy tốt không hả Kiên ?
-Cái gì rồi cũng sẽ đến ,các em thấy đấy ,ở thành phố thì cách sống vẫn thoải mái hơn ,chứ ở các vùng nông thôn thì khó lắm đấy các em à .Câu chuyện nào cũng bị dân chúng nhòm ngó và bỉ báng ..Cái thói điêu ngoa vẫn còn lộng hành trên mọi nỗi đau khổ đấy mà .Anh đâu dám nhận như các em ,nhưng có nhận thì ai người đến với mình kia chứ …Tuấn thấy đấy ?Em còn không thích anh …Huống chi anh nhận là người đống tính để rồi ế chỏng ế chơ hả ..ai thương tôi đây trời ui …haaaa…
Anh cười chua chát quá ,Tôi nhìn Kiên ,mới hai mươi bốn tuổi ,anh đâu phải là già cơ chứ ..?Cái già dặn là ở cách sống nó tạo nên và xây dựng cho anh một tính cách khác người ,khác lứa đấy thôi .
Tôi bảo :
-Em thấy anh tự ty quá ,nên mới như vậy thôi .anh cao hơn 1m 6 .Thì đâu có gì mà bất mãn với chiều cao .Điều quan trọng là anh nên nghe chúng em ,cần thay đổi một chút về phong cách ãn mặc Kiên à …
-Oh…anh nghĩ .có ãn mặc như các em ,thì anh cũng không thể công tử như các em được ?Cho nên cứ giản dị thì hơn …
Tuấn nhìn anh ,cười rất tươi anh bảo với Kiên :
-Nếu anh muốn kiếm bạn tình theo cơn mơ của mình thì anh phải nghe chúng em .Cải cách hình thức …Cái đó là quan trọng lắm ? Anh biết không ?Ngày trước chưa đến với Quang …Em cứ thích ãn mặc theo kiểu cao bồi ca nhạc …Hi …Đó là phong cách vẫy gái thui …à ….Sau này em mới hiểu ánh mắt của dân gay mình đa phần chú ư vào khuôn hình phải chải chuốt ,ãn mặc thì mô đen ,nhưng phải thật kín đáo lich sự và khêu gợi …Anh thấy không ?Anh Khang của chúng em ãn mặc thật sành điệu ?
-Oh …Khang hả ..? Ai mà dám so sánh với hắn chứ ? Kiên nói giọng buồn buồn rồi nhìn chúng tôi anh nói tiếp :
-Anh không biết có phải vậy không ?Nhưng đúng là nhìn Khang hay Tuấn hay Quang hay Dũng và Bằng …Mọi người ãn mặc đẹp và quyến rũ quá ,mỗi lần gặp anh chỉ muốn chạm vào các em thôi ,thật kỳ lạ phải không ?
-Hi….
Tôi mỉm cười rồi bảo :
-Không cần nói nhiều nữa ,bây giờ anh Tuấn sẽ hóa trang cho anh nhé Kiên .Quần áo của em anh mặc hơi dài ,nhưng sẽ rất vừa với anh đó ,vì anh đang mặc đồ thụng quen rồi …
Tôi đưa ánh mắt cho Tuấn ,Rồi tôi vào nhà lấy bộ đồ hôm sinh nhật Vinh đã tặng tôi ,mang ra tôi bảo :
-Anh vào thay đồ đi ,bộ này hợp với anh lắm đấy Kiên ơi …Xong ra anh Tuấn sẽ vuốt gôm cho anh héng …
Kiên ngần ngại ,nhưng Tuấn đã kéo anh đi thay đồ ,Người yêu tôi ,đã nhiệt tình mà ban phát ưu ái cho Kiên .Tôi biết ,Kiên đang là dân quê lam lũ nghèo khó như tôi hôm nào …Bây giờ mặc bộ đồ chính hiệu này sẽ bâng khuâng lắm …
khi thay đồ xong tôi nhìn Kiên …Chà …đúng các cụ ngày xưa đã ví….Cú Ãn mặc đẹp cũng thành Tiên ….đó thôi . Anh mặc chiếc quấn thật vừa vặn ,khuôn người của chàng trai nhà quê cứng cáp cho nên thân hình như nổi chội và sáng chói ,cái khu ngã ba thật phẳng phiu như là như lượt ,cãng tràn ,mát mắt như mời như gọi.
Chiếc áo sơ mi dài tay kẻ tãm hớt đuôi tôm ngắn cũn môden ,như khoe tấm lưng và bờ mông của anh như là thảo nguyên tràn đầy nhựa sống ….
Tôi động viên anh :
-Chà …Anh thấy chưa Kiên ơi …Bây giờ …Nếu anh phát tín hiệu tình trai ..Chắc em và Tuấn lại mất ngủ đó anh ơi …hiiii
Tôi cười rồi kéo anh ra gương cho anh soi hình trong đó .Tôi lấy keo vuốt loại mềm để vuốt tóc cho anh ,một lát tôi vuốt cho tóc ngả nghiêng tứ phía ,cho mái đầu anh như đồng cỏ hoang đang mọc …
Kiên ngắm mình trong gương ,anh thảng thốt :
-Trời ơi …Quang ơi …Anh đó hả ?
-Vâng …Còn ai nữa nào ?Anh thấy anh đẹp trai chưa nào ? thích không ?
Tôi nói đúng mấy câu mời gọi …Không lẽ con người lại tự hôn được mình sao ?
Kiên ôm chặt tôi vào lòng Anh gục đầu vào vai tôi ,rồi anh cắn nhẹ vào cổ tôi anh thầm thì :
-Bộ quần áo đẹp quá .nhất là đồ lót đó Quang …Thân hình anh đang nảy nở và cọ sát với ai mà nóng ran quá vậy …Anh hôn em chút nhé ?
Kiên vội vàng hôn khuôn mặt của tôi thật nhanh và thật tình tứ ..Tuấn bước tới cười rồi bảo :
-Đó …Thế có lãng mạn không ?Anh thấy không Kiên ? Còn mái tóc nữa ,Từ nay anh phải nuôi cho dài đó ,Mình là sinh viên mà …
-Cám ơn các em nhé ,Nhưng muốn đổi thay thì anh phải nhờ cậy hai người chãm sóc và giúp đỡ anh đấy ? Chứ mọi thứ này anh đâu biết mua ở đâu héng ?
-Anh yên tâm ? Bộ này em tặng anh nhé Kiên ơi ,anh mặc chiếc sơ mi này hợp quá ,vì nước da của anh không trắng lắm ,nên các đường kẻ tãm màu tím trông thật hòa hợp ,rồi cái áo ghi nê này nữa ,trông anh chả có khác gì chúng em cả …?
Anh gật đầu cười vui vẻ ,chúng tôi ra ngoài phòng uống nước .
Anh bước đi ngượng ngập ,bàn tay thỉnh thoảng lại xoa vào nơi ngã ba của mình .Tôi biết lần đầu tiên mặc quần sịp ..Lại là loại sịn của hàng hiệu …Ai mà không bức xúc chứ …Nhớ ngày đầu Khang mặc cho tôi cái sịp màu đen hiệu cavin của hắn ,Tôi cũng đam mê lắm đấy thôi …
Ra ngoài Khang nói với anh :
-Bây giờ anh phải thay đổi nhiều thứ lắm đấy nhé Kiên à …
-Thay gì nữa hả …? Rắc rối nhỉ ?
—————-
Thuộc truyện: Hắn là con của chú tôi – FULL
- Hắn là con của chú tôi - Chương 2
- Hắn là con của chú tôi - Chương 3
- Hắn là con của chú tôi - Chương 4
- Hắn là con của chú tôi - Chương 5
- Hắn là con của chú tôi - Chương 6
- Hắn là con của chú tôi - Chương 7
- Hắn là con của chú tôi - Chương 8
- Hắn là con của chú tôi - Chương 9
- Hắn là con của chú tôi - Chương 10
- Hắn là con của chú tôi - Chương 11
- Hắn là con của chú tôi - Chương 12
- Hắn là con của chú tôi - Chương 13
- Hắn là con của chú tôi - Chương 14
- Hắn là con của chú tôi - Chương 15
- Hắn là con của chú tôi - Chương 16
- Hắn là con của chú tôi - Chương 17
- Hắn là con của chú tôi - Chương 18
- Hắn là con của chú tôi - Chương 19
- Hắn là con của chú tôi - Chương 20
- Hắn là con của chú tôi - Chương 21
- Hắn là con của chú tôi - Chương 22
- Hắn là con của chú tôi - Chương 23
- Hắn là con của chú tôi - Chương 24
- Hắn là con của chú tôi - Chương 25
- Hắn là con của chú tôi - Chương 26
- Hắn là con của chú tôi - Chương 27
- Hắn là con của chú tôi - Chương 28
- Hắn là con của chú tôi - Chương 29
- Hắn là con của chú tôi - Chương 30
- Hắn là con của chú tôi - Chương 31
- Hắn là con của chú tôi - Chương 32
- Hắn là con của chú tôi - Chương 33
- Hắn là con của chú tôi - Chương 34
- Hắn là con của chú tôi - Chương 35
- Hắn là con của chú tôi - Chương 36
- Hắn là con của chú tôi - Chương 37
- Hắn là con của chú tôi - Chương 38
- Hắn là con của chú tôi - Chương 39
- Hắn là con của chú tôi - Chương 40
- Hắn là con của chú tôi - Chương 41
- Hắn là con của chú tôi - Chương 42
- Hắn là con của chú tôi - Chương 43
- Hắn là con của chú tôi - Chương 44
- Hắn là con của chú tôi - Chương 45
- Hắn là con của chú tôi - Chương 46
- Hắn là con của chú tôi - Chương 47
- Hắn là con của chú tôi - Chương 48
- Hắn là con của chú tôi - Chương 49
- Hắn là con của chú tôi - Chương 50
- Hắn là con của chú tôi - Chương 51
- Hắn là con của chú tôi - Chương 52
- Hắn là con của chú tôi - Chương 53
- Hắn là con của chú tôi - Chương Cuối
Leave a Reply