Truyện gay: Hắn là con của chú tôi – Chương 28
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
-Chà thằng cha này…Sành điệu quá …Ông trời đã cho hắn tất cả …Và cả họ tên cũng đẹp quá nhỉ ?
-Ừa …hồi mới vào lớp ,khi nghe họ tên của anh ấy ,Quang đã thấy hay hay rồi .
-Thế còn sợi dây kia ,mang tên Quang hả ?
-Ừa …Má anh đánh một đôi mặt có tên của từng đứa ,còn đôi dây anh nói là má anh mua dây của Ư đó Khang à …
Khang ngắm nghía và bảo với tôi :
-Sợi dây này cũng đẹp thật ,nó vừa phải …không to không nhỏ Khang thấy có nhiều người họ chơi phải tới cả cây vàng trên cổ …? khác gì đeo gông đâu ?
-ừa …Má anh nói hai sợi là một cây rưỡi ,mỗt sợi hơn bảy chỉ thui à .Quang định không nhận …Nhưng má và anh Tuấn chân tình quá ,đành phải làm cho cả nhà cùng vui ….
-vậy thì Quang hạnh phúc rồi .Tôi mừng cho Quang …Bây giờ Khang muốn chúng ta cùng đi mua thức ăn để nấu cơm ăn mừng nhé .lát nữa ba cũng Về đó Quang à …
-THiệt hả …vậy thì hay rồi ..a…Khang này …Cái chuyện của mình có nói cho ba biết hay là không nhỉ ?
-Có chứ …bây giờ Tuấn đã như người một nhà rồi ,nhưng chỉ nói cho ba hay là hai người là bạn học rất thân với nhau nhé …Nếu nói hai người yêu nhau ..Chắc ba sẽ buồn lắm đó .
-Tại sao vậy Khang nhỉ ?
Tôi hỏi hắn ,hắn cười và bẹo má tôi một cái rồi bảo tiếp :
-Trẻ con…Mới nứt mắt ra…Đã yêu với chả thương …Phải học hành đã chớ…haa…Ba sẽ mắng và nói như vậy đó …Quang ơi .
-Ồ thế thì không được rồi…buồn thật …
Tôi nói với hắn …Thực ra tôi cũng chả muốn công khai chút nào với ai cả ?
Nhưng với mọi người tôi cần dứt điểm quan hệ cảm tình của mình .Thì càng cần phải nói -mong sao cho ai cũng ủng hộ và không van nài trái tim vốn dễ dãi của tôi .
Tuấn mang nước ra ,anh rót nước vào ba chiếc tách bé nhỏ ,nước trà vàng sánh như mật ong …
Anh bưng một chén đưa cho Khang và bảo :
-Anh uống nước đi …
-oh …cám ơn Tuấn nhé .
Khang nói rồi đỡ ly nước trên tay của Tuấn ,khang nhìn Tuấn kỹ quá ,khiến cho Tuấn đỏ bừng khuôn mặt trai tơ của mình .
Tuấn bảo với Khang :
-Có gì không anh ?
-oh không …Khang đang muốn xem sợi dây trên cổ Tuấn đó …đẹp lắm phải không ?
-Vâng …Mời anh tự nhiên ạ .
Tuấn tháo sợi dây vừa nói vừa đưa cho Khang .Hắn đọc dòng chữ mang tên tôi .Và mỉm cười sung sướng .
Hắn trêu người yêu của tôi :
-Ai bày ra cái trò lãng mạn này thế …Hết xui người ta xem phim ,rồi lại trao dây tỏ tình …Anh phục Tuấn quá đấy …Biết không ?
Tôi ngồi cạnh Tuấn thấy anh đỏ bừng đôi tai tôi bảo :
-Thôi Khang cứ chọc người nhà hoài à…Người thương của tui đó ,nếu anh Tuấn mà hỡn dỗi Quang bắt đền đó Khang à …
-oh…bênh nhau ghia quá à ….Thui cho tui xin lỗi hai người nha…bây giờ mình đi chơi chợ và mua chút thức ăn ,nấu xong đợi ba về nhé .
-ừa chúng mình đi thôi kẻo muộn .
Tôi đáp lời Khang .
Khang lại bảo tiếp :
-Tuấn điện cho ba má ,là hôm nay ăn cơm và ở chơi bên này ,ngày mai mới về nhé .
-Dạ …Tuấn ngoan ngoãn
Chúng tôi đi hai xe ra chợ …Trời mùa hạ hơi ấm thật thừa thãi …Cả ba anh em đều mặc quần áo ,mát mẻ .mà cái nóng vẫn cứ muốn tặng những giọt mồ hôi.
Tuấn lai tôi …Đi một đoạn anh thầm thì :
-Anh Khang đẹp trai và đáng yêu quá Quang nhỉ ?
-Hi..tôi cười và bảo anh :
-Anh muốn chọc cho em ghen hả ….?
-haaa…
Anh buông một giọng cười tràn đầy hạnh phúc…Chắc Tuấn của tôi đang hạnh phúc .
Khi ánh nắng chiều đã dịu dàng mát mẻ .Chúng tôi đã làm được một mâm cơm thật tuyệt vời…Đúng hơn là một nồi Lẩu có đủ loại rau tươi thơm mát và các loại thịt cua tôm cá. Mỗi thứ một chút …
Chú tôi cũng đã trở về nhà ,dạo này chú tôi bận lắm,bởi công ty xây dựng thì công việc cứ bộn bề chồng chất .Tôi chào người chú kính yêu của mình ,rồi giới thiệu Tuấn của tôi :
-Con thưa chú ,đây là Tuấn ,bạn học cùng lớp với con Chú à .Chúng con chơi thân nhau lắm ,và cả hai đứa đều chung nguyện vọng thi vào trường của anh Vũ và Khang đó chú ơi …
-Vậy hả ?
Chú tôi hỏi hơi có chút ngạc nhiên ,chú nhìn Tuấn một lát rồi bảo :
-Cao dữ hà …Hay quá ..anh em tụi bay chơi với nhau nhớ giúp đỡ nhau học hành cho tốt đó Tuấn à .
-Dạ …chúng con xin vâng lời chú ạ .
Tuấn lễ phép ,rồi anh rót nước bưng tới cho chú tôi .
chú tôi bảo tiếp :
-Khang đi du học ..Nếu có điều kiện rảnh rỗi thì Tuấn thường xuyên qua đây chơi với em Quang cho hắn khỏi buồn nhé ?
-Dạ …Thưa vâng …
Tuấn nhìn chú tôi và trả lời ngoan ngoãn quá .anh chắc rất vui khi thấy chú tôi là người thật là thoải mái .
Khang vui vẻ nhìn ba và hai chúng tôi .Hắn liền nói chêm vào cuộc vui :
-Ba ơi …Con đang tính ,Khi nào con xa nhà …Ba cứ cho em Tuấn qua đây ở với Quang cho vui ,hay hai người cứ chạy qua chạy lại hai nhà …vậy được không ba …
-Ừa …phải đó các con à .Thật ra cả hai nhà đều vắng vẻ cả ….À …Khang ơi ..Dạo này Vũ sao rồi …gia đình Vũ khỏe cả chứ ?
-Ba ơi …Vũ dạo này bận hơn con nhiều lắm đó ,hắn có người yêu rồi ba ạ …
Khang trả lời chú tôi .Tôi nghe thấy hắn nói mà lòng hơi bối dối …Lạ nhỉ ?Sao anh Vũ nói cho Khang biết hả ?
Hay là anh quyết định rơ ràng cuộc sống của anh rồi ?
Khang nói xong thì chú tôi hỏi thêm :
-ừa thì có người yêu ,Ba muốn hỏi con là Vũ học xong định tính làm ở đâu chưa ?
-Thưa ba …Vũ có nói với con ,khả năng hắn cũng đi du học ba à …Không phải sang Đức như con ,mà hình như hắn qua Mỹ .với cô người yêu của mình …
-Ủa …
chú tôi sửng sốt :
-hóa ra Vũ có người yêu là việt kiều hả Khang ?
-Dạ …Thì bạn của ba má Vũ có bà con ở bên đó …Nên họ đến với nhau cũng từ chỗ giới thiệu thân quen đó ba ..?
-Ừ….Thế cũng là do duyên số ..Thôi các con bày mâm ra ăn cơm thôi …không ba đói rồi …
Hi …Chú tôi rất vui khi thấy chúng tôi đã lớn… Về hình thức thì đứa nào cũng đẹp cũng ngoan ,về nội dung thì còn phải phụ thuộc vào số phận nữa chứ ?Chú thấy suy nghĩ của chúng tôi như vậy ?Chú đã vui rồi vì chúng tôi không còn non nớt nữa .
Chú bảo Tuấn ngồi cạnh chú ..
Hi anh đỏ lừ khuôn mặt ,chả biết do ngượng hay vui nữa .Khang nhìn Tuấn …
Hắn mỉm cười lơ đãng ..Trời …Chỉ có tôi mới là người bối dối nhất .Bởi ngày hôm nay ,tâm hồn tôi sống trong cảnh rằng xé bóng hình .
Tôi ngồi ăn bên Khang ,đối diện với chú Tôi và Tuấn …
Mọi cử chỉ của người yêu ,tôi không hề bỏ sót .Tôi bảo Tuấn :
-Tuấn rót rượu cho ba đi …
Tôi nháy mắt ra hiệu cho anh ,như muốn bảo anh làm luôn cả thức ăn cho chú tôi nữa .
Chú tôi rất vui chú cứ cám ơn Tuấn hoài …rồi chú bảo :
-Trông cháu cũng giống anh Khang hồi mới lớn quá nhỉ ?hay đỏ mặt xấu hổ và lúng túng khi gặp người lạ …
-Dạ …
Tuấn đáp lời chú tôi :
-Thưa chú vì cháu ít tiếp xúc với người lớn chú à .Còn anh Khang …cháu chỉ bằng một nửa anh thôi …hi
Tuấn nói xong và nhìn Khang khoái chí .
Khang nhìn Tuấn rồi bảo :
-Liệu đó Tuấn à …Khi không lại bảo kém tôi là sao …? Em còn cả 4 năm để học hỏi cuộc sống ,sau này khi bằng tuổi anh ,chắc em giỏi hơn tui nhiều đó .
Chú tôi nghe hai người đối đáp ,chú mỉm cười phúc hậu rồi bảo :
-Ba nói là em Tuấn giống anh Khang hồi xưa đó mà …Thôi hơn thua thì hai anh em tụi bay ,có khác chi nhau đâu.
-Dạ …
Tuấn mỉm cười chấp nhận và lại trần rau cho chú và chúng tôi .
Tôi không ngờ anh là người thành thạo trong việc nấu ăn đến thế . Anh chỉnh ngọn lửa bếp ga thật đúng lúc và điệu nghệ .
Thịt bò và tôm cá ,đều một tay anh ướp tẩm gia vị ,cả nồi xương ninh nữa chứ .Chú tôi ăn và rồi cũng phải khen :
-Lâu lắm mới ăn lẩu ,không ngờ các con tôi làm đồ ăn khéo quá …Chủ nhật này Bố muốn làm mâm cơm cho Khang mời bè bạn .Các con nhớ nấu nướng cho khéo nhé ..Khang nhớ mời những người thân con à .
-Dạ …Con nhớ rồi ba ơi …?
Khang ngoan ngoãn rồi nói tiếp :
-Chúng con làm hai mâm là vui rồi ba à.Con chỉ mời gia đình nhà anh Vũ và thằng Vinh bạn của Quang nữa thôi ….Còn ngày mai con tính tới thăm má anh Quang và những chỗ thân quen là được rồi ba héng .
-Ừa …tùy con quyết định .Con đi chơi nhớ cho anh Quang và Tuấn đi nữa cho Vui ..khang à …
……………..
Đêm đó gia đình chúng tôi ăn uống thật vui vẻ .Khi ánh trăng hạ sáng rực bên ngoài khung cửa sổ .
Thì trời cũng đã khuya rồi .
Chú tôi đã lên lầu đi nghỉ .
Còn ba đứa chúng tôi ngồi uống nước .Khang cầm cây đàn và dạo một khúc nhạc cổ điển …
Nghe vừa buồn vì tiếng đàn réo rắt quá …
Nghe vui vì nhịp sống của con người được tiếng đàn thêu dệt thành thạo quá .
Hắn dạo bảo nhạc Phiên Chợ Ba Tư….Hay quá trời ơi …Tôi nhìn Khang thật khâm phục . Tôi chợt thấy buồn vô hạn …Bởi chỉ còn có nửa tuần nữa thôi ,là hắn đã cách tôi một nửa vòng trái đất .
Nhìn cái dáng thân trai xinh xắn kia ,Tôi làm sao có thể phũ phàng quên ngay cho được .
Tôi nhớ lại cái ngày Khang ngáng chân mình …Và tôi đã ngã vào trong lòng của hắn …
Rồi tiếng sét ái tình đã đan vào ánh mắt chúng tôi .cho dù chỉ thoáng qua ,nhưng nó đã trở thành kỷ niệm không thể nào phai …Vì trong dòng máu của tôi ,đã có những giọt máu thân yêu của hắn hòa quyện rồi .
Khang đàn ,nét mặt hơi buồn …Nhưng mỗi khi hắn gặp ánh mắt của tôi .Hắn lại nở nụ cười liêu trai mờ ảo .Tôi biết Khang đang buồn…Giá như hắn đi rồi mà Tuấn đến với tôi thì hay biết mấy …?
Nhưng con tim nào ai biết có tội hay không có tội .
Tôi thầm nghĩ ..Mình có Tuấn trước khi Khang ra đi cũng hay lắm chứ ?
Bởi ít nhiều Hắn đỡ phải lo cho mình ?
Tôi quay sang nhìn Tuấn .Anh ngồi tựa bên chiếc salon hôm nào để thưởng thức Khang chơi nhạc .
Anh vẫn có cái dáng như khang vậy ,hay tại đôi chân và cái lưng hơi dài cho nên ,nhìnkiểu ngồi của Tuấn .Cũng buông thả thân hình như Khang hôm nào …
Anh nhìn tôi trong tiếng nhạc của phiên chợ Ba Tư…
Bản nhạc kết thúc Khang đưa đàn cho Tuấn và bảo :
-Tuấn hát một bản đi …anh thích nghe giọng hát của em đấy ?
-Dạ …em chơi bài nhạc vàng nhé..Tặng anh lúc đi xa …
Tuấn so lại âm thanh của từng sợi dây đàn rồi anh nhìn tôi và rên rỉ bài tình ca ướt át của lứa tuổi đôi mươi :
….Tôi đưa em sang sông…Chiều sương mưa rơi âm thầm …
Anh ca giọng như than như nấc ….Khiến cho người nghe phải chú ư giọng hát và khuôn mặt diễn cảm của anh .
Lời bài hát sâu sắc và đớn đau quá :
…Gót chân ngày xa xưa …Sợ lấm trong bùn ..trong mưa…
…Nàng đã quên một lối về ….quên cả người tình trong gió mưa…
Khang nhìn Tuấn rồi lại nhìn tôi …Hắn đang dò những nét hạnh phúc trong hai đứa chúng tôi chăng ?
Còn tôi …khi thấy Tuấn hát não nề quá …
Tôi đứng lên và đến với Khang .Tôi nhẹ nhàng vòng qua đứng sau ghế ngồi của hắn .Tôi bóp đôi bờ vai của hắn thật tình cảm ,như để giữ cho con tim của Khang khỏi bị xúc động trong câu hát dỗi hờn của Tuấn …
Tuấn hát xong Khang và tôi vỗ tay .
Tôi nhẹ đến bên anh Và tôi ôm anh vào trong vòng tay của mình .Tuấn cúi xuống hôn nhanh vào môi tôi ,rồi bảo :
-Em hát không hay phải không anh Khang …?
-oh…
Khang bảo Tuấn :
-Giọng mộc mạc chân thành là hay rồi đó Tuấn à … Em hát hay quá …Các ca sĩ họ hát cũng chỉ được như thế thôi …còn lại là nhỡ vào kỹ thuật của nhạc và lọc âm nữa em à .Anh xin cám ơn Tuấn nhé .
Hắn nói xong rồi bước tới bên hai đứa chúng tôi .
Hắn ôm cả hai chúng tôi vào lòng rồi thầm thì :
-Quang ơi …Tuấn ơi …Hai người thật là hạnh phúc quá ….
Trời đã khuya ,trãng sao về đêm lại càng sáng tỏ .
Vậy mà sao trong lòng tôi ngổn ngang trãm nỗi …
Đêm nay,tôi được ngủ bên người yêu thương của mình ,ngay trên chiếc giường tưởng như đơn côi một kiếp .
Còn Khang …kẻ đã gieo ánh mắt đầu tiên và dáng hình tình trai lãng mạn cho tôi ..phải đơn côi một chãn một gối .
Hắn nằm ở phòng ngoài ,Tôi và Tuấn nằm ở phòng trong .Trước khi đi ngủ ,tôi đã khéo léo thu xếp cho giường nằm của hắn thật êm ái ,nhất là tôi không quên đặt trên giường của hắn một chiếc gối ôm để cho giấc ngủ trọn vẹn .
Tuấn đâu thể biết được tâm trạng của tôi với hắn .
Đêm nay ,khi hai người hát xong thì hắn bảo chúng tôi vào phòng trong đi ngủ .
Hắn không muốn nghe giọng hát của tôi nữa .Mặc dù trước đây hắn vẫn thường bảo tôi hát hay kể chuyện cho hắn nghe …
Sự đổi thay tê tái này làm tôi bãn khoãn lắm .Nghĩ xa nghĩ gần .rồi tôi cũng đoán hay là hắn muốn quên dần một thời dĩ vãng đâu đây .
Tôi đau lòng quá …Tôi không thương bản thân mình đâu ,vì như vậy mình trở thành kẻ ích kỷ ?
Tôi chỉ thương hắn thôi …Tự nhiên không đâu ?Hắn lại ôm cảnh cô lẻ ngay trong ngôi nhà của mình …
Chúng tôi vào phòng .Còn hắn thì vẫn bật một chiếc đèn ngủ .Hắn cầm cuốn truyện tình của Pháp để đọc cho khuây khỏa .
Tôi liếc nhìn …Thì ra hắn đọc lại cuốn Egiơni Grãng đê…
Vẫn là một mối tình của hai chị em họ nhà Grãng đê …Một thoáng đau buồn …Tôi nhìn hắn …
Ánh mắt Khang vô tình bắt gặp mắt tôi .Hắn lãnh đạm và giơ hai ngòn tay rồi chúc với :
—————-
Thuộc truyện: Hắn là con của chú tôi – FULL
- Hắn là con của chú tôi - Chương 2
- Hắn là con của chú tôi - Chương 3
- Hắn là con của chú tôi - Chương 4
- Hắn là con của chú tôi - Chương 5
- Hắn là con của chú tôi - Chương 6
- Hắn là con của chú tôi - Chương 7
- Hắn là con của chú tôi - Chương 8
- Hắn là con của chú tôi - Chương 9
- Hắn là con của chú tôi - Chương 10
- Hắn là con của chú tôi - Chương 11
- Hắn là con của chú tôi - Chương 12
- Hắn là con của chú tôi - Chương 13
- Hắn là con của chú tôi - Chương 14
- Hắn là con của chú tôi - Chương 15
- Hắn là con của chú tôi - Chương 16
- Hắn là con của chú tôi - Chương 17
- Hắn là con của chú tôi - Chương 18
- Hắn là con của chú tôi - Chương 19
- Hắn là con của chú tôi - Chương 20
- Hắn là con của chú tôi - Chương 21
- Hắn là con của chú tôi - Chương 22
- Hắn là con của chú tôi - Chương 23
- Hắn là con của chú tôi - Chương 24
- Hắn là con của chú tôi - Chương 25
- Hắn là con của chú tôi - Chương 26
- Hắn là con của chú tôi - Chương 27
- Hắn là con của chú tôi - Chương 28
- Hắn là con của chú tôi - Chương 29
- Hắn là con của chú tôi - Chương 30
- Hắn là con của chú tôi - Chương 31
- Hắn là con của chú tôi - Chương 32
- Hắn là con của chú tôi - Chương 33
- Hắn là con của chú tôi - Chương 34
- Hắn là con của chú tôi - Chương 35
- Hắn là con của chú tôi - Chương 36
- Hắn là con của chú tôi - Chương 37
- Hắn là con của chú tôi - Chương 38
- Hắn là con của chú tôi - Chương 39
- Hắn là con của chú tôi - Chương 40
- Hắn là con của chú tôi - Chương 41
- Hắn là con của chú tôi - Chương 42
- Hắn là con của chú tôi - Chương 43
- Hắn là con của chú tôi - Chương 44
- Hắn là con của chú tôi - Chương 45
- Hắn là con của chú tôi - Chương 46
- Hắn là con của chú tôi - Chương 47
- Hắn là con của chú tôi - Chương 48
- Hắn là con của chú tôi - Chương 49
- Hắn là con của chú tôi - Chương 50
- Hắn là con của chú tôi - Chương 51
- Hắn là con của chú tôi - Chương 52
- Hắn là con của chú tôi - Chương 53
- Hắn là con của chú tôi - Chương Cuối
Leave a Reply