Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Truyện gay Nhóc Em là của tôi by Changngocs2. Demo: Chia tay đi. Chia thì chia, anh tưởng anh báu lắm chắc. Em hét toáng lên, tay chân khua loạn xa, sau đó lại quay người chạy về phía xa.Em giận thật sự rồi, anh bực tức đấm vào cửa. Em là cái thứ vô tâm….
Truyện gay Nhóc Em là của tôi
Tác giả: Changngocs2
Em bảo anh khó hiểu, em giận dỗi bỏ đi, anh tức giận quát :
– Chia tay đi.
– Chia thì chia, anh tưởng anh báu lắm chắc. Em hét toáng lên, tay chân khua loạn xa, sau đó lại quay người chạy về phía xa.
Em giận thật sự rồi, anh bực tức đấm vào cửa. Em là cái thứ vô tâm.
Anh bỗng nhiên thấy ghét cái điện thoại kinh khủng, nó khiến anh ngứa mắt. Nhìn thấy nó anh lại nghĩ đến em, em lúc nào cũng thế, giận nhau chẳng bao giờ xin lỗi trước. Lần nào cũng là anh nhớ em không chịu nổi phải gọi cho em. Một thằng con trai như anh sao mà cứ phải chạy theo em mãi thế chứ. Em là cây Nấm Lùn đáng ghét. Anh tắt điện thoại, nhét thật sâu vào tủ quần áo, đi ra khỏi phòng, nhưng cứ được một lúc lại đi vào, lại nhìn sang cái tủ. Anh quyết định rồi, lần này anh sẽ không nhân nhượng em nữa.
Truyện gay Nhóc Em là của tôi by Changngocs2. Anh lại mở máy tính, em đang online, cái mặt cười trước nick em đang sáng như trêu ngươi anh. Giận nhau mà em cứ dửng dung như vậy. Anh cũng bật nick sáng. Em không thèm nói chuyện với anh thì anh cũng không thèm. Cho em nhớ anh đến ngất đi, anh thầm nghĩ nhưng nghĩ đến bản thân đang nhớ em đến khó chịu cồn cào. Một lúc sau vẫn không thấy em nói gì,status có cái mặt cười lăn lộn, ruột gan anh nóng lên, ngay lập tức offline. Anh tắt máy tính, ra ngoài, dắt xe đi lang thang khắp phố.
Anh nhìn thấy một người ở quán trà sữa, đeo ba lô, mải miết đọc truyện. Anh tự nhiên nhớ đến cái mặt ngố của em, đôi má trắng hồng búng ra sữa. Em trẻ con quá ! Rồi anh bật cười nhưng đột nhiên nhớ đến lúc em giận dỗi bỏ đi, anh lại nóng hết cả mặt. Em thật quá đáng !
Anh mua trà sữa nhưng không uống, lại mua đúng vị em thích, về đến nhà đẩy ngay cho đứa em gái đang ngồi ở phòng khách, hai mắt nó trừng trừng nhìn anh như vật thể lạ. Anh mặc kệ, bỏ lên phòng, không làm gì lại bật máy tính. Bình thường giờ này ngày nào cũng nói chuyện với em.
Facebook em cập nhật dòng status mới ” Gia đình là số một, Bạn bè là số hai “. Anh tự nhiên thấy bực mình, gia đình là số một đã đành, bạn bè là số hai vậy thì người yêu là số mấy. Anh lâu lắm rồi không cập nhật trạng thái nào trên facebook cả, em nói anh cái gì cũng để cho mốc meo, em đâu có biết cái facebook này anh lập chỉ để kết bạn với em. Anh ngay lập tức viết status mới “Tôi không phải cún ” Viết xong anh chờ mãi chẳng thấy em phản ứng gì, lại tắt máy tính,lên giường đấp thùm thụp vào gối. Em là đồ cún chết tiệt !
Anh còn mỗi lần đi đón em, em lúc nào cũng ra về muộn hơn người khác, anh bảo em chân ngắn thì chạy đi chứ đừng học đòi đi bộ, làm anh chờ muốn dài cả cổ. Em phụng phịu bảo :” Chân đã dài thì cổ cũng phải dài mới cân đối chứ “. Anh nói thế nhưng anh lại rất thích cảm giác được chờ em. Có một lần em ra khỏi cổng trường, cười nói vui vẻ với một thằng kia, mắt cứ híp cả lại, tay vân vê tà áo đồng phục. Anh ngay lập tức gọi to tên em, em nhìn về phía anh rồi lại ngượng ngùng nhìn về thằng nhóc đó nói chào tạm biệt. Đến gần anh, em nói như giận dỗi “Anh gọi to thế làm gì, sợ em không nhìn thấy anh chắc? “. Em leo lên xe, ngồi sau không nói gì, anh lại xin lỗi. Lúc đó anh rất uất ức, người yêu của anh thì anh phải được quyền gọi chứ, nhưng anh lại sợ em giận, thế nên cứ thấy em xị mặt là xin lỗi thành quen.
Truyện gay Nhóc Em là của tôi by Changngocs2. Nếu chuyện chỉ có như thế thì không nói làm gì, nhưng hôm anh nhìn thấy em để mối quan hệ hẹn hò với cái đứa nào đó trên facebook,anh nhìn avata của thằng đó thì mới phát hiện chính là người đi cùng em mà anh gặp ở cổng trường hôm nọ. Anh thật sự không chịu được nữa nên mới nói lời chia tay cấm kỵ đó với em. Biết bao lần anh muốn để quan hệ hẹn hò với em trên facebook đều bị em từ chối, em bảo anh có nhiều người theo như vậy, em sợ bị người ta ghen ghét. Em có biết khi em nhận lời yêu anh thì anh đã khoe hết với tất cả bạn bè không, anh không sợ thì em sợ cái gì. Có mà em sợ thằng con trai ấy thấy. Anh rất giận em.
Giận nhau, anh không đi đón em nhưng mỗi ngày vẫn đến đứng trước cổng trường em, ở một vị trí khác, lặng nhìn em đi ra. Em vẫn chậm chạp như vậy, em không còn đi cùng đứa con trai kia nữa, gần đây em đi xe bus về nhà. Anh cứ đi sau cái xe bus em đang phải chen chúc mà đau lòng. Những người kia có quyền gì mà ép người em vào cửa như thế, anh muốn xông lên che cho em.
Sức chịu đựng của anh đúng là khiến bản thân anh thấy mình vô dụng, buổi chiều nhìn em trên xe bus, buổi tối anh không ngồi yên được, điện thoại đã mở, cứ cầm mãi trên tay, tự nhủ 8h sẽ gọi cho em, rồi lại 9h, rồi 10h. Bỗng chuông điện thoại vang lên bài nhạc phim hoạt hình “Maruko” em thích nhất. Màn hình có ảnh em đang nhấp nháy, anh vội nghe máy, tay run run. Em nói :
– Em cần phải nói với anh một chuyện.
– Chuyện gì nói nhanh, anh đang bận. Anh cố tỏ ra bình tĩnh.
– Anh bận thì thôi vậy.
– Cũng không bận lắm. Anh thấy mình thật mất mặt.
– Có người nhờ em để quan hệ hẹn hò trên facebook một tuần, cậu ấy bị người ta theo đuổi ghê quá nên mới nhờ em giúp để cắt đuôi.
Anh tự nhiên thở phào nhẹ nhõm nhưng vẫn cố tỏ ra lạnh lùng:
– Còn gì nữa không?
– Hết rồi. Em nói ngắn gọn rồi tắt máy.
Truyện gay Nhóc Em là của tôi by Changngocs2. Anh hụt hẫng, anh còn chưa nói gì mà, em vẫn đáng ghét như vậy. Anh ấn số 1, gọi cho em. Một lúc em mới bắt máy:
– Anh còn chưa nói xong sao em tắt máy
– Em tưởng anh bận.
– Đúng là anh rất bận, bận cả ngày, cả ngày bận nhớ em.
Em cười khúc khích, cuối cùng vẫn là anh thua em, anh thua nhưng đổi lại được nghe tiếng cười của em kể cũng đáng, rất ngọt ngào.
– Anh ơi em muốn uống trà sữa. Em nũng nịu
– Hơn mười giờ tối rồi đấy. Anh miệng thì nói vậy nhưng chân đã bước ra khỏi cửa phòng.
– Thôi vậy, anh ngủ đi.
Hai mươi phút sau, anh có mặt ở cổng nhà em, anh biết kể cả em không muốn uống trà sữa thì anh vẫn đến, anh muốn nhìn thấy em. Em bước ra mở cửa, cười híp mắt:
– Anh nhớ em quá à?
– Thế có gì sai không? Anh nhớ người yêu anh cơ mà.
– Thế cũng được. Em cười .
Gặp được em , nhìn em vui vẻ uống trà sữa xong, anh quay xe về, em bỗng nói vọng phía sau ” Anh ơi, từ giờ em yêu nhất là cún con”.Rồi em cười khúc khích chạy vào nhà. Mặt anh đỏ ửng khẽ nói ” Anh cũng thế “..
Nó tên Nguyễn Ngo An 18 tuổi chuẩn bị bước vào giảng đường đại học. Là con út trong gia đình co 1 anh va 2 chị. Gia đình không giàu có gì mấy nhưng nó được cưng và cũng vì vậy mà tính tình còn con nít, hơi ngốc nghếch mà được cái rất ngang ngược. Thích chọc phá người khác, ai mà đắc tội với bé là sống không yên với bé. Không đẹp trai gì mấy nhưng được cái tốt bụng, biết quan tâm mọi người. Không toan tính. Tuy không đẹp trai nhưng lại được nhiều anh mê.
Hắn tên Nguyễn Minh Kỳ 21 tuổi sinh viên năm 3 của trường mà An sắp vào học. Là con 1 trong gia đình hơi bị giàu. Tính tình cọc lóc, bốc đồng được cái tốt bụng hà…và sẽ thay đổi vì bé ngốc của chúng ta. Còn có các nhân vật khác là bạn của An và Kỳ, sẽ được giới thiệu sau.
Hôm nay là ngày biết kết quả thi đại học. Trời sắp tối tới rồi mà chưa thấy gì hết, nó sốt ruột đứng ngồi không yên.
Nó tên Nguyễn Ngo An 18 tuổi chuẩn bị bước vào giảng đường đại học. Là con út trong gia đình co 1 anh va 2 chị. Gia đình không giàu có gì mấy nhưng nó được cưng và cũng vì vậy mà tính tình còn con nít, hơi ngốc nghếch mà được cái rất ngang ngược. Thích chọc phá người khác, ai mà đắc tội với bé là sống không yên với bé. Không đẹp trai gì mấy nhưng được cái tốt bụng, biết quan tâm mọi người. Không toan tính. Tuy không đẹp trai nhưng lại được nhiều anh mê.
Truyện gay Nhóc Em là của tôi by Changngocs2. Hắn tên Nguyễn Minh Kỳ 21 tuổi sinh viên năm 3 của trường mà An sắp vào học. Là con 1 trong gia đình hơi bị giàu. Tính tình cọc lóc, bốc đồng được cái tốt bụng hà…và sẽ thay đổi vì bé ngốc của chúng ta. Còn có các nhân vật khác là bạn của An và Kỳ, sẽ được giới thiệu sau.
Hôm nay là ngày biết kết quả thi đại học. Trời sắp tối tới rồi mà chưa thấy gì hết, nó sốt ruột đứng ngồi không yên.
Chợt có tiếng chó sủa. Nhìn ra cửa thì thấy anh Quân nhân viên của bưu điện huyện.
– Anh đem giấy báo cho em nè.
– Sao giờ anh mới tới. Em đợi anh sáng giờ luôn.
– Anh xin lỗi, tại anh bận tý chuyện. Đâu em xem thử coi em đậu không?. Quân vừa nói xong, nó xé bao thư ra xem và ngạc nhiên vì số điểm mà nó đạt được. Thấy thế anh hỏi
– Kết quả sao rồi em?.
– Dạ, em đậu rồi anh à. Nó vừa nói xong đã nhào tới ôm Quân. Anh thoáng đỏ mặt và lấy lại bình tỉnh.
– Anh chúc mừng em nha. Thôi cũng sắp tối rồi anh về, em gáng học tốt nha.
– Em cám ơn anh. Anh Quân vừa về là nó lấy điện thoại ra và gọi điện thoại cho con Quyên bạn thân của nó từ nhỏ tới giờ.
– Alo Quyên hả? Mày biết kết quả chưa?.
– Ừ tao biết rồi. Tao đậu rồi. Còn mày?.
– Mày đậu không lẽ tao trượt mậy?.
– Mày nói vậy là sao? Chảnh hả mậy?.
– Êh còn con Linh với thằng Toàn thì sao?.
– Tụi nó cũng đậu luôn á
– Ừ mai đi cho hay. Tao đi với tụi bây luôn.
Út vô ăn cơm nèk.
– Dạ em vô liền. Khi bữa cơm ăn gần xong nó nói.
– Con đậu đại học rồi. Mai con tính đi Cần Thơ với mấy đứa nó á cả nha.
– Con có kết quả rồi hả? Con đậu rồi cả nhà vui lắm. Mẹ nó vừa nói xong thi ba nó tiếp lời.
– Ừ vậy mai anh 2 đưa con đi nha út.
– Dạ thôi. Con đi với tụi nó được rồi.
– Để nó đi với bạn nó đi ba. Anh và chị nó đồng thanh nói.
– Ừ cũng được. Thôi ăn xong rồi chuẩn bị mai đi đi con…
Bạn sẽ nghĩ gì khi thấy 2 nam 2 nữ đi nhông nhông giữa trời nắng nóng. Nó đang quạo vì kiếm nhà trọ sáng giờ mà chưa có? Các bạn biết vì sao không? Vì tiêu chí nhà trọ của tội nó là: rẻ, rộng, sạch sẽ và phải gần trường (bởi vậy kiếm tới sáng mốt còn không có nữa). Đang định vào quán uống nước nghỉ mệt tý rồi đi tiếp thì …Rầm… Bé An nhà ta chưa hay gì thì đã tiếp đất một cú ngoạn mục
Truyện gay Nhóc Em là của tôi by Changngocs2. Cả người nó dính toàn đất cát, mặt mày thì như chồn. Trước tình cảnh đó bạn của nó không thể nhịn cười và lo lắng được. Chưa kịp định thần thì cái tên gây ra tay nạn ấy định bỏ đi thì đã bị bé An nắm áo và quát
– Mày đụng tao rồi định truồn hả mạy?. Hắn nhìn thấy An mặt mày lắm lem không thể nhịn cười và nói
– Haha… Anh sắp trễ học rồi nhóc ơi.
– Liên quan gì tao.
– Không liên quan vậy anh đi à.
– Ai cho mày đi.
– Vậy nhóc muốn gì?.
– Mày làm sao coi được thì làm. Nhìn mặt cũng đâu tệ lắm chẳng lẽ ngốc tới không biết làm gì sao?.
– Nhóc hỗn quá. Nhỏ hơn anh mà xưng mày tao hả? Nó thấy hơi ngượng nhưng nó rất “hiền” nên quát.
– Tôi không quan tâm. Mấy người làm sao coi được thì làm.
– Vậy cho anh xin lỗi nha.
– Xin lỗi là xong hả? Vậy tôi tát anh rồi xin lỗi được không?.
– Vậy giờ sao?.
– Không sao hết. Biếng, tôi không muốn thấy mấy người.
– Nhóc khó hiểu quá. Vừa nói xong hắn đã rồ ga đi mất vì chậm trễ không biết nhóc ấy sẽ thay đổi sao nữa. Mà nhóc ấy dễ thương, hơi hung dữ chắc thương không dễ rồi. Miên man suy nghĩ về nó mà hắn đã vào đến cổng trường CTU rồi!
Xúi quẫy cho cả đám kiếm nhà trọ cả buổi trời mà không được gì hết.
– Kiếm nhà trọ sao khó quá hà?
– Ờ tao cũng thấy vậy. Biết trước nhờ người ta kiếm dùm rồi.
– Tao nghĩ chắc do ăn ở đó An, tao bị mày lây xui luôn đó.
– Ý mày là gì? Muốn chửi lộn hả. Ờ mà chắc tại cái thằng hồi nảy đó nên xui đó mày. Nói xong nó cười trừ cho qua chuyện.
Két…
– Hi, lại gặp mấy em nữa rồi. Làm gì mà đi lang thang giữa trưa vậy cái cậu hung dữ kia.
– Hung dữ kệ tui liên quan gì mấy người mà hỏi. You mà chết chắc limh lắm đó. Mới nghĩ tới cái xuất hiện rồi. Nó bóp chát trả lời. Còn hắn nghe nó nghĩ tới mình thấy vui vui trong lòng mà không biết tại sao.
– Nhớ anh hay gì mà nghĩ tới anh vậy nhóc hung….dữ?
– Chắc tui rãnh à. Tui nghĩ tại gặp mấy người nên sáng giờ xui kiếm hông được cái nhà trọ nào hết ớ. Lúc này Quyên mới lên tiếng vì không muốn nó cự cãi.
– Ừ đúng đó anh. Sáng giờ tụi em kiếm quá trời mà không gặp cái nhà trọ nào vừa ý hết đó anh. Anh biết nhà trọ nào vừa rẻ nè lại vừa rộng rãi thoáng mát và phải gần trường với thuận lợi đi lại không anh?
– Ơ…em mướn trọ đi học hay là…em làm anh choáng rồi đó.
– Thôi không biết thì nói đại đi còn ở đó bầy đặt? Nó nhanh nhảp hỏi lại hắn.
– Ai nói anh không biết nhóc. Nhà trọ anh còn phòng cho thuê. Để anh dẫn tụi em lại xem. Thấy hợp thì mướn còn không anh dẫn tụi em đi xem chỗ khác.
– Dạ vậy tụi em cám ơn anh nha. Quyên lên tiếng.
Thế là Kỳ dẫn tụi nó đi xem phòng trọ.
– À anh quên. Nói chuyện nảy giờ anh quên hỏi tên hai đứa. Anh tên Kỳ là sinh viên năm 3 trường đại học Cần Thơ.
– Dạ em tên Quyên. Còn thằng khó ưa mà hung dữ này tên An. Vậy mình chung trường rồi đàn anh ơi!
– Ai mượn mày nói tên tao vậy con kia?
– Anh hỏi mà. Làm gì mà nhóc ghét anh giữ vậy?
– Tại tui thích ghét đó, đâu cần ai mượn đâu.
– Thôi tới phòng trọ rồi vô xem đi em. Mà cho anh hỏi cái này nha, bộ hai đứa tính ở chung phòng hả?
– Ơ…đâu có đâu anh. Mỗi đứa 1 phòng anh ơi.
– Kệ người ta đi, con trai gì nhiều chuyện ghê y như bà tám vậy đó.
Không biết hên hay xui mà nhà trọ chỉ còn duy nhất 1 phòng hà. Thế là nó nhường cho Quyên ở, còn nó tạm ở cùng phòng với hắn.
“kệ đi, tháng sao sẽ đổi phòng. Ở chung với tên này là không vui rồi”.
Đây có phải là định mệnh cho cái lần mới gặp của những con người xa lạ, của một mối nhân duyên sắp được sánh bước cùng nhau.
Còn tiếp
Monu says
Bao giờ mới có chap mới Ad
Chỉ Là says
Huhu ra chap mới đi tác giả kia, tự nhiên hết giữa chừng.