Truyện gay: Trái Ngang – Đoạn 3 – by DuyHL
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
-hay để mình đọc cho cậu nghe
Tiến nghe thế thì khẽ gật đầu
-phiền bạn vậy
An rất mừng, ko giấu nổi nét hớn hở trên khuôn mặt
-ko phiền, ko phiền
Hoàng và Hiền ngồi đấy thấy hết, cả hai người đều bk rõ là An đã có tình cảm xâu nặng vs Tiến . An cứ ngồi cầm sách đọc bài cho Tiến nghe, Tiền rất châm chú ko bỏ sót chữ nào, thoát cái đã thuộc tất cả. Lúc nãy do ăn sáng ít quá nên bây giờ cái bụng của Tiến đang biểu tình dữ dội , Tiền rất muốn đi ăn sáng để lấy năng lượng sống nhưng mà Hoàng còn đang học bài nên cậu ko muốn làm phiền. An trông thấy nên bk ngay ý đồ của Tiến, cậu nhanh chóng nói.
-Tuến đói ak
Tiến trả lời
-ukm, chắc lúc nãy ăn ít quá, giờ lại muốn ăn thêm
Tiến nói rồi đưa tay gãi đầu cười cười để lộ ra cái răng khểnh rất dễ thương, như thế càng làm cho An thêm mê mệt. An nói
-hay hai chúng ta đi ăn vậy, mình cũng chưa ăn sáng
-nhưng mà Hoàng còn đang học bài. Tiến nói
-ko sao, Hoàng bận thì còn có mình, mình cõng bạn đi
Nói rồi chưa kịp để Tiến đồng ý, An đã nhanh chóng đưa tay cầm cây gậy đưa cho Tiến rồi nhanh chóng cõng Tiến đi. An cõng Tiến đi rất nhanh , lướt wa các bạn, mọi người chỉ kịp đưa cho cả hai những con mắt ghen tị . Ra đến căng tin, An để Tiến ngồi xuống một cái bàn còn mình thì lặp tức way vào trongấyấy đồ ăn. Thiên thấy Tiến ngồi đấy có một mình, biết là cậu đi ăn sáng nên Thiên lặp tức đi vào quán, mua cái bánh bông lan-thứ mà Tiến thích ăn nhất – lúc mà Thiên vừa cầm cái bánh trên tay bước ra thì cậu thấy trước mắt mình là An đã ngồi chung bàn vs tiến, cả hai cùng ăn một thứ thức ăn lại còn đùa giỡn tươi cười nữa.
Thiên vô cùng nóng giận, Thiên nóng đến độ tay đã bóp nát cái bánh bông lan lúc nào ko hay. Thiên ngồi xuốn một cái bàn, gương mặt đăng đằng sát khí giương đôi mắt nhìn về phái Tiến và An . Cũng đúng, có ai đời chịu nổi cảnh người mình yêu ăn uống vui đùa vs tình địch bao giờ được chứ . Vừa ăn xong. Tiến chợt nhớ mình ko mang theo tiền nên nói nhỏ với An.
-An ak, cho mình mượn tiền bạn trả đỡ bữa ăn này nha, mình ko mang theo tiền
An xua tay
-khỏi phải cho mượn, bữa ăn này mình bao. Coi như xin lỗi cậu về vụ hơm bữa. Còn nếu bạn cứ như thế thì có nghĩa bạn ko chấp nhận lời xin lỗi của mình.
Một cái lý do thuyết phục lm đến ko thể phản bác lại được nữa. Cả hai đứng dậy, An ngồi xuống để cõng Tiến về lớp , Tiến khẽ đưa đôi bàn tay nhỏ nhắn nhưng có nhìu vết chai do luyện kiếm của mình lần mò đặt lên tấm lưng rộng lớn của An. Cậu định ngồi lên thì.
-oái ! Té giờ, ai chơi kì vậy
-anh đấy. Thiên đáp
Ngay lúc Tiến định ngồi lên thì Thiên lao đến nắm tay Tiến kéo lại ko cho ngồi, làm Tiến bị mất thăng bằng mà ngã ra sau sau. Thiên đã nhanh chóng đưa vòng tay ấm áp của mình đỡ lấy. Lãng mạng dữ 🙂 . Thiên nói
-để anh đưa em về lớp
An đứng dậy nắm tay tiến nói
-tôi đưa Tiến về được, ko cần anh lo
Thiên vẫn cố cãi
-tôi đưa
An rống lên
-tôi đưa !
Cả hai cứ thế mà dằng co nhau, tranh nhau nhiệm vụ cõng tiến về lớp. Đến lúc cả hai nhìn lại thì Tiến đã lẳng lặng chống gậy rời khỏi nơi này. Tiến cứ lần mò, tay trái dịnh vào tường, tay phải dò đường mà bước đi. Lúc này có một bóng người đã đi theo Tiến từ nãy đến giờ. Lúc này xung quanh ko có ai cả vì đây là phần khuất nằm bên hông của trường. Người nay từ từ bước đến, đưa hai tay toan xô Tiến ngã thì
-Tiến hả, sao lại đi một mình thế này, An đâu
Hiền thấy Tiến bước đi một mình nên nhanh chóng chạy đến hỏi, có người xuất hiện, bóng người kia lập tức bỏ chạy núp vào vách tường, ko kịp ra tay. Tiến nghe Hiền hỏi thì chỉ nói một câu
-rắc rối, mệt mỏi lắm.
Hiền cũng lơ mơ hiểu nên ko hỏi lại, cô đưa tay dìu Tiền về lớp. Bóng người núp trong vách tường bước ra , nhìn về phía Tiến bằng một con mắt câm thù, cô là là Vy-Bùi Yến Vy- là người trong lớp.
-mày chờ đó thg kia, mày ko thoát khỏi tay tao đâu. Vy lẩm bẩm.
An vào lớp đã thấy tiến ngồi đấy nên đã bớt lo lắng hơn, nãy gờờ An cứ chạy đi tìm Tiến mãi. An ngồi xuống nói vs Tiến
-nãy giờ cậu đi đâu vậy, làm mình lo gần chết
Tiến cười trả lời
-mình chỉ đi lên lớp thôi chứ có đi đâu
-lần sau đừng bỏ đi như vậy nhé, mình lo lắng lắm đấy. An nói
Tiến khẽ gật đầu, cả hai lại chú tâm ôn bài để kt sử mà ko bk rằng Vy đang đưa con mắt của cô ta nhìn về phía hai người. Kết thúc cái buổi học và cái tiết kt ma chê quỷ khóc, chó chạy cong đuôi. Tất cả đứng lên thu dọn đồ dùng rồi ra về. Tiến vừa đứng dậy thì cảm thấy đầu óc đau nhức dữ dội, đau đến độ ko thể đứng lên. Tiến ngồi bệt xuống ghế, đưa tay xoa xoa thái dương, cậu tự nghĩ: “ chắc là tiếp xúc vs âm khí nhìu quá hoặc là trái gió trở trời thôi, lát bốc thuốc uống”. Cậu đứng dậy nhưng mà vẫn còn đau, cậu bèn nhờ Hoàng.
-Hoàng ak, cõng mình với, sao hôm nay đầu tớ đâu quá
Hoàng vui vẻ cõng Tiến đi về, đồi với Hoàng thì cho dù có cõng Tiến đi hết cuộc đời này thì vẫn được, cậu vẫn sẵn lòng giúp đỡ người bạn của mình. Cả hai cứ thế cót két đạp xe đèo nhau đi về. Một tình bạn thật đẹp
Truyện gay: TRÁI NGANG – Tâp 8
Chìu đó, Tiến đang ngồi trước nhà thổi sáo thì
-ê,tiên sinh, ra mở mở cửa cho khách vào nghe nhạc với chứ. Hiền đứng trước cổng nhà Tiến nói vào.
Tiến nghe thế thì dừng thổi sáo, cậu nghe tiếng là bk ngay con Hiền vì chỉ có con Hiền mới gọi nó là tiên sinh khi ko đi học. Tiến đặt cây sáo xuống đất, cậu đưa tay cầm cây gậy lại lộc cộc bước đi ra đến cổng, cậu đưa tay lên thành cửa, từ từ tìm kiếm chốt khóa rồi mở cửa mời khách vào. Con Hiền bước vào đã nói oang oang
-ở nhà thong thả thế nhỉ, ngồi thổi sào đồ ha, bắt thg Hoàng nài lưng ra chăm sóc. Chắc trên đời chỉ có mình mày mới sướng vậy thôi
Tiến cười đáp lại
Thì mày cứ kiếm một tấm ck đi là được chứ gì.
Hiền le lưỡi
-eo ôi, chắc tao chờ tời già. Mà tao cóấtất ngờ cho mày nek
Tiến hỏi
-bất ngờ gì
-tha la, bất ngờ chưa.
An nhảy ra ôm lấy Tiến nói.
-An đó hả, bát ngờ thiệt. Tiến cười nói
-nay theo Hiền đến nhà Tiến chơi cho bk . An nói
-thôi thôi, vô nhà đi, ngoài này nắng lắm. Tiến nói
Cả đám kéo nhau vào nhà. Suốt cả buổi chiều hôm đó, tất cả nói chuyện với nhau rất vui vẻ . An lại mở rộng tầm mắt về Tiến, Tiến rất am hiểu về mọi việc, lại biết bắt mạch, bốc thuốc mặc dù cũng chỉ biết sơ sơ, đoán vài chứng bệnh vặc vẹo thường gặp , lại biết thổi sáo, đánh đàn. Chiều đó Tiến và Hoàng đã làm ngẩn ngơ 2 người kia bằng ba đạo khúc song tấu. Đến độ lúc về An còn muốn ở lại nghe Tiến thổi tiếp một khúc tấu nữa . Tiến cười nói
-thôi tôi, cả buổi chiều đã tổi ba bài rồi, sắp đức hơi chết rồi
An nghe thế có chút thất vọng nhưng lòng thầm nghĩ ba khúc tấu này một người 17t ko thể thổi được, mình nghe như vậy cũng đủ lắm rồi. An nói
-vậy thôi mình về nha. Hôm khác sang thăm cậu
-ukm hai người về cẩn thận. Tiến gật đầu nói
Hiền và An đi về trả lại khung cảnh yên lặng vốn có của căn nhà. Tiến từ từ bước vào nhà, trong lòng bỗng có cảm giác vui vẻ bình yên. Tối đó, Tiến lại lên đường đi trừ tà. Lần này cậu đi trừ tà ở một nghĩa trang tận xóm trong, nghĩa trang này nằm trên một cái đầm gần khô cạn, quanh năm ú ám. Tháng trước có mấy người bị chết ngoài đây, nét mặt kinh hãi, mắt trợn lên ko sao vuốt cho nhắm được.
Rồi có tới mấy chục người trong nửa tháng mà bị quỷ bắt, ma làm hại, đem giấu thân, dụ dỗ, cứu về như kẻ mất hồn. Dân trong xóm họp lại bèn cử 2 người lên gặp Tiến để thỉnh cậu đi trừ tà, cứu giúp dân làng. Tiền công ko quan trọng. Tiến đi trừ tà một là vì tiền công cao, hai là kiếm them tý âm đức hoặc tà vật. Trời vừa nhá nhem tối thì Tiến đã cùng con mèo lên đường, cậu bước đi trong sự chỉ dẫn của cái vong lốp mèo.
Thoáng chốc đã đến nghĩa địa. Tiến nhìn xuống dưới chân do là nghãi trang nên tất cả mọi thứ ở đây đều bị ám âm khí nên âm nhãn của Tiến có thể nhìn thấy tất cả, đó là một mảnh đất trũng như sân bóng lớn, bên trên có những ngôi mộ nằm rải rác, còn nhiều hơn so với trong tưởng tượng của hắn. Đa số các ngôi mồ đều bị sụp xuống đất, mọc đầy cỏ dại, hiển nhiên là đã tồn tại nhiều năm rồi…
Tiến nhìn về phía ngôi mộ chính giữa vùng đất trũng. Thế nhưng thứ khiến cho hắn chú ý không phải là phần mộ mà là phía sau phần mộ có một cây hòe.Cây hòe này thập phần to lớn, thân cây nhìn như một chậu nước to, đến những nhánh cây cũng xiêu vẹo nghiêng ngả, tán cây to rậm rạp như một cái đầu đang vươn ra, dùng “tóc” của mình che khuất phần mộ phía trước.Phần mộ phía trước cách đó không xa, còn có một vũng nước đọng, dưới ánh trăng hiện lên ánh sáng âm u.
Tiến khẽ thở dài: “Nơi này muốn bắt quỷ lộng hành cũng khó, đây là một cái đầm đã gần khô hạn, nước đọng dễ tụ âm khí, được mộ hấp thu, bản thân phần mộ lại bị tán cây che đậy, thiếu ánh sáng mặt trời, âm khí tụ lại càng dễ dàng hơn. Thêm nữa cây hòe là loài cây mộc quỷ, ở đây quỷ dễ thành tinh nhất.”. Bỗng Tiến thấy một con quỷ thân thể ăn mặc thiếu vải dần dần lướt tới trước cậu.
Cậu đưa tay bắt ấn chấm lên đầu mình một chấm. Cậu đã vẻ lên người khắc dương phù, vẽ phù này cậu sẽ che đậy dương thể, trở thành âm linh, ma quỷ ko thể bk được . Con quỷ lướt qua trước mặt cậu. Cậu đưa tay rút trong túi một lá phù dán lên ót sau lưng con quỷ.Một tiếng rú ma quái vang lên, nữ quỷ áo đỏ bị kéo lại lùi về ba tấc. Tiến đưa tay phá bỏ khắc dương phù , rút trong túi ra một lá khắc quỷ phù dán lên trán cô ta.
Nữ quỷ kia phản ứng cũng cực nhanh, uốn éo đứng dậy, giương mười ngón tay thật dài, quay sang đâm vào mặt nam tử phía trước.”Còn muốn giãy giụa?” Tiến cười cười, nhẹ nhàng lách người tránh thoát công kích nữ quỷ, tay vừa nhấc, tám miếng tiền Ngũ đế bay ra ngoài, tạo thành bát quái vị trên không trung.
Thiên Địa Vô Cực, Càn Khôn Tá Pháp, phá!
Tiến đưa tay kết ấn, đẩy về phía trước, vận sức đánh tám đồng tiền vào ngực nữ quỷ. Nữ quỷ kêu lên một tiếng thảm thiết, ngã sấp xuống đất, ngực trái cũng sinh ra một lỗ máu, máu chảy ra ngoài ào ào.
Quỷ đương nhiên không có máu, đây chính là bộ dáng tử vong thật sự của ả sau khi bị phá tu vi. Thì ra là bị trọng thương đến chết, cô nương xinh đẹp như vậy, đáng tiếc đáng tiếc.”. Đối với loại ác quỷ này Tiến từ trước đến nay rất thích đùa cợt, một chút đứng đắn cũng không có.
Đại sư tha mạng, ta không dám…. Nữ quỷ run run, không ngừng dập đầu. Quỷ cũng không phải kẻ ngốc, mới vừa rồi đánh nhau đã khiến cho ả hiểu rõ, thanh niên này không phải là pháp sư tróc quỷ thông thường. Tiến hai tay chắp sau lưng, nhìn nữ quỷ từ trên xuống dưới, hỏi: “Xem trang phục của ngươi thì chắc là người từ thời dân quốc, đã chết mấy thập niên rồi, vì sao không đi đầu thai lại ở đây hại người?”
Đại sư minh giám, tiểu nữ bị gian nhân làm hại, một thời hồ đồ, ở lại nhân gian, thỉnh đại sư từ bi, thương xót tiểu nữ chết thảm, buông tha cho tiểu nữ…
Tiến nghiêm nghị nói: “Trước Điện Diêm Vương, thiện ác tự có công luận, hại người sẽ không tránh khỏi nhân quả báo ứng. Đây không phải là lý do ngươi lưu lại nhân gian, huống hồ ngươi ở nhân gian vài thập niên qua, chẳng biết đã hại chết bao nhiêu mạng người, lấy chuyện vừa rồi làm ví dụ. Mau đi âm ty chịu tội đi.”.
Ô ô, chỉ cần đại sư giơ cao đánh khẽ, ngài muốn tiểu nữ làm gì cũng được.
Làm gì cũng được… Khụ khụ, nhìn đã mắt là được rồi, ta cũng không dự định tạo nên mấy thứ tình cảm nhân quỷ. Cậu không dài dòng nữa, dùng bút chu sa vẽ một tấm dẫn hồn phù, dán lên trán nữ quỷ, trong miệng lầm rầm niệm chú, thân ảnh nữ quỷ càng lúc càng mờ nhạt, sau đó biến mất. Chỉ vậy là xong rồi hả? Cậu nghĩ mãi cảm thấy không thích hợp, mặc dù bản thân mình rất mạnh nhưng nữ quỷ cũng có gần trăm năm quỷ linh, lại tu tà, giết người cũng không ít, tu vi không nên kém như vậy chứ!
Tiến cúi đầu nhìn dòng nước đọng rung rinh trước phần mộ, trong nháy mắt hiểu ra, mỉm cười. Cậu lại lấy tay chạm vào mặt nước, đặt lên mồm nếm nếm, hai hàng lông mày nhăn lại. Lòng Tiến thầm nghĩ: Trong này có thủy thi, nữ quỷ tu vi trên trăm năm đều bị nó hấp thu, cho nên mới suy yếu như vậy.” cậu lặp tức rút ra một lá bùa-là tiêu tà hỏa phù- cậu đưa tay bắt ấn huơ huơ lên lá bùa.
Đột nhiên lá bùa bốc hỏa, Tiến nhanh chóng ném lá bùa xuống hồ. Cái hồ bốc cháy, trong ko trung có một tiếng thét đinh tai. Cậu lặp tức nhảy ra xa. Đặt hộp gỗ xuống, rút cây kiếm bạc ra. Tiến đưa tay làm kết ân. Ngón trỏ và ngón giữa duỗi thẳng ra, ngón út và ngón áp út gập xuống lấy ngón cái đè lên ( về sau tg chỉ gọi là kiếm ấn thui nhá ). Cắn lấy máu kéo theo lưỡi kiếm, cậu niệm chú.
-linh quang giáng quỷ
Một luồng sáng từ thanh kiếm chiếu xuống hồ. Bỗng một con cá lóc nhảy lên đỡ lấy luồng sáng. Tiến lặp tức thu kiếm lại, vội thu đồ nghề rời khỏi nghĩa trang. Cậu chỉ kịp niếm về phía cái đầm 1 lá cờ 5 màu mà thôi
Truyện gay: TRÁI NGANG – Tâp 9
Trời vừa sáng, Tiến đã dậy rất sơm, cậu từ từ dùng hai tay mò mẫm lên lầu. Cực khổ lắm mới đến nơi. Cậu đưa tay lấy nhang đốt rồi lần mò tìm cái lư nhang để cắm vào. Cái nghĩa địa tối qua làm cậu thấy bất an, chác chắn ở đó có quỷ. Cậu xuống ăn sáng. Lúc ăn, cậu nói vs Hoàng
-đêm nay ông thu xếp đi trừ tà vs tui
Hoàng há hốc, giúp Tiến trừ tà. Ko giỡn chứ. Tiến đã có phép thuật Thần đẳng chí ,đứng hàng cáo nhất trong giới tu đạo-cớ sao lại phải giúp. Bk Hoàng khó tin, Tiến nói.
-nơi đó có rất nhìu quỷ, một mình tui bắt ko xuể.
Hoàng chỉ gật đầu, đối với một thầy trừ tà đang trong thời gian ứng kiếp thì việc trấn ma diệt quỷ là khó khăn. Vì thế Hoàng cũng ko muốn để Tiến lao vào nguy hiểm. Cả hai ăn xong lại lên đường đến trường. Vừa mới đến trường thì An đã lao ra ôm lấy Tiến nói
-Tiến ak, mình nhớ tiếng sáo của cậu, lát thổi tiếp nhé
Tiến cười đáp
-mình ko có mang sáo, có gì để ngày mai đi nha
-nhất định, nhất định, mai mình sẽ mang theo máy ghi âm.
Thế là cả ba cứ ung dung tự tại mà đi đến lớp. Tiến vừa mới đến cửa lớp thì Thiên từ đâu đi đến nắm tay Tiến nói
-Tiến ak, tối nay em rảnh ko, mình đi ăn kem nha
Tiến nghe thế vội nói
-xin lỗi anh, tối nay em bận rồi.
Thiên có chút hụt hẫn, An nghe thế có chút vui mừng. Láy sau Thiên nói
-thế tối ngày mai thì sao.
Tiến suy nghĩ, tối mai ko có việc, cậu được rảnh rang, với lại lâu rồi cũng chưa được ăn kem tính tứ lúc cậu bị mù ( Tiến bị mù từ cuối HK1 năm lớp 10 ). Tiến đáp
—————-
Thuộc truyện: Trái Ngang – Đoạn 1 – by DuyHL
- Trái Ngang - Đoạn 2 - by DuyHL
- Trái Ngang - Đoạn 3 - by DuyHL
- Trái Ngang - Đoạn 4
- Trái Ngang - Đoạn 5
- Trái Ngang - Đoạn 6
- Trái Ngang - Đoạn 7
- Trái Ngang - Đoạn 8 - by DuyHL
Đỗ Dương Long says
đoạn này giống cuốn truyện nào đó mình đọc khá lâu nên không nhớ rõ
DUy says
tg dựa vào truyện Mao sơn tróc quỷ nhân ý. ahihi