Truyện gay: Trái Ngang – Đoạn 4 – by DuyHL
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
-được chứ, tối mai em rảnh. 7h anh tới rước em nhá
-đương nhiên, nhất định sẽ đến. Thiên cười nói
An nghe thế thì tức lắm, canh lúc mà Tiến vừa vào lớp thì An đã đi đến nói vs Thiên.
-nơi này nc ko tiện, chúng ta ra phía sau trường đi
Cả hai nhanh chóng ra phía sau trường, Thiên dựa vào tường nói
-cậu muốn gì, nói đi
-anh thích Tiến. An mau lẹ
-ko phải thích mà là yêu, tôi theo đuổi em ấy một năm rồi. Mà cậu cũng thế thì phải? Thiên hỏi lại
-chúng ta cạnh tranh công bằng. An nói
-ukm, công bằng. Xem thử em ấy thuốc về ai. Thiên nói
Cả buổi học hôm đó kết thúc rất nhanh. An mún chìu nay đến nhà Tiến nữa nhưng Tiến đã từ chồi, viện cớ là hôm nay ngày rằm còn phải tĩnh tâm niệm kinh, ko muốn bị ai làm phiền. An nghe thế cũng thôi. Đến tối, cả Tiến và Hoàng đã nhanh chóng mang theo toàn bộ đồ nghề nhanh chân đi về phía nghĩa địa. Hôm nay ngày rằm, âm khí còn dày đặc hơn nữa. Cả hai tiến về nơi mà tối wa Tiến cầm cây cờ 5 màu làm dấu. Vẫn cảnh tượng như cũ. Thủy thi hôm này đọng lại còn nhìu hơn nữa, thủy thi vốn là một thi thể chết đuối trong nước, bị Quỷ Hồn chiếm được, thân thể hư thối tới một lúc nhất định, máu sẽ hóa thành độc thi, cũng không khác gì cương thi. Bởi vì ngâm mình trong nước dài lâu cho nên rất thúi. Tiến nói
-cậu xuống hồ dẫn con quỷ lên đi Hoàng
-nô nô, tui đẹp chứ đâu có điên. Với trình độ Thiên đẳng này thì ông đừng hòng gạt tôi. Tui xuống dười cái quỷ thấy đẹp trai quá bắt ở dưới luôn thì sao. Hoàng nói rồi cười cười
Cũng đúng, lúc Hoàng mới tu đạo được Nhân đẳng đã cùng Tiến đi hàng yêu, Hoàng toàn bị Tiến lấy ra làm mồi nhử để dẫn dụ ma quỷ.
-giờ xuống hay ko. Tiến giả bộ nạt
-ko xuống , chết cũng ko xuống. Hoàng ra oai
-hầy, lại tiêu tốn linh vật
hết cách, không thể làm gì hơn là hi sinh chút vốn liếng của mình . Tiến đành thở dài, mở túi vải, lấy ra một bao hùng hoàng, đau lòng thả toàn bộ vào vũng nước. Hùng hoàng, một loại dược liệu, có khả năng đuổi quỷ trừ tà. Hùng hoàng trừ tà cực mạnh, Hoàng thấy thể chửi rủa.
-Mẹ nó, tôi còn không bằng một bao hùng hoàng?
-linh lực của hùng hoàng mạnh hơn cậu, thế thôi. Tiến khoay tay
Không quá mười phút, vũng nước chợt sôi sùng sục, bọt nước nổi lên cao hơn một mét.Phịch”, một vật từ trong nước nhảy ra, nằm phủ phục trên mặt đất cả hai nhìn vào cái thứ đó chỉ thấy một thân thể trắng nhợt, cả người phù thũng, da thịt bong tróc, mặt nổi đầy mụt to như có thứ gì ở bên trong, mái tóc dài rối tung xoắn bện vào nhau, vặn vẹo như rắn.thân th ểbị quấn bằng dây xích.
Khuôn mặt nó còn kinh dị hơn: Một con mắt khô quắt, một con mắt không có mí, đồng tử to như quả bóng bàn lòi cả ra ngoài, phía trên còn có chút máu chảy xuống. Do bị ngâm lâu ngày trong nước nên phân nửa khuôn mặt đều không còn da thịt, lộ ra hàm răng đong đưa và các khớp xương trắng hếu…
Hiện giờ đã không thể dùng từ kinh khủng để hình dung bộ dáng của thủy thi này được nữa.
Cả hai lập tức rút kiếm lao vào tấn công con thi. Con thi giơ mười móng tay nhọn hoắc tấn công cả hai. Hai bên đánh nhau long trời lở đất. Tiến do bị mù nên hơi khó khăn, đúng lúc ấy cậu lại vấp ngã. Con thi lao đến giơ bộ móng và hàm răng nanh ra toan thanh toán cậu. Sinh tử của Tiến chỉ ở trong khoảnh khắc. Đúng lúc đó thì. Soạt. Một thanh kiếm từ đâu lao đến đam vào trán con trán con thi, nó kêu gào quằn quại. Hoàng chạy đến thấy thế lặp tức rút gương bát quái chiếu vào yêu thi. Nó kêu là quằn quại.
-Nhật lạc sa minh, thiên địa đảo khai, càn khôn vô cực, đạo pháp vô biên! Tiến đứng dậy bắt ấn kết khí hô
Nhật lạc sa minh, thiên địa đảo thai – Khai thiên chú, đây chính là một trong những thần chú mạnh nhất của người tu đạo. Chỉ có pháp sư đứng hàng Thiên Sư mới có khả năng khống chế, bởi vì thần chú này tiêu hao pháp lực rất lớn nên người tu đạo rất ít dùng.
-dẫn lôi tiêu hồn chú.
Hoàng kết kiếm ấn làm phép dẫn sấm sét trên trời đánh xuống con yêu thi.
Bùm! Thân thể của thủy thi nổ tung, vô số thịt nát xương tan rơi đầy đất. Tiến lảo đảo phun ra một bụm máu. Thi triển thiên chú vô cùng hao tổn pháp lực, cậu ngồi xuống tụng niệm Tĩnh tâm thần chú dưỡng khí thuật điều hòa khí tức. Hồi khí một lát sau, cảm thấy khá hơn, Hoàng bước đến cúi đầu nhìn đống thịt nát bấy nhầy, lúc này đã hóa thành máu và mủ, thấm xuống mặt đất. Tiến nhặt sợi xích sắt kia lên, cố sức ném nó ra ngoài. Xích có dài hơn mười thuớc đi nữa thì mọi chuyện cũng đã kết thúc..
-Đây là pháp khí được tạo ra từ huyền thiết, quả thật là do pháp sư làm.. Hoàng nói
-vậy thủy thi này là do pháp sư nuôi dưỡng. Tiến nói.
Chợt Tiến nhớ lại vụ lúc nãy, có người ra tay ứng cứu. Cậu chắp tay hô lớn
-cao nhân, xin đa ta ơn cứu mạng. Xin thỉnh cao nhân.
Vẫn im lăng, người bí ẩn kia ko hề lộ diện, y đứng trong bóng tối nhìn cả hai.
-Không có pháp sư nào bắt quỷ mà chỉ bắt phân nửa, còn đem khóa lại để cho nó tiếp tục hại người, rất vô lý! Tôi đoán thủy thi này là do có người cố tình tạo thành, kể cả nữ quỷ hấp thụ dương khí nam nhân và âm nguyên quỷ hồn kia cũng là vật tế cho thủy thi tu luyện. Khi nó tu luyện tới một trình độ nhất định thì kẻ đó sẽ lợi dụng nó làm việc ác. Cây hòe cũng là vật hắn cố ý dùng để tụ hội và thăng cấp âm khí cho nữ quỷ, sau đó để thủy thi sử dụng.” hoàng thao thao
Tiến chậm rãi đi tới cây hòe nhìn cây hòe nói
-Cây hòe này nhiễm âm khí nhiều năm, có thể đã thành tinh, giữ lại sẽ gây tai họa.”
Nói xong hắn vẽ một lá dẫn lôi phù, tiến lên dán vào thân cây, lui về phía sau vài bước, niệm chú, nhất thời một tiếng “Ầm” vang lên như sấm.
Dẫn lôi phù không thể dẫn thiên lôi mà chỉ có thể tạo ra âm lôi giả chuyên dùng để đối phó quỷ yêu. Lúc này trên bầu trời chợt có tiếng sấm cuồn cuộn, không nhìn thấy thiểm điện.
Lá bùa trên thân cây đột nhiên phát hỏa. Lôi hỏa từ lá bùa dần dần lan rộng, đốt cả thân cây, tán cây bất ngờ đung đưa rung lắc, tựa như một người đang cố giãy giụa trong đống lửa. Một dòng chất lỏng màu đen từ vỏ cây không ngừng tràn ra, lập tức bị ngọn lửa nóng rực thiêu cháy. Mười mấy phút sau, cây hòe khổng lồ đã bị đốt thành than cốc. Từ chính giữa thân cây hòe có ba hỏa cầu màu xanh biếc chập chờn hiện ra, lúc sáng lúc tối, bay lượn xung quanh.
-Tinh phách. Người bí ẩn nói
Tinh phách: còn gọi là ma trơi
Ba thân ảnh mơ hồ dị thường xuất hiện dưới thân cây hòe, quỳ trước mặt Hoàng và Tiến nói
Đa tạ đại sư chém giết yêu ma, cứu thoát oan hồn chúng tôi..
-Các ngươi đều bị nữ quỷ kia làm hại?” tiến hỏi
Một người nữ đáp: “Bẩm đại sư, nữ quỷ kia ba năm giết một mạng người, chúng tôi đều là người bị thụ yêu và nữ quỷ kia hại chết, hồn phách bị nhốt trong thân cây, không chạy trốn được. Đến khi quỷ hồn kia chết rồi, ba hồn bảy vía của chúng tôi đều bị thụ yêu rút sạch, hóa thành tinh phách.”.
Hoàng nhìn ba cái vong đó rồi bảo
-Các ngươi đi âm ty đi, ta sẽ viết cho các ngươi một lá phù trần thuật tình hình thực tế, bảo phán quan không truy cứu tội lưu lại nhân gian của các ngươi nữa! Kiếp này các ngươi chịu khổ, kiếp sau sẽ được bồi thường.
Xong xuôi cậu vẽ ra 3 lá phù ném vào gió. Ba cái vong hóa thành ba làn khói theo bùa bay đi.
Truyện gay: TRÁI NGANG – Tập 10: Suy nghĩ về thân phận
Hoàng và Tiến nhanh chóng về nhà. Đợi họ rời khỏi, người bí ẩn bước ra, y ăn mặc cũng chẳng khác gì người thường nhưng mà lưng mang hộp gỗ, vai mang túi vải đúng cách ăn mặc của Tiến ( do hội đồng người tu đạo thống nhất ăn mặc như z để dễ nhận ra nhau ). Người này ko ai xa lạ mà Thiên. Thì ra cậu nghe tin nghĩa trang làng này có quỷ nên cũng muốn đến xem náo nhiệt thử, ai ngờ lại gặp Tiến và Hoàng. Lúc con thi tấn công Tiến, thấy mình ko thể đứng nhìn, Thiên bắt buộc đành phải ra tay cứu Tiến. Thiên trở về nhà, vứt bỏ đồ nghề rồi nhanh chóng bay lên phòng đóng cửa lại gác tay lên trán suy nghĩ tự nói
-em ấy là thầy trừ tà. Thật ko ngờ được mà.
Nhưng mà Thiên có một thắc mắc chính là vì sao em ấy bị mù, càng nghĩ càng rối, thiên đi đến giá sách, đưa tay lấy một quyển sách bìa bằng ngọc cẩm thạch, trên có mấy chữ viết bằng chu sa “ Tu đạo toàn thư”. Thiên mở sách, tra về những nguyên nhân dẫn đến bị mù của thầy trừ tà. Có 3 nguyên nhân
bị đại pháp nạn, bắt buộc phải tự mình hủy mắt để giữ mạng
Ứng kiếp Long thần, tạm thời bị mù ( trường hợp của Tiến )
Do luyện âm nhãn mà hủy đi dương nhãn
Thiên suy nghĩ trường hợp thứ ba thì ko thể, e ấy ko thể tự mình hủy đi dương nhãn được, ngoại trừ âm nhãn thì người trừ tà còn nhìu cách để nhìn thấy quỷ ma. Chẳng hạn như dùng la bàn bắt yêu, nước mắt trâu, linh khí,….
Chỉ còn có hai nguyên nhân đầu tiên, càng nghĩ càng rồi. Thiên vỗ đầu mình nói
-mày điên rồi Thiên ạ, mày yêu em ấy chứ đâu có yêu đôi mắt ấy đâu. Mù hay ko thì mày vẫn yêu em ấy. Yêu ko đổi thay
-xét theo những kiến thức và thần thông mà Thiên nhìn thấy khi lúc nãy Tiến thi triển thì Thiên quả quyết Tiến ít nhất là đứng vào hàng Thiên đẳng hoặc hơn như thế. Thiên cảm thấy thú vị, nếu cả hai người yêu nhau thì ko biết ra sao. Hai thầy trừ tà yêu nhau.
Thiên lại nghĩ đến buổi tối mai, cậu nôn lắm, tối mai rồi Thiên lại ngõ lời vs Tiến. Cứ thế mà cậu chìm vào giấc ngủ đầy mọng mì, mơ về một nơi chỉ có hai người
Truyện gay: TRÁI NGANG – Tâp 11
trong thế giới của người tu đạo thì có một môn phái được danh xưng là thiên hạ đệ nhất bắt ma. Đó là phái Phổ Linh ở núi Hoàng Lĩnh Sơn.Các bạn còn nhớ đến sự càn quét truy giết của triều đình với người tu đạo chứ, Để tồn tại, những người tu đạo bắt đầu di chuyển về các vùng xa xôi, những nơi tầm ảnh hưởng của triều đình trở nên yếu ớt. Tổ sư của phái Phổ Linh là một trong số đó. Ông là một trong những thầy trừ tà giỏi nhất đất kinh thành. Lúc ông đặt chân đến núi Hoàng Lĩnh, nơi đây là một vùng hoang vắng, ma quỷ, yêu quái hoành hành suốt ngày đêm.
Ông tự tay dựng lên chùa Phổ Linh ngay trên cửa địa ngục – là một vùng khe hở giữa âm ty và dương thế, chuyên cung cấp âm khí cho yêu ma quỷ quái, đồng thời cũng khiến ma quỷ trở nên hung dữ và tà ác. Phong ấn cửa địa ngục của ông được bồi đắp qua các thế hệ chưởng môn của Phổ Linh phái, yêu ma quỷ quái cũng được các thế hệ đồ đệ của ông quét sạch.
Cả một dải Hoàng Lĩnh sơn trở nên sạch sẽ và yên bình. Dân chúng trong vùng biết ơn công đức của ông, hàng năm đều lên chùa Phổ Linh thắp nén nhan. Do là chùa nên ko có chức trưởng môn mà chỉ có chức trụ trì, nhưng mà người trong Phổ Linh ko ai xuống tóc nên ko ai nối chức trụ trì, trong phái có ba người là Minh Khánh, Minh Dũng và Minh Long đều là truyền nhân của phái Phổ Linh.
Chính vì nguyên nhân trên mà cả người trong giới tu đạo đều dâng tặng cái danh hiệu đệ nhất ấy cho môn phái.phái Phổ Linh có rất nhiều tuyệt học, đếm không hết trong đó nổi tiếng phải kể đến TĨNH TÂM CHÚ,Tịnh Tâm Chú được sinh ra từ Phật môn, nhưng nó lại trở thành bảo vật, trở thành ‘chân kinh’ với thầy trừ tà vì lẽ nó thanh lọc những dơ bẩn, những tội lỗi, những lo lắng và ưu tư trong lòng người trừ ma, giúp tâm hồn bọn họ thanh thản và yên tĩnh.
Sau cuộc chiến của giới tu đạo và sự suy tàn của nghề trừ ma, có rất nhiều pháp môn, đạo chú, chân kinh bị biến mất, nhưng Tịnh Tâm Chú vẫn tồn tại , vẫn sống tốt. Tiếp theo là Trấn Tà Chân Ngôn, một loại tuyệt học của Phật môn mà chỉ những người có trên năm mươi năm công đức mới sử sụng được.Tuyệt học của Phật môn cũng là một thứ tương đương đáng sợ.
Nó có khả năng ảnh hưởng rất mạnh đến yêu ma quỷ quái, đặc biệt là những đối tượng nằm trong vùng ảnh hưởng của nó. Tức là nếu có một trăm con quỷ ở trong tầm phát huy của Trấn Tà Chân Ngôn, chúng đều bị trấn áp sạch sẽ. Vậy tại sao người tu đạo rất ít khi sử dụng tuyệt học của Phật môn? Lý do là lượng công đức mất đi mỗi lần dùng quá nhiều.( phật gia chú trọng từ bi hỉ xả )
So với việc tiêu hao công đức, tiêu hao loại bùa chú và tà vật khiến người tu đạo dễ dàng chấp nhận hơn. Bùa chú thì không nói rồi, chỉ cần giấy, chu sa, cùng với pháp lực trong người, vẽ bao nhiêu thì có bấy nhiêu. Tà vật tuy thường bị hao tổn mỗi khi đem ra chiến đấu nhưng cũng không khó kiếm. Tuy vậy, vẫn còn một số môn phái trừ tà mà uy danh cũng ko kém.
Môn phái tiếp theo là dòng họ Phạm đất Nam Lan ( bây giờ đất đấy đổi thành tên j quên rồi ), gọi là môn phái vì dòng họ này bắt ma ko bk bao nhiu đời, pháp chú nhìu vô số kể, danh tiếng của họ vượt qua khỏi Quang Minh đạo tràng ở ngoài Bắc ( gốc của đạo tràng này ở HN ).Tuy vậy , Quang Minh đàng tràng cũng ko phải hạng tầm thường, họ truyền thừa cho nhau đã mấy trăm năm, cao thủ trong phái cũng ko ít.Môn phái thứ tư là dòng họ Nguyễn ở đất Gia Tĩnh trấn Thanh Đô ( nay là Thanh Hóa ),dòng họ này ngang hàng với dòng họ Phạm, truyền thừa cho nhau đc ngót 500 năm, cao thủ có hàng Thần đẳng co hơn 100 người, tương truyền rằng dòng họ này trấn giữ cả đất Thanh Hóa ( quản chuyện âm ) ai ai trong giới tu đạo nghe tên cũng khiếp sợ.
Ngoài ra còn có các môn phái bắt tà khác như phái Linh Quảng ở núi Phù Lưu, phái Thiên Ấn ở núi Bạch Mã, Nam Môn đạo phái ở Hà Nội,….. Tiến từ nhỏ đã đi khắp nơi trừ tà, lọt vào mắt xanh của ko bk bao nhiu đạo trưởng chân nhân, được các vị truyền thừa cho rất nhìu bí thuật. Cậu đã trở thành một kỳ tài tu đạo khi mà 17t đã đạt đến mức tối cao của người tu đạo-Thần đẳng chí.
Trong luật của người tu đạo thì mới bái sư gọi là sơ đằng hoặc tập sự. Sau nửa hoặc 1 năm sẽ trải wa kỳ khảo hạch để tiến lên hàng Nhân đẳng. Sau đó trải wa 1 năm sẽ khảo hạch tiếp để lên hàng Nhân đẳng chí. Sau đó lại 2 năm rưỡi sau lại khảo hạch sát sao hơn nữa để lên hàng thiên đẳng. Lên hàng này rồi sẽ được xem xét cho xuất sư, tự do hành nghề.
Nếu tiếp tu đạo thì sau 3 năm sẽ đến tham dự pháp hội của người tu đạo để thăng tiến lên hàng Thiên đẳng chí. Nếu lại tiếp tục tu thì sau 5 năm sẽ tham dự linh đại thắng hội của người tu đạo để thăng lên hàng Thần đẳng. Sau đó tùy vào công đức tu vi, tài năng phẩm hạnh sẽ được hội đồng trưởng môn thăng làmThần đẳng chí-chức vị cực cao của một nguời tu đạo. Có thế từ đó mà tu được phép tiên, đắc chí thành địa tiên để tiếp tục tu luyện mà bay về cõi Trời.
Truyện gay: TRÁI NGANG – Tập 12: Buổi hẹn
Y hẹn vs An, sáng hôm sau Tiến đến trường mang theo một cây sáo ngọc. Cây sáo này vốn là kỹ vật mà năm 4t cậu được bố mẹ mua tặng cho học thổi sáo. Sau khi cả hai ông bà wa đời, Tiến vẫn giữ cây sáo bên mình, xem như kỉ vật vô giá, cây sáo này c ũnglà một linh vật trừ tà. Tiến đã dùng pháp thuật của mình truyền vào cây sáo, linh khí của nó còn cao hơn cả hùng hoàng. Là một linh vật khó kiếm. An vừa thấy Tiến bước vào lớp đã chạy đến ông chầm chầm lấy Tiến nói
-tiến ơi Tiến ak, hôm nay cậu nhất định phải biểu diễn cho nhe.
Tiến chỉ cưởi bảo
-nghiện rùi ak, lát tớ thổi cho mà nghe.
Hiền và Hoàng ấyấy chỉ chỉ biết lắc đầu chịu thua An, trước bàn dân thiên hạ lại có biểu hiện thân mật quá sức, Vy thấy thế tức muốn lên máu não. Tiến cười cười bảo An
-nơi này ko tiện, mình ra sau trường đi.
-tuân lệnh. An hỡm hĩnh đáp
An cõng Tiến ra phía sau trường, đến nơi cậu đặt Tiến ngồi lên ghế đá. Ếnến đưa tay lần mò trong túi vải một hồi lâu mới lấy ra một cây ngọc sáo màu sanh là cây rất đẹp. Cậu khó khăn đưa những ngón tay của mình lên lỗ sáo. Từ từ khẽ đưa lên đôi môi căng mộng đỏ hồng mà thổi. Tiếng sáo du dương, âm thanh ko cao ko thấp. An có một cảm giác bình yên ngồi lặng nhìn Tiến mê mệt, quả thật An ngày một yêu Tiến.
An cứ ngồi ngắm Tiến say sưa mà ko bk rằng ở phía xa xa đằng kia có 2 người cũng đang hướng về phía họ. Đó là Thiên và Vy. Thiên đứng dựa vào tường nhìn ngắm Tiến từ xa, quả thật Tiến là một kiệt tác c ủatạo hóa, một con người đa tài, nếu Tiến m àko bị mù chắc cậu còn tuyệt hơn như thế. Vy nhìn ếnến bằng con mắt ghen ghét, quả thật Vy thua xa Tiến, Vy chỉ biết ở nhà hưởng vinh hoa phú quý, sống một cuộốngống nhung lụa ko biết làm một cái gì. Trong khi Tiến cái gì cũng biết, Tiến đa tài. Chính vì thế mà Vy đã mất An .
Buổi học hôm đó nhanh chóng kết thúc. Hai chàng trai mê mệt từ đằng sau nhìn ngắm Tiến khi cậu đang được Hoàng chở về nhà. Tối hôm đó vừa đúng 7h, Thiên đã có mặt trước cổng nhà của Tiến, cậu mặt một chiếc quần jean xanh dương nhạt, một chiếc áo màu tím đậm, chạy chiếc Exaiter xanh trắng, chiếc ao ko đủ để che đi cái thân thể rắn chắc và cường tráng của cậu.
Tiến mặc một cái quần jean màu xanh nhạt, một cái áo somi màu trắng càng lm toát lên vẻ đẹp thư sinh vốn có. Cậu từ từ lẫn mò gõ gây gậy xuống đất phát ra những tiếng cộc côc mà bước ra. Thiên vội chạy đến đưa tay đỡ cậu rồi cõng cậu ra xe. Thiên chở Tiến đến một quán kem. Quán này cũng khá đơn giản nhưng nhìn kĩ sẽ thấy quán là sự kết hợp tinh tế giữa thiên nhiên với con người, những bản nhạc du dưa tạo ra một ko jan hết sức lãng sẹt ( ý lộn lãng mạng ). Một chàng nhân viên bước ra đưa menu hỏi
-dạ quý khách dùng gì ạ
Thiên cầm cái bản nhìn nhìn lướt lướt một hồi rổi hỏi Tiến
-em muốn ăn gì
-cho em một kem dâu đi. Tiến nói
-cho tôi một cà phê đen, một kem dâu, nhanh nhanh đi
Chàng nhân viên nhanh chóng bước vào. Thiên cứ ngồi đấy mà ngắm nhìn Tiến, Tiến quá đẹp, một nét đẹp trong sáng thư sinh . Nhìn bề ngoài cứ tưởng Tiến là thư sinh nho nhả nhưng ai ngờ được bên trong cậu lại là cao thủ võ lâm, là một thầy trừ tà tinh thông đạo pháp. Nếu như một người mà thân thủ và pháp thuật cao như thế e rằng khó giấu diếm thân phận. Đằng này Tiến che dấu rất kỹ, kể cả Thiên cũng ko nhìn ra.
Tiến vẫn ngồi đấy, cứ toát ra vẻ đẹp thư sinh mà mê mẫn quyến rũ Thiên, cậu ko chỉ quyến rủ hút hồn Thiên mà còn hút hồn những người trong quán. Lát sau anh nhân viên mang thức ăn ra. Tiến đưa tay lần tìm ly kem của mình, tìm mãi mà ko tìm được ly kem, mặt Tiến hơi mếu máo. Thiên thấy thế thì khẽ đưa tay đẩy ly kem cho Tiến, Tiến chạm được ly kem thì mặt vui mừng lộ rõ, cậu nhẹ nhàng múc kem ăn ngon lành. Một lát sau
-miam…..miam….kem ngon thật
Tiến vừa ăn vừa nói, đây là ly kem thứ 6 mà Tiến ăn từ nẫy tới giờ. Thiên ngồi đó nhăm nhy cafe khẽ nhìn Tiến cười cười. Thiên thấy trên mép của Tiến có dính tý kem, cậu bèn đưa tay lên mép chùi cho Tiến. Hành động ngọt ngào ấy đã ko lọt vào mắt mọi người trong quán và cũng ko thoát khỏiắtắt của An, An ngồi một gốc khuất trong quán nhìn về phía 2 người.
An đã theo dõi cả hai từ nãy đến giờ, cậu ko bỏ sót một chi tiết nào. An chỉ thấy buồn trong lòng, nỗi buồn khó nói. Mãi gần đến 9h, Thiên lại chở Tiến đến bên bờ sông, gió mát thổi lòng lộng. Tiến hít một hơi dài, từ lúc ứng kiếp đến nay, cậu chưa hề đi đâu xa hay đi đến những nơi như thế này. Cảm giác thật thoải mái. Gió mát cứ thổi thoảng thoảng.
Bỗng Tiến cảm thấy đau đầu dữ dội, đầu đau như búa bổ. Cái nổi đau ấy đau đến độ Tiến ko nói nên lời. Cậu khó khăn đưa tay mình lần mò bám lấy vai của Thiên bấu mạnh vào. Thiên thấy thế cũng chẳng nhúc nhích gì cả . Cậu cứ để cho Tiến bấu vào. An trông thấy thế cũng cứ ngỡ là Tiến đã chọn Thiên, cậu buồn bã bỏ về. Tiến cứ bám như thế, càng lúc càng đau, mãi một lát sau ko thể chịu nổi nữa. Tiến ngất đi ngã vào vai Thiên. Thiên nhẹ nhàng đưa tay vỏng qua khẽ vỗ vào đầu Tiến âu yếm. Cậu khẽ bế Tiến lên, chở về nhà. An lao đầu vào một quán rượu, cậu uống nhìu vô số kể, cậu cố uống cho quên hết sự tình.
Truyện gay: TRÁI NGANG – Tập 13: ám hại
Sáng hôm sau Tiến thức dậy thấy mình đã ở nhà, trên đầu còn hơi đau nhức. Hoàng thấy Tiến thức dậy nên chạy đến đỡ cho cậu đứng dậy. Cả hai nhanh chóng đến trường. An sau đêm đó, cậu về nhà rất khuya, tới 1h sáng. Cậu cứ nằm trong phòng mà thao thức suy nghĩ. Ko lẽ cậu đã mất Tiến . Ko được, con người ta dễ bị mất niềm tin vào những gì mà mình thấy trước mắt-An nằm đấy suy nghĩ nhủ thầm.
Cậu quyết định đi theo Tiến ko rời một bước để điều tra thật giả ra sao. Từ lúc bắt đầu tiết học An và Tiến ko hề nói một lời nào cả khiến cho Hoàng và Hiền vô cùng ngạc nhiên. Quái lạ, mọi khi 2 thg này đều nói chuyện đùa giỡn ầm ầm kia mà-Hoàng nghĩ thầm. Đến lúc ra chơi, Tiến từ từ đứng dậy, khẽ chống gậy đi ra cửa lớp. Đến lúc ra tới cửa thì bỗng dưng đầu Tiến lại đau, đau dữ dội,đau kinh khủng , cái đau làm cho cậu ko thể thốt nên lời. Cậu loạng choạng đưa tay bám vào thành cửa, tay kia đánh rơi chiếc gậy mà ôm đầu nhăn nhó. Thiên vừa xuống đến lớp thấy cảnh tượng như vậy bèn chạy đến đỡ Tiến hỏi
-em có sao ko?
——————-
Thuộc truyện: Trái Ngang – Đoạn 1 – by DuyHL
- Trái Ngang - Đoạn 2 - by DuyHL
- Trái Ngang - Đoạn 3 - by DuyHL
- Trái Ngang - Đoạn 4
- Trái Ngang - Đoạn 5
- Trái Ngang - Đoạn 6
- Trái Ngang - Đoạn 7
- Trái Ngang - Đoạn 8 - by DuyHL
Leave a Reply