Truyen gay: Hội Hot Boy – Chương 21
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Thiên không trả lời , cậu tiền tới cầm lấy cốc nước để trên bàn hất vào người Khánh :
– Tớ chỉ nhắc cho cậu ta nhớ ai mới là người đứng đầu ở đây thôi.
Không thể nhịn nhục được nữa , Nam túm lấy cổ áo của Thiên :
– Mày … rốt cuộc mày có còn coi bọn tao là bạn nữa không đấy hả?
Khánh ngồi dậy lấy tay chùi vệt máu đang chảy ra từ miệng của mình và nói :
– Bỏ đi Nam , cậu ta nói đúng . Ngay từ đầu bọn mình đã không cùng thuộc 1 thế giới rồi chẳng qua là bây giờ tôi mới nhận ra được điều đó thôi.
Nhưng lời nói của Khánh khiến cho tất cả mọi người ai ai cũng đều phải suy nghĩ lại về cách sống của mình , Nam chán nản thả cổ áo của Thiên ra , Thiên lấy tay chỉnh lại cổ áo của mình và ngồi xuống :
– Vậy giờ các cậu có còn muốn tiếp tục cuộc họp nữa hay không đây?
Khánh nhìn Thiên vẫn con người đó , tại sao trên thế gian này lại có con người cao ngạo và coi rẻ người khác đến như vậy là cùng , sau tất cả nhưng gì vừa xảy ra cũng chả mảy may tác động đến cậu ta . Rồi cậu sang nhìn Nhã cũng vẫn con người đó … đẹp , đẹp lắm nhưng lạnh lùng , tàn nhẫn thờ ơ đến đáng sợ có lẽ cậu ta chả biết những gì vừa xảy ra cũng nên . Nghĩ đến đó Khánh khẽ mỉm cười , cậu đưa tay lên tháo chiếc huy hiệu bằng vàng sáng lóa có khắc chữ Hội Hot Boy mà từ trước đến nay chưa bao giờ cậu dám làm bẩn nó xuống trước sự chứng kiến của toàn thế mọi người trong Hội , Dương vội giữ tay Khánh lại :
– Cậu làm gì vậy chứ? Cậu không được làm như vậy.
Khánh túm lấy tay Dương nhẹ gỡ tay cậu ra và mỉm cười :
– Cảm ơn cậu vì tất cả.
Chỉ cần bằng hành động đó Dương cũng đủ hiểu Khánh đã quyết tâm rồi , cậu bần thần ngồi xuống ghế thở dài :
– Tùy cậu vậy? Nêu cậu đã quyết mình cũng không ngăn cản?
Nam nhìn Khánh :
– Cậu chắc về việc mình đang làm chứ?
Khánh gật đầu không đáp , cậu bước tới chỗ Thiên cầm chiếc huy hiệu đặt lên bàn trước mặt Thiên và mọi người :
– Hôm nay trước sự chứng kiến của tất cả các thành viên trong Hội , mình xin …
Cậu chưa kịp nói hết lời thì bỗng cánh cửa bật mở và có tiếng nói vang lên :
– Cậu không được làm như vậy.
Long hét lên trước sự chứng kiến của tất cả mọi người có mặt ở đấy , mấy anh hầu nam vội cúi đầu xin lỗi Thiên :
– Xin lỗi cậu chủ , chúng tôi đã cố gắng hết sức ngăn cản cậu ấy nhưng cậu ta nhất quyết không chịu nghe và cứ một mực quyết đòi xông vào cho nên …
Thiên dường như bỏ ngoài tai những lời xin lỗi ấy , cậu nhìn Long :
– Chưa có lệnh của tôi ai cho phép cậu dám xông vào đây hả?
Long nhìn Thiên , cậu nắm chặt tay :
– Tôi nhịn cậu đủ lắm rồi. Hôm nay, tôi nhất định sẽ dạy cho cậu 1 bài học.
Thiên nhìn Long cười khẩy :
– Vậy sao?
Nếu là trước đây chắc chắn Long đã xông thẳng tới chỗ Thiên và tặng cho cậu ta vài quả đấm nhưng giờ thì không thay vì như vậy Long bước tới chỗ Khánh nắm lấy tay cậu mỉm cười :
– Cảm ơn cậu , giờ cứ để mọi việc lại cho mình.
Thật sự suốt từ đầu tới giờ Khánh đã cố gắng kìm nén rất nhiều giờ nghe Long nói vậy tất cả những điều đó dường như vỡ òa , bất giác nước mắt cậu tuôn rơi , cậu vội vàng lấy tay quẹt nó đi , cậu vừa khóc vừa nói :
– Thật là sao mình lại thế này nhỉ? Tự nhiên nước mắt nó cứ chảy ra quá trời à.
Nhìn Khánh như vậy , Long không sao kiềm lòng được , cậu ôm chầm lấy Khánh :
– Cậu đừng tự hành hạ bản thân mình nữa. Cậu mệt mỏi lắm rồi đúng không?
Cái gì cũng có giới hạn của nó và Khánh cũng vậy mà thôi , quả thật sau những gì phải trải qua cậu đã mệt mỏi lắm rồi … Khánh vòng tay ôm chầm lấy Long và bắt đầu khóc :
– Mình … quả thật … đã mệt mỏi lắm rồi … tại sao mọi chuyện càng ngày càng trở nên khó khăn … như vậy chứ?
Khánh vừa nói vừa khóc trong vòng tay của Long , cảnh tượng đó khiến khóe mắt Dương cay cay , cậu vừa chùi mắt vừa cằn nhằn :
– Thằng khỉ … mày khóc làm tao cũng khóc theo.
Thấy không khí có vẻ đang dần trở nên mùi mẫn quá , Thiên khó chịu :
– Đây không phải nơi để mấy người diễn vở kịch tình cảm đâu nhé. Nếu thích diễn thì cút ra ngoài dùm tôi.
Bỏ ngoài tai lời nói của Thiên , Long đỡ Khánh ngồi xuống ghế :
– Cậu ngồi xuống đi , mọi việc cứ để cho mình.
Nói rồi , Long tiến tới chỗ của Thiên nhưng cậu đã bị Lộc ngăn lại :
– Cậu định làm gì?
Long nắm lấy tay của Lộc gạt sang 1 bên :
– Cậu yên tâm tôi sẽ không làm gì tổn hại đến ” chủ nhân ” của cậu đâu.
Long nhấn mạnh hai chữ chủ nhân 1 cách rõ ràng và rành mạch nó như con dao đâm thẳng vào nỗi đau của Lộc nhưng dù như vậy Lộc cũng không có gì để chối cãi cả , nhưng cậu vẫn tùm lấy tay của Long đẩy mạnh ra :
– Tôi đang hỏi cậu định làm gì cơ mà?
Long cảm thấy vô cùng khó chịu trước thái độ của Lộc thấy bạn mình bị đối xử như vậy mà tại sao cậu ta vẫn ra sức bảo vệ Thiên chứ. Nghĩ vậy cậu vừa khó chịu lại vừa thắc mắc , cậu túm lấy cổ áo của Lộc :
– Vì cớ gì mà cậu lại phải bảo vệ cậu ta đến như thế sau những gì cậu ta đã làm với bạn của cậu chứ hả? Nếu cậu còn không tránh ra thì tôi sẽ xử cả cậu luôn đó.
Lộc nhìn chằm chằm vào Long mỉm cười :
– Vậy cậu cứ thử xem.
Bỗng Thiên lên tiếng chen ngang giữa 2 người :
– Cậu thả cậu ta ra đi , để xem tên nhóc này làm gì được tôi nào?
Nghe Thiên nói vậy Lộc buông Long ra , Long bước tới chỗ của Thiên và nhìn chằm chằm vào cậu ta khiến ai cũng tưởng là Long sẽ xông vào đánh Thiên nhưng Long chỉ bước đến đó và ngồi xuống đối diện với cậu ta , Thiên ngạc nhiên :
– Ủa? Tôi tưởng cậu định đánh tôi chứ?
Long nhìn Thiên, cậu cầm lấy 1 cốc trà ở trên bàn và nhấp 1 ngụm rồi nói :
– Tôi không muốn tự biến mình trở thành trò cười như trước nữa.
Thà Long cứ như trước đây Thiên còn cảm thấy hứng thú giờ đứng trước thái độ điễm tĩnh và có phần cao ngạo của Long , Thiên cảm thấy có cái gì đó thật khó chịu nhất là khi phong thái của Long có cái gì đó rất giống với cậu ta … bỗng Thiên trở lên khó chịu , cậu cau mày :
– Vậy giờ cậu muốn nói gì với tôi nào?
Nói rồi cậu nhún vai :
– Buộc tôi phải đồng ý cho cậu nhập Hội chăng hay là bắt tôi phải xin lỗi Khánh về cách hành xử của mình?
Long nhìn Thiên không chút cảm xúc , giờ đây khuôn mặt của cậu trở nên lạnh lùng đến đáng sợ … đây là lần đầu tiên mọi người thấy vẻ mặt này của Long :
– Cái đó nhất định tôi sẽ bắt cậu làm chỉ có điều là sớm hay muộn thôi.
Thiên nhìn Long cười khẩy :
– Vậy à? Vậy giờ ý cậu muốn làm sao?
Bỗng Long đứng bật dậy :
– Tôi muốn tiếp tục cuộc biểu quyết.
Câu nói của Long khiến tất cả mọi người ai đều ngạc nhiên … tất nhiên là ngoại trừ 1 người … Khánh nhìn Long đầy kinh ngạc nhưng rồi cậu lại thở dài :
– Tiếp tục để mà làm gì chứ? Cậu cũng biết rõ kết quả sẽ như thế nào rồi còn gì?
Long nhìn Nhã mỉm cười :
– Chưa kết thúc sao biết đc kết quả chứ?
Thấy Long như vậy , Khánh cũng chả còn biết nói gì hơn , cậu lại đành phải im lặng và ngồi xuống ghế . Long quay qua Thiên :
– Được chứ?
Thiên nhún vai :
– Tại sao ko chứ?
Chỉ chờ có vậy , Long quay qua Khánh :
– Vậy giờ đến ý kiến của cậu nào?
Khánh lườm Long 1 cái sắc bén :
– Biết thừa rồi còn hỏi.
Long mim cười :
– Minh chưa biết. Mình đã biết gì đâu.
Khánh nhìn Long cười mà sao cảm thấy dễ ghét thế không biết , cậu thở dài :
– Tất nhiên là đồng ý rồi . Đồng ý cả 2 tay luôn nè.
Long gật đầu vui vẻ :
– Vậy tỉ số là 1-2. Đến Dương nào?
Mặc kệ cho Long tự biên tự diễn Thiên chả cần quan tâm vì cậu biết chắc kết quả sẽ là 3-3 ngay từ đầu rồi lên cũng chả buồn nghe lí do của mấy người kia nữa … Thấy đến phiên mình Dương nhìn Long 1 hồi lâu rồi nói :
– Ngay từ lần đầu gặp mặt , mình đã ấn tượng với cậu rồi , 1 chàng trai cao ráo đẹp trai có nụ cười rất duyên . Ngày qua ngày càng gần gũi với cậu mình càng cảm thấy quý mến cậu hơn …
Cậu ngập ngừng 1 lát rồi đưa tay lên gãi đầu :
– Tuy là có những lúc cậu cũng hâm hấp thật nhưng mặc dù vậy so với những ưu điểm của cậu thì nó cũng chỉ là 1 vấn đề rất nhỏ mà thôi , nhỏ xíu luôn á. Hì hì. Chính vì vậy mình nghĩ nếu có thêm 1 người như cậu vào Hội nữa thì chẳng phải sẽ rất thú vị sao cho nên mình hoàn toàn đồng ý.
Khánh khẽ nắm nhẹ lấy tay Dương còn Long nhìn cậu mỉm cười và nói :
– Cảm ơn cậu.
Tuy có chút ngượng nghịu nhưng Long vẫn phải mạnh dạn đối diện với Nam :
– Giờ đến cậu đó . Nam
Nam nhìn Long và mỉm cười :
– Lúc đầu thật sự mình cũng không biết phải làm sao cho đúng nhưng giờ mình đã xác định được rõ mình phải làm gì rồi.
Nam đứng dậy bước tới đặt tay lên vai Long :
– Cảm ơn cậu , mình nghĩ không có lý do gì để mình nói không cả?
Long nắm nhẹ lấy tay Nam mỉm cười :
– Cảm ơn cậu.
——————–
Thuộc truyện: Hội hot boy – đang viết
- Hội Hot Boy - Chương 2
- Hội Hot Boy - Chương 3
- Hội Hot Boy - Chương 4
- Hội Hot Boy - Chương 5
- Hội Hot Boy - Chương 6
- Hội Hot Boy - Chương 7
- Hội Hot Boy - Chương 8
- Hội Hot Boy - Chương 9
- Hội Hot Boy - Chương 10
- Hội Hot Boy - Chương 11
- Hội Hot Boy - Chương 12
- Hội Hot Boy - Chương 13
- Hội Hot Boy - Chương 14
- Hội Hot Boy - Chương 15
- Hội Hot Boy - Chương 16
- Hội Hot Boy - Chương 17
- Hội Hot Boy - Chương 18
- Hội Hot Boy - Chương 19
- Hội Hot Boy - Chương 20
- Hội Hot Boy - Chương 21
- Hội Hot Boy - Chương 22
- Hội Hot Boy - Chương 23
- Hội Hot Boy - Chương 24
- Hội Hot Boy - Chương 25
- Hội Hot Boy - Chương 26
- Hội Hot Boy - Chương 27
- Hội Hot Boy - Chương 28
- Hội Hot Boy - Chương 29
- Hội Hot Boy - Chương 30
- Hội Hot Boy - Chương 31
- Hội Hot Boy - Chương 32
- Hội Hot Boy - Chương 33
Leave a Reply