Truyện gay: Ngọt ngào như anh yêu em – Chap 4: Buổi sáng là quãng thời gian tôi thích nhất
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Hôm nay, như mọi ngày, tôi lại qua nhà Luke để gọi cậu đi học. Từ khi biết nhà cậu ấy, đây đã trở thành thói quen của tôi. Sáng nào, cũng đúng 6h50, tôi có mặt ở nhà cậu, tha thẩn dưới gác, khi thì ngó nghiêng sân vườn, khi thì giúp mẹ cậu mấy việc lặt vặt.
Nhưng hôm nay thì khác. Lúc tôi đến, mẹ cậu bảo:
– Thằng Kiên nó chưa dậy đâu. Cháu lên gọi nó hộ bác nhé ?
– Vâng ạ – tôi vui vẻ nhận lời
Tôi mở cửa phòng bước vào. Con Bo từ trên ngó xuống qua lan can, chiếc đuôi ngoáy ngoáy khi nhìn thấy tôi. Tôi cười với nó rồi đi lên, vén rèm ra để ánh sáng chiếu vào. Luke bị chói mắt liền kéo chăn trùm kín đầu. Thấy thế tôi liền gọi:
– Cậu không định dậy đi học sao ?
– Đợi tôi 2’ nữa thôi
– Cứ kỳ kèo 2’ nữa là sẽ thành 20’ nữa đó
Vừa nói, tôi vừa tiến tới kéo chăn ra. Nhưng Luke lại giữ chặt lấy không cho tôi kéo. Thế là bọn tôi cứ giằng co nhau chiếc chăn một lúc. Con Bo ngồi bên cạnh vẻ mặt bối rối thấy rõ. Nó cứ hết quay sang bên trái nhìn tôi, rồi lại quay sang bên phải nhìn Luke
– Cậu cứ xuống trước đi. Phiền phức thế – Luke lầm bầm trong chăn
– Không được. Mẹ cậu nhờ tớ lên gọi. Tớ không thể bỏ dở nhiệm vụ được
– Nói cậu biết trước là tôi đang không mặc gì đâu đấy. Có thực sự muốn chiêm ngưỡng thì cứ kéo mạnh vào
– Tớ không quan tâm
Tôi hét lên rồi bất ngờ giật một cú thật mạnh. Chưa sung sướng được bao lâu vì chiến thắng Luke, tôi bỗng đỏ hết cả mặt khi nhận ra Luke đang nằm co quắp trên giường với độc chiếc quần đùi. Tôi “á” lên một tiếng, quay mặt đi chỗ khác. Luke cười cười rồi bảo:
– Tôi đã bảo mà không nghe cơ
– Cậu đi ngủ mặc thế này không lạnh à ?
– Lo gì. Tôi có đắp chăn mà. Với lại mặc thế này là còn nhiều rồi đấy. Thấy cậu vào là tôi phải mặc vội cái quần vào. Haha. Biết thế cứ để nguyên cho cậu chiêm ngưỡng thử
– Biến thái
– Ê, quay mặt lại đây coi. Con trai với nhau cả. Ngại gì ?
– Không quen nhìn cơ thể người khác
– Vậy đi biển thì cậu làm thế nào ?
– Đi biển khác. Thôi nhanh lên đi không muộn đấy
– Lo gì. Còn sớm chán
Luke cứ ở trần như vậy đi đi lại lại trong phòng để trêu người tôi. Thấy ngứa mắt, tôi bèn ném cái ái đồng phục về phái cậu rồi nói:
– Mặc vào đi. Còn định để thế làm gì nữa hả ?
Luke cười hề hề rồi nhanh chóng thay quần áo.
Dắt xe đạp ra, Luke gọi:
– Ê, có định lên không thế hả ? Tôi bỏ cậu ở lại bây giờ đấy
Tôi lầm lầm lì lì leo lên xe.
Từ ngày làm nhiệm vụ qua gọi Luke đi học, sáng nào cậu ấy cũng chở tôi đi. Bố mẹ tôi khen cậu ấy tốt bụng nên bảo tôi mời Luke về nhà chơi. Khổ nỗi cậu ấy có muốn về nhà tôi đâu. Mời bao nhiêu lần rồi
Ngồi trên xe, tôi hỏi:
– Quyên vở văn cậu mượn tớ hôm qua đâu rồi ?
– Trong cặp ý. Tí đến lớp tôi đưa cho
– Không được. Hôm nay đến lượt tớ lên kiểm tra miệng rồi. Không học luôn là chết đấy
– Thế thì tự lấy đi. Tay đang bận lái xe rồi
Vì balo cậu đeo đằng trước ngực để lấy chỗ cho tôi ngồi phía sau, nên muốn với tới tôi phải đứng lên chỗ để chân, vòng hai tay qua cổ cậu để lấy. Không biết do hơi thở của tôi phả vào gáy cậu hay sao mà Luke bất giác rùng mình. Gương mặt cậu dần dần đỏ lên. Nhưng tôi chẳng hề để ý đến chuyện đấy bởi còn bận lấy cho bằng được quyển vở
Bỗng dưng cậu bóp phanh cái kít, khiến tôi nhoài người hẳn lên, gần như là ôm lấy cổ cậu. Tôi hơi bực mình, nói:
– Cậu làm gì thế hả ?
– Dừng lại để lấy vở cho cậu chứ còn làm gì nữa. Cậu cứ thở vào gáy tôi thì làm sao mà lái xe được. Đó. Cầm lấy đi. Giờ thì ngồi yên đấy
Tôi nín thinh, ngồi nghe cậu nói một cách ngây ngốc. Luke lại tiếp tục đạp xe. Mồ hôi lấm tấm trên lưng áo cậu. Thấy vậy tôi bèn hỏi:
– Cậu ra mồ hôi nè. Có nóng lắm không ?
– Cậu thử nghĩ xem có nắng không ? Chở cả bịch mỡ đằng sau cơ mà
– Haha. Nhầm rồi. Là cậu chở tớ đấy chứ làm gì có bịch mỡ nào đâu….
Dừng lại suy nghĩ 3 giây, tôi chợt nhận ra cậu ấy đang nói mình. Nhưng tôi lại thấy thương cậu ấy hơn là ghét
– Nặng vậy thì đổi chỗ đi. Để tớ đèo cậu – tôi đề nghị
– Cậu yếu như vậy làm sao đèo nổi tôi
– Nhất định sẽ đèo được
Nói rồi, tôi nhảy xuống, chạy lên chặn đầu xe, ý bảo Luke xuống để tôi đèo. Luke nhìn tôi rồi nhường yên xe cho tôi. Tôi thích thú nhảy lên. Tưởng là dễ dàng nhưng đôi tay lại không khỏe như tôi nghĩ. Vì không điều khiển được tay lái nên chiếc xe cứ chao đảo, đi theo hình ziczac. Luke ngồi sau tôi hét lên:
– Cậu làm gì thế hả ? Có lái cho tử tế không ?
– Tớ đang cố đây. Để yên cho tớ tập trung đi
– Cậu bảo thế này là lái tử tế à ? Dừng lại đi. Tôi còn trẻ. Tôi chưa muốn chết
Dứt lời, Luke bắt chước tôi, nhảy xuống bất ngờ. Tôi thấy vậy thì bóp phanh, ngoái lại hỏi:
– Ủa ? Sao vậy ? Lên đi
– Không. Tôi thà đi bộ còn hơn là bị cậu giết chết
– Thôi lên xe đi mà. Vừa nãy tớ chưa sẵn sàng – tôi nói cố
Luke nhìn tôi bằng con mắt nghi ngờ. Sau cùng cậu vẫn leo lên xe và bảo:
– Lần này để tôi lái. Cậu cứ ngồi yên đấy. Không cần phải làm gì cả. Chỉ cần nhìn đường thôi. Rõ chưa ?
Tôi gật đầu lia lịa
Luke vòng tay qua người tôi để nắm lấy tay lái, vậy mà tôi cứ ngỡ như cậu ấy chuẩn bị ôm lấy tôi. Người tôi nóng bừng vì ngượng. Luke bắt đầu đạp. Chiếc xe chầm chậm lăn bánh qua từng con phố. Mặc cho từng dòng xe cứ nườm nượp lướt qua, nhưng hồn tôi vẫn cứ thả thật chậm, để cảm nhận từng giây phút ở bên cậu ấy, giây phút được vòng tay cậu ấy che chở. Tôi có thể nhận thấy những ánh mắt tò mò từ mọi người. Cảm thấy hơi ngại ngùng khi bị nhiều con mắt để ý đến vậy, tôi bèn nói:
– Luke này. Mọi người cứ nhìn….
– Kệ họ. Cậu cứ ngồi yên đi. Nặng lắm đấy biết không ?
Luke cắt ngang lời tôi nói. Có lẽ cậu không muốn tôi cảm thấy bất an vì ánh mắt của người đi đường
Buổi sáng nay thật đẹp. Có lẽ trận mưa đêm qua đã gột sạch đi những bụi bặm nên không khí mới trong lành thế này. Sáng nay trời không nắng, nhưng rất sáng và thoáng. Tôi rất thích thời tiết kiểu này nên cứ ngửa cổ lên nhìn bầu trời xanh mãi thôi. Tôi thích màu xanh. Màu xanh trong thoáng đạt của bầu trời. Màu xanh mướt mắt của những tầng cây. Cả màu xanh lung linh dưới ánh dương của nước biển. Từng cơn gió thi nhau thổi tung mái tóc của tôi. Gió thổi mát đến rợn cả da thịt. Một buổi sáng không thể trong lành và yên bình hơn.
Đến trường, Luke bảo tôi lên lớp trước để cậu ấy đi cất xe, nhưng tôi khăng khăng muốn đợi cậu ấy. Luke tặc lưỡi rồi dặn tôi đứng yên ở dưới gốc cây đợi. Cậu ấy dặn tôi cứ như dặn trẻ con ý. Tôi cũng lớn rồi mà.
– Ngày mai được nghỉ cậu có kế hoạch gì chưa ? – tôi hỏi khi cả hai cùng đi lên lớp
– Sáng mai tôi sẽ rong ruổi khắp Hà Nội ngồi vẽ
– Hay mai cậu qua nhà tớ trước đi. Bố mẹ tớ muốn gặp cậu
– Cậu vẫn chưa từ bỏ ý định mời tôi về nhà à ?
– Chưa. Với lại bố mẹ tớ rất rất rất rất rất rất rất…
Tôi cố tình nhấn mạnh và thêm thật nhiều chữ “rất” vào để làm tăng sự chào đón của bố mẹ tôi dành cho cậu, và hy vọng cậu sẽ đổi ý
– Thôi được rồi. Cậu mà nói thêm một chữ “rất” nào nữa là mai tôi không đến nữa đâu
Tôi gật đầu, mỉm cười tinh nghịch. Kế hoạch thành công rồi.
Tối hôm đó, tôi thông báo với bố mẹ về sự hiện diện của cậu bạn mà bố mẹ hằng mong muốn gặp. Đáp lại sự hào hứng của tôi là câu hỏi khiến tôi bối rối của bố:
– Thế mai nó đến lúc nào hả con ?
Tôi bối rối không biết trả lời ra sao vì thực sự sáng nay vui quá mà quên không hẹn giờ. Và thôi chết, hình như tôi còn quên chưa nói cho cậu địa chỉ nhà tôi nữa. Đúng là đãng trí mà. Tôi gọi điện thoại mấy cuộc nhưng cậu ấy lại không nghe máy. Huhu làm sao bây giờ
Sáng hôm sau, tôi bị đánh thức bởi mùi bánh đa trộn thơm lừng từ đâu đó tỏa ra. Tôi lăn lộn trên giường rồi rên lên khe khẽ. Từ từ mở mắt, tôi bỗng giật mình khi thấy Luke đang ngồi nhìn tôi chằm chằm. Tôi hét toáng lên:
– Aaaaaa ! Cậu làm gì ở đây vậy ?
– Không phải là cậu mời tôi đến nhà sao ?
– Tớ biết. Nhưng làm sao cậu vào được nhà tớ. Bố mẹ tớ có biết không ? – tôi hoang mang
– Dĩ nhiên là họ biết rồi. Chứ cậu nghĩ tôi là siêu nhân à mà bay được vào đây qua cửa sổ ? Hay cậu nghĩ tôi có thể đi xuyên tường thế ? – Luke cười châm chọc
– Mấy giờ rồi ? – tôi dụi mắt hỏi Luke
– 9h rồi. Cậu biết tôi ngồi đây bao lâu rồi không hả ? Đúng một tiếng rồi đấy. Lúc tôi đến nhà cậu thì bố mẹ cậu bảo cậu vẫn đang ngủ, nên bảo tôi lên phòng để gọi cậu
– Thế sao cậu không gọi tớ ?
– Là vì cậu ngủ ngon quá nên tôi không nỡ lòng gọi dậy
Tôi ngồi thừ ra trên giường vì vẫn chưa quen với việc người mình thích đột nhiên xuất hiện trong phòng của mình. Luke đưa tôi một túi nilong đựng hộp xốp rồi bảo:
– Này, ăn đi. Tôi mua cho cậu đấy ?
– Cái gì vậy ?
Luke không nói mà quan sát tôi tự tìm câu trả lời
– Wow! Bánh đa trộn à ? Cậu mua cho tớ thật á ? – tôi hớn hở
Luke gật đầu. Tôi cười thích thú rồi chạy vào nhà vệ sinh, đánh răng, rửa mặt xong rồi ra thưởng thức hộp bánh đa
– Ngon không ? – Luke hỏi
– Ngon – tôi cười tít mắt, miệng vẫn không ngừng đớp
– Ngon thì ăn nhanh lên còn đi
– Đi đâu cơ ? – tôi ngẩn người
– Đi chơi chứ còn đi đâu. Chả phải là tôi đã bảo hôm nay sẽ đi rong ruổi khắp Hà Nội để vẽ sao ?
Tôi như hiểu ra, bèn tống vội chỗ bánh đa còn lại vào dạ dày, rồi nhanh chóng thay quần áo. Vì có Luke ở đây nên tôi không dám lộ liễu mà đem đồ vào nhà vệ sinh thay. Luke chỉ lắc đầu.
Tôi bước ra trong một chiếc áo phông hoodie dài tay màu neon cùng chiếc quần ngố giả bò. Cất những thứ cần thiết vào chiếc balo rút, tôi hớn hở nói:
– Đi thôi, xong rồi
Xuống dưới gác, tôi chưa kịp thông báo kế hoạch hôm nay thì bố mẹ tôi đã nói:
– Làm gì mà lâu thế. Luke nó ngồi đợi con cả tiếng rồi đấy. Bạn đã cất công đến đây để chở đi rồi thì phải nhanh lên chứ
– Con biết rồi mà. Thôi con đi nha
Ngồi sau Luke trên chiếc xe đạp quen thuộc, tôi hỏi:
– Sao bố mẹ tớ biết cậu rủ tớ đi ?
– Thì lúc mới đến tôi có nói mà
– Cậu đang đi đâu đấy ?
– Đi ra bến xe buýt ?
– Ơ tại sao lại đi xe buýt ? – tôi hỏi
– Thế cậu có muốn đạp cái xe này đi khắp Hà Nội không ?
Tôi ngẫm nghĩ rồi ồ lên một tiếng. Ngày hôm nay sẽ thú vị lắm đây
Thuộc truyện: Ngọt ngào như anh yêu em – Ryochan (a.k.a Sơn Tùng)
- Ngọt ngào như anh yêu em - Chap 2: Nghệ danh
- Ngọt ngào như anh yêu em - Chap 3: Cảm nắng mức độ hai
- Ngọt ngào như anh yêu em - Chap 4: Buổi sáng là quãng thời gian tôi thích nhất
- Ngọt ngào như anh yêu em - Chap 5: Hà Nội của chúng tôi
- Ngọt ngào như anh yêu em - Chap 6: Nhật ký
- Ngọt ngào như anh yêu em - Chap 7: Mưa và nắng
- Ngọt ngào như anh yêu em - Chap 8: Ước mơ
- Ngọt ngào như anh yêu em - Chap 9: Bắt đầu chuyến đi
- Ngọt ngào như anh yêu em - Chap 10: Đà Nẵng
- Ngọt ngào như anh yêu em - Chap 11: Tiên cảnh
- Ngọt ngào như anh yêu em - Chap 12: Tình yêu màu nắng
- Ngọt ngào như anh yêu em - Chap 13: Nếu điều đó xảy ra
- Ngọt ngào như anh yêu em - Chap 14: Lời thú tội
Leave a Reply