Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
———–
Truyện gay: Nhà có 4 Uke – Chap cuối: Sau tất cả
Tác giả: Hải Anh
Chap cuối: Sau tất cả
Năm ngày sau đó, Quốc đưa đại gia đình của mình về Việt Nam, về lại ngôi nhà thân thương đầy kỉ niệm. Bước xuống sân bay, Hùng mới nói với Quốc:
– Ba vợ cho vk ck con sang Hàn phẫu thuật thẩm mĩ nha!
Ai cũng ngạc nhiên với lời đề nghị này, Hùng mới ghé sát tai hỏi vk mình:
– “Em có muốn hưởng tuần trang mật ở Seoul hông?”
Hiểu được ý đồ của ck, Hiếu mới lên tiếng:
– Ba đồng ý nhé?
Quốc chả ngại ngùng gì mà không gật đầu:
– Uk, ba sẽ chuyển khoảng có tụi còn vài triệu đô, sang đó tụi con đổi tiền xài ha, nhớ lời ba nói đây Hùng!
– Dạ!
– Qua bên đó, không được bắt nạt con trai cưng của ta, phải bảo vệ nó, phải làm cho nó trở về khuôn mặt xinh đẹp ban đầu… và còn nữa, nếu con ngoại tình ta sẽ thủ tiêu giống nòi của con mãi mãi, rõ chưa?
Hùng víu của đùi:
– Dạ dạ, anh hứa sẽ mãi yêu em mà vợ!- Hùng ôm Hiếu thật chặt, Hiếu mỉm cười với cái tính khí trẻ con của Hùng.
Tạm biệt Hùng và Hiếu, mọi người lại trở về nhà…
———————————————— Nhà họ Trương ———————————————————-
Cánh cổng được mở ra, bà ở cúi chào trân trọng:
– Dạ ông bà chủ mới về, chào các cậu chủ!
– Vương Vương đâu bác?- Tú nhoi lên hỏi con mình liền.
– Dạ, có cô gái tên Na Na đưa cậu chủ nhỏ về chăm sóc rồi… số là mấy hôm trước…@#$&&%$%**%$#@!$^*((&%$…!- Bà ở kể lại mọi chuyện cho cả nhà nghe.
– Thôi được rồi, vk ck mình qua nhà Na Na đi anh!- Tú nói với Cảnh.
– Xin phép ba má!- Cảnh nói.
– Uk, các con cứ đi đi!- Thanh đáp bằng nụ cười hiền từ.
– Chúng ta vào nhà thôi!- Quốc.
– “Bíp bíp…!”- tiếng còi xe.
Mọi người quay lại nhìn, người ngạc nhiên nhất chính là Nhân:
– Anh, Nhật!!!!!!!!!!
Nhật dừng xe, mở cửa bước ra, mặt nghiêm chỉnh cúi chào cả nhà, rồi nhìn Nhân, ánh mắt ôn hòa. Nhân chợt đứng khựng lại:
– Anh sao thế?
– Anh muốn nói điều này với em! Anh muốn chia tay!- Nhật cúi mặt.
Nhân không thốt nên lời, nhưng Nhân muốn biết lí do:
– Người mới?
– Uk, anh yêu Lạc Văn hơn em!
Nhân bắt đầu rời nước mắt.
– Được rồi!- Nhân quay lưng bỏ đi.
– Khoan đã… ”Bíp bíp”… ai yêu tên cù lần xạo xạo đó chứ!- Lạc Văn tới đúng lúc, trên xe còn chở một người.
– Hihi, em yêu anh xin lỗi!- Nhật chỉ muốn thử xem Nhân có còn yêu mình thật lòng không thôi mà, ai dè làm Nhân khóc, Nhật hối lỗi lắm.
Nhân gạt tay Nhật ra:
– “Chát”- một cái tát thật mạnh vào mặt Nhật- Anh đi đi!
Nhật điếng hồn, quay sang nhìn Quốc, Quốc lắc đầu, nhìn Thanh, Thanh lắc đầu, nhìn cả nhà, chả ai quan tâm hết, Nhật rơi vào bế tăc:
– Cho anh xin lỗi đi mà, anh sai rồi!
-…- Nhân im lặng.
Nhật quỳ xuống:
– Anh xin lỗi!
Nhân chả thèm nhìn, liền lao thẳng vào nhà.
– Còn chờ gì nữa, mau đuổi theo đi anh rể!- Hưng nói.
Thế là Nhật liền đuổi theo Nhân. Bây giờ mọi ánh mắt đều hướng về Lạc Văn và cái người trên xe. Lạc Văn quay sang người yêu mới:
– Sao em che mặt vậy, ra đây anh giới thiệu em với mọi người nè!- Văn thấy lạ vì nãy giờ em người yêu cứ che cái bản mặt xinh đẹp của mình lại.
Cơ mà người đó chính là Lân chứ ai, cu cậu sợ víu khi thấy Lạc Văn đưa đến đây, vừa ngủ gà ngủ gật trên xe do Lạc Văn kêu chở đi chơi, ai dè mở mắt ra thấy Lạc Văn đưa đến đây, hic đúng là số con rệp mà, Lân mếu máo nhìn Văn:
– Đưa em về mau!
– Không, đã đến rồi phải giới thiệu chứ!
– Hai đứa vô nhà chơi chứ, sao ngồi trên xe hồi vậy?- Thanh nói.
– AAAAAA…!- Lân la lên khi Văn giật cái túi che ngang mặt Lân nãy giờ.
– Wow, anh Văn hay thật, dám chứa chấp con đĩ đực độc ác đó hả?- Hưng phùng man trợn mắt, cả An cũng vậy.
Cả nhà ngạc nhiên vô cùng khi Văn lại có người yêu như thế, Văn quay sang nhìn Lân chằm chằm:
– Nói đi, em là ai hả? Sao lại dấu anh….
******************** Nhớ lại ***************************
Chiếc xe có người chủ nhân và một tình yêu mới kia đã đưa họ đến một nơi, đó là nhà của Lân, Lân đã mời chủ nhân của chiếc xe đó vào nhà, hỏi đầu hỏi đuôi mới biết anh chủ nhân của xe tên là Lạc Văn. Lân vui lắm, thế là Lân lại dở trò gạ gẫm, cứ bảo ở nhà một mình buồn, rủ Văn ở lại cùng cho vui, nếu thích thì ở lại đây mãi mãi cũng được… Đến tối:
– Anh ăn đi, sao ngồi im thinh nhìn em zọ?- Lân khó hiểu.
– Ờ ờ, em đẹp lắm!
– Thật không đó?…
– Thật chứ!
– Thế anh có người yêu chưa?- Lân.
– Uk… thì chưa…
– Vậy nếu em nói em yêu anh từ cái ôm của anh thì anh có yêu em hông?- Lân tung chiêu cua trai.
– Uk… thì có, thú thật thì anh cũng yêu em từ cái nhìn đầu tiên rồi!
Lập tức chén đũa đều đặt xuống bàn, hai người lao vào nhau hôn hít…
******************* Hiện tại ***************************
– Em không có ý đó, em yêu anh là thật lòng, em hối lỗi rồi mà, anh tha cho em đi!- Lân buồn bã, đưa ra vẻ mặt hối hận đến không ngờ, ai nấy đều há hốc mồm.
– Nè, hại người cho đã giờ nói thế hả?- Hưng bực mình.
– Đúng đó, ác như cá thác lác còn bày đặt quay đầu là bờ, tội lỗi tội tỗi quá mà!- An hùa theo vk.
– Hai con im đi, người ta biết lỗi thì chúng ta sao có thể ích kỉ không cho họ một lần được sửa sai chứ?- Thanh nói.
– Con cảm ơn bác!- Lân mừng rỡ, bước xuống xe – Con xin lỗi mọi người vì tất cả, cũng tại con yêu anh Hùng, mà ảnh hổng yêu con, con buồn nên mới hóa rồ làm vậy, giờ con có anh Văn rồi, con hứa sẽ không làm điều xàm bậy nữa!
– Anh Văn lại đây em nói nghe nè!- Hưng vắc tay kêu Văn.
– “Tiểu Lân nhà anh lớn tuổi hơn anh đó haha, anh sắp được lại máy bay trai già rồi, haha!”- Hưng nói, rồi cười, làm An và Lân nổi máu ghen.
– Ủa, có sao đâu, hàng còn dán keo, chưa xài mà em, Lạc Văn này vẫn thích dù Tiểu Lân có già có lớn hơn anh đi nữa, anh vẫn yêu em!- Văn cảm thấy rất hạnh phúc, lại ôm Tiểu Lân bé nhỏ vào lòng.
– Thôi được, mọi chuyện qua rồi cứ cho qua, ta sẽ không truy cứu nữa! Chúc hai cháu hạnh phúc!- Quốc nói.
– Dạ, con cảm ơn mọi người nhiều lắm, mình đi thôi anh!- Lân vui mừng khôn xiết, nắm tay Lân đi về một chân trời mới.
Lại có thêm một cặp tình nhân hạnh phúc, dù chỉ là sự tình cờ gặp gỡ…
—————————————— Nhà Na Na ———————————————–
Thằng nhóc Vương Vương đang ngồi trên đùi của Tú, nó nhớ Tú và ba nó quá chừng luôn đó, thấy hai ba nó vừa tới là nó lao như tên bắn ra, người ngợm nó run run những thớ mỡ.
– Thằng nhóc quậy lắm nha anh!- Na Na nói khi đặt xong đĩa táo xuống bàn mời trà.
– Cảm ơn em đã chăm sóc con anh!- Cảnh nói rồi bẹo má Vương Vương một cái.
– Không có gì đâu ạ, thằng nhóc giống như con của em vậy á, em cưng nó lắm!
– Bà già… lè, xấu!- Vương Vương lại chọc tức thím nó nữa rồi.
Nuốt cơn tức, Na Na nói:
– Thế vk ck anh ở lại dùng bữa với em nha!
– Cũng được!- Tú.
Tú phụ Na Na nấu vài món để ăn, còn Vương Vương thì nó đang chơi mini game với ba nó trên phòng khách. Na Na đi lên lấy cái điện thoại, đúng lúc Cảnh lại lấy ít nước uống, hai người chạm mặt nhau, vì Na Na để điện thoại trên tủ lạnh. Na Na tự dưng đỏ ửng mặt mày:
– Em…
– À em cũng muốn uống nước hả? Để anh lấy!- Cảnh lấy thêm một chai đá đông lạnh.
– Không, em không khát, em chỉ lấy điện thoại có chút chuyện thôi!.
Na Na bỏ đi: “Mình được gần anh ấy như thế là đủ rồi, yêu đơn phương cũng được, mình không thể để nhóc Vương Vương hận mình được… không được yêu anh Cảnh nghe chưa Na Na, mày phải tự biết thân biết phận của mày…” Na Na tự trấn an mình… Nấu nướng xong xuôi, gia đình Cảnh và Na Na ăn một bữa no nê, rồi Cảnh phải đưa vk và con về nhà của mình…
************************************** Một năm sau *****************************************
~Sau tất cả mình lại trở về với nhau
Tựa như chưa bắt đầu, tựa như ta vừa mới quen
Sau tất cả long chẳng hề đổi thay
Từng ngày xa lìa khiến con tim bồi hồi
Và ta lại gần nhau hơn nữa
Có những lúc đôi ta giận hờn
Thầm trách nhau không một ai nói điều gì
Thời gian cứ chậm lại, từng giây phút sao quá dài
Để khiến anh nhận ra mình cần em hơn
Tình yêu cứ thế đong đầy trong anh từng ngày
Vì quá yêu em nên không thể làm gì khác
Chỉ cần ta mãi luôn dành cho nhau những chân thành
Mọi khó khăn cũng chỉ là thử thách
Vì trái tim ta luôn luôn thuộc về nhau …~
– Anh yêu em, NHÂN NHÂN à!- Nhật ôm Nhân xoay một vòng.
– Em cũng vậy, em yêu anh, NHẬT NHẬT của em!- Mũi Nhân chạm vào mũi Nhật.
Họ đang hạnh phúc lắm đấy, họ đang ôm nhau trong bộ vest cưới.
– Chúc mừng anh Pa nha! Sớm có cháu đi hé hé!- Hưng và An tặng quà chúc mừng, bên trên tay An đang bế tiểu bảo bối tên Tiểu Hy, đó là đứa bé mà An và Hưng thụ tinh nhân tạo ra đó nha.
– Eo ui, Tiểu Hy xinh xắn quá à, con bé giống Pa ghê!- Nhân nựng má con bé.
– Nè Pa, con em thì nó phải giống em chứ sao giống Pa được!
– Ờ… thì bộ em không phải anh em ruột với Pa sao mà nói không giống?
Hưng cứng họng, hết cải lý nổi với Nhân, Nhật tự dưng đưa hai tay xuống hông rồi lướt qua mông dừng lại, bóp nó một cái nhẹ nhàng, Nhân rùng mình, Nhật thì thầm vào tai Nhân:
– Tối nay, vk ck mình có con luôn em nhe!
Nhân đỏ mặt ngại ngùng…
– Cưới anh, em thấy hối hận quá đi à!
————————————- Seoul, (Hàn Quốc) ———————————-
Trên cầu Banpo với những dòng nước nhiều màu sắc lấp lánh, đầy lãng mạn, giống như một chiếc cầu vồng đầy máu sắc giữa trời đêm. Hùng ôm Hiếu ngồi trên bãi cỏ xanh, lắng nghe những dai điệu du dương đầy hấp dẫn. Hai ánh mắt chạm nhau:
– Em đẹp quá vk ơi!- Hùng khen làm Hiếu ngại ngùng. Hiếu bây giờ còn đẹp hơn xưa nữa, không còn khuôn mặt vali nữa, lúc này là khuôn mặt V-line, làn da trắng mịn hơn, các vết sẹo do bỏng gây ra đều được xóa bỏ.
– Anh…
– Sao thế?- Hùng hỏi.
Tay Hiếu chỉ vào đôi môi của mình, Hùng liền hiểu:
– “Chụt”…- Hai cái lưỡi quấn lấy nhau, nụ hồn say đắm của cặp tình nhân đầy sóng gió diễn ra trong ánh mắt ngưỡng mộ của những cặp đôi người Hàn ở phía xa xa…
———————————— Nhà Cảnh ————————————————
– Vương Vương ngủ rồi đó anh!- Tú.
– Mệt thằng nhóc ghê, anh muốn chịch em lắm luôn òi đó, mà thằng nhóc cứ phá đám hoài, cả năm nay anh chưa chịch em được lần nào! Tội anh chưa hả?- Cảnh ủ rũ mặt mày, bức bối khó chịu, mỗi lần đè Tú ra là Vương Vương nó lại khóc hoặc là chạy vào bất ngờ, đòi này đòi nọ.
– Anh này, giờ con ngủ òi đó! Muốn làm gì thì làm đi, kẻo con thức khỏi làm luôn á!
Thế là Cảnh nhào tới lột ngay cái áo ngủ của Tú ra, cả hai trong tích tắc trần như nhộng… Cảnh la liếm Tú một hồi rồi từ từ đưa cậu nhỏ của mình vào đóa hoa cúc của Tú. Cảnh vừa nhấp quy đầu vào từ từ thì:
– Ba ba, con khác nước!
– ”Ọt”- Cảnh đâm cái lút cán, Tú ré lên.
– AAAA…!
Cả hai luống cuống khi thấy Vương Vương đẩy mạnh cửa bước vào, khổ ghê vậy đó, Vương Vương dụi dụi hai con mắt to tròn của nó:
– Hai ba đang làm gì zọ, cho Vương Vương làm với!
Cả hai vk ck im lặng nhìn nhau:
– À, à, Vương Vương của ba khác nước hả? Con ra ngoài đi, ba lấy liền cho con!- Cảnh nói rồi rút cậu nhỏ ra khỏi mông Tú.
Thằng nhóc Vương Vương lân la chạy lại, lấy tay nắm vào cậu nhỏ của Cảnh, nó bóp bóp:
– Cái gì zẫy ba ba, sao nó lại dính trên người ba ba thế ạ?- Nó ngây thơ ghê.
Tú thì đỏ mặt rồi lại chuyển sang tái xanh, thằng nhóc làm cậu nhỏ của Cảnh không tài nào xìu xuống được, Vương Vường hình như thích nó rồi thì phải, hai ba sẽ giải thích như thế nào đây?….
– Vương Vương, đó là con chim đó con, nó dùng để đi tiểu, con hiểu chưa, thả ra đi, con làm nó đau ba ba đau theo đó!- Cảnh dỗ ngọt thằng nhỏ phá đám.
– Nhưng… con thấy ba ba cho nó vào trong này mà!- Tay Vương Vương lại chỉ sang mông Tú, rồi nó láu cá thọc ngón tay vào trong. Tú trợn tròn hai mắt:
– Con đi ra ngoài ngay cho ba!- Tú mắng nó.
Nó mếu máo, bặm môi, nước mắt tuông rơi, nó giận rồi thì phải, nó chạy ào ra ngoài không quên đẩy cửa cái rầm:
– Anh mặc đồ vào rồi sang dỗ con đi, cũng tại anh hết đó!- Tú quạu.
– Em lại đổ lỗi cho anh rồi, em không cho thử hỏi anh có làm không hả?
– Xí, tại anh, tại anh!
– Gừ, em ở đó mà đổ lỗi cho anh đi, anh thấy em làm hư con rồi đó, đúng là con hư tại “mẹ” mà!
– Nó hư tại cái khẩu súng bậy bạ của anh kia kìa, làm tình không chịu đóng cửa!
Thế đấy hai vk ck cứ cải nhau như mấy bà bán cá ngoài chợ, trong khi đó Vương Vương nằm trong phòng suy nghĩ về những thứ nó vừa thấy, nó nín khóc từ lúc nào rồi, lém lỉnh thật.
********************************** Tòa Án *****************************************
Người mà mọi người trông chờ nhất chính là Mu Lam, cô ả đã cụt một tay và đang đứng trước vành móng ngựa. Chủ tọa đã tuyên án tử hình cổ ả, trước khi chết, ả rất muốn ôm Vương Vương lần cuối, tất nhiên Tú sẽ đồng ý điều này, vì mẹ nào mà không thương con chứ:
– Vương Vương!- Mu Lam rơi nước mắt.
Thằng nhóc nó cứ khép nép, sợ sệt vì bộ dạng của Mu Lam thật giống quái vật.
– Con lại với cô ấy đi, hãy hôn cô ấy, nếu không sau này con sẽ không được gặp và hôn cô ấy nữa đâu con!- Tú.
– Tại sao lại vậy ba ba?- Vương Vương hỏi Tú.
– Vì cô là mẹ của con!- Mu Lam nói với thằng nhóc. Nó tròn xoe mắt nhìn, rồi nó lấy tay chùi nước mắt cho Mu Lam:
– Cô ơi, đừng khóc!- Nó nói thế đấy.
Mu Lam lấy tay chỉ lên má mình, Vương Vương như hiểu ý:
– “Chụt”….- Nó hun thật mạnh.
– Cảm ơn con nhiều lắm, mọi người nhớ chăm sóc nó dùm tôi!- Mu Lam đứng dậy, nhưng ánh mắt vẫn tiếc nuối nhìn thằng nhóc. Mu Lam bị hai anh công an đưa đi. Cả gia đình nhà họ Trương cũng không vui gì mấy với tình cảnh này…
Nhắc đến Lân và Văn thì hai anh chàng này lại đi du ngoạn khắp nơi, vô ưu vô lo mà sống những ngày thật hạnh phúc….
~Giữ chặt bàn tay mình cùng nhau đi hết bao tháng ngày
Mọi điều gian khó ta luôn vượt qua
Để khiến ta nhận ra mình gần nhau hơn
Tình yêu cứ thế đong đầy trong anh từng ngày
Vì quá yêu em nên không thể làm gì khác
Chỉ cần ta mãi luôn dành cho nhau những chân thành
Mọi khó khan cũng chỉ là thử thách
Vì trái tim ta cũng luôn thuộc về nhau…~
—————————– THE END ———————————
*** Tâm sự của tác giả ***: Zin cảm ơn tất cả các bạn đọc giả đã luôn theo dõi và ủng hộ Zin trên từng thước truyện. Mặc dù Zin viết không hay, còn nhiều sai sót, nhưng Zin hứa Zin sẽ cố gắng viết tốt hơn. Và điều hơn hết, Zin luôn tôn trọng đọc giả, Zin cần những đọc giả có đủ sự kiên nhẫn khi đọc hết một câu chuyện rồi mới đưa ra nhận xét, chứ đừng mới đọc những chap đầu thì lên tiếng chê bai, đó là không tốt, những câu chuyện của các tác giả khác cũng thế. Mong các bạn đọc có đủ kiên nhẫn để theo dõi, những người có kiên nhẫn là những người thành công…
Một điều nữa, Zin hết sức xin lỗi vì kết thúc truyện phần V như thế này, đáng lẽ ra nó sẽ còn dài và nhiều nữa, nhưng Zin đã lượt bỏ hết cốt truyện để có được một chap ngắn như thế này, tại mắt Zin cũng hơi mờ, cũng có thể là sắp mù nên Zin tránh tiếp xúc với máy tính. Các đọc giả thân yêu đừng buồn, Zin sẽ viết tiếp phần 6: “Cậu nhỏ sao hoài không lớn-mẹ ơi đừng khóc!” để gửi đến các đọc giả những điều ý nghĩa trong cuộc sống, không phải lúc nào chúng ta cũng cần sự vui tươi, mà chính những nỗi buồn sẽ giúp ta trưởng thành hơn trong cuộc sống… Vậy nên các bạn cứ bình tĩnh sống như Zin nhé, cứ yêu đi vì cuộc đời cho phép, cơ mà Zin hông có nhiều chuyện đâu, nhưng ai hỏi là Zin nói à!***
Thuộc truyện: NHÀ CÓ 4 UKE – by Hải Anh
- Nhà có 4 uke - Chap 1: Đừng rên nữa
- Nhà có 4 uke - Chap 2: Nhọc
- Nhà có 4 uke - Chap 3: Sốc
- Nhà có 4 uke - Chap 4: Phút lắng đọng
- Nhà có 4 uke - Chap 5: Má về
- Nhà có 4 uke - Chap 6: Dạy thế
- Nhà có 4 uke - Chap 7: Mình hẹn hò thầy nhé
- Nhà có 4 uke - Chap 8: Mình hẹn hò thầy nhé 2
- Nhà có 4 uke - Chap 9: Đi học trở lại
- Nhà có 4 uke - Chap 10: Chuyện lạ bắt đầu
- Nhà có 4 uke - Chap 11: Chuyện lạ bắt đầu 2
- Nhà có 4 uke - Chap 12: Chị em Mu Lam
- Nhà có 4 uke - Chap 13: Kim Na Na
- Nhà có 4 uke - Chap 14: Hiếu không đi học
- Nhà có 4 uke - Chap 15: Lặng bước
- Nhà có 4 uke - Chap 16: Tiếng sáo đầy ma mị
- Nhà có 4 uke - Chap 17: Rạp chiếu phim
- Nhà có 4 uke - Chap 18: Chuyến cắm trại bắt đầu
- Nhà có 4 uke - Chap 19: Tú chết
- Nhà có 4 uke - Chap 20: Bìa rừng đầy máu
- Nhà có 4 uke - Chap 21: Cơn mưa buốt lòng
- Nhà có 4 uke - Chap 22: Lớp võ thuật
- Nhà có 4 uke - Chap 23: Nỗi nhớ vô bờ
- Nhà có 4 uke - Chap 24: Mùi sát khí
- Nhà có 4 uke - Chap 25: Lời nói thật
- Nhà có 4 uke - Chap 26: Bãi biển sexy
- Nhà có 4 uke - Chap 27: Có nên trở lại
- Nhà có 4 uke - Chap 28: Ngục tối
- Nhà có 4 uke - Chap 29: Em yêu anh
- Nhà có 4 uke - Chap 30: Vô vọng
- Nhà có 4 uke - Chap 31: Vô vọng 2
- Nhà có 4 uke - Chap 32: Vô vọng 3
- Nhà có 4 uke - Chap 33: Vô vọng 4
- Nhà có 4 uke - Chap 34: Gật gù tiêu hủy
- Nhà có 4 uke - Chap 35: Đêm lạnh
- Nhà có 4 uke - Chap 36: Dứt
- Nhà có 4 uke - Chap 37: Ám ảnh
- Nhà có 4 uke - Chap 38: Vô vọng 5
- Nhà có 4 uke - Chap 39: Vô vọng 6
- Nhà có 4 uke - Chap 40: Vô vọng 7
- Nhà có 4 uke - Chap 41: Nghịch tập
- Nhà có 4 uke - Chap 42: Nghịch tập 2
- Nhà có 4 uke - Chap 43: Like
- Nhà có 4 uke - Chap 44: Lắc lẻo
- Nhà có 4 uke - Chap 45: Phút đắng lòng
- Nhà có 4 uke - Chap 46: Kế hoạch hãm hại mới
- Nhà có 4 uke - Chap 47: Tìm đâu
- Nhà có 4 uke - Chap 48: La lên
- Nhà có 4 uke - Chap 49: Mạo hiểm
- Nhà có 4 uke - Chap 50: Bất chấp
- Nhà có 4 uke - Chap 51: Vô vọng 8
- Nhà có 4 uke - Chap 52: Vô vọng 9
- Nhà có 4 uke - Chap 53: Vô vọng 10
- Nhà có 4 Uke - Chap 54: Gió lùa
- Nhà có 4 Uke - Chap 55: Những ngày đen tối 1
- Nhà có 4 Uke - Chap 56: Những ngày đen tối 2
- Nhà có 4 Uke - Chap 57: Những ngày đen tối 3
- Nhà có 4 Uke - Chap 58: Những ngày đen tối 4
- Nhà có 4 Uke - Chap 59: Những ngày đen tối 5
- Nhà có 4 Uke - Chap 60: Gặp nhau cả lũ
- Nhà có 4 Uke - Chap 61: Bước chầm chậm
- Nhà có 4 Uke - Chap 62 và 63: Nguy rồi
- NHÀ CÓ 4 UKE - Chap 64: Cho anh ôm một lần thôi
- Nhà có 4 Uke - Chap 65: Quậy phá đi
- Nhà có 4 Uke - Chap 66: Hoảng Loạn
- Nhà có 4 Uke - Chap 67: Nắng cực nắng cực
- Nhà có 4 Uke - Chap 68: Chiều tàn
- Nhà có 4 Uke - Chap 69: Yêu em hơn chính anh
- Nhà có 4 Uke - Chap cuối: Sau tất cả
- Nhà có 4 Uke - Chap ngoại truyện: Vương Vương lầy
huy says
K tán thành cái kết của tg!! Lân giết và hại biết bao nguời mà k bị j….haz!!!! K biết công bằng, lòng nguời ở đâu nữa!!!!
Hải Anh says
bạn nói vậy còn ác hơn cả Lân á, hối hận là đc mà!
an says
Giết nguời mà xin lỗi là được à!! Góp ý tí xíu!!!!
Hải Anh says
Tháng 7 tháng cô hồn nhe, bớt “Ác” đi, truyện Zin chỉ có các uke-seme và các bánh bèo hiền lành sống xót, còn bánh bèo độc ác như Mu Lam thì chết hết á!
nhan says
Hazzz z là hết luôn r đó hả
Hải Anh says
phần 6 là cậu nhỏ sao hoài không lớn, mẹ ơi đừng khóc nhé bạn! Nhà có 4 uke thì hết òi!
uke says
truyen hay qua
dũng says
Tú đâm ọt lút cán cảnh
Vương vương cầm cái đó của cảnh bóp bóp
Chọc ngón tay
Hahha
ẩn bút cư sĩ says
đúng là chỉ cần hối lỗi là được, nhưng mà nhân vật Lân đã tạo ra quá nhiều ác nghiệp, tính theo thiên lí phải trời đất ko dung, lòng người oán hận. mình ko tán thành cách sắp xếp kết cục của tác giả đối vs nhân vật này. dù là có hối lỗi rồi đi chăng nữa thì tính ra cậu ta cũng phải chịu một kết cục thích đáng.
Hải Anh says
Ác dữ thím, mua thuốc uống bớt ác đi!, Lân chết ai ở với Lạc Văn thím???
ẩn bút cư sĩ says
ukm, tác giả nói đúng. có lẽ tôi hơi ” hiền”
vodanh161 says
Thế cũng phải…
Hải Anh says
^_^
ẩn bút cư sĩ says
mà này tg giả, dám hỏi có thể kết bạn vs tg được hk z
Hải Anh says
zạ được!
ẩn bút cư sĩ says
z tên facebook của tg là j z
Hải Anh says
Phạm Nguyễn Duy Nhân
DuyHL says
ok tg, chăm phần chăm sẽ ko lm phiền tg. chỉ là kb để có j còn hỏi tg một số vấn đề trong lúc viết truyện thôi. hứa
Athur says
Zin ơi avt của fb zin là hình zin đeo cái khăn màu đỏ đúng hok nà???
Athur says
Mình vừa kb vs zin xog đấy
Athur says
Tên fb Nguyễn đăng quang huy á nha zin
Tiến Quang says
Ác vậy mà vẫn hạnh phúc là sao trời???
Có lẽ tui cũng cần ác dần đều biết đâu lại tìm thấy tình yêu sét đánh ^(oo)^
Của tưởng Lân+ Mu Lam+ Lạc Văn sẽ tạo ra bộ 3 huyền thoại cơ…ai ngờ Thật Không Thể Tin Nổi ∩__∩
Chuyện có tất cả mấy phần vậy Zin Zin???
Mau ra phần mới nha!!! Lót dép hóng ^_^||
Hải Anh says
Không đọc kĩ hở, cuối chap 70 có giới thiệu phần 6 “Cậu nhỏ sao hoài không lớn-mẹ ơi đừng khóc!” đó!
Kyle says
Cái gì vậy trời!!! Thằng đĩ Lân làm bao nhiêu điều ác độc như vậy mà cuối cùng vẫn đc hạnh phúc là sao, mình cứ nghĩ rằng vì luật nhân quả tg sẽ cho nó bị trừng phạt thích đáng giống như Mu Lam chứ, ai ngờ đâu. Ko chỉ riêng mình đâu nha, cái kết kiểu này làm cho rất nhiều người ko hài lòng đó…..
Hải Anh says
Ko thể để Lạc Văn cô đơn đc, cấm ý kiến nữa, gừ!
Hiếu says
Phản ứng mạnh quá zin ơi??
Nặc Danh says
Zin vit hay tu chuong dau den duoi ( cang ngay nv phan dien cang ac)
Jay Đắc says
Xin đc mạng phép viết bình luận dài :
– Mình đã theo dõi nhiều chap chuyện bạn viết rất hay mọi người luôn chong chờ từ bạn
– Bối cảnh của bạn viết phù hợp, với cuộc sống hiện thực, lên án những tội ác đời thường,nhiều diễn biến kịch tính hồi hợp
– Từ mở đầu cho đến khi kết thúc các chap bạn có thể khiến đọc giả trông ngóng từng tập chuyện bạn đưa ra
– Hãy cố gắng tiếp tục và phát huy bạn nhé . Hay nghĩ ngơi và vui mừng với kết thúc chap này của bạn khi nào sức khỏe ổn định hãy viết tiếp chúng tôi hi vọng nhiều ở bạn .
THÂN CHÀO ! Jay Đắc .
Sky nguyen says
Haizz… Z là hết lun phần 5 roài bùn ghê ước j truyện có quài ko hết! À mà tg cho e hỏi truyện có thật ko tg?
Hàn Dương __GCĐ says
Truyện này gay cấn thiệt. Đọc chương 4-5 muốn sĩu luôn…
Tg có ý tưởng tượng kinh khủng và có khả năng sẽ là người có được nhiều bí kíp giết người lắm đây… Truyện rất hay… Thích ghê z đó…………
Phát says
Chương 1,2,3,4 là j vậy zin
Kelvin says
Rất hay thanks e nhiều
Quan says
Good cong nhan ban co mot đau oc sieu kinh khung un ak
bảo anh says
Anh zin viết truyện nào cũg hay hết ák k.t đều có hậu ko hà đọc truyện như ở ngoài đời thật z ák a hảy ra nhiều truyện hay nửa nhá…
Nhân love Pii says
Bn viết truyện hay đó phần đầu mk thấy cg ko hay cho lắm nhưng mấy phần cuối bn viết rất hay
Hiếu Oppa says
Truyện của t/g rất hay phần nào cũg hay có pha thêm hài hước làm truyện đỡ chán
my tra says
Chuyen hay qwe zin ui yui zin nhiu som za tac pham moi nha
Phạm phạm says
Truyện này rất hay phải nói là rất rất và cx rất mún tg lm típ nhưng mà mik thấy cái kết cx hay nên bỏ ý định đó roài ??
Duy says
Cho mình hỏi nhà có 4uke là phần 5vậy câu chuyện của Vũ và Bảo Bảo là phần mấy và câu chuyện osin bé nhỏ lên giường với anh nào có tiểu phong và tiểu lộc con của vũ và bảo là phần mấy dạ
Phát says
Phần 1,2,3,4 là j vậy zin