Truyện gay: Nhà có 4 uke – Chap 1: Đừng rên nữa
Tác giả: Hải Anh
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
– A a a a a a a a a a a a a a a a a a… Á!!!
– ” Hú hu… hú ú ú ú ú… á ha ha ha, á ha ha ha!…”
– Em hông coi đâu anh ba… huhu!
– Hàng đã thế mà hem coi hả?
– Hông mà… á !
Bé út ( Tấn Hưng) và bé ba ( Duy Nhân) đang làm gì thế hem biết…
– Em hông con đâu mà huhu!- tay nắm lấy áo bé Nhân năn nỉ.
– Hem được, anh có hàng khủng thế mà em hem chịu là sao hả?
– ” Buông tui ra… A a a… cứu tui… hép mi… hép mi!!!”- tiếng động cực kì khêu gợi vang lên dữ dội.
– Huhu… anh hai ơi, cứu út đi huhu!!!- bé út nằm trên giường ôm con gấu bông mà khóc lóc, mắt không dám nhìn cái “kia”.
– Xem đi mà út, anh ba thương, xem đi nha nha???- bé Nhân cứ đứng nắm con gấu bông mà kéo khỏi mặt em mình, để cho em nó xem cái “kia”.
– “Xoạt… xoạt… thịt ngươi ngon thật, á ha ha ha!!!”- tiếng ăn thịt người lại lần nữa vang lên.
– Anh hai, cứu út với huhu!- út nhìn màn hình vi tính mà bé Nhân mở phát hoảng cả lên…
– Lè… em yếu vía quá à… haha… anh hai ko giúp đc em đâu… kể cả anh cả cũng vậy, hai ổng sợ mà thấy mồ nội luôn haha!- bé Nhân cười bể bụng nhìn em út sợ hãi.
Trên màn hình vi tính ” An – na – beo (búp bê ma đáng sợ!)” đang moi ruột một người đàn ông nằm trên ghế, con búp bê không chớp mắt, miệng nhai sột soạt thịt của người đàn ông… hai tay búp bê ôm chặt đầu người đàn ông để ăn hai con mắt, bộ áo búp bê dính đầy máu đỏ, con búp bê độc ác tiếp tục ăn tới não, máu chảy càng nhiều, người đàn ông thê thảm đến đáng sợ, người ngợm rách toạt, nội tạng lòi ra, nào xương, nào tủy, nào phèo, nào phổi, nào tim, nào gan, nào ruột thừa lẫn hai quả thận cũng được trưng bày trong vũng máu… An – na – beo sung sướng mà ăn, nó cứ cười : ” Á ha ha ha ha… Á ha ha ha ha…”… Chiếc ghế nó hay ngồi đong đưa, nến trắng tự động tắt, căn nhà tối om, những vết máu được nó vẽ ngệch ngoạc trên tường, những chiếc rèm cửa bị xé toạc, dính đầy máu tươi, con búp bê mặt lấm lem cười mãn nguyện sau khi đã ăn xong người đàn ông tội nghiệp… Nó trở về với cái ghế cũ, ngồi xuống, nhấp nhô tới trước rồi lại ngã ra sau, miệng cười, mắt trợn: ” Á ha ha ha ha… á ha ha ha ha!!!”…
Bé út bức quá ngất xỉu… bé Nhân cũng hoảng lắm, tưởng em út chỉ khóc thôi ai dè sợ víu ngất xỉu luôn… Lúc này bé cả ( Thanh Tú) chạy vào:
– Có chuyện gì vậy ba bèo?
Nhìn trên giường thấy bé út mặt mày đầy nước mắt nước mũi, mắt nhắm nghiền, bé cả quát bé Nhân:
– Nè… em… em làm gì út khóc đến ngất thế hả?
– ” Á ha ha ha ha… á ha ha ha ha!!!”- An – na – beo nhìn bé cả cười man rợn.
Bé cả run người, trợn mắt, mồm há hốc:
– Ba bèo, em dám… hic… út ơi, cho anh ngất chung với!!!- “Rầm”…
Thế là bé cả ngã đùng xuống giường, bá đạo với cuốn phim ” Ngôi nhà của Annabell” bé ba mới mua, chống cằm nhìn hai đứa yếu vía, bé ba lắc đầu:
– Chời đất!!!… Gì zẫy chời? Mẹ beo nữa, dọa thì dọa dữ dội zô chớ!… Dọa gì đâu mà hai ổng chưa tè ra quần mà hết phim mất têu… haizz…
Bé Nhân tắt phim, lấy mền đắp cho hai anh em của mình:
– Là lá… cho em ngủ chung với haha!!!
* Nửa đêm: 0h 00p *
– ” Hú hu…hư hư… trả quần lại cho teo… teo… teo???… trả quần lại cho teo hư hư…”- một bàn tay mò quần.
– Làm cái gì zẫy, bỏ tay em ra huhu!!!- bé út bị mò trúng chêm.
– Hai đứa này thiệt tình!- bé cả cáu, khi bị bé ba mò chêm.
– ” Hư hư… quần của teo… trả teo đây???”- bé ba tiếp tục mò mò lung tung.
– Gừ… ” chách”- bé cả bực bội đập tay bé ba một phát.
– Eo, đứa nào? Đứa nào dám đánh tay tao? Nói? Đứa nào!- bé ba hết mộng du đứng dậy, hiên ngang trên giường quát.
– Là tao!!!- bé cả chu mỏ, eo ui zễ chương kinh khủng.
– Anh ba mộng du hoài à, em sang ngủ với anh hai đây!- bé út ngáy ngủ ôm con gấu đô rê mon sang với bé hai (Thế Hiếu) để ngủ.
– Nè út, coi không biết đường sang đó, để anh dắt em đi cho!- bé cả vội xuống giường đuổi theo bé út, tại vì bé út hay mất phương hướng kể cả ở nhà, có khi sáng dậy đứng trước cầu thang cả ngày bé út vẫn không tìm được đường xuống, ưng là hét lên rồi tính nhảy xuống cầu thang cho nhanh! Cũng may là có bà ở trông thấy…
– Đại ca à! Để cho út tự đi đê, anh lo ngủ sáng mai còn đến trường dạy nữa chớ!…( đầu bé ba nghĩ: ” Hố hố, út à xem thử đi đường nào tới phòng anh hai đây… ồ zé!”)
– Em mới ngủ đi đó! Thấy ghét!- bé cả quạu, quay sang nắm tay út:
– Để anh dẫn út đi ha!
– Dạ… hihi!
Thế là bé cả và bé út sang phòng bé hai, trong phòng:
– Ui mẹ ơi!… lạnh quá, hic… đi hết mất tiêu… còn mình tui… hic… quá đáng… thật là quá đáng… hic!!!- bé ba trùm mền than thở, sợ ma thấy mồ bày đặc làm màu.
Lát sau…
– ” Á ha ha ha ha… trả mạng lại cho tao… huhu…”
– Cái… cái gì zạ?- bé ba run run chân…
– ” Hú hu… trả mạng lại cho tao!”
– Hic… con ăn ở có đức lắm ma ơi, ma thương con mà về tu luyện thêm đi… con hông có mạng cho ma đâu… hic!- bé ba run cập cập.
Tiếng rên lại kêu lên, rèm cửa sổ bay phất phơ, một đôi bàn tăng trắng hiện ra…
– Á…- bé ba la lên rồi ngất xỉu.
Cánh cửa mở toang:
– Nhanh nha… vô tuột quần ba bèo giấu đi hai đứa!- bé cả hối thúc bé hai và bé út.
( Lúc nãy, khi bé ba đang ở trong phòng một mình thì bên phong bé hai:
– Sao hai người qua phòng em chi?- bé hai hỏi.
– Ba bèo nó quậy, ngủ hông có được, với lại ba má đi công tác chưa về, nhà có 4 đứa à, em thì ngủ một mình, anh thì ngủ với bé út, thỉnh thoảng ngủ với ba bèo, mà lần nào ngủ với nó, nó cũng mộng du rồi mò bóp này nọ… chưa kể, nó còn mua phim ma dọa em út ngất luôn kìa! Chưa thấy ai xấu tính như nó hết!!!- bé cả than này than nọ.
– Em sợ ma huhu…- bé út ôm chặt con gấu nhìn bé hai.
Bé hai đang ngồi trên giường với hai bé kia, bé hai thật đẹp, ăn mặc hết sức sexy, chân tay trắng nõn, mặc áo thun ba lỗ ngủ mà phát ghiền, môi cong lên một đường nhìn bé út:
– Khóc gì khóc hoài vậy út? Mắt em như con gấu trúc rồi mà còn mít ướt!- tuy bé hai khó tính nhưng bé hai luôn thương em út của mình nhất nhà đấy.
– Dạ… út hông khóc nữa đâu!- Bé út cười, lại ôm bé hai cái.
– Anh có kế này nè, ba bèo nó xạo lắm hai đứa, hôm bữa anh thấy nó đi qua mấy cái mộ mà sợ tái cả mặt cơ đấy, thế mà mở phim ma chả gây hấn được gì cho nó, hay là ba đứa mình dọa nó một trận nên thân đi, hai đứa thấy sao?- bé cả cười.
– Ok!- bé hai nháy mắt.
– Em thấy tội anh ba quá à!- bé út xụ mỏ.
– Chời đất! Dọa cho nó ngất để báo thù cho chúng ta chứ út!- bé cả khuyên.
– Dạ hihi…- bé út cười đi theo hai anh.
____P/s: Gừ, ba bèo này có ở đây nãy giờ mấy người sẽ không “sao” đâu!!!____)
Theo như kế hoạch, bé hai và bé út sẽ tuột quần bé ba, bé cả sẽ đem đi giấu:
– Xong rồi… he he… ba bèo ới ời ơi!- bé cả gọi bé ba dậy.
Bé ba dụi dụi mắt:
– Ủa đây là đâu?
– Chời? Em khùng rồi hả? Có mất nhận thức hông ba bèo?- bé cả cười sặc sụa khi thấy bé ba diễn sâu.
Bé ba chợt nhận ra… Cái quần? Cái quần đã biến mất, mặt bé ba chuyển từ trắng hồng sang đỏ au:
– Quần em đâu?- hỏi một câu ngớ ngẩn.
– Hé hé!!!- ba bé kia đứng bụm miệng cười, bé út lên tiếng:
– Chu choa, anh ba đó nha, mặc quần sịp đỏ tươi luôn, hấp dẫn quá à… hihi!
Bé ba càng ngày càng ngượng:
– Gừ có trả quần cho em hông hả?
– Ai lấy mà trả em!- bé hai lên tiếng.
– Nè, anh hai, anh không làm thì cùng là anh lấy, anh thông minh, nham hiểm nhất cái nhà này, không phải anh thì là ai lấy, ông anh cả đần chắc?- bé ba nổi quạu vì gió luồng vào kẽ háng mát quá…
– Vừa phải thôi nha! Anh không có lấy!- bé hai cũng bực bội.
– Út, em lấy quần của anh phải hông?
– Âu có âu, em làm gì lấy quần của anh!- bé út lắc đầu nguầy nguậy.
– Anh CẢ???- bé ba trợn mắt.
– Uk thì… hihi…- bé cả lùi lại một bước.
– Đưa em mau!
– Dưới gối em đó!- bé cả nói, òi lấy bé hai làm bia đỡ đạn, vì bé cả biết chắc sau khi mặc quần vào rồi bé ba sẽ ôm gối phang vào đầu bé cả cho đến khi bất tỉnh mới thôi ớ…
– Gừ…- bé ba tiến lại gần chỗ bé cả đang nấp sau bé hai.
– Đi ngủ thôi!- mệnh lệnh từ miệng bé hai phát ra.
– Em cũng buồn ngủ nữa, anh hai cho em ngủ với nhé?- bé út nũng nịu.
– Uk…- Xong xuôi bé hai dắt bé út về phòng ngủ.
Trong phòng chỉ còn lại bé cả và bé ba:
– Tha cho anh đi ba bèo, em mà đánh mai anh khỏi đi dạy luôn đó!- bé cả mặt đáng thương.
– Tha sao được… Zo ” Chả”…- bé ba tung một cú chưởng, bé cả dính chưởng bay lên giường, lăn đùng ra ngủ say sưa… bé ba lắc đầu:
– Ngủ tiếp thôi…
********* Sáng hôm sau *************************
– Dậy,,,, dậy,,, nhanh lên không em xé quần từng người một đó!- bé ba hối thúc cái đám ham ngủ dậy.
– Từ từ… gà chưa gáy mà em đã gáy rồi ba bèo!- Người đâu tiên bị gọi là anh cả trong nhà.
– Gáy cái đầu anh ý, trễ giờ đến trường rồi kìa, giáo viên gì kì cục zị? Hàng tồn kho đại học thả ra hả?- bé ba chống nạnh, đung đưa cái đồng hồ chỉ 8h00p…
– Hic, sao ko gọi anh sớm hơn chứ? Chời ơi chời, trễ giờ khai giảng cái anh băm em ra đó ba bèo!- bé cả víu lật đật dậy thay đồ ngay.
– Mô phật, mới 7h00p thôi mà, khai giảng tới 7h15p lận ông tướng đần, lè…- bé ba liền tẩu thoát vì đã lừa được ông anh của mình, mục tiêu tiếp theo là…:
– Út ơi, dậy đi ăn sáng với anh ba nà!- vừa gõ cửa vừa kêu dữ dội.
– Im coi, mới sáng om xòm hết là sao mạy?- bé hai trong phòng bực bội.
– ” Ngủ lâu, râu mọc dài, mà râu mọc dài là zai hông thích, mà zai hông thích thì đích của chúng ta bỏ không đó hai chế ới ời ơi!!!”- bé ba đứng ngâm thơ, mồm nhai khô bò buổi sáng.
– Anh ba dẫn út đi ăn hả?- bé út ôm con gấu đô rê mon ra đứng trước cửa hỏi.
– Dẹp con chồn xanh này lại đê, ôm gì ôm vài zẫy, lo kiếm thèn nào đó rước sớm đi ớ!
– Kệ em, anh ba dẫn em đi ăn nha?
– Ừ, tất nhiên, anh ăn, em ăn, tiền em thanh toán á!- bé ba cười tươi như hoa mặt chời.
– Y mà, bao út y, út nghèo rách túi luôn, còn có 7 triệu mấy để mua máy chụp ảnh mà huhu!
– Ủa còn mớ tiền má cho tuần trước đâu?- bé ba khó hiểu.
– Anh mượn hết để mua phim ma òi còn hỏi nữa, út còn chưa đòi nà!
– Ủa zẫy hả?… hihi… thôi em tự đi ăn mình nha!- bé ba chuồn ngay.
– Chờ em zới anh ba, huhu, anh ba!!!- bé út liền đuổi theo…
Một người trong phòng nhìn hai đứa em lắc đầu:
– Thiệt tình, đám này chừng nào mới lớn đây?
– Hai, anh đi dạy nha, coi chừng hai đứa nhỏ đó!- bé cả qua chào rồi đến trường để dạy ngày đầu tiên.
– Ukm, anh yên tâm!
Sau khi bé cả đi thì:
– Bắt thằng Tiến, đánh gãy chân nó cho tao!- bé hai gằn giọng.
– ” Zạ zạ đại ca!”- đầu bên kia hoảng sợ.
– Nhanh đi! Chiều tao qua thưởng cho tụi bay!- bé hai cười hiểm độc.
– ” Zạ zạ!”
Bé hai bỏ điện thoại xuống, rồi thay đồ rồi đi ra ngoài….
***** Quán phở **************
– Út ngồi đi, để anh kêu phỏ ha!- bé ba hăng hái.
– Hihi… em phở gà hai trứng nhá anh ba đẹp zai!
– Lè, em cũng có hai trứng đó, tự lấy mà ăn!
– Hem được, ăn rồi người yêu em xài gì anh?- bé út hỏi ngớ ngẩn.
– Chời, muốn có chồng lắm rồi hả?
– Âu có, út còn nhỏ mà!
– Xạo ke, á trai đẹp kìa út ơi!- bé ba lóa mắt vì zai.
– Đâu… đâu Pa?- bé út cũng hớn hở dòm ngó.
– Đó đó!
– Đâu?
– Anh mặc áo đen đó!
– Em thấy ùi, đẹp gì âu anh ba?
– Của anh đó!
– Ủa, hồi nào sao út hông biết?
– Tại út chưa biết thui!- bé ba làm chảnh.
Chàng trai lọt vào tầm mắt của bé ba tiến lại bàn phở của hai người:
– Chào hai em!- chàng trai mỉm cười.
– Zạ… chà..o…. a..nh…- bé ba vì mê trai mà hoa cả mắt.
– Em chào anh hihi!- bé út cười làm chàng trai ngượng ngùng.
– Anh tên Nhật, 16 tuổi, hai em tên gì?
– Em tên Hưng, 14 tuổi ạ, đây anh ba của em tên Nhân 16 tuổi!
– Nè nè, ai mướn em giới thiệu chứ? Để anh…- bé ba nhìn chàng Nhật:
– Bằng tuổi nhể? Đẹp trai nhể? Tiếc là… ta đây ko thích thằng nào bằng tuổi á!
– Hả?- Nhật đơ người khó hiểu.
– Pa hem thích cho em nhá?- Út cười .
– Của anh, út tìm thằng khác đê!
– Hai em nói gì thế?
– À không có gì! Anh ngồi ăn chung luôn ha?- bé ba lễ phép, ra dáng một uke ngoan hiền.
– Cảm ơn, mấy em ăn đi!- Nhật cười.
– Dạ hihi…
Lúc sau:
– Xin lỗi anh, út đi vệ sinh với anh!- bé ba kéo út đi.
– Em hem có buồn tiểu mà Pa!
– Đi với anh đi mà!- Thế là bé út bị lôi đi. Nhật vì thấy hai người đẹp zễ thương nên ngồi thẩn thờ, nguyên tô phở nhiêu thịt nhiêu rau gắp cho hai đứa uke họ Trương hết trơn… Haizz, đến nỗi hai đứa bỏ đi vệ sinh mà cũng không biết…
Bé ba dắt bé út không phải đi vệ sinh mà là trốn về, để trai đẹp bao chầu này, tiết kiệm tiền tối đi xem phim kinh dị, út há mồm:
– Pa chơi kì ghê, lỡ anh ấy hông có tiền trả thì sao?
– Úi xời, kệ chú ấy! Mình về đi câu cá ha út ha?
– Thế thì nghe Pa êu dấu của em hết á!- út thích nhất câu cá nên nghe là theo liền….
Hai đứa tung tăng về nhà… Ai kia trong quán:
– Nè cậu, tính tiền phở chứ! Nãy giờ ngồi 2 tiếng đồng hồ mà chưa về sao?- bà chủ quán đứng chống nạnh.
– Ơ…- Nhật chợt tỉnh cơn mê mị.
– Tính tiền!- bà chủ cười đe dọa.
– Hai bé đáng yêu đâu dì thấy không?
– Không, thấy 5 tô phở chưa tính tiền! ( út 2 tô, bé ba 2 tô, Nhật 1 tô).
– Tiền đây, khỏi thối!- Nhật móc tờ 200k đưa cho bà chủ.
– Ô chúc quý khách ngon miệng, lần sau ghé quán tiếp nha!- bà chủ mừng rơn chạy vô làm việc tiếp… Nhật lắc đầu:
– Hai bé dám chơi anh… được lắm…( Hết chap 1:…Hay thì like, comment nhiều thì viết tiếp, truyện còn zài, zai đẹp còn nhiều!)?
Thuộc truyện: NHÀ CÓ 4 UKE – by Hải Anh
- Nhà có 4 uke - Chap 1: Đừng rên nữa
- Nhà có 4 uke - Chap 2: Nhọc
- Nhà có 4 uke - Chap 3: Sốc
- Nhà có 4 uke - Chap 4: Phút lắng đọng
- Nhà có 4 uke - Chap 5: Má về
- Nhà có 4 uke - Chap 6: Dạy thế
- Nhà có 4 uke - Chap 7: Mình hẹn hò thầy nhé
- Nhà có 4 uke - Chap 8: Mình hẹn hò thầy nhé 2
- Nhà có 4 uke - Chap 9: Đi học trở lại
- Nhà có 4 uke - Chap 10: Chuyện lạ bắt đầu
- Nhà có 4 uke - Chap 11: Chuyện lạ bắt đầu 2
- Nhà có 4 uke - Chap 12: Chị em Mu Lam
- Nhà có 4 uke - Chap 13: Kim Na Na
- Nhà có 4 uke - Chap 14: Hiếu không đi học
- Nhà có 4 uke - Chap 15: Lặng bước
- Nhà có 4 uke - Chap 16: Tiếng sáo đầy ma mị
- Nhà có 4 uke - Chap 17: Rạp chiếu phim
- Nhà có 4 uke - Chap 18: Chuyến cắm trại bắt đầu
- Nhà có 4 uke - Chap 19: Tú chết
- Nhà có 4 uke - Chap 20: Bìa rừng đầy máu
- Nhà có 4 uke - Chap 21: Cơn mưa buốt lòng
- Nhà có 4 uke - Chap 22: Lớp võ thuật
- Nhà có 4 uke - Chap 23: Nỗi nhớ vô bờ
- Nhà có 4 uke - Chap 24: Mùi sát khí
- Nhà có 4 uke - Chap 25: Lời nói thật
- Nhà có 4 uke - Chap 26: Bãi biển sexy
- Nhà có 4 uke - Chap 27: Có nên trở lại
- Nhà có 4 uke - Chap 28: Ngục tối
- Nhà có 4 uke - Chap 29: Em yêu anh
- Nhà có 4 uke - Chap 30: Vô vọng
- Nhà có 4 uke - Chap 31: Vô vọng 2
- Nhà có 4 uke - Chap 32: Vô vọng 3
- Nhà có 4 uke - Chap 33: Vô vọng 4
- Nhà có 4 uke - Chap 34: Gật gù tiêu hủy
- Nhà có 4 uke - Chap 35: Đêm lạnh
- Nhà có 4 uke - Chap 36: Dứt
- Nhà có 4 uke - Chap 37: Ám ảnh
- Nhà có 4 uke - Chap 38: Vô vọng 5
- Nhà có 4 uke - Chap 39: Vô vọng 6
- Nhà có 4 uke - Chap 40: Vô vọng 7
- Nhà có 4 uke - Chap 41: Nghịch tập
- Nhà có 4 uke - Chap 42: Nghịch tập 2
- Nhà có 4 uke - Chap 43: Like
- Nhà có 4 uke - Chap 44: Lắc lẻo
- Nhà có 4 uke - Chap 45: Phút đắng lòng
- Nhà có 4 uke - Chap 46: Kế hoạch hãm hại mới
- Nhà có 4 uke - Chap 47: Tìm đâu
- Nhà có 4 uke - Chap 48: La lên
- Nhà có 4 uke - Chap 49: Mạo hiểm
- Nhà có 4 uke - Chap 50: Bất chấp
- Nhà có 4 uke - Chap 51: Vô vọng 8
- Nhà có 4 uke - Chap 52: Vô vọng 9
- Nhà có 4 uke - Chap 53: Vô vọng 10
- Nhà có 4 Uke - Chap 54: Gió lùa
- Nhà có 4 Uke - Chap 55: Những ngày đen tối 1
- Nhà có 4 Uke - Chap 56: Những ngày đen tối 2
- Nhà có 4 Uke - Chap 57: Những ngày đen tối 3
- Nhà có 4 Uke - Chap 58: Những ngày đen tối 4
- Nhà có 4 Uke - Chap 59: Những ngày đen tối 5
- Nhà có 4 Uke - Chap 60: Gặp nhau cả lũ
- Nhà có 4 Uke - Chap 61: Bước chầm chậm
- Nhà có 4 Uke - Chap 62 và 63: Nguy rồi
- NHÀ CÓ 4 UKE - Chap 64: Cho anh ôm một lần thôi
- Nhà có 4 Uke - Chap 65: Quậy phá đi
- Nhà có 4 Uke - Chap 66: Hoảng Loạn
- Nhà có 4 Uke - Chap 67: Nắng cực nắng cực
- Nhà có 4 Uke - Chap 68: Chiều tàn
- Nhà có 4 Uke - Chap 69: Yêu em hơn chính anh
- Nhà có 4 Uke - Chap cuối: Sau tất cả
- Nhà có 4 Uke - Chap ngoại truyện: Vương Vương lầy
Vô danh says
Típ đê t/g . Hay wá ak . 🙂
Taolagay says
Hay quá tác giả ơi
Nhớ ra chap ms sớm nhất có thể nha
Key says
Hay wá zjn ơj mau ra chap ms nka
Tùng says
Tg ơi mình thấy nội dung rất hay nhưng tg sửa cách viết nhé. Đừng dùng những từ điệu quá nghe bóng lắm. Dù j cũng là con trai đừng tạo cho người đọc cảm giác ẻo lả nhé
khánh says
hay wa … hay tuyệt vời
Trùm bạo says
Hay đấy nhók ~
Tùng says
Nội dung rất hay. Nhưng mình thấy tg nên sửa cách viết, đừng viết điệu quá. Dù gì cũng là con trai, đừng nên tạo cảm giác ẻo lả. Thân ^^
Hải Anh says
Xát muối vào tim Zin, hic, gay thì phải viết gay chứ, bot phải cute dễ thương, còn top thì mô tả cách khác, điệu nghĩa làm sao chời?
Tina Phạm says
anh Tùng nói đúng đấy anh zin ơi truyện này em thấy hơi điệu với ẻo lả
khánh says
mình thấy đâu có cường điệu đâu đây là bot ko phải top
Tùng says
Bot là phải điệu phải dễ thương sao? Mình thấy tg hơi theo công thức rồi
Beedâmdê says
Truyện Zin viết hay mà.Như vậy là đc rùi ko ẻo lả đâu
Quậy Dancer says
Câu nói cmt của bạn làm tổn thương ng khác đấy! Bạn kì thị những ng yếu ớt điệu đà ko thích thì đừng đọc, tui cũng có chút chút mềm yếu nhưng ai tui cũng hoà đồng, nói đúng hơn là những ng ẻo lã bản lĩnh tính cách hơn 1 số thành phần cứng cỏi chỉ ẩn mình khép kín rùi săm soi ng khác!
Kentoyeuchung says
Zin ui hay lém ý. Nhưg mà ra chap ms hơi chậm……mau nha zin. Iu zin nhất
NTSe says
hay tuyệt, !!!!
toanshine says
truyện hay qá… hóng chạp mới qá
Hải Anh says
Dạ Zin cảm ơn bạn yêu!