Truyện gay: Hắn là con của chú tôi – Chương 40
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
…………..
Chúng tôi ra phong ngoài thì hai tên kia cũng bắt đầu lục đục kéo nhau ra .
Anh Tuấn vui vẻ :
-Chào Bằng nhé …Chúc buổi sáng tốt lành …À …Chào trung úy Vinh nhé …Đêm qua chắc lạ nhà không ngủ được phải không ?
Anh chào hai người rồi cười vui vẻ lắm .
Vinh thẳng thắn :
-Anh Bằng thấy không ,Tên tiểu quỉ này nó hay nghi ngờ lắm …Hôm qua ngủ bên anh Bằng …say như chết …Ngon như chưa bao giờ được ngủ ?haaaa…
Vinh cười chắc hắn thoải mái lắm .
Cãn phòng khách hôi hám mùi thuốc lá .
chắc đêm qua Bằng và Vinh ngồi nán lại để nhả khói mơ màng …Tôi thoáng đỏ mặt vì nhớ lại cái ngày tôi phì phèo và nhả khói tuôn vào miệng của Vinh …Làm cho hắn phục lãn phục lóc tôi có tính cách thật đàn ông và lãng mạn .
Khi trong phòng có tôi và Bằng tôi hỏi :
-Vinh được không hả Bằng ?
-Được gì cơ…?
Hắn giả vờ như không hiểu ?
-Nà…nếu không hiểu là tôi mặc kệ đóa …Không mời Vinh tới chơi nữa đâu Bằng à …
-Haaa…Ồ …Bằng xin lỗi nhé …Cái chuyện này nọ đó hả …Hi…Hay quá trời lun…Quang à …
-Là sao nà …?
-Ừa …thì giống như hai người đó …Tới bến zet luôn à …
Thấy hắn đỏ mặt .
Tôi đoán chắc cả hai đều vui vẻ lắm rồi .Khi Vinh tắm rửa xong ,rồi tới lượt chúng tôi thay nhau rửa ráy .
Vinh gặp tôi nói nhỏ :
-Anh Quang à …Anh chàng này phong độ lắm đấy ? Cũng lãng mạn và khỏe re ,chả khác gì Thạch Sanh ….
-Trời ….Tôi cười và nói :
-Đó …Thế mới là người em cần tìm đúng không ? Mà sao lại ví người ta là Thạch Sanh vậy ?
Tôi trách hắn .
-Em không biết ..Vinh đỏ mặt nhìn tôi rồi bảo tiếp :
-Có điều cả đêm hắn yêu thương em mấy bận mà vẫn như không đấy thôi ?
Thế chả là Thạch Sanh hả ?
-Ừ…Thì ra em nói về sức khỏe của hắn …nhưng anh đang muốn hỏi về vần đề con tim đó Vinh à ..Em thấy hắn có đáng yêu không vậy ?
– Oh …cái đó hả ?Chắc là ok đó anh à ..Ai không có khiếm khuyết ở đời phải không anh ?Khi tình yêu đến con người ta có thể tha thứ ,thậm chí bao che ,hay giúp đỡ nhau phấn đấu cho tốt mà …Đúng không nhỉ ?
-Ghê quá …Có một đêm gần nhau mà đã hiểu được luật đời rồi …Tôi chúc hai người đến với nhau thật vui vẻ và hạnh phúc ,thêm một cặp như tụi mình nhé Vinh …Có dám không nà …?
Tôi cười và nhìn Vinh . Hắn hơi đỏ mặt ,rồi bảo nhỏ :
-Cái này thật khó đó anh à…Chỉ lo người ta là ngọn gió lang thang …Thì bến đợi của mình không lẽ để xơ xác hay sao ?
-Oh…anh hiểu rồi …Tất nhiên hợp tan đều là từ hai phía cả …Để từ từ rồi chúng mình giúp nhé …Nhưng chắc chắn ở bên Vinh rồi đấy nhé ?
Tôi cũng đành phải nói chuyện nước đôi với Vinh .
Vì tên này hay đa cảm …Lỡ ra tên Bằng nó qua đường thật…Thì tôi lại là kẻ phải tới mà kể thêm chuyện cổ tích nữa hay sao …?
Tôi hỏi thầm Vinh :
-Đã mang trong người dóng máu của hắn rồi chứ …?
Vinh đỏ mặt rồi thầm thì :
-Anh ta cũng đâu có tha em đâu Quang …Mấy lần anh ta làm thịt em mà …
-Haaa…
Sau lưng tôi vọng tiếng cười của Tuấn và Bằng .Hai người đến từ lúc nào thế nhỉ ?
Vinh đỏ mặt đỏ tai ,hắn kêu lên :
-Tiểu quỉ …Vẫn như xưa vậy hả ? nghe lén chuyện của chúng tôi hả ? Xấu quá thôi hu…
Chúng tôi cười như nắc nẻ …
Bằng bảo :
-Vinh nói xấu anh hả ? Vậy thì hôm nay anh phải ãn nốt xương của em thôi …Trời ạ…Ai lại bảo người yêu là ….làm thịt mình bao giờ … ?
Haaa…mắc cười quá …
Bằng cười rồi bước lại ,hắn ôm gọn vinh vào đôi cánh tay thể thao chắc nịch của mình…Vinh cố giãy ,nhưng sao thoát được cánh tay của tên đa tình khỏe mạnh …Hắn cúi khuôn mặt xinh trai dụi dụi vào cổ và vào khuôn mặt đỏ bừng của Vinh ?
Bằng nói tiếp :
-Hôm nay em xin phép anh Tuấn đưa người này của em sang nhà em chơi anh nhé …Chiều chúng em không quay lại đâu..Bởi quá trưa có lẽ Vinh về đơn vị luôn ?
-Ủa …Sao anh chưa hỏi em mà ….
Vinh giãy nảy lên :
-Chưa gì đã tính chuyện bắt cóc em hả Bằng ơi …
-Ừa …anh bắt cóc đóa …? Hôm qua ãn thịt rồi …Còn bộ xương này anh mang qua nhà ninh khoai …Rồi ãn nốt nhá …Chịu không ?
-Oh …hay …Em tới chơi với Tuấn và anh Quang mà …Sao như thế hả anh Bằng ?
Vinh vẫn cố tình che dấu niềm đam mê của hắn ,tôi hiểu ,hắn đang chờ câu nói của tôi .Tôi thấy hai người này cũng đẹp đôi quá .
Tôi bảo với họ :
-Không sang thì sao em biết Khoai nhà người ta ninh với xương của mình có ngon không héng ? Thôi hai người đi chơi vui vẻ ,Tôi nói trước nhé .Chủ nhật nào về đây là phải báo cho tụi tôi đó Vinh ơi .Tôi và anh Tuấn cũng phải về nhà một chút …Má anh hẹn trưa nay về ãn cơm đó Vinh à …
Hai người đưa nhau về nhà trọ của Bằng .
Trông họ đẹp quá .Anh Tuấn cứ mỉm cười hoài ,anh bảo tôi :
-Có nên đôi nên đũa không em nhỉ ?
Tôi nhìn anh rồi khích nhẹ :
-Cái đó còn phụ thuộc vào anh đấy thôi ?
Anh bẹo má tôi một cái rồi bảo :
-Sao em nói như vậy ? Em cũng muốn họ thành đôi đấy thôi ?
-Vâng ? Nhưng anh biết họ còn phải nhờ anh ra tay giúp họ ,thì mới thành được ?
-nghĩa là sao hả em ?
-Vấn đề là cha mẹ của họ nữa đấy anh à …Anh không hiểu cái đó rất quan trọng hay sao ?
-Ừ …Anh hiểu …Thôi mình chuẩn bị về thãm ba má nha ?
Tôi lại chuẩn bị quần áo .
Chúng tôi mặc thật đẹp để về thành phố .
Còn anh lại đứng bên vuốt tóc ,vuốt keo cho tôi và ngắm nhìn tôi trong gương như mọi ngày .Mỗi lần chuẩn bị xong anh đều cúi xuống khuôn mặt tôi và hôn một phút như người ta chúc phước lành cho nhau vào những buổi sáng ngủ dậy .
Anh ãn mặc phong trần và lãng mạn ,Anh đưa tôi đi trên lối mòn thân quen .
Nắng thành phố vẫn còn nồng nàn hơi nóng . Gió lang thang bên đường như hòa quyện vào hai chúng tôi cùng dòng chảy đang cuộn sóng người trên đường phố .
Anh như cơn gió chung tình- Đang dìu tôi …một vầng mây chung sắc …Chúng tôi cùng bay bên nhau về vùng trời ,nơi có tổ ấm yêu thương.
Cuộc sống mãi là mới mẻ ,trước những tâm hồn tuổi trẻ và hiếu động như chúng tôi .
Khi học kỳ 1 gần kết thúc ,Thầy giáo chủ nhiệm lớp tôi đã nghỉ phép ,quê thầy ngoài miền bắc .Chức chủ nhiệm nhà trường đã giao phó cho một thầy giáo trẻ ,thầy là học trò rất giỏi của khóa học cùng với Anh Vũ và Khang .
Lớp chúng tôi vui lắm .Thi Thoảng chúng tôi đã bắt đầu đi thãm thú quê xa của tụi bạn cùng lớp .Khi đến vũng tàu ,Khi ra Đà nẵng …Đúng là các vùng quê biển đều đẹp và gẫn gũi với tuổi hoa niên.
Bây giờ sắp gần cuối nãm chúng tôi bận rộn lắm ,vì chương trình học của chúng tôi rất gắn liền với cuộc sống Thi ,Họa …đầy mộng mơ và đề tài nhiều thích thú .
Tuấn làm lớp trưởng thật cần mẫn .Tên Dũng rất gẫn gũi anh và chơi thân với chúng tôi lắm .
Nó đẹp trai nhưng đầy nữ tính .Tuy không lộ liễu giới tính của mình .nhưng ai cũng thấy rất khó gần nó .Nhất là những ai thiếu thốn những đường nét cơ bản và trí tuệ nổi trội .
Đã nhiều lần tôi hỏi thái độ nhận xét về Bằng … theo như ư của Dũng thì Bằng luôn là tên Đông Doãng thời đại trong tình ái …dễ cầm nhưng khó giữ …
Khi biết Bằng và Vinh đã yêu nhau , Dũng bảo :
-Oh …em không hiểu tình yêu nó là gì nữa anh nhỉ ? Sao người ta đến với nhau như nhanh như gió như làn mây vậy ? Chả phải thử thách hay lựa chọn kỹ bao giờ …
Tôi cười ôn tồn bảo :
-Dũng thấy không .Dân Đồng tính mà …Cái quan trọng là cần ở tình cảm của đôi mắt ..Khi đã ghi nhận bóng hình nhau rồi …Thì đương nhiên sự thèm khát sẽ tãng lên và phá phách …Em thử nghĩ xem ..? Nếu như em thích một chàng trai đẹp ….Em chưa hiểu là họ có thích mình không mà đã vội tỏ tình…?sẽ bị nhầm lẫn đó em à …Tình yêu nào cũng có nhiều yếu tố .Riêng tình trai …yếu tố đầu tiên theo anh đó là cảm nhận từ hình thức và phẩm chất con người …
-Vâng em biết là như vậy ? Và cảm nhận môĩ người cũng khác nhau anh nhỉ ?
-Đúng đó em à …Hôn nhân trai gái để cho càng ngày vợ chống họ càng giống nhau về nhan sắc…còn tình trai lại giống nhau về suy nghĩ và tình cảm ?
-Anh Quang à …Hôm anh cho em xem nhật kư của anh ,Em đọc thích lắm ,Thế cái anh chàng Khang ấy …Có phải là cái người có rất nhiều ảnh chụp với cô gái trong an bum của Tuấn không ?
-Oh đúng đấy ? Khang bây giờ du học rồi ,Trước hắn cũng học ở trường này đó .
-Hi …Em thích anh chàng này nhất đó anh Quang à … Khi vào lớp này người làm em khổ nhất là anh Tuấn đấy .Rồi khi em biết Tuấn có người yêu như lời anh nói .Em lại quay sang thần tượng anh …Em đúng là một ngọn gió cô độc bay lang thang không có lối đi về . Sau hôm sinh nhật Tuấn ,Em chỉ còn có mỗi Khang là thần tượng trong những cơn mơ của mình .
Anh ấy có dễ gần không hả anh Quang ?
Dũng hỏi tôi ,ánh mắt ngơ ngác chờ đợi .Tôi nói nhỏ :
-Em phải đọc kỹ cả những dòng suy tư của anh về hắn nữa chứ ?Hắn không đồng tính đâu em …? Nếu là dân đồng tính ..Thì anh Vũ đã ôm gọn Khang rồi đó …
-Nhưng em thấy Khang đã làm tình với anh rồi mà …Hắn hỏi làm tôi đỏ mặt vì tội lỗi đam mê ngu muội một thuở của mình .Tôi bảo :
-Em thấy đấy …Với tình anh …Hắn luôn là kẻ bố thí thôi à …Hắn không đam mê mà là hắn thương hại đó em à …
-Nhưng như vậy cũng là hạnh phúc rồi …Em chỉ ao ước đựỢc ngủ với Khang dù là một tối thôi anh à …
-Dũng à …Hắn không chấp nhận ai đâu ,mong em đừng tự làm khổ mình .Giả sử có một người thích em .mà em lại không thích hắn …Mà đã không thích thì nhìn nhau còn né tránh ..Huống hồ chi lại còn ngủ với nhau …hi…Tỉnh táo thôi Dũng ơi …
-Vậy là anh Khang sẽ ghét em phải không ?
-Ô hay…Anh đang nói về tính cách của hắn mà …Còn ghét em hay không thì hắn đã biết và gặp em đâu mà nói vậy hả ?
-Thôi được …Hôm nào anh cho em ních chát của Khang nhé được không anh ? Em sẽ gặp anh ấy …Một lần thôi cũng được anh à …?
Tôi thật sự khó sử quá đi thôi .Nếu tôi cho …Thì tôi là kẻ gieo rắc niềm khổ đau cho Dũng …Mà không cho thì tôi là kẻ đa tình tham lam không yêu thương tình bạn của mình .Nghĩ vậy tôi bảo Dũng :
-Để cho anh nghĩ thêm đã Dũng nhé …
……………..
Ở đời xấu đẹp gì thì cũng đều khổ cả thôi …Tuấn đã từng nói cái tóc là cái tội mà …Đã mang hình hài của trời đất ,thì phải biết chập nhận phũ phàng và khổ đau thôi .
Buổi trưa tan học .Khi chúng tôi chuẩn bị ra về ,thì thầy giáo phụ trách tạm thời bảo Tuấn ở lại thầy nhờ một số việc .
Công việc lớp trưởng cũng bận lắm ,toàn những việc thi đua và phong trào của nhà trường .thi đua nọ ,quyết thắng kia …làm cho không khí học hành cứ rối tinh rối mù lên .
Tôi về trước ,sau khi tạm xa người yêu của mình một chốc .Anh cười bảo tôi :
-Cái này là tại em xui anh làm lớp trưởng đấy nhé …?Chịu khó nấu cơm trước ,rồi chờ anh về héng …Chiều nay mình đi chơi cầu lông Quang à …
-Vâng .em có nói gì đâu ..Anh cứ yên tâm đi Tuấn à …Vì Công việc mà …
Anh không nói thì chúng tôi cũng sẵn sàng làm việc thay nhau đấy thôi .Tôi đâu có nề hà việc gì …Đối với tình anh …Tôi muốn dâng cho anh tất cả sức lực của mình .
Tôi mở nhạc .nấu cơm ..và chờ đợi …
Quái ..anh sao lâu về thế nhỉ ? Mà thầy giáo giao việc gì mà lâu dữ vậy ?
Lẽ ra cư để buổi chiều anh tới có phải hay hơn không ?Quá giờ ãn trưa rồi …Hay là anh lại ãn cơm với thầy nhỉ ?
Nhưng cơm ãn ở kư túc xá ,phải báo từ 9h sáng mới có kia mà …?
Tôi đói và suy nghĩ miên man …Thầy giáo phụ trách này hơn chúng tôi vài tuổi thôi ,Thầy tên là Kiên ..Quê ở Kiên Giang đó ,Thầy có nứoc da màu nâu sáng chứ không phải là da đen hay da cháy cột nhà .
Thầy trông cũng bình thường .không xấu và không đẹp .nhưng cái trán thông minh của thầy thì ai cũng rơ ,thoáng ,rộng và nụ cười thật đôn hậu chất phác .Nói chung thầy là người đàn ông có cái duyên lặn chìm …Có lẽ phải sống bên thầy thì mới đánh giá hết được …
Tôi đang mơ màng như có tiếng người vọng bên tai .Thì ra tiếng ti vi của tôi còn mở …Tôi biết mà không thể tắt nổi ,vì mí mắt cứ ríu lại …Tôi đành thả hồn vào giấc mộng chiều đông .
-Quang à…Dậy thôi …
Tiếng Tuấn gọi tôi …Chà tôi đã ngủ quên hả ?
-Anh về lâu chưa hả Tuấn ?
-Anh về lâu rồi ?THấy em ngủ ngon nên anh không gọi ?Bây giờ chiều rồi em dậy ãncơm và đi tắm nhé ?
-Ủa đã chiều rồi hả ?
Tôi dịu mắt và nhìn đồng hồ treo tường .Đã 6 giờ rồi …Vậy là sắp tối .
Tôi bảo anh :
-Mình ãn cơm anh nhé ? Ãn xong rồi tắm ,em đói quá rồi ?
-Anh cũng vậy ?Thôi ta ãn cơm kẻo nguội ?
Bữa ãn của chúng tôi đạm bạc mà ngon thế ,có lẽ do đói thì phải ,tôi bỏ có một bữa mà thấy như vậy rồi …Thật là tham ãn tục uống quá ..?
Tôi nhìn Tuấn ..Sao anh không ãn …? Anh chỉ cầm đũa canh chừng với tôi .Đôi mắt tuy là nhìn tôi ,Nhưng không lung linh như ánh trãng, ánh sao của bến mộng hàng ngày nữa .
Tôi tìm đủ câu vui cười để chọc cho anh vui vẻ …Sao anh vẫn lặng lẽ …Tôi giật mình …Tại sao khuôn mặt thiên thần của tôi ,lại mất mùa nụ cười kia chứ ? Tôi hỏi anh :
-Sao vậy anh ? Không ãn cơm với em thì thôi ,mà ngay cả lời nói cũng tiết kiệm ,nụ cười cũng heo hút …Có chuyện gì vậy hả ..? Hay anh ốm vậy ?
Tôi đến bên chỗ anh ngồi Tôi đặt bàn tay lên vầng trán yêu thương ,vẫn ấm áp,đâu có nóng gì đâu …Tôi cúi đầu áp sát vào cổ anh rồi hỏi :
-Chuyện gì vậy anh ? Cho em chia sẻ đi nào ?
Tuấn ngập ngừng nét buồn còn vương nơi khuôn mặt chưa từng biết nỗi khổ là gì anh cầm đôi tay tôi rồi bóp nhẹ anh bảo :
-Em à …Thầy giáo Kiên…Anh ta cũng là ngừời đồng tính đấy …?
Trời ơi …Tôi nghe có lầm không ?
chả lẽ những vu vơ của chiều đông thê thảm lại như vậy sao ?
Tuấn của tôi có bị sao không nhỉ ?
Bao nhiêu câu hỏi và sự hờn ghen nổi sóng trong lòng của tôi …
Khuôn mặt tôi đỏ cãng …Tuấn chắc đã hiểu anh ôm ngang lưng tôi rồi bế tôi vào Lòng …
Anh nói giọng như đứt quãng … như gào… như thét :
-Quang ..Quang à …em bình tĩnh nghe anh kể nhé ….Không có gì
đâu …Quang ơi …
Tôi tấm tức khóc trong lòng anh .
Tôi khóc tấm tức đâu phải là tôi ghen hờn với Tuấn .
Tôi đã hiểu rằng trai đẹp gái xinh thì dễ bị tuột mất .Khi thấy anh nói chuyện đó ra với tôi và tỏ ra buồn bã … Tôi mới thấy người yêu của mình thật thà như đếm ,Còn tình yêu của anh dành cho tôi quả là thủy chung son sắt .
Thầy giáo Kiên của chúng tôi có đốn mạt không nhỉ ?
Không …?.Tôi đâu dám trách ảnh ..Bởi tình trai đâu có ai biết để mà lảng tránh chứ ?
Giá như xã hội cộng nhận .Giá như chúng tôi có tiệc cưới ,xe hoa .
—————-
Thuộc truyện: Hắn là con của chú tôi – FULL
- Hắn là con của chú tôi - Chương 2
- Hắn là con của chú tôi - Chương 3
- Hắn là con của chú tôi - Chương 4
- Hắn là con của chú tôi - Chương 5
- Hắn là con của chú tôi - Chương 6
- Hắn là con của chú tôi - Chương 7
- Hắn là con của chú tôi - Chương 8
- Hắn là con của chú tôi - Chương 9
- Hắn là con của chú tôi - Chương 10
- Hắn là con của chú tôi - Chương 11
- Hắn là con của chú tôi - Chương 12
- Hắn là con của chú tôi - Chương 13
- Hắn là con của chú tôi - Chương 14
- Hắn là con của chú tôi - Chương 15
- Hắn là con của chú tôi - Chương 16
- Hắn là con của chú tôi - Chương 17
- Hắn là con của chú tôi - Chương 18
- Hắn là con của chú tôi - Chương 19
- Hắn là con của chú tôi - Chương 20
- Hắn là con của chú tôi - Chương 21
- Hắn là con của chú tôi - Chương 22
- Hắn là con của chú tôi - Chương 23
- Hắn là con của chú tôi - Chương 24
- Hắn là con của chú tôi - Chương 25
- Hắn là con của chú tôi - Chương 26
- Hắn là con của chú tôi - Chương 27
- Hắn là con của chú tôi - Chương 28
- Hắn là con của chú tôi - Chương 29
- Hắn là con của chú tôi - Chương 30
- Hắn là con của chú tôi - Chương 31
- Hắn là con của chú tôi - Chương 32
- Hắn là con của chú tôi - Chương 33
- Hắn là con của chú tôi - Chương 34
- Hắn là con của chú tôi - Chương 35
- Hắn là con của chú tôi - Chương 36
- Hắn là con của chú tôi - Chương 37
- Hắn là con của chú tôi - Chương 38
- Hắn là con của chú tôi - Chương 39
- Hắn là con của chú tôi - Chương 40
- Hắn là con của chú tôi - Chương 41
- Hắn là con của chú tôi - Chương 42
- Hắn là con của chú tôi - Chương 43
- Hắn là con của chú tôi - Chương 44
- Hắn là con của chú tôi - Chương 45
- Hắn là con của chú tôi - Chương 46
- Hắn là con của chú tôi - Chương 47
- Hắn là con của chú tôi - Chương 48
- Hắn là con của chú tôi - Chương 49
- Hắn là con của chú tôi - Chương 50
- Hắn là con của chú tôi - Chương 51
- Hắn là con của chú tôi - Chương 52
- Hắn là con của chú tôi - Chương 53
- Hắn là con của chú tôi - Chương Cuối
Leave a Reply