Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Truyen gay: Tôi yêu hắn. Tác giả: SayLove. Một mùa hè lại trôi qua, tôi lại phải tiếp tục đến trường. Và hơn thế nữa, đạt kết quả tốt trong kỳ thi tuyển sinh làm tôi có thêm tinh thần để chuẩn bị cho 1 năm học đầy khó khăn và thử thách.
Truyen gay: Tôi yêu hắn – Đoạn 1
Tác giả: SayLove.
Tình vội vàng là tình vu vơ
Tình thờ ơ là tình bất diệt…
Hôm này tôi phải thức sớm để chuẩn bị cho ngày học đầu tiên. Đạp xe trên con đường đến trường, mọi thứ đã quá quen thuộc nhưng hôm nay lại khác. Vì lần này tôi đã bước vào cánh cỗng THPT. Lớp 10 cái tuổi được xem là nhỏ bé ở ngôi trường này. Không biết ngôi trường tôi học sẽ như thế nào nhỉ?
– Này!! Bảo Duy đợi với coi…
Khi quay lại thì ra là nhỏ Thúy bạn học của tôi từ năm lớp 8. Nhỏ Thúy cũng xinh lắm nhưng hơi nhiều chuyện, hì.
– Ủa Thúy đó hã, học lớp nào rồi? – tôi hỏi.
– 10a8, còn ông.
– Tiếc quá tôi học 10a6. – tôi tiếc nuối.
– uhm, mình đi thôi kẻo trể.
Sau đó tôi với nhỏ cũng đi đến trường. Đang trên đường đi nó gặp thằng Huy – là bạn trai của nó.
– Á… anh Huy…- nó hét lên làm tôi cũng giật mình.
– Ủa Thúy hã . hihi – Huy mừng rở khi gặp Thúy.
– Tôi đi trước nhé . – hix… đúng là mê trai bỏ bạn mà.
Nó vụt nhanh qua tôi và đi cũng với Huy, tôi cũng chạy chậm lại để không làm kỳ đà cản mũi. Chẳng lâu sau thì 2 người họ cũng xa dần.
Sao chạy mãi không đến nới vậy nè. Trường THPT mà tôi học xa hơn nhiều so với trường cũ nên tôi đành phải cố gắng mà chạy . khổ cho cái thân già .
Đang chạy hí hửng thì có chiếc xe đạp chạy ngược chiều va vào làm tôi té ngửa xuống đường. Tuy bình thường tôi rất ít nói nhưng mà té đau quá nên tôi hét lên :
– Á…có mắt không vậy trời – tay tôi bị trầy rồi. huhu.
– Cho…cho tôi xin lỗi tại gấp quá nên…- hắn vội dựng xe và đến xin lỗi tôi.
Quay lên định chửi hắn nhưng tôi chã biết nói gì khi nhìn lên, hắn là 1 tên cở tuổi tôi, nhưng có phận to con hơn, hắn cũng là 1 tên điển trai. Hì – sao nở chửi giờ ta.
– Chạy phải biết nhìn đường tí chứ.
– Tại tôi đang gấp. xin lỗi nha. Mà ông có sao không? – hắn lo lắng
– Không sao, trầy tí xíu không chết được đâu! -Tôi đứng dậy leo lên xe và nói, bây giờ gần trể rồi nên phải tranh thủ chạy lên trường.
– Mà ông tên gì vậy? – hắn reo lên khi tôi chuẩn bị chạy.
– Duy… Bảo Duy.- tôi nói khẻ.
– uhm. Cho mình xin lỗi nhé . tạm biệt
Tôi chạy phắng đi, mặc kệ hắn. mới ngày đầu đi học mà xui ghê, chắc hôm nay chưa cúng ông địa đây mà .hix khổ ghê.
Vừa đến trường tôi không khỏi ngạc nhiên vì ngôi trường khá khang trang. Tôi nghỉ thầm trong bụng :
– Trường gì mà lớn thế chắc đóng tiền cũng không ít nhỉ!
Tôi chạy nhanh vào lớp vì lúc này cũng đã trể, chỉ tại hắn thôi. Tìm mãi mới ra cái lớp, tôi chạy nhanh đến cửa lớp thì thấy cô chủ nhiệm đang điểm danh.
– Lê Hữu Phước
– Dạ có
– Nguyễn Bảo Duy
– Dạ có em – tôi chạy từ cửa lớp vào.
– Em vào lớp đi – cô giáo nhỏ nhẹ.
Tôi vào lớp và ngồi vào bàn trống ở dãy 2. Sau đó cô lại tiếp tục điểm danh.
– Dương Hoài Phú
– dạ có – một tên trong lớp reo lên.
– Đặng Hải Phong
– Dạ có em – ôi trời… chính là hắn, sao tôi gặp hắn mãi thế trời, đúng là xui xẻo.
– Em vào đi.
Hắn tiến lại gần chổ tôi ngồi và nói
– Ê!! xích vô ngồi với coi không thấy tôi đứng à!
– Thiếu gì chổ sao không ngồi – Tôi nhăn mặt.
Nhưng thấy cô giáo đang trừng mắt nhìn nên đành nhường nhịn hắn vậy, nữa phục thù.Vào chổ ngồi rồi mà hắn còn không tha cho tôi, Hắn lấy tay búng vào tai tôi đau muốn chết.
– Á….- hix.. cả chục cặp mắt đang nhìn tôi, làm sao giờ, còn hắn thì vẫn làm như không có chuyện gì xảy ra, nhìn thấy ghét.
Tôi vẫn ngồi im và cuối mặt xuống để tránh những ánh mắt đó. Mới ngày đầu tiên mà đen quá.
Nhưng trước tiên phải tìm bạn đã. Hihi ngồi để ý xung quanh thì ngồi trên có 1 bạn nữ , kế bên là hắn – kẻ thù của tôi làm tôi té xe rồi bay giờ thì cho tôi thành trò cười.
– Ê!! bộ còn giận chuyện té xe hồi sáng hã? – hắn khều tôi hỏi.
– Đáng ra là hết giận nhưng mà đổi ý rồi! hứ – tôi nói khẻ.
– Các em trật tự!! sau đây cô xin thông báu về nội quy nhà trường -Cô lại huyên thuyên về cái nội quy nhà trường mà tôi đã nghe đến phát chán vào mỗi lần đầu năm học.
Một lát sau thì hồi trống báo hiệu giờ ra chơi lại vang lên và cô phải tạm dừng việc “tụng” của mình lại :
– Các em ra chơi, lát vào lớp cô sẽ thông báo thêm 1 số chuyện. – giọng cô chậm rãi.
Sau lời nói của cô trong vòng 3 nốt nhạc trong lớp chỉ còn mấy bạn, nhưng vậy có lẽ sẽ tốt hơn cho tôi, không gian bây giờ im lặng hẳn ra, khỏe ghê, hi. Nhìn ra ngoài cửa thấy bọn con trai đang chơi đá bóng đứa nào cũng mồ hôi chảy như tắm. Tôi cũng không hiểu sao tôi không thích chơi những trò đó, – cứ chạy ngoài nắng mệt lắm- theo ý kiến của tôi.. Vì vậy lúc trước tôi cứ bị bọn con trai trong lớp và hàng xóm nói “yểu điệu” đơn giản vì tôi không chơi thể thao. Và mãi mãi như vậy! À mà hình như tôi chưa giới thiệu về mình thì phải hihi. Mình là con trai nhưng trời ban cho cái dáng con gái, đã vậy còn ốm nữa chứ. Tôi thấy mình thua xa bọn con trai cùng lứa rất nhiều nhưng tôi cũng khá cao – 1m65 hi., khuôn mặt thì không đẹp cho lắm nhưng cũng không đến rổi tệ. tôi bị cận từ năm lớp 9 nhưng độ thì tăng rất nhanh , đơn giản vì nhìn trai nhiều quá mà hihi – ngại quá à..
Đang nằm suy nghỉ thì có 1 cánh tay khều vào tay tôi :
– Này, Bạn ơi!! – Thấy giọng nữ nên tôi ngồi dậy ngước lên, thì ra là bạn nữ ngồi trên tôi.
– Bạn kêu mình à? – tôi hỏi.
– Chứ ở đây có bạn với mình, không kêu bạn chứ kiu ai! – nhỏ nói làm tôi cũng đúng, trong lớp giờ này chỉ còn vài bạn, nhưng dảy 2 chỉ có tôi và nhỏ.
– À…mà bạn kiu mình có gì không?
– Mình định làm quen với bạn chứ ở trong lớp mà không ai nói chuyện thì buồn lắm hihi – chắc nhỏ cũng thuộc dạng nhiều chuyện đây mà.
– Uhm, mình cũng định làm quen với bạn nè – tôi trả lời.
– Hihi, mình tên Hoàng Yến, còn bạn – nhỏ hí hửng.
– À…Mình tên Bảo Duy
– Ủa…sao bạn ít nói thế, như vậy khó có bạn gái lắm á! hihi
– Mình quen rồi! Bạn thông cảm nhé! – tôi gượng cười.
Mà Yến nói cũng đúng tại vì từ đó đến giờ tôi cũng rất ít nói, cho dù là với bạn thân nhưng cũng chưa nói chuyện với nhau được lâu. Nên ai nói chuyện với tôi đều rất mau chán! tôi cũng không biết tại sao mình lại như vậy nữa nhưng tôi thấy mình chã muốn nói chuyện với ai cả. và mẹ tôi cũng từng nói rằng – mày cứ ít nói như thế thì có ai dám làm bạn gái của mày, thật là… con trai gì mà cứ như con gái,…. đó chỉ là trích thôi chứ mẹ tôi còn tụng nhiều hơn nữa, nghe riếc rồi cũng thuộc lòng nhưng tôi vẫn như vậy. Mong sao ở ngôi trường này tôi sẽ thích nghi nhanh và hòa đồng với các bạn hơn.
– Này…Duy suy nghỉ gì mà thẫn thờ vậy? – nhỏ Yến khều, làm tôi trở về thực tại.
– À… mình đang suy nghỉ về những lời bạn nói thôi! – tôi cười.
– Mình nói sai gì hã! có gì cho mình xin lỗi nha, mình không cố ý – nhỏ xin lỗi tôi.
– Mình đâu nói là bạn nói sai đâu, tại thấy bạn nói giống lời mà mẹ mình thường hay nói với mình thôi, hihi
– Thôi lát mình nói chuyện tiếp nhé, mình ra ngoài có tí việc
– Uhm, Lát gặp nhé! – tôi trả lời, sau đó Yến đi ra ngoài.
Không gian im lặng lại bao trùm lớp học. Nhưng tôi vẫn thấy thích hơn là sự ồn ào lúc sáng. Nhừng chẳng lâu sau thì cũng vào lớp cái không khí ồn ào lại đến. Chắc tôi cần phải làm quen nhanh với sự thay đổi được cho là bình thường với mọi người này.
Cuối cùng thì bọn con trai cũng vào, đứa nào cũng ướt át vì mồ hôi, nếu là tôi thì tôi không thể nào học được rồi nhưng với bọn này thì …
– Chắc mình phải hạn chế tiếp xúc với bọn con trai lớp này thôi! Nhưng chẳng lẽ phải đi chơi cùng với các bạn nữ. Khó xử à nha.- tôi nghỉ thầm và rồi phải lắc nhẹ đầu để xua đi những suy nghỉ đó. thôi kệ được tới đâu hay tới đó.
– Ê… Sao không ra chơi đá bóng với bọn này đi!
Nghe giọng quen quen khi quay lên thì thấy hắn đang đứng tồng ngồng trước mặt.
– Không thích! – tôi trả lời cộc lóc.
– Đồ yểu điệu – lại nữa rồi! chán ghê.
– Rồi sao hã!! – tôi nhăn mặt trừng hắn.
– Thì có sao đâu – hắn chưng hửng. thôi tránh ra cho tôi vào cô vô bây giờ!!.
– từ từ – tôi quát nhỏ đủ để tôi và hắn nghe.
Sau đó tôi đành tránh ra cho hắn vào, tên này đúng là “khắc tinh” với tôi mà lúc nào gặp hắn tôi cũng xui cả. Ngày hôm này là ngày đầu tiên tôi đến trường nhưng không được may mắn cho lắm, đơn giản vì gặp phải tên này. Thôi đành vậy! Tới đâu hay tới đó với lại hạn chế nói chuyện với hắn là ok.
Ngày học hôm đó lại trôi qua, nói là học chứ hôm nay chúng tôi chỉ vào nghe thông báo về những nội quy nhà trường và phân công cán bộ lớp.
– Các em lấy vở ra chép thời khóa biểu vào, bắt đầu từ ngày mai chúng ta sẽ chính thức vào học. – giọng cô nhẹ nhàng.
Sau đó chúng tôi hì hục chép thời khóa biểu vào. buổi học lại nhẹ nhàng trôi qua. Tôi đang trên đường về thì có 1 giọng nói quen thuộc reo lên :
– Này…Bảo Duy…
– Sao ám tôi quài vậy hã, tha tôi được không hã! – tôi quát hắn.
– Làm gì mà giận vậy, cho tôi xin lỗi chuyện hồi sáng đi mà! – cuối cùng hắn cũng chịu xin lỗi.
– Ông làm gì mà phải xin lỗi tôi? – tôi giả vờ như không biết chuyện gì để xem hắn xin lỗi về chuyện gì.
– Thì…thì….chuyện đụng xe với chuyện…chuyện…- hắn ấp úng.
– Chuyện búng tay à? – tôi nhăn mặt.
– À…ừm…- hắn gải đầu, lúc này nhìn hắn dễ thương ghê.
– Đừng hòng tôi bỏ qua, hứ…- tôi còn đang giận nên đã không chịu tha lỗi cho hắn.
Thấy hắn hơi buồn nên tôi cũng đành thứ lỗi cho hắn nhưng chủ yếu là cho hắn mừng hụt và sau đó tôi sẽ trả thù – hihi thấy tôi ít nói chứ nếu có thù thì tôi sẽ đòi lại cả vốn lẫn lời đó nhé, bởi vậy gặp người hiền chứ đừng tưởng hiền thật nhé.
– Thôi được rồi! Nhưng tôi không bỏ qua dể dàng vậy đâu nhé!!!
– uhm…cảm ơn nhé hihi – hắn tươi cười lúc này tôi mới để ý thấy hắn có cái răng khểnh rất đẹp và hợp với khuôn mặt điển trai ấy, sao tôi để ý hắn dử vậy ta.
– Thôi tôi về nhé, tạm biệt! – tôi chào tạm biệt hắn sau đó chạy xe vụt đi.
Anonymous says
hay lam…cam dong nua
Du says
hay qtqd
nếu có thêm part 2 càng tốt
Thắng says
viết tiếp đi tg
cho 1 cái kết hp tí đi
Thiên Vũ says
Cho 1 cái kết hp đi tg năn nỉ tg ó
TT says
Tác giả ơi cho thêm một chap là Thằng Phong lên sg tìm thằng Duy đi …. năn nĩ lun mà
Lusexia'furry' says
Câu chuyện của anh rất giống đúng hơn nó là cuộc sống hiện tại của em chỉ khác em ko có ng yêu và cx ko có ai nhớ đến em. em yêu thầm 1 ng mà em chắc ngta ko có yêu em đâu?? mà em chắc em ko sống đc lâu em đợi tới lúc sắp ra đi thì em nói sự thật là em gay(mà chắc nghe xong thì họ bỏ em đi hết r còn đâu mà nói tiếp??) ở nhà thì em bị đánh đập nói là ko đc đi chs vs mấy đứa gay mà càng nói thì em chỉ càng mún chết đi cho rồi?
Lusexia'furry' says
Anh hiền quá gặp em là nếu mà ba em nói ra những tù đó thì cx coi như mối liên hệ đã ko còn điều cuối cùng em nói sẽ là xin lỗi mẹ thật nhiều rồi đi khỏi căn nhag đây vì em đi cx ko có ai qtâm?nhà em còn anh 2 em mà
Zới lại em mong anh ra chap mới?❤️