Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Chén cơm rơi xuống sàn , bàn tay cậu run rẩy . Đây là điềm báo xấu ư ? Không phải đâu , Lộc Hàn lắc đầu nghĩ nếu như không hắn bên cạnh một ngày không xa . Thì cậu sẽ không sống nổi vì thiếu hơi ấm của hắn . Lộc Hàn vẫn chắc chắn là hắn sẽ làm được , rồi có ngày cậu và hắn sẽ được được ở bên nhau . Vĩnh Thiên thấy chuyện này không ổn , lại nói gỡ không đúng lúc nên anh tự sỉ vả tát vào miệng của mình …
-Ôi trời .. anh nói gỡ bậy bạ nữa rồi … Thôi cả nhà ta ăn cơm đi …
-Vâng – Lộc Minh và Ngọc Hân lên tiếng …
Lộc Hàn hốt chén cơm vừa rồi đánh rơi , bỏ vào sọt rác thì bị vật nhọn đâm vào bàn tay cậu . Máu chảy nhỏ giọt , khiến cậu nhăn mặt đau đớn . Lộc Hàn chợt khựng lại thở dài , đây là một điềm báo chuyện không hay sẽ xảy ra . Sau khi ăn cơm xong , Vĩnh Thiên dặn dò Ngọc Hân ở lại cẩn thận , rồi chạy bộ lấy xe ra về . Lộc Hàn quay trở vào trong , tắt đèn ôm Lộc Minh ngủ . Còn Ngọc Hân nằm riêng một góc , bắt màn che ngang qua giữa . Hơi thở đều đặn một càng ngày lớn , Lộc Hàn trở mình lo lắng giờ này hắn ra sao ? Nhưng rồi cậu gạt đi , chìm vào giấc ngủ …
Sáng hôm sau , Lộc Hàn chở Lộc Minh đến trường . Nhưng khi quay trở ra để đạp xe đi nhận lớp học , thì cậu gặp mẹ của hắn . Bà ăn mặc đơn sơ cùng màu , tóc búi cao gọn gàng thể hiện sự quyền quý của một giới thượng lưu . Bà mỉm cười nhìn Lộc Hàn
-Cháu có thể dành thời gian cho cô ít phút không ?
-Dạ , cháu xin chào cô . Được ạ …
Lộc Hàn run run trước mặt mẹ của hắn , nó làm cậu có cảm giác không hay về người phụ nữ này . Bà nhìn khuôn mặt thư sinh của cậu hiền hòa , toát ra khí thế mạnh mẽ chả bù cho con của bà . Thu Hà đã chỉ cho bà người mà hắn yêu chính là Lộc Hàn . Cho nên bà mới gặp cậu , thoạt đầu bà tưởng con mình yêu một đàn ông lớn tuổi . Nhưng không phải , là một cậu bé bán hoa mà bà thường hay đặt hàng trước người khác .
-Vào quán bên kia đường rồi cô sẽ nói …
-Vâng …
Lộc Hàn đành dắt xe cùng mẹ của hắn qua bên kia đường vào quán café . Ngồi vào ghế , bà quan sát cậu không ngừng . Cho đến khi nhân viên cẩm trên tay sổ liệt kê giải khát đưa cho bà …
-Cô uống gì ạ ?
-Cho tôi ly trà đậm đặc nóng nhé ..
-Vâng , còn cậu …
-Tôi ly cacao nóng
-Xin chờ một lát …
Khi hai ly hương vị đặt lên bàn từng người , bà cầm ly lên nhấp một ngụm . Còn Lộc Hàn hai tay run rẩy ôm ly cacao nóng . Lộc Hàn cảm thấy ấm tay , cậu thật sự không muốn uống nó , mà để sưởi ấm bàn tay cho bớt run …
-Cháu chia tay với con của cô đi …
-Cháu …
-Đừng nói gì cả , đây là một số tiền đủ trang trải cuộc sống sau này . Cháu hãy cầm nó rời bỏ thành phố này mà kiến nơi khác sống đi …
Bà lấy một phong bì đẩy sang về phía Lộc Hàn . cậu thấy phong bì dày cộm lên , mà lòng dâng trào thứ cay đắng . Giờ sẽ phải xa hắn thật sao ? Cậu lắc đầu không thể để hắn như vậy được , hắn rất cần cậu ở bên cạnh . Lộc Hàn ngước mắt lên nhìn mẹ hắn , giọng đầy mạnh liệt nghẹn ngào cũng chì vì quá yêu hắn …
-Thưa cô , chúng cháu yêu nhau không có tội . Cháu không thể xa anh Tần Phong được …
-Cháu muốn bao nhiêu tiền ghi vào tờ phiếu này , cô chỉ mong cháu làm ơn rời xa khỏi con của cô . Làm sao để nó không thấy mặt cháu nữa thì thôi … – Bà đưa tờ giấy chi phiếu và bút đẩy sang cho Lộc Hàn …
-Cháu … – Lộc Hàn siết chặt tay …
Truyen gay: Thiếu Gia Sát Gái gặp Cậu Nhóc Lạnh Lùng – Chap 44
Lộc Hàn nhìn mẹ của hắn chết trân tại chỗ , bàn tay cậu siết chặt lấy quần của mình đang mặc . Lộc Hàn tự dằn vặt , tại sao không ai hiểu nỗi đau của cậu ? Tại sao không ai hiểu tình cảm của cậu dành cho hắn vô điều kiện ? Tại sao , không ai hiểu cảm giác mất đi một người mẹ cũng chỉ vì hắn ? Tại sao, tại sao lại như vậy ? Lộc Hàn nước mắt nhạt nhòa , nhìn tờ giấy chi phiếu cùng bút mực tàu mà lòng đau đớn .
Tần Phong, em phải làm sao đây ?
Lộc Hàn cắn môi , cầm ngòi bút lên chạm vào giấy chi phiếu . Giọt nước mắt rơi xuống mặt tờ giấy lạnh . Nó làm cậu tẻ nhạt , cũng chẳng đủ sức thuyết phục cậu lấy đồng tiền mồ hôi nước mắt công lao của người ta . Lộc Hàn ngước mắt lên nhìn mẹ hắn đang mỉm cười , sau đó cậu viết cả chục dãy con số không nối theo sau số một . Không chừa một chỗ ô trống , cậu mới đẩy lại tờ giấy cho mẹ hắn . Bà nhìn vào con số mà mặt tái mét , giận dữ . Lộc Hàn đứng dậy , mỉm cười nhẹ nói giọng từ tốn …..
-Tiền không mua được hạnh phúc , hay chia lìa chúng cháu được . Nếu cô có đủ số tiền đó , nghĩa là cô quá thương anh Phong rồi . Giờ cháu không còn cách nào khác, cháu sẽ rời khỏi đây theo đúng như lời cô nói ….
Mẹ hắn nhìn Lộc Hàn sững người , bà không thể tin được cậu lại không tham lam số tiền mà bà đặt ra quá lớn , nhưng cũng không là quá nhỏ. Mà vẫn có thể đáp ứng theo đúng ý của bà . Khẽ ôm trán mệt mỏi , bà tự hỏi có phải tình yêu này nó quá lớn lắm không ? Đủ sức can đảm vượt qua thiên hạ chê cười , gièm pha sỉ nhục đứa con “đồng tính” đáng nguyền rủa bị mọi người xa lánh này ?
-Cháu xin phép cô đi trước ….
Lộc Hàn ôm mặt đẫm nước mắt ra khỏi quán , cậu tìm một góc quán khóc thật to . Nó đau lắm , đau đến mức mà phải muốn ôm hắn thật chặt vào lòng .
Đau quá , đau quá đi anh ơi .. Em phải làm sao đây ? Đồ khốn , ra đây ôm em đi này …
Lộc Hàn đấm mạnh vào nơi trái tim nó làm cậu đau . Lộc Hàn đành bỏ buổi đến trường nhận lớp , mà đạp xe chạy về nhà trọ . Cậu đạp xe mà sao nước mắt nó cứ chảy hoài . Ừ , thì cậu thấy đường đi hôm nay nó dài lê thê ….
Anh Phong , em xin lỗi … em nhớ anh lắm .. em sẽ cố gắng nhớ …
Về khu nhà trọ, cậu sắp xếp áo quần , thu dọn đồ đạc bỏ vào giỏ xách . Mặc cho Ngọc Hân hỏi han đủ điều ….
-Anh Hàn ? Anh làm sao vậy ? Làm ơn dừng lại đi . Dừng lại nói cho em biết đi ..
Khuôn mặt Lộc Hàn chứa đầy nước mắt mũi , ngước lên nhìn Ngọc Hân .
– Kèn , em có thể chăm sóc Lộc Minh giúp anh được không ?
– Tại sao ? Anh nói tại sao đi ….
– Không có gì đâu, anh muốn đi lên thành phố thật xa để kiếm sống thôi . Em giúp anh chăm sóc nó nhé ….
– Không , đừng đi … đừng mà …
Ngọc Hân cố giành lại chiếc giỏ xách của cậu . Giấu nó sau lưng mình , cô nhìn Lộc Hàn đau khổ khóc rống lên . Lộc Hàn chùi nhẹ nước mắt của Ngọc Hân . Lộc Hàn đi lại gần bàn , xé một đôi tờ giấy viết lên dòng tâm sự rồi đưa cho Ngọc Hân . Cậu giật lấy lại túi xách , xoa đầu Ngọc Hân nói lần cuối ….
-Em chăm sóc Lộc Minh giúp anh nhé . Nếu anh ấy có quay lại tìm anh, nhớ đưa thư này giúp anh nhé .
Nói xong , Lộc Hàn phi thân ra lòng đường bắt xe lên thành phố phồn hoa sống . Bỏ lại Ngọc Hân ở nơi này , chạy theo chiếc xe mà Lộc Hàn đang đi ….
– Không, đừng mà .. đừng đi … làm ơn …. Á ….
Ngọc Hân té xuống mặt đường , chân cô trầy chảy một ít máu . Nhưng cô vẫn không hề quan tâm , vẫn chạy theo chiếc xe Lộc Hàn đang đi . Chiếc xe ấy khuất dần nơi cuối con đường , vậy mà cô vẫn vẫy tay để mong một lần Lộc Hàn suy nghĩ quay lại .
-Anh Lộc Hàn ..hu hu … Anh Hàn … huhu ….
Cầm tờ giấy nhàu nát một ít , cô đứng bơ vơ giữa lòng đường đông người qua lại khóc . Ai đi ngang qua cũng hỏi han , an ủi cô . Ngọc Hân đành lủi thủi một mình đi về . Cô giận hắn đã làm Lộc Hàn phải chịu nhiều thiệt thòi . Chẳng được lấy một ngày yên ổn . Ngọc Hân đành gọi cho Vĩnh Thiên , thu dọn đồ đạc về nhà của mình . Vĩnh Thiên lái xe chở Ngọc Hân trên đường về . Nghe cô kể lại chuyện của Lộc Hàn bỏ đi biệt xứ , anh cũng thấy tức giận lắm nhưng chẳng biết làm gì hơn lúc này . Chỉ biết an ủi cô em gái …..
-Nín đi em, anh sẽ tìm Lộc Hàn cho … đừng khóc nữa ….
– Biết ở đâu mà tìm chứ ? A..aaaa .. em không chịu được nữa đâu .
Hắn được Thu Hà đưa đến trường , ngồi trong xe mà hắn thấy nôn nao . Hắn muốn được thấy mặt cậu , muốn được ôm cậu để yên tâm trong lòng là cậu không rời xa hắn . Cũng chỉ vì mẹ hắn đã đồng ý cho hắn gặp cậu . Nhưng hắn đâu biết rằng , cùng ngược chiều con đường đến trường ấy . Lộc Hàn ngồi trên chiếc xe con lướt qua hắn . Lên thành phố phồn hoa , đầy cám dỗ mà kiếm sống . Trên chuyến xe của Lộc Hàn đang ngồi , cậu lấy điện thoại mà hắn tặng xem lại những kỉ niệm . Lộc Hàn chợt ngậm ngùi bật khóc , xa hắn rồi chắc sẽ nhớ cảm giác ấm áp mà hắn trao lắm đây . Bỏ rơi hắn lại một mình ở đó , Lộc Hàn cũng không biết hắn có giận cậu lắm không ? Đúng rồi chắc là hắn sẽ giận lắm , vì đã để hắn một mình cô đơn tuyệt vọng . Lộc Hàn vẫn cố gắng chịu đựng cho đến khi đặt chân đến nơi …
Tần Phong, em yêu anh , em yêu anh không bao giờ đổi thay …
Sau khi tan học về , hắn tung tăng cười rạng rỡ chạy đi tìm Lộc Hàn . Hắn đi theo lối mòn khu nhà trọ mà Lộc Minh từng chỉ hắn một lần . Hắn dừng chân nơi phòng của Lộc Hàn thuê . Hắn thấy cửa phòng có ổ khóa , hắn chợt thấy lo sợ đủ điều …..
Không , không phải mà đúng không ???
-Anh Phong …
Hắn giật mình quay lại nhìn , là Ngọc Hân gọi hắn . Cô bước lại gần đưa bức thứ cho hắn , song cô nói trong nghẹn ngào ….
-Anh Phong , Lộc Hàn đi rồi … anh tìm Lộc Hàn về cho em đi …. – Ngọc Hân nói xong ôm mặt bỏ chạy …
Bàn tay hắn run rẩy cầm bức thư , nghe như sét đánh ầm ngang qua tai . Hắn ngã quỵ xuống , mở bức thư ra đọc …. nước mắt hắn nhỏ giọt lên bức thư …..
Anh Phong của lòng em …
Em thật sự xin lỗi anh , vì đã ra đi mà không gặp mặt nói lời từ biệt . Nhưng mà chỉ vì anh đó thôi , nên em vẫn làm bất cứ điều gì có thể làm , để được ôm trọn vẹn con tim của anh thuộc về em . Hi hi .. em rất nhớ cái ngày mà hai ta gặp nhau . Nó giống như là hai ta nam châm hút vào nhau mãi không rời . Em là đứa lạnh lùng , còn anh là thiếu gia nhà giàu . Mà lạ thật đấy, không hiểu sao em viết tới đây là nước mắt chảy hoài à . Anh Phong em chúc anh hạnh phúc, và có một cuộc sống ổn định . Em cũng phải lấy vợ thôi anh ạ, nên anh đừng tìm kiếm em nữa nhé .
Em yêu anh … Lâm Tần Phong ….
Lộc Hàn ..<3″
Hắn vò nát bức thư chạy thật nhanh về nhà của mình , hắn gào thét lắc đầu không tin . Hắn nghĩ là do mẹ của mình làm chuyện này, chứ không phải tự Lộc Hàn ra đi không một lí do .
Không , chắc chắn là mẹ đuổi cậu ấy đi . Không cho mình gặp rồi , không được …. Bé yêu ơi~ anh không thể sống thiếu em
-A aaaaaaaaa…….
Hắn mở cổng ôm đầu chạy đi tìm mẹ và chị Thu Hà . Hắn thấy cả hai đã ngồi sẵn ở ghế Sofa . Đôi chân hắn bước lại gần mẹ, tay run rẩy chạm vào người mẹ hắn ….
-Mẹ … mẹ có làm chuyện này đúng không ?
– Phải , là mẹ đuổi cậu ta đi , rời xa con không bao giờ gặp lại nữa….
– Không .. không thể nào …
– Mẹ rất tiếc phải nói với con điều này … Con sẽ phải lấy con bé Huyền Trang nhà họ Đỗ làm vợ …
– Không … con không thích cô ta … con phải đi tìm cậu ấy . Con chỉ muốn ở bên cậu ấy thôi ….
Hắn gào to lên trong vô vọng , hắn ngã quỵ xuống sàn trông thảm thương . Khuôn mặt hắn giờ đây tái mét nhìn mẹ của hắn . Nhưng Bà vô tâm quay mặt đi , xem như không có gì phải to tát cả . Bà lên giọng đều đều đe dọa hắn ….
-Nếu như con nhất quyết tìm cậu ta mà không dắt con bé Trang đi bên cạnh . Thì ba sẽ thế nào đây ? Ba con rất buồn , nằm ở bệnh viện cả đời vì tội lỗi con gây ra đấy …
Hắn giật mình , trong lòng ray rứt không biết phải làm sao ? Hắn cũng thương ba lắm , nhưng Lộc Hàn đối với hắn còn quan trọng hơn cả sinh mạng đây này ….
Không , anh nhất định sẽ tìm em , anh nhất định phải là em làm vợ anh nuôi nâng anh cả đời . Hãy chờ anh … em nhé …
Bên thành phố xa hoa đầy cám dỗ kia , Lộc Hàn đã đặt chân lên mặt đường hít không khí . Cậu tự nhủ sẽ lấy thành phố này tưởng tượng về hắn mỗi ngày ….
Em sẽ tập tành quen dần để nhớ anh, giống như anh hút thuốc , hôn một cô gái lạ nào đó . Em cũng sẽ làm tất cả , chỉ để nhớ mỗi anh thôi Thiếu Gia ạ …
Lộc Hàn hít thật sâu rồi thở hắt ra …
– Đi kiếm tiền trang trải cuộc sống không có anh thôi nào ……
Truyen gay: Thiếu Gia Sát Gái gặp Cậu Nhóc Lạnh Lùng – Chap 45
Mấy ngày gần đây , hắn buồn bã thường hay bỏ lên phòng nhốt mình trong không gian yên tĩnh . Ngày hôm nay cũng thế , hắn nằm ngã phịch lên giường thân yêu của mình . Hắn khóc , tự trách tại sao cậu xa hắn mà không nói cho hắn biết chuyện gì đang xảy ra ? Hắn úp mặt vào gối , tay siết chặt đấm mạnh vào gối . Hắn sẽ phải lấy Huyền Trang về làm vợ sao ? Hắn nghĩ không thể được , hắn thà chết đi chứ không lấy cô ả kinh tởm ghớm ghiếc này . Đã làm cho hắn biết bao nhiêu đau khổ , chưa một lần ở bên Lộc Hàn yêu lâu hơn nữa …
– Khốn kiếp … anh lại nhớ em….
Hắn lấy điện thoại ra mở album xem hình hắn và cậu ôm nhau . Hắn nhớ ánh mắt , nhớ từng hơi ấm khi ở bên cạnh cậu . Hắn nhớ nụ cười tươi của cậu lúc ở công viên . Hắn nhớ tất cả , nhớ Lộc Hàn nhiều lắm .
Em ơi , giờ anh phải biết làm sao đây ? Làm sao anh tìm em đây ?
Hắn không chịu nổi cảm này , nó ví như là chiếm lấy mặc cảm cô đơn của hắn . Hắn ngồi bật dậy , lấy áo khoát mặc vào rồi phóng xe sang nhà Bảo Nam .
Ting tong~ ting tong~
Bảo Nam chạy ra mở cổng cho hắn , khuôn mặt đỏ gay nhăn nheo nhìn hắn .
-Có chuyện gì mà mày qua đây thế ?
-Nhớ mày tao qua không được à ..
Bảo Nam đỏ mặt , lủi thủi vào nhà . Hắn dắt xe vào sân , rồi nối gót theo sau Bảo Nam . Bước vào phòng khách , hắn thấy còn một người nữa . Không ai khác chính là Vũ Minh , hắn chậc lưỡi chắc chắn có chuyện gì đó mờ ám ở đây rồi . Hắn hiên ngang phi thân lên ghế ngồi nghịch ….
-Em chào anh … – Vũ Minh gài đầu cười ngượng.
-Uhm , chào em – Hắn liếc sang Bảo Nam.
Để xem nào , hắn xoa cằm suy nghĩ bỗng hắn trở nên gian tà hỏi Bảo Nam ….
– Ba mẹ mày đâu Nam ?
– À đi công tác , làm ăn xa rồi . Có chuyện gì không ?
Bảo Nam nhìn hắn khó hiểu , rồi đưa mắt sang nhìn Vũ Minh . Hai ánh mắt chạm nhau đầy ngượng ngùng , khuôn mặt cả hai ửng đỏ . Hắn đã đoán ra được rồi , hai lông mày nhíu vào nhau . Nhìn thấy hai người thân thiết như vậy , hắn chợt cảm thấy tủi thân . Vì không có Lộc Hàn ở bên cạnh , an ủi âu yếm mỗi ngày . Hắn ganh tị , ghen ăn tức ở đành tuôn ra câu đầy hàm ý …
-Hai người vừa mới hôn nhau phải không ?
– Không … không có … – Cả hai lắp bắp tay khua múa máy loạn xạ .
– Thôi … chối gì nữa . Nam ơi tao buồn quá …
hoangson says
B viet truyen thieu gia sat gai va cau nhok lanh lung rat hay nhu ket thuc ko co hau
Yeu-anh-mai says
Truyen a viet xux dog lam. E doc ma muon khoc ghe, nhug ko pt tai sao ko khoc dc
kennyhuy says
dt mk ko mo dc ckuon 2 pun wa co aj lm wen ko 01687430847 ko eo la nka
lê triệu phú says
cậu truyện thật cảm động làm em phải khóc rất nhiều phải chi gay như em và bao ng khác được chấp nhận thì kết cục ngoài đời sẽ tốt hơn
quốc huy says
Ai chưa co n.y thi bao m nhe 0912266927
cong says
bạn ác quá………………………………………..
thien says
Huhuhu khoc muon. Het nuoc mat luon roi. Luc cuoi thi cuoi mot mjh nhu thag dien luc khoc cug dien. Ban ac wa ket thuc truyen nhu thek ma dc ak… Ai dong cam lam wen nhe10687594245
Nam says
Ko ngo cau truyen hay the lai la bi kich
Thụ Khểnh says
Tác giả xấu quá… kết thúc k có hậu gì hết.. hjxhjx
Thụ Khểnh says
sau này có gặp mặt tui tác giả tránh ra nha.. viết truyện k có hậu gì hết… ứ chịu… nghĩ chơi..
hòa nguyễn says
mình ghét kết cuộc này…đọc lấy hết nước mắt mình rồi….tác giả làm ơn sửa lại đoạn kết đi….hichic
hòa nguyễn says
moi ng kb nha zalo 0985982853
DũngHero says
truyện hay quá..mà kết thúc thật đâu lòng :'(
Heo Ròm says
Sao kết thúc bùn quá v nhỉ ? trào lưu viết truyện của 2015 là đau bùn à ! :((
Dương Danh Gia Huy says
truyện này hay nhưng bùn quá, công nhận tác giả ác thật, đọc mà chảy cả lít nước mắt…huhu…
Trần Minh Đức says
viết chuyện j đâu mà cứ sóng với chả gió lắm thế đọc thấy nản quá trời, mong tg lần sau vết trện nhớ cho ít sóng gió thôi không người đọc ngán với cả kết thúc truyện có hơi buồn nên viết có hậu. Mih chỉ đóng góp ý kiến thế thôi mong bạn đừng hiểu lầm là mik chê nha, chuyện cũng hay đấy. Thanks bạn nhiều.
phúc says
Mình thích cái sóng gió ấy nhưng không thích cái kết buồn đó. Thực sự là nó quá buồn. Mình mong bạn thay đổi cái kết được không.
duy says
Đọc mà khóc quá chời T.T
Henry says
Dù the nao thi họ van o ben nhau den phut cuoi cua cuot doi minh. Ngam…
Henry says
T nghi do la ket thuc tot dep nhat họ dang co. Boi họ da chịu wa nhieu dau don, bat hanh, kho dau cua cuoc doi. Va da den luc họ duoc nghi ngoi. Duoc ben nhau mãi mãi ko ai ko mot ai co the chia lia họ. Truyen nay hay… Va xuc dong lam. Hay lammm
Hủ says
Chap cuối đọc không ngừng rơi nước mắt luôn…huhu…Truyện nhiều sóng gió vậy mà cái kết lại là 1 câu chuyện buồn… nghĩ mà thấy thương họ quá..hức…mong tác giả thay đổi cái kết cho họ và cho họ xảy dung sống chung trong căn nhà trên cánh đồng kia, họ chỉ hạnh phúc có xíu thôi mà…Ahuuuuuuu… *nước mắt chảy không ngừng*???
Khánh Ninh says
đúng thật.anh Phong mãi ms cưa đổ a Hàn mà.sao tgiả lại lm têk
huhu
sói cô đơn says
noi that mjh đã khoc . khj đọc truyen nay. doc caj ket mjh cam nhan . dong tính ko phaj là caj tộj . nhug taj sao .m.n ko hỉu . chia cách t.y của ho chứ. de moj viec da lỡ thi nhan ra .cx đã wa muon r.mjh mog muon cac p .dong tính se co 1cuoc sog hp cua rieg mjh . va mjg mog cac p sẽ hieu . va ko kì thị nữa . thank t.g đã viet truyen de cho mjh hiu dc cam giac cua t.y và cac gio cua gay . de co dc hp.
Jmm123 says
Tác giả ác quá. Truyện hay nhưng buồn quá lấy nước mắt của tui huhuhu?????????
Lam says
Khóc rất nhiều đó tác giả. Tác giả ác quá chừng
Trần Hoàng Minh Tú says
Tác giả ác lắm . ác lắm mà … Tại sao ko để cho họ gần nhau mà phải để họ chết chớ cái đồ vô lương tâm mờ … Lấy ko biết bao nhiu nước mắt của tôi đó tác giả đáng chết … Tôi cũng là người viết truyện đam mỹ mà chưa dám nghĩ đến tình tiết này mà hụ hụ có ấm ức j xin nt qua zalo để chửi tui lại nha 01216278001
Ác Ma says
Tác giả ơi chuyện rất hay nhưng kết thúc lại ko có hậu tí nào