Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
-À , đây là em trai của Lộc Hàn nó tên là Lộc Minh – Hắn tỏ thái độ thờ ơ …
Lộc Mình ngây ngô nhìn Bảo Nam và Vũ Minh , nó lại nhìn đến hắn . Khuôn mặt nó tỏ ra ngây ngô hiểu chuyện , nó nhìn Bảo Nam rồi nói giọng có chút sắc sảo …
-Chú này là ai thế ? Sao tự nhiên hun vào má Lộc Minh à ?
Bảo Nam và Vũ Minh nhìn nó ngạc nhiên , Lộc Hàn liếc mắt nhìn Lộc Minh cắn môi . Hắn thấy không khí bây giờ ảm đạm u ám , nên lên tiếng xua tan bầu không khí này .
-Thôi … thôi dùm cái … đi chơi đu quay nào . Lộc Minh ngoan ở đây với anh hai ha , anh đi mua vé cái đã …
Hắn để Lộc Minh đứng cạnh bên Lộc Hàn , rồi chạy đi mua vé . Vũ Minh ngồi khum xuống nhìn sâu vào đôi mắt Lộc Minh . Ánh mắt trẻ con ngây thơ , chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra . Nhưng Vũ Minh cũng biết rất rõ , đây là một đứa trẻ ngoan thông minh , lanh lợi hơn bất cứ đứa trẻ nào . Vũ Minh nắm lấy tay nhỏ nhắn trắng trẻo của nó , rồi xoa nhẹ lên mu bàn tay …
-Cho anh làm quen nhé , nhìn em dễ thương lắm lắm luôn ấy <3
-Hi hi , em cảm ơn …
-Vậy cho anh ôm cái được không ??
-Dạ được …
Lộc Minh vòng tay ôm cổ Vũ Minh rồi nhẹ nhàng ôm . Vũ Minh cảm thấy ấm áp , bắt đầu thích Lộc Minh . Vũ Minh ngước mắt nhìn Bảo Nam nháy mắt tỏ ý muốn có một đứa như thế này . Bảo Nam bĩu môi lắc đầu , bắt chéo tay phồng má chu mỏ trông thật cute . Lộc Hàn nhìn thấy vậy , cậu có chút ganh tị a~ . Lộc Hàn thấy có chút không công bằng , khi mà Bảo Nam và Vũ Minh được yêu nhau nhiều như vậy mà không có chút phản đối từ gia đình . Còn cậu thì lại khắt khe , trải qua không biết bao nhiêu sóng gió . Chưa một lần nào ở cạnh bên nhau thật lâu , cho nhau những lời nói ngọt ngào . Tâm sự đêm khuya cùng nhau mỗi ngày , và sáng sớm cậu cần được lời chúc từ hắn . Lộc Hàn thở nhẹ hắt ra , nghĩ đến đó thôi cậu thấy nó quá viển vong xa vời . Hắn cầm vé trên tay chạy lại gần Lộc Minh …
-Chơi tàu lượn đi , đu quay thấy chán phèo …
-Vậy đi liền đi anh Phong~ – Lộc Minh hào hứng – Anh hai đi cùng em luôn nha ..
-Trò này có mà chóng mặt ấy – Lộc Hàn than thở .
-Mặc kệ lên luôn đi – Hắn cầm vé quay sang hai người họ – Tao mua luôn cho mày rồi , lên chung luôn cho vui …
-Ừ , chơi thì chơi sợ gì ….
Lộc Hàn lắc đầu không muốn đi , nhưng bị hai người là Vũ Minh và hắn nắm tay lôi đi . Lộc Hàn cười mếu máo , nhìn tàu lượn và phát ớn . Sau khi đã ngồi yên vị , chiếc tàu lượn bắt đầu di chuyển chậm rồi nhanh dần . Bộ 5 cùng nhau hét lên thật kinh hoàng như chưa từng chơi trò nay bao giờ ….
Trời cũng đã về trưa , mấy trò ở công viên cũng đã chơi hết cả rồi . Hắn mới rũ Bảo Nam tìm chỗ hóng mát cắm trại ăn cơm . Bảo Nam gật đầu cung hắn đi mua đồ dụng cụ cắm trại . Để lại Lộc Hàn và Vũ Minh dắt Lộc Minh đi mua đồ ăn . Hôm nay là một ngày vui nhất trong cuộc đời mà cậu hưởng thụ bên cạnh những người bạn mới thật tốt đẹp . Sau khi đã xong xuôi , Lộc Hàn và Vũ Minh mới bày thức ăn ra . Cả bộ 5 cùng bày trò nghịch ngợm , đút cho nhau ăn . Lộc Minh bật cười lên hạnh phúc , nó còn bảo hắn chụp lại khoảng khắc này . Để sau này lớn lên , nó sẽ lôi ra ngắm lại . Hắn gật đầu lấy điện thoại ra , nhờ một người đi ngang qua chụp lại …
Cả bộ 5 cùng nhau xếp hàng , cười tươi rạng rỡ giơ hai ngón tay xinh …
-1,2,3 chụp nè …
(tách …..)
Đó là những khoảng khắc đáng yêu của họ , những hạnh phúc luôn nở nụ cười trên môi .
Nhưng ít ai hiểu rằng , cặp đôi Tần Phong và Lộc Hàn sẽ đón nhận những ngày tháng phải cách xa nhau , như hai nam châm có lực đẩy khi mà hai cực giống nhau ….
Liệu tình yêu này có vượt qua ngàn dặm xa cách ?
Truyen gay: Thiếu Gia Sát Gái gặp Cậu Nhóc Lạnh Lùng – Chap 52
Cả năm người họ ăn chơi cho thật đã đến chiều tối , thì chia tay nhau về nhà của mình . Hắn lại chở Lộc Minh và Lộc Hàn về nhà của Vĩnh Thiên trong tiếc nuối . Tuy vui vẻ ở bên nhau có một ngày , nhưng điều đó cũng đủ làm hắn và Lộc Hàn thỏa mãn hạnh phúc cùng với Lộc Minh . Trên con đường trở về nhà Vĩnh Thiên , Lộc Hàn cảm thấy dường như có chút gì đó bất an . Lộc Hàn khẽ tựa đầu vào lưng hắn . Mắt nhắm chặt nghe tiếng gió ồ ạt bên tai….
-Hôm nay vui quá bé yêu nhỉ ? – Hắn cười nhẹ hỏi cậu .
– Uhm , nhưng em thấy bất an quá …
– Sao thế ? Có anh bên cạnh em mà ….
Nghe Lộc Hàn nói thế , hắn cảm nhận được sự lo lắng của cậu như thế nào . Lộc Hàn im lặng cũng chẳng nói một lời , cản giác bất an trong cậu càng ngày tăng lên đáng sợ . Về đến trước cửa nhà Vĩnh Thiên , Lộc Minh nhảy phóc xuống khỏi xe của hắn . Nó nhìn hắn giơ ngón cái lên rồi cười tươi …..
-Hôm nay vui lắm anh Phong ơi …
– Ờ …..
Nó nói xong rồi chạy vào nhà Vĩnh Thiên , để lại không gian ngượng ngùng cho cả hai . Lộc Hàn bước lại gần hắn , hôn phớt nhẹ lên môi hắn .
-Hôm nay anh đã làm em hạnh phúc , em cảm ơn anh …
– Đâu có gì đâu mà cảm ơn , em hôn anh cái nữa nào …
Hắn đưa mặt sát lại gần Lộc Hàn , chỉ tay lên mặt của mình . Lộc Hàn phì cười , rồi hôn lên má thì hắn lại đưa môi để Lộc Hàn hôn cái chóc lên đó . Lộc Hàn giận dỗi , khẽ đánh vào cánh tay hắn ….
-Anh chơi ăn gian à ….
– Không có đâu , thôi em vào nhà đi , anh về nhà đây mai gặp nhé .
– Anh về cẩn thận ….
– Ừ, anh biết rồi mà bé yêu~, bộ lo cho anh dữ vậy sao ?
– Nói bậy bạ , vớ vẩn quá …
Lộc Hàn dậm chân quay lưng vào nhà Vĩnh Thiên , hắn nhìn thấy hành động ấy bật cười nhẹ . Hắn quay đầu xe lại rồi phóng đi về nhà thân yêu của mình . Hắn dắt xe vào nhà , tính chạy lên phòng thì hắn gặp mẹ và Thu Hà ở phòng khách .
-Phong , con lại đây ngồi mẹ có chuyện muốn nói …
-Chuyện gì vậy mẹ ? – Hắn bước lại ghế ngồi ngay ngắn
– Mẹ muốn con từ nay rời xa Lộc Hàn , chú học hành lấy bằng tốt nghiệp lớp 12 này về cho mẹ …
-Mẹ à con … không thể … chị Hà … – Hắn quay sang Thu Hà cầu cứu …
-Chị không thể cãi lời mẹ được , chị xin lỗi … – Thu Hà quay mặt đi khiến hắn thất vọng .
-Mẹ à , con xin mẹ mà … Con thật sự yêu cậu ấy mà …
-Mẹ biết , nhưng con phải lo học hành bằng không thì con qua Úc du học 2 năm đi ..
-Mẹ …
Hắn cắn môi hậm hực bỏ lên phòng , để lại bà và Thu Hà thở dài . Thu Hà nhìn mẹ bằng ánh mắt có chút lo lắng .
-Mẹ à … làm như vậy có được không nhỉ ? Con thấy mẹ ép nó quá rồi đó …
-Mẹ biết , nhưng ít nhất mẹ không để nó vướng vào mấy tình yêu nhảm nhí rồi có ngày giảm sa sút học hành con có biết không ?
Bà bực mình quát vào mặt Thu Hà rồi bỏ lên phòng . Bà luôn luôn suy nghĩ cho hắn đầu tiên , mong muốn con mình được tốt mà không cần phải lo lắng nhiều . Bà bước vào phòng thư viện của ông Linh , tìm ghế ngồi suy nghĩ về chuyện kết hôn giữa Huyền Trang và hắn . Lúc hắn vắng nhà đi chơi cùng với Lộc Hàn , bô Huyền Trang có đến tận đây yêu cầu kết hôn .
“Thưa bè , tôi có chuyện muốn nói …”
“Mời anh uống trà , có gì từ từ nói đừng có vội vàng quá “
“Tôi muốn bà làm lễ đính hôn cho con gái tôi trước”
“Chuyện này tôi sẽ sắp xếp sớm , tôi nhật định sẽ làm .”
“Vậy thì cũng được , nhưng nếu mà không đúng theo ý bà thì con gái tôi nó sẽ làm chuyện bậy bạ lúc đó đừng trách ..”
“Tôi hiểu mà…”
Bà day day thái dương đang đau nhứt kinh khủng , bà thấy rắc rối nhất chính là Huyền Trang . Bà không biết cô ta định giở trò gì nữa ? Giờ bà mới biết ý của Thu Hà , Huyền Trang là đứa chỉ biết lợi dụng gia thế của nhà này . Thích sống sung sướng giàu sang trong nhung lụa . Giờ bà thấy hối hận sai lầm vì đã chọn Huyền Trang làm dâu nhà này , chia rẽ tình yêu của hắn .
Hắn vào nhà tắm , xả vòi sen lên người chó ướt sũng rồi tắm táp sạch sẽ . Xong xuôi , hắn trở ra mặc áo thun ba lỗ quần short . Hắn nằm ngã người lên giường , lấy điện thoại ra xem lại hình cắm trại hôm nay . Hắn chỉ để ý có mỗi Lộc Minh , vì nó quá dễ thương sao mà đáng yêu như thế này . Hắn bật khóc khi thấy hình cậu và hắn bên nhau thật ấm áp . Hắn vò đầu không biết phải làm sao cho vừa lòng mẹ hắn . Làm sao vừa học tốt vừa được gặp Lộc Hàn mỗi ngày . Hắn chỉ biết mong thời gian trôi qua mau để được ở bên cạnh cậu mà thôi .
“Lộc Hàn , anh xin lỗi em …”
Đêm nay hắn và Lộc Hàn không ngủ dược , cả hai suy nghĩ rất nhiều về hướng ngược chiều nhau . Cả hai mệt mỏi rồi dần dần chìm vào giấc ngủ sâu .
Sáng sớm hôm sau , hắn dậy sớm vệ sinh cá nhân . Rôi mang cặp phóng xuống lầu lấy xe phóng đi gặp Lộc Hàn . Đến trước nhà Vĩnh Thiên , hắn bấm chuông thì thấy Lộc Hàn dắt Lộc Minh đang mang cặp từ trong nhà ra . Lộc Minh thấy hắn ở ngoài cổng , nó reo lên …
-A anh Phong kìa anh hai ơi …
-Hả ?
Lộc Minh rút tay chạy ra mở cửa cho hắn , nó nắm ngón tay hắn kéo vào . Hắn nhìn Lộc Hàn bắng ánh mắt buồn bã , hắn lên tiếng nói với cậu …
-Lộc Hàn , em dành thời gian nói chuyện với anh một chút được không ?
-Được mà …
-Ơ … không chơ em đi học à ? – Lộc Minh nhìn hai người ngây thơ
-Lộc Minh , em vô bảo chị Hân chở đi học nha – Lộc Hàn xoa đầu nó mỉm cười .
-Dạ …
Hắn cầm tay Lộc Hàn kéo ra chỗ xe hắn , cậu đội mũ bảo hiểm rồi ngồi lên xe của hắn . Lộc Hàn vòng tay qua người hắn ôm chặt . Hắn nổ máy rồi chạy đi tìm một góc vắng để trò chuyện . Đến nơi , hắn ôm cậu vào lòng hôn nhẹ lên trán cậu …
-Lộc Hàn , em có chờ anh được không ?
-Anh đi đâu ? – Lộc Hàn ngước mắt nhìn hắn .
-Chỉ một thời gian thôi , anh muốn tốt nghiệp năm nay . Rồi sau đó anh sẽ làm việc thuê nhà chúng mình sống cùng nhau …
-Em hiểu cảm giác của anh mà , gia đình anh muốn tốt cho anh nên anh nhất định phải làm được . Em ủng hộ anh mà …
-Em nhất định đợi anh đấy nhé , hứa với anh đi …
-Em hứa mà …
-Móc ngéo tay đi …
-Trò con nít …
Lộc Hàn cười khi giơ ngón út ra ngéo tay với hắn . Tần Phong ôm cậu thật chặt lần cuối , Lộc Hàn cũng vòng tay ôm hắn . Lộc Hàn cảm thấy hạnh phúc , ấm áp khi được hắn ôm cậu như thế này . Lộc Hàn ước thời gian này quay chậm lại , để cậu được cảm nhận hơi thở của hắn nhiều hơn nữa … Nhưng cậu đâu có biết , đây là lần chia tay cuối dài đằng đẵng , chờ đợi trong mòn mỏi vô vọng . Để rồi người thứ ba xuất hiện , với tư cách hoàn toàn mới làm cả hai phải chia rẽ trong vô vọng …
-Lộc Hàn , anh chở em đi tìm cánh đồng cỏ xanh mát ngồi hóng chơi nha . Được không ? – Hắn suy nghĩ một hồi rủ cậu
-Không được , anh còn đi học mà ? – Lộc Hàn nhìn hắn lắc đầu.
– Kệ đi , dù sao ngày mai anh cũng dốc hết sức học để tốt nghiệp rồi . Cho anh khoảng thờii gian bên em hôm nay thôi được không ? – Hắn giơ một ngón tay lên , vẻ mặt trông phát tội
-Cũng được , anh nhớ là phải học thật tốt đó nha …
-Được mà …
Leo lên xe , hắn chở Lộc Hàn đi tìm cánh đồng xanh ngồi hóng mát . Hắn vươn vai nằm phịch xuống đồng cỏ , mặc cho đất bùn làm dơ áo hắn . Lộc Hàn cũng nằm xuống bên cạnh , ngước mắt nhìn lên bầu trời kia . Cậu thấy nó trong xanh biếc , nhiều mây trôi hững hờ . Lộc Hàn nhắm mắt tận hưởng lại khoảng thời gian nhất định , nó khiến cậu nhớ lại quá khứ hồi nhỏ . Đã từng có một lần , ba cậu cõng cậu chảy nhảy trên cánh đồng khi ngày đó nhà còn nghèo . Và mẹ cậu đứng xa trông thấy hai cha con vui đùa , cười tươi vẫy tay cậu . Đó là những khoảng khắc đáng yêu , hạnh phúc mà Lộc Hàn tửng cảm nhận được . Tự nhiên từ đâu giọt nước mắt chảy xuống trên khóe mắt . Hắn thấy giọt nước mắt ấy , hắn mới nhẹ nhàng gạt nó đi . Lộc Hàn nhìn hắn tự cười cho chính mình , để che lấp nỗi đau mất mát quá lớn . Cậu ước , giá như họ còn sống thì có lẽ bây giờ cậu học giỏi thi tốt nghiệp khoe thành tích lúc nào không hay . Lộc Hàn đưa tay mình nắm lấy tay hắn , cậu nói vu vơ bóng gió đâu đây ….
-Anh Phong ơi , em ước gì chúng mình xây nhà ở cánh đồng này nhỉ ?
-Anh cũng nghĩ vậy , anh thấy nó đẹp …
Lộc Hàn bắt đầu tưởng tượng có một căn nhà chỉ riêng cậu và hắn mãi mãi bên nhau không hề rời xa …
-Em thích có dòng sông , trên cánh đồng cỏ xanh ấy trong ngôi nhà đẹp như tranh vẽ chúng ta xây dựng , em muốn chúng ta được yêu thương và được ở bên nhau mãi mãi không chia ly …
-Anh sẽ tiếp thu ý kiến của em , anh nhất định có việc làm kiếm đủ tiện xây nhà giống như em nói hì … hì …
-Em nói đùa đó , anh không xây nổi đâu …
-Anh nói được là làm được , vì em , anh có thể làm tất cả …
-Anh thật là …
Lộc Hàn khẽ véo má hắn , rồi xích lại gần nhau cụng đầu vào hắn . Cảnh tượng này , trên cánh đồng ấy có hai người đang nằm cạnh nhau không hề rời nhau . Đến trưa , hắn mới chở Lộc Hàn vào nhà hàng ăn . Trên đường đi , cơn mưa nhẹ li ti làm ướt áo hắn và cậu . Hắn mới vặn tay ga hết cỡ , để tránh những cơn mưa không mong muốn . Đến nơi , Lộc Hàn trố mắt nhìn bảng cửa hiệu của nhà hàng . Cậu than thầm trong lòng , chắc chắn trong này toàn đồ ăn mắc cậy . Hắn mới nhìn cậu cười tươi , rồi nắm tay Lộc Hàn kéo vào trong tìm bàn trống . Bắt Lộc Hàn ngồi xuống với ánh mắt ngơ ngơ …
-Tần Phong , trong này toàn …
-Suỵt … cứ coi như chúng ta ăn lần cuối chia tay ha . Rồi năm sau anh sẽ gặp em ở chỗ này , nhớ chỗ này nha .
hoangson says
B viet truyen thieu gia sat gai va cau nhok lanh lung rat hay nhu ket thuc ko co hau
Yeu-anh-mai says
Truyen a viet xux dog lam. E doc ma muon khoc ghe, nhug ko pt tai sao ko khoc dc
kennyhuy says
dt mk ko mo dc ckuon 2 pun wa co aj lm wen ko 01687430847 ko eo la nka
lê triệu phú says
cậu truyện thật cảm động làm em phải khóc rất nhiều phải chi gay như em và bao ng khác được chấp nhận thì kết cục ngoài đời sẽ tốt hơn
quốc huy says
Ai chưa co n.y thi bao m nhe 0912266927
cong says
bạn ác quá………………………………………..
thien says
Huhuhu khoc muon. Het nuoc mat luon roi. Luc cuoi thi cuoi mot mjh nhu thag dien luc khoc cug dien. Ban ac wa ket thuc truyen nhu thek ma dc ak… Ai dong cam lam wen nhe10687594245
Nam says
Ko ngo cau truyen hay the lai la bi kich
Thụ Khểnh says
Tác giả xấu quá… kết thúc k có hậu gì hết.. hjxhjx
Thụ Khểnh says
sau này có gặp mặt tui tác giả tránh ra nha.. viết truyện k có hậu gì hết… ứ chịu… nghĩ chơi..
hòa nguyễn says
mình ghét kết cuộc này…đọc lấy hết nước mắt mình rồi….tác giả làm ơn sửa lại đoạn kết đi….hichic
hòa nguyễn says
moi ng kb nha zalo 0985982853
DũngHero says
truyện hay quá..mà kết thúc thật đâu lòng :'(
Heo Ròm says
Sao kết thúc bùn quá v nhỉ ? trào lưu viết truyện của 2015 là đau bùn à ! :((
Dương Danh Gia Huy says
truyện này hay nhưng bùn quá, công nhận tác giả ác thật, đọc mà chảy cả lít nước mắt…huhu…
Trần Minh Đức says
viết chuyện j đâu mà cứ sóng với chả gió lắm thế đọc thấy nản quá trời, mong tg lần sau vết trện nhớ cho ít sóng gió thôi không người đọc ngán với cả kết thúc truyện có hơi buồn nên viết có hậu. Mih chỉ đóng góp ý kiến thế thôi mong bạn đừng hiểu lầm là mik chê nha, chuyện cũng hay đấy. Thanks bạn nhiều.
phúc says
Mình thích cái sóng gió ấy nhưng không thích cái kết buồn đó. Thực sự là nó quá buồn. Mình mong bạn thay đổi cái kết được không.
duy says
Đọc mà khóc quá chời T.T
Henry says
Dù the nao thi họ van o ben nhau den phut cuoi cua cuot doi minh. Ngam…
Henry says
T nghi do la ket thuc tot dep nhat họ dang co. Boi họ da chịu wa nhieu dau don, bat hanh, kho dau cua cuoc doi. Va da den luc họ duoc nghi ngoi. Duoc ben nhau mãi mãi ko ai ko mot ai co the chia lia họ. Truyen nay hay… Va xuc dong lam. Hay lammm
Hủ says
Chap cuối đọc không ngừng rơi nước mắt luôn…huhu…Truyện nhiều sóng gió vậy mà cái kết lại là 1 câu chuyện buồn… nghĩ mà thấy thương họ quá..hức…mong tác giả thay đổi cái kết cho họ và cho họ xảy dung sống chung trong căn nhà trên cánh đồng kia, họ chỉ hạnh phúc có xíu thôi mà…Ahuuuuuuu… *nước mắt chảy không ngừng*???
Khánh Ninh says
đúng thật.anh Phong mãi ms cưa đổ a Hàn mà.sao tgiả lại lm têk
huhu
sói cô đơn says
noi that mjh đã khoc . khj đọc truyen nay. doc caj ket mjh cam nhan . dong tính ko phaj là caj tộj . nhug taj sao .m.n ko hỉu . chia cách t.y của ho chứ. de moj viec da lỡ thi nhan ra .cx đã wa muon r.mjh mog muon cac p .dong tính se co 1cuoc sog hp cua rieg mjh . va mjg mog cac p sẽ hieu . va ko kì thị nữa . thank t.g đã viet truyen de cho mjh hiu dc cam giac cua t.y và cac gio cua gay . de co dc hp.
Jmm123 says
Tác giả ác quá. Truyện hay nhưng buồn quá lấy nước mắt của tui huhuhu?????????
Lam says
Khóc rất nhiều đó tác giả. Tác giả ác quá chừng
Trần Hoàng Minh Tú says
Tác giả ác lắm . ác lắm mà … Tại sao ko để cho họ gần nhau mà phải để họ chết chớ cái đồ vô lương tâm mờ … Lấy ko biết bao nhiu nước mắt của tôi đó tác giả đáng chết … Tôi cũng là người viết truyện đam mỹ mà chưa dám nghĩ đến tình tiết này mà hụ hụ có ấm ức j xin nt qua zalo để chửi tui lại nha 01216278001
Ác Ma says
Tác giả ơi chuyện rất hay nhưng kết thúc lại ko có hậu tí nào