Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Quậy đưa ánh mắt mạnh mẽ, tự tin nhìn Sói, nó cười nhẹ rồi bắt đầu câu chuyện của mình. Nhất là cái trò chơi chiều nay nó vừa thắng, nghe xong Sói hơi bối rối lại có gì đó thinh thích bởi nó thấy mình trong con người của Quậy. Đầy rạo rực, sôi nổi và hết mình. Mỉm môi nhẹ, Sói bắt đầu truyền thụ cho thằng con trai cưng của mình, những bí quyết, “chiêu thức” cũng như “tinh hoa” mà nó đút kết được sau mấy chục năm của nó với Sữa. Sói có lẽ sẽ tự hào hơn nữa khi biết được, Quậy không những tài năng về học thức, thể thao mà còn tài năng về cái khác nữa.
Quầy bar mới mở trên con đường tấp nập, nhộn nhịp gần khu vực trung tâp thu hút đông đảo mọi người đến đây để xả stress hay muốn kiếm tìm những giây phút vui vẻ, thoải mái. Đó cũng chính là nơi làm việc bán thời gian của Quậy. Mặc bộ đồ sơ mi trắng, quần tây đen lịch lãm, có cái cà vạt cách điệu không thắt để trước ngực, trong Quậy như là một vị khách Vip chứ chẳng thể là một nhân viên pha chế tại đây.
Duyên trời đã định khi một lần nữa, con đường của Cường lại có bóng dáng của Quậy. Cường bất ngờ khi thấy Quậy bước vào, ban đầu cứ ngỡ là Quậy đến đây để chọc phá hay lên mặt với Cường, ai ngờ, Quậy chui vào quầy rượu cạnh anh pha chế để học hỏi và bắt đầu công việc. Cường thoáng chút bở ngỡ xen lẫn bối rối khi thấy Quậy xuất hiện ở đây, làm thêm như nó nữa là khác. Cường biết sơ nét về Quậy, con của một Bác sĩ chuyên khoa tim, nhà lại có một tiệm trà nổi tiếng ở chợ nên nếu nói về tài chính thì thằng này cũng xếp vào loại cậu ấm chứ thua gì đứa khác. Nhưng sao lại phải chui đầu vào đây mà cực khổ vậy, khó hiểu thật. Đang nhíu mày suy nghĩ thì nó giật mình khi Quậy đáp trả nó bằng cú nháy mắt đáng yêu. Cường luống cuống làm đổ cả ly nước, nó hoảng hồn lau nhanh rồi rút liền, giấu đi cái má đang đỏ bừng vì xao xuyến kia.
Quầy bar ngày đầu khai trương đắc như tôm tươi, khách đến nườm nượp, nhất là toàn người giàu sang, kinh doanh làm việc vì bar này đặc gần khu vực toàn những công ty, doanh nghiệp lớn ở thành phố. Quậy sáng dạ lại có nhã hứng về pha chế nên nó theo nhịp rất nhanh, anh nhân viên chủ chốt còn há hốc mồm trước lính mới lại thành thạo, tài năng như thế này. Cường cũng được lòng anh quản lí lẫn đồng nghiệp khi làm việc hăng say và nhiệt tình. Cả hai đều làm việc chăm chỉ, sôi nổi hòa nhập vào tiếng cười nói, trò chuyện vui vẻ tạo nên một không gian rạo rực, hòa nhịp tưng bừng.
Cuối đầu chào vị khách cuối cùng ra về, Cường thở cái “hì” sau buổi tối làm việc mệt mỏi. “Áh !” tiếng la lớn đằng quầy pha chế làm Cường giật mình. Chạy lại gần thì Cường trợn mắt khi ngay trán của Quậy rướm máu. Hoảng hồn, Cường luống cuống kéo Quậy ra để nó ngồi trên ghế. Chạy lại hỏi mấy anh, chị còn lại thì Cường biết chổ để dụng cụ y tế, thế là nó thoăn thoắt như bay lấy rồi sơ cứu cho Quậy. Lau nhẹ vết máu ngay trán, Quậy nhíu mày đáng yêu, thấy vậy, Cường chọc:
– Haiz.. thiếu gia thì ở nhà coi ti vi hay xách xe đi đây, đi đó cho vui. Ai đâu rảnh chym lết xác vào đây bài đặt làm thêm để tóe máu làm gì !
– Zậy mới zui ! Chứ ở nhà chán lắm, còn đi đây đi đó thì hao xăng. Vào đây vừa được làm việc bán thời gian, vừa có tiền. Nhất là được thấy cái bản mặt “bánh bèo nước đá” nữa nên tóe máu, ta đây cũng bằng lòng ! – Vừa nói Quậy vừa õng ẹo. Nghe đến đây Cường nhíu mày chử lại
– Kêu ai bánh bèo nước đá zậy thằng khốn nạn ?
– Ế, vậy là nhận òi nhoa tờ-rym !
– Tờ-rym con mẹ mày thằng mắc dại ! – Cường chửi xối xả trong khi Quậy vẫn nhe răng cười chọc tức làm nó muốn ói máu. Cắn môi Cường la làng – mày trốn viện hay zì mà cười như chó điên zậy ?
– Hông, tại nhìn mặt mày mắc cừ quá à, zống như con Eo-sa phin frozen zậy, có chym hông đó má ? – Quậy trêu, nó chơi mắc dại bóp nhẹ đũng quần của Cường rồi phóng xuống ghế chạy liền. Ai ngờ Cường điên liên nó chụp được cái tay chửi rồi xối xả
– Đụ móa chơi chóa đẻ, chết bà lội mày zới tao !
Cường kéo mạnh, Quậy mất đà, cái ghế ngã làm Quậy nhào tới, Cường hoảng hồn ôm lại thì bất ngờ hai môi chạm nhau. Cảm giác khi hai lớp da mỏng và mềm đụng vào nhau cứ như hai thái cực của một nam châm, nó hút mạnh và mãnh liệt. Mắt cả hai trừng trừng không chóp mắt, Quậy thấy mình trong con mắt của Cường và Cường cũng rõ nét trong cái trong đen của mắt Quậy. Nó nhè nhẹ nhưng nồng nàn không tưởng.
– Chồi ôi.. xứng đôi quá hà, tới luôn đi hai đứa !
Giọng bóng lộ của anh quản lí quầy Bar này tên Lý, đồng thời cũng là người nhận hai thằng vào làm cất lên làm cả hai đó mặt, tía tai buông nhau ra. Thằng gãi đầu mắc cỡ, đứa cúi mặt giả vờ xếp ghế làm ông Lý cười khoái chí rồi nháy mắt ủng hộ.
Đóng cửa lại cẩn thận, Cường chào anh Lý rồi ra về. Hơn 10 giờ đêm, đường phố vắng lặng, chỉ còn lác đác mấy cô cậu thanh niên rồ ra chạy qua hù hét hay phút chóc có mấy chiếc taxi nhá đèn làm Cường thoáng nhìn rồi thoáng tỉnh. Lại một mình, hình như được 5 năm rồi phải, 5 năm nó sống một mình. Đã 5 năm rồi kể từ ngày mẹ Cường mất vì căn bệnh hiểm nghèo khiến nó phải tự thân, tự nuôi mình. May mắn được một nhà hảo tâm giúp đỡ một số tiền lớn nên Cường mới đủ trang trãi, cố gắn duy trì việc học đến giờ. Làm đủ thứ nghề, bán vé số, phụ tiệm cơm, bán cà phê, thợ hồ hay bưng hủ tiếu gõ.. cái gì Cường cũng đã làm qua. Nên có lẽ vậy, nó đã quá “sỏi đá” trước sự đời. Không người thân, không bạn, độc bước trên cõi đời. Thật ra nó cũng có cha chứ, nhưng mẹ nó là vợ nhỏ nên mẹ và nó đã dứt áo ra đi để khỏi đọng đến cái tổ ấm của cha nó. Chua chát lắm chứ, mắt Cường nhòe đi khi nhớ đến những ký ức đau lòng ấy. Đang suy nghĩ thì chợt có chiếc PS xáp lại làm nó giật mình
– Đi không em ?
– Đi con cặc ! – Tức tối nó đáp trả hằng hộc. Thằng bặm trợn trên xe trợn mắt dừng lại rồi đạp Cường một cái bổ nhào. Chưa kịp định thần thì thằng đô con kia đạp tới tấp. Nó lớn tiếng chửi
– Đụ má mày ăn cức cọp, dám mắt dại zới tao ! Đụ..
Bốp ! Nguyên cái nón bảo hiểm vào mặt thằng kia làm nó chới với, máu mũi phún ra như phin Hồng Kông. Chưa kịp mở mắt thì ăn thêm cú đá ngay bụng làm nó đau điếng ôm bụng, nhắm mắt, nhăn mặt rên rỉ. Cường vừa ngước lên thì có một bàn tay khác nắm lấy rồi kéo nó đi nhanh chống.
Chiếc Exiter Xanh lá cây thể thao rồ ga chạy băng qua những dãy phố phường tấp nập. Ngồi sau lưng, Cường nhíu mày, nó xê xê ra xa, thấy vậy, Quậy chơi chóa, nó thắng gấp làm Cường nhào tới hết hồn ôm chầm lấy nó, xong lại rồ ga chạy tiếp. Cường nóng máu la chen chét.
– Kiếm cái hòm hả thằng cô hồn ?
– Há há, chụy đẹp chứ đéo có điên nha gái ! – Quậy đáp, nó giỡn nhây – tại lạnh sống lưng mới làm vậy để mày ôm tao cho ấm thôi !
– Tao biết mà, bản mặt lồn mày đâu có tốt dữ thần zậy ! – Cường liếc rồi nói. Quậy cười rồi chạy chậm lại, nhíu mày nó hỏi nhẹ
– Có sao hông ?
– Chưa chết ! Mày lo quá ha ? – Cường chua ngoa. Quậy tỉnh bơ
– Sao không chời, nô tỳ một tháng của tao.. không lo cho được !
– Đụ.. ! – Cường cứng họng. Quậy tít mắt
– À, tối nay tao ngủ zới mày nha !
– Cái zì ? – Cường la lên làm thiên hạ ai cũng ngoái nhìn, nó quê độ nhỏ giọng lại – giỡn mặt với tao đó hở Quậy ?
– Rảnh háng đâu giỡn má ơi ! Tối rồi nên nhà tao ngủ sớm. Ba tao bệnh nên tao không muốn phá giấc ngủ của ông. Vì thế tao mới xả hàng cho mày ngồi Exiter một lần nè !
– Ôi, cảm động quá ! – Cường mếu máo rồi tỉnh lại – ra đường mà ngủ !
– Có mày đó gái, tao là vua, mày là giặc, mày nên nhớ điều đó ! – Thứ Cường quan trọng nhất không phải là tiền hay mạng sống mà là tự trọng. Quậy biết điều này nên nó chắc chắn cái vụ cá cược thằng bánh bèo Eo-sa này sẽ giữ đúng lời hứa. Cường im lặng, Quậy đoán không sai, nó lên tiếng – hiểu rồi hé ! Nhà đâu, nói để em đưa chàng về với quê hương nòa !
– Chàng con mắt mày.. – Cường đắn đo, nó thở nhẹ rồi hỏi nhỏ -.. nhà tao nhỏ lắm, mày chê à. Thôi tao đưa tiền tao nè, mày mướn phòng nghĩ đi Quậy !
– Mày biết gia cảnh nhà tao thế nào mà, vậy mà tao vẫn đi làm thêm để tự lo cho bản thân mình. Điều đó chứng tỏ, tao không phải là loại thiếu gia, công tử. Theo mày, tao có khinh mày hông ?
– Ơ.. ! – Cường im lặng, lòng nó chợt mỉm cười. Có gì đó nhẹ nhàng nhưng ý nghĩa vừa thoáng qua. Nó đã hiểu, tim nó đã thấu, miệng mỉm cười, nó thỏ thẻ – bên trái đường C đó em… !
– Đu ! – Quậy la lớn, kì này đến mọi người tập trung vào nó. Biết quê Quậy cười nhẹ rồi cắn môi – thôi mày vẫn giữ phong thái nước đá đi bánh bèo, tự nhiên ngọt tao ớn lông đích quá !
– Đụ má mày Quậy ! Từ đây về sau khỏi luôn nha.. nha !
Mỗi tiếng “nha” là một cái đè đầu của Cường, Cường cười, nụ cười thoái mái vui tươi nhất kể từ cái ngaỳ mẹ nó mất. Băng qua dãy nhà cao, cửa rộng, chiếc xe rẽ vào một con đường khác, con đường tĩnh lặng lạ thường. Những ngôi nhà ở đây nhỏ xíu không còn là những ngôi biệt thự nữa, những ánh đèn neon quảng cáo hay chóp chóp cũng được thay thế bởi những cái đèn đường vàng cam lạnh tanh nơi góc đường. Cuối cùng cũng đến nơi, nhà Cường là một ngôi nhà nhỏ trong con hẻm khu vực dân cư lao động. Phía trước nhà có trồng một hàng chậu lan rất đẹp, tuy tối nhưng qua ánh đèn, những đóa lan ấy cũng sáng rực, xinh đẹp rạng ngời. Mở cửa Quậy dắt xe vào rồi đóng cửa lại. Quậy tỉnh bơ như nhà của nó, nó bỏ cặp xuống, mở ba lô lấy cái khăn rồi uống ngụm nước bay vào tắm trước con mắt trợn tròng của Cường.
– Ủa nhà ai vậy Quậy ?
– Thì nhà mày chứ nhà ai ? Hỏi nhảm ! – Bật nước, Quậy đáp tỉnh bơ. Cường nhếch môi
– Ủa biết hả ? Tao tưởng nhà mày không đó Quậy ! Tỉnh dễ sợ !
– Há há, thánh tỉnh mà con !
Cường cười, nó nghĩ cũng vui, bởi Quậy tự nhiên, thoải mái không có mấy cái nhìn dò xét hay nghía tới, nghía lui như mấy đứa bạn của Cường lúc trước. Để đồ xuống, Cường thở nhẹ nghỉ ngơi. Bụng kêu ọt ọt, nó lại tủ rồi nấu hai tô mì thơm ngào. Vừa bưng ra, Cường muốn rớt hai cái tô khi thằng Quậy chỉ quấn cái khăn lọt tọt bước ra. Khỏi phải bản, cơ thể thanh niên chơi thể thao nó rắn chắc và lực lưỡng đầy nhựa sống. Nhất là cái mớ múi bụng nó thắt bóp ra vào nhìn gợi dục không thể tả. Cường không khỏi mắt ngắm Quậy, chợt Quậy cười
– Thèm hở anh ?
– Ơ.. thèm cái đầu mày ! Áo quần đâu hông bận, ăn bận zì kì zậy ? – Cường nhiếu mày, Quậy ngồi xuống ngay tô mì hít hít nói
– Chời, tối zậy cho nó mát má ơi ! Quần áo chi cho mệt ! Mì thơm quá đê..
– Ừa ăn đi Quậy ! – Cường gấp ăn, Quậy cũng ăn rồi trợn mắt
– Sao tự nhiên ngọt ghê má ?
– Ăn cho trào đòm mày đi ! – Cường nuốt rồi đáp, Quậy cũng nuốt rồi chử
– Đụ.. tao biết ngay mà ! Mất dạy nha mãy.. !
Hai đứa giỡn hớt rồi ăn nhanh hai tô mì thơm nồng. Bật cái vòi nước, nước bung xuống từ cái vòi sen lâu năm nhưng vẫn còn rất tốt tươi mát, sảng khoái vô cùng. Nhắm mắt tận hưởng giây phút bình yên, dễ chịu này, chợt trong đầu Cường hiện lên cái hình ảnh của Quậy lúc nãy, khuôn ngực vạm vỡ với hai đầu vú giựt giựt, nhất là mấy múi bụng hằn lên cực kì gợi tình. Cường giật mình tỉnh dậy, nó tán nhẹ vào má mình rồi nhíu mày khó chịu. Ngắm mình trong gương, Cường thấy mình cũng đâu thua gì thằng Quậy. Bầu ngực lực lưỡng với hai cái núm vú nâu sẫm nhìn menly, bụng cũng 6 múi cơ đều đặn, hơn nữa là cái hàng lông bụng trải dài từ rốn đến mu càng làm tăng thêm nét nam tính, gợi dục đâu kém gì Quậy. Đang ngơ ngác thì cái “bụp”, tối thui.
– Sao tự nhiên cúp điện zị chời ? – Quậy đang bấm điện thoại, nó la làng, chợt nó cười dâm đãng – ê Cường ơi, hình như có chị tóc dài đóng phim The Ring mới vào kiếm hiếp mày đó !
– Mày bớt xàm zùm tao đi Quậy ơi, tao không hiếp nó chứ ở đó mà hiếp tao ! – Mò mò cái khăn không thấy, Cường lớn tiếng – ê, mày có điện thoại, mày gọi đèn kiếm cây đèn cày với cái hột quẹt trên đầu tủ dùm tao đi !
– Ờ.. – Quậy kiếm được nó bật bật rồi giỡn nhay – ê có hột quẹt không hà, hông đèn cày, mượn cây đèn của mày cái đê !
– Một tiếng nữa tao bay ra bẻ cổ mày liền ! Má.. nghịch thấy sợ thiệt chứ ! – Cường nói thì đột nhiên im re. Nó nhíu mày không biết có chuyện gì, bắt đầu bực vì cái tính giỡn hớt của Quậy nó lớn tiếng – rồi mày thôi được hông, tao điên lên rồi nha ! Quậy.. chó đẻ.. Quậy !
Cường bực nên gào lên nhưng không gian vẫn im re, nó bắt đầu lo sợ không biết làm gì. Chợt nhíu mày rồi mò mò đi ra, nhà nó tối mịt nhưng cũng may có cửa sổ gọi vào nhà có trăng nên cái phòng cũng sáng chút. Vừa ra tới cái phòng khách thì bất ngờ có cánh tay chụp nó lại. Xoay qua hết hồn, thì Cường lại bắt gặp cặp mắt ấy, cặp mắt đẹp hoang dã mỉm cười dưới nắng, cặp mắt bối rối khi môi lỡ chạm nhau của Quậy. Thở nhẹ, Cường nhíu mày định chửi thì Quậy lên tiếng:
– Tao muốn nếm cái vị lúc nãy ! Mày muốn hông ?
– Tất nhiên là..
Chưa kịp trả lời, Quậy đưa môi hôn ngay lập tức. Cường choáng váng chưa kịp định thần thì nó lại dính cái mùi vị như ma túy ấy. Chiếc lưỡi lạ đột ngột chạm nhẹ vào lưỡi nó làm Cường kích thích cực mạnh. Lưỡi nó cũng bắt đầu đọng đậy rồi lướt nhẹ với lưỡi Quậy. Cái khăn tắm rớt xuống, cả hai cơ thể trần như nhộng chạm vào nhau. Cường lại hoảng hồn thì bị cánh tay của Quậy một lần nữa nắm lại. Môi vẫn ngạm môi, nó nhóp nhép đầy nước bọt nghe rất gợi dục làm hai con rắn bên dưới cũng động đậy ngóc đầu dậy.
Tay của Quậy nhẹ nhàng vuốt từ sống lưng dài của Cường rồi bóp nhẹ cặp mông đầy đặn đang nhô nhô, giựt giựt làm Cường thở nghe cái “hì” thì thích thú. Ép sát cả thân người vào Cường, hai cây kiếm chọc qua lại cái rún của hai thằng nhồn nhột nhưng rần rần trong người. Hôn cái chóc rồi buông môi, Quậy rê lưỡi rà từ từ xuống. Từ hai núm vú nó nút nghe “pặc pặc” rồi rê tới cái múi bụng đang thắt bóp theo nhịp thở của Cường. Đến vị trí cuối cùng, Quậy nắm sục nhẹ, nói cất tiếng:
– Dài dữ Cường !
– Hàng Việt Nam chính hãng đó con ! Mà mà.. mày định ! – Cường bất ngờ, nó ấp úng
– Để tao nếm thử coi nó như thế nào ? – Quậy cười trong bóng tối. Cường ngăn lại
– Thôi, dơ lắm ! Mày.. ơ.. a…
Tiếng rên báo hiệu cái cảm giác khó tả khi cặc mình nó được một lớp da lành lạnh, nhóp nhép bao lấy. Nhất là chiếc lưỡi tinh nghịch của thằng Quậy nó cà rồi rê khắp thân cặc của Cường làm Cường há hốc mồm vì sướng. Đầu Quậy ra vào, môi nó ngạm cặc Cường rồi sục điệu nghệ làm Cường chỉ có nước nhắm mắt vì sướng. Cặc Cường phùn má, biết lạng quạng thằng này nhả đạn, Quậy ngưng lại. Nó đứng dậy kéo Cường lại rồi môi nhóp nhép tiếp.
– Đã hông Cường ?
– Ờ..um.. sướng lắm ! – Cường mắc cỡ, nó gãi đầu. Quậy bật điện thoại cho sáng rồi nắm tay kéo Cường vào phòng ngủ nhà Cường. Cường há hốc mồm – a đu, chơi đốt đèn cầy trong đây rồi bỏ phòng khách với nhà tắm tao tối hù zậy ?
– Chổ nào cần thì mình hả xài ! Tiết kiệm chứ ! – Quậy đạo lý, Cường nhếch môi. Chợt Quậy kéo Cường lại hôn mãnh liệt rồi thỏ thẻ
– Thổi kèn tao đi !
– Thôi tao.. – Cường nhíu mày thì chợt ánh mắt sắc lẹm của Quậy lại hiện lên. Nó nhìn Quậy, rồi nhìn xuống con cặc đang giật nhẹ mời gọi kia. Quậy thở cái hì nhăn mặt cất tiếng
– Đụ, sao tao… ơ… ơ.. hơ..
Quậy định xạt cho Cường một trận tơi bời thì nó há hốc mồm khi cái cảm giác phê rần rần đang chạy nhanh và mạnh đến thần kinh của nó. Cường nhắm mắt há miệng ngậm cặc Quậy, nó có mùi kì kì nhưng càng ngậm, Cường bắt đầu càng thích. Nó bắt chước Quậy lúc nãy, nút rồi đưa lưỡi liếm nhẹ khiến Quậy rên liên hồi. Đầu sục mạnh ra vào làm cặc Quậy tuốt nhanh hơn, nứng lên nó vịn đầu Cường rồi hất nhẹ cặc vào làm Cường ho sặc sụa. Buông ra rồi dùng tay sục nhẹ cặc Quậy, Cường thích thú ngắm nghía rồi nút tiếp. Chợt nó giật mình khi thấy lỗ đích mình lành lạnh. Quậy nắm đầu Cường không cho ngốc dậy, nó cất tiếng:
– Nút tiếp đi, tao thoa gel cho mày sướng đít !
– Mẹ mày, chơi biến thái gì zậy ? – Buông cặc ra, Cường thở hỗn hễn rồi lớn tiếng. Quậy nhe răng cười
– Chơi đâm đích, được không ?
– Khôn..g..
Cường định trả lời thì nó khựng lại khi nhớ đến cái bản giao kèo đó nữa. Nó mệt mỏi khi mắc phải cái mạng nhện khốn kíp này, nó nhăn mặt thì chợt Quậy nắm tay nó ghị lại. Ôm chặt Cường trong lòng, Quậy kê sát mặt Cường rồi đưa lưỡi liếm nhẹ đôi môi. Cường nhăn nhó nhưng rồi cũng không tài nào thoát khỏi sự cuốn hút, gợi tình này. Nó ngạm lưỡi Quậy rồi hôn đáp trả, Quây buông môi, đưa tay nựng má Cường ngọt ngào:
– Đừng sợ, tao không làm mày đau lắm đâu.. cho tao đâm phát nha !
– Nhưng mà tao, tao vẫn..
– Yên tâm – kê sát mặt Cường, Quậy cười hiền dịu làm tim Cường xao xuyến – là tao, mày đừng lo !
– Ừm.. nhẹ thôi nha ! Mạnh là tao đấm à !
– Ha ha ừa.. để coi lát nữa mày muốn mạnh hay nhẹ biết liền !
Cường vẫn còn nai tơ khi nghe Quậy vừa nói câu hàm ý ấy, chưa kịp hỏi lại thì nó bị Quậy đẩy xuống giường. Lấy mấy cái gối chêm lên để mông Cường nhô cao, Quậy banh hai chân ra, nhắm vào cái lỗ hồng hồng rồi đẩy vào. Cái đầu khuất vừa chui tọt thì Cường hét lớn. Được ba mình dạy trước nên Quậy biết ngay, nó chòm đến đưa môi hôn Cường trong khi tay sục cặc Cường, tay còn lại mân mê hai hạt tiêu trên ngực.
Cặc tiến vào sâu trong khi môi Quậy vẫn không rời, tay vẫn không thôi nắn bóp cho đến khi lúc cán. Cả hai rồi môi nhau rồi thở nghe cái “hơ..”, Quậy bắt đầu nhẹ nhàng ra vào từ tốn vì lỗ của Cường vẫn còn “trinh”. Nó khéo léo thụt vào rồi kéo ra, mỗi lần như thế là cái âm thanh rên rĩ của hai thằng lại bật lên. Bắt đầu quen dần với cảm giác này, Cường thích thú liếm môi rồi đưa tay sờ da thịt của Quậy. Nắm hai bầu ngực lực lưỡng của Cường, Quậy không từ tốn nữa, nó đẩy cặc nắc tới tấp nghe “bạch bạch bạch” làm Cường rên toán lên.
– Fuck you, fuck you ! yes, um.. phê quá Cường ơi..
– Thốn quá Quậy, tao khoái quá à ! – Cường cắn môi, nó hỗn hễn – mạnh lên Quậy, nữa đi Quậy !
– Ha ha, sao nãy kêu tao nhẹ mà ! – Quậy nghịch ngợm nó dừng lại, Cường liếc xéo. Nó biết ý , ngồi dậy ôm Quậy rồi hôn môi ngấu nghiến
– Nãy khác, giờ khác !
– Thì đũy dâm đãng, ô cê, Quậy chiều anh nuôn !
Đẩy Cường nằm xấp xuống tấm nệm mềm mại, Quậy chòm lên, cả thân người nằm trên cả thân Cường, duy chỉ có con cặc là ghim vào lúc cán. Chống hai tay xuống nệm, Quậy dùng cơ mông dập xuống cặp mông như hai trái bưởi của Cường nghe “phạch phạch” cả cái phòng. Tiếng rên ngày càng lên cao hơn khi cả hai đang nóng bừng trong người, giao hợp một cách đầy nhiệt huyết. Ngước đầu lên, Cường ngắm gương mặt nam tính đang nhíu mày đầy mồ hôi dập mình, tự nhiên nó yêu Quậy không thể tả. Cười nhẹ rồi le lưỡi liếm môi Quậy, Quậy mở mắt nhìn Cường rồi nhe răng cười, há miệng đón lấy chiếc lưỡi thèm thuồng kia.
– Hơ hơ hơ, đã hông Cường ! – Quậy vừa nắc, vừa hỏi
– Ưm.. mum, đã.. lắm ! – Cường nhăn mặt, mồ hôi đầy trán đáp. Đột nhiên Quậy nắc nhanh hơn, mạnh hơn đến nổi muốn dọng cặc chứ không còn gọi là đẩy cặc nữa
– Zậy mà hồi sáng nói tao là đồ đàn bà ! Đàn bà nè, đàn nè, chết mày nè !
– Á.. á.. á.. á..
Mông Quậy đẫy đà, dưới ánh nến vàng cam trong quyến rũ chết người, nhất là mấy múi cơ hiện lên khi Quậy dập xuống nhìn như đang hít đất, tập thể hình trong rất gợi dục. Mông nó đẩy nhanh tới tấp như cái máy gần trăm phát thì dừng lại. Hôn Cường, nó nhỏ nhẹ
– Muốn thử cảm giác này hông ?
– Mày cho tao hả ? – Cường mắt sáng rỡ, nó nhìn Quậy. Quậy tít mắt
– Ừa, nhưng phải mạnh như tao, làm tao sướng tao mới cho đâm tiếp à nha !
– Ha ha, yên tâm, tao cho mày banh xác !
– Banh bà lội mày !
Quậy cười nó ngồi dậy, lấy tuýp gel đưa cho Cường rồi gôm mấy cái gối lại ôm trước ngực, chổng mông mời gọi Cường. Cường thoa nhẹ lớp gel rồi chọc nhẹ vào, gỡ cái bao cao su tròng vào cặc mình. Cặc Cường dài, đầu cặc cũng to chẳng kém cặc Quậy nên khi cho vào cũng làm Quậy đau điến, cắn răn chịu đựng như đàn bà đẻ.
– Ơ hơ.. vào rồi Quậy ui, khít quá à, zầy sao thụt !
– Um.. nhẹ nhẹ thôi thằng ông nội, đụ mẹ mày, thốn muốn chết – nghe Quậy nói, Cường khoái chí, nó trả thù khi thọt mạnh một phát làm Quậy đau điến. Há hốc mồm định chửi thì môi nó được kháo lại bởi đôi môi nòng cháy của Cường. Hôn nhẹ Quậy trong khi nhịp ra vào nhanh dần, Cường nắc rồi thỏ thẻ bên tai Quậy
– Hự hự hự hết chưa em ?
– Dạ.. a a a hết rồi anh !
– Zậy anh tới nha ! – Cường cười, Quậy ngước đầu nhìn dâm đãng, nó nhếch môi
– Tới luôn đi bác tài ơi !
Ngồi dậy, hai tay vịn mông Quậy, Cường đẩy cặc tới tấp như cái chày đâm tiêu đang giã tiêu. Nó ghim mạnh tới rồi rút ra, rồi lại đẩy vào, nứng lên Cường còn vịn mông Quậy rồi liên hoàng nắc vào. Dưới ánh nến, cái bóng trên tường cảnh “ông già đẩy xe” kèm theo tiếng “hự hự hự” của da thịt làm hai thằng khoái chí nhìn nhau rồi cười, rồi lại hôn nhau nồng nàng.
Dựa vào mấy cái gối, Quậy bành càng ra để Cường ghim cặc vào, lỗ đã co giãn dễ chịu nên Cường làm cái “ọt” tống một phát lúc cán. Ở tư thế “úp thìa đứng” này, cả hai được nhìn nhau, nhất là hai cở thể cường trán nhễu nhãi đầy mồ hôi nhìn gợi tình, cháy bỏng. Những múi cơ cả hai gồng lên khi cơn nứng lan truyền khắp thân thể. Quậy đáp trả, nó chống hai tay về sau, hất mông mạnh xuống khi Cường cũng đang khụy gối, chồng tay về sau, đẩy cặc đâm lên. Nhịp dập và đẩy hai thằng đều đặn, nhịp nhàng kèm theo những tiếng rên đầy dục vọng tạo ra một không gian cháy bừng cả cái phòng nhỏ này.
– Sắp rồi Quậy ơi.. tao sắp ra rồi, hơ hơ hơ – nắc nhanh hơn, Cường hỗn hễn
– Ùm.. tao cũng zậy, má nó sướng rần người, mạnh lên Cường, nữa đi.. tao muốn nữa ! – Quậy dập nghe “ bạch bạch” rồi nói. Nhìn Quậy, lòng Cường chợt nao núng, kiềm không nổi nó nhào đến ôm Quậy vào lòng rồi hôn Quậy mãnh liệt. Cặc nó đâm thẳng lên như cái máy rồi phùn mang báo hiệu cơn tinh sắp dâng trào. Tay Quậy cũng sục mạnh cặc mình, cặc Quậy đang phòng to
– Á ahh a !
Cường vịn mông Quậy rồi đâm một phát muốn lủng mông, Quậy cảm giác có một dòng nước ấm nóng vừa rót ngược vào trong người mình. Ngực hai thằng ôm nhau ép sát làm cặc Quậy kiềm cũng không nổi, bắn cái phèo như núi lửa phun trào dính cả hai bầu ngực nhô cao, dựt dựt săn chắc kia. Ngước cổ lên trần rồi cuối xuống. Bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt Cường chợt âu yếm, ấm áp lạ thường. Nó đột nhiên ghị đầu Quậy rồi hôn mãnh liệt, “pặc”, hai đôi môi rời nhau. Quậy nhoẻn miệng cười, Cường cũng cười theo, chợt nó hằn hộc lại cái bản tính cũ
– Mày dơ quá hà, làm đầy mình mảy tao rồi nè !
– Đụ mẹ, mày sạch quá ha, chơi mắc dại phóng đầy vào người tao đây nè ! – quậy chửi lại. Cường cười
– Ha ha, vậy cưng là vợ của anh rồi nghen Quậy !
– Vậy là anh phá trinh cưng rồi nghen Cường !
– Ôi đệch..
– Ha ha
Quậy cười rổi ngã lưng xuống nệm, nó dang tay rrồi thở hì hụt sau trận bão đầu đời. Cường cũng vậy, nó ngã lưng nằm xuống, chợt Quậy xoay qua ôm chầm lấy Cường, nó đưa ánh mắt long lanh nhìn Cường, miệng mỉm cười. Cường buông tay ra làm Quậy khựng lại, nhưng bất ngờ nó xoay ngang, nằm đối diện rồi choàng tay ôm chặt Quậy vào lòng, Cường cười, nụ cười tuyệt đẹp, nựng má Quậy, Cường hỏi:
– Mày không ghét tao hả ?
– Sao lại ghét mày ? – Quậy ngơ ngác, Cường đáp
– Thì tao chảnh, lại hay hằn hộc, khó chịu với mày !
– Đó là cá tính của mày mà, tao thích như vầy nữa là khác ! – Quậy đáp làm Cường sững sờ. Nó nhìn quậy không chóp mắt. Quậy đưa ngón trỏ sờ nhẹ vào má Cường rồi nói tiếp – mày giống như con Eo-sa trong phim hoạt hình vậy. Bề ngoài mày lạnh lùng, ít nói nhưng tao cảm nhận được, bên trong mày rất tình nghĩa và ấm áp !
– Mày không sợ lầm à ? – Cường lạnh lùng, Quậy vẫn toe tét
– Sợ quần què gì !
– Sao mày cương quyết thế ? – Cường vẫn hỏi tiếp, Quậy bình thản trả lời
– Vì tao có lòng tin với mày ! Ba tao dạy, thà đặt niềm tin vào một người, còn hơn phân phát cho ai khác, để rồi vứt vào cái sọt rác cũng như không hà !
– Ha ha.. mà – Cường đắn đo – nếu lỡ tao đánh mất lòng tin từ mày thì sao !
– Thì mày có chết cũng đừng hòng tao nhìn tới cái mặt ! Bởi lòng tin giống như một tờ giấy mới, mày nhào nát nó rồi thì liệu có làm cho nó thẳng lại được như ban đầu không ! – Ánh mắt mạnh mẽ Quậy lóe sáng, nó sắc bén và tinh khôi như ánh trăng ban đêm tuyệt đẹp. Nhưng ẩn chứ trong đó là một tình cảm mãnh liệt mà Cường có thể cảm nhận được. Cường cười rồi hôn nhẹ lên trán Quậy
– Ừa, tao sẽ không làm mày thất vọng đâu. Ngủ đi nha Anna chó điên !
– Chó bà nội mày .. ha ha – Quậy bật cười
– Mày y chang con đó, cười như con trốn viện !
– Ừa hén, ê zậy hai chụy em mình là một cặp trời sinh rồi nhoa !
– Thôi câm mồm lại ngủ ngay.. không tao cho ra đường à !
– Hông.. nói xíu nữa đi mà, tao chưa buồn ngủ.. ê.. um..
Cường hôn Quậy, nó khóa đôi môi tíu tít, tinh nghịch này lại, ánh mắt Cường bật cười. Đêm nay là đêm đầu tiên nó cảm nhận được cả hai mùi vị, mùi vị hạnh phúc khi tìm được người mình yêu, mùi vị còn lại chính là sự thăng hoa khi đổi trao thể xác với người nó yêu. Còn đối với Quậy, nó có như Cường không thì chỉ có nó biết được, khép đôi mi, khỉ con tinh nghịch chìm vào giấc ngủ. Đây có phải tình đầu của Quậy không thì có lẽ chỉ có nó mới biết, còn nếu mình muốn biết thì mời mọi người đón xem tiếp nữa nhé =)) khà khà
Tập kế tiếp: “Anh thầy dạy kèm” , chào thân ái.
——————-
Anonymous says
Ok
Anonymous says
Hay wá canter ơj
thái says
Tiếp đi tác giả hay lắm.
Sky nguyen says
Viết típ yk tg! Đag hay