Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Anh lấy bàn tay thò ra đằng sau của tôi đụng chạm tới hậu huyệt nó liền co rút dữ dội vì dâm thủy còn chưa kịp khô nên anh thuận lợi cho ngón tay vào nó khiến tôi đau mà nhăn mặt đánh nhẹ vào ngực anh. Chắc là lâu quá không làm nên mới chật như vậy. Hihi cứ coi là trai tân đi.
– Đau hả?
– Ừm.
Anh động nhẹ khiến tôi làm quen rồi từ từ cho thêm một ngón rồi thêm một ngón nữa nó khiến tôi phát điên lên mất vì sướng. Anh cứ chọt lại chọt tới điểm mẩn cảm khiến tôi sướng rơn người thỏ thẻ vào tai anh những lời như thuốc phiện, cứ cố bám chặt lấy vai anh thỏa sức mà rên rĩ. Chợt anh rút nó ra khỏi người tôi, anh bước tiến về phía sau kéo mông tôi lên cao mà tiến vào. Tôi thật sự thỏa mãn về điều đó nó thật sự đã được lấp đầy anh ra sức thao tôi cố gắng cho tôi những giây phúc hạnh phúc nhất. Tôi cứ nằm đó đón nhận sự sung sướng từ anh.
Thôi kể nhiêu đó thôi mình thật sự không nhớ rõ lắm lúc đó với lại chỉ nhớ có nhiêu đây à thông cảm nha.
Sáng hôm sau ánh nắng chiếu nhẹ vô phòng khiến tôi thức giấc tôi vẫn biết mình đang nằm trong lòng anh được anh ôm ấp.
– Dậy rồi à?
Câu hỏi nghe quen thuộc bay vào tai tôi khiến tôi càng muốn làm nũng với anh hơn. Tôi đã áp sát vào bờ ngực của anh mà cọ đầu anh khẽ xoa đầu tóc của tôi. Tôi ngước lên nhìn anh thì anh vẫn nhìn tôi với cặp mắt ân cần như mọi ngày. Tôi ngồi thẳng dậy nhìn thẳng vào mắt anh mà suy nghĩ.
– Sau đêm hôm qua mình có nên ở lại không nhỉ? Người mà mình không nghĩ sẽ cùng người ấy ân ái thì tinh dịch của anh ta đang nằm trong người mình mà tuông ra ngoài. Nhưng mình không yêu anh ta hay mình chỉ thương hại anh ấy hay chỉ là giải quyết sinh lý của đối phương, trời ơi Huy mày bị cái gì vậy mình chỉ có dượng thôi mà sao lại ân ái cùng người khác chứ.
Tôi đang vò đầu bứt tóc để suy nghĩ thì anh chồm tới ôm tôi vào lòng khiến tim tôi đập nhanh hơn một nhịp mặt ửng đỏ nóng hổi. Anh không nói gì hết chỉ ôm tôi như vậy nên tôi khẻ mở lời.
– Anh thật sự muốn em về đó sao?
– Không, anh muốn cùng em đi hết quãng đường cuối cùng của cuộc đời anh.
– Vậy tại sao anh không giữ em lại?
– Anh không muốn ép buột em, anh biết dù anh có giữ em lại thì em cũng không hạnh phúc, anh biết mình không thể thay thế ông ấy dù ông ấy có ở đâu hay ra sao thì em cũng chỉ dành trọn trái tim này cho ông ấy mà thôi.
Tôi đẩy nhẹ anh ra.
– Sao anh chắc được điều đó?
– Tối qua lúc em mê mang em đã gọi tên ông ấy.
Tôi đang xấu hổ mà cúi mặt xuống cũng nhờ chính câu trả lời của anh tôi biết ông ở trong tim tôi quan trọng như thế nào.
Leave a Reply