Truyen gay Chuyện tình quê – Phần 3

Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về truyengay2021@gmail.com. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Lúc đầu anh rất ngạc nhiên nhưng sau đó anh mới tin là thằng bạn của mình đang nói thật.
Rồi nó tâm sự cho anh nghe về cuộc đời nó. Anh chỉ biết lắc đầu ngao ngán cho số phận loạc loài của thằng bạn thân.
Mỗi người đều có số hết…chắc do ông trời đã sắp đặt.
Sau này khi ra trường nó về quê làm. Những lúc lên thành phố anh cũng thường ghé qua nhà nó chơi.
Anh không ghét hay có định kiến gì gay gắt về gay hay về vấn đề giới tính của họ mà đó chỉ là một cách sống của mỗi người.
Anh nhớ lại lúc còn đi học anh cũng khá điển trai chỉ hơi nhỏ con một chút thôi nên có nhiều người để ý trong đó không ít người là gay.
Nhưng anh đều biết từ chối và dừng lại đúng lúc vì anh không thuộc về thế giới đó hay chỉ đơn giản là anh không thích làm như thế.
Anh cũng biết là mấy thằng bạn của mình cũng có thằng cho gay bú hay có đứa đi xa hơn là quan hệ…nhưng anh không muốn tham gia.
Nhưng từ khi về quê làm và gặp nhóc anh cảm thấy mình đang thay đổi cái quan điểm đó…
Không biết tại sao anh lại thích có một thằng em trai hơi bướng bỉnh và quậy phá nhưng dễ thương như nó.
Có lẽ do anh không có em trai nên anh đã có cảm tình với nó từ những ngày đầu tiên.
Và cũng không quá khó để anh nhận ra rằng thằng nhóc mà anh thích nó là gay qua vài lần quan sát nhưng anh vẫn thích nhóc và xem nó như thằng em trai bướng bỉnh của mình.
Anh biết nhóc như thế nên anh cũng chủ động ôm nó khi ngủ chung hay những lúc đùa giỡn với nó nhưng anh vẫn giữ khoảng cách, chưa làm gì đi quá xa.
– Em đi chợ nha anh ! – Nó nói.
– Trời mưa mà em đi gì, đang bệnh nữa đó.
– Chứ không lẽ trời mưa em ở nhà nhịn đói sao ?
– Em muốn mua gì anh đi cho.
– Eo, anh đi mưa ướt lát bệnh giống em nữa thì mệt hơn. Em bệnh rồi đâu có sao đâu ướt thêm chút xíu thôi mà ?
– Cái thằng nhóc này cứng đầu quá !
– Um, em vậy á !
Nó bắt anh ở trong phòng còn nó thì đi chợ…
Nguyên nhân sâu xa là vì nó đi chợ quen rồi mua đồ không bị hố với lại không muốn anh ra ngoài nữa vì tối đêm qua anh phải trực đêm chưa có ngủ…
Ào…một chiếc xe tải chạy qua nước dơ văng lên khắp người làm nó bực mình hết sức. Cũng may là trên đường về nếu không nó không thèm đi chợ rồi. Truyen gay Chuyện tình quê. Tác giả: hoanggiangst.
– Em mới đi bắt cá về hả ? – anh chọc nó.
– Em đá anh bay dính dzô tường bây giờ chứ ở đó mà cười nữa hả.
– Tại em không nghe lời anh dành đi chợ nên mới như vậy.
– Người ta muốn tốt cho anh mà còn nói như vậy nữa.
Trong khi nó đi tắm rồi thì anh lặt rau và rửa đống chén dĩa.
Nó nấu cơm và làm thức ăn một cách nhanh chóng nên không phải đợi lâu lắm.
Sau bữa cơm nó đưa tay lấy mấy viên thuốc rồi uống một hơi cùng với nước.
– Anh nằm ngủ đi để đó em dọn cho – Nó nói,.
– Anh làm một mình cũng được mà.
Rồi nó và anh còn dọn dẹp.
…Đừng ôm em mà anh ! – Nó nói.
– Sao vậy em ?
– Thì em đang bệnh, anh ôm em bị lây bệnh đó chứ sao nữa.
– Tưởng chuyện gì quan trọng, kệ nó đi anh muốn ôm em ngủ…
– Haiz, bị bệnh đừng đổ thừa tại em đó nha !
– Ừm, giờ thì ngủ đi, anh buồn ngủ quá à.
Mặc dù nói vậy nhưng nó vẫn thích được anh ôm ngủ như thế này.
Không biết có phải do thuốc hay vì có anh bên cạnh mà nó lại ngủ ngon đến như vậy.
Nó đã thức dậy và nằm yên lặng ngắm nhìn anh lúc đang ngủ…nó hôn lên trán rồi lên cánh tay của anh.
– Làm gì đó kưng, để anh ngủ thêm một chút nữa đi ! – Anh nói.
– Hì, thì anh ngủ tiếp đi em không có làm gì mà.
Anh kéo nó lại gần hơn rồi gác chân lên mình nó và tay thì để ngang qua ngực nó…
– Anh đi tắm đây, em có muốn tắm chung luôn không ? Mà tắm chung với anh là phải kì lưng cho anh đó nha ! – Anh nói.
Nó không nói gì hết mà đi theo anh vào nhà tắm.
Anh thì đang cởi đồ ra chỉ còn chừa mỗi cái quần lót thôi, nó thì luống cuốn nhìn anh.
– Sao nè tự cởi hay để anh cởi ra dùm đây ? – Anh nheo mắt hỏi nó.
– Thôi, em tự làm được mà…
Anh thì đang xả nước còn nó thì đang treo đồ lên móc. Nó thích được nhìn anh lúc này, body của anh làm nó không thể rời mắt ra được.
Nước da anh rám nắng và săn chắc một cái rốn nhỏ xíu kết hợp với hàng lông đen chạy dài xuống một nơi bí ẩn mà nó chưa được khám phá.
Anh đang xoa đều xà bông trên khắp cơ thể rồi đưa cho nó cái bông tắm.
Nó hiểu ý anh nên nó bắt đầu kì trên vai rồi dọc theo sống lưng đến cặp mông săn chắc đầy khêu khợi ấy.
Nó muốn bóp vào nơi đó nhưng nó không dám làm như vậy vì sợ anh.
Bất ngờ anh quay lưng lại rồi tuột cái quần lót của nó xuống, thằng nhóc của nó cứng ngắt bị bật ra.
– Á…anh chơi kì quá ! – Nó nói.
– Woa…hàng khủng hả…vậy mà tới giờ anh mới biết đó nha.
Nó đỏ mặt rồi lấy tay che thằng nhỏ lại.
– Em tuột quần anh lại cho coi…đáng ghét. – Nó nói.
– Em trai dâm tặc quá à, suy nghĩ gì mà lên nòng súng dữ vậy ? Tính bắn anh hả hay muốn cướp đời trai của anh đây ?
– Cả hai luôn…
– Á…ghê quá.
Anh với nó giỡn trong nhà tắm ầm ầm.
Cuối cùng thì anh cũng chịu cởi cái quần lót ra để thay đồ…
– Thằng nhóc của anh nhìn dễ thương quá à ! – nó nói.
– Nhỏ hơn của em mà dễ thương gì chứ ?!
– Tại anh nghĩ như vậy thôi chứ theo em to hay nhỏ không có quan trọng lắm đâu…
– Um. Tắm nhanh lên đi nhóc, anh ra ngoài trước nha !
Khi thấy nó bước ra anh hỏi:
– Em có muốn đi ra ngoài với anh một chút không ?
– Mình đi đâu vậy anh ?
– Thì đi ra ngoài một vòng với anh rồi về.
– Hì, sao cũng được.
Mấy ngón tay của nó chạm nhẹ vào hai bên eo của anh.
Buổi chiều nắng nhẹ đường phố không quá ồn ào như mọi ngày…tự dưng nó lại muốn gặm nhấm một chút bánh mì bơ nên anh và nó cùng dừng lại ở một bakery và nó mua một ít.
Anh và nó đang tựa lưng vào một ghế đá trong công viên Văn Miếu vừa gặm bánh mì vừa nói chuyện với nhau chỉ đơn giản như vậy thôi nhưng sao nó thấy cuộc sống này có nhiều điều ý nghĩa mà bình thường nó lại không nhận ra.
– Cuối tuần này em có bận việc gì không ? – anh hỏi.
– Không anh à !
– Cuối tuần anh dự định về nhà, không biết em có muốn về cùng anh không ?
– Em chưa biết nữa, em thấy sợ…hì.
– Về nhà anh mà em sợ gì nè ?
– Ừ thì…sợ papa của anh nè rồi em gái anh nữa.
– Ba của anh thì ít nói nhưng cũng thương anh còn nhỏ em của anh thì nó quậy lắm.
– Trời, con gái gì mà ghê vậy anh.
– Chắc do từ nhỏ đến lớn nó được cưng quá nên giờ mới vậy.
– Tối thứ 6 tuần này về với anh luôn nha !
– Dạ…!
Không biết sao nó lại thấy mình trở nên ngoan ngoãn trước anh như thế.
– Khi nào em thi học kì vậy nhóc ?
– Dạ, hai tuần nữa anh à.
– Um, cố gắng thi tốt nha nhóc.
– Hi, em sẽ cố gắng mà anh.
Nó và anh cùng đi dạo một vòng bên bờ hồ rồi mới ra về.
Càng về chiều trời càng trở nên lạnh dần, ngồi phía sau nó có thể cảm nhận được hơi ấm từ cơ thể anh.
Sao nó muốn ôm anh quá nhưng không thể vì đang ở ngoài đường phố.
Anh rẽ vào một con hẽm nhỏ rồi dừng lại trước một quán phở.
– Ăn phở rồi về nha nhóc ! – anh nói.
Nó cùng anh bước vào quán.
Trời lạnh mà ăn phở thì tuyệt quá…nó và anh ăn rất ngon lành…
Anh đưa nó về phòng rồi đi làm, giờ này chỉ còn lại mỗi mình nó trong căn phòng này.
Thời gian mới đó mà trôi qua sao nhanh quá, mới ngày nào nó còn nhớ nhà thì giờ đây nó đã quen dần với một cuộc sống mới, một không gian mới sinh viên năm nhất là vậy sao.
Nó ngồi làm bài nhưng không thể nào tập trung được vì lời mời của anh vào cuối tuần này.
Trong đầu nó nghĩ ra rất nhiều câu hỏi và tình huống sẽ xảy ra nhưng hình như là nó đang suy nghĩ quá xa rồi. Nó có ngốc quá không nhỉ ?
Sao nó lại thích anh nhiều như thế ?
Nếu sao này anh bỏ nó mà đi lấy vợ thì nó sẽ là người đau khổ mà thôi…
Nó gạt ngang những dòng suy nghĩ đó rồi chìm vào trong giấc ngủ.,
Cả ngày thứ sáu nó phải học hai buổi sáng chiều nhưng tâm trạng của nó không được tập trung tốt cho lắm.
Cho đến khi tiết học cuối cùng kết thúc nó bước đi với vẻ mệt mỏi và uể oải.
Những làn gió chiều mang theo cái không khí se lạnh từ phía sông Tiền lướt qua trên gương mặt nó.
Nó đẩy cửa bước vào phòng rồi để cặp ở một góc sau đó nằm dài trên giường.
Một lúc sau đó nó cảm nhận được có cái gì đó đang đè lên cơ thể nó.
Nó mới lờ mờ nhận ra là lúc nảy ngủ quên nó không có khóa cửa lại.
Cái mùi mồ hôi và hơi ấm mà nó đang cảm nhận được rất là quen và nó đã biết đó là anh. Truyen gay Chuyện tình quê. Tác giả: hoanggiangst.
Nó đưa hai tay lên ôm lấy anh và siết nhẹ như không muốn anh rời khỏi nó.
– Anh về khi nào vậy ? – nó hỏi.
– Anh mới về thôi à. Thấy em nằm ngủ mà không có đóng cửa lại nên anh mới vào được nè.
– Em học cả ngày mệt và nhức đầu quá nên nằm một chút.
– Anh cũng mệt nữa…haiz
– Em đói bụng quá.
– Anh cũng đói nữa.
– Vậy anh nấu ăn cho em đi.
– Anh không biết nấu mà. Hay mình đi ra ngoài ăn đi ?
– Thôi, em ăn cả ngày ở ngoài ngán lắm rồi. À, mà khi nào mới về nhà anh ?
– Em muốn đi bây giờ không hay để chút xíu nữa đi ?
– Em với anh đi tắm xong rồi tính.
Nó và anh tắm xong rồi cũng quyết định đi ăn ở ngoài mặc dù nó không muốn cho lắm.
Bây giờ cũng hơn 7h00 tối nó và anh đang ngồi trên xe đợi chuyến phà từ bên Lấp Vò qua.
Nó mang theo hai bộ quần áo và một vài thứ linh tinh mà nó nghĩ là cần thiết.
Sau khi sang bờ Lấp Vò đường phố ở đây không còn nhộn nhịp như ở bên thành phố nữa mà thay vào đó là một khoảng lặng yên tĩnh với những bóng đèn đường thưa thớt.
Có cả một đoạn đường dài trời tối om…trời lập đông mang theo cái giá lạnh tuy không dữ dội như ở miền Bắc nhưng cũng đủ làm mọi người phải xuýt xoa.
Nó vòng tay ôm anh và ngồi sát vào cơ thể của anh hơn.
Khi vào Sa Đéc nó thấy người ta trồng hoa phía trước nhà và cặp theo hai bên đường rất nhiều.
– Anh ơi, nhà anh ở phường mấy vậy ? – nó hỏi.
– Nhà anh ở phường 2. Em đi Sa Đéc nhiều chưa ?
– Cũng có vài lần vì em có thằng bạn học chung trong lớp nhà nó ở bên phường 3 nè.
– Um, vậy chắc em cũng đi chơi nhiều rồi hén ?
– Đâu có đâu, em cũng ít đi ra ngoài lắm.
– Tới nhà anh rồi nè nhóc ! Trước mặt nó là một ngôi nhà hai tầng nằm trên đường Nguyễn Huệ phía trước là sông Sa Đéc.
Nó bước xuống xe rồi gãi đầu và đứng ngay phía sau anh vì nó sợ dù sao nó cũng là người lạ ở đây mà.
Nó chờ anh dẫn xe vào trong nhà rồi nó kéo khép cửa lại.
Anh đã cởi cái áo khoác ra và dẫn nó đi ngang qua nhà khách.
– Ba, đây là bạn của con. – anh nói.
– Dạ con chào bác. – nó nói.
Ba anh cũng chào lại nó và việc anh dẫn những người bạn về nhà đây không phải là lần đầu tiên nên ông cũng không chú ý lắm.
Vì ông nghĩ đơn giản cũng như mọi lần là bạn học hay bạn làm chung tới nhà chơi thôi.
Rồi anh dẫn nó đi lên lầu.
– Phòng đầu tiên là của em gái anh. Phòng kế bên là của anh. Tối nay chắc nó đi chơi rồi nên giờ chưa về nhà nữa.
Anh mở cửa phòng rồi bật đèn lên, nó đứng quan sát vài giây rồi theo anh vào trong.
Cửa phòng vừa đóng là nó nhảy lên cái giường với tấm nệm thật êm của anh nằm rồi.
Nó thấy thích căn phòng của anh vì cách sắp xếp thật đơn giản với một cái tủ quần áo, một cái giường và một cái bàn làm việc nhỏ.
Trên giường của anh còn có mấy con thú nhồi bông thật đáng yêu.
Anh có một con sâu, một con ruà
và mấy trái tim…
– Phòng của anh ngăn nắp và dễ thương quá !
Nó vừa nói vừa cởi cái áo khoác ra và đưa cho anh cất đi.
Anh đưa cho nó ly nước.
– Em uống một chút đi.
– Hì, em cảm ơn.
– Tối em có đói bụng hay muốn ăn gì thêm thì nhớ nói với anh nha.
Em có thể sử dụng nhà vệ sinh ở phòng của anh hoặc ở dưới lầu.
– Hi, em nhớ rồi !
Anh khóa cửa trong lại rồi thay đồ đi ngủ nó cũng buồn ngủ lắm rồi một ngày dài mệt mỏi…
Anh đưa cho nó cái bàn chảy đánh răng rồi anh lên giường nằm trước…khi nó bước ra thì thấy anh đã nằm ngủ rồi, nó trèo lên giường một cách nhẹ nhàng bên cạnh anh.
Nó kéo cái mền lên đắp cho anh và nó thì anh xoay người qua ôm nó.
– Anh chưa ngủ hả…làm em cứ nghĩ là anh đã ngủ trước rồi. – nó nói.
– Anh đợi em ngủ chung mà. Em ngủ ngon !
– Anh cũng ngủ ngon !
Nó quay qua hôn lên má anh một cái rồi nắm lấy bàn tay ấm áp và bé nhỏ của anh rồi chìm dần vào trong giấc ngủ.
Trời về khuya càng lạnh nó trở mình thức giấc và thấy hơi khó thở.
Nó bước xuống giường rồi uống một chút nước giúp nó cảm thấy dễ chịu hơn.
Chiếc đồng hồ treo tường vẫn kêu tích tắc nó cố gắng mở đôi mắt còn chưa tỉnh ngủ ra xem mấy giờ rồi.
Cũng gần sáng rồi 3h15, nó lững thững bước lại gần phía cửa sổ trước mặt của nó lúc này là một khung cảnh mà nó chưa bao giờ được nhìn thấy.
Một dòng ánh sáng bạc lấp lánh trên sông giữa một khoảng không gian tĩnh lặng.
Sương xuống mỗi lúc một dày hơn, nó ngước lên nhìn vầng trăng đêm tàn muà đông…,
Nó chợt nhớ lại lúc trước khi còn ở nhà những khi buồn nó hay ngồi nhìn trăng giữa sương đêm…chưa bao giờ như lúc này nó thấy nhớ nhà đến da diết.
Nó đứng đó bên khung cửa sổ trầm tư một lúc rồi quay lại giường nằm bên cạnh anh.
Cảm giác bên anh thật ấm áp và yên bình làm sao.
Nó thầm cảm ơn ông trời đã mang anh đến với nó như một giấc mơ.
– Sáng rồi dậy đi cu ! – anh nói.
– Mới có 5h30 mà sáng gì anh, cho em ngủ thêm một chút nữa rồi dậy !
– Ừm, vậy anh thức trước đây.
– Thôi đừng bỏ em một mình, em sợ.
– Em sợ gì ? Chỉ có em ăn hiếp người khác thì có.
– Eo, anh làm như người ta hung dữ lắm vậy á.
Nó kéo anh nằm xuống giường rồi dùng hai chân kẹp anh lại và hai tay nó giữ chặt hai cánh tay của anh.
Mặc dù cố gắng kháng cự nhưng nó vẫn đang chiếm ưu thế hơn so với anh…
Nó cuối người xuống hai gương mặt áp sát lấy nhau lúc này đây nó có thể nghe thấy rõ từng nhịp thở của anh.
Nó đưa đôi môi mình tiến lại gần sát đôi môi của anh rồi… Truyen gay Chuyện tình quê. Tác giả: hoanggiangst.
Chụz…nó buông hai tay anh ra rồi bỏ chạy vì nó biết anh sẽ không tha thứ cho nó vì dám làm như thế với anh.
– Em sẽ không trốn khỏi anh được đâu. Mở cửa ra nhanh lên ! – anh nói.
– Không mở ra đâu anh đừng có mơ.
– Em mà không ra là anh đi tập thể dục một mình đó nha.
Nó đứng trong nhà tắm đợi một lúc sau khi nghe thấy mọi thứ trở nên im lặng, nó mới mở cửa bước ra…
– Em hết chạy được rồi nha. – anh nói.
Leave a Reply