Truyện gay: Yêu anh nha – Chap 23: Người đi trong ngõ tối
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Thay vì chở cậu về nhà, thì Minh lại đưa cậu đến một bãi đất trống, ở đây gió thổi lồng lộng, trong gió có kèm theo một vài cây bồ công anh.
– Sao anh lại đưa em đến đây?-Phi nhìn Minh hỏi.
– Thì anh thấy dạo này không khí trong thành phố ô nhiễm nên anh chở em hít thở không khí trong lành thôi!
– Anh Minh ơi, đột nhiên em cảm thấy sợ quá.
– Sao lại sợ? Em sợ gì?
– Em sợ mất Long…-lời nói này như dao cứa vào tim Minh.-em sợ mình không còn là gì trong mắt Long nữa, em sợ cái cảm giác mà nhìn vào mắt người mình yêu không có mình bóng của mình mà là…
– Mà là gì? Là một hố sâu thăm thẳm à!
– Không! Nếu như là hố sâu thăm thẳm thì cũng không đáng sợ bằng nhìn vào mắt người mình yêu lại có hình bóng của người khác!-Phi dừng lại đột ngột.
– Sao em lại nói vậy? Không phải em với Long yêu nhau lắm hay sao?
– Nhưng sau khi nghe những điều về Thiên Di mà anh nói với em lúc trước, em cảm thấy mình không xứng đáng với Long.
– Ông trời ơi, ông lấy đi đâu Phi của con rồi.-Minh nhìn lên trời la lớn.
– Ý anh là gì?
– Ý anh là em không còn là Phi mà anh biết nữa. Phi mà anh biết là một cậu trai đối với người ngoài lạnh lùng, nhưng khi thân thiết rồi sẽ biết cậu ta rất lạc quan, rất tự tin và cũng không kém phần hung dữ.-Minh phì cười.
– Vậy còn Phi bây giờ?
– Đã mất đi sự tự tin rồi.-Phi cuối mặt suy nghĩ.
– Phi nè, em nhìn vào mắt anh đi.-Minh nâng cằm cậu lên.-Em thấy gì?
– Thấy em.
– Anh thì thấy người anh yêu.
Phi đưa tay vuốt ve gương mặt điển trai của Minh, Minh buông tay khỏi cằm cậu quay lưng bỏ đi. Phi nhìn theo bóng lưng kia, chợt nhận ra những lời mình nói lúc nãy không khác gì kim châm muối xác vào trái tim Minh. Trong nhất thời, cậu không biết phải làm gì, không biết nên đuổi theo giữ Minh lại hay để Minh ra đi, để Minh không phải vướng vào chuyện tình rối rắm này, không biết phải gọi cái thứ tình cảm của mình dành cho Minh là gì. Phi quyết định quay đi, bước đến một bãi cỏ gần đó, nằm xuống, ngửa mặt lên trời, nhắm mắt lại, thả cho tâm hồn mình bay theo gió. Rồi đột nhiên có mùi thuốc lá xộc vào mũi cậu, Phi lập tức mở mắt, thấy Minh đang đứng cạnh mình, đang nhả ra làn khói trắng, trên tay cầm điếu thuốc hút dang dở.
– Sao vậy? Em không thích mùi thuốc sao?-Minh ngồi xuống cạnh cậu.
– Em không ghét thuốc lá! Chỉ là không thích người ta hút thuốc một cách không tự chủ thôi.-Phi giật lấy điếu thuốc trên tay Minh đưa lên miệng.
– Em biết hút thuốc?-Minh ngạc nhiên
– Em còn biết nhiều thứ nữa kìa!-Phi cười nói.-Mà lúc nãy anh đi đâu vậy?
– Anh ra xe lấy gói thuốc nè, trở lại không thấy em đâu.-Minh châm thêm một điếu thuốc.-Bộ em tưởng anh bỏ rơi em sao?
– Hừ…-Phi cười nhẹ.-Anh Minh, anh nghĩ sao về việc lúc nãy?
– Việc gì? Việc cô Thủy?
– Phải! Em không biết có nên nhận hay không, em không nghĩ mình đủ khả năng để làm việc này!
– Cô Thủy là người trong nghề nếu như cô ấy nói em có thể làm được thì có nghĩa là em làm được. Còn anh sẽ không can thiệp vào bất cứ quyết định nào của em.
Không gian lại lần nữa chìm vào im lặng, ngồi với Minh thêm một lát, Phi đi bộ về nhà, đáng lý Minh không cho nhưng vì nơi nãy cũng không quá xa nhà Phi, phần vì cậu cương quyết đòi về nhà một mình. Mặt trời đã lặn, hôm nay lại không trăng, cậu một mình về nhà, không biết vì điều gì mà Phi lại đi ngõ tắt về nhà, có lẽ là có nhiều thứ để suy nghĩ nên cậu không hay biết mình đang bị theo dõi.
– Ê thằng kia…-một gã đàn ông chặn đường Phi.
– Ông muốn gì?
– Mày là Khánh Phi?-Phi thông qua đèn đường mà nhìn, có thể thấy ông ta là một tay giang hồ, với chi chít những hình xăm trên hai cánh tay, cùng với những vết sẹo trên mặt.
– Phải. Ông là ai?
– Mày không cần biết tao là ai, chỉ cần biết hôm nay là ngày chết của mày.-ông ta lao đến tung một cú đấm may thay cậu né kịp.
Không để Phi nói thêm câu nào, ông ta tiếp tục đánh đấm liên tiếp, chưa lúc nào cậu thấy học võ có ích như lúc này. Ông ta liên tục đánh, còn Phi thì liên tục đỡ nhưng đỡ mãi cũng mệt, cậu bị một dọng ngã lăn ra đất. Ông ta nhân cơ hội đạp thêm cho Phi mấy đạp, nhưng vừa giơ chân lên bị Phi đá vào hạ bộ, cậu chụp được một khúc cây gần đó, đánh tên kia tối tăm trời đất, rồi vội vàng bỏ chạy về nhà.
– Mới về hả con?-bà Ngọc nghe tiếng mở cửa.-Bị sao vậy? Sao máu me tùm lum vậy?
– Dạ…lúc nãy con gặp ăn cướp, đánh nhau nên mới chảy chút máu thôi mà.-bà Ngọc vội lấy bông băng thuốc đỏ.
– Nó muốn gì thì đưa cho nó đi, đánh nhau làm gì, cho chảy máu vậy không biết.-bà Ngọc xức thuốc đỏ cho con, nhìn Phi mà xót xa.
– Có gì đâu mẹ, dù sao cũng qua rồi, à mà mẹ ơi con được mời đóng phim đó.-Phi mở cặp lấy đưa cho bà Ngọc quyển kịch bản.-Con muốn hỏi mẹ là con có nên nhận lời hay không?
– Cái này thì tùy con, mẹ chỉ cần con đảm bảo được việc học và việc riêng của con thôi.
– Mẹ không muốn hỏi con về nội dung phim sao?
– Nếu như con chịu đem về nhà thì chắc chắn thì con đã xem qua kịch bản rồi và đây phải là một bộ phim hay.-bà Ngọc xoa đầu con mình.-Thôi, lên thay đồ rồi xuống ăn cơm, sẵn ghé qua phòng ba mẹ gọi ba xuống ăn cơm.
– Dạ.
Phi lên phòng, thay đồ rồi xuống nhà ăn cơm, ăn xong Phi gọi đt cho cô Thủy, hỏi về chuyện phim, cô Thủy nói là phim sẽ bấm máy vào khoảng tháng 5 tháng 6, tức là thời gian nghỉ hè, nên sẽ không ảnh hưởng đến việc học tập của cậu, phim sẽ có một số cảnh quay ở miền Tây và vài cảnh ở miền biển. Sau khi nghe được những điều cô Thủy nói Phi quyết định sẽ nhận vai diễn này. Nhìn đồng hồ thấy cũng còn sớm, nên lấy đt nhắn tin với anh, tin nhắn đầu tiên vừa được gửi đi, Long lập tức gọi đến.
– Anh đang làm gì vậy? Sao vừa nhận được tin nhắn của em là gọi liền vậy?
– Thì anh nhớ em mà không dám gọi sợ em bận, nên vừa thấy tin nhắn em gửi anh mới gọi liền đó chứ.
– Xạo quá ông ơi, đang làm gì đó?
– Anh đang ở trên sân thượng nhìn qua nhà em nè.
– Thiệt hong, để em ra ban công nhìn thử coi thấy anh không.-Phi đi ra ban công phòng mình nhìn về phía nhà anh.-Ý em thấy anh nè, anh thấy em hong?
– Thấy rồi, đừng có nhoi nữa anh thấy rồi không có cần phải nhảy tưng tưng vậy đâu.
– Thì tại em sợ anh không thấy chứ bộ. Mà anh nè em mới được người ta mời đi đóng phim đó!-Phi hào hứng kể lại với Long nghe chuyện hồi chiều.
– Vậy rồi em có nhận vai diễn đó không?
– Em đã nhận rồi nhưng mà lúc nãy em có hỏi nhà sản xuất, cô ấy nói là có mấy cảnh quay ở miền tây á, mới nghe thì em cũng ham nhưng mà suy nghĩ thì mới thấy cũng hơi lo, bị gì đó giờ em có đi xuống đó bao giờ đâu.
– Miền tây hả? Mà tỉnh nào?
– Hình như là Vĩnh Long thì phãi.
– Vĩnh Long hả? Quê mẹ anh ở dưới đó, để coi có gì thì anh xin mẹ về dưới với em luôn.
– Thiệt hả, vậy thì tốt quá, hihi.
– Thôi ngủ đi, mai còn đi học, mà nè, mai lớp mình học bơi nhớ đem theo đồ luôn đó nha.
– Anh hong nhắc là em quên luôn đó, thôi em đi soạn đồ, mà anh biết lớp mình học chung với lớp nào không?-vì đây là môn thể dục tự chọn, nên số học sinh trong lớp có thể đăng kí nhiều môn khác nhau chứ không bắt buộc học theo số đông. Lớp của Phi thì số học sinh đăng kí môn bơi chiếm gần nửa lớp nên sẽ ghép thêm một số học sinh của lớp khác vào học chung.
– Anh cũng không nhớ nữa, mà có gì thì mai vô lớp hỏi Chiêu Dương.
– Ờ, bye, yêu anh.
– Bye, yêu em.
Phi cúp máy, đi chuẩn bị đồ bơi, hoàn thành mọi thứ cậu tắt đèn đi ngủ. Trong giấc ngủ cậu mơ thấy mình có được mọi thứ có được một sự nghiệp thành công, được sống hạnh phúc bên cạnh Long, được sự đồng ý của ba mẹ, và nhiều nhiều nữa… Những điều tốt đẹp nhất. Nhưng người ta thường nói giấc mơ là trái ngược với hiện thực, liệu điều đó có đúng trong trường hợp của Phi hay không. Rồi thời gian sẽ trả lời tất cả.
– Hai đứa bây có đi lấy ghế chưa, muốn lớp mình đứng nguyên buổi chào cờ phải không?-giọng Chiêu Dương, cô nàng đang la Đình với Phong là hai người được phân công đi lấy ghế cho lớp ngồi trong giờ chào cờ.
– Nhìn cái gì mà nhìn, đi liền đi, đứng đó một lát tao vặn họng từng đứa bây giờ.-Phi cũng không kém phần hung dữ. Hai người kia thấy hai con sư tử đứng trước mặt còn không kịp đi lấy ghế.
Bữa nay lớp Phi được đứng hạng nhất toàn trường, cũng nhờ vậy mà không khí giờ sinh hoạt chủ nhiệm dễ thở hơn một chút, bởi vì cô chủ nhiệm lúc nào cũng dặt ra những yêu cầu khắt đối với cái lớp A1 này. Và dĩ nhiên tất cả những lỗi lầm đều đổ trút lên đầu cán bộ lớp, người chịu nhiều nhất đương nhiên là lớp trưởng, tức là Phi, đây cũng là một trong những lý do cậu không muốn làm lớp trưởng. Mỗi lần có chuyện gì cũng đổ lên đầu lớp trưởng, tất nhiên sau đó cái lớp này cũng hứng chịu một cơn bão không kém cô chủ nhiệm từ Phi. Mỗi lần lớp bị trừ điểm hay bị kỷ luật thế nào cũng có người vô tội thiệt mạng khi muốn cận cậu. Trở lại lúc này, Phi đang thay ra đồ bơi, chuẩn bị xuống hồ học bơi.
– Nè nhóc đi đâu đó học lớp mấy?-Phi vừa bước ra khỏi phòng tắm, thì đụng mặt một tên cao to, thấy hắn mặc đồng phục , cậu nhìn vào phù hiệu thấy tên Khang lớp 10A2.
– Long à, xong chưa anh.-Phi không thèm trả lời Khang.
– Nhìn cũng dễ thương lắm.-Khang tiến đến gần cậu.-Nhóc tên gì?
– Làm ơn tránh xa tôi ra.-Phi giữ thái độ lịch sự.
– Nhóc tức giận nhìn càng đáng yêu.-Khang vươn tay ra định vuốt mặt của Phi liền bị cậu nắm lấy vặn ngược ra sau.
– Không nên có những cử chỉ quá thân mật với người mình chưa quen biết.-Phi giữ chặt tay của Khang trong khi Khang nhăn nhó mặt mày, kêu không thành tiếng.
– Có gì vậy em?-Long từ trong bước ra thì cũng là lúc Phi buông tay Khang ra. Khang định nhào đến đánh Phi nhưng thấy anh bước đến kế cậu, nhìn thấy dáng người Long, Khang đành đi vào trong phòng thay đồ.
– Không có gì đâu anh.-cậu kéo tay anh đi ra hồ bơi.
Phi với Long ngồi xuống băng ghế, chờ giáo viên vào, cậu ngồi xuống ghế nhưng cứ ôm khư khư cái cặp để ngay bụng.
– Em làm cái gì mà cứ ôm cái cặp hoài vậy, bỏ cặp ra coi.-Long kéo cái cặp của Phi ra.
– Ấy…anh này trả cặp lại cho em.-Phi không kịp phản ứng trước hành động của Long.
– Em làm gì mà từ nãy đến giờ cứ ôm cái cặp hoài vậy? Thôi thì ôm anh đi!
– Hong thèm nói với anh nữa….-Phi thấy Quốc Minh từ ngoài cổng đi vào liền vội vàng chạy đến.-Anh Minh, sao anh lại đến đây?
– Thì anh đi học bơi, còn em cũng học bơi hả?
– Ừm, em chỉ biết là lớp em học chung với lớp 10A2 thôi chứ đâu có biết được học chung với anh đâu!-Phi cười hì hì.
– Thôi anh đi thay đồ, lát nói tiếp với em.-Minh đi vào trong.
Phi quay lại chỗ ngồi, thấy mặt anh xụ xuống.
– Sao không nói chuyện với thằng đó tiếp đi-Long chu mỏ nói.
– Sao vậy? Ghen hả? Cũng không trách anh được chỉ trách vợ anh quá đẹp và dễ thương thôi.-Phi ngồi lên đùi, vòng tay qua cổ anh.
– Hừ… Sao không lấy che cái sẹo đó nữa đi.-nghe Long, Phi định rút tay lại nhưng bị anh nắm lấy.- Anh đoán không sai mà, đúng là em lấy cái cặp để che vết sẹo trên bụng mà. Anh đã nói là kệ nói đi mà.
– Nói như anh ai mà nói không được. Nhưng mà…
– E hèm… đây là chỗ công cộng nha hai ông.-một cô bạn trong lớp vừa đến nói.
Thầy giáo đến, dù đã biết bơi nhưng hai người vẫn đăng ký học bơi là vì những động tác cơ bản không thể làm khó hai người, gần cuối giờ thầy cho lớp bơi tự do, cậu định lên trước, thay đồ, lo lấy đồ nên Khang đứng kế cậu lúc nào Phi cũng không hay.
– Chào nhóc.-Khang choàng tay qua vai cậu rồi từ từ di chuyển xuống cái mông cong của cậu.
– Lúc nãy bị bẻ tay chưa đã hả!-Phi hất tay, đẩy Khang ra.
– Càng nhìn càng đẹp, nhưng mà nếu như không có vết sẹo đó thì càng đẹp.
– Sao? Có ảnh hưởng gì nhau không?-Phi đeo ngược cái cặp ra trước ngực, từ từ tiến lại phía Khang.-Anh nói em đẹp, dễ thương, đáng yêu lắm hả?
– Phải, đẹp lắm, dễ thương lắm.-Phi đặt tay lên ngực Khang rồi từ đi vòng ra sau lưng Khang.
– Vậy là anh không biết rồi em cũng dữ lắm đó.-Phi nói nhỏ vào tai Khang, đạp Khang xuống nước.
Phi đứng nhìn Khang ngoi lên ngoi xuống mà cười, còn Minh với Long thì không biết chuyện gì đang xảy ra, cậu bỏ đi thay đồ, vừa bước vào phòng, thì bị một thằng khác chặn cửa.
– Mày làm gì mà đẩy thằng Khang xuống nước kiểu đó?
– Mày là ai mà lại xen vào chuyện của người khác?
– Tao là anh thằng Khang, còn mày, tại sao mày lại xô thằng Khang xuống nước?
– Tao không biết mày có thật là anh thằng Khang hay không, nhưng tao biết là chỉ cần tao lên gối là đủ để mày thấy mười ông trời rồi.-thằng này vừa cuối xuống liền Phi đá vô bụng nó, nó ôm bụng té lăn ra đất.-Lần sau không nên quá tin người như vậy nha cưng!
Học bơi xong Long chở Phi về nhà, suốt dọc đường về nhà Long cứ hỏi xảy cậu chuyện gì nhưng cậu nhất quyết không nói.
– Nè, có gì quan trọng đâu mà hết người này tới kia hỏi em vậy. Em đã nói là thằng Khang té xuống nước là chuyện của nó mắc gì cứ nói là em xô.
– Hết người này tới người kia? Ai hỏi nữa? Thằng Minh phải không?
– Ừm, lúc em chờ anh lấy xe ra, Minh ra trước, thấy em nên mới hỏi!
– Mà nếu như em nói thằng Khang té xuống nước là không liên quan đến em, vậy còn thằng Phúc_tên thằng chặn của phòng Phi lúc nãy, lúc anh vào thấy nó nằm dưới đất còn em thì đứng đó nhìn là sao?
– Thì… thì lúc em vừa bước vào phòng tắm mới phát hiện quên đồ vừa quay trở ra thì thấy thằng Phúc té dưới đất em định đỡ nó lên thì anh vào thôi.
– Từ khi nào mà em tốt bụng và thân thiện với người lạ vậy?
– Nói như anh, làm như em là người vô cảm hong bằng. Mà nè chiều nay học Anh đó, nhớ qua chở em nha.
– Biết rồi, bây giờ về nhà ngủ đi chiều anh qua chở đi.
– Bye ông xã.-Phi hôn nhẹ lên má anh.
Phi ở nhà một mình, khóa cửa lên phòng ngủ, đang ngủ thì bị tiếng mưa đánh thức. Cậu vội vàng chạy ra ban công lấy sào đồ đang phơi vào nhà. Khi trở lại phòng, nằm xuống giường, nhắm mắt nhưng không ngủ được. Rồi đột nhiên Phi nghĩ đến lời Khang nói “ nếu như không có vết sẹo đó thì càng đẹp”, cậu đi đến trước gương, kéo áo lên, đưa tay sờ lên vết sẹo trên bụng. Phi lấy cuốn album hình ra, cũng đã lâu rồi cậu không nhìn lại mình, thôi cứ xem như cuộc đời lại ghi lên cơ thể cậu một dấu ấn. Mưa tầm tã, đến chiều gần giờ đi học trời mới tạnh mưa được một chút, lúc Phi đi học thì bà Ngọc cũng vừa đi làm về.
– Học Lý hả con?-bà Ngọc đẩy xe vào nhà.
– Dạ.-Phi đang mang giày.
– Con chào cô.-Long đứng ngoài cửa đợi cậu.
– Ờ, Long hả con, chạy xe cẩn thận nha, trời mưa đường ướt đó.
– Dạ thưa cô con đi.
– Thưa mẹ con đi học.
Hai người vừa đến lớp, trời liền mưa lớn, Phi thấy có người ngồi chỗ mình, liền bước đến thì thấy là Minh.
– Ủa anh Minh? Sao anh ở đây?
– Thì anh mới xin học không được hả?-Minh đưa tay nhéo má cậu.
– Ê… lấy cái tay của mày ra. Sẵn tiện đi kiếm chỗ khác mà ngồi chỗ này là chỗ của tao với Phi.-Long đi tới thấy hai người thân mật liền nói.
– Phi ngồi đây hả?-Minh không quan tâm đến anh.
– Hong, em ngồi đây nè, còn chỗ đó là của anh Long. Hay là anh qua đây ngồi nè, bàn này ngồi được tới bốn người lận mà chỉ có em với anh Long ngồi hà.-Phi chỉ qua chỗ kế bên mình.
Phi ngồi chính giữa hai người, hết quay qua bên này nói chuyện với anh, rồi quay qua bên kia nói với Minh.
– Haizz… mưa kiểu này chắc con Chiêu Dương nghỉ rồi quá.-vừa dứt lời thì có chiếc xe phóng vào, người ngồi sau xe là Chiêu Dương.-Con này mốt chết đốt nhang muỗi nó cũng lên nữa chứ đừng nói là nhang thường, thứ gì mới nhắc là tới, linh gì đâu a, nhắc tiền nhắc bạc mà như vầy thì tốt quá.
– Nói xấu gì đó mạy.-Chiêu Dương đang cột lại mái tóc thấm ướt nước mưa.
– Mày có gì tốt đẹp đâu mà sợ người ta nói xấu.-Chiêu Dương ngồi sau lưng Phi.-ê, ai chở mày vậy? Bạn trai hả? Đẹp trai hong?
– E hèm…-Long với Minh cùng lúc lên tiếng.-anh chưa có chết.
– Nghe nhắc chưa, có chồng rồi thì đừng có mà nhiều chuyện. Với lại người ta là học sinh mới đó, nhờ tao xin thầy học đó, giới thiệu với mày Hữu Khang, học lớp 10A2.-nghe nói học lớp 10A2 Minh liền quay lại thì gặp người quen.
– Minh? Mày cũng học ở đây hả?
– Tao mới vô bữa nay thôi, còn mày sao lại đến đây?
– Thì tao nhờ bạn tao dẫn tao đến học, Chiêu Dương nè.
– Tưởng ai? Ai dè…-Phi thấy Khang, quay mặt lên trên, cất cái giọng chanh chua.-đứng là âm hồn bất tán.
– Em nói vậy là sao? Bộ có gì giữa hai người hả?-Long hỏi.
– Anh có nhớ anh hỏi em sao em lại xô thằng Khang xuống hồ hong?
– Lúc đó em còn nói với anh là em không biết gì hết mà!
– Để em nói anh nghe, thằng Khang sàm sỡ em đó.-Phi nhỏ giọng nói.
Câu nói vừa thoát ra khỏi miệng Phi, Khang lập tức cảm nhận được hai luồng sát khí từ phía Long và Minh nhắm vào mình.
Thuộc truyện: Yêu anh nha – by Song Tử
- Yêu anh nha - Chap 2
- Yêu anh nha - Chap 3
- Yêu anh nha - Chap 4: Đi chơi chung
- Truyện gay: Yêu anh nha - Chap 5: Người lạ mặt
- Yêu anh nha - Chap 6: Bị từ chối
- Yêu anh nha - Chap 7: Quá khứ
- Yêu anh nha - Chap 8: Quyết Định
- Yêu anh nha - Chap 9: Không Muốn Em Bị Tổn Thương
- Yêu anh nha - Chap 10: Nụ hôn đặc biệt
- Yêu anh nha - Chap 11: Buổi tối đáng nhớ
- Yêu anh nha - Chap 12: Đối mặt tình địch
- Yêu anh nha - Chap 13: Khi Phi nổi giận
- Yêu anh nha - Chap 14: Lần đầu tiên
- Yêu anh nha - Chap 15: Dấu Vết Lạ Trên Cổ Phi
- Yêu anh nha - Chap 16: Sắp có chuyện rồi
- Yêu anh nha - Chap 17: Tôi sẽ bảo vệ Phi
- Yêu anh nha - Chap 18: Phòng bệnh hạnh phúc
- Yêu anh nha - Chap 19: Có lộc ăn
- Yêu anh nha - Chap 20: Con Yêu Phi
- Yêu anh nha - Chap 21: Thuộc về em
- Yêu anh nha - Chap 22: Một thuở yêu người
- Yêu anh nha - Chap 23: Người đi trong ngõ tối
- Yêu Anh Nha - Chap 24: Tình Nhân Của Ba
- Yêu anh nha - Chap 25: Chỉ tại mình nghỉ nhiều
- Yêu anh nha - Chap 26: Đã là quá khứ
Bin says
Viết tiếp đi Tác giả. Đang hay. Công sức ra có người đợi. Yêu yeu Tác giả.
Vinh says
Truyện hay lắm mong phầm sau quá