Truyện gay 2017 – 2018: Nếu em được lựa chọn – Chương 4: Nam khôi
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Ê thằng dẩm này, dậy nhanh.
Nó đang ngủ ngon thì bị đánh thức bởi tiếng gào thất thanh của con con Hương cùng cái vỗ lưng đau điếng. Ngước đầu dậy, nhìn thấy khuôn mặt hớn hở của con bạn là nó biết có chuyện gì đấy không được bình thường rồi.
Có chuyện méo gì mà mày lại xửng cồ lên thế con điên này. – nó cau có
Mày nhìn lớp mình còn ai trong lớp không? – Hương nói xong hướng mặt về phía sau lưng nó. Công nhận bây giờ nó mới để ý lớp nó đã biết mất đâu rồi ý, bây giờ sắp vào tiết 1 rồi còn gì nữa, lớp nó còn đi đâu được nhỉ.
Sắp vào giờ rồi chúng nó còn đi đâu thế trời? – nó gãi đầu khó hiểu.
Đương nhiên là xem Nam khôi chơi bóng rổ rồi.
Cái gì cơ? Nam khôi là cái mẹ gì???
Tao đến lạy, mày ngốc vừa thôi cho người khác ngốc cùng với. Mày quên là hàng năm khối 10 đều thi Nam khôi Hoa khôi à?
Có bao giờ bố mày để ý đến cái đấy đâu mà mày chửi tao, làm như ai cũng háo sắc như mày ý.
Thế mày có đi xem không đây?
Thôi tao xin, 15′ nữa vào giờ rồi lại vác xác ra nhà thi đấu chắc tao chết, trời thì nắng.
Rồi vậy tao đi, mất công tao ở lại đợi mày quá! – nói rồi Hương phóng như hỏa lực ra khỏi lớp.
Nó vươn vai rồi ngáp một cái thật dài. Chắc phải xuống canteen mua vài đồ ăn vặt để cạp trong giờ mới được, hôm nay toàn mấy môn phụ. Xem nào, bim bim này, bánh gấu này, Latte này, nước lọc này, vậy chắc đủ sống đến tiết 3 rồi. Bước ra khỏi canteen nó va phải một dáng người rất là to cao, ngước mắt lên nó thấy khuôn mặt nhìn rất quen, hình như nó đã từng gặp ở đâu đó rồi.
Ơ Dương, em cũng học trường này à?
Vâng, anh là. . . – Nó cố nhớ lại xem đó là ai, cảm giác người khác nhớ mình mà mình lại không nhớ họ thật sự rất tệ.
Anh là Quang này, người mà cách đây hai năm em ngã vào đấy. – Quang nở một nụ cười rất tươi và nói.
À em nhớ ra rồi, hic, xin lỗi anh, bảo sao nhìn anh rất là quen luôn. Anh vừa chơi bóng rổ à? – nó cười và gãi nhẹ gáy tỏ vẻ hối lỗi.
Không sao mà. Lớp anh vừa chơi bóng rổ giao hữu với lớp 11 Sinh. Mà em học lớp nào nhỉ?
Em học 10 Hóa. Còn anh học lớp nào thế?
Anh học 11 Toán, lớp của thầy Hà chủ nhiệm ý.
À, thầy Hà cũng dạy Toán lớp em đấy, lớp em được thầy Toản chủ nhiệm. Thôi em phải lên lớp rồi gặp anh sau nhé.
Ừ. À mà khoan cho anh xin số điện thoại để có gì cần còn liên lạc. – Quang đưa điện thoại cho nó.
Vâng ạ. – nó bấm số của nó rồi đưa cho anh ý.
Nó chào Quang rồi né người qua định đi lên lớp, nó không ngờ rằng có một dòng người đang vây kín cửa canteen đang nhìn nó chằm chằm. Do người Quang cao to nên đã che hết tầm nhìn của nó ở phía sau lưng anh, nhìn những khuôn mặt ngạc nhiên và giận dữ của mấy đứa con gái khiến nó rùng mình, và nhìn kìa, trong đấy có con bạn mê trai khủng khiếp của nó – con Hương cũng đang nhìn nó chằm chằm. Nó đành chen người qua đám người nó để lên lớp không sắp vào giờ học mất rồi. Con Hương nắm lấy cổ tay nó rồi lôi nó với tốc độ rất nhanh lên lớp.
Từ từ thôi con này, ngã đập mặt xuống đất bây giờ. Chậm thôi con điên này. – Nó kêu la thảm thiết.
Vào trong lớp, lúc này lớp vẫn chưa đông người, mới có lớp trưởng đang lau bảng và thư ký lớp đang kiểm tra sổ đầu bài của lớp. Con Hương lúc này mới gào lên:
Làm sao mà mày lại nói chuyện với Nam khôi trường vậy???.
Đừng có hét vào tai tao con này, anh ý là cái người mà hồi lớp 8 tao ngã vào đấy.
Cái hồi mà lớp mình hay có cái trò cứ ai đứng hành lang là bị cả lũ đẩy cho va vào người đi qua lớp mình ý hả?
Ừ đúng rồi đấy, lũ chết dẫm ý đẩy mạnh làm tao ngã cả vào người anh ý, xong tao phải đi xin lỗi người ta trong khi không có tội gì. – lần này là nó hét vào mặt con Hương.
Sao số mày hên thế nhờ, suốt ngày ngã rồi va phải trai đẹp rồi trai nổi tiếng các kiểu. – Hương cau có tỏ vẻ bất bình, còn dậm mạnh chân xuống đất nữa chứ.
Ôi cho tao xin đi, tao chả ham hố gì mấy cái đó đâu. – nó thở dài ngao ngán. – ” Vừa ngày đầu đến lớp mà đã lên cả confession trường rồi.”
Thôi cô vào kìa, về chỗ đi mày.
3h30 pm
Tùng. . .Tùng
Ra chơi rồi, xuống canteen đi.
Xuống sân chơi đi.
Mãi mới tới ra chơi 10′.
Oa, ba tiết học dài như cả ngày vậy.
Giờ Sử đúng ra tra tấn.
. . .
Mày có muốn đi xuống sân cho thoáng không?- Hương đứng dậy vươn vai rồi vỗ nhẹ vào lưng nó.
Xuống canteen không? – nó ngước mắt lên hỏi.
Mày khao? – mặt con Hương gian khủng khiếp.
Ừ rồi, tao khao. – nó uể oải đứng dậy.
Đang mua đồ mà quay ra đã không thấy Hương đâu rồi, không biết đã mất tăm mất tích đi đâu bỏ nó lại đây một mình rồi. Nhìn xung quanh thì nó thấy một đám đông đang tụ lại trên sân khấu của trường xem cái gì đó. Tiến lại gần đấy thì là một nhóm người đang tập nhảy, thật sự họ nhảy rất đẹp, có nhóm nhảy, 1 nhóm nhảy dance cover của các nhóm Hàn Quốc, và 1 nhóm nhảy hip hop kiểu street style. Hương cũng đang đứng xem ở đó, nó liền vỗ vào vai con Hương và hỏi:
Gì đây mày?
Ban D ( dance ) của câu lạc bộ MDI ý mà. Họ nhảy đẹp thật chứ. À mày có định tham gia tuyển chọn không? Năm nào câu lạc bộ cũng tuyển thành viên đấy.
Tao thì có tài cán gì đâu mà tham gia.
Mày chả dance cover đẹp thế còn gì nữa, mọi người đều công nhận từ cấp 2 rồi mà.
Nhảy vớ vẩn cho vui ý mà, đẹp gì đâu.
Cứ tham gia đi để trau dồi thêm kỹ năng. – con Hương lay lay người nó. – ” Trong đấy toàn trai xinh gái đẹp thôi, có cả Nam khôi Hoa khôi trong đấy đấy nên mày phải vào được để tao còn làm quen chứ.:
Rồi rồi con này. Mày mê trai vừa thôi chứ.
Nó với con Hương đang nói chuyện thì Quang bước tới và vỗ nhẹ vào vai:
Đúng rồi đấy em nên tham gia đi, hồi cấp 2 giờ chào cờ lớp em tổ chức anh đã thấy em nhảy rồi, đẹp lắm.
Ơ, em chào anh. – nó ngạc nhiên vì sự xuất hiện của Quang. Bây giờ nó mới có dịp để ý khuôn mặt của Quang bây giờ nha, mắt một mí đặc trưng của người Á Đông, hút hồn cả phái nam và nữ, lông mày rậm, mũi cao, nụ cười với chiếc răng khểnh nhìn có chút dễ thương, mái tóc ngắn hớt cao, nhìn chung lại là vẻ đẹp nam tính. Đúng là Nam khôi có khác, đẹp trai thật, đẹp hơn hẳn hồi trước.
Làm gì mà nhìn anh kinh thế? – Quang thấy nó cứ chăm chú nhìn mình liền cười và thắc mắc.
À không có gì đâu ạ. – câu hỏi như thức tỉnh nó khỏi trạng thái mê hoặc bởi cái đẹp.
Nhớ tham gia đó nha, anh chờ. – Quang nháy mắt với nó rồi đi mất.
Một lần nữa, tất cả mọi người lại dồn ánh mắt vào nó nữa. Bởi vì sao ư, bởi vì Nam khôi của trường vừa nháy mắt và nói chuyện với nó. Trên sân khấu có gì giờ không còn quan trọng nữa, quan trọng là NAM KHÔI TRƯỜNG ĐÃ NHÁY MẮT VỚI NÓ. Thật ra mọi người đã nhìn nó với Quang từ lúc anh ý ở đấy rồi, lại lời thì thầm bàn tán, y hệt lúc nó đi với Mạnh. Hình như năm nay nó có nợ với mấy người nổi nổi hay sao ý mà họ cứ ám nó mãi. Hương thấy nó lúng túng trước ánh nhìn của mọi người liền kéo tay áo nó rồi đi lên lớp, cứ thế này không khéo nó ngã lăn đùng ra đây ngất thì lại rắc rối nữa.
Hình như hồi lớp 8 mày thích anh Quang đúng không? Chính vì thế mấy đứa lớp mình mới đẩy mày ngã vào người anh ý đúng không? – Hương hỏi trong khi hai đứa đi về lớp.
Ừ, nhưng hồi đó tao có thích anh ý vì anh ý đẹp trai đâu. Ai mà ngờ được bây giờ anh ý lại đẹp trai thế, lại còn Nam khôi nữa. – mặt nó hơi nhăn lại.
Thế bây giờ còn thích không?
Thì . . . vẫn còn một chút.
. . .
Hết tiết Sinh, thầy giáo chủ nhiệm xuống lớp nó thông báo về cuộc thi Nam khôi Hoa khôi sắp tới của trường. Như thường lệ thì mỗi lớp của khối 10 sẽ chọn ra hai thành viên một nam một nữ có nhan sắc đẹp nhất và tài năng nhất của lớp, tham gia thi với các thí sinh của lớp khác để chọn ra Nam khôi và Hoa khôi của trường. Và sau một hồi lựa chọn kĩ lưỡng thì thầy quyết định chọn nó và thư kí của lớp – Phan Khánh Ly. Nó không muốn tham gia đâu nhưng thầy bảo nó là người phù hợp nhất rồi và có ý bắt nó tham gia. Tiết Sinh cũng là tiết cuối của ngày hôm nay rồi, nghe thông báo xong nó lấy cặp chuẩn bị đi về thì Hương kéo nó lại và rủ nó đi ăn.
Đi ăn không em, sẵn tiện có chuyện quan trọng cần nói đây. Tao rủ cả Linh với Trâm Anh rồi, ra quán Gogi. Để tao chở.
Ừ để tao gọi báo mẹ tao đã, mà có chuyện gì quan trọng thế?
Cứ đến đấy rồi biết.
_End chương 4_
—————–
Thuộc truyện: NẾU EM ĐƯỢC LỰA CHỌN – by catphinda
- Nếu em được lựa chọn - Chương 2: Người được tha thứ
- Nếu em được lựa chọn - Chương 3: Pizza Company
- Nếu em được lựa chọn - Chương 4: Nam khôi
- Nếu em được lựa chọn - Chương 5: Điều bất ngờ tại Gogi
- Nếu em được lựa chọn - Chương 6: Cấm túc
- Nếu em được lựa chọn - Chương 7: Ở nhà cũng không yên
- Nếu em được lựa chọn - Chương 8: Đối thủ gặp mặt
- Nếu em được lựa chọn - Chương 9: Bắt đầu cuộc thi
- Nếu em được lựa chọn - Chương 10: Tội lỗi
- Nếu em được lựa chọn - Chương 11: Những sự việc khó xử
Leave a Reply