Truyện gay: Hàng không bán – Chap 5
Tác giả: BoyKute

Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về truyengay2021@gmail.com. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Để có tiền ăn cơm lẫn tiền thuê nhà, Lâm Hàn buộc phải chạy bản thảo. Hắn đóng chặt cửa phòng, hết sức chuyên chú vẽ, thoáng chốc đã được hơn phân nửa. Hắn cũng rất muốn thuê phụ tá, nhưng tiền thuê lại xa xỉ, một người làm đã vất vả rồi.
Lúc vẽ lại nghĩ tới lời Diệp Tu Thác đã nói, trang sức của nhân vật quả nhiên có cảm giác không hợp thời, thầm cảm thán gu thời trang của Diệp Tu Thác rất tốt. Nếu hắn có rảnh, nhất định phải nhờ hắn nhận xét dùm, dù gì cũng đã tính tiền tháng rồi a.
Dập điện thoại không bao lâu sau đã nghe tiếng chuông cửa, Diệp Tu Thác rất nhanh đã đến, vội vội vàng vàng, chỉ đơn giản mặc áo sơ-mi quần tây, vừa bước chân vào đã làm sáng bừng cả phòng khách.
Diệp Tu Thác tính tình ôn hòa, làm việc cũng thật thoải mái, uống chén trà, xem bản thảo, hơi suy nghĩ một chút, vẽ qua loa vài nét, sau đó đưa ngay cho Lâm Hàn xem.
Người này dường như cả cơ thể đều chứa đầy bản thảo, dùng bao nhiêu cũng không cạn, rất nhanh đã vẽ ra một loạt trang sức.
Lâm Hàn hết sức vui mừng, vừa nghĩ đến tiền nhuận bút sắp nhận được sẽ bù tiền cho Diệp Tu Thác làm thêm giờ. Một bên ân cần châm trà, một bên đi tìm điểm tâm cho hắn. Diệp Tu Thác tựa hồ không có hứng thú với đồ ngọt, vươn tay kéo hắn qua, đặt hắn ngồi trên đùi mình, cười cười hôn lỗ tai của hắn:
“Hôm nay không làm chuyện đó sao?”
Lâm Hàn đương nhiên biết “chuyện đó” là chuyện gì, vội vã lắc đầu, nếu làm “chuyện đó” xong hắn còn gì khí lực để vẽ nữa?
“Thật sự không cần?”
“Tôi muốn vẽ tiếp, không kịp nữa rồi.”
“Tôi sẽ làm rất nhanh.”
“Gạt người.”
Diệp Tu Thác cười hôn môi hắn:
“Cho dù chỉ một chút cũng rất đáng giá đó, tôi sẽ làm choc ậu thực thoải mái nga, cam đoan sẽ không hối hận. Muốn thử không?”
Lâm Hàn nghĩ tới nghĩ lui, cho dù bị Diệp Tu Thác hôn đến nóng cả người nhưng nhìn bản thảo trên bàn vẫn chưa xong, hạn nộp đã ở trước mặt, áp lực công việc rất lớn, rốt cuộc vẫn là lắc đầu.
Diệp Tu Thác cũng không buông tha hắn, dùng sức khóa chặt môi hắn, hôn hắn thật sâu, ép buộc hắn kéo quần xuống, áo cũng bị cuốn lên đến ngực, dùng kỹ xảo cao siêu vuốt ve hắn.
Tư tưởng đấu tranh “H hay vẽ” của Lâm Hàn rất nhanh đã bị người phía trên đè bẹp. Diệp Tu Thác như vậy, cho dù dùng sức cũng rất ôn nhu làm cho hắn trên lưng từng trận tê dại, vô luận thế nào cũng không cảm thấy chán ghét.
Diệp Tu Thác đem nam nhân đang giãy giụa không ngừng kia ôm vào lòng, đùa bỡn hôn sâu, chơi đùa chán chê xong liền túm lấy mông hắn, đem vật sớm đã ngóc đầu dậy tiến vào, không thèm để ý Lâm Hàn có chút không tình nguyện chống cự lại, vuốt ve mông hắn, kịch liệt đưa đẩy.
Diệp Tu Thác ngồi ở trên ghế, tiếp tục khuấy động thân thể đang run rẩy vặn vẹo kháng cự kia, đến vài lần sau, thân thể cứng ngắc của Lâm Hàn cũng đã mềm nhũn xuống, dần dần tiếp nhận đủ tư thế, để mặc hắn chơi đùa.
Kịch liệt hoan ái làm hai người có chút cuồng loạn, ôm chặt đối phương, ngoại trừ va chạm thân thể ra cái gì khác cũng không muốn.
Lâm Hàn ngồi trên người hắn, toàn thân đều là mồ hôi. Lửa nóng càng lúc càng lan rộng, nhịp độ mãnh liệt bên trong lại như thiêu đốt. Lửa đã lan khắp người, nóng bỏng dường như muốn đốt cháy cả cơ thể hắn.
Vội vã mà nhiệt tình, khoái cảm ngoài ý muốn lại trào dâng mạnh mẽ. Lần sát nhập cuối cùng, cao trào đến làm cho toàn thân hắn tê dại, Diệp Tu Thác ép chặt hắn, chờ cho co rút qua đi, mới thở dốc rút “hung khí” ra.
Lần đầu tiên ở trong phòng mình làm loại sự tình này, cảm thấy có hơi kì lạ. Chỗ bị xâm nhập có chút nóng lại ngứa ngáy, rất giống cảm giác sau khi hôn Diệp Tu Thác. Tuy chỉ là làm tình thuần túy, nhưng dùng tiền hình dung xem ra rất đơn giản.
Trước nay không hề nghĩ tới bản thân sẽ ở trên ghế bành ân ái, nhưng kì quái chính là không hề có hương vị phóng túng, chỉ giống như vợ chồng yêu nhau bình thường.
Diệp Tu Thác kéo hắn hôn môi, khí quan hai người vô tình chạm vào nhau, Lâm Hàn đỏ mặt, vội vã đứng dậy dùng khăn tay lau khô, cố sức mặc quần áo vào.
Hai người quần áo chỉnh tề xong, Diệp Tu Thác lại nâng cằm hắn lên, vụn vặt hôn môi, xúc cảm mềm mại tê dại kia làm cho lòng người ấm áp dào dạt.
Tâm tình hắn bất tri bất giác khá lên rất nhiều, phát tiết xong toàn thân được thả lỏng thoải mái. Hắn được Diệp Tu Thác ôm vào lòng, nhắm mắt lại yên lặng nghỉ ngơi, đột nhiên cảm thấy bản thảo có thể tiếp tục vẽ nữa rồi.
Không thể tưởng tượng được làm tình cũng có thể giảm bớt áp lực công việc, Lâm Hàn bỗng cảm thấy có chút lo lắng. Nếu về sau bản thảo không được phê duyệt, có nên hay không lựa chọn phương thức này để giải tỏa?!
Cẩn thận tính toán, hắn lại nghĩ đến một chuyện không được yên tâm:
“Ách, cái này cũng tính ở tiền tháng, không lấy nữa sao?”
Diệp Tu Thác nhìn hắn, cười cười:
“Đương nhiên.”
Lâm Hàn âm thầm vui mừng tự hiểu mình đã có được món hời, Diệp Tu Thác vươn người sang hôn hắn, hắn cũng cao hứng há mồm phối hợp. Môi và lưỡi đang giao triền không ngớt, bỗng nhiên trong phòng khách truyền đến tiếng đá cửa. Lâm hàn sợ tới mức toàn thân hóa đá, khớp hàm cứng ngắc, không cẩn thận cắn phải lưỡi Diệp Tu Thác.
“Ngô…”
“Anh không sao chứ?”
Diệp Tu Thác rõ ràng rất đau nhưng vẫn cười:
“Không có việc gì.”
Lâm Hàn tùy tiện sờ đầu của hắn an ủi, lại vội vã nhìn xung quanh phòng khách. Chủ nhân tiếng động chẳng ai khác chính là Trình Hạo, đang ngồi trên sô-pha như ngồi trên ngai vàng.
Lâm Hàn thấy hắn tựa như chuột thấy mèo, rón rén đi ra ngoài: “Cậu đã về.”
Trình Hạo sắc mặt đỏ gay, kéo kéo cổ áo sơ-mi. Hắn thường xuyên uống rượu, tửu lượng thực sự rất tốt. Cũng như bây giờ vậy, không thể tính là hắn say, nhiều lắm chỉ có mùi rượu nồng nặc, toàn thân không hề có khí lực, trông bộ dáng cứ như muốn tìm người đánh nhau thôi.
Nhìn tư thế của hắn, Lâm Hàn nếu không cẩn thận sẽ châm một mồi lửa, “Ầm” một tiếng thiêu rụi mọi thứ. Hắn đẩy lưng Diệp Tu Thác ra ngoài:
“Anh về đi.”
Diệp Tu Thác hơi hơi nhướng mày, Lâm Hàn lại móc ví tiền trong túi ra, móc tất cả tờ có giá trị lớn đưa hắn:
“Trợ cấp thêm cho anh.”
Diệp Tu Thác nhướng cao mày, đem tiền nhét vào túi Lâm Hàn: “Không cần.”
Như vậy là gọi hắn đến lại đuổi hắn đi, Lâm Hàn có chút áy náy. Nhưng mang MB về nhà vốn không phải chuyện vẻ vang gì, hắn cũng không phải bạn trai mình, chẳng lẽ có thể ngồi xuống, đường hoàng uống trà nói chuyện phiếm sao?
Chờ cửa đóng lại, trong phòng chỉ còn áp lực khó chịu đến chết người, Lâm Hàn tuy rằng đang sợ hãi, nhưng cũng cố gắng mở miệng:
“Hôm nay về sớm như vậy a?”
Trình Hạo hừ một tiếng:
“So với cậu nghĩ thì đương nhiên sớm rồi.”
Nghĩ đến lúc nãy cửa phòng quên không đóng, Lâm Hàn cảm thấy được lông tơ trên lưng lập tức đứng dậy trồng cây chuối.
Trình Hạo duỗi chân về phía nam nhân đang run rẩy:
“Cậu đem nam kỹ về nhà sao? Lá gan quả nhiên không nhỏ, không lo tớ phát hiện được à?”
Lâm Hàn cố gắng phản biện:
“Tớ chỉ ở trong phòng, cũng không ảnh hưởng đến người khác. Vả lại, trong hợp đồng thuê nhà cũng không nhắc tới chuyện dẫn người khác về a…”
Trình Hạo nhướng một bên mày, nhìn hắn:
“Tớ cũng có nói, tái phiêu kỹ sẽ cường bạo cậu, cậu không nhớ sao?”
Lâm Hàn hoảng sợ, trợn tròn mắt nhìn hắn, trái tim đánh bùm bùm trong lòng ngực, nghẹn lời chẳng biết có hay không nên lên tiếng.
Trình Hạo đứng lên, tới gần hắn, kéo cổ áo hắn xuống, thô bạo đặt tay lên tường:
“Có muốn thử không?”
Lâm Hàn chưa từng nghĩ tới sẽ có chuyện như thế này, không biết là tốt hay xấu, chỉ có thể mở to mắt dõi theo Trình Hạo, trái tim dường như muốn nhảy ra ngoài.
Trình Hạo có vẻ hơi say, cười cười:
“Rất mong chờ sao?”
“…”
“Nam nhân kia bộ dáng xem ra thực sảng khoái, tớ cũng muốn thử xem.”
Bị hắn nói như vậy, Lâm Hàn có chút khổ sở không biết làm sao. Nhưng đây là giấc mơ hắn đã ao ước từ lâu rồi, hôm nay lại có cơ hội thành sự thật, hơn nữa, kỳ vọng cũng đã thương tổn hắn rất nhiều.
Trình Hạo cúi đầu, khuôn mặt anh tuấn dần dần phóng đại. Lâm Hàn giống như ếch bị ghim trên tường, động một chút cũng không dám, sợ chỉ cần di chuyển tí thôi, giấc mộng này chắc chắn sẽ tiêu tan.
Môi thật sự chạm vào nhau. Quả nhiên là xúc cảm trong mơ hắn đã thấy, nóng bỏng lại mạnh mẽ, thô bạo mút vào cộng với xoay môi đều làm cho người ta đầu choáng tim đập. Hắn nghĩ tới Trình Hạo đang thực sự hôn hắn, ngay cả hô hấp cũng không thuận.
Hôn một chút, Trình Hạo buông hắn ra, thở dốc lau khóe môi:
“Thật kinh tởm.”
Bị nói như vậy, tim Lâm Hàn như bị đâm một nhát, nhưng cõi lòng vẫn đầy chờ mong.
Rất nhanh hắn lại bị ấn lên tường, nam nhân cao lớn phía sau gắt gao áp sát. Lâm Hàn cảm nhận được tính khí nóng bỏng chỉ cách một lớp vải kia đang đặt ở mông hắn, ma xát nhỏ cũng làm cho đầu óc hắn choáng váng.
Áo bị cuốn lên, ngón tay thuần thục lại mạnh mẽ sờ soạng từ eo ra phía trước, đụng đến thứ nho nhỏ nhô ra trên bộ ngực bằng phẳng hòan toàn khác với nữ giới. Trình Hạo dừng lại một chút, tựa hồ có hơi do dự, vài giây sau ấn nhẹ cho có lệ, sau đó lại đi xuống, vuốt ve thắt lưng gầy của hắn.
Vài phút sau Trình Hạo vẫn giữ lấy thắt lưng Lâm Hàn, dùng hạ thân ma xát mông hắn, thân nhiệt cả hai càng lúc càng tăng lên.
Cho dù cùng là nam nhân, nhưng thân thể tiếp xúc như vậy cũng đủ làm cho dục vọng dâng trào. Trình Hạo nôn nóng muốn tiến vào, muốn ở trong thân thể này hung hăng trừng phạt, một bên cắn vào cổ hắn, một bên dùng sức kéo quần dài cùng quần lót xuống.
Khí quan ở giữa hai chân run rẩy, nhưng không có cách nào thuận lợi tiến vào, dù sao cũng là đàn ông, đương nhiên không giống với nữ giới.
Lâm hàn cũng ý thức được, cố gắng thả lỏng thân thể nhưng vẫn không có gì xảy ra. Trình Hạo đang do dự, không tiến thêm nữa.
Bàn tay đang giữ ở thắt lưng hắn buông lòng một chút, dời xuống dưới, hiển nhiên chạm đến đâu cũng thấy được cơ thể này hoàn toàn là nam tính. Trình Hạo không có giữ hắn, cũng không vuốt ve nữa, rụt tay trở về.
Lâm Hàn còn chút hi vọng nhỏ nhoi, khe khẽ nói:
“Dùng thuốc bôi trơn thì tốt rồi…”
Chỉ có im lặng đáp lại lời hắn, lưng đang quay về phía Trình Hạo, không nhìn thấy hắn, chỉ có thể bất an chờ đợi.
Một lát sau, Trình Hạo buông tay.
“Thực xin lỗi” Trình Hạo nói, “Tớ làm không được.”
Thuộc truyện: Hàng không bán – by BoyKute
- Hàng không bán - Chap 2
- Hàng không bán - Chap 3
- Hàng không bán - Chap 4
- Hàng không bán - Chap 5
Yuki says
Het r ak?
blackmamba says
tac gia viet tiep nhe cam on
Nabutochan says
Thật hay a. Viết tiếp đi nha. Tớ rất mong chờ a. Thank you very much!
bin says
het truyen r “~^