Truyện gay: Yêu anh nha nhóc – Chap 20
Tác giả: minkakacute
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Cạch.
Âm thanh vô hình khô khốc như một con dao hữu hình cứa vào tim hắn.
Nhắm mắt lại. Khóe mắt hắn rơi xuống từng giọt đắng và chua chát…Thâm tâm hắn không ngừng tự oán trách bản thân.
Em nói đúng…em không tha thứ cho anh là đúng. Anh không đáng để cho em tha thứ lần thứ hai… Anh xin lỗi!
Hắn bước xuống giường bệnh một cách nặng nề…
Bước ra khỏi thang máy của bệnh viện, hắn say sẫm cả mặt mài, gọi taxi trở về nhà. Chiếc taxi vừa rời đi thì hắn đã gục ngã ngay trước cổng.
Cạch…cạch…ken…ken…cạch…
-Ông à! Tiếng gì ngoài cổng vậy? Như có ai phá phách thì phải, đời nào ai lại kêu cổng như thế đâu chứ…
-Thì bước ra xem coi…ngồi ở đó mà đón mò…
-Hừ…thật bực! Nhà không có người làm thật chán…
-Tại bà chiều quý tử không thuê người làm đó thôi. Còn… Cảnh Hùng định nói thêm nhưng quay sang thì…chỉ còn một mình ngồi trong phòng khách.
Ngay sau đó nghe tiếng hét của vợ mình, Cảnh Hùng vội vã chạy ra cổng.
-Ông ơi…mau dìu Tiểu Tinh vào nhà…mình ơi!
-Tiểu Tinh! Mau tỉnh dậy…con à! Cảnh Hùng vỗ vỗ con trai của mình.
-Mau đưa nó vào nhà thôi ông!
-Bà phụ tôi dìu nó lên phòng, tôi ẵm nó không nổi…năm mấy sáu mươi rồi…
Trong khi đó tại bệnh viện.
Sau khi nó rời khỏi phòng bệnh, nó xuống dưới đến căntin mua cho hắn một tô cháo dinh dưỡng liền quay trở lên mang cho hắn.
Cạch.
Xoảng.
Nó bấn loạn nhìn xung quanh phòng thì chẳng thấy hắn đâu cả. Trên giường chỉ còn lại chiếc chăn xốc xếch, một góc lệch xuống sàn nhà… Nó chạy khắp hành lang bệnh viện nhưng cũng chẳng thấy đâu cả.
-Xin chị hãy kiểm tra bệnh nhân phòng số 104 có làm thủ tục xuất viện chưa ạ? Tôi vừa mới ra ngoài lúc trở lại thì không thấy anh ấy đâu cả…Xin chị hãy mau kiểm tra giúp tôi…phù…phù…
-Được rồi! Tôi xem ngay… -Chưa ạ! Viện phí cũng chưa trả.
Thanh toán xong viện phí nó tiếp tục chạy đi tìm hắn xung quanh khuôn viên của bệnh viện. Vô vọng. Nó liền gọi về cty vẫn không có tin vui.
Anh đi vậy…huhu…anh mau trở lại đi mà… Em chỉ gạt anh thôi…anh mau trở lại đi…em sẽ tha thứ cho anh mà…huhu… Nó rưng rưng nước mắt vừa đi vừa tìm hắn.
Tiểu Tinh đáng ghét! Huhu…anh có thể đi đâu chứ…anh đang không khỏe mà… Anh biết em đang rất lo không hả?
…
Anh ấy không đến cty…Vậy có thể đi đâu chứ?…Hay là…Phải rồi… Nó bắt ngay một chiếc taxi gần đó đến nhà hắn.
Taxi hôm nay sao chạy chậm như thế!
*Tại nhà hắn.
-Tiểu Tinh! Con làm sao vậy? Diệp Thanh ngồi cạnh hắn nét lo lắng in hằn trên mặt.
Hắn chán chường kéo chăn quấn kín.
-Tiểu Tinh à…có phải con bị bệnh không? Lúc nãy con đã ngất đi trước cổng… Không được mẹ phải đưa con đến bệnh viện!
-CON KHÔNG MUỐN ĐI! MẸ CỨ ĐỂ MẶC CON…
-Nhưng con bị rồi…
-CON KHÔNG CÓ…KHÔNG CÓ…MẸ RA NGOÀI ĐI… Hắn hét lớn trong chăn.
(tg/ Đúng rồi! Người ta có bệnh đâu chẳng qua bị suy nhược cơ thể chút thôi mà! Thất tình chút thôi mà!)
C.Hùng đứng bên cạnh với vẻ bực tức, không thể chịu đựng thêm được sự ương ngạnh của đứa con mình liền bước tới kéo hắn ra khỏi chăn.
Bốp.
Bốp.
-Ông…Dừng tay lại! Tiểu Tinh đang bị bệnh sao ông lại đánh nó? Hả?
-Bà để tôi đánh! Đánh cho nó tỉnh táo lại, đánh cho nó biết nó đã hành động như thế nào! *BỐP*-Mẹ con đang lo lắng cho con mà con lại hét lớn với mẹ con như thế hả, Tiểu Tinh? Đúng là hư hỏng mà…Suốt đêm qua không về, để ba mẹ chờ lo lắng…Nếu sáng nay ba không gọi cho Trợ lý của con thì ba vẫn không biết đêm qua con đi bar đến say khướt…đến nỗi không về được. HƯ HỎNG MÀ!
-Tôi xin ông…đừng đánh Tiểu Tinh! Mau buông nó ra… Diệp Thanh dằn tay chồng mình ra.
-HỪ! Cảnh Hùng mặt đỏ bừng đi ra ngoài.
-Tiểu Tinh à…con ổn chứ…hay là mẹ đưa con đi bệnh viện?
-Con không sao! Mau ra ngoài… Nói xong hắn nằm phịch xuống giường, kéo chăn kín mít.
-Chắc là con đang đói để mẹ xuống nhà bếp nấu cho con tô cháo…
D.Thanh lắc đầu thở dài.
RENG…RENG…RENG…RENG…
-Thưa bác! Cảnh Tinh anh ấy có về nhà chưa ạ? Hức…
Cảnh Hùng ngạc nhiên nhìn nó rồi nói:
-Nó vừa về nhà! Lúc nãy nó đã ngất đi trước cổng.
Nó như còn không kìm chế được cảm xúc của mình nữa. Giờ đây trong lòng nó như bị lửa thêu đốt.
-Xin bác…con xin bác cho con lên gặp anh ấy được không ạ? Nó nếu tay C.Hùng.
-Ùm…
Không đợi C.Hùng nói gì thêm, nó liền một mạch chạy vào nhà, lên lầu…
Chuyện gì đây?
Sao cậu ta lo lắng cho Tiểu Tinh như thế?
…?
Một lần nữa nó chạy xuống lầu. Vì không biết phòng hắn ở đâu.
…
Một lần nữa nó chạy lên vào phòng hắn.
…
Cốc…cốc…
Không ai mở cửa. Nó đẩy cửa bước vào nhìn thấy hắn đang chùm chăn kín. Nó nhận ra hắn vì tay hắn còn lộ ra ngoài chăn. Trên tay hắn có hình xăm mà nó đã nhìn thấy.
-Tiểu Tinh! Hức…
Nó nắm chặt tay hắn. Ấm áp.
-Mau mở chăn ra đi…nói chuyện với em đi…hức…anh có biết lúc trở lại phòng bệnh không nhìn thấy anh em rất sợ, anh biết không hả? Huhu…Tại sao anh lại bỏ đi…huhu…em chỉ gạt anh mà, em tha thứ cho anh rồi…mau nói chuyện với em đi…Tiểu Tinh!
Nó lay lay cánh tay của hắn.
Lúc nghe tiếng gõ cửa hắn tưởng mẹ hắn lên nhưng khi bàn tay ai đó nắm chặt vào tay hắm cùng giọng nói sướt mướt ấy thì hắn đã nhận ra… Hắn thấy hạnh phúc vì nó vẫn còn quan tâm tới hắn. Quan tâm rất nhiều!
-Tiểu Minh…
-Anh…hức…hức…
Hắn ngồi dậy kéo nó tựa vào người.
-Sao em lại đến đây? Đừng khóc… Anh không muốn em khóc!
-Khi không nhìn thấy anh ở bệnh viện em rất sợ… Tại sao anh lại đi chứ? Anh không khỏe mà…
-Vì lúc đó em nói không tha thứ cho anh…anh rất đau…anh…
-Em nói gạt anh…em đã tha thứ cho anh rồi! Anh ở đó suốt đêm không về…lúc em đi tìm anh…huhu…em đã tha thứ cho anh rồi…huhu…anh thật ngốc mà…*BỊCH*
-Ui da…sao em đánh anh! Anh không khỏe mà!
Nó hốt hoảng, mắt đỏ hoe.
-Em xin lỗi…em quên mất…
-Người xin lỗi phải là anh mới đúng…vì anh đã làm em lo lắng!
-Không có…là em mới đúng…vì em mà anh nằm ngoài đó cả đêm…
-Là anh…
-Là em…
-Là anh…
-Là em…
…
-Anh mệt rồi! Không thể cãi với em nữa đâu…
-Vậy thì ăn cháo nhé con trai! Từ bên ngoài, Diệp Thanh đẩy cửa bước vào mang theo tô cháo. Cảnh Hùng bước theo sau.
Nó sợ hãi. Đứng dậy.
-Ba mẹ…tại sao hai người lại vào đây? Hắn phập phồng lo lắng. Nó bất giác lui về sau cúi đầu. Nhận thấy nỗi lo lắng của nó, hắn khẽ nắm tay nó chấn an, nhưng không dám lộ liệu giữ lâu…
-Mẹ nấu cháo cho con rồi đây, con mau ăn đi!
-Mẹ cứ để trên bàn…lát nữa con sẽ ăn sau…
Cảnh Hùng đứng đấy từ nãy giờ mới bất chợt lên tiếng:
-Con ăn cháo đi rồi nghỉ ngơi… Bà trông chừng Tiểu Tinh nó ăn hết không thôi lại bỏ bữa!
C.Hùng nói với vợ, sau đó nhìn nó rồi bảo:
-Cảm ơn cậu đã đến thăm Cảnh Tinh, hôm nay tôi cho phép cậu nghỉ phép 1 ngày. Tôi có chút chuyện dặn dò cậu về việc ở cty…
Nói xong C.Hùng bước ra ngoài. Nó quay sang nhìn hắn, hắn cũng có phần lo lắng nhìn nó. Diệp Thanh ngồi bên cạnh không nói gì, mắt nhìn vào vô định.
Cảnh Hùng bước ra khỏi cửa liền tằng hắn…
Nó đi xuống mang theo một nỗi lo âu, sợ hãi và không hy vọng…
-Dạ thưa chủ tịch! Có gì dặn dò ạ…?
-Cậu ngồi xuống đi, chúng ta sẽ bàn bạc… Sắc mặt C.Hùng thật điềm tĩnh như không có gì. Rót cho nó một tách trà bắc.
(tg/ uống dô đi…cho nghẹn họng luôn! Ps: trà bắc đắng lắm a!)
-Dạ…dạ…con đứng được rồi ạ!
-Hủm…không nể mặt tôi à? C.Hùng nhìn nó với ánh mắt đăm chiêu.
-Thưa chủ tịch…không có! Con không dám! Nó lúng túng ngồi xuống.
-Gọi là bác đi chứ? Sẽ thoải mái hơn khi chúng ta trao đổi vài chuyện cần để nói, tôi.muốn.biết và cậu.phải.trả.lời.bằng.sự.thật. Cảnh Hùng nhấn giọng những chỗ cần nhấn giọng vì nó quan trọng.
-Dạ…thưa…ch…ủ….thưa bác!
-Mời cậu uống trà! Cảnh Hùng mời gọi.
Nó run run tay nâng tách trà lên. Khói trà lên mũi thơm lừng, khi cho vào miệng liền đắng chát-xót xa… Nó gán nuốt ngụm nước xuống bụng. Nó khẽ nhăn mặt…
—————–
Thuộc truyện: Yêu anh nha nhóc – by minkakacute
- Yêu anh nha nhóc - Chap 2
- Yêu anh nha nhóc - Chap 3
- Yêu anh nha nhóc - Chap 4
- Yêu anh nha nhóc - Chap 5
- Yêu anh nha nhóc - Chap 6
- Yêu anh nha nhóc - Chap 7
- Yêu anh nha nhóc - Chap 8
- Yêu anh nha nhóc - Chap 9
- Yêu anh nha nhóc - Chap 10
- Yêu anh nha nhóc - Chap 11
- Yêu anh nha nhóc - Chap 12
- Yêu anh nha nhóc - Chap 13
- Yêu anh nha nhóc - Chap 14
- Yêu anh nha nhóc - Chap 15
- Yêu anh nha nhóc - Chap 16
- Yêu anh nha nhóc - Chap 17
- Yêu anh nha nhóc - Chap 18
- Yêu anh nha nhóc - Chap 19
- Yêu anh nha nhóc - Chap 20
- Yêu anh nha nhóc - Chap 21
- Yêu anh nha nhóc - Chap 22
- Yêu anh nha nhóc - Chap 23
- Yêu anh nha nhóc - Chap 24
- Yêu anh nha nhóc - Chap 25
- Yêu anh nha nhóc - Chap 26
Leave a Reply