• Skip to main content
  • Skip to secondary menu
  • Skip to primary sidebar
  • Trang Chủ
  • Truyện Gay Mới
  • Truyện Gay
  • Gay 18
  • Giới thiệu
  • Đăng nhập

TruyenGay.mobi

Kênh truyện gay

  • Truyện Gay
  • Truyện mới cập nhật
  • Truyện gay 18+
  • Gay bạo
  • Gay L.Luân
  • Truyện gay rất hay
  • Truyện ma

Chiếc nhẫn đi lạc – Chương Cuối

October 8, 2015 by truyen-gay 13 Comments

Truyện gay: Chiếc nhẫn đi lạc – Chương Cuối

Tác giả: MeMe

banner truyen gay
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về truyengay2021@gmail.com. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.

Sau hôn lễ, việc đầu tiên mà họ làm cũng giống như bao cặp vợ chồng mới kết hôn khác… đó là cuốn gói đi hưởng tuần trăng mật. Để có tuần trăng mật này Minh Hàn đã vất vả hơn Vũ Phong nhiều. Dù gì anh cũng muốn giành trọn thời gian vàng này cho những việc riêng tư nên anh giải quyết một khối lượng lớn công việc trước thời hạn và dời lại một đống công việc để có thể dư ra mười ngày nghỉ quý giá. Vũ Phong cũng chẳng phải ít công ít việc gì nhưng anh lại làm khác. Vũ Phong vì chọn đi nghỉ trong nước nên anh lên kế hoạch dành một số thời gian trong kì nghỉ để làm việc, như vậy tuần trăng mật của anh sẽ kéo dài vô thời hạn đến khi nào hết nghỉ được thì thôi. Còn Four hoàn toàn giao cho Xuân và Sơn quản lý.

Nhưng trước khi lên đường Minh Hàn phải làm một việc mà anh đã tha thiết chờ đợi rất lâu rồi… đó là biến Anh Kỳ thành của anh chân chính, hoàn toàn, triệt để… Chắc chắn một điều là anh sẽ nhanh tay lẹ chân làm điều đó.

Rời buổi tiệc tân hôn, không như Vũ Phong và Tùng lăn ra ngủ vì mệt, Minh Hàn vẫn còn bừng bừng hưng phấn và dư thừa tinh lực vô cùng. Đưa Anh Kỳ về tổ ấm mà anh đã dày công chuẩn bị, Minh Hàn hồ hởi chờ đợi niềm hạnh phúc sắp tới.

– Em có hồi hộp không? – Minh Hàn hỏi khi chuẩn bị đẩy cánh cửa căn hộ cao cấp của hai người.

– … – Anh Kỳ gật gật đầu, tim cậu đập thình thịch trong lồng ngực.

Cậu muốn nói với anh cậu hồi hộp không phải do bước vào nhà mới mà là… từ khi ngồi vào xe cậu đã bắt đầu tưởng tượng tới việc tối nay Minh Hàn chắc chắn sẽ làm… “động phòng”. Yêu nhau ai chẳng mong điều đó nhưng… trong đầu cậu vẫn cứ văng vẳng tiếng Tùng than thở:

“ Ngày hôm sau còn không bước đi được…

…Đau chết người…

…Làm sao chạy bộ được năm tầng lầu…

… Thắt lưng em buốt đến không nhúc nhích nổi”

Dù sau đó Tùng có đính chính là cậu có nói quá thêm một chút, vả lại đó là do lần đầu Vũ Phong không cẩn thận mới làm đau cậu còn Minh Hàn thì khác… Nhưng Anh Kỳ vẫn sợ. “Quen rồi sẽ không đau chút nào đâu”. Dù được Tùng năm lần bảy lượt chắc chắn nhưng đây đúng là lần đầu của cậu không lo sao được, đợi tới những lần sau sẽ không đau thì vẫn phải vượt qua lần đầu trước đã…cho nên lo vẫn phải lo.

Thấy Anh Kỳ nấn ná chưa chịu bước vào nhà, Minh Hàn lo lắng hỏi

– Sao vậy? Em không hài lòng chuyện gì sao?

– Không, em hơi hồi hộp quá thôi mà. – Anh Kỳ lấp liếm trả lời rồi vội đi vào. Cậu cảnh giác nhìn về phía phòng ngủ, lo lắng, lo lắng…

– Em đói không? Hay đi ngủ luôn, anh thực sự buồn ngủ lắm đó. – Minh Hàn vừa cởi áo khoác vừa nhìn Anh Kỳ âu yếm hỏi.

– Em hơi đói, để coi có cái gì ăn không.

Thực ra cậu không đói nhưng… Trời ơi… cậu nghe tới chữ “ngủ” bỗng dưng nhớ tới cái đĩa thằng Xuân cho cậu xem trước đám cưới. Xuân vô tình biết chuyện cậu lo lắng cứ theo Tùng khẳng định sẽ không sao làm Xuân cười chết ngất. Sau mấy ngày nó mang cho cậu xem một đĩa phim phòng the, coi xong cậu tăng thêm một đống lo lắng, còn Tùng thì chửi Xuân tơi bời vì khủng bố cậu.

– “Cứ để anh ấy vô trận cho rồi, biết trước chi vậy? làm rách việc thêm mà có tránh được đâu.”

Câu nói đó như chứng tỏ sự thật là sẽ không “không sao” như Tùng nói, nhưng theo Xuân thì nếu làm đủ những bước như trong phim đã làm thì chắc chắn không có gì phải lo lắng cả. Nhưng sao mà không lo, cứ tưởng tượng cậu không mặc gì đưa cái nơi khó coi kỳ cục đó ra trước mắt Minh Hàn thì còn gì xấu hổ cho bằng. Trời ơi!!!!

– “Có thể động phòng bằng cách khác không?”

– “Anh mấy tuổi rồi mà mù tịt mấy chuyện này vậy hả? Anh già nhất trong đám tụi em đó nha”

Đó là câu hỏi ngu ngốc nhất của cậu và nhận lại là câu trả lời bất lực của Xuân chấm dứt mọi thảo luận về chuyện động phòng này. Tưởng tượng vật to lớn như vậy có thể đưa vào nơi như vậy…trời! Cậu phải đi làm cái gì đó ăn để kéo thêm chút thời gian, cậu cần chuẩn bị tâm lý thêm một chút. Anh Kỳ chắc chắn rằng nếu cần phải làm vậy để cậu có thể là của anh, làm cho anh thoải mái thì cậu dù có chịu vô cùng đau đớn cũng rất rất tình nguyện. Nhưng phải cho cậu thêm chút thời gian chuẩn bị tâm lý đã.

Loay hoay một hồi hai người cũng ăn xong một bữa nhẹ, thực ra chỉ là chút sữa chua và trái cây.

– Em thực sự không bị bệnh chứ, ngày hôm nay em mệt lắm rồi. – Minh Hàn lo lắng khi thấy Anh Kỳ có vẻ mệt mỏi căng thẳng.

– Em không sao, chỉ là hơi…hơi căng thẳng chút thôi.

– Hay đi tắm chút đi cho thoải mái. Vậy sẽ dễ chịu hơn. – Minh Hàn đề nghị, anh cũng cảm thấy Anh Kỳ căng thẳng quá mức.

– Vậy em đi tắm.

Nhìn theo bóng Anh Kỳ chuẩn bị quần áo đi vào phòng tắm Minh Hàn nhìn ra cậu đang lo lắng chuyện gì. Anh cười thầm, người yêu của anh thật dễ thương, anh hôm nay phải thật kiên nhẫn, thật chậm rãi yêu thương cậu, làm cho cậu tin tưởng anh, làm cho cậu phải thực sự sung sướng và thoải mái. Anh cũng cần phải tắm, mà cũng nên cùng nhau chuẩn bị từ từ chứ… tắm chung? Một ý tưởng không tồi. Minh Hàn cười gian trá.

– Thực sự làm giống như vậy thì sẽ không sao chứ?…

– …Lỡ anh ấy không…không …không giống như vậy thì sao…?

Minh Hàn bước vào nhà tắm, anh không tin vào tai mình, anh vừa nghe chuyện gì kì quái thì phải. Minh Hàn im lặng lắng nghe… người yêu anh trong đêm tân hôn mờ ám gọi điện thoại cho ai mà phải trốn trốn tránh tránh như thế.

– Tôi thật không muốn đi ngủ chút nào…tôi sợ… – Anh Kỳ lại tiếp tục nói chuyện không hề biết anh đã đến sát sau lưng.

– Cái này thì không được – Nghe câu trước câu sau đại khái anh liền hiểu ra vấn đề. Minh Hàn cầm lấy chiếc điện thoại Anh Kỳ đang nghe và đặt vào tai mình, bên kia truyền đến giọng nam ngái ngủ.

– Minh Hàn là kẻ lão luyện trong mấy chuyện đó, anh cứ yên tâm đi. Anh ấy làm tốt hơn người ta là khác. Anh cứ leo lên giường nằm yên là được, chuyện còn lại giao cho ảnh đi. Em buồn ngủ lắm không nghe điện thoại nữa đâu, một lát Vũ Phong lại làm ầm lên thì em mệt chết người chứ không giỡn. chúc anh may mắn.

– Cám ơn, chúc cậu ngủ ngon.

– Hả? Anh Minh Hàn.

Không để Tùng bên kia kịp kinh ngạc vì nghe giọng mình, anh liền cúp máy nhìn Anh kỳ vẫn còn sượng trân đứng nhìn anh rồi nhìn cái điện thoại của cậu.

– Em đó nha, không tin tưởng anh lại đi hỏi người ngoài mấy cái chuyện này. Anh đâu có tệ đến nỗi em phải lo lắng đến như vậy, hay là em không thích…??

– Không….không…phải…em…em.

– Không thích anh chạm vào em sao?

– Không.

– Vậy không thích anh đi vào em?

– Không…

Theo từng lời nói Minh Hàn ép cậu từng bước từng bước sát vào bức tường, áp sát vào người cậu, hơi thở anh phả trên mặt cậu nóng ấm.

– Em trở thành người của anh rồi, nhất định anh phải đoạt được em…cả linh hồn.lẫn.thể.xác.

– …

Anh Kỳ nghe từng tấc da mình rợn lên, bao nhiêu ốc ác nổi hết lên. Cậu không ngờ có ngày Minh Hàn có thể thốt ra mấy lời làm cho cậu đỏ mặt tía tai không biết giấu mình đi đâu cho khỏi xấu hổ. Cậu cảm thấy mình bị lột trần dưới mắt anh, dưới cánh tay anh đang dần ôm gọn cậu vào lòng.

– Dứt khoát hôm nay anh sẽ lấy hết không chừa cái gì lại cả. Em trốn không được đâu, cam tâm tình nguyện dâng cho anh đi. – Minh Hàn tiếp tục thì thào vào tai cậu mấy câu ngọt ngào làm người ta khó mà không đỏ mặt.

– Anh!…cái gì mà dâng…tại sao phải dâng…? – Anh Kỳ lắp bắp.

Cậu cố gắng đẩy Minh Hàn ra một chút rồi vội quay mặt đi vì sợ bị anh nhìn thấy bộ mặt xấu hổ không biết giấu đi đâu của mình. Cho anh… dĩ nhiên sẽ cho nhưng đòi ra miệng không biết ngượng như anh thiệt làm cho cậu không biết đối phó làm sao. Anh Kỳ ước gì lúc này cậu làm như Tùng nói, nằm yên trên giường nhắm mắt lại rồi thì anh muốn làm gì thì làm, còn hơn cái tình thế bây giờ thiệt kỳ cục.

– Sao vậy? Em không muốn anh sao? Hay anh không đủ hấp dẫn em, không làm em động lòng hả? – Giọng anh chất vấn mà như chứa đầy mật và lửa làm cậu toàn thân nóng ran.

– Không…

Minh Hàn đặt những nụ hôn nhẹ trên vành tai cậu rồi lướt nhẹ xuống cổ, cả người Anh Kỳ co rúm lại vì những cảm xúc kỳ lạ. Anh Kỳ không phải chưa từng được anh hôn, nhưng cảm giác bây giờ thực lạ, chắc là tại không gian này, nơi chỉ có hai người và cậu cũng biết chắc anh không chỉ dừng lại ở những nụ hôn.

Môi cậu cảm nhận được môi anh, mềm mại, ấm áp. Vừa hồi hộp vừa chờ mong để mặc cho anh mút mát môi mình, Anh Kỳ từ từ cảm nhận một cảm giác mờ mịt dâng lên.

– Mình cùng tắm nhé! – Minh Hàn vừa chuyên tâm ngấu nghiến đôi môi người yêu vừa thì thầm.

Ôm Anh Kỳ vào người, anh để cho môi mình di chuyển khắp nơi trên mặt trên cổ Anh Kỳ vừa di chuyển về phía bồn tắm. Chẳng mấy chốc bồn nước được xả đầy trong khi anh vẫn tận tâm hưởng thụ hương vị trên người Anh Kỳ. Anh Kỳ triệt để làm theo lời Tùng, mặc cho Minh Hàn kéo cậu tới đâu, làm gì trên người cậu. Cậu đáp lại anh bằng vòng tay cũng ôm chặt lấy anh và đáp lại nụ hôn của anh trên môi mình.

Cậu cảm giác được bàn tay tay anh đang tấn công trên làn da trần của cậu, áo cậu đang bị mở, từng chiếc nút một bị tháo ra, mở rộng, cho tới khi tuột khỏi hai cánh tay. Bàn tay anh vuốt ve khắp người cậu, lên xuống chà xát một cách tham lam trên lưng, trên eo, trên ngực cậu. Môi anh cũng bắt đầu di chuyển ngày càng thấp hơn, thấp hơn xuống thấp hơn. Anh Kỳ không nén được tiếng thở ngày một nặng của mình. Cảm giác anh mang lại thật kỳ lạ, nó làm cả người cậu không còn chút sức lực, đầu óc không còn chút sáng suốt nào để có thể suy nghĩ, cậu chỉ có thể thuận theo những cảm xúc anh mang lại cho cậu.

Thắt lưng cậu đang bị mở, Anh Kỳ cảm giác rất rõ những nơi mẫn cảm, kín đáo của cậu đang bị phơi bày, tháo bỏ tới đâu bàn tay và môi anh lại vuốt ve tới đó, chẳng mấy chốc Anh Kỳ đã cảm nhận toàn thân cậu trần trụi áp vào anh cũng không mảnh vải che thân.

Minh Hàn nhìn vào mắt người yêu một bộ thẹn thùng đầy xuân tình làm anh bị kích thích không thôi chỉ muốn ngay lập tức ăn cậu, chiếm đoạt cậu, đi thật sâu vào cậu. Nhưng anh vẫn còn đủ bình tĩnh để biết mình không thể đốt cháy giai đoạn. Cái cảnh người yêu anh lo lắng chuyện ân ái mà phải trốn tránh xấu hổ đi tìm người tư vấn thiệt làm anh…nghĩ tới thiệt tình chỉ càng làm anh khó mà khống chế bản thân muốn ăn phứt cậu cho thật nhanh.

Bế Anh Kỳ trên tay nhẹ nhàng để cả hai chìm vào trong bể nước, nhẹ nhàng chà xát kì cọ, anh đang kết hợp giữa tắm rửa và tiện tay kích thích cũng tiện hưởng thụ luôn làn da tươi mát của cậu.

Anh Kỳ rũ đầu trên vai anh mặc cho Minh Hàn hết kỳ cọ hay rồi sờ sờ gì đó khắp nơi trên người cậu. Anh Kỳ không dám ngẩng mặt nhìn thẳng vào Minh Hàn, nhưng cậu càng không dám nhìn thì cảm giác trên người càng rõ. Anh xát xà phòng, dùng khăn bông chà trên người cậu thỉnh thoảng lại hôn cơ thể cậu, nơi nơi đều tắm rửa tới, nơi nơi đều chạm qua.

– Chỗ đó…để…để em tự tắm. – Anh Kỳ giọng hoảng hốt khi thấy Minh Hàn thản nhiên tắm rửa nơi kín đáo của cậu chẳng chút chần chừ.

– Chỗ nào rồi cũng sẽ là của anh thôi mà, chỗ nào rồi anh cũng nhìn thấy hết, chạm tới hết. Em cứ tập từ từ không cần xấu hổ. – Minh Hàn giọng đầy gian tà nói bên tai cậu.

– …Anh không biết ngượng miệng sao? – Anh Kỳ chỉ có thể thỏ thẻ chống chế cảm giác ngượng ngùng tràn ngập trong lòng khi nghe mấy lời sỗ sàng mà Minh Hàn vừa thốt ra.

Tắm táp nhanh chóng cũng là chủ ý của Minh Hàn, anh muốn lần đầu tiên nên đặt người yêu trên chiếc giường êm ái, ấm áp chứ không thể ở mấy chỗ chật chội khó cử động như trong bồn tắm. Mang Anh Kỳ ra khỏi bồn tắm, anh lau khô cơ thể cậu rồi quấn cậu trong tấm khăn lớn sau đó không chần chừ mang thẳng vào phòng ngủ.

Đặt cậu trên chiếc giường hộp cao cấp rộng lớn mềm mại, chắc chắn anh đã bỏ công phu chọn lựa đặt hàng kỹ càng, giờ đây chiếc giường chễm chệ giữa phòng, ra trải giường trắng tinh thơm mát. Anh Kỳ nằm lọt thỏm giữa chiếc giường rộng lớn, cuộn mình trong chăn mềm, máy lạnh được Minh Hàn chỉnh nhiệt độ thật thấp.

Không vội, anh chỉnh cho đèn phòng dịu lại nhằm tạo một không khí mờ ảo ấm cúng trong phòng, đưa cho cậu một ly rượu bảo rằng rượu “giao bôi”.

– Làm một chút nghi thức của ông bà để bách niên giai lão. – Minh hàn cười cười áp sát vào người Anh Kỳ, cụng ly của mình vào ly của cậu tạo một tiếng vang thánh thót.

– Ông bà mình làm gì có chuyện rượu giao bôi lúc này, hình như mấy cái này ở phim tàu mới có.

– Ở đâu có cũng được mà, làm một ít cho có tinh thần.

Thực ra chủ yếu anh muốn chuốc Anh Kỳ chút rượu để dễ dàng cho những chuyện sắp tới thì đúng hơn. Nhưng không biết Minh Hàn có kịp biết tửu lượng của Anh Kỳ chưa, chắc phải cả chai mới có tác dụng. Dù vậy thì rượu giao bôi cũng tốt mà, chỉ cần có tình cũng đủ say, thêm chút rượu để người ta dễ dàng phóng túng buông thả một chút.

Khi hai ly rượu đã trống không được đặt qua một bên, Anh Kỳ chính thức bị ép dưới cơ thể cường tráng, rắn rỏi của Minh Hàn, không cần cố gắng khống chế hay phải chờ đợi nữa, thời gian của anh đã tới rồi. Không tấc da thịt nào trên người cậu mà anh bỏ sót, không nơi nào có thể làm cho cậu cảm giác sung sướng mà không chạm tới. Khi cả người cậu mềm đi trong vòng tay, anh có thể tự tin làm bước quan trọng nhất. Anh Kỳ thót người, ngừng thở hết mấy giây khi vật lạ xâm nhập vào cậu. Môi anh vẫn mân mê trên má cậu, liếm láp đôi môi đã mềm đi mọng đỏ chư trái sơ ri chín cây. Cứ mỗi lần ngón tay anh đẩy vào thêm một chút cậu lại một lần nín thở bấu chặt trên người anh. Thương yêu cậu nên Minh Hàn không tiếc nhẫn nại, từng chút từng chút cho tới khi anh có thể tự mình đi vào.

– Không…đau…dừng lại…dừng lại Minh Hàn…
Bao nhiêu mờ mịt phút chốc tan hết khi Minh Hàn xâm chiếm cậu, ngay lập tức một cảm giác đau nhói truyền tới làm Anh Kỳ tỉnh táo hẳn. Câu kêu thầm trong bụng.

– “Tới rồi, tới rồi. Giậy phút mà cậu lo lắng nhất cũng tới rồi”

Biết sẽ đau, sẽ phải qua ải nhưng cậu cũng không nhịn được kêu nài Minh Hàn “dừng lại, dừng lại”. Cả người cậu đau đến toát mồ hôi. Minh Hàn ngừng lại không tiếp tục đi sâu vào, anh âu yếm hôn cậu, trấn an.

– Không sao, một chút sẽ hết, anh không làm em đau, sẽ không đau. Một lát sẽ rất dễ chịu, một lát thôi. Thả lòng người đi nào, Anh Kỳ, nghe anh nói không.

– … – Anh Kỳ chẳng trả lời được tiếng nào, bây giờ cậu chỉ có thể dùng hết sức lực để chịu trận.

– Nếu em thực sự muốn dừng anh sẽ dừng. – Minh Hàn lại thủ thỉ bên tai cậu.

– Không…không sao… – Anh Kỳ lắc lắc đầu.

Khi cảm giác chính mình nơi tiếp nhận anh ngày càng dịu đi, một cảm giác dễ chịu tràn ngập cơ thể anh Kỳ. Biết anh đúng, cậu có thể tin anh không làm cậu đau và thả lòng người giao toàn bộ chính mình cho anh. Khi cậu đã thả lỏng chính mình, Minh Hàn dễ dàng đi sâu vào cậu hơn, Anh biết mình đang mất dần kiên nhẫn, anh không thể chờ thêm chút nào nữa khi mà cảm giác thỏa mãn sung sướng khi đi vào cậu làm anh như điên lên. Anh động đậy thân mình, từng nhịp tham lam chiếm hữu cậu, từ từ rồi nhanh dần cho tới khi từ đôi môi hồng ngọt ngào đó không kềm chế được bật ra những tiếng rên khoái cảm, anh biết mình có thể không cần nương tình, không cần khổ sở khống chế bản thân nữa.

Anh Kỳ oằn người dưới thân anh không ngừng bật ra những âm thânh làm say lòng người. Tiếng da thịt va chạm, tiếng anh gọi tên người yêu âu yếm say mê. Âm thanh Anh Kỳ thở càng ngày càng gấp gáp, cở thể cậu đáp trả sự âu yếm của anh ngày càng nhiệt tình hơn, nồng nàn hơn.

Khi mặt trời ló dạng hai thân hình trần trụi vẫn còn ôm nhau ngủ chưa một ai động đây, tiếng đồng hồ báo thức vang lên inh ỏi cả mấy hồi dài Minh Hàn mới động đậy trở mình. Anh nhướn cặp mắt ngái ngủ lên cố gắng nhìn đồng hồ rồi mới quay nhìn Anh Kỳ còn đang ngủ say. Hôm qua anh làm cậu mệt chết rồi đây. Âu yếm hạnh phúc hôn lên má cậu, hôn lên môi cậu cho tới khi cậu bắt đầu rung rung hàng mi dài cự nự vì bị phá bĩnh.

– Em mà không dậy, anh hôn hoài một lát không kiềm chế được sẽ lại yêu em tiếp đó.

Lời nói thật đủ uy hiếp, Anh Kỳ lập tức mở mắt. Cậu chau mày, miệng chu lên giận dỗi.

– Anh còn muốn giết người phải không!!!!

– Không có không có, không thể ám sát em bây giờ được, anh còn muốn từ từ hưởng thụ em suốt mấy chục năm nữa cơ, ngay bây giờ không thể chết được. – Anh vừa nói vừa cười giòn, đem cậu ấp trong lòng.

– Đáng ghét, ai nói sẽ không làm em đau. Bây giờ nhìn xem, chỗ nào cũng đau…đau chết người!!

Anh Kỳ rên rỉ, nằm yên thì thôi chứ động một cái thì toàn thân cậu chỗ nào cũng đau. Nhất là cái nơi đã tiếp nhận anh tối hôm qua, cậu có cảm giác nó nặng thêm mấy chục ký, chắc là có thể đủ lìa khỏi người cậu luôn rồi.

– Đau lắm sao, hay là mình hủy chuyến bay cho em nghỉ ngơi. – Minh Hàn lo lắng nhìn nhìn rồi sờ mó khắp người cậu tình kiếm chứng tích gây đau.

– Ngày hôm qua sao anh không nhớ hôm nay chúng ta phải bay.

– Vì em hấp dẫn quá làm anh chẳng thể nhớ nhung chuyện gì khác nữa ngoài chuyện được yêu em.

– Lại nói linh tinh. Không cần hủy chuyến bay, lên máy bay em sẽ ngủ tiếp.

Vậy là Minh Hàn lập tức giúp anh Kỳ vệ sinh thay đồ ăn sáng… quên ăn trưa rồi cùng nhau ra sân bay. Tuần trăng mật của họ chính thức bắt đầu.

Lên được tới máy bay không biết Anh Kỳ chau mày chau mặt được bao nhiêu lần.

– Khó chịu lắm sao? – Mỗi khi thấy cặp mày của Anh Kỳ chau lại Minh Hàn lại lo lắng hỏi.

– Không sao, đỡ nhiều hơn rồi.

Lên máy bay đúng như thông báo trước Anh Kỳ lại ngủ, dù gì với một người lần đầu tiếp nhận như cậu ngay lập tức bắt lên máy bay ngồi thật cũng coi như làm khổ cậu rồi. Minh Hàn thỉnh thoảng lại sửa sửa cái áo đắp trên người Anh Kỳ, đỡ đầu cậu lại tựa ngay ngắn trên vai anh cho dễ chịu. Cũng may anh biết kiềm chế, đêm tân hôn chỉ công thành chiếm đất cắm cờ đánh dấu lãnh thổ thôi đó nha, anh mà thỏa mãn chắc chắn họ chỉ có cách hưởng tuần trăng mật ngay tại nhà. Nhưng cũng may chẳng bao lâu nữa họ sẽ sánh vai nhau bước đi trên đại lộ Champ Elyseés, hay Khải Hoàng Môn, sẽ cùng nhau ngắm thành phố hoa lệ phía dưới từ ngọn tháp cao nhất thế giới, cùng đến thăm cung điện cực kỳ đồ sộ và lộng lẫy Versailles, sẽ cùng nhau nhấp nháp ly cà phê nóng trên một quán cà phê vỉa hè lãng mạng nào đó ngắm người qua lại, đến những cửa hàng mua sắm sang trọng hay đơn giản ở trong vòng tay nhau hưởng mật ngọt ái ân, thanh nhàn hưởng thụ những ngày ngọt ngào hạnh phúc bên nhau.

Trong khi Anh Kỳ cùnng Minh Hàn “động phòng” thì Vũ Phong và Tùng đánh một giấc tới bảnh mắt cả hai mới ra xe thẳng tiến Đà Lạt, tới nơi cũng tối mờ tối mịt, sau khi ăn một bữa tối lãng mạng với đèn nến ở nhà hàng cả hai mới chính thức “động phòng”. Mà động phòng gì nữa, với cả hai thì trước cũng như bây giờ lúc nào Vũ Phong muốn cậu mà chẳng đè ra mà ăn cậu tất tần tật không hỏi ý kiến cũng chẳng báo trước. Ân ái một đêm rã rời Tùng mới lất cất ngồi dậy mặt mày còn ngu ra chưa tỉnh đã nghe giọng Vũ Phong gọi.

– Em yêu, lại đây đi.

Đợi Tùng đến ngồi bên cạnh rồi Vũ Phong ôm eo cậu, tay thì mân mê chiếc nhẫn cậu đeo.

– Thích không?

– … – gật gật – Anh nghĩ gì mà lại lấy nó làm nhẫn cưới thế, nhìn thấy thực làm cho người ta hồi tưởng, cũng bất ngờ nữa?

– Thì anh muốn làm em bất ngờ mà. Chính nó là bà mối của chúng ta thì phải để nó tiếp tục gắn kết chúng ta với nhau.

– Cám ơn anh. – Tùng cười, mân mê chiếc nhẫn. Bản thân nó khi đơn giản chỉ là một đóa mai màu trắng trị giá đã mấy trăm triệu rồi bây giờ thêm thắt thứ nọ thứ kia cậu không biết mình có an toàn ra đường với một vật như thế, cứ như mời gọi kẻ gian.

– Chưa hết, còn có quà tân hôn cho em đây.

– Quà tân hôn? – Tùng lặp lại lời Vũ Phong chưa có chút giao động nào trong lời nói.
Vũ Phong tạm buông Tùng ra, anh lấy từ chiếc phong bì to đùng trên bàn và rút ra một xấp giấy là giấy đưa cho Tùng, rồi bình bình thản thản nhìn cậu.

– HẢ????????????????

– Thích không? – Vũ Phong giọng đầy chờ mong hỏi.

– Đưa em cái này làm gì? – Tùng trả lại anh xấp giấy tờ, cậu đứng lên đi rửa mặt đánh răng.

– Em không thích à? – Vũ Phong cũng khó tránh có chút thất vọng khi thấy Tùng không vui gì cả với món quà của anh.

– Em cần mấy thứ đó làm gì, anh lúc nào cũng…

– Anh lúc nào cũng làm sao? Đây là nhà anh, tặng người bạn đời có gì sai. – Giọng anh lộ rõ vẻ không vui.

Tùng đứng im không nhúc nhích, cậu không biết nói làm sao bây giờ. Anh mang cả ngôi nhà này cho cậu nhưng cậu yêu anh đơn giản yêu chỉ là yêu anh. Cậu chẳng muốn nhúng vô mấy chuyện tiền bạc, gia sản rất phiền phức.

– Tại sao em không nhận? Hay còn giận anh chuyện trước kia nói em vì tiền lợi dụng anh. Em không tin anh vì yêu em nên mới thật lòng muốn tặng một lễ vật thật xứng đáng để thể hiện tình cảm anh giành cho em sao?

Nhận thấy Vũ Phong đã có nhiều thuốc súng trong lời nói, Tùng đành xuống nước.

– Em không có, em không giận anh chuyện cũ nữa. Em cũng không có không tin anh thực lòng yêu em nhưng chuyện nhận cả một căn nhà…thực lòng em thấy sẽ rất kỳ cục.

– Có gì kỳ cục chứ, em phải chấp nhận thôi. Cũng như người ta lập gia đình thì mọi thứ của đối phương dù muốn hay không cũng phải quan tâm tới. Anh và em cũng sẽ như vậy, việc của em cũng sẽ là của anh và của anh cũng sẽ là của em, không chỉ một căn nhà nhỏ này, mà là tất cả những thứ anh đã kiếm được và sẽ kiếm được trong tương lai và cả khi biết đâu anh sẽ trắng tay không chừng… Sở dĩ anh chọn ngôi nhà này vì như em nói nó có nhiều kỷ niệm của anh và em . – Giọng Vũ Phong đã dịu lại – À hay căn nhà chúng ta ở thành phố mới nhiều kỷ niệm hơn.

Nói rồi như phát hiện ra một ý tưởng hay ho hơn, Vũ Phong rú điện thoại gọi đi.

– Alo….ừ tôi đây…anh lo thủ tục chuyển căn nhà ở số …đường 3 tháng hai sang tên Tùng giúp tôi nhé…ừ…làm càng nhanh càng tốt.

Tùng lao tới níu tay anh, cậu liên tục lắc đầu.

– Không, không em không nhận căn nhà đó…không được.

Vũ Phong nhìn cậu cười, rồi anh nói tiếp vào điện thoại.

– Khoan đã, cậu ấy không thích căn nhà đó…ừ hay chuyển khách sạn Wind cho cậu ấy đi.

Tùng tá hỏa càng giật mạnh tay anh.

– Không được, em không phải không thích, mà là không thể lấy. Em không thể lấy khách sạn đâu. Muốn quan tâm mọi thứ thì phải từ từ, từ từ đi.

– Vậy mang hai thứ chuyển tên cậu ấy luôn đi, khi nào cậu ấy quyết định thích cái nào thì làm tiếp sau vậy. Anh chuẩn bị giấy tờ của võ đài luôn đi, cậu ấy ừ một tiếng thì anh làm thủ tục cho nhanh…cậu ấy cần nhiều thứ để tập làm quen…

– Em lấy một căn nhà này là được rồi, được rồi. – Tùng vội la lên, gấp gáp. Trời ơi… cái gì nhà rồi khách sạn rồi võ đài…cậu nghe mà muốn ngừng thở.

– Thôi được rồi, cậu ấy quyết định rồi không cần làm thêm cái gì nữa đâu.

Nói rồi anh ngang nhiên cúp điện thoại, cầm xấp giấy tờ đưa cậu.

– Em ký tên vào những chỗ đã đánh dấu sẵn là xong.

Tùng nhăn nhó thở dài, cậu chợt nhớ ngày đầu tiên cậu đặt chân vào căn nhà này cũng bị anh lừa một cách ngoạn mục, hôm nay quay trở lại…bổn cũ soạn lại cậu cũng không thoát, cũng bị y một thủ đoạn. Sao mà cậu ngốc thế. Ảo não ký vào những nơi đã được đánh dấu xong trả lại cho Vũ Phong, anh cười hài lòng. Ông anh của anh đem nguyên căn hộ cao cấp tặng Anh Kỳ, anh dĩ nhiên không muốn thua kém, nhưng anh biết Tùng rất thích căn nhà này nên anh muốn đem nó tặng cho cậu dù anh thấy không hề xứng đáng. Nhưng thôi, cậu thích là được.

Nhìn mặt Tùng thiểu não anh cười kéo cậu vào lòng.

– Làm sao vậy, có ai nhận quà mà cái mặt đưa đám như em đâu.

– Anh lại ăn hiếp em. – Tùng than thở.

– Sẽ còn dài dài, mãn đời chúng ta nữa mà. Không cần mỗi lần đều nhăn như vậy, sẽ mau già.

– Mãn đời?!! Em sẽ bị anh ăn hiếp mãn đời…không chịu!!!

– Muộn rồi cưng ạ.

………………..THE END…………………….

Chương trước

Thuộc truyện: Chiếc nhẫn đi lạc – by MeMe [Re-post]

  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 1B: Cầu Hôn & hoạ vô đơn chí!
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 2A: Sập bẫy
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 2B: Sập bẫy
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 3A: Thiên đường
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 3B: Thiên đường
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 4A: Vẫn là thiên đường
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 4B: Vẫn là thiên đường
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 5A: CHUYỆN ĐÙA NHƯ THẬT
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 5B: CHUYỆN ĐÙA NHƯ THẬT
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 5C: CHUYỆN ĐÙA NHƯ THẬT
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 6A: ĐỜI KHÔNG NHƯ LÀ MƠ
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 6B: ĐỜI KHÔNG NHƯ LÀ MƠ
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 7: Thất Bại
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 8A: NHỮNG CUỘC GẶP GỠ
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 8B: NHỮNG CUỘC GẶP GỠ
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 8C: NHỮNG CUỘC GẶP GỠ
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 9: MỘT CHUYỆN KHÁC
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 10A: CÁI SỐ ĂN MÀY
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 10B: CÁI SỐ ĂN MÀY
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 11: ĐẦU HÀNG
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 12A: CÙNG ĐƯỜNG MẠT LỘ
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 12B: CÙNG ĐƯỜNG MẠT LỘ
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 13: NHỮNG ĐIỀU MỚI MẺ
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 14A: VŨ PHONG
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 14B: VŨ PHONG
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 15: Minh Hàn
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 16: ÔNG CHỦ LỚN
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 17A: CHÂN GIẢ LẪN LỘN
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 17B: CHÂN GIẢ LẪN LỘN
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 18A: Sóng gió
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 18B: Sóng gió
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 19A
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 19B
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 20A
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 20B
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 21A
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 21B
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 22
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 23A
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 23B
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 23C
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 24A
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 24B
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 24C
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 25A
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 25B
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 26A
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 26B
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 26C
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 27A
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương 27B
  • Chiếc nhẫn đi lạc - Chương Cuối

banner truyengay

Filed Under: Chương truyện

Reader Interactions

Comments

  1. Key says

    December 27, 2015 at 10:42 pm

    Hay wá tg ơj . Tks tg nkìu nka . Mà tg cko e xjn njch face đj e kp

    Reply
  2. Key says

    December 28, 2015 at 6:11 am

    Truyện hay wá àk tg ơj (tks tg nkìu ngen)

    Reply
  3. sang says

    July 16, 2016 at 10:18 am

    truyện quá hay tác giả ơi. mình yêu tác giả quá ak

    Reply
  4. Ken says

    November 12, 2016 at 9:19 am

    I like this story. I want to you write more and more love story very important. Thank you so much! Waiting and see you

    Reply
  5. lamtran says

    April 18, 2017 at 11:18 pm

    Chuyện rất hay c.ơn tg nhìu..và tg có thể cho em lm wen ko z ( cho em xin njck F kp đc ko z)

    Reply
  6. Tiểu Cường says

    July 19, 2017 at 12:14 am

    Sau 1 ngày 1 đêm bế quan đọc truyện, cuối cùng cũng xong. Dài nhưng hay ít lỗi chính tả chứng tỏ đây là 1 tâm huyết.
    Kết 1 câu:”hoàn hảo”

    Reply
  7. Phúc says

    July 20, 2017 at 8:25 pm

    Truyện rất hay ko biết nói gì luôn. Tg học giỏi văn lắm chắc

    Reply
  8. Phan says

    August 21, 2017 at 11:50 pm

    Đọc truyện mà như được đau, được vui , được hạnh phúc cùng những nhân vật trong truyện . Thật sự phải công nhận rằng đây là câu chuyện đi vào lòng nhất trong tất cả những câu chuyện mà tôi từng đọc qua . Cũng thật là kỳ công và tuyejt vời với những từ ngữ , ngôn cảnh trong truyện , mọi tình tiết truyện đều logic , nhưng cũng đầy bất ngờ , mọi lời nói mọi lời đàm thoại của nhân vật như thấm vào lòng người đọc như nói thay lòng mỗi chúng ta vậy . Chưa yêu lần nào nhưng đọc xong câu chuyện này tôi thật sự cảm nhận thế nào gọi là tình yêu , một cái kết đầy viên mãm, một cái kết theo đúng nghĩa hạnh phúc – hạnh phúc mà ai trong chúng ta cũng đều theo đuổi , hạnh phúc luôn giành cho ai toàn tâm toàn ý theo đuổi nó. Và hơn hết , cái kết của câu chuyện đã khẳng định cho tôi một niền tin vào một tình yêu đẹp trong giới thứ ba , dù không đẹp như trong truyện , nhưng ít ra cũng đủ làm cho ta hạnh phúc vì chính ta đã toàn tâm toàn ý cho tifnh
    yêu đấy!

    Reply
  9. Drimmu says

    June 25, 2018 at 10:40 pm

    Không diễn tả thêm mộ từ nào nữa…. Rất hay hay quá hay.. Cảm ơn tác giả đã cho tôi bjết cảm giác biết yêu như thế nào rất bùn vì chuỵn đã kết thúc nhưng rất vui là chuyện quá hay đã đi vào tim từng ngưởi.CAM ƠN TÁC GIẢ

    Reply
  10. Pure says

    November 15, 2018 at 3:40 am

    T đọc cảnh Tùng lúc đầu bị Vũ Phong hành hạ đánh, đạp dã man, Anh Kỳ phải chạy trốn tình cảm t đã khóc rất nhiều đến nổi không thành tiếng. Nói tóm lại đây là truyện mà t tuôn rất nhiều nước mắt. May là kết thúc HE và t đã rất mừng vì điều đó

    Reply
  11. Trần Phong says

    October 19, 2019 at 8:18 pm

    Cảm ơn ! Tác giả đã viết lên một mẫu truyện thật hoàng hảo có một kết thúc thật hạnh phúc

    Reply
  12. Tiểu Thụ says

    March 7, 2020 at 9:22 am

    Rất Hay Gay Cấn Cảm Động Lúc Vui Lúc Buồn Đặc Bt Ko Giốg Nhữg Chuyện Khác Bộc Lộ Đc Tấm Lòng Của Tg

    Reply
  13. Toàn Hiếu says

    July 6, 2020 at 8:58 pm

    Hay quá bạn. Đây là lần thứ 2 tôi đọc nhưng vẫn cuốn hút như lúc đầu..

    Reply

Leave a Reply Cancel reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Primary Sidebar

Click vào tag TÊN TRUYỆN để đọc các chương/chap khác của truyện.

Recent Posts

  • Dưới Hàng Phượng Vĩ – Chương 5: Tạm Biệt Dưới Hàng Phượng Vĩ
  • Dưới Hàng Phượng Vĩ – Chương 4: Bí Mật Vỡ Lở Trong Phòng Thể Dục
  • Dưới Hàng Phượng Vĩ – Chương 3: Đêm Trốn Nhà Dưới Cây Cầu
  • Dưới Hàng Phượng Vĩ – Chương 2: Căn Phòng Nhỏ Sau Giờ Học
  • Dưới Hàng Phượng Vĩ: Tình Yêu Của Phong và Kiệt – Chương 1
  • Chuyến Công Tác Dưới Mưa: Kiên và Những Gã Đàn Ông Thị Trấn
  • Tuần Đi Biển Hoang Dại: Quân và Năm Gã Trai Xăm Trổ Trên Bãi Cát
  • Đêm Điên Cuồng Trong Căn Hộ Tầng 17: Nam và Những Gã Thợ Sửa Ống Nước
  • Hơi Thở Kìm Nén – Phần 7: Dục Vọng Tan Rã
  • Hơi Thở Kìm Nén – Phần 6: Dục Vọng Tái Sinh
  • Hơi Thở Kìm Nén – Phần 5: Dục Vọng Đỉnh Cao
  • Hơi Thở Kìm Nén – Phần 4: Dục Vọng Điên Loạn
  • Hơi Thở Kìm Nén – Phần 3: Dục Vọng Vụn Vỡ
  • Hơi Thở Kìm Nén – Phần 2: Dục Vọng Trỗi Dậy
  • Hơi Thở Kìm Nén – Phần 1: Ba người một đêm

Bình Luận

  • tdat on Bạn Thân (Tg: zacc) – Chương 41
  • tdat on Thằng bạn thân – Phần 2 – Chap 3
  • SPORTZFY APK on Khi con trai yêu ba – Tác giả: Xavier
  • e on Em Trai Tôi Là Tên Biến Thái Cuồng Tình Dục – Chương 1
  • shshshsh on Những cuộc khám phá straight và bẻ straight – Chap Ngoại truyện
  • Son on Người hàng xóm quê ngoại – Chương 13
  • Son on Người hàng xóm quê ngoại – Chương 13
  • Phuc_pika on KHÓA HỌC DÂM DỤC 2 (Chap 3 – cuối) – BOYBOY08
  • Ngothanhnhan on Em Trai Tôi Là Tên Biến Thái Cuồng Tình Dục – Chương 18
  • boyboy08 on CHIẾC QUẦN RÁCH ĐŨNG – BOYBOY08
  • boyboy08 on KHÓA HỌC DÂM DỤC 2 (Chap 3 – cuối) – BOYBOY08
  • Nunglon on Truyện gay theo yêu cầu
  • 91 club official on Khi con trai yêu ba – Tác giả: Xavier
  • Niji on Hãy Làm Vợ Anh Nhé Em Trai Của Anh – Đoạn 29
  • Bùnd on Thằng bạn thân – Phần 2 – Chap 3
  • lồn on Anh có thật sự yêu Tôi
  • Long Phạm on Phòng Ký Túc Xá Nam Sinh Số 607 – Chap 6: “T-tao sai rồi, t-tha cho tao đi mà!!!
  • Ponk on Hạnh phúc học đường – Chap cuối
  • Ponk on Hạnh phúc học đường – Chap cuối
  • nulls brawl on Khi con trai yêu ba – Tác giả: Xavier

Truyện ngẫu nhiên

Xạ thủ Em yêu anh

Truyen gay: Xạ thủ Em yêu anh. Tác giả: gaythisao66. Tôi 16 tuổi, … [Read More...] about Xạ thủ Em yêu anh

Vụng trộm – by hund

Truyện gay: Vụng trộm. Người dịch: hund. Cá nhân mình nghĩ đây là một … [Read More...] about Vụng trộm – by hund

Những anh chàng hở mông – Chương 3A : Mối tình đầu – Up

Truyện gay có thật: Những anh chàng hở mông - Chương 3A : Mối tình … [Read More...] about Những anh chàng hở mông – Chương 3A : Mối tình đầu – Up

Bạn thân – By Cọng Hẹ

Truyện gay: Bạn thân. Tác giả: Cọng Hẹ. Tôi tên là Nhân, năm nay tôi … [Read More...] about Bạn thân – By Cọng Hẹ

Nỗi lòng chẳng vơi

Truyện gay: Nỗi lòng chẳng vơi. Tác giả: JoeMartinez. Đây là một câu … [Read More...] about Nỗi lòng chẳng vơi

Sinh viên đại học – by BoyKute

Truyện gay: Sinh viên đại học. Tác giả: đang cập nhật. Nụ cười rạng rỡ … [Read More...] about Sinh viên đại học – by BoyKute

Những chàng trai trong đời – Đoạn 230

230. Việt thò tay vào kéo lưng quần lót tôi xuống, con cặc tôi đang … [Read More...] about Những chàng trai trong đời – Đoạn 230

Hạnh phúc mong manh – by langlenoinay

Truyện gay: Hạnh phúc mong manh. Tác giả: langlenoinay. Nhiều người … [Read More...] about Hạnh phúc mong manh – by langlenoinay

Bí quyết thăng hoa “chuyện ấy” bằng… lời

Người ta vẫn bảo, vũ khí lợi hại nhất là… lưỡi. Thế nhưng, ít người để … [Read More...] about Bí quyết thăng hoa “chuyện ấy” bằng… lời

Yêu ngay anh trai của mình

Truyện gay: Yêu ngay anh trai của mình. Tác giả: GiaHao. - Thiếu Gia, … [Read More...] about Yêu ngay anh trai của mình

Yêu Phải Rắc Rối – Truyện gay

Truyện gay Yêu Phải Rắc Rối by Trinh Trinh. Tuấn Vũ đại thiếu gia con … [Read More...] about Yêu Phải Rắc Rối – Truyện gay

CẬU NHÂN VIÊN MỚI – BOYBOY08

Truyện gay 18+ Tác giả: BOYBOY08 Truyện mới CẬU NHÂN VIÊN … [Read More...] about CẬU NHÂN VIÊN MỚI – BOYBOY08

Tao không tin mày đâu (truyện teen gay hay)

Đọc truyện gay hay Tao không tin mày đâu - Tác giả: TiểuDạVũ@tx | Tình … [Read More...] about Tao không tin mày đâu (truyện teen gay hay)

Anh à Em yêu anh {truyen gay}

Truyen gay Anh à Em yêu anh. Tác giả: Pé Cự Giải. Vào 5h chiều, trên … [Read More...] about Anh à Em yêu anh {truyen gay}

Anh Thuộc Về Em – by Dương Hải Minh

Truyện gay: Anh Thuộc Về Em. Tác giả: Dương Hải Minh. 15t . xinh đẹp … [Read More...] about Anh Thuộc Về Em – by Dương Hải Minh

Most Liked

  • Mùa Hè - by MenClo +192
  • Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha - Đoạn 1 +138
  • Anh RỂ TƯƠNG LAI +107
  • Fun cùng anh rễ ciu to - by CauBeSieuDam +91
  • Cha và anh - by XiaoYU +73
  • Tôi yêu giám đốc tôi - by Hentai Nguyễn +71
  • Phòng Ký Túc Xá Nam Sinh Số 607 - Chap... +45
  • Đi may đồ Tết +44
  • Người cha hoàn hảo - by Khanhbot +42
  • Những ngày tháng hạnh phúc By Grand +40

Copyright © 2025 · Genesis Framework · WordPress · Log in